Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió qua núi rừng, buổi chiều yên tĩnh, trong không khí, lá cây lắc lư, ánh mặt trời tựa hồ cũng theo đó lắc lư một cái. Trên bãi sông nơi sơn dã, cương thương nhảy ra trói buộc, trong chốc lát phá gió mà ra.
Máu tươi và thi thể của bạn bè vẫn tiếp đón.
Đó là một thủ lĩnh khác cách cô gái áo đỏ gần một chút. Khi cô gái kia đi tới gần, phản ứng đầu tiên của hắn kỳ thật đã lùi về phía sau, nhưng bước chân nhìn như dồn dập nhưng lại không tránh được bước chân của cô gái mà đi về phía trước. Lúc này Lâm Xung kích khởi cương thương đâm nghiêng tới trước tiên., Bàn tay tên đầu mục rút đao kia cũng bị bóng đỏ tới gần, toàn bộ thân thể bị hất bay lên không trung, sau đó thân thể kia bay vọt về phía Lâm, tiếp đó là mưa máu và thịt nát rơi ra ngoài.
Trong chốc lát đoạt đao, ném người, đơn đao phách trảm, đẩy một chưởng. Lâm Xung vốn là phát lực chạy tới, mũi thương hướng phía dưới lao xuống, từ thân thể tên đầu lĩnh kia bay lên không trung đâm tới, toàn bộ thân thể hắn cũng theo thế cương thương rơi xuống, đâm qua phía sau thi thể kia, đột nhiên nâng lên phía trên., Keng một tiếng, hai người thay đổi đao thương, Lâm Xung dưới đất đâm ba cái về phía hồng ảnh kia, sau đó dùng hoành thương ra sức quét qua, thân thương rắn chắc quét trúng cô gái áo đỏ kia. Nhưng thoạt nhìn, giống như đánh trúng một quả bóng da, thân ảnh màu đỏ lăn ra ngoài.
Lúc này, tên tiểu đầu mục thứ hai mới bị đám người thi ân bắt được, áo đỏ kia nhào về phía "Hỗn Thế Ma Vương" Phiền Thụy đang lao tới, bởi vì bị thế thương của Lâm Trùng quét tới, tốc độ quá nhanh, Phiền Thụy cũng không kịp tránh thoát., Trường kiếm vung lên chém xuống mặt đất phía dưới một cái, một kiếm này chém trúng nửa cái nón tre, lún vào trong bùn đất, thân ảnh kia lăn qua dưới háng của hắn, trong nháy mắt ở quá khứ, đoạt được cương đao chém lên phía trên một đao. Ánh đao xoẹt xoẹt mang theo.
Xuyên qua người Phàn Thụy, hồng ảnh xông lên, phóng tới một gã tiểu đầu lĩnh khác ngoài ba mét, thân hình giao thoa, trong phút chốc đổi một chiêu, tiểu đầu mục rút đao chém, nhưng ngực trúng một quyền., Đao cũng bay khỏi bàn tay, bị cô gái áo đỏ kia nắm lấy. Trong không khí đột nhiên truyền đến tiếng gầm thét, một thiền trượng hung mãnh bổ tới, bóng đỏ đẩy tiểu đầu mục kia lui về phía sau, xoay người, khi Lỗ Trí, thiền trượng thứ hai lại vung tới, đối mặt đã là sau lưng tiểu đầu mục kia.
Lỗ Trí đột nhiên thu chiêu, thò tay định bắt lấy áo giáp sau lưng tên tiểu đầu mục kia. Bên kia, gã tiểu đầu mục đã vung song đao lên.
Trong chốc lát, trên đỉnh đầu, tiểu đầu mục kia, mặt, mặt, cổ, ngực, bụng nhỏ như cuồng long bay múa, không biết bị nữ tử dùng song đao chém liên tục bao nhiêu lần., Lỗ Trí nắm chặt lấy phía sau giáp trụ, chỉ có thể cảm thấy thân thể đối phương không ngừng chấn động. Lỗ Trí ngừng một chút, bên kia, cô gái cầm song đao lui về phía sau một bước. Bởi vì ba thanh phi đao đầy đủ liên tục bay tới, Lâm xông tới, thi ân lao tới, cái Hạng Diệc Phong cũng xông tới bên cạnh.
"Hỗn Thế Ma Vương" Phiền Thụy vẫn còn bảo trì tư thế vung trường kiếm đứng đó, cả người không thể cử động, bởi vì máu tươi đang chảy ra từ hai chân hắn. Hai bên nói chuyện với nhau mới đình chỉ được năm lần hô hấp, theo sự ra tay của nữ tử., Tên tiểu đầu mục thứ nhất bị ả đánh nát lồng ngực, người thứ hai bị ả ném bay ra ngoài thuận tay chém đứt đầu. Còn ở bên này, tên tiểu đầu mục mà Lỗ Trí ôm sau lưng không ngừng phun máu tươi ra.
Nháy mắt, bốn người đã chết.
Có lẽ ở giữa còn có một phần chiến quả do Vô Tâm mang đến, nhưng mà có một số việc từ lúc tên tiểu đầu mục đầu tiên bay ra ngoài, bọn họ đã có thể biết được.
Trong lúc một kích, phương thức có thể đơn thuần phát lực đem người ta đánh thành như vậy, tại Lâm Trùng cả đời trong mắt, chỉ có Chu ẩu.
Mặc dù không rõ nữ nhân này luyện thế nào, nhưng nữ nhân này...không phải là mụ điên gì cả. Lúc trước nàng dừng thuyền hỏi, không phải người bình thường muốn giảng đạo lý công bằng, mà vẻn vẹn chỉ là cho nàng cảm thấy người hiểu rõ một con đường đi, loại nhân vật cấp tông sư này., Cũng đều có kiêu ngạo, nàng có thể nói đạo lý với người khác, nhưng nói đạo lý không phải dạy học sinh, mặc kệ lý do gì mà không cách nào giảng được, khi nàng bắt đầu ra tay thì tất cả chính là "không quan trọng".
Cho ngươi đi, ngươi có thể không biết, ta cũng không cần giải thích với ngươi, ngươi bỏ cuộc, ta sẽ làm chuyện mà ta nên làm. Đây mới là lời lẽ ẩn ý trong tất cả hành động của đối phương.
Đám người Lâm Trùng, Lỗ Trí thâm, căn bản không có khả năng dự đoán được sẽ bỗng nhiên gặp một nhân vật như vậy. Nhưng sau khi bỗng nhiên đánh cho tất cả mọi người có chút không hiểu thế công, thân thể Lỗ Trí cũng run rẩy, mắt thấy huynh đệ trúng song đao cuồng trảm kia rốt cục ngã xuống. Gã rút thiền trượng lên, gầm lên một tiếng, trong tay cầm song đao lao về phía nữ tử phía trước.
Hạng đầy phi đao, Lâm Xung, thi ân hợp lại, một tên tiểu đầu mục còn lại cũng rút đao lao tới. Lúc này đây, bọn họ đã không còn khinh địch, trong nháy mắt hình thành chính thức năm địch một.
Trong mấy người này, tu vi võ nghệ của Lâm Xung xem như cao nhất, mà loạn phi phong trượng của Lỗ Trí thâm là cương mãnh bá đạo nhất, Lỗ Trí thâm phối hợp cùng Lâm Trùng cũng là tốt nhất, ba người còn lại mặc dù võ nghệ hơi thấp, nhưng cái cần phải dùng phi đao trợ giúp quấy rối., Thi ân cùng một tên đầu mục khác cũng trải qua không ít chiến trận, cho dù trợ giúp không lớn, ở trong quân sĩ bình thường cũng không đến mức là thủ đoạn tầm thường. Nhưng đối mặt với uy thế không người xông tới, tay cầm song đao nhuốm máu, ánh mắt cô gái áo đỏ đã trở nên lạnh lùng, đột nhiên lựa chọn phương thức ứng phó khiến tất cả mọi người không cách nào đoán trước được.
Đối mặt với cơn điên cuồng đánh tới, bên cạnh có Lâm Trùng trận Lỗ Trí thâm, hai đao nữ tử ngừng một lát, liền đánh thẳng tới Lỗ Trí.
Lỗ Trí hét lớn ra tay lúc này chính là thời điểm khí thế đạt tới đỉnh phong. Ánh đao trong nháy mắt lóe lên, đúng là trong phút chốc đã tìm được sơ hở, chém về phía cổ gã. Một bên, mũi thương của Lâm Xung đột nhiên đâm tới, bị một đao của nữ tử ngăn cản.
Trên bãi sông, mấy người trong nháy mắt đã cùng nhau chiến đấu. Nhưng mà lấy một địch năm, nữ tử phóng tới chỗ mạnh nhất của năm người, dùng song đao nghênh đón, âm thanh vang lên không ngờ không phải là binh khí như cuồng phong mưa rào, nghe như tiếng quân binh binh, bang bang, thanh âm như đánh thiết bố, tràn đầy quy luật quỷ dị., Nàng dùng đơn đao công kích xung phong rừng rậm, ngoài rừng có một thanh cương đao đập vỡ hoặc là ám khí, mỗi một đao chém ra, lại là công địch tất cứu. Khi Lỗ Trí dùng tư thái điên cuồng nhất đánh tới, mỗi một đao của nàng đều bước ra phía trước một bước. Y giao thủ mấy lần, Lỗ Trí thâm lui ba bước, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng toàn thân.
Sau đó ngược lại Lâm Xung ép nàng lùi lại phía sau một bước, Lỗ Trí hét lớn một tiếng, thân hình cô gái trước mắt cúi thấp xuống, mượn đao chém về phía chân bốn người. Mọi người thoáng lui lại phía sau, bên kia chuôi phi đao liên tục sử dụng, cùng lúc đó, có thứ gì đó từ trong chiếc váy đỏ bay ra, lướt qua phi đao trên không trung, bay tới.
Hạng đầy nhảy sang bên cạnh, tránh thoát một thanh cương đao đang bay tới, còn chưa rơi xuống đất, một thanh cương đao khác xoẹt qua ngực và bụng hắn, cương đao kia bay về phía rừng cây phía sau, thân thể nghênh ngang xoay hai vòng trên không trung, bay xuống mặt đất. Cùng lúc đó, kim nhãn Bưu thi ân vung roi thép bước ra một bước, muốn đánh chết nữ tử lăn tới trên mặt đất, một đạo phong mang theo roi thép quấn quanh cánh tay, điểm nhẹ lên cổ hắn.
Theo một kiếm này, nữ tử thuận thế nhào ra, thay đổi vị trí với bốn người. Lỗ Trí cầm trượng quét ngang qua, ba người đuổi theo, cô gái áo đỏ kia lại lần nữa xuất kiếm, điểm về phía cây thương, điểm vào tay Lỗ Trí cầm thiền trượng. Trong nháy mắt chính là âm thanh lốp bốp vang lên., Lỗ Trí thâm cũng quyết đoán, "A" một tiếng, đột nhiên ném thiền trượng ra, đập tới phía nữ tử. Cô gái kia xoay người quay cuồng, Lâm xông theo, Lỗ Trí thâm cũng xông tới trước., Một bước chân, tăng bào theo cánh tay theo gió bắt đầu cổ vũ: "Ăn một quyền của ta ——" Một quyền này đánh vào trong đám mây hồng, cùng lúc đó, phía sau váy đỏ cổ kiếm nữ tử cuồn cuộn nổi lên, đổi vào tay trái, trở tay trái vẩy rừng trường thương, tay phải một quyền, phá gió đánh ra.
Bịch bịch hai tiếng, nữ tử bị văng ra xa bảy tám mét trên mặt đất, nàng đứng lên hít một hơi, sau đó từ trong miệng phun ra, nhìn về phía bên này. Thân thể Lỗ Trí thâm trầm dừng một chút, đi ra vài bước nhặt thiền trượng lên, chống trên mặt đất, tiếp theo, một ngụm máu từ trong miệng phun ra. Hai quyền vừa rồi kia đánh ra., Lỗ Trí đánh trúng vai nữ tử, một quyền của nữ tử cũng không khác là bao, nhưng nữ tử áo đỏ thuận thế thối lực mới ném ra xa bảy tám mét, Lỗ Trí dưới thế xông tới không cách nào lui về phía sau. Lực lượng một kích này chịu được, nội thương chưa nói đến, xương cốt thụ thương, dưới tình huống thổ huyết, lực đạo trên tay đã không còn như vừa rồi.
Mà ở phía sau bọn họ, "Kim Nhãn Bưu" Thi Ân vươn tay che lấy cổ đứng đó, huyết dịch một mực từ kẽ ngón tay chảy ra. Yết hầu bị một kiếm đâm thủng, đây cũng đã là thời khắc cuối cùng trong cuộc đời hắn.
Trong thời gian cũng không tính là nhiều, chín đi sáu, đám người Lâm Xung thậm chí ngay cả thời gian ngạc nhiên cũng không có nhiều để bay lên. Bọn họ cũng đã là cao thủ hàng đầu trong rừng xanh, nhưng nữ tử này ăn một quyền thâm sâu mà không bị thương, võ nghệ tu vi đã đạt tới cảnh giới, chỉ trong thời gian ngắn ngủi giao thủ, phong cách của nàng cùng các hảo thủ khác trong rừng xanh thực sự quá khác biệt.
"Khí thủ" Chu Hãn chính là thiên hạ đệ nhất được tôn sùng trong một thời gian rất dài. Trong lúc dạy quyền ở Ngự Quyền quán, hắn đã từng dạy các loại đao, hộ thân liều mạng, chiêu pháp cực kỳ lợi hại, nhưng trên thực tế ra tay vẫn có chút tự kiềm chế. Võ Triều có thói quen., Quan tâm tới văn nhân thượng, một khi người nào có chút thân phận, thì coi trọng khí độ, người trong rừng xanh cũng vậy. Cô gái này có sức mạnh áp đảo lại còn lăn xuống dưới đất, thậm chí từ dưới khố người chui qua bổ ra một đao, thật ra rất khó thấy.
Bọn họ không rõ, nữ tử trước mắt là từ nhỏ đã đói bụng đói bụng, lại từ trong núi thây biển máu giết ra. Nàng một thân võ nghệ, là vì để cho mình và người bên cạnh có thể ăn cơm no, mà không phải bởi vì tập võ nghệ, liền đi tìm cái gì quang minh lỗi lạc giết người "ý nghĩa".
Lúc này hồng y nữ tử vóc người cao gầy kia lại lần nữa đổi cổ kiếm về trên tay phải, ánh mắt trầm xuống, lần thứ hai hướng bên này đi tới. Lâm Xung hít một hơi, hét lớn nghênh đón, sau đó Lỗ Trí thâm cũng xông lên theo. Lần này, kiếm pháp trong tay nữ tử kia trở nên trầm ổn cổ sơ, dưới mấy kiếm, phong mang trên mặt hắn vẽ một vết máu.
Ngược lại là Lỗ Trí thâm hậu, sau khi thụ thương lại có cảm giác càng đánh càng hăng, múa trượng như điên cuồng, xúc đến cỏ đá bay tứ tung. Chỉ là chênh lệch cảnh giới võ học lúc này đã không phải lực lượng có thể bổ sung, tương đối mà nói, sư phụ từ Phương Thất Phật đánh ra một quyền., Có thể đem ưu thế man lực trước mặt nàng phát huy ra, mà Lỗ Trí thâm hậu bên này dù có lực đạo rút ngược khỏi Dương Liễu, đánh ra một chiêu, đối phương lại chỉ cần tìm được kẽ hở liền có thể bức lui nó. Nếu không có Lâm Xung bên cạnh, coi như gã dũng mãnh, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu.
Lần này đổi lại vài chiêu, tiểu đầu mục bên cạnh đã bị một kiếm cắt đứt yết hầu, tiếp theo đó, trên tay Lỗ Trí thâm trầm, vai trước sau trúng kiếm. Kiếm pháp của nữ tử lấy chuẩn giết người, cũng là vì Lâm Xung ở bên cạnh ra sức cứu giúp, Lỗ Trí thâm bản thân cũng đã xuất ra kình phong đồng quy vu tận với người khác, hai kiếm này mới không đâm trúng chỗ yếu hại.
Bọn họ từ trên Lương Sơn bại xuống, vốn cho là còn có rất nhiều việc có thể làm, còn có chút thời gian có thể qua, bất thình lình gặp phải một sự kiện như vậy. Mắt thấy cảm giác tuyệt vọng càng lúc càng lớn, trong rừng bên kia con đường lại có một đội người đi ra, một người trong đó mắt thấy bên này đánh nhau cùng thi thể, đột nhiên vọt tới: "Ai dám đả thương huynh đệ ta!"
Người trẻ tuổi kia thân hình cao lớn, cầm một cây gậy sắt từ bên cạnh trợ giúp. Cô gái nhíu mày, giao thủ vài cái mới đột nhiên bay ngược lên bè trúc. Nam tử vừa chạy tới này võ nghệ cao cường, phía sau lại có hai mươi mấy người nữa, nàng cũng không ham chiến nữa., Gậy trúc vừa chống đỡ đẩy bè trúc ra khỏi bờ sông. Người trẻ tuổi cầm gậy sắt và mấy người trẻ tuổi khác cũng đã đuổi tới, nhằm về phía bè trúc kia: "Muốn chạy!" Chỉ thấy gậy trúc kia đã đâm tới, mấy lần giao thủ, gậy trúc nổ ầm ầm, hơn mười cái bổng trúc quét qua, quét ngã mấy người xuống đất, một người trong đó liền bị cắt yết hầu.
Dương Quang sáng lạn, bè trúc trôi về phía bờ sông bên kia, có người cầm phi thạch nện loạn xạ, nhưng căn bản không thể đánh trúng đối phương. Lúc Lâm Xung kêu "Đừng đuổi theo", có hai tên thủy tính tốt đã rơi xuống nước, thấy bè trúc kia bay vào giữa sông, một người đột nhiên từ đáy nước phía dưới bè trúc đâm ra một đao, thân thể cô gái kia nhảy lên không trung., Một tay cầm kiếm, lăng không đâm về phía bè trúc, rơi vào trong mắt mọi người, lại giống như chim nước tư thái ung dung, nhìn chính xác cá, chỉ dùng mỏ dài đâm xuống mặt nước liền bay đi. Sau một kiếm này, nữ tử rơi xuống, đáy nước đã dần dần tuôn ra máu tươi màu đỏ.
Một khoảnh khắc thi thể nổi lên, bè trúc một đầu dây thừng dùng để cột trúc đột nhiên nổ tung, lại là một tên binh sĩ Lương Sơn khác ra tay. Cô gái kia tra kiếm vào vỏ, cúi người nắm lấy một cây trúc dài trong đó, nằm ngang trên không trung, sau một lần hô hấp thì cô gái kia đã ra tay., Dưới đáy nước phịch phịch đâm xuống. Bóng người dưới nước giãy dụa không ngừng, sau đó là càng nhiều máu tươi tuôn ra. Cô gái áo đỏ kia chống đỡ lấy trường trúc, trước khi bè trúc hoàn toàn vỡ tan, nhảy lên bờ bên kia. Chỉ quay đầu nhìn thoáng qua, hướng về phía rừng cây bên kia, biến mất không thấy.
Sự tình đến nước này, mọi người bên bờ mới từ trong kinh ngạc phản ứng lại, người trẻ tuổi cầm thiết bổng kia quay đầu lại nhìn một chút: "Lâm đại ca, Lỗ đại ca, đây là... Chuyện gì xảy ra, cô gái kia... Chỉ có một người?"
Lâm Xung gật đầu nhẹ, quay lại nhìn thi thể đám người thi ân, Phiền Thụy, Hạng Trạch, mắt rưng rưng: " Sử huynh đệ, nhờ có ngươi tới kịp thời..."
Trước mắt lại là "Cửu Văn Long" Sử Tiến, vừa rồi tuy chỉ giao thủ vài chiêu nhưng hắn đã đánh cho kinh hãi. Trước mắt nếu thật chỉ có một mình cô gái kia ra tay, chẳng phải là nói nàng thiếu chút nữa một mình giết chín tên Lương Sơn hảo thủ, trong lúc nhất thời cũng hỏi: "Vậy nàng là ai?"
Chuyện tình Lâm Xung tướng, nàng kia kể đầu đuôi câu chuyện: "Xem ra là quen biết với Huyết Thủ Nhân Đồ kia. Vốn dĩ nàng ta hỏi vấn đề, có thể là muốn thả chúng ta một con đường sống... Võ nghệ của nữ tử này rất đáng sợ, ta thấy một tiếng, chỉ ân sư Chu Bội có thể so sánh... Sử huynh đệ ngươi không cùng Chu huynh đệ, Tống Đầu lĩnh bọn hắn?"
Lần này chuyện của Lương Sơn, Chu Vũ dùng một đạo thao túng cùng Ngô, mà Thần Cơ Quân Sư Chu Vũ lại có quan hệ tiến bộ tốt nhất với sử dụng, Lâm Xung lại không thể tưởng được tại sao tiền vào lại xuất hiện ở bên cạnh. Sử Tiến liền lắc đầu: "Lúc trước Chu huynh đệ đã nói với ta rồi, chuyện lần này tốt nhất là không để ý tới. Hơn nữa bọn họ chọn người như vậy., Vốn dĩ ta cũng không thích, cho nên liền bảo vệ mấy huynh đệ xuống núi, về sau nghe nói Lâm đại ca, Lỗ đại ca các ngươi ở bên cạnh tìm kiếm, còn may là kịp thời."
Hắn nói tới đây, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, quay đầu nhìn về phía rừng cây của đối phương: "Đúng rồi, cô gái kia... có thể lại đến nữa không."
Lâm Xung nói: "Chỉ sợ sau khi dàn xếp xong mấy vị huynh đệ, chúng ta còn phải nhanh chóng rời đi, nữ tử này ra tay quyết đoán, lúc đi cũng không chút do dự, ta sợ nàng sẽ không từ bỏ ý đồ..."
Vừa nói như vậy, da đầu mọi người đều run lên, người bình thường muốn rời đi, rút lui, hơn phân nửa sẽ lưu lại vài câu gì đó, nhưng cô gái kia vừa rồi lại lưu loát dứt khoát, một câu cũng không nói., Đến lúc này, đã không có khả năng có người tìm được nàng, lấy thân thủ một địch chín mà chiến thắng, nếu nàng đánh tới, đội hình hai mươi mấy người bên mình, chưa hẳn thực có thể chịu đựng được. Nghĩ như vậy, liền nhanh chóng đào hố trên bãi sông, chuẩn bị tế lễ rồi đi.
Trong rừng cây bên kia, Lục Hồng đi ra không xa, xuyên qua rừng cây, ở một dòng suối nhỏ bên cạnh dùng khăn ướt lau mặt. Nàng nhìn sắc trời, liền lần nữa chiết hồi, ngồi dưới một gốc đại thụ lấy ra địa đồ đơn sơ xem xét, sau đó an tĩnh nghỉ ngơi, khoanh chân ngồi tĩnh tọa. Đến lúc hoàng hôn, nàng mới trở lại bờ sông nhỏ, lấy ra nửa cái bánh cứng vừa ăn, vừa xem xét mấy toà mộ phần bờ sông, cùng với dấu chân dấu chân lưu lại chung quanh.
Lữ Lương Sơn không yên ổn, đánh cướp, giết người, vì không muốn bị người ta giết, lại phải trốn, không có đồ ăn thì làm thợ săn, khi người đi đánh cỏ, bị đuổi giết cũng phải chạy khắp núi khắp nơi. Dọc đường nàng tới, nghe thấy thảm kịch của Tô gia, có chút khổ sở, nghe được những chuyện hắn làm ở Sơn Đông., Lại có chút cao hứng cho hắn. Nhưng trên thực tế ngẫm lại, việc mình tới đây có thể làm thay hắn chỉ sợ cũng không nhiều, trước mắt gặp nhau cũng nên thuận tay xử lý. Lương Sơn cũng tốt, hảo hán cũng được, chỉ có hơn hai mươi người, giết chết đuôi hẳn là không khó.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Dưới trời chiều, cô gái mặc váy đỏ cầm trong tay một cái bánh cứng, dọc theo dấu vết dưới chân đi vào trong rừng. Tâm tình trong lòng, nghiễm nhiên giống như đuổi giết trong dãy núi mùa đông, đuổi giết vài con heo rừng.
Mà cùng lúc đó, bên bờ sông cách đây hơn mười dặm, Ninh Nghị đang vô tâm ăn thịt cá lớn, nghiên cứu tình huống Tống Giang bỏ trốn...
Không lâu sau đó, hai người sẽ không hẹn mà gặp...
Thân thể trần trụi...
Cảm nhận được sự vui mừng của bạn tuần tự Minh chủ reo hò khen ngợi ba trăm sáu mươi mốt tấm.