Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cảnh Hàn mười năm hè, sáu mươi mốt, Lương Sơn Đại Vũ.
Mưa tầm tã mang theo mây đen đầy trời, thỉnh thoảng xẹt qua tia chớp và sấm sét quấy nhiễu cả đầm lầy tám trăm dặm này. Trong đầm nước to lớn này, chân núi Lương Sơn nổi lên mặt nước, trong lúc sấm sét này, giống như dã thú thời thái cổ hồng hoang, thân thể khổng lồ vẫn như cũ lù lù bất động, trải qua gió táp mưa sa, kiên định mà đáng sợ.
Từ khi đám người Tống Giang bắt đầu làm việc ở Lương Sơn đến nay, sơn trại quét ngang vũng nước hồ phụ cận, liên tục tung hoành. Chiếm cứ nơi hiểm địa Lương Sơn, mấy lần đánh bại quan binh, từ đầu đến sau, khí thế càng như mặt trời ban trưa. Lại tiếp tục thảo phạt Võ Triều Bắc, dư thế khởi sự thất bại, chiếm cứ tráng kiện lớn, giúp đỡ xông lên, trong mắt một số người, đáng sợ đến mức giống như đảo lớn chiếm cứ trong vũng nước, cho dù là thiên địa uy thế, cũng không thể đánh ngã nó.
Trận chiến ở Độc Long Cương, nó vì sao mà bại, trong mắt rất nhiều người, nó vẫn là một bí ẩn.
Chạng vạng tối tháng sáu bắt đầu, Lương Sơn chủ lực phá vòng vây từ Võ Thụy doanh, sau đó cả buổi tối, một số thủ lĩnh đều ra sức chỉnh đốn, chạy trốn, đến sáng sớm ngày thứ hai, mới lần lượt tụ họp ở vùng tướng lĩnh lĩnh lĩnh., Mọi người ở chỗ này hăng hái, thật có loại cảm giác như đã qua một thế hệ. Từ đó về sau ở tướng quân lĩnh hơi chỉnh hợp lại, lại đi tới Vạn gia lĩnh đã đánh hạ, lúc này kiểm kê nhân số, hai vạn người lúc trước đến Độc Long Cương Cương, lúc này có thể lục tục sắp xếp, đã không đủ một vạn một vạn.
Nhân số biến mất, hơn phân nửa là chết, có người bị bắt, cũng có người trên đường chạy trốn lục tục rời khỏi đội, chỉ có thể chờ mong bọn họ ở đây lục tục tập hợp lại, hoặc là tự trở về Lương Sơn. Trong những người này, rất có thể cũng có một phần, bắt đầu nản lòng thoái chí với Lương Sơn, bọn họ không có người nhà ràng buộc, không có người trong đội bỏ chạy, cũng không phải là không có khả năng.
Độc Long Cương địa, binh lính chân chính có thể sửa sang lại, cũng bất quá hơn một vạn, một trận này, từ lúc bắt đầu thuận phong cục đánh đến cuối cùng tổn thất hơn vạn binh, nói ra đều như là một trận hài kịch. Nhưng lúc này không có thời gian rảnh để cho bọn họ dừng lại làm kiểm tra., Từ trong ác mộng quỷ dị của Độc Long Cương Cương chạy ra, nhưng dư âm vẫn không ngừng bùng nổ. Cho dù dùng đầu gối suy nghĩ vấn đề đều có thể nghĩ ra Huyết Thủ Nhân kia tàn sát Ninh Lập suốt đoạn đường trả thù, lúc này sẽ không dừng tay, tiếp theo sẽ tập hợp lực lượng trên tay, thừa dịp Lương Sơn đang lơ lửng mà mạnh mẽ tấn công.
Cái này giảm cái kia liền dài.
Tình hình lạnh như băng trước mặt mọi người, đồng thời trước mắt mọi người Lương Sơn còn có hiện trạng vô cùng sứt đầu mẻ trán. Trước mắt tổng hợp lại hơn một vạn một ngàn người này, lòng quân cũng chưa chắc hoàn toàn có thể dùng, muốn cho bọn họ trở lại trạng thái lúc trước, không phải một sớm một chiều có thể làm được. Mà phiền toái nhất chính là trong lúc này còn có một bộ phận người đã bị đánh động hỗn loạn.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Nhưng ngay cả việc chỉnh đốn trang nghiêm cũng không có khả năng. Loại chuyện này chỉ có thể nhân lúc chiến thắng làm, càng bại trận thì uy nghiêm phía trên càng giảm, mà người phía dưới thì càng thêm đoàn kết. Trên Lương Sơn lấy nghĩa khí làm hướng tâm lực, lúc này còn muốn chỉnh đốn trang nghiêm, chờ đợi những tên đầu lĩnh trên đó chính là những người đến từ Tam Sơn Ngũ Nhạc, những người này tạo phản và tạo phản.
Tình thế nghiêm trọng, đối với những chuyện phiền toái này cũng chỉ có thể tạm thời mắt nhắm mắt mở. Ban sơ thập hai ngày này, đám người Tống Giang tận lực an bài quân đội vốn tiến đánh Vạn gia lĩnh vận chuyển các loại vật tư về Lương Sơn, ngay sau đó mới có hơn một vạn người bên này, đi tới đầu mười quá khứ., Cũng chỉ có thể vận chuyển một hai ngàn người về núi. Mười một ngày tự rạng bắt đầu mưa to, sự tình chỉ có thể làm chậm trễ một chút. Đám người Ngô Dụng chú ý quân tâm, nhưng trên thực tế, quân tâm vẫn rất tốt... Hay là nói, có thể là rất tốt.
Vạn gia lĩnh thắng, nhưng Độc Long Cương rốt cuộc là bại như thế nào. Binh lính tốt, đầu lĩnh, người nhà đều tò mò, trong bọn họ cũng có tin tức linh thông., Đại đa số đều biết mấy ngày trước tấn công Độc Long Cương là tương đối thuận lợi. Sau đó chuyển thật nhanh, chỉ có đầu lĩnh trong quân và binh tốt tham dự chiến tranh mới có thể biết rõ. Nhưng về phần binh lính tốt trên Lương Sơn hầu như đều không hẹn mà cùng lựa chọn im lặng, đối với những chuyện đã phát sinh thì ngậm miệng không đề cập đến, nhưng hiệu quả như vậy kỳ thật là đến từ trong lòng và sợ hãi.
Khi đối mặt với khảo nghiệm sống và chết, từng người trong cục đều bắt đầu lựa chọn làm toàn bộ đại cục trí thông minh, đánh cờ nguyên tắc cuối cùng cũng xuất hiện trên người đám người Lương Sơn, nói theo một ý nghĩa nào đó, cũng có thể làm cho người ta vui mừng một chút. Trong bão tố, trong phòng tụ Nghĩa Thính, khi nói tới chuyện này, Chu Vũ cũng bình tĩnh hơn một chút.
"... Ít nhất phải đánh nhau, quân tâm vẫn có thể dùng được. Người nhà đều ở Lương Sơn, tuyệt đại đa số mọi người đều không hy vọng Lương Sơn sụp đổ."
Trong phòng có một vị đầu lĩnh đang ngồi, cánh cửa được mở ra, mưa gió như trút nước tiến vào, cây đuốc bị thiêu đốt lộn xộn một hồi. Sau bàn đọc sách, Ngô dùng tay chống trán: "Người bên Độc Long Cương Cương kia dù sao cũng đã bị hao tổn gần hết, bọn hắn nghĩ đến đây thì..., Cũng không tới được mấy người. Nếu là... Nếu Ninh Lập kia thực sự được gian tướng kia hỗ trợ, Vũ Thụy doanh sẽ xuất binh, nhưng trong mắt ta, bọn họ sẽ không kiên quyết như vậy. Trận đầu tiên của chúng ta chỉ cần nghênh đầu đánh tan Võ Thụy doanh, với địa thế của Lương Sơn, cuối cùng vẫn thủ được."
"Bây giờ còn không biết người kia sẽ xuất chiêu thế nào, nhưng chỉ cần có thể một trận chiến mà thắng, chúng ta liền có thể thừa thắng bắt đầu chỉnh đốn quân tâm, từ nay về sau liền thuận buồm xuôi gió. Tóm lại, hết thảy đều phải làm theo điểm này."
"Mấy ngàn người dưới trướng Hô trán thủ lĩnh cùng với sĩ khí năm ngàn người của Lương Sơn chúng ta còn ở lại, cộng lại một vạn người, lưu giữ địa lợi, muốn bảo vệ cũng không có vấn đề gì quá lớn."
"Có thể vì huynh đệ đã chết mà làm một đại pháp sự, phấn chấn tinh thần một chút..."
Sau khi Vạn gia lĩnh trở về, mọi người cũng đã khua chiêng gióng trống khua chiêng làm việc, chuẩn bị để có thể công kích tới trước, phòng ngự hòn đảo chung quanh như thế nào, dùng thủ lĩnh nào tương đối tốt, khống chế dư luận trên đảo như thế nào, phỏng chừng thế công của đối phương, vân vân vân. Ít nhất lúc này, giữa Ngô dùng Chu Vũ đã không còn ai bài xích ai nữa.
Tịch Quân Xuyến cũng đã liệt vào trong đám đông, nhưng trong khoảng thời gian này hắn lựa chọn chính là khiêm tốn và lặng lẽ. Đã từng than khóc với Tống Giang, là hắn dẫn tới mầm tai họa, dẫn đến đông huynh đệ chết, nhưng vào lúc này, Tống Giang sao lại truy cứu trách nhiệm trên người hắn, vỗ ngực nói huynh đệ làm huynh đệ sẽ có phúc cùng hưởng họa, Tịch Quân cảm kích đến rơi nước mắt, mọi người cũng ngay cả nói Công Minh ca ca trượng nghĩa.
Bọn họ cũng minh bạch, cho dù tiễn quân đoàn, đối phương cũng chưa chắc sẽ buông tha Lương Sơn. Ít nhất ngày đó, hắn vọt vào Tô gia huynh đệ, chỉ sợ đều ở trong danh sách báo thù. Nếu những huynh đệ này thật sự có thể đưa ra ngoài, cũng không chỉ là vấn đề mặt mũi, lấy nghĩa khí làm trọng, Lương Sơn an toàn sụp đổ.
Trên thực tế, có quan hệ như thế nào dựa vào địa lợi phòng ngự hoặc là vấn đề của địch nhân, Lương Sơn trên đỉnh đã sớm có vô số đối sách. Lúc này nghĩ nhiều hơn trăm lần, cũng không nghĩ ra một đóa hoa, nhưng thế cục bây giờ không rõ, làm nhiều một chút, mọi người cũng chỉ yên tâm một chút mà thôi.
Hướng về phía đám đầu lĩnh phân bố nhiệm vụ của bọn họ, nói với đám người thủ lĩnh của Lương Sơn đây chỉ là một hồi tiểu thành bất ngờ, chuẩn bị tất cả những gì có thể làm. Tất cả đều là biện pháp tốt nhất để phấn chấn sĩ khí. Mà đến giữa trưa ngày hôm nay, mưa đã hơi thay đổi, không còn sấm chớp nữa, khi chiếc thuyền thứ nhất đến Lương Sơn, lại mang theo tin tức của vạn gia lĩnh.
"Lúc trước trên đường rời đội, huynh đệ thất lạc, đến sáng nay, lại tụ tập mấy trăm người, chỉ là ở trong này, có một số người là bị Huyết Thủ Nhân Đồ thả về... Hô Duyên đầu lĩnh đem bọn họ đồng loạt an bài, để tiểu nhân trở về hỏi nên làm gì bây giờ, hắn còn bảo tiểu nhân mang theo mấy người đầu lĩnh, quân sư dò hỏi..."
Trong phòng nghị sự, nghe được tin tức này, bàn tay Ngô Dụng run lên, liếc nhìn Chu Vũ, mặc dù gấp gáp, nhưng kỳ thật trong lòng đã có tính toán, bờ môi giật giật, cười cười: "Lại nữa, thả trở về rồi sao?"
Hỏi thăm chút cũng biết, bên Vạn gia lĩnh kia tụ tập mấy trăm người, rốt cuộc có bao nhiêu người là thả về, Hô Diên Chước cũng không cách nào kiểm kê hết, nhưng hắn làm đúng, lúc này., Đối với người được thả về vẫn chỉ có thể tạm thời cách ly. Mà hiện giờ khiến cho đám người Ngô dụng lo lắng nhất chính là việc đối phương đối với đám tù binh này làm, những lời nói của bọn họ đều đã không còn xem thường, liền vội vàng gọi vài tên tù binh mang lên đảo để hỏi kỹ càng tình huống này.
Bên ngoài phòng nghị sự vẫn là màn mưa mênh mông, trận hỏi thăm này tiến hành liên tục mấy canh giờ. Đến xế chiều lại có binh lính đến báo cáo, nói là có người ở trong mưa to ngồi thuyền nhỏ trở về đảo, bị thủy trại lính ngăn lại, đối phương cũng nói có chuyện phải bẩm báo cho đầu lĩnh chúng.
Người nọ lúc bị mang tới, trên phòng nghị sự hỏi thăm vẫn còn tiếp tục, tinh thần mọi người bắt đầu có chút chết lặng, lúc để người này trả lời, người này cũng là được thả trở về., Dựa theo cách nói của hắn, hắn cho rằng tình thế nghiêm trọng, làm cho thuyền nhỏ trở về bẩm báo toàn bộ sự việc. Mọi người đã hỏi thăm mấy người khác mấy lần, bao gồm cả hơn một ngàn tù binh bị bắt thả lại, bao gồm tất cả quá trình thẩm vấn., Cũng bao gồm những lời Ninh Nghị nói. Vài tên lính vốn đối với những lời này còn có chút ấp a ấp úng, cho đến khi Ngô dùng bọn người phát cáu, bọn chúng mới nói nguyên bản những lời này một lần, đám người Ngô dùng cũng có thể hiểu rõ trọng lượng của câu nói kia.
"Ta giết tới rồi, các ngươi có tiếp được không?"
Gần như có thể nói, hình tượng khủng bố của đối phương khi nghe những lời này thì cơ hồ biến thành thực thể, mặt đối mặt xuất hiện trước mặt mỗi người. Bởi vì bọn họ cơ hồ đã có thể thấy được sự chăm chú trong lời nói cùng hậu quả.
Hơn một ngàn người kia, trong đó có hơn năm trăm người, là bị đối phương nắm qua hai bên, hơn nữa thời gian ba ngày đối phương đã đánh thẳng Lương Sơn từ trạng thái đỉnh phong xuống, lúc này đây sẽ có bao nhiêu người cảm nhận được sự uy hiếp của đối phương, đã không cách nào đoán được rồi.
Ngô dùng thanh âm khô khốc, đến lúc này mới lại nghĩ tới một sự tình: "Để thủy trại đề phòng, điều tra... kiểm tra xem còn bao nhiêu người thừa dịp Đại Vũ quay về đảo..."
Sau khi làm chút hỏi thăm, Tống Giang đứng dậy, không nói gì mà đi ra khỏi phòng nghị sự, mái hiên bay tới, hắn đỡ vách tường phía trước. Phía sau, Lý Tích cầm bản phủ đuổi theo, nghe thấy Tống Giang nói nhỏ trong tiếng mưa: "Ta hô hào nghĩa Tống Giang, cả đời quang minh lỗi lạc, chưa làm có lỗi với lương tâm của mình, sao phải..."
Lý Tích cho rằng hắn đang tức giận vì chuyện của Tịch Quân Ngô, nói: "Bây giờ ta sẽ đi giết nhân tài họ Tịch kia! Đám người này..."
"Thiết Ngưu, ngươi không được xằng bậy!" Tống Giang quay đầu lại, "Ngươi... ngươi bây giờ giết hắn có tác dụng gì, chẳng phải là làm cho Lương Sơn chúng ta sợ sao. Hơn nữa chúng ta há có thể nghe lời của tên ác tặc đó, Tịch huynh đệ hắn, Tịch huynh đệ hắn..."
Trong lòng hắn chưa chắc tức giận vì chuyện của Tịch Quân Tự, chỉ là phát sầu vì tình thế khó giải mà thôi. Hắn nói vài câu, cuối cùng cũng không nói nên lời. Ánh mắt đảo qua bên ngoài Tụ Nghĩa Thính, toàn bộ Lương Sơn bị vây trong màn mưa, phòng xá gần xa, tháp tiễn, bóng người, điểm sáng bao trùm lầu các trong núi, thuyền lớn trong nước, trong mắt tràn đầy tơ máu.
"Đây là... đây là muốn ép người chết a..."
Hắn nghẹn họng, tức giận hạ giọng gầm lên.
Cùng lúc đó, một bên Lương Sơn, trong màn mưa có một khúc nhạc nho nhỏ đang phát sinh.
Tịch Quân cõng một bọc hành lý nhỏ, đội nón che phủ áo tơi, bên cạnh hồ nước thấy thế mưa vẫn như cũ không lạc quan, nhưng cuối cùng vẫn cúi người đẩy một chiếc thuyền nhỏ vào trong nước, ngay lúc này, một âm thanh vang lên phía sau: "Tịch huynh đệ chẳng lẽ muốn đi! "
Tịch Quân cúi người dừng lại một chút, một lúc lâu sau mới đứng dậy quay đầu lại: "Chuyện này của Lương Sơn đều do tại hạ mà ra, mặc dù Công Minh ca ca và chư vị huynh đệ trượng nghĩa, nhưng Tịch mỗ còn mặt mũi nào đó ở lại Lương Sơn. Đám con rể Tô gia đều vì tại hạ mà đến, có lẽ tại hạ đi rồi, hắn sẽ truy tung tại hạ rời đi..."
Mặt hắn đầy hối hận và u sầu. Cách giải như vậy, thật ra có chút vô lực, nhưng không ai nhìn thấy, vừa rồi hắn cúi người đẩy thuyền, thanh âm phía sau lập tức vang lên, xuất hiện trên mặt Tịch Quân Bang, không phải hối hận cũng không phải sầu khổ, mà là một cái giống như chờ đợi đã lâu, rốt cuộc đợi tình thế xuất hiện nụ cười quỷ dị...
Nhưng đến chạng vạng tối hôm nay, khi mưa tạnh, Tịch Quân Loan muốn nhân lúc này đào tẩu, hay là trong một tên đầu lĩnh truyền ra, Tịch Quân Xuyến cũng bởi vậy mà tạm thời bị giam lỏng. Đêm hôm nay, trên bầu trời có ánh trăng rất tốt, Tịch Quân Sắt ngồi trong phòng bóng tối, rốt cục có một bóng người khác từ dưới mái hiên đi tới, lặng yên xua lui tả hữu canh phòng, mở cửa phòng, không một tiếng động tiến đến.
"Tịch huynh đệ bị oan ức."
"Sự tình do ta mà ra, một chút chửi rủa tính là cái gì... Có tra ra không?"
"Đang tra xét rồi."
Đối phương trả lời, Tịch Quân gật đầu nhẹ, nhìn ánh sáng bên ngoài, trên mặt lộ ra một tia tàn nhẫn, nở nụ cười.
"Sự tình bắt đầu còn không lâu, trước mắt quan tâm ta đi lưu lại như thế, hoặc là trong lòng đã có ý đầu nhập vào triều đình, hoặc là ngay từ đầu Ninh Nghị đã đặt ở giữa chúng ta nội gian. Buổi chiều hôm nay, trong vở kịch kia, người sau nhất định sẽ không vắng mặt, chỉ cần Thuận Đằng tìm đường, chậm rãi bóc ra, nhất định có thể bắt được người..."
Hắn nói xong lời này, đối phương gật đầu nhẹ, trầm mặc một lát, Tịch Quân ngẩng đầu lên: "Ta nghe nói những người kia mang đến, có phải... đã hơi muộn rồi không?"
Lần này, đối phương nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói gì, tình thế Lương Sơn, ngàn vạn nhân tâm, đã dự đoán không được...
Ánh trăng chiếu rọi khắp mặt đất, Lương Sơn sơn trại lúc này như một tòa thành đầm nước khổng lồ vây khốn. Lòng người lưu chuyển, hơn ngàn người được thả ra từ quân doanh vây quanh tòa thành này, làm ra lựa chọn của mình. Từng tên từng tên mang theo bóng đêm trở lại đầm nước bị chặn lại, hoặc là bị điều tra thanh lý ra ngoài. Không ít người còn ẩn thân trong bóng tối sơn trại, từng tia ác ý xâm nhiễm vào.
Lần này, không chỉ là trên băng tạo thành một vết nứt, nếu có người có thể chứng kiến toàn bộ cục diện này, sẽ cảm nhận được, tòa pháo đài Lương Sơn này đã bắt đầu từ giờ khắc này, trước khi bị công kích, cũng bởi vì những vết rạn này dần dần phân liệt, tróc ra, hỏng mất...