Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đường hẹp, ngõ hẹp, dưới ánh chiều tà, đám tàn binh cướp đường chạy dài ra xa. Trong Hỗ gia trang, quân đội xông vào Lương Sơn chém giết một hồi, sau khi nhận được mệnh lệnh của Tống Giang, Ngô dùng bên kia tương đối cứng rắn liền bỏ chạy, nhưng dưới tình huống của Hỗ gia trang lúc đó, cho dù là một vòng nhỏ xung kích, cũng tạo thành thương vong rất lớn.
Hỗ Thành dẫn mấy trăm người ra cửa liền bị đánh tan, nhưng hắn lại dẫn theo những trang hộ còn lại cố gắng ngăn cản tình thế chuyển biến xấu, trong lúc giao thủ bị vây công trọng thương. Hỗ Thái Công ở trong trang tổ chức trang hộ, miễn cưỡng bảo vệ một trận chủ trạch., Nhưng phụ nữ và trẻ em trong trang vẫn bị giết chết không ít, trên đùi hắn cũng trúng một mũi tên, chỉ là không có nguy hiểm tính mạng mà thôi. Lương Sơn Nhân vốn định gây ra hỗn loạn ở Hỗ gia trang, gián tiếp tạo thành áp lực cho Chúc gia trang, vừa tiến vào liền phóng hỏa khắp nơi. Đợi đến khi Hỗ Tam Nương trở về, gần nửa thôn trang đều chìm trong ngọn lửa.
Nàng nhìn thương tình giữa huynh trưởng và phụ thân mình, an bài người cứu hỏa cùng với đám cướp còn chưa kịp rời khỏi trang, lại dẫn người lần nữa giết tướng đi ra ngoài, muốn báo thù cho người chết trong trang tử.
Lúc này, mấy người Hô Duyên Chước, Chu Vũ quay qua bên đường chính, dẫn hơn hai ngàn binh sĩ tụ họp với đám người Tống Giang.
Hô Duyên Diên vốn không có ý định rút lui, nhưng mà Ngô dùng lời lẽ nghiêm khắc, thề son sắt có đại quân triều đình buông xuống. Hơn nữa trong quá trình này, gã cũng đã nghe được lời đồn nào đó, nói là trước khi Tần Minh chết, từng nói hắn cùng Quan Thắng chính là nội ứng. Lúc này nếu ta làm theo ý mình, sau này tính toán với Lương Sơn, chỉ sợ khó có thể làm người.
Mặc dù lời đồn như vậy khiến hắn không thể không lập tức lui về phía sau, nhưng sau khi đi qua một ngã ba thông ra ngoài trang tụ hợp cùng bọn người Tống Giang, Hô Diên Nhiên vẫn nói ra suy nghĩ trong lòng với mọi người.
"Lúc này chúng ta còn có thể tác chiến, chỉ chờ sát tướng trở về, có lẽ liền có thể phá trang! Chỉ là Võ Thụy doanh đã bị chúng ta giết đến nao núng, có gì đáng sợ!"
Hắn muốn mang theo thủ hạ vẫn có sĩ khí phản công lại, nhưng mà đám Ngô Dụng lại không đồng ý.
"Võ Thụy doanh ngay tại phụ cận, còn chưa xuất hiện, nếu hô huynh đệ giết tới, rơi vào thế giằng co, Võ Thụy doanh lại dùng thế lôi đình giết ra, đến lúc đó rơi vào tử địa, phản hơn một vạn người hàng lâm, chúng ta làm sao xoay chuyển được! Hơn nữa giữa chúng ta còn có nội ứng chưa thanh trừ, bên kia còn có rất nhiều hậu chiêu, Hô Duyên huynh đệ sao biết bên này là một phen xung phong liều chết!"
Chu Vũ ở bên kia chắp tay nói: "Chúng ta còn có hơn vạn người, chỉ cần giết tới trước, đánh tan đối phương, sĩ khí tự nhiên có thể tiếp tục! Vì chiến chi đạo, há có thể một mực suy đoán đối phương có rất nhiều hậu chiêu!"
Tống Giang cũng nói: "Đối phương ba ngày liền đem chúng ta đi tới nông nỗi này, huống chi còn có Võ Thụy doanh chưa xuất hiện, Chu huynh đệ cũng không thể không đề phòng."
"Binh pháp chính đạo, chú trọng binh tới tướng cản nước, chỉ cần chúng ta dám đi, tất có huynh đệ dám đi theo, trước khi Võ Thụy doanh đến giết chết đối phương, nhất định có thể chỉnh đốn lại sĩ khí..."
"Chu huynh đệ có biết người bên kia cầm bàn là ai không?"
"Chúng ta cũng không cần quan tâm hắn là ai..."
"Chính là Huyết Thủ Nhân kia giết Ninh Lập, hắn từ Giang Ninh đến kinh thành, sau đó không ngừng giết tới đây."
"......."
Chu Vũ ghìm chặt đầu ngựa, nhìn về phía bên kia khói lửa truyền đến. Gã còn có chút phản ứng không kịp, nhưng lúc này trong lòng cũng đột nhiên lạnh xuống.
Trên thực tế, Ngô dùng bên này cân nhắc cũng có đạo lý, hậu thủ của đối phương không chỉ là Vũ Thụy doanh. Trong đám người mình có phản bội, trước mắt xem ra đã có thể khẳng định, nếu như Hô Duyên Diên mang theo người xung kích, bỗng nhiên xuất hiện một tên đầu lĩnh lớn giết chết ngay tại chỗ, đừng nói là phấn chấn sĩ khí, cơ hội rời đi của mình sẽ càng nhỏ hơn.
Cái tên này trong chốc lát khiến tất cả mọi người có chút do dự, "Cửu Văn Long" sử tiến lên nói: "Ta dẫn người đi, nghĩ biện pháp ngăn trở hắn." Vốn dĩ hắn và đám người Chu Vũ, Trần Đạt nguyên bản cùng lạc thảo Thiếu Hoa sơn, về sau lên Lương Sơn, giao tình cũng tốt nhất. Lúc giao dịch kênh đào, hắn vốn là cùng đám người Chu Vũ., Sau này bởi vì có một số việc sớm rời đi, kết quả chết Trần Đạt, Chu Vũ bị thương, sử gia tiến vào Thiếu Hoa sơn chính là đại ca của mọi người, luôn luôn nghĩa khí, đối với việc này một mực canh cánh trong lòng, lúc này liền dẫn một tiểu đội nhân vật cố gắng đi qua ngăn cản sự đuổi giết của thôn trang Chúc gia.
Sau đó mọi người cũng đạt thành nhận thức chung, nếu Vũ Thụy doanh thật sự xuất hiện, chỉ có đám người Hô Diên Nhiên có thể làm trung kiên, trước mắt cũng chỉ có thể lui lại. Hô Diên Nhiên hạ lệnh cho thủ lĩnh thủ hạ tận lực duy trì trật tự của mình, không được bị tách ra, nhưng một khi đã bắt đầu rút lui, phía trước chạy, người phía sau vẫn còn chạy tới, đường xá lại hẹp, không bao lâu, liền bị cuốn vào trong đám người, loạn không thành hình dạng...
Người của Chúc Gia trang đuổi giết đằng sau, tuy chỉ là đội hình của hơn ngàn người, nhưng công kích trên những con đường này cũng đã đạt tới trạng thái bão hòa. Chỉ ngẫu nhiên có một vài thủ lĩnh của Lương Sơn muốn tới ngăn cản một chút, không lâu sau cũng bị đánh tan. Hắn đẩy tấm thuẫn, đội hình hơn mười thủ nỗ trên đường như nhổ cỏ, ngẫu nhiên lại có người đơn độc định đánh lén, cũng tuyệt không tránh khỏi nhãn lực và thương pháp của ba huynh đệ Tề gia.
Tốc độ truy sát như vậy không coi là nhanh, nhưng thắng ở chỗ vững vàng. Trong những con đường khác, bọn người Triều Đình Ngọc, Chúc Bưu tựa như mãnh hổ mở đường, giết qua những nơi, trên đường, trong bụi cỏ hai bên, phần lớn là thi thể. Những ngày qua người trong Chúc Trang bị tử vong uy hiếp, chỉ có hôm nay giết sảng khoái như vậy.
Mà ở phía đông Độc Long Cương Lý gia trang, nhào thiên điêu Lý Ứng cũng đã dẫn trang hộ cùng thủ hạ xung phong liều chết đi ra, bắt đầu xua đuổi đám bại binh Lương Sơn. Hắn quan sát hồi lâu, nhưng hai ngày biến hóa này phỏng chừng làm cho nhãn cầu của hắn muốn rớt xuống, lúc này cũng không dám trốn nữa, nhất định phải đi ra xếp hàng.
Trên con đường phía tây, Hỗ Tam Nương dẫn theo nhà cái đi tới phía sau của đám bại binh Lương Sơn. Nàng cưỡi ngựa vung song đao xông thẳng tới, giết chết một tên lính Lương Sơn, một bóng người đột nhiên vọt tới., Sau khi ném hắn xuống lưng ngựa, mũi tên vèo một tiếng bắn ra từ nơi nàng vừa đứng. Hỗ Tam Nương từ dưới đất ngẩng đầu lên, cách đó không xa trên lối rẽ bắn tới tiễn là "Tiểu Lý Quảng" Hoa Vinh của Lương Sơn, một mũi tên không trúng quay đầu bỏ chạy.
Đem nàng bổ nhào xuống là từ một ngã rẽ khác - Vương Sơn Nguyệt, hắn dẫn theo hơn mười cây nỏ quét qua. Hỗ Tam Nương nhìn hắn một cái, lại thấy toàn thân hắn là máu, ngay cả trên miệng đầy máu tươi, cũng không biết hắn làm sao chém giết đến nông nỗi này. Nếu không dung mạo hắn nhu hòa, cho dù vẻ mặt lạnh lùng một chút, cũng có vẻ đẹp mắt, lúc này toàn thân trên dưới mùi máu tanh, cũng chỉ có quỷ dị cùng dữ tợn.
Hỗ Tam Nương nhớ kỹ giết người báo thù, nói một tiếng cám ơn, hai mắt đỏ lên lại đuổi giết.
Trời chiều đã ngả về tây, Lương Sơn bị đánh bại ở Độc Long Cương, sau khi lên đường lớn, gã bắt đầu chạy về một hướng khắp núi đồi. Lúc này Tô Văn Tuyền cũng đã tìm được tướng lãnh dẫn đầu Võ Thụy doanh, người này chính là phó thống lĩnh trong Võ Thụy doanh., Tên là Hà Cơ. Lần này Ninh Nghị tới, một là mang mệnh lệnh của dòng chính Tần Hoàng ra, hai là để Tô Văn Tường đưa tiền đả thông điểm mấu chốt. Trước khi bao vây tiễu trừ Lương Sơn cũng coi như là cho bọn họ một cơ hội biểu diễn và cầm đầu cơ hội. Sau khi nhận được tin tức chính xác của Trịnh Ma Vương, Hà Cơ Cơ tổng cộng có gần sáu ngàn người đi ra.
Mấy ngày nay Trịnh Bưu mang theo Lương Sơn không ngừng quét sạch các loại sơn trại nhỏ xung quanh, hơn hai mươi ngày trôi qua thu hoạch cũng tương đối khá, hơn sáu ngàn người cơ bản một lưới bắt hết bọn chúng, tiền tài đều dễ dàng đổi tay. Hà Khảm nếm ngon ngọt này mới đến Độc Long Cương gác xem xét, hôm nay thuận tay bắt mấy trăm tù binh. Trên thực tế, bọn họ ở giữa trưa hôm nay, cơ hồ là cùng đám người Hô Duyên Chước tập kích mà lướt qua.
Hà Cơ cũng không phải kẻ ngốc, biết rõ việc thả ra tiếng gió bên mình có lợi cho chiến sự bên trong. Nhưng lúc này Ninh Nghị đưa tin bảo hắn ngăn cản đám bại binh của Lương Sơn, hắn lại cảm thấy rất khó xử. Nhưng Lương Sơn quả thật đã thoái lui không thành biên chế, người của Độc Long Cương Cương Cương vẫn còn đang đuổi giết phía sau, đối phương lại dùng danh nghĩa của Tần Thủ Nguyên, từ ngữ nghiêm khắc. Mặc dù trong lòng Hà Cơ hơi thấp thỏm, nhưng cuối cùng vẫn để cho sáu ngàn người bày ra trận thế, nghênh chiến tan bại trận.
Ánh chiều tà ở chân trời nhuộm đỏ như máu, giữa sườn núi, trên đường, hơn hai vạn người ầm ầm đụng vào nhau, phía sau đám bại binh, người Độc Long Cương Cương còn đang không ngừng chém giết tới.
Võ Thụy doanh vẻn vẹn ngăn cản binh bại của Lương Sơn nửa khắc đồng hồ, vài tên thủ lĩnh Lương Sơn dẫn theo hơn một ngàn người xung phong liều chết xông đến, cầm đầu rống to: "Ai dám cản ta hô Duyên Chước!" Phòng ngự của Võ Thụy doanh không lâu sau đó bị xé rách, chia làm hai binh sĩ Võ Thụy doanh tự vệ vẫn làm rất tốt!, Bọn hắn ngăn trở, bắt được tù binh giết chết vài tên bại binh của Lương Sơn, còn đại đội của Lương Sơn thì xuyên qua trung lộ, chạy thục mạng về hướng Lương Sơn.
Trận tan vỡ này phảng phất đốt cháy toàn bộ áng mây trên bầu trời, ánh sáng như lửa chiếu xuống mặt đất. Sau khi binh chủ chạy trối chết, hai bên Võ Thụy Doanh, Độc Long Cương bắt đầu tiến hành quét dọn đám tàn binh bại tướng đã rời khỏi đội, Ninh Nghị ở trong chân núi gặp mặt Hà Hãn, bày tỏ sự cảm tạ và nhằm vào chiến tình lần này, để cho hắn yên tâm.
"Lương Sơn đã không đáng nhắc đến, ta biết chỉ dựa vào miệng nói, mọi người không tin. Sau lần thực chiến này, chuyện này làm gì thống lĩnh và các vị tướng sĩ đều hiểu rõ trong lòng." Ninh Nghị cười đến cực kỳ hiền lành, sau đó cũng lặng lẽ hạ thấp thanh âm xuống. "Một trận chiến ở Độc Long Cương Cương, Lương Sơn đại bại.", Mấy thôn trang có thể có chiến lực như thế nào, bọn họ giữ vững tự nhà mình, cũng đã thỏa mãn. Trận chiến này có thể thắng, Võ Thụy doanh chúng ta lại ở đây, đa số là thống lĩnh ra tay. Dùng sáu ngàn người thua Lương Sơn hai vạn, từ nay về sau tại hạ ký thác vào thư tín của Tần Tương vì sao thống lĩnh thỉnh công, trên dưới quân đội cần có thống lĩnh nhiều hơn một chút, càng nhiều nhuộm nhiễm càng nhiều... Lương Sơn, đã không đủ gây sợ hãi."
Kiệu hoa người nâng người, lần này tuy Võ Thụy doanh bị xông lên khó chịu, nhưng thương vong cũng không nặng, đối phương nếu đã ở đây, đương nhiên sẽ giao toàn bộ quân công cho hắn. Hơn nữa để tiếp theo có thể tấn công Lương Sơn, cũng cần phải có người trong quân bố trí thực lực cho Lương Sơn giảm bớt. Chuyện tình cơ bản chẳng khác nào kiếm được đại quân công, đại phú quý quý., Cho dù chia cho thống soái quân đội, những người còn lại một chút cảm giác thoải mái, hắn cũng là chịu không hết. Mà đối với việc làm điểm tâm như thế nào, trong lòng hắn tự nhiên minh bạch, lúc này đối với Ninh Nghị cũng là cảm kích không thôi, đối với việc tiếp theo Ninh Nghị bảo hắn làm, tự nhiên là thuận miệng đáp ứng.
Rời khỏi doanh trướng thật xa, Ninh Nghị mới dần dần biến mất, vung mạnh nắm tay lên, nghiến răng nghiến lợi chửi ầm lên trong lòng: "Con mẹ nó, con mẹ nó, một đám tạp chủng vô năng..."
Vương Sơn Nguyệt dẫn người từ bên cạnh tiến lên đón. Hắn biết Ninh Nghị đã nói với Hà Cơ, để hắn giao tất cả tù binh cho bên này xử lý: "Chuẩn bị đi tiếp nhận những người kia sao? Nghe nói Trịnh Bưu bị bắt sống, nếu ngươi biết hắn, nói không chừng sẽ rất vui mừng gặp được ngươi."
Chùm đuốc dấy lên điểm sáng dần dần sáng lên, xa xa nhìn lại, trải qua mấy ngày chém giết, Độc Long Cương lâm vào trong một mảnh sắc trời màu xám lam, đốm sáng là dấu vết đám người lùng bắt tù binh, mặc dù còn rất nhiều chuyện phải làm, nhưng mấy ngày nay sự nôn nóng nổi lên giữa không khí đã dần dần bình tĩnh trở lại. Một đường xuống núi, Ninh Nghị ngăn chặn Chúc Long mang theo người đi ra quan sát thế cục: "Trước mang người đi theo ta giải quyết chuyện Lý Ứng Ứng!"
Một nhóm hơn bốn mươi người đi tới trước Lý gia trang, Lý Ứng đã hồi trang, để nhà cái đề phòng. Lúc này trong lòng hắn cũng đang hối hận, sớm biết như vậy liền không nên quan sát phong hướng như vậy, sau khi đánh xong, Hỗ hai nhà nhất định hưng sư vấn tội. Tình huống hiện tại, hắn ngược lại không sợ hai nhà này liên hợp, nhưng nghe nói bên kia còn có người của triều đình, nếu thật muốn làm hắn, vậy phiền toái lớn rồi.
Hắn biết rõ lúc này tướng lĩnh của Võ Thụy doanh cũng đang ở ngoài Độc Long Cương, vội vàng bảo nhà cái chuẩn bị trọng lễ tài vật, muốn bắt đầu đả thông các điểm mấu chốt, chỉ cần cửa ải này qua, Độc Long Cương của Lý gia trang sẽ là người đứng đầu., Đối phương đã giết tới, từ trang ngoại tiến vào một danh sách. Đến lại là người của triều đình, trên danh sách cơ hồ muốn tài vật của nửa thôn trang để đền bù tổn thất, sau đó hắn liền có thể từ đó hòa giải, điều kiện này gọn gàng, tuyệt đối không dài dòng.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Đối phương chịu bàn bạc, hắn liền thở phào nhẹ nhõm, mặc dù đơn độc có chút công phu sư tử ngoạm, nhưng cũng không phải là không thể thương lượng. Người này là triều đình, tự nhiên sư tử ngoạm, chưa chắc sẽ nói giao tình gì với hai nhà Hỗn gia, trên thực tế tình huống mấy ngày nay, triều đình hy vọng có lẽ là Độc Long Cương Cương cùng Lương Sơn lưỡng bại câu thương, có thể tưởng tượng được.
Hắn vội vàng triệu tập mấy trăm nhà, từ cửa ra nghênh đón. Cửa trang mở ra, quý công tử liền dẫn phần lớn tùy tùng trên người mang theo máu đi vào trong thôn. Lý Ứng Liên vội vàng chắp tay nghênh đón. Hai bên mới đi qua cửa trang, trong nháy mắt sáng tối chia cắt., Quý công tử rút than lửa trên người ra, phịch một tiếng đánh lên đầu Lý Ứng. Lý Ứng Thương Hoàng né tránh, hơn bốn mươi thủ nỏ bắn loạn về phía hắn và đám người Đỗ Hưng. Đám người còn chưa kịp phản ứng gì, quý công tử quát: "Lý Ứng Nghi cấu kết với đám phỉ Lương Sơn! Mưu đồ mưu phản! Bây giờ đại quân Võ Thụy doanh đang ở bên ngoài, ai muốn cùng tội với hắn!"
Bảo vệ cửa trang môn lúc này, Chúc Long dẫn theo hơn hai trăm người từ đằng xa cấp tốc vọt tới bên này.
Đã đánh cờ của triều đình, lúc Lương Sơn tan tác, trong trang lập tức loạn, nhưng lại không có bao nhiêu người dám phản kháng vào lúc này.
"Hiện tại tất cả mọi người đều thiếu người, nhà cái làm sao phân tán là chuyện của các ngươi, an bài tốt. Về phần người nhà của Lý Ứng, những phần tử cứng rắn kia nên xử lý thế nào, hương thân quê nhà các ngươi ở lâu như vậy, nên biết. Tài sản của Lý gia, một phần của các ngươi, một phần Hỗ gia, ta muốn một phần, bên ngoài Võ Thụy doanh một phần, phiền các ngươi làm phiền. Sau này ta sẽ tới làm ăn, mọi người có thể sẽ là hàng xóm, còn phải làm phiền chúc huynh chăm sóc tốt mảnh đất Độc Long Cương Cương này."
Ninh Nghị cười cười, trong ánh sáng chập chờn của cây đuốc, Chúc Long gần như là theo bản năng khẽ gật đầu. Trên thực tế, đám người Chúc Gia cũng nghĩ tới lúc cần hỏi tội Lý gia hưng sư, chỉ là không ai nghĩ tới mới vừa đánh xong, mọi người đắm chìm trong vui sướng, bệnh thương còn chưa thu lại, người này liền quyết đoán giết tới như thế.
Về phần người Lý gia ai là người cứng rắn, người Chúc gia đương nhiên cũng biết rõ, một khi muốn tiếp theo danh nghĩa triều đình dọn dẹp, độ khó cũng không lớn.
Giải quyết xong mọi chuyện, đám người Ninh Nghị liền ngựa không ngừng vó chuyển hướng ra phía ngoài trang.
"Nên đi tiếp nhận những tù binh kia rồi, mọi người chút nữa giữ vững tinh thần, sự tình đã kết thúc, nhưng vẫn còn chưa xong... Đợi lát nữa có thể ăn chút gì đó, nghỉ ngơi một chút, sẽ lại bắt đầu làm việc... Đêm nay cũng sẽ rất bận."
Vương Sơn Nguyệt hỏi: "Những tù binh kia, ngươi muốn xử lý như thế nào?"
"Còn phải nói, phần lớn người nhà của bọn họ đều ở Lương Sơn, đương nhiên là đánh một trận, giết một nhóm..." Ninh Nghị cười rộ lên: "Sau đó trả bọn họ lại, ha ha ha ha..."
Trong bóng tối, tiếng cười của Ninh Nghị vang lên, nhưng bước chân lại không chút chậm chạp, vẫn dồn dập như cũ, mà lại kiên định, trong tiếng cười cũng không có quá nhiều vui sướng hoặc là buông lỏng. Khi tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, hưởng thụ một chút thời gian yên tĩnh, nam nhân này còn đang không ngừng tiến về phía trước, một khắc không ngừng thôi động cự luân trước người, muốn nghiền ép đối thủ liên tục...
Mối thù phá gia của Tô gia đến bây giờ, chỉ sợ cũng chỉ có năm sáu ngàn con tính mạng, nhưng... cái này cũng chỉ là mở đầu mà thôi. Không lâu sau, có lẽ mọi người Lương Sơn đã hiểu rõ ràng điều này...
Thân thể trần trụi...
Số năm, vé tháng gấp đôi vẫn còn hai ngày, có vé nguyệt thì nhanh chóng ném đi.