Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Binh vô thường thế, thủy vô hình, đại đạo chiến tranh thiên biến vạn hóa, cái gọi là quân tâm thường không phải chuyện đơn giản có thể nắm chắc, nhưng nếu thật sự muốn số lượng quy nạp, thật ra cũng có không ít thứ, có đầy đủ thích hợp.
Từ xưa đến nay, đại quân tác chiến, chân chính làm cho quân đội tan vỡ đến nay cũng không phải là đả kích trên thực thể, ý thức của một người vì ý chí là ngàn vạn người, mình nghĩ như thế nào, cho tới bây giờ cũng không trọng điểm, chân chính quyết định thắng bại, thường thường là cách nhìn của mỗi người đối với toàn bộ đoàn thể, nếu có thể tổng hợp quy nạp, lại lấy một cái giá trị trung bình, chính là sự mạnh yếu của nhánh quân đội này.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Huấn luyện nghiêm ngặt, mỗi người bên cạnh đều có khí lực cường hãn, có lý do không thể lui lại, quân quy nghiêm ngặt, nghiêm khắc cấm mỗi lần thao luyện. Những thứ này đi đến cuối cùng, kỳ thực đều là thêm một phần trù mã vào trong lòng người, "Chúng ta rất mạnh", chúng ta tuyệt đối sẽ không lùi bước", trù mã càng nặng, quân đội càng mạnh, cái gọi là quân tâm, đến cuối cùng chính là một chuyện đơn giản, mà muốn đạt được nó, cần trăm chùy trăm rèn.
Khi đám người Lương Sơn xuống núi vốn cũng là một đội quân có tín niệm như vậy, chỉ là nhận thức "Rất mạnh" của bọn họ không phải đến từ huấn luyện, mà là từ trong tranh đoạt và giết chóc mỗi một lần, nhìn sự sợ hãi của địch nhân dần dần hình thành., Khi nội loạn trong Võ triều, bằng hữu Tam sơn Ngũ Nhạc đều tụ tập đến đây, dành cho mọi người, lại càng có một loại xu thế đại thế xu hướng. Đáng tiếc loại tự tin sơn đông này cho dù vô địch thủ, cũng thật sự đè xuống quá nhiều tai hoạ ngầm.
Khi mấy thứ này một lần bị bạo phát trong mấy ngày, khi chiến trường triển khai giết chóc, không có bao nhiêu người cho rằng mình sẽ rút lui, bọn họ vẫn khát vọng thắng, khát vọng thắng lợi. Đáng tiếc cái gọi là lòng quân chưa bao giờ nằm ở vấn đề này, mà lúc đối diện hô lên những lời đồn như vậy, trong lòng mọi người cảm thấy "không thể" vẫn là "có khả năng".
Tâm lý vẻn vẹn chỉ cách nhau một ranh, khi hợp thành quân tâm, quyết định chính là thứ thuộc về tính mạng ngàn vạn người.
Ánh mặt trời chiếu lên mây, chiếu rọi buổi chiều rực rỡ tươi đẹp, trên Chúc Gia Trang, tiếng la giết kéo dài mãi không ngừng, trong trang vẫn tiếp tục kêu gọi hưng phấn, một nhóm người xông lên tường đá, sau đó lại bị giết xuống. Chỉ có các tướng lãnh cao tầng trong Lương Sơn mới hiểu được, thương vong bên mình đang gia tăng, hơn nữa theo thời gian trôi qua, chiến ý của đám binh tốt Lương Sơn vẫn đang giảm xuống.
Chỉ ngắn ngủi một canh giờ, con số thương vong của Lương Sơn bên này, chỉ sợ đã gần ba ngàn người, đây là tổn thương cực lớn do phần lớn thủ lĩnh Lương Sơn dốc sức liều mạng tấn công tạo thành, vô số cờ xí tuôn qua, lại bị ép trở về. Bức tường đá của Chúc Gia Trang, trong mắt mọi người ở Lương Sơn không ngừng trở nên kiên cố cao lớn.
Đến lúc này, tốc độ thương vong của Lương Sơn bên này đã bắt đầu chậm lại. Lúc đầu cuồng nhiệt đã trôi qua, bên trong không ngừng hò hét, sĩ khí quân tâm dao động giảm xuống, một loạt huynh đệ xông lên tường đá bị nhấn chìm., Binh lính công kích chính diện, ít nhiều đều có chút do dự, thậm chí một ít thủ lĩnh cỡ trung, đều bắt đầu cân nhắc có phải hay không rút binh mới là chính đồ, ai cũng không nghĩ tới một vạn năm ngàn người đến cuối cùng cùng cùng cùng cùng cùng cùng cùng cùng cùng đánh với ba ngàn người tiêu hao thành trận chiến.
"Có gì hay mà nói! Việc này lúc bắt đầu chẳng phải sẽ biết sao! Đánh không lại cái thôn trang này, chúng ta cũng không về được!" Một bên chiến trường, Lỗ Trí băng bó vết thương, cầm thiền trượng lên bắt đầu tổ chức đợt tấn công kế tiếp, giờ phút này hai mắt lão cũng đã đỏ bừng, "Có trồng thì cứ xông vào nhà vãi!"
Mà ở bên kia, Lâm Xung và các tướng lĩnh cũng đang liên tục động viên thủ hạ, huynh đệ có quen biết nhau trong núi, hoặc là thuộc hạ do dự muốn tới đây hỏi xem có nên giữ lại thực lực hay không, đánh thành như vậy trên mặt có muốn rút lui hay không. Cũng nhờ những thủ lĩnh trước đây từng phản đối việc tấn công cường công của Tống Giang, lúc này lựa chọn kiên quyết nhất.
Quân tâm đã loạn, có người tới tìm bọn họ hỏi, có lẽ còn có thể ngăn chặn, nhưng trong quân trận như vậy, không biết có bao nhiêu người, trong lòng có lẽ đã có ý tưởng này, nhưng không muốn nói ra, đó mới là vấn đề.
Có thể giương cung, lúc này đã không còn quay đầu bắn tên nữa.
Đối với đám người Lương Sơn mà nói, nhận lấy thương vong không ngừng tích lũy, cảm thụ được sự dao động cùng sĩ khí, đây là áp lực cực lớn. Nhưng đối với người của Chúc Gia Trang mà nói, với ba ngàn người chống lại được một đợt tấn công như vậy, chiến lực của Lương Sơn Binh Tướng lúc này đã thấp đến mức làm người ta tức lộn ruột., Bọn họ cũng tuyệt đối không thể không có áp lực. Nhân số thương vong cũng đồng dạng tích lũy trên đầu bọn họ, một phương tiến công, vô luận như thế nào cũng còn hơn vạn người, có thể duy trì thế công bão hòa liên tục, nhưng một bên thủ ngự, đồng dạng cũng muốn bão hòa.
Chờ đến lúc nào bọn họ không cách nào duy trì phòng ngự bão hòa, cơ hội chính thức cũng đến.
Thân ở trong Chúc Gia trang, Ninh Nghị vẫn luôn được thuẫn bài bảo vệ cũng có thể cảm nhận được rõ ràng điểm này. Không ngừng bị thương binh, người chết, phụ nhân và tiểu hài tử khóc thành tiếng, đồng dạng cũng đem tâm tình lo âu lan tràn trong lòng, thậm chí đã có người xông tới khóc lóc hỏi: "Quân đội triều đình ở nơi nào! Quân đội triều đình ở nơi nào!"
Đám người Chúc Bưu vẫn đang cổ vũ những người trong thôn: "Các ngươi thấy rồi đấy! Bọn Lương Sơn càng ngày càng yếu! Bọn chúng cũng sắp đánh không lại rồi! Hôm nay chúng ta chống đỡ, bọn chúng sẽ chết..."
Lương Sơn người đúng là càng ngày càng yếu, nhưng thủ lĩnh dẫn đầu xung phong vẫn như cũ không thể khinh thường. Ninh Nghị sớm đã đem cung nỏ bên người tách ra hai nhóm, chuyên môn đối phó những người tinh nhuệ xung phong này, đồng thời trước đó đã an bài tốt các loại hô hào cũng đang không ngừng phát huy tác dụng. Nhưng đối với chiến cuộc như thế nào, người Lương Sơn sẽ chống đỡ đến trình độ nào mới có thể băng bàn, kỳ thật người có kinh nghiệm thực chiến không đủ như gã cũng nhìn không ra.
Đỉnh núi trên Lương Sơn là một khuyết điểm lớn nhất, nhưng mà đông đảo thủ lĩnh đối diện vẫn như cũ giữ được lý trí, bọn họ lại hết lần này tới lần khác có thể đem lực khống chế của đối thủ duy trì ở một giới hạn thấp nhất, không ngừng dùng mị lực của bản thân thống lĩnh một bộ phận thủ hạ phát động tấn công.
Vào thời điểm này, nếu quả thật có thể có một tên đầu lĩnh nào đó trên chiến trường phản chiến, vậy có lẽ có thể quyết định hướng đi của chiến sự. Đáng tiếc, mặc dù không ít người đều có thể nhìn thấy Lương Sơn có thể binh bại, nhưng nếu để bọn họ dứt khoát gia nhập, bản thân mình cũng không cách nào cho đối phương sự tin tưởng như vậy, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ lựa chọn bảo tồn thực lực, sau đó rút binh chạy trốn.
Lúc này đã chơi xong trò đùa, Ninh Nghị dẫn người chạy trong trang, tận lực lấp đầy lỗ hổng mà mình có thể nhìn thấy, giết lui một đám, tiến công. Đồng thời trong thời khắc chiến cuộc đã nóng bức tới mức giờ phút này, trong phòng giam Chúc Gia Trang có một số chuyện đang lặng lẽ phát sinh, mấy nam tử bị giam giữ ở đây đã được chuẩn bị kỹ càng để mở khóa cửa nhà tù.
Mấy ngày nay, Ninh Nghị trả tù binh về làm nhiệm vụ, mà sau khi bọn họ làm xong có thể trở về tiếp nhận sự che chở của Chúc gia trang. che chở như vậy đương nhiên sẽ không lập tức chiêu đãi tân lễ trở lên, mà vẫn giam giữ ở trong phòng giam, thưởng thức một chút, đợi sau khi chiến đấu mới xử lý xong., Để tránh xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Cũng bởi vì hình thức như vậy, trước đó, Ngô tận lực lựa chọn một ít người, trở lại Chúc Gia Trang chuẩn bị tiến hành phản gian. Ngay tại Chúc Gia Trang tự lo không xong, ngay cả nhà lao trông coi cũng không đủ lúc này, bọn họ thanh trừ chướng ngại, lặng yên lao ra khỏi nhà tù.
Nghênh tiếp bọn họ là một mảnh hỗn loạn cùng khói lửa bốn phía, trang tử giống như một đảo hoang trong bão tố, đang không ngừng dao động dưới thế công cực lớn...
Thân thể trần trụi...
Cành củi còn đang thiêu đốt lại bị người đổ ầm xuống trên tường đá.
Trương Thuận lăn lộn trên mặt đất một cái, vượt qua một thi thể cháy khét lẹt, phóng tới đám người bên cạnh.
"Trương đại ca..."
"Lên ——"
Trong lúc tấn công, tiếng hét khàn cả giọng, tên tiểu đầu mục dẫn theo mọi người tiến công hắn cũng nhận ra. Trương Thuận kêu lên, nắm lấy thang leo lên theo sau, nhưng còn chưa leo đến tường đá, máu tươi đã từ bên trên bay ra., Một cây trường mâu đâm về phía thân thể tiểu đầu mục, đâm hắn xuống. Mấy thôn trang của Chúc Gia xuất hiện ở trên đầu, một người cầm mũi mâu nhuốm máu đâm xuống, Trương Thuận vung đao ngăn cản, mắt thấy càng nhiều người đi tới, cũng đành phải lui xuống.
Binh hải đan vào, Lương Sơn bên này lựa chọn cường công điểm cũng đang không ngừng biến hóa, vội vàng chạy vào trong chiến trận, không bao lâu, liền cùng Dương Chí tụ hợp, đoạt lấy một cơ hội, mang theo ba cái thang dài, dẫn đầu thủ hạ binh tốt một đầu cường công mà lên. Bọn họ giết mấy người, sau khi tụ tập mười mấy huynh đệ, mắt thấy Chúc Bưu bên kia dẫn người giết tới, lập tức từ bỏ chỗ này trên tường, mang theo mười người xông vào trong trang.
Tấn công như gợn sóng cũng đã làm Chúc Gia Trang phòng thủ không kịp, chỉ cần bên mình ở trong trang gây ra hỗn loạn, đối phương nhất định phải phái nhiều người đến vây khốn bọn họ, mà bọn họ hoàn toàn có thể đi xung phong liều chết trên tường đá một chút. Trương Thuận mặc dù ngoại hiệu " rổn bạch", nhưng bản thân võ nghệ cao cường, tính khí cũng dũng mãnh, tính cách cũng dũng mãnh phi thường., Cùng phối hợp với Dương Chí, chính là chỉ có hơn mười người cũng không sợ hãi cái gì, trong nháy mắt phóng tới một bên khác tường đá kia. Bọn hắn xông qua mấy gian phòng ốc, chém giết hai gã thôn trang đi ngang qua. Trong nháy mắt, nhìn thấy một con đường khác cách phòng ốc song hành với bên này, chợt lóe lên một cái thiết thuẫn.
"Ha ha, Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ!"
Dương Chí Một chạy băng băng, chỉ vào Trương Thuận bên kia thấp giọng nói: "Giết hắn."
Hơn mười người chạy vội qua, đến ngã tư phía trước, chuyển hướng phóng tới bên kia, trên một con đường, bóng người kia rốt cuộc cũng xuất hiện, thiết thuẫn, người cầm nỏ, tên quý công tử bị vây ở chính giữa, quay đầu qua hướng bên này.
"Giết ——" Dương Chí hai tay cầm đao, điên cuồng vọt tới trước, Trương Thuận cũng giống như vậy, cung nỏ đối diện đã dâng lên nhắm ngay bên này, thật sự là nửa điểm do dự thời gian cũng không có, nhưng đột nhiên, Trương Thuận nhìn thấy khuôn mặt kia, đối phương đứng ở đó, nghiêng đầu.
"Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ" Lôi Phong, trước đó, cho dù Lương Sơn bên này đã bị dày vò đến gà bay chó sủa, hắn cũng cảm thấy đối phương là một đại phiền toái, nhưng nói thật ra, đối với người này, hắn không có nhiều cảm giác, khi Dương Chí nói giết hắn, hắn cũng cảm thấy: Tự nhiên, muốn giết hắn.
Nhưng vào lúc này, cảm giác phức tạp theo bộ dạng người kia dâng lên trong lòng, người này là... người này là...
Nhớ tới ngày đó máu và lửa đỏ...
Đối phương thở dài, bình thường nói: "A... Trương Thuận."
Thân thể trần trụi...
Bên ngoài tường đá, một nhóm người tấn công thôn trang đột nhiên nghe thấy từng tiếng gào thét khàn cả giọng: "A a a a a a a a a a a..."
Tiếng la như vậy, thật ra bọn họ thường nghe được, khi mọi người liều chết xông lên tường đá, xen lẫn dũng khí, vì đối kháng sợ hãi mà phát ra tiếng hò hét, chỉ là bên ngoài tường đá này, có mấy người vẫn có thể nghe ra thanh âm này đến cùng là thuộc về người nào.
Bọn họ không hiểu, tại sao Trương Thuận lại ở trong nhà hô như vậy.
Một bên này, tiếp cận sườn đất bên kia cùng bọn người Tống Giang xem cuộc chiến. Tịch Quân Loan nhìn trong tường đá kia, nguyên bản còn nói: "Trương huynh đệ Trương Thuận cùng Dương Chí huynh đệ đã giết vào, chờ bọn họ chế tạo loạn cục, có lẽ có cơ hội..." Mơ hồ, tiếng hô này truyền đến, mọi người đều nín thở lắng nghe, sau đó, một chút rối loạn, quả nhiên từ trong tường đá truyền ra, trong đó đang chém giết.
"Cường công! Gọi huynh đệ gần đó cường công!" Tịch Quân Loan chỉ vào nơi đó hô to, bảo binh sĩ phát ra tín hiệu, đầu lĩnh phụ cận liền có Lâm Trùng, dẫn người vây lên. Cái thang còn chưa kịp dựng lên, đột nhiên bóng người xuất hiện trên tường đá, đó là vài bóng lưng bị điên cuồng bức lui., Bị ép lên tường đá, sau đó bị đâm xuống bên ngoài, trong đó có thân ảnh Trương Thuận, trên người bọn họ đều bị ghim mấy mũi tên, lúc này đẩy tới chính là vài mặt thiết thuẫn cùng trường thương phía sau không ngừng đâm ra, thân thể Trương Thuận bị hai ba thanh trường thương đâm xuyên qua không trung, sau đó rơi xuống.
Mấy tấm thiết thuẫn đứng bên tường, phía sau cung tên bắt đầu bắn xuống dưới tường, Tống Giang che mắt rưng rưng, nhìn muốn rách cả nước mắt. Đúng vào lúc này, một phen biến cố khác đột nhiên phát sinh trên tường đá.
Vài tên hán tử từ mặt bên sờ tới, đột nhiên sát nhập vào tấm thuẫn trận trên tường đá kia.
Ngô dùng thân cây chống đỡ đứng lên: "Ha ha, ra tay! Ra tay rồi! Ta đã sắp xếp rất có hiệu quả! Giết hắn đi! Giết hắn đi!"
Đột nhiên công kích như vậy gây ra hỗn loạn trong phạm vi nhỏ trên tường đá, mọi người tập trung tinh thần quan sát, ngay cả một gã thám tử nhanh chóng từ phía sau tới, báo cáo với Tống Giang và Ngô một ít gì đó, Ngô dùng sức xua tay bảo hắn đừng ồn ào. Tịch Quân Thích nhìn biểu hiện của Ngô, cũng hiểu được một chút: "Tiếp tục cường công! Phối hợp tiếp tục cường công đi!"
Trên tường đá chém giết dữ dội mà lăng lệ ác liệt, đám người Ngô Dụng an bài trong ám sát vốn rất có tâm đắc, hữu tâm tính vô tâm, trong nháy mắt giết vào. Sĩ tốt bảo vệ bên cạnh phản ứng không kịp, bị giết hai người, một mặt thiết thuẫn ngã xuống, đám người Tống Giang, Ngô tập trung tinh thần nhìn., Tịch Quân Xuyến cũng tập trung tinh thần quan sát. Rốt cuộc, hai người giết về phía Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Lôi Phong kia, giao thủ đơn giản vài chiêu, lôi phong kia nhìn qua chật vật bay ngược lui sau, còn đụng ngã người bên cạnh, hai thích khách theo sát phía sau, một người bị một đám trường thương bay tới đâm thủng, một người khác vung cương đao chém thẳng xuống.
Tịch Quân San, Ngô cắn chặt răng, bước ra một bước.
Phịch một tiếng, trên tường đá vang lên, huyết hoa từ phía sau thích khách phun ra.
Trong lúc bất ngờ, chung quanh giống như trống rỗng, Tịch Quân Điền vốn đã đến cổ họng, đột nhiên bởi vì ý thức được một chuyện mà nói không nên lời.
Cách đó không xa, Lý Tích đang chuẩn bị vung búa liều chết nghe thấy thanh âm này thì sửng sốt, gần sườn đất còn có hai người, mỗi người đều có phản ứng khác nhau, theo thứ tự là "Quan Tác bệnh" Dương Hùng cùng với "Lang mao hổ" Yến Thuận vừa vặn tới.
Trên tường đá, vị quý công tử kia đẩy thi thể thích khách đang nhào tới ra, bên dưới cây, Ngô chậm rãi vỗ thân cây: "Vẫn thất bại..." Hắn thì thào thở dài, nhưng lúc này cảm giác thất bại dâng lên không nhiều lắm. Nhớ tới thám tử vừa rồi báo đáp, dường như lo lắng nói một câu "Vũ Thụy doanh", quay đầu lại định hỏi, đột nhiên phát hiện có vài huynh đệ sắc mặt không đúng: "Sao vậy?"
Yến Thuận nhìn bên kia, vươn ngón tay, há to miệng, vô thức liếc mắt nhìn Tịch Quân Ngoa một cái, bờ môi hơi khô khốc mở miệng: "Cái kia là... Cái kia là..."
Tống Giang quay đầu lại: "Đáng tiếc vẫn không thể giết được Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ kia..."
"Nhưng đó là... Huyết Thủ Nhân Đồ..."
"Giang Trữ kia..." Dương Hùng thì thào một câu.
Tống Giang ngẩn người: "Cái gì mà Huyết Thủ Nhân Đồ?" Đám người hoặc nhiều hoặc ít cũng có nghi vấn như vậy, dù sao trong lúc nhất thời đầu óc không xoay chuyển được, nhưng sau một lát, mọi người bỗng nhiên nhớ lại một số chuyện gì đó, cảm giác vô cùng phức tạp mà lại có chút cảm giác quỷ dị, vô thanh vô tức hàng lâm.
"... Hắn, hắn là... A?"
Khói lửa vờn quanh, chém giết vẫn còn diễn ra, máu tươi và sinh mệnh không ngừng trôi qua, trên chiến trường kéo dài liên tục, mang theo cảm giác thất bại và áp lực kéo dài mấy ngày tới nay, giáng lâm nơi này.
Thân thể trần trụi...
mua vé cầu nguyệt rô rồi!!!!"