Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tháng sáu sơ thất, buổi chiều.
Tịch Quân đi từ trong quân doanh tới, nhìn tình huống trong quân doanh, Âu Bằng và Tưởng Kính từ phía trước đi tới, ba người tán gẫu vài câu, sau khi tách ra lại gặp phải Đại Thánh Thiên Lý Mi đang ở trong doanh tạm thời nghỉ ngơi.
Tịch Quân Điền đi tới Lương Sơn, chủ yếu dẫn người tiến cử là đám người Âu Bằng Tưởng Kính, quan hệ giữa mọi người cũng không tệ lắm. Bất quá thời gian gần đây, hắn lại đi cùng Lý Mi tương đối gần, đây là giao tình sau này khi Giang Trữ trở về.
"Ta nhìn thấy người phía dưới vẫn đang bàn luận về lôi phong kia, nghị luận về kế tiếp của hắn sẽ xuất ra chiêu gì, không sao chứ?"
"Nói thì rất lợi hại, bất quá ngăn cũng ngăn không được, lôi phong kia, đúng là rất đẹp." Lý Mi cười rộ lên, "Bất quá, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, đã chậm, không cho phép bọn họ nói, không bằng để cho bọn họ biết điểm này, Chúc Trang làm sao đủ thời gian để quân tâm dao động... Những người bị thả trở về, có người đầu lĩnh hai đầu, nhưng người ngốc đến đâu bây giờ cũng biết đứng ở bên nào, động được đại cục..."
Lý Phù cũng nói đúng, tầng dưới cùng bàn luận không có nghĩa là bọn họ đã thay lòng, trung tầng nói chuyện lén lút như vậy, còn là khịt mũi coi thường. Đối phương mặc dù đánh một chút lên cách mình bảy tấc, nhưng lực lượng không đủ, mặc dù khiến người ta tán thưởng, nhưng về trời đã không còn cách vẽ vời.
"Bất quá, lần này thu binh trở về sẽ phải Lệ Hành chỉnh đốn nghiêm túc. Hôm nay đám quân sư, Công Minh ca ca đều đang nói chuyện này. Trận chiến Độc Long Cương Cương Cương này muốn đánh xong từng bước một, sau đó nghiêm túc quân kỷ... Việc này không được làm nữa a."
Hai người nói về việc này, cũng biết phàm là người thành đại sự, thường xuyên gian nan mài giũa. Lần này đánh Độc Long Cương, gặp phải chuyện như vậy, cho mọi người một cái cảnh tỉnh, ngược lại là chuyện tốt, dù sao sự tình đã gần kết thúc, sau này nghĩ lại, cũng sẽ có cảm giác sự nghiệp lớn mới thành lập, lôi phong này là khảo nghiệm của trời cao, nhưng sau đó tự nhiên sẽ bị quét qua một bên.
"Lúc này còn chưa thể khinh địch, người này thủ đoạn nhỏ liên tiếp xuất thủ, chúng ta liền không làm quá nhiều hoa mỹ, trực tiếp vượt qua là được!"
Lương Sơn mọi người cũng vậy, đang bàn tán xôn xao, thì bên cạnh có mùi rượu truyền đến, quay đầu nhìn lại, Yến Thanh đang cầm một vò rượu đi qua bên cạnh. Nhìn thấy hai người ngồi ở chỗ này, y cũng đi tới, ngồi xuống tảng đá lớn.
Từ lúc vận kênh đào bị thất bại, sau khi Lô Tuấn Nghĩa bị quan phủ giết chết, Yến Thanh trở lại Lương Sơn thường xuyên uống rượu. Trước kia hắn ở trên núi vô tranh vô cầu, tính cách cởi mở, hầu như tất cả mọi người đều có quan hệ không tệ với hắn, thấy hắn như vậy., Liền cũng đều khuyên hắn, ngày khác tất có ngày báo thù cho Lư viên ngoại. Hắn suy bại một đoạn thời gian đã nghĩ thông suốt, nhưng đối với dung mạo không còn để ý như trước nữa, ngày thường uống rượu, dưới hàm râu ngắn cũng không để ý tới, nhưng người võ nghệ cao cường trên núi đều có thể nhìn ra., Yến Thanh thỉnh thoảng say rượu, nhưng trong mắt tinh quang không thôi, vẫn luôn bảo trì mình ở trạng thái đỉnh phong. Hơn nữa bởi vì thù của Lư viên ngoại, sát khí trên người y đã xuất, mấy lần Lý Tích cùng y đánh nhau, tay không bị đánh còn thảm hơn trước kia.
Yến Thanh lúc này cũng chỉ nghe hai người nói chuyện, Tịch Quân Quân cùng Lý Xích tán gẫu vài câu, Lý Hiên vỗ bả vai Yến Thanh, lấy biểu hiện hữu nghị cùng an ủi, Yến Thanh cười rộ lên: "Đừng như vậy, ta không sao. Lý huynh đệ, nếu là ta và ngươi đặt đối đáp, kết quả còn chưa biết được đâu."
Lý Phù cũng cười: "Ngay cả thằng ngốc Thiết Ngưu cũng ngã trái ngã phải dưới tay Yến huynh đệ, ta nào phải đối thủ của Yến huynh đệ."
Lại hàn huyên một hồi, vừa rồi mới tách ra. Tịch Quân Loan trở về xử lý quân vụ, đến đêm, trong đầu vẫn còn liên quan đến lợi ích bản thân Lương Sơn. Hắn lúc này đã liếc mắt thiên hạ, đương nhiên, ở giữa sẽ trở về giết chết đôi cẩu nam nữ, bất quá không quan trọng. Lúc này mặc dù bị Ngô dùng kiêng kị một chút, nhưng Lương Sơn đại thế mới thành, thời gian còn dài, có chỗ chính mình phát huy, trong đầu nghĩ, cũng là lộ tuyến phát triển sau này của Lương Sơn.
Trong thời gian này, hắn lại bất giác nghĩ đến'Cẩu nam nữ'. Nghĩ đến cẩu nam nữ, hắn không nhịn được mà nhớ tới Ninh Nghị. Quả thật gia hỏa này là một đối thủ lợi hại, lòng dạ độc ác lại có thể bày mưu tính kế. Chẳng qua lúc trước hắn tiếp xúc với hắn không nhiều lắm., Nhớ mang máng, trong sự kiện Hoàng thương của Tô gia lúc trước, hắn nói một câu, tựa hồ là: "Chuyện phải nghĩ lại từ trước đến sau, cũng phải nghĩ từ sau." Đột nhiên, trong đầu tựa hồ lóe lên một cái gì đó, nhưng sau đó ngẫm nghĩ, lại khó nghĩ ra.
Lúc này trong quân doanh Lương Sơn đã dấy lên lửa trại, bên ngoài vẫn còn đánh, bầu không khí trong doanh trại cũng không tệ lắm, lúc hành quân Lương Sơn cũng không cấm uống rượu, nhưng số lượng đối với mỗi người vẫn còn hạn chế. Trận đánh bên ngoài vẫn còn đánh, một loạt đánh ra ngoài rồi lại trở về, như vậy trời đã khuya, Tịch Quân Quân ngủ say, đến tận rạng sáng cũng không ngủ được mà tỉnh dậy. Ra khỏi doanh trướng, gió đêm hiu hiu hiu, hắn sửa sang lại những thứ trong đầu, nhìn tình hình quân doanh.
Mọi người đều đang bàn luận về điều gì đó... Suy luận ở tầng dưới không thể dao động được toàn bộ sĩ khí, nhưng lúc rời khỏi tầng dưới chót, tầng trung, tầng cao tầng, lúc mọi người châu đầu ghé tai nhau thì đang nghị luận cái gì đó...
Không đúng, chuyện này suy nghĩ quá nhiều, ta đã thành công, chỉ có người thông minh mới suy nghĩ nhiều, nghĩ như vậy ngược lại khiến quân đội dao động tâm, những chuyện này, ta cũng không nên đề cập đến...
Hắn trở về lều vải, sau đó lại đi ra, vỗ đầu một cái.
Trong những thời gian tiếp tai kia, mọi người nói chính là... Nói chính là những ngôn luận nhìn như bị người ta khịt mũi, nhìn qua quá ngây thơ, Thái Hư trương thanh thế, sẽ không ai tin, mọi người sau khi nghe được, trước tiên có thể tìm ra một phần sai trong đó, hơn nữa nói với thủ hạ, trấn an lòng quân... Nhưng nếu là như vậy...
Hắn ngắm nhìn đống lửa kéo dài trong quân doanh, nếu nghĩ như vậy sẽ thật sự bị ảnh hưởng, không chỉ là tầng dưới chót. Vì sao tin tức lại truyền ra nhanh như vậy, bành trướng nhanh như vậy, hai ngày là quan trọng nhất đối với những tin tức này. Bọn họ đang nói chuyện, nghe xen vào nhau mà phản bác., Nhưng không có bất kỳ ai đem sự việc đặt lên mặt bàn mà nói, bởi vì những tin tức kia tiến vào đầu tiên liền có vẻ quá ngây thơ trẻ con. Âm mưu rườm rà như vậy, mọi người chú ý tới, đều là những thứ âm mưu độc ác, nhưng chỉ cần nghiêm túc với quân kỷ, trên chiến trường chú ý nhiều hơn một chút, ở tầng dưới chót, không dao động được sĩ khí...
Chuyện này sẽ làm dao động tới sĩ khí của ai... Là người nào...
Hắn nhìn quân doanh, nhớ tới suy nghĩ của mình, trong nháy mắt mỗi tên ánh mắt đều thấp giọng nghị luận cùng cười nhạo đồ vật. Lại đập vào mắt, giống như một kho thuốc nổ thật lớn chưa phát ra, nếu thật sự có khả năng châm lửa, nếu như ngay từ đầu đã là mưu tính của đối phương...
Không đúng, đây là ý nghĩ ngược lại của ta là nhân quả, ta đã để cho hắn thực hiện được, ta không nên nghĩ những thứ này...
Thân thể trần trụi...
Ầm.
Cái ghế ngược lại đặt trên mặt đất phía trước nhà tù, cầm lấy một công tử nhà giàu đầu màn thầu ngồi xuống, đèn đuốc sáng ngời, vàng óng.
"Chào buổi sáng, trời còn chưa sáng, ta lại tới quấy rầy mọi người."
Đây là Chúc gia trang, trong phòng giam giữ mấy tên Tác Siêu, Tần Minh, Hoàng Tín và mấy tên thủ lĩnh Lương Sơn, bởi vì đây không phải lần đầu tiên Ninh Nghị tới đây nên bọn họ cũng có thói quen, chỉ là hung hăng trừng mắt với hắn.
"Bánh bao mà muốn không? Nếu không cho các ngươi, đây là của ta. Các ngươi có rượu ngon thức ăn có thể ăn... Ta cố ý, cho các ngươi ăn rượu và thức ăn ngon, để các ngươi không muốn chết. Cho nên bánh bao có thể khiến các ngươi coi như chết đi, ta không để các ngươi dính vào đâu." Ninh Nghị ngồi trên ghế, dùng sức cắn cái bánh bao kia một cái, sau đó thuận tay ném vào góc tường nhà tù, ngại ăn bậy bạ: "Mẹ nó, thật quá khó ăn!"
Bên kia Hoàng Tín nghiến răng nghiến lợi nói: "Con mẹ ngươi rốt cuộc muốn làm gì, mỗi ngày tới nơi này ồn ào..."
"Ngươi muốn trao đổi với ta." Ninh Nghị chỉ hắn một cái, nở nụ cười, lộ ra hàm răng: "Không cần che giấu nữa, ngươi xem, ngươi muốn cùng ta trao đổi, hoặc là thử thăm dò cơ hội sống sót của chính mình, hoặc là sắc ngoài mạnh mẽ, muốn làm cho lòng mình không sợ hãi... Bởi vì ta đã sớm nói rồi, chỉ là báo cáo một chút tình báo cho mọi người mà thôi."
Bàn tay hắn vỗ vào nhau: "Hôm nay là ngày mùng tám tháng sáu, mọi người đều biết, cục diện đã là thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong. Lại nói tất cả công sự cạm bẫy bên ngoài Chúc Gia trang đều bị phá hư, không gian chuyển động đã không còn nhiều, cùng lắm là chống đỡ nửa ngày, tặc khấu Lương Sơn... Xin lỗi, chiếu cố một chút tâm tình của các ngươi, phải công thành, các ngươi cảm thấy ta như vậy có muốn nói ra giọng điệu thư tiên sinh không."
Tần Minh nhìn lại: "Còn kém nhiều."
"Ngươi cũng muốn giao lưu à." Ninh Nghị chỉ hắn một cái, nhẹ nhàng mấp máy miệng, sau đó đứng lên giơ hai tay ra: "Giống như từng âm mưu ác liệt đều hi vọng có người hiểu được! Mà trong quá trình thực hiện âm mưu đó, có người đọc được!", Thứ mà Âm mưu gia hi vọng nhất chính là có thể trực tiếp chứng kiến sự tình. Chư vị đều là tinh anh trên Lương Sơn, đối với tình hình trên núi đều rõ ràng, cho nên ta nói cho các ngươi nghe, cũng mời các ngươi đi tham quan phương pháp làm việc của ta., Rốt cuộc có hữu dụng hay không, trong lòng các ngươi có một cái danh xưng, cho nên nếu trong lòng các ngươi thật lòng cảm thấy Lương Sơn gặp chuyện không may, vậy thì ta thắng... Sau đó có lẽ các vị sẽ vì vậy mà từ bỏ Lương Sơn, hợp tác với tiểu đệ, khiến đám chó thối kia thua thảm hơn một chút..."
Hắn một mặt nói, một mặt mang theo một cây nỏ cung, đi tới nhà tù phía trước, chỉ hướng một người trong khoảng cách: "Hổ vương anh thấp chân!"
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Ngươi, ngươi muốn làm gì..." Tên mập lùn trong nhà tù ngồi dậy, "Ta, ta nguyện hàng..."
"Hả? Rõ ràng vậy à?" Ninh Nghị mở trừng hai mắt, chốc lát: "Xin lỗi, ta có chút... thành kiến với ngươi."
Hắn bấm nút, bên cạnh đột nhiên vang lên: "Vương huynh đệ!" Mấy giọng nói vang lên.
Ninh Nghị đang cầm cung quay lại: "Bởi vì mỗi lần ngươi nhìn sang vị Vương huynh đệ bên cạnh ta đều thấy sắc mặt híp lại... Các ngươi lớn tiếng như vậy làm gì! Quả thực ta có thành kiến với hắn mà! Mỗi lần hắn a, nhìn Vương huynh đệ bên cạnh ta, sắc mặt đều híp lại như con rùa đen! Ngươi nhìn hắn, vừa lùn vừa ngầu, vị Vương huynh đệ bên cạnh ta là nam nhân nha! Dáng dấp xinh đẹp cũng không phải là sai! Hơn nữa bọn họ đều là Vương, đã định trước là không thể ở bên nhau!"
Ninh Nghị nghiến răng nghiến lợi, bên kia cũng trợn tròn mắt: "Hắn nói hàng, ngươi còn giết hắn..."
"Hạ giá? Các ngươi cho rằng ai cũng hàng phục được sao?" Ninh Nghị lạnh lùng cười rộ lên: "Hàng hàng thì không sao chứ? Còn nợ thì sao chứ! A, muốn thăng quan, giết người phóng hỏa nhận an! Các ngươi để người tốt sống thế nào? Muốn chết sao? Có cơ hội, hai ngày này tới, sẽ tới hỏi các ngươi, đến lúc đó, đến lúc đó các ngươi sẽ hỏi, đến lúc đó, đến lúc đó, đến lúc đó, đến lúc đó, khi đó các ngươi., Các ngươi lắc đầu là có thể chết, nhân sinh từ xưa ai không chết, không cần nhìn quá trọng yếu, rất đơn giản. Bây giờ chúng ta vẫn trở lại vấn đề âm mưu, chuyện hai ngày qua, mọi người cũng đã thấy, sáng nay, chúng ta sẽ thả ra nhóm người cuối cùng... "
Liêu Siêu cười lạnh: "Ngươi tưởng cái trò tiểu mưu này có thể làm dao động cả Lương Sơn hay sao?"
"Ta thích có người hỏi ra vấn đề thông minh." Ninh Nghị lắc đầu: "Vẫn chưa được, các ngươi xem đi, các ngươi đều biết là không được, tuy có rất nhiều người thả ra, gây ra rất nhiều phiền phức, nhưng tất cả mọi người đều biết phải vượt qua., Mọi chuyện liền xong, cho nên ảnh hưởng tới chiến tranh còn không quá lớn. Cho nên hôm nay mang về là một số tin tức rất quan trọng, dù sao sau ngày hôm nay, chúng ta không thể dùng âm mưu như vậy nữa, cho nên ta sẽ vạch trần tất cả mọi chuyện."
Hắn ngồi xuống ghế, suy nghĩ một chút rồi nói: "Người nói chuyện là một thứ rất kỳ quái, thỉnh thoảng thoạt nhìn tác dụng không lớn. Nhưng giống như ta nói, các ngươi có thể làm ra vẻ không sao cả, nhưng lời ta nói không có gì., Các ngươi đều có thể nghe thấy, nghe được sẽ tiến vào trong não, khi đó nhất định sẽ bắt đầu nghĩ điều gì đó. Nắm chắc tầng này là có thể chọn thứ gì đó trong lòng đối phương., Cho nên... Bây giờ tình huống của chúng ta đã như vậy rồi, ta cho các ngươi rượu ngon thức ăn ngon, cuối cùng có lẽ còn có thể cho các ngươi một lựa chọn, các ngươi nếu đã chỉ có thể ngồi ở đó, không ngại cũng nói thẳng một chút, cẩn thận ngẫm lại, ta nói có đạo lý gì không. Bởi vì trận chiến này thắng, không phải ý nguyện của một người có thể được chia ra."
Nhà tù trầm mặc chốc lát: "Từ lúc bắt đầu, người được trả về, bên kia liền nhận được tin tức phức tạp nhất, nhân thủ bên Lương Sơn sẽ không hoàn toàn đặt trên chuyện điều tra này, hơn một trăm người nghe được chuyện này, lẻ tẻ đồ vật, chỉ sợ đến bây giờ bọn hắn đều quy nạp không rõ. Chính diện cường công, đúng, nếu là ta cũng chỉ có thể làm như vậy."
"Đối với quân đội bên kia mà nói, nghị luận tầng dưới cùng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn, đối với người trở về đã tận lực ngăn cách, bọn hắn không tiến vào chiến trường được, cho dù có che giấu đi nữa, trên chiến trường bọn hắn cũng không dám xằng bậy, bọn hắn còn muốn quan sát lúc này., Chính thức động thủ cũng là số ít người được nhận ra, hơn nữa người nhà còn chưa lên núi, lại loại bỏ không dám động thủ, tìm không thấy cơ hội động thủ... Còn lại ảnh hưởng, đối với toàn bộ chiến cuộc mà nói, vô thương đại nhã, cũng không đến được nơi nào làm cỏ cây Giai Binh."
"Nhưng người thật sự có thể ảnh hưởng tới đại cục là ai?"
Ninh Nghị nở nụ cười, hơi dừng lại một chút: "Mỗi một đoàn thể đều sẽ có một người thông minh, có một cây chủ tâm, người thông minh nói cho phía dưới biết, chúng ta sẽ không thua! Sĩ khí sẽ không tán đi thật sự., Trong quân đội, bọn họ tạo thành toàn bộ trung tầng, tiểu đầu mục của Lương Sơn các ngươi. Tin tức lớn nhất trên chiến trường bọn họ đều biết, cũng sẽ thương lượng với bên dưới... Đừng nói không phải. Các ngươi đều biết rõ ràng. Trên thực tế, bắt đầu từ lúc rút binh trước mặt mọi người, các ngươi vẫn luôn giúp ta tuyên truyền."
"Làm việc này, mỗi một vòng đều rất quan trọng, quan trọng nhất là, sau khi một vòng chụp được một, bọn họ có thể phát hiện ra được... Ách, phản ứng pha tạp liên khóa, cũng chính là cộng một bằng ba. Ta trả bọn họ về, chân chính phải chờ mở rộng ra, không phải là những người kia bị ta uy hiếp làm ra chuyện gì đó., Hoặc là những người dưới trướng các ngươi nghi kỵ lẫn nhau, dẫn phát mâu thuẫn trước kia, chỉ có chút phiền phức này, chuyện quá nhỏ. Thứ ta đang đợi, là trong lòng tất cả những người thông minh đều nhận được sự kích động của ta, sự kích động này, không ở trong thẩm vấn hai lần, không ở trong nhiệm vụ cuối cùng, chú ý nhất, là nói những lời nói đó với những người kia trước khi trả về nhiệm vụ..."
Ninh Nghị nhìn mọi người: "Hữu tướng đương triều muốn diệt Lương Sơn, các ngươi ảnh hưởng tới thượng phạt võ triều, chấn động cả đất nước! Hoàng thượng đều giận dữ. Võ Thụy doanh bị hạ lệnh liều mạng... Đỉnh núi Lương Sơn các ngươi mọc lên san sát, không sợ người bên cạnh phản bội sao? Không sợ người bên cạnh rùng mình cho ngươi một cái? Không sợ có người phản bội à? Lão đại các ngươi muốn chiêu An An?, Tống Giang cùng Lâm Xung, đám người Võ Tòng này không hợp, những triều đình bị ép lên núi kia hàng đầu trong lòng oán niệm... Đợi một chút, ta nói có phải là có chút ngây thơ hay không? Có chút hư trương thanh thế?"
Ninh Nghị cười cười: "Các ngươi vừa nghe, lập tức có thể nghe ra ngay, trong lòng cười lạnh, tên gia hỏa này trước khi phát nhiệm vụ còn đe dọa hư ngôn đe dọa. Các ngươi nhìn ra được, mục đích của ta là để các ngươi nghi kỵ lẫn nhau, cho nên các ngươi không nghi kỵ! Còn có thể nói dối với người bên dưới!, Tuy Lương Sơn chúng ta có chút vấn đề, nhưng người này chỉ là dựa vào nơi hiểm yếu mà chống lại mà thôi, chiếu a, ai cũng nhìn ra được, có đúng hay không, ta chỉ dùng cách thức ngây thơ để vạch trần mà thôi... Nhân tâm a nhân tâm."
"Ngay từ đầu, các ngươi suy nghĩ chính là Lương Sơn có làm thế nào cũng sẽ không bại. Sau đó các ngươi muốn, tuy Lương Sơn có vấn đề, nhưng lần này sẽ không bại, những điều ta nói, chính mình cũng không có tự tin... từ cái này mà nói, mặc dù có thế nào cũng không biết., Đây chính là ám chỉ quan trọng nhất mà ta đưa tới đó, hơn trăm người, cách nói đầu tiên là nói với người thân cận với hắn, Ngô áp không được, tướng lĩnh và trung tầng trong quân đều sẽ nhìn chằm chằm, liệu có người nào thực sự bị kích động hay không, sau đó bọn họ bàn luận với nhau, động viên chính mình không thôi., Qua lần thái bình thiên hạ này, bọn họ càng hăng hái thì càng nghĩ nhiều. Chúc mừng, trong vòng hai ba ngày, những người thông minh trong quân doanh hẳn đã thương lượng qua rất nhiều lần rồi, nếu ta truyền lời đồn không ai tin, thì bọn họ sẽ không để trong lòng rồi..."
"Có phải bây giờ ngươi cảm thấy... ta nói có chút đạo lý rồi không?" Ninh Nghị mỉm cười nhìn người trong phòng giam: "Vậy nếu ta nói cho ngươi biết, sáng nay những người muốn bỏ qua, mỗi người... đều nghe ta nói qua những điều này."
"Những người này, mỗi một người đều có chút bối cảnh, ta chỉ nói với bọn họ, nói cho lão đại bọn họ, hiện tại tình huống thế nào, thuận tiện nghĩ lại, đứng thành hàng. Bọn họ có lẽ trung thành với Lương Sơn., Nhưng lời nhắn vẫn sẽ truyền, dù sao quyết định lấy từ trên đầu, ta cảm thấy cho dù Ngô sử dụng, hẳn cũng phong tỏa không hết... Sáng hôm nay, khi những người thông minh này nhìn quanh bốn phía, phát giác được ý nghĩ trong lòng mỗi người chung quanh, sau đó lại đối chiếu với ta, các ngươi nói... bọn họ sẽ có cảm giác gì?"
"Lửa đã cháy rồi." Ninh Nghị nghiêng đầu, nhìn bóng tối bên ngoài một chút. "À, còn có một điểm, những người hôm nay, còn mang theo chút tin đồn đi, nghe cũng rất ngây thơ., Tống Giang cái gì, muốn chiêu an, sớm đã cùng quan phủ đàm, kỳ thật Tống Giang không muốn chiêu, nhưng người phía dưới cảm thấy hắn muốn chiêu..., Hô Duyên Chước sớm đã bất mãn, Ngô Dụng là một tên ngu xuẩn, mỗi một bước hắn đều bị ta tính trúng., Còn bài xích những người thông minh khác, đám đầu lĩnh của Nhị Long Sơn cảm thấy Tống Giang căn bản không nên làm lão đại này, cho nên cấu kết với quan phủ muốn lật đổ hắn. Thật ra thị trường cũ là do Tống Giang hại chết ổ Côn Bằng, cho nên mấy người thủ hạ của Triều Đình cũng nối đầu với quan phủ, còn có Chu Vũ tục sử tiến..."
"Trong đám thủ lĩnh Lương Sơn đã sớm có một số người muốn bỏ ám theo sáng. Chúng ta nhận lệnh của Hữu tướng, làm việc cẩn thận chặt chẽ, các ngươi cho rằng chúng ta là chủ ý mới đánh Lương Sơn hôm nay sao? Hiện tại đánh Chúc Gia Trang, bọn họ sẽ xuất lực tại thời điểm mấu chốt, ám tử mọi người..." Ninh Nghị nói lảm nhảm, lúc này., Bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên. Ninh Nghị đi tới cạnh cửa, nghe người ta nói một lát rồi nở nụ cười. Y nhận lấy một cái rương gỗ nhỏ, rồi mang theo cái rương tới đặt lên bàn gỗ, mở ra.
"Keeng keeng keeng keeng keeng! Vui mừng!"
Đó là một cái đầu người, tất cả mọi người đều quen biết, Ninh Nghị buông cái nắp hộp gỗ xuống, nằm sấp ở trên bàn, hai tay chống cằm Vong Tình quan sát kỹ càng: "Nói như vậy, những gia hỏa âm thầm nương nhờ vào triều đình, chuẩn bị ám tử đại gia... Rốt cuộc là mấy vị nào đây? Chậc, thực sự là quá xấu..."
Nói xong như thế, nhìn một hồi, hắn bỗng nhiên nhớ tới, sau đó ôm đầu cười híp mắt đi ra ngoài: "A... Còn phải cầm đi cho những người sắp bị thả đi xem một chút, chào hỏi... "Sau khi ra ngoài, lại thò đầu vào.
"Ài, đúng rồi, các ngươi rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy? Hôm nay người ta muốn ép ra ngoài thôn trang bao vây, sĩ khí như cầu vồng, thực lực chênh lệch còn rất xa. Ta vì muốn dẹp yên thực lực, còn chuẩn bị một số sự tình nữa., Ví dụ như ta chuẩn bị một số cái loa lớn, để người ta lúc công thành hô to ra ngoài, ha ha, nghe ra là ý nghĩ hão huyền, vậy các ngươi cảm thấy...ta có cơ hội đây? Vẫn phí công vô ích... À, lát nữa ta lại đây nghe ý kiến của các ngươi."
Trong nhà tù, đám người Tần Minh ngồi ở đó, khuôn mặt nghiêm túc.
Không lâu sau, trời sắp sáng, trong quân doanh Lương Sơn, có một người bị mất đầu.
Thân thể trần trụi...
Cầu Nguyệt phiếu!!!