Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lúc này Lương Sơn chúng tướng cảm thấy tức giận vì chuyện phát sinh chiều nay, quả thật là một loại cảm xúc tương đối phổ biến.
Lương Sơn lúc trước chuẩn bị một năm, đối với cuộc chiến Độc Long Cương lần này cũng là tình thế bắt buộc. Mấy ngày trước, ngay cả khi Độc Long Cương Cương bên này phản kháng kịch liệt, nhưng đám người Lương Sơn đã có quyền cân nhắc đối với thực lực song phương, khí thế cũng bởi vậy mà đạt tới đỉnh phong. Ai biết được lúc này sắp kết thúc ở trên bầu trời thứ tám, giống như đột nhiên gặp một tiểu nhân, cầm cây gậy gõ vào đùi mọi người, khiến cho mọi người nhịn không được mà ngừng lại.
Mặc dù hôm nay chạng vạng chuẩn bị cường công lại bị triệu hồi toàn bộ nói ra có chút không thoải mái lắm, nhưng nghe nói toàn bộ tình thế phía sau, không có người nào cho rằng chuyện này thực có thể đả thương được gốc rễ Lương Sơn ở chỗ này. Chỉ là toàn bộ tình huống... làm cho người ta cảm thấy có chút rối rắm.
Gần hai trăm người được thả trở về, âm mưu rườm rà, lời giải thích cổ quái... Trong Lương Sơn không thiếu hạng người tâm tư kín đáo, nhưng đa số đầu lĩnh vẫn là thô kệch, khi đại khái biết rõ vấn đề, đều không nhịn được nhíu mày.
Toàn bộ tình thế, xác thực như cái kia Lôi Phong nói, Dương mưu ở trước mặt, mỗi người nếu muốn ngẫm lại, quả thật thừa nhận chuyện này gần như không giải được. Ai cũng không bảo vệ được trong đội ngũ không người lòng mang quỷ thai, nhưng mà...
"Thì đã sao!" Dương Chí cau mày nói: "Chẳng lẽ việc này thật sự có thể làm dao động đại cục hay sao!"
"Chỉ là người này lại xác thực khiến chúng ta tấn công muộn một ngày..." Nhập Vân Long Công Tôn Thắng vuốt râu lắc đầu cười, tạm thời hắn chưa tham gia chiến đấu, bởi vậy ngược lại có hứng thú từ từ nghiên cứu.
"Chẳng qua là kéo dài hơi tàn một ngày rưỡi mà thôi, có ích lợi gì!"
Đối với mọi người trước mắt mà nói, đây xác thực là một mưu kế kỳ lạ chưa bao giờ thấy qua, nhưng không có bao nhiêu người biểu thị bội phục.
Liên tiếp mấy ngày nay, bên phía Chúc Gia Trang sẽ nghĩ ra đủ loại biện pháp lật bàn, mọi người đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng âm mưu này... Nó rất khó giải, chất vấn, vấn đề có liên quan đến Lương Sơn, không ai có thể trực tiếp phản bác., Nhưng nó cũng không có uy lực, nếu sự tình đơn giản một chút, mọi người sẽ thật lòng cảm thấy Chúc gia trang bên kia cố gắng không dễ dàng, nhưng trước mắt mưu kế uốn lượn trong đường hầm thật làm cho người ta hoa cả mắt, làm cho người ta cảm giác giống như một tên hề, ở bên kia vắt hết óc làm ra các loại hình dạng ác trạng, làm cho người khó chịu.
Không ai có thể bỏ qua chuyện này, nhưng sau khi nhìn thẳng vào, lại làm cho người ta cảm giác mình có chút ngu ngốc. Dường như giá trị lớn nhất của chuyện này là khó chịu. Giống như Quan Thắng nói: "Xông ra một con quỷ!"
Đương nhiên, ai cũng không thể khẳng định đối phương là kẻ ngu, tiếp theo không còn phía sau. Bất quá Lương Sơn lúc này phương hướng lớn vẫn là ngồi trên ghế dựa, mọi người đều lo lắng nghị luận mắng người. Bên kia Ngô dùng cùng Tống Giang nói nhỏ một hồi, liền đứng lên, chắp tay với mọi người.
"Các huynh đệ nói không sai. Hôm nay không thể không thu binh là vì không muốn xuất hiện quá nhiều tổn thương không cần thiết, nhưng chuyện này, sau khi trở về tiểu đệ đã cẩn thận nghĩ đến. Tiếp theo, ít nhất, ít nhất hai ngày sau, bọn họ sẽ đem tất cả nhân thủ dưới trướng của Tác Siêu huynh đệ phóng xuất ra, dùng cái này nhiễu loạn sự điệu bộ của chúng ta, việc này đơn giản trực tiếp, chưa chắc đã vô dụng, mọi người đều có thể nghĩ đến."
Ngô Lai cười lạnh nói: "Nhưng chuyện trên đời, chỉ có thực lực đơn giản là đơn giản trực tiếp. Người này hao hết tâm cơ, tối nay xác thực có thể có hiệu quả một lần. Nhưng dùng kỳ chẳng qua là cùng đường mạt lộ, nếu hắn thực cảm thấy có thể tiếp tục dùng thì bên kia sai hoàn toàn. Hắn dùng kỳ, chúng ta dùng chính. Dựa theo suy nghĩ lúc trước, trong vòng năm ngày., Phá Độc Long Cương, kế hoạch phá hoại này của hắn, kỳ thật đơn giản, đêm hôm nay bắt đầu nghiêm túc quân kỷ! Chư vị huynh đệ xuống, cùng huynh đệ nói rõ ràng chuyện này, ai còn chưa đi ra., Nhanh chóng bước ra, mọi người chú ý một chút về chiến trận, sau khi sắp xếp xong giám quan, quan trọng nhất là phải được đưa về, ghi nhớ và tập trung lại."
Hắn vốn chỉ là một thư sinh, nhưng do sự việc buổi chiều khiến hắn có chút xấu hổ, lúc này lời nói cũng trở nên nghiêm khắc: "Trong vòng năm ngày, người này muốn châm ngòi ly gián, lại có thể lật ngược tình thế! Chậm nhất năm ngày sau, Độc Long phá, hết thảy đều tan thành mây khói, đến lúc đó ta muốn nhìn xem người này rốt cuộc có lai lịch gì!"
Ngô Dụng lúc này nói, đúng là chính lý, kế sách bên kia dùng để nhắm vào quân kỷ bên này, mà biện pháp giải quyết căn bản nhất chính là nghiêm túc quân kỷ. Cho dù trong thời gian ngắn không cách nào giải quyết được chuyện căn bản của thượng tướng, chỉ cần chúng đầu lĩnh có ý thức đi làm, đè ép vấn đề năm ngày thì có thể có độ khó gì?
Hắn đã quyết định, mọi người tất nhiên sẽ gật đầu đáp ứng, trong đêm hôm nay đều tự quay về với những tiểu đầu lĩnh dưới trướng củng cố quân tâm. Ngô dụng lại để điều khiển hắn chú ý tới nhiều tình hình bên trong doanh địa.
Lương Sơn ứng đối lúc này, Hỗ Tam Nương cũng đang áp giải hơn mười binh sĩ Hổ gia trang bắt được cùng thủ lĩnh Vương Anh của Lương Sơn đến Chúc gia trang.
Hôm nay Hỗ gia trang vốn đã bị vây khốn, đã chuẩn bị nhắm trang nghiêm cố thủ, nhưng về sau tình huống Lương Sơn bên kia thật kỳ quái, đến ban đêm mới nghe người của Chúc gia trang mơ hồ nói. Đối với việc hơn hai trăm tù binh của Lương Sơn vì sao có thể làm cho đối phương lui binh., Đa số mọi người đều nghi hoặc khó hiểu, nhưng nói ở trong miệng, chỉ biết kế hoạch kia cực kỳ phức tạp, cực kỳ cao minh, người bình thường suy đoán không hiểu. Hỗ Tam Nương và Vương Sơn Nguyệt sau khi giao tiếp xong., Đi xem tiểu viện kia đang tiến hành thẩm vấn trên quảng trường, sau đó lại đi tìm bọn người Chúc Triều phụng hỏi thăm thoáng một chút, lúc đi, cũng không có hoàn toàn biết rõ nguyên do sự tình. Chỉ biết đám người triều đình này xuất thủ, tạm thời dọa lui cường phỉ Lương Sơn.
Quảng trường nhỏ bên kia đang tiến hành chuyện, cũng không có quá nhiều sự tình phát sinh đêm trước, chỉ là Chúc Gia Trang bên này cũng đã điều động hai tổng quản kiến thức rộng rãi nhận người mà thôi.
Cách ly việc thẩm vấn lục tục tiến hành, trong tiểu lâu bên cạnh, Ninh Nghị cũng đang cùng Vương Sơn Nguyệt, Tề Tân Hàn đồng thời quy nạp những "Chiêu thức" kia. Trong những "Chiêu thức" này, nếu như cần phải có được tình báo chính xác, cần phải cẩn thận so sánh kỹ càng. Nhưng đồng thời, nó thật ra mỗi người đều cung cấp tin tức trơn nhẵn hay mềm mại. Nhưng nếu muốn từ trong đó quy nạp hình dáng, người cần xem duyệt sẽ có năng lực phân biệt không cạn.
Vương Sơn Nguyệt là đệ tử dòng dõi Tần Sơn, thông minh hay thông minh. Trong ba huynh đệ Tề gia, chỉ có Tề tân Hàn là có ngộ tính và thiên phú cao nhất, bởi vậy Ninh Nghị mới tìm hai người tới hỗ trợ.
Lúc này đám tù binh tụ tập có hơn bốn trăm người, nhưng họ chỉ chọn hơn hai trăm người tiến hành thẩm vấn trước. Bên phía Ninh Nghị, Vương Sơn Nguyệt và Tề tân Hàn tuy cũng có chút thiên phú và kinh nghiệm, nhưng có rất nhiều phương diện không thể so sánh với những cay độc của Ninh Nghị. Muốn dẫn hai người đi, Ninh Nghị cũng sẽ tiến hành giảng giải kỹ càng với hai người, tường tận cân nhắc và phân tích nguyên tắc.
Mặc dù hắn nói đối với ai không làm phản cũng không sao, nhưng muốn làm việc, tự nhiên phải làm nhiều người có khả năng phản bội một chút, không thể qua loa., Mọi chuyện vì vậy mà chậm hơn tối hôm qua một chút. Đến rạng sáng, ba người ăn khuya tiếp tục làm việc, Vương Sơn Nguyệt cùng Tề tân Hàn cũng nói ra nghi hoặc trong lòng. Có các loại phỏng đoán tiếp theo, Tề tân Hàn ở trên chiến trận một chút thời gian, liền cũng nói tới hậu quả đường đường binh đối phương áp đảo tới.
"... Sự tình chiếu theo như bây giờ, tuy rằng có thể làm cho trong lòng bọn họ có gốc rễ, nhưng cuối cùng cũng không kéo dài được quá lâu. Thời gian bốn năm ngày, chỉ cần bọn họ bảo thủ một chút, cho dù ngươi có lập tức sử dụng hậu chiêu, bọn họ cũng không có khả năng bởi vì một chút lời đồn đãi mà triệt hồi binh đi?"
"Đúng vậy, thời gian đúng là không dư dả lắm." Đối với nghi vấn của Tề Tân Hàn, Ninh Nghị đang quan sát bài viết đáp án cũng khẽ gật đầu. "Bọn họ sẽ không chơi thủ đoạn cẩn thận với chúng ta, thực lực cách xa nhau mới là chính đạo. Nhưng chúng ta vốn dĩ chỉ có một âm mưu này, hoặc là thành công hay thất bại cũng là chuyện rất đơn giản. Trong vòng vài ngày tới, bọn họ sẽ công phá Chúc gia trang., Chúng ta trước đây phải khiến bọn họ mất tín nhiệm, đấu lực đơn thuần, bất kể là ai, chúng ta bên này đều không chiếm tiện nghi, ta cũng chỉ có thể tận lực đi làm, ưu thế duy nhất chính là, ít nhất ngay từ đầu, bọn họ hẳn là còn chưa nhìn thấy hậu quả..."
"Tín nhiệm... ràng buộc?"
"A, để ta nâng một ví dụ." Ninh Nghị đọc xong một phần đáp án, ngẩng đầu cười cười, lại xem tiếp một phần: "Có một nha môn nào đó bị quan phủ bắt, tội danh là hắn và đồng bạn luân gian một cô bé, nhị thế tổ nha, không việc ác không làm, loại chuyện này không có gì kỳ quái, mọi người đều tin."
Hắn dừng một chút: "Không lâu sau, truyền ra tin tức, nhị thế tổ nói, không phải luân gian, lúc đó ông ấy ngủ rồi căn bản không làm gì, sau đó lại nói, thật ra là thông gian. Ngươi nghĩ xem, người ta có tiền có vẻ ngoài cũng không khó coi, cần gì chạy đi chơi cưỡng gian... Tiếp theo nữa..., Gã nói, kỳ thật gã không làm gì cả, chẳng qua là bị người của nha môn vu cáo hãm hại, lúc trước là bị đánh thành chiêu, còn tiếp tục nói bởi vì có người cố ý chơi gã, bày ra một đạo... Thú vị là, mỗi một cách thuyết pháp đều có người tin gã."
"Đương nhiên có người tin." Vương Sơn Nguyệt vốn lạnh lùng cười cười: "Chân tướng kia rốt cuộc là cái gì?"
"Chân tướng là... Ta cũng không biết, bởi vì quan trọng nhất cũng không phải là chân tướng." Ninh Nghị cười nói: "Cùng nhau cưỡng ép án, hoặc cho dù là án giết người., Phán xong cũng chỉ phán đoán. Nếu như nói giáo huấn của sự tình quan trọng nhất là đến trên người mình, kỳ thật chúng ta có thể nhìn thấy, có một cái dây xích rất trọng yếu đã xảy ra vấn đề, chứng cứ đâu? Có bao nhiêu người thật tâm quan tâm chứng cứ? Lại có mấy người thật tình quan tâm đến tính công chính của sự tình? Mỗi một loại thuyết pháp... đều có người tin."
Vương Sơn Nguyệt suy nghĩ một chút, có chút nghi hoặc: "Chuyện ngươi nói... Trong một nha môn bị quan phủ bắt, bản thân sự việc kỳ quặc, chứng cứ tự nhiên có thể bịa đặt, nói công chính... Ta ở Tư Mật thám mấy ngày nay, nói loại chuyện này không có nội tình, chỉ sợ ngươi cũng không tin?"
"Vương huynh nói đúng, thật ra ta thật sự không tin." Ninh Nghị cười: "Đây gọi là không kiêng kỵ ác ý xấu xa để phỏng đoán thế nhân. Theo ta thấy, người bên cạnh xấu đến mức nào, màn đen lớn đến mức nào, ngươi chỉ cần có thể nói ra, ta đều cảm thấy đúng là có chuyện. Người Lương Sơn cũng vậy... kỳ thật đây là vấn đề."
Ninh Nghị lật qua một tờ giấy: "Ta cùng người đánh giặc, nói tinh binh chân chính, không phải là không có, một trăm người đấu với một trăm người, có lẽ có thể phân thắng bại lẫn nhau, mười vạn người đấu với một vạn người., Bị đánh tới mức hoa rơi nước chảy. Thật ra là bởi vì bọn họ cảm thấy người bên cạnh nhất định sẽ tham sống sợ chết mà chạy trốn... Trong lòng ai cũng biết, nếu như chống lại nhất định có thể đánh bại tất cả mọi người, nhưng mọi người trước mắt vẫn chạy mất. Quan trọng không phải sự thật là cái gì, mà là mọi người cảm thấy sự thật là cái gì. Hai lần thẩm vấn thẩm vấn., Về phần nhiệm vụ sau này, kỳ thật đều là cho người ngốc nhìn, người ngốc quyết định bầu không khí, mà ảnh hưởng đến chiến cuộc, là người thông minh bên kia... Ta muốn truyền vật trọng yếu nhất cho người thông minh, nếu như sự tình thuận lợi, hẳn là đã nảy mầm ở bên kia rồi..."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Tề tân Hàn suy nghĩ một chút, thấp giọng nói: "Đó là cái gì?"
"A, ta đang muốn nói cho các ngươi biết, đây là thứ quan trọng nhất, tạm thời hẳn là không có bao nhiêu người có thể phát hiện, lát nữa khi các ngươi làm, nhớ kỹ, tuyệt đối đừng cố gắng..."
Ánh sáng vàng của ngọn đèn chiếu rọi lên cửa sổ, thân ảnh trong phòng châu đầu ghé tai, mơ hồ vang lên, giống như tiếng mê muội của ác ma.
Đêm còn khuya, mọi người hai bên chiến cuộc đều đang chuẩn bị cho tình hình chiến đấu sau hừng đông. Tình thế một ngày chạng vạng tối hôm trước, đối với mọi người bên Chúc Gia trang mà nói, ít nhiều cũng xem như một liều thuốc trợ tim không tệ. Sáng sớm, nhà cái châu báu châu đầu ghé tai kể lại chuyện bọn họ cũng không hiểu, đám người Cù Đình Ngọc va chạm với Ninh Nghị, hỏi thăm chuyện cần phải chú ý.
"Chiến tranh ta không hiểu, bất quá mấy ngày kế tiếp, mọi người đánh chỉ sợ là một trận ác chiến. giáo tập, mấy vị chúc huynh vẫn phải bảo toàn chính mình, càng kéo dài càng tốt, biện pháp thả người không nhất định còn có thể tạo thành ảnh hưởng lớn đối với bọn họ. Bất quá có một điểm phải chú ý."
Ninh Nghị nói: "Có lẽ bọn họ chơi cái trò tương kế tựu kế gì đó. Đây là phương thức tư duy trực tiếp nhất, nếu như không có ai phát tín hiệu cho bên này thì đó là tình huống bình thường nhất. Nhưng nếu có người ở bên này đưa tín hiệu cho thì xin tuyệt đối đừng tin tưởng., Nhất định là cạm bẫy, thời điểm ta phát loại nhiệm vụ này, đều là chọn môn phái cứng rắn chết người... Côn Bằng nếu có thể nắm chắc, nói không chừng có thể âm thầm gạt bọn họ một lần, chẳng qua thấy tốt là thu, vậy là được rồi, không có cái khác..."
Mà cũng trong thời gian không sai biệt lắm Ngô Dụng đi ra doanh trướng, nhìn mấy binh lính đi theo Đái tông tới.
"Bọn họ đã muốn chơi thủ đoạn, chúng ta không ngại cũng thuận nước đẩy thuyền, mượn hoa hiến phật. Sau khi vào chiến trường, để cho bọn họ đi theo Lâm huynh đệ, Hoa Vinh huynh đệ cùng mấy thủ lĩnh khác, lúc thích hợp làm việc theo kế hoạch, phát tín hiệu, mời quân nhập vò."
Đới Tông cười nói: "Kế này của quân sư, phải để cho bọn họ ăn thiệt thòi lớn."
Ngô dùng cười lắc đầu: "Chúng ta chính diện giao đấu, vốn là nắm chắc thắng lợi trong tay, ta đây cũng chỉ là cuộc thi dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi, kỳ mưu chung quy khó mà chống đỡ được đại cục a."
Hắn nói xong, binh lính hướng bên này đi tới, trong doanh xảy ra chuyện, có người nửa đêm bị giết. Đám Ngô Dụng vội vàng chạy tới, người chết lại là tên binh lính tiếp nhận nhiệm vụ "Hướng cao tầng báo cáo mọi chuyện, sau đó nhanh chóng chạy trốn", đêm qua bọn người Đái tông đã hạ lệnh tăng cường thủ hộ những tướng sĩ trở về, nhưng nửa đêm, người này bị giết chết trong doanh trướng, để cho người ta cắt đầu.
Trong lúc nhất thời mấy doanh trướng xung quanh bắt đầu nghị luận, Đái tông sai người áp chế lời nói này xuống. Lại tới đây, Ngô dùng đứng trước lều vải, nhìn thi thể bên trong, nắm tay tại bên miệng, vẫn luôn trầm mặc.
Đới Tông thấp giọng nói: "Vẫn là có người bị bên kia cưỡng ép."
Ngô nhíu mày, cũng hạ thấp giọng nói: "Có khẳng định là có, những người kia còn chưa tới Lương Sơn, nếu bị nhận ra thân phận, nói không chừng sẽ bị uy hiếp."
"Tạm thời chỉ biết là Lưu Phú của Song Đao Môn... chỉ là nói với hạ tướng đầu lĩnh đã thống kê đêm qua, lúc này khẳng định là chưa xong, có người sau khi giết người thần không biết quỷ không hay rời đi hay không, hiện tại cũng khó tra được rõ ràng."
"Lưu Phú kia nhận nhiệm vụ gì?"
"Hắn nói hắn không có nhiệm vụ."
"... Việc này làm phiền Đới viện trưởng kiểm tra nghiêm ngặt." Ngô cắn răng, sau đó đưa tay xoa bả vai Đái tông, "Không nên cử động cái tên Lưu Phú kia, chỉ giám sát là tốt rồi. Kế hoạch rõ ràng ly gián, tên gia hỏa đối diện mỗi một vòng đều có thể bị áp chế chết, hắn biết rõ Lưu Phú này thân phận đã bại lộ trước mặt mọi người, rõ ràng là để cho chúng ta điều tra cũng không phải là không tra cũng không phải là không được... Đáng tiếc cách bố cục quá nhỏ!"
Thi thể không đầu trên đất kia giống như một cái trêu chọc cực lớn phát ra từ phía đối diện, Ngô Dụng mặc dù trong miệng nói người nọ bố cục quá nhỏ, nhưng lúc này nghĩ ở chỗ này, vẫn nhịn không được có chút nghiến răng nghiến lợi, sau đó lại có tin tức báo đến.
Trong quân doanh dùng để nấu bữa sáng nước suối bay tới mang theo vải đỏ có chữ "Chúc", có người ném mấy bao đồ vật vào trong nước, có thể là độc dược hoặc mồ hôi. Tuy nước suối vẫn luôn chảy, nhưng nếu đựng đồ vào trong bao, nhất định trong thời gian sẽ không ngừng phát ra dược lực, bên kia không thể làm gì khác hơn là gọi một tiểu đội binh đinh hướng lên trên đi tìm kiếm, đồng thời bảo quân y kiểm tra nước suối.
Kết quả kiểm tra là, tất cả đều bình thường. Một buổi sáng, cũng chính là hai chuyện quỷ dị xảy ra, nhưng bởi vì chuyện thứ hai, lệnh cho bữa sáng toàn quân trì hoãn nửa canh giờ.
Sau khi Thần Hi lộ ra, Ngô dùng vẻ mặt âm trầm đi vào đánh giặc, sau đó ngẩng đầu lộ ra một nụ cười, ngữ khí lạnh như băng dọa người, cực kỳ có khí thế.
Hắn ngắm nhìn bốn phía: "Đánh chết bọn chúng!"
Thân thể trần trụi...
Cảm tạ minh chủ trước khi diễn cùng với sự khen thưởng của các vị, bỏ phiếu ủng hộ, ngày thứ hai đếm ngược tháng này, xin vé nguyệt!