Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng hô giết khàn khàn, khói lửa tiêu sái, trận chiến Độc Long Cương này dường như ngay buổi chiều không ai ngờ tới này, không chút dấu hiệu mà trèo lên điểm cao.
Trên chiến trường tình huống hỗn loạn, Ngô Dụng vội vàng đến đại trướng, mới biết được Tống Giang đã lệnh cho mấy tên đầu lĩnh đi cứu viện, chạy vội đi, thanh thế to lớn.
Hỏi thăm một chút, mới biết được ngay trước đó không lâu, Kính Đình Ngọc cố ý giả bộ dụ dỗ vượt qua, mấy đội ngũ chung quanh Chúc Gia trang dựa vào địa hình quen thuộc dẫn dắt đội ngũ Lương Sơn, sau đó bọn họ đánh một khoảng thời gian chênh lệch, lấy binh lực ưu thế nhất hợp lại vây quanh., chặn đường đi, ở giữa có hơn bốn mươi cây nỏ tiễn thay nhau bắn ra, trên đường đi Độc Long Cương Đà, loại nỏ này đột nhiên xuất hiện, chiếm tiện nghi nhất, Chúc Gia Trang cũng coi như là tinh nhuệ hết. Đám người Lâm Xung theo sau đi cứu viện, đã trên đường đánh thành một mảnh.
Tình thế bên này còn chưa nói xong, tin mới lại lần nữa truyền tới, Kính Đình Ngọc Thiết chặn đám người Lâm Trùng lại trên đường, bên kia hơn ngàn người vây kín, đã bắt được hắn và dưới trướng hơn ba trăm người, lúc này chuyển hướng về Chúc gia trang. Chiến đấu như vậy, muốn bắt người dời đi, Chúc gia trang coi như chiếm tiện nghi, hao tổn cũng là cực lớn, mấy ngày nay, bọn họ chưa bao giờ liều chết, nhưng lúc này bắt người như vậy, Ngô dùng nhíu mày, trong lòng biết không ổn.
Biến cố này tới rất nhanh, nếu là lúc bình thường, cho dù là Tác Siêu bị bắt, ít nhất bên Ngô dùng cũng là chuyện bình thường. Bên Ninh Nghị có chữ " hữu danh", chẳng qua hậu thế thủy cương truyền lại tạo thành ấn tượng, nếu nói hai bên đánh nhau thật sự..., Chúc gia trang bên kia ngoại trừ Kính Đình Ngọc, Chúc gia huynh đệ, tự nhiên cũng có những trang hộ có võ nghệ cao cường khác, giáo đầu, có đến có lui chiến đấu, chỉ cần bên này cũng làm bị thương lực lượng của đối phương, có người bị bắt, cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
Nhưng từ buổi chiều hôm nay, những sự tình cổ quái này hợp lại cùng một chỗ, phảng phất như có đồ vật gì đó hiện ra. Ngô Dụng không tin còn có cái gì có thể lay động tình thế chiến cuộc lần này, nhưng các loại thuyết pháp trong buổi chiều hắn nghe xong, hai lần thẩm vấn trong Chúc gia trang., Sau khi giao nhiệm vụ xong xuôi thì tù binh bị bắt thả lại, hơn nữa lúc này Tác Siêu đang bị vây công thì có người báo tin, bất luận bên kia đã làm gì thì sự tình không thể có hiệu quả nhanh như vậy được.
Nhưng nếu như đối phương không phải bị bệnh cấp bách đầu thai mê muội, mà là có trật tự đang làm gì đó, tình huống cũng không giống nhau... Có nhiều khả năng, bắt đầu trêu chọc nguy hiểm trong đầu hắn.
"Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Lôi Phong..." Hắn thấp giọng niệm cái tên đột nhiên xuất hiện một lần, đột nhiên hạ quyết định.
"Công Minh ca ca, gọi chư vị huynh đệ chuẩn bị, từ nay bắt đầu cường công Chúc gia trang!"
Bởi vì mệnh lệnh này của hắn, trong lúc đó, toàn bộ chiến tình của Độc Long Cương Cương, từ trước đến nay chưa bao giờ đạt tới đỉnh cao như vậy!
Mơ hồ trong đó, hắn nhớ tới người kia đang nói: "Ngươi cũng phải tiếp, không tiếp cũng phải tiếp..."
Nếu thật là ngươi làm, ta xem ngươi làm sao tiếp...
Thân thể trần trụi...
Binh phong như nước thủy triều.
Lương Sơn ở một bên Ngô Trung đột nhiên đưa ra phán đoán quả quyết mãnh liệt mà đến, cũng tạo thành sự kinh sợ và hỗn loạn bên phía Chúc gia trang.
Sau khi đám người Cù Đình Ngọc, Chúc Bưu lui về trong trang, chúng đầu lĩnh Lương Sơn bên kia tụ tập đến, làm ra tư thái muốn chiếm cứ trận địa, thật khiến đám người trong trang hoảng sợ. Các loại công sự ở Độc Long chuồng bên này, cạm bẫy đã bị phá hủy gần hết., Chỉ có thôn trang phụ cận còn lưu lại chút ít, Lương Sơn cái gọi là còn chưa cường công, chính là vì cường công tổn thất còn quá lớn. Nhưng lúc này xem ra, nhiều ra một cái thủ lĩnh, dĩ nhiên làm đối phương đột nhiên như bùng nổ lông, tất cả mọi người bị dọa đến ngây ngốc.
Lúc này ngay cả Ninh Nghị đứng trên tường phía ngoài trang tử cũng híp mắt nhìn một màn này, có chút nghi hoặc: "Bọn họ bị làm sao vậy?"
Chỉ trong chốc lát, các nhà cái đã chuẩn bị phòng ngự chính thức dưới tiếng thét của đám người Chúc Long. Đình Ngọc, Chúc Bưu mới từ bên ngoài đánh trở về, trên người mang thương tích, lúc này đã xông lên vách tường của thôn trang., Cũng có chút kinh dị. Nếu Lương Sơn thật sự không muốn sống, Chúc, Hỗ Nhị Trang cuối cùng nhất định không chống đỡ nổi, bọn họ vừa rồi còn cao hứng vì bắt ba trăm người, lúc này Chúc Bưu cầm cương thương trong tay, nhìn Ninh Nghị bên này: "Chuyện tốt ngươi làm, bọn họ muốn cường công!"
"Tam thiếu, không nên nói lung tung!" Cù Đình Ngọc nhìn Ninh Nghị một cái: "Chúng ta mới bắt người, đối phương phản ứng lớn như vậy, chứng tỏ kế sách của Lôi công tử rất hữu hiệu, bọn họ sợ hãi! Đây là chuyện tốt!"
"Chuyện tốt chính là để thôn dân sớm phá hai ngày sao!"
"Tốt hơn là chờ chết như trước!" Cù Đình cười ngọc, chắp tay với Ninh Nghị: "Lôi công tử, ngươi còn có kế sách khác không? Nếu không có, Kỳ mỗ sẽ dựa theo tình huống bình thường để phòng thủ."
Ninh Nghị còn đang ở bên kia ló đầu ra nhìn Lương Sơn Nhân tập kết, lúc này nhìn Ngọc Đình: "Nếu không có kế sách, giáo đầu Côn Bằng còn có thể giữ được bao lâu?"
"Hỗn gia trang nếu nguyện ý xuất lực, thủ đến hậu thiên không thành vấn đề, bọn họ muốn phá trang, cũng phải trả giá mấy lần. Chúng ta chỉ có thể ngạnh kháng, làm cho Lương Sơn Nhân chịu không nổi tổn thất này, có lẽ sẽ rút đi."
Ban đầu Kỳ Đình Ngọc có ý định này, nếu Độc Long Cương ra sức ngăn cản, nếu Lương Sơn không chịu tổn thất thì có thể bảo toàn. Đáng tiếc, chiến đấu liên tục mấy ngày vẫn không làm đối phương chùn bước. Lúc trước thái độ của hắn đối với Ninh Nghị không lạnh không nóng, nhưng giờ thấy Lương Sơn biến hóa, rõ ràng thân thiết hơn nhiều. Ninh Nghị cười nói: "Ta vẫn còn có chút ý tưởng."
Hắn đem phương pháp nói cho hai người Cù Đình Ngọc cùng Chúc Bưu, sau khi hai người rời đi, chúc triều phụng cùng Chúc Long bọn người tới, hắn mới mời Chúc Long chuẩn bị đem Tác Siêu, Tần Minh cùng với các vị đầu lĩnh của Lương Sơn đến: "Nếu chuyện không thể làm, đối phương thế nào cũng phải cường công, liền mời Chúc huynh đẩy những đầu lĩnh này ra trước trận, bọn họ nếu muốn cường công, liền lần lượt chém."
Đem tình thế chuyển biến ký thác vào nghĩa khí của đối phương, chuyện như vậy chưa hẳn có thể thành, lúc chúc long đi xuống, Chúc Triều Phụng nói: "Lôi công tử hẳn là đã sớm dự liệu được bọn họ sẽ cường công?"
Ninh Nghị lại lắc đầu cười: "Làm sao đoán được, ta còn chưa đối thủ với Ngô kia, mấy ngày nay nhìn phong cách hắn vững vàng, hiển nhiên cũng là người dùng chính. Lần này quả thật không ngờ tới." Hắn trốn sau tấm thuẫn lớn nhìn ra ngoài, "Tiếp theo, từ từ xem đi..."
Thân thể trần trụi...
Mặt trời chiều như lửa, tiếng trống vang lên.
Ngô Dụng vừa rồi quyết định làm, không thể nói là không quả quyết, lúc này giữa trời chiều lửa nóng, quân doanh bên này cũng đã chuẩn bị dốc toàn bộ lực lượng. Ngô Dụng cùng Tống Giang ở bên ngoài doanh trướng nhìn xem tiền tuyến bên kia, trên thực tế, ở trong lòng Ngô Dụng, cũng đang chờ tin tình báo cập nhật đến.
Sau mệnh lệnh vừa rồi, hắn vẫn đang cân nhắc tình thế trong lòng, bất quá là chuyện vặt hôm nay, có đáng hay không nên đi làm như vậy. Nhưng mệnh lệnh còn chưa cần sửa đổi, quân đội bên này còn chưa kịp chuẩn bị, bên Chúc Gia trang, tiếng chém giết vang lên, đối phương đã hành động trước! Ánh mắt Ngô dùng nhìn chằm chằm bên kia, một lát sau, có người liền tới báo cáo tình huống.
"Đám người Cù Đình Ngọc, Chúc Bưu, dẫn đội tập kích quấy rối, sau đó bọn họ... hình như bọn họ đang thả người..."
"Cái gì?" Tống Giang hỏi, thám tử đành phải lặp lại lần nữa, đối phương vừa chạy vừa thỉnh thoảng thả ra ba huynh đệ bị bắt giữ bên phía mình, khiến cho thủ lĩnh phía trước có chút do dự, không biết trong hồ lô đối phương bán thuốc gì, đành phải trở về hỏi thăm một chút.
Tống Giang nhìn Ngô dùng, Ngô há to miệng, một lát, trên mặt lộ ra nụ cười phức tạp, cắn răng nói: "Dương mưu... Lôi Phong?"
Thân thể trần trụi...
Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt trời chiều như lửa, tiếng trống vang lên, binh sĩ Lương Sơn lan tràn tụ tập, đầu của Chúc Gia trang dâng trào, nơi xa đám người Ngọc Đình vẫn tiếp tục kéo tới, âm thanh chém giết truyền đến. chạng vạng tối, không khí giằng co rút cuộc cũng dâng lên. Tất cả mọi người đều cảm thấy căng thẳng, hai bên chiến trận đều là chờ đợi nghiêm túc.
Cách con đường bên ngoài một mũi tên của Chúc Gia Trang, trên sườn núi, một nhóm binh lính tụ tập lại, tướng lĩnh cưỡi chiến mã, bầu không khí tiêu điều lành lạnh. Chủ đạo quyền của chiến sự hiển nhiên ở trong tay bọn họ. Trên tường trang viện dựng cung nỏ, mọi người cắn chặt, trong lòng thấp thỏm lo âu. Giờ khắc này, không ai có thể dự liệu được phương hướng phát triển của sự tình, thậm chí còn làm chủ đạo một phương trong lòng Thiên Nhân giao chiến.
Thời gian giằng co nặng nề với nhau đại khái kéo dài khoảng một chung trà...
Tiếng trống không hề có dấu hiệu báo trước liền ngừng lại.
Trong doanh địa phía sau Lương Sơn, nam tử tên Ngô dùng buông tay xuống: "Hôm nay... tạm thời thu binh."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Bọn hắn... thu binh?" Trên tường thành, nghe thấy Lương Sơn quân thổi lên tiếng thu binh lại, các tướng lĩnh dần dần lan tràn về, đều trợn tròn mắt, nhưng sau đó mới có chút kinh nghi hô lên.
Ngay cả bọn người Kính Đình Ngọc đã chiến đầu mỏi mệt không chịu nổi, đột nhiên nhìn thấy một màn này, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó cũng chớp chớp mắt, ngơ ngác, cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Không ai ngờ được vào ngày thứ tám khi Độc Long Cương ác chiến, Lương Sơn quân bày ra tư thế tấn công mạnh mẽ đã trở thành ngày đầu tiên trong đêm khuya, bọn họ trước khi rút binh.
Một màn quỷ dị như vậy, không có bao nhiêu người có thể minh bạch tất cả nguyên do trong đó.
"Cứ để bọn chúng kéo dài hơi tàn thêm một ngày..." Trong quân doanh của Lương Sơn, Ngô dùng để nói như thế với mọi người, dù sao chiến cuộc vẫn ngang ngược như trước, hầu như không có gì thay đổi.
Mà ở bên cạnh, Ninh Nghị thở phào một hơi, nhìn lên bầu trời cũng nở nụ cười: "Chúc mừng mọi người, sống thêm được thêm một ngày..." Sau đó lại cảm thán với người bên cạnh: "Có thấy hay không, thật sự là lợi hại, đội quân Lương Sơn lui tới đi lui cấm chỉ thị. Tuy ta không hiểu nhiều về chiến tranh, nhưng sau khi hạ lệnh cưỡng công còn có thể rút tất cả mọi người về, điều này nói rõ bọn Tống lão đại đối với thủ hạ khống chế rất mạnh, loại phấn chấn này đúng là như mặt trời ban trưa..."
Vương Sơn Nguyệt bên cạnh nhìn hắn một hồi: "Thật ra... ngươi ở bên kia có gian tế..."
"Suỵt." Vương Sơn Nguyệt thanh âm vừa thấp, vẫn như cũ nhìn về Ninh Nghị ngoài trang, nhưng cũng nhẹ nhàng dựng thẳng ngón tay lên, thấp giọng nghiêm chỉnh nói: "Đương nhiên là có, đó mới là bố trí chân chính."
"Thả ra nhiều màn khói như vậy, nếu khống chế tốt, ngược lại thật có thể cân nhắc xử lý Tống Giang..." Vương Sơn Nguyệt nhẹ giọng thì thào. Ninh Nghị nhìn hắn một cái.
"Tại sao phải giết chết Tống Giang?"
Hắn nở nụ cười, những lời này ngược lại khiến Vương Sơn Nguyệt nhíu mày: "Vậy ngươi muốn làm gì?"
Ninh Nghị chỉ về phía ngoài trang, trong ánh chiều tà là bóng dáng binh mã Lương Sơn lui đi: "Ngươi xem, bọn họ binh hùng tướng mạnh, kỷ luật nghiêm minh, nói đến nói lui là lui, là bởi vì Tống Giang đủ nhân nghĩa hay là đen đủ đẹp trai?"
"..." Vương Sơn Nguyệt còn chưa quen với kiểu trêu chọc thời hiện đại như Ninh Nghị, nhất thời khó mà trả lời.
"Bọn hắn muốn tạo phản, bọn hắn đủ cường đại, bọn hắn có thể cướp được càng nhiều đồ vật, trong lòng bọn hắn rõ ràng là không biết, chúng ta đã đánh không lại hắn, cho nên bọn hắn không tính toán sơ suất nhất thời bị mất. Toàn bộ quân đội., Tất cả đều lộ ra ngoài khí phách, Võ Thụy doanh cùng bọn họ gặp nhau ở bên ngoài, chỉ sợ đều là một đợt san bằng. Giết chết Tống Giang, tranh đấu phạm vi nhỏ phía sau, đi lên đầu lĩnh mới. Ít nhất đại khái thỏa mãn bọn họ, khuếch trương đến trình độ năm ngoái của Phương Tịch, bọn họ cũng sẽ không dừng lại."
Ánh mắt Ninh Nghị nghiêm túc: "Coi như là kết quả tốt nhất, Tống Giang vừa chết, mọi người chia của vỗ vào nhau, người đã nếm được ngon ngọt sẽ không cam tâm làm sơn tặc trước kia nữa. Hoạn án Sơn Đông trong lúc nhất thời có thể lý giải, nhưng qua một thời gian ngắn nữa..., E rằng lúc đó sẽ càng thêm phiền phức. Hơn nữa, chắc chắn sẽ có người thử chỉnh hợp lực lượng này...Chuyện phải giải quyết, phần lớn bọn họ đều phải chết, hơn nữa ta cũng có lý do riêng của mình để làm chuyện này."
"... Làm được mới được."
"Nhớ là có chút khó, nhưng chuyện tại người." Ninh Nghị cười cười, mắt thấy đám người Chúc Triều bái và Chúc Long Chúc Bưu Đình Ngọc đi tới, vẫn là thấp giọng như trước, nhưng không có ý tránh né mọi người.
"Hiện tại Lương Sơn đối ngoại chính là thời điểm cường đại nhất, nhưng ở bên trong, bọn hắn trên núi vô số, nghĩa khí theo cảm giác, nghiêm khắc hơn so với quân kỷ. Mà nhân tâm cách bụng, giữa ba người liền xuất hiện ngờ vực, có nên báo cáo sự tình hay không., Có nên báo cáo trước hay không, có muốn xem hay không suy nghĩ đều có. Có ý tưởng khác biệt. Hai trăm người trả lại, một phần ba sẽ bị cách ly, một phần ba sẽ đi theo đầu lĩnh ban đầu của mình, cho dù có việc, đầu lĩnh cũng sẽ bảo vệ, một phần ba còn lại sẽ được bao che."
"Nơi nào cũng không thiếu người thông minh, đặc biệt là có thể làm lão đại. Huynh đệ của ta được để lại, ta biết hắn trong sạch, có nên thẳng thắn nói ra hay không, sau này thẳng thắn, dù là bề trên rộng rãi, lần này khẳng định cũng bị phòng bị. Chỉ cần thấy điểm này., Do dự, hoặc là cảm thấy không thẳng thắn cũng không sao cả, sau này đều phải giấu người đi. Vì một chút lợi ích trước mắt, cho rằng ta đang ở trong đại thế, làm thế nào cũng không sao cả, cái này gọi là hương nguyện, đạo tặc đức cũng được."
"Đi ra ngoài thẳng thắn một chút, không có nhận tội thì tất nhiên có thể nói thẳng, nhưng ngươi nói thẳng ra, trên đó có tin hay không? Muốn nhận tội, trong phòng nhỏ, không ai nhìn thấy, hắn sẽ nói mình là người kiên cường, hay là nói ra nội dung mà mình đã chiêu mộ., Kiên trì bản thân là người cứng rắn, trong lòng có bí mật, hoàn toàn thẳng thắn, trong lòng có hổ thẹn cùng khúc mắc. Tiếp theo, đi ra ngoài thẳng thắn, thấy những người không thẳng thắn, nhưng không muốn đi ra, liền nhận ra., Làm sao bây giờ. Tiếp tục làm sao với những người không bị bắt, xem như thế nào đối với những người trở về, đặc biệt là chuyện trong nhiệm vụ mà ta giao cho bọn họ còn có thời gian đang ngủ, chém xuống đầu đồng bạn, sau khi truyền ra, cho dù phía trên không truy cứu, nhưng mọi người sẽ nghĩ như thế nào... Trong lòng có quỷ, thì có thể làm văn chương..."
"Trả lại hai trăm người, người thật sự bị giấu xuống có lẽ đến cuối cùng chính là ba bốn mươi người, bởi vì thân phận được nhận ra, nguyện ý làm chút việc nhỏ cho chúng ta, có lẽ còn ít hơn, tuyệt đại bộ phận mọi người cũng sẽ lựa chọn quan sát. Những người này là ai, ai làm việc ai không làm, ngay cả ta cũng không biết, ta cũng không quan tâm, chỉ cần nhiều hoặc ít có, là được rồi."
"Mười mấy người có lẽ mấy người ẩn núp, còn không tính là lớn, khuya hôm nay... Có lẽ hiện tại, bên kia cũng đã hoàn toàn minh bạch ta đã làm gì, sự tình ta không ngại bọn họ biết, nguyên bản bản bản bản bản bản địa mở ra cho bọn họ xem. Đề bài đầu tiên đã ra, kế tiếp, để xem vị tiên sinh kia giải thích thế nào, nói không chừng thật có người trúng long phượng, bất quá... Trong thời cơ tốt nhất, bọn họ có lẽ đã chậm một bước..."
Lúc này mấy người Chúc gia đều đang nghe bên cạnh, Ninh Nghị cười rộ lên, sau đó vỗ tay nói: "Nhưng bọn họ làm thế nào là chuyện của bọn họ. Vương huynh, tân Hàn huynh, sự tình còn chưa xong, hai trăm người đi rồi, bên này lại nhiều hơn ba trăm người, công tác quá lớn, một mình ta không làm được, tối nay còn phải mời hai vị giúp một tay. Mặt khác, hy vọng mấy vị huynh trưởng Chúc gia và Hỗ gia trang thương lượng một chút, ép binh tướng của bọn họ tới đây, nếu như đề mục của hơn hai trăm người chúng ta không đủ, thêm vào thêm mấy trăm người nữa, cũng xin trong trang tử phái ra một số người kiến thức rộng rãi, đáng tin cậy, đến đây nhận một cái tên để nhận người, chỉ cần ghi tên vào, cả nhà họ đều buộc vào dây thừng."
Nói xong lời này, đám người Chúc Long hưng phấn đáp ứng, kế sách phức tạp bực này bọn họ cho dù nghe không hiểu, cũng cảm thấy thật sự quá giảo hoạt, quá một bụng xấu xa. Chúc Triều Phụ, Lao Đình Ngọc, Vương Sơn Nguyệt thì vẫn còn đang nhấm nháp đạo lý trong đó, Ninh Nghị quay đầu lại nhìn về phía quân doanh Lương Sơn.
Hắn hiện tại có thể nghĩ đến, trên thực tế, có lẽ có khoảnh khắc như vậy, cái tên Ngô dùng là mơ hồ nhận ra được nguy cơ của cái này. Đó là dự cảm thuộc về người thông minh, có lẽ cũng bởi vậy, khoảnh khắc này, hắn sẽ đột nhiên lựa chọn để Lương Sơn toàn quân chuẩn bị cường công Chúc gia trang. Khoảnh khắc đó ngay cả Ninh Nghị cũng có chút ngoài ý muốn.
Nếu suy nghĩ như vậy thật có thể nhanh nhẹn quán triệt, Ninh Nghị không gian có thể di chuyển thật sự không nhiều, có lẽ kế tiếp chỉ có thể thuyết phục, Hỗ nhị trang toàn lực đột phá vòng vây, bảo tồn thực lực. Nếu đến bước này, mình thật sự là chật vật.
Đáng tiếc, người thông minh luôn là người thông minh, thời gian trôi qua, hắn có thể tỉnh táo lại, có thể lý trí phán đoán tình huống toàn cục. Tổn thất so trước đó mấy lần, tăng thêm người bị thả vào hỗn loạn có thể tạo thành biến cố, đem tổn thất gia tăng, hơn nữa triều đình đỉnh mình hẳn là cũng nhắc nhở hắn khả năng ngư ông Võ Thụy doanh đắc lợi. Hắn vẫn lý trí lựa chọn lui binh.
Chỉ cần chỉnh đốn kỷ nguyên quân sự, trừ bỏ mối họa ngầm này, ưu thế của Lương Sơn vẫn như trước. Dù sao thì Chúc Gia Trang cũng là vật trong túi rồi...Hắn có lẽ cũng nghĩ như vậy, đáng tiếc, ngoại thương dịch ngoại trừ, tế bào đều sẽ nhanh chóng khuếch tán...
Người thông minh luôn dễ đoán hơn kẻ ngốc, chính là ở chỗ này.
Hắn lắc đầu, xua đi một chút sợ hãi trong lòng, Chúc gia đã mệt mỏi lắm rồi, sự tình vừa mới bắt đầu, Lương Sơn binh binh cường mã tráng, thời gian cũng chưa chắc đầy đủ., Sự tình coi như không lạc quan. Hắn không hề khinh thường người khác trên chiến thuật, nếu bên kia còn có thiên tài thế nào, hoặc là nói ra ngoài ý muốn thế nào, có thể phá cục, chính mình cũng không phải không hiểu được. Áp lực tâm lý luôn phân ra chồng lên, trước khi cắt đứt dây cung tín nhiệm cuối cùng, mình vẫn phải làm từng bước từng bước.
Kế tiếp, liền xem bên kia giải đề như thế nào...
Gió đêm thổi qua.
Giống như Ninh Nghị đã nói, đề mục đã xuất hiện, đến ban đêm, hầu như tất cả tướng lĩnh trong doanh địa Lương Sơn đều biết tình hình xuất hiện. Tình huống rõ ràng là không công khai bày ra trước mặt tất cả mọi người, đây thực sự là tiếp cũng phải tiếp, không tiếp cũng phải tiếp Dương mưu. Mà cái tên "Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ" cũng đã truyền khắp doanh địa không lâu, làm cho tất cả mọi người nghi hoặc rốt cuộc đây là ai.
Lửa trại thiêu đốt, trong ánh sáng trong bóng tối rõ ràng, Quan Thắng luôn đoan chính đều đặt chén rượu lên bàn.
"Quỷ mới xông ra!"
Thân thể trần trụi...
Hôm nay hai bên đã có chín ngàn chữ, xin hai tấm vé tháng gấp đôi!