Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sáng sớm, ở khu chợ nhỏ phía trước Độc Long Cương Cương, bãi đất trống trước khách sạn. Trong ba huynh đệ Tề gia, Tề tân Hàn đang tay không luận bàn, xác minh võ nghệ, Tề Tân Dũng giám sát vài tên thị vệ đang cưỡi ngựa đi theo. Tiểu nhị đánh xe ngựa đi qua bên cạnh, bên kia, Ninh Nghị quần áo hoa lệ đang lẩm bẩm: "Một hai ba bốn, hai ba bốn" một bên đang vận động, bởi vì cảm thấy có cảm giác xấu hổ đối với sự vận động này nên mọi người đều tránh hắn thật xa. Trên con đường phía trước, những giáo tập trong trang viện đang dẫn đám nhà thờ Thần Huyễn đi tới, Ngọc Đình cầm cây côn bát giác đang cầm trong tay, liếc mắt nhìn về phía bên này một cái rồi dừng lại.
Sau khi làm xong sóng truyền tống đặc biệt như vậy, hắn ngồi xuống bàn trước khách sạn uống trà và suy nghĩ chuyện gì đó, ngón tay dính nước trà vẽ lên bàn. Lúc Vương Sơn Nguyệt đi ra, ở phía trước đánh một bộ quyền, sau khi thu khí, lại đây ngồi xuống.
Ninh Nghị ngồi ở đó, dựa lưng vào ghế, đang dùng hình tượng của công tử nhà giàu ngẩn người. Sau khi Vương Sơn Nguyệt tự rót cho mình một chén trà, hỏi: "Lôi thiếu gia, ngươi đang nghĩ gì vậy?"
"Ta đang nghĩ liệu hôm nay có nên ra ngoài một chút không..."
"Hả? Không phải đang đợi ở đây sao?"
"Chuyện lung tung còn nhiều lắm." Ninh Nghị thở dài, sau đó ngồi thẳng người lên, ngón tay gõ lên bản đồ đơn giản do nước đọng trên mặt bàn vẽ ra. "Chẳng qua vẫn không đi... Trịnh Bưu."
"Hả?"
Vương Sơn Nguyệt nhíu nhíu mày, liếc nhìn Ninh Nghị, lại nhìn tấm bản đồ đơn sơ trên bàn. Nhưng dưới tình huống như vậy, thật ra không nhìn ra thứ gì có thể xuất hiện: "Cái kia... Trịnh Ma Vương?"
"Tối hôm qua lại giết một trại nhỏ, tiếp theo hẳn là ở Ô Kê sơn bên kia, nếu Võ Thụy doanh xuất động hai ba ngàn người, có thể gói sủi cảo hắn, chẳng qua vì đại cục mà thôi..."
"Vì sao không?" Vương Sơn Nguyệt giang tay ra: "Trước khi đại chiến, để Võ Thụy doanh đánh một trận thắng nhỏ, cũng cần phải có. Huống chi Trịnh Ma Vương này võ nghệ cao cường, hắn luôn dẫn người đánh giết xung quanh, chỉ tăng thanh thế của Lương Sơn."
"Đều là ít nhất bốn năm mươi người, nhiều nhất cũng trên trăm người là tiểu phỉ trại, không phục Lương Sơn, bị hắn san bằng. Hiện tại bị hắn đánh chỉ có bốn người, đoán chừng cũng không vơ vét được bao nhiêu dầu mỡ. Chờ chút nữa đi, chờ hắn giết thêm nhiều người nữa đi., Đầu ngón tay cũng đầy mỡ, lại bảo Võ Thụy doanh xử lý hắn. Bằng không đám người này làm binh, đánh thắng cũng không có lợi, tích cực cũng sẽ không quá cao. Mặt khác, cũng càng có thể làm cho đám người Độc Long và Vạn gia lĩnh biết được lòng dạ Lương Sơn độc ác." Ninh Nghị rót cho mình một chén trà: "Nhưng mà, Trịnh Bưu có võ nghệ cao cường không?"
"Rất lợi hại đúng không." Vương Sơn Nguyệt gật đầu.
"Trước kia không cảm thấy a..."
"Lôi thiếu gia biết hắn?"
"Ồ, có duyên gặp mặt vài lần." Ninh Nghị gật đầu: "Mấy năm trước ở Hàng Châu còn xảy ra chút mâu thuẫn nhỏ với sư phụ hắn."
Vương Sơn Nguyệt nhìn hắn, trầm mặc một lát: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó sư phụ Trịnh Bưu bảo hắn giết chết."
"Ừm, Bao Đạo Ất."
Bên kia Tề tân nghĩa luyện võ Tề tân hàn đi tới, ngồi xuống bên cạnh xen vào một câu. Vương Sơn Nguyệt ấp úng không nói gì, Ninh Nghị nâng chén uống trà, nhớ lại tình huống ở Hàng Châu: "Ta chỉ biết hắn muốn kêu oan thay cho lão Bao, thiếu chút nữa bị chém chết., Sau mấy lần nhìn thấy ta, ánh mắt lại không được tốt đẹp gì, trông rất giống một con cua. Sau đó thành rách bị bắt, hắn áp giải lên kinh thành, hẳn là lúc ở Giang Ninh đã được cứu đi, ấn tượng của ta đối với hắn cũng không sâu sắc lắm."
Lúc trước ở Hàng Châu, phần lớn bên người đều là những nhân vật như Lưu Tây dưa, Trần Phàm, Trần Phàm đang ở trên đường ám sát bao trọn cả Đạo Ất, mỗi người đánh suýt chút nữa thành công. Cho dù là tổng quản Bá Đao trang Lưu Thiên Nam, Ninh Nghị tên gọi "Tụ Lý Càn Khôn" vẫn luôn cảm thấy rất lôi kéo, chỉ sợ cũng là cao thủ có thể đấu với Bao Đạo Ất. Đối với tên đệ tử Bao Đạo Ất này, mọi người đều không để bụng, có lẽ võ nghệ không kém bao nhiêu so với Bao Đạo Ất.
Lúc ấy y cho bao Đạo Ất oan nháo sự, mở miệng quá mức chọc giận Lưu Đại Bưu. Thiếu nữ rút đao chém người trên kim điện, nếu không phải đám người Phương Bách, Đặng Nguyên Giác ra tay, đoán chừng Trịnh Bưu này cũng đã bị chém chết. Đối với chuyện này, Ninh Nghị đã từng nghe nói qua.
Đối với giao tình như vậy không có gì tốt cả, cho dù có gặp thật cũng sẽ không hai nước mắt lưng tròng. Nhớ lại một chút, Ninh Nghị hiếu kỳ với thân thủ của Vương Sơn Nguyệt: "Tả hữu sự vô sự, Vương huynh nếu rảnh rỗi, ta và ngươi không ngại tới giúp đỡ một tay, luận bàn một phen, thế nào?" Vương Sơn Nguyệt hơi chần chờ, sau đó cũng đồng ý.
Sau đó hai người liền đánh một trận, sau khi trúng một quyền vài cước, ít nhiều cũng có chút thất vọng.
Võ nghệ của Ninh Nghị chủ yếu đến từ đủ loại thủ đoạn, sự tàn nhẫn khi liều mạng, cùng với công phu cạm bẫy mà Lục Hồng chỉ dạy lúc này đã chính thức luận bàn. Kỳ thật không thể phát huy được bao nhiêu thân thủ lợi hại., Lang Đạo lãnh đạo của Vương Sơn Nguyệt rất có tiếng xấu ở vùng này, nhưng võ nghệ cũng chỉ cao hơn Ninh Nghị lúc này không nhiều. Sau khi đánh xong, mỗi người lấy một quả trứng gà đắp lên mặt. Đối với thân thủ lẫn nhau, chắc hẳn càng thêm nghi hoặc.
Bất quá, mấy ngày nay mặc dù đều là công việc trao đổi, còn chưa có bao nhiêu tư nghị, nhưng giữa hai người, một ít lời nói vẫn có thể nói ra được. Vương Sơn Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc: "Công phu của Lôi thiếu gia... cũng không tính là quá cao a..."
"Ta luyện võ có chút chậm, không luyện từ nhỏ. Dựa vào não mà ăn cơm."
"Ta từ nhỏ thân thể yếu ớt, khi còn bé thỉnh sư phụ trong nhà dạy ta tập võ, cũng là vì để cho thể phách hơi mạnh một chút, về sau thực luyện, cũng không luyện đến quá lợi hại đi." Vương Sơn Nguyệt vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng rõ ràng có chút không cam lòng với việc này.
Ninh Nghị nói: "Vậy tiểu đệ thật kỳ quái, cứ như vậy, kẻ trộm làm sao có thể tạo ra tiếng tăm lừng lẫy ở chỗ này?"
Ánh mắt Vương Sơn Nguyệt lạnh xuống, đứng dậy chuẩn bị rời đi: "Sát nhân là dựa vào ác, ăn thịt người đến, bọn họ đều sẽ sợ."
Ninh Nghị nhíu mày: "Thật sự ăn thịt người?" Trước khi đến đây Tần Liệt đã nói tính cách Vương Sơn Nguyệt này có chút cực đoan, sau khi nhận ra, hắn cũng hiểu đại khái điểm này, chỉ là lời đồn ăn trộm sói vẫn còn có chút khó hiểu. Lúc ở Hàng Châu, trong quân đội dưới trướng Phương Tịch cũng không thiếu người hung thần ác sát, các loại tin đồn ác liệt đều có, nhưng thực sự sẽ coi người ăn thịt hoặc là thủ đoạn dương danh thì một người cũng không có.
Nghe hắn nói, Vương Sơn Nguyệt lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, một lát sau, xoay người rời đi: "Sau này có cơ hội ngươi sẽ biết."
Trước mắt nội bộ đoàn thể nhỏ này đang âm thầm trao đổi, đối với sự tình phát sinh tùy theo, không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Trong tiếng ve kêu giữa mùa hè, khách thương lui tới trong chợ nhỏ lại mơ hồ ít đi rất nhiều. Ba thôn trang ở Độc Long Cương có bầu không khí khẩn trương, nhưng trong thời đại như vậy lại ít đi rất nhiều., Ngoại trừ mấy người ở tầng cao nhất, kỳ thật dân chúng bình thường cũng không dễ dàng dự liệu được chuyện gì sẽ xảy ra. Huấn luyện ban ngày, khả năng Lương Sơn đánh tới cũng truyền lại, nhưng trong lòng mọi người cũng đều mang theo may mắn, hi vọng chỉ là nhất thời mẫn cảm.
Ở giữa, cũng không phải chỉ có một mình nhà giàu, ngay cả những người tuổi trẻ như Hỗ Tam Nương, mặc dù đang chuẩn bị, nhưng trong lòng vẫn hy vọng sự tình không phát sinh. Cũng chỉ có Tam công tử Chúc Gia Trang là Chúc Bưu, cả ngày đều đang chờ mong chiến sự đến., Chúng phỉ Lương Sơn chuẩn bị cho một cái đẹp mặt, thỉnh thoảng lại đến giáo trường luận bàn với người trẻ tuổi lợi hại trong trang, có loại cảm giác "Đại thương của ta đã đói khát khó nhịn". Võ nghệ của hắn cao cường, trong lúc nhất thời cũng khiến bầu không khí chuẩn bị của Chúc Gia Trang nổi lên, một đám người trẻ tuổi xoa tay chà xát, sĩ khí khá cao.
Trong bầu không khí như vậy, Lôi Phong công tử ngẫu nhiên chạy tới đây buôn bán xen kẽ trong đó, nhưng lại là một tồn tại nhỏ bé vũ trang trang trang bị ba cái thôn trang. Đối với tam trang mà nói, vị Lôi công tử này tới đây là lưng mang nhiệm vụ làm ăn trong nhà., Tại thời điểm Độc Long nấn ná, những thủ hạ khác mang đến cũng còn mua sắm các loại đồ xung quanh, hai ngày này, liền có từng chiếc từng chiếc xe ngựa tới, đều mua các loại hàng hóa ở phụ cận.
Mặc dù miệng nói đối sinh ý không quan trọng, nhưng vị Lôi công tử này, kỳ thật trên phương diện buôn bán ngược lại rất có phong cách. Mà hành hiệp của hắn lại bao hàm ý nghĩa, nam nhi sao không mang Ngô Câu, thuần túy là không biết trời cao đất rộng, đối với việc bài binh bố trận., Hắn dốt đặc cán mai. Tuy hai ngày trước trong miệng nói năng phóng khoáng, bên này có khả năng sắp xảy ra chiến tranh, hắn muốn vây xem, nhúng tay vào, nhưng tiếp theo nhìn thấy không khí trong trang xơ xác tiêu điều, có đôi khi sẽ có chút nghi hoặc hỏi: "Sẽ không phải thật sự phải đánh nhau chứ?" Người bên ngoài tự nhiên có thể nhìn ra, đây mới là suy nghĩ chân chính trong lòng hắn.
Trong mấy thôn trang có hệ thống phòng ngự riêng của mình, những thứ này hắn không tiếp xúc được, nhưng rất nhiều lúc vẫn có thể ở bên cạnh giáo trường nhìn thôn dân chăm chú thao luyện. Sau khi chúc triều xin dẫn đường, vị Lôi Phong công tử người giang hồ này thậm chí chủ động yêu cầu luận bàn với giáo phái Ngọc Đình Ngọc Đình.
Giao thủ vài chiêu, bị đánh cho ngã trái ngã phải, Lao Đình Ngọc làm người không tệ, ra tay cực có chừng mực, vài lần đánh tới liền ngừng giao thủ, có thể làm cho đối phương minh bạch chênh lệch là đủ rồi. Sau mấy lần bất khuất khiêu chiến, vị Lôi Phong công tử này cũng biểu thị: "Hôm nay không lâu, có thể sẽ có ngày trôi qua, thủy thổ không phục không ở trạng thái hiện tại, võ nghệ đầu lĩnh của Chử giáo quả nhiên không tệ, ngày khác lại đi luận bàn tiếp."
Trong lúc tỷ thí như vậy, đám người Chúc Long, Chúc Bưu dắt ngựa đi qua bên cạnh, đứng xem bên cạnh còn có Hỗ Tam Nương đi ngang qua, trong ánh mắt có chút khinh bỉ, nhưng lại càng nhàm chán và bất đắc dĩ hơn. Bởi vì trong cuộc làm ăn của vị Lôi công tử này đúng là rất lợi hại., Mấy ngày gần đây nghe nói có chút ý kiến với tiểu tác phường trong trang, tổng quản chịu trách nhiệm quản lý sinh ý đối với hắn có chút tôn sùng, Chúc Triều Phụ cũng rất coi trọng điểm này, đối với tính tình thiếu gia không biết trời cao đất rộng, cũng có thể nhẫn nại. Thậm chí Chúc Hổ trong ba huynh đệ còn có chút khách khí với hắn, có đôi khi nói cho hắn về chuyện trong trang cùng sơn phỉ khác đánh trận.
"... Ba thôn trang thái độ bất đồng, nhưng trước mắt mà nói, cũng coi như là có một con số." Giữa những khoảng thời gian mà người bên ngoài không có mắt, Ninh Nghị cũng sẽ cùng đám người Vương Sơn Nguyệt, Tề gia huynh đệ nói đến tin tức, mặc dù luôn bàn chuyện làm ăn, rất nhiều thứ ở đây cũng có thể thấy rất rõ ràng.
"Chúc Gia Trang làm chủ, vị Chúc Triều bái trang chủ kia là cường thế nhất, hắn nhất định sẽ đánh, phải đảm bảo rằng thủ hạ của Độc Long Cương Cương Cương cũng là người có lực lượng mạnh nhất trong Chúc Gia trang. Lúc nói chuyện làm ăn với ta, hắn ưa thích việc thôn trang được phát đạt trong tay hắn, Hỗ Thái Công khá kín kẽ., Hắn thích cuộc sống an an vui, nhìn con cháu đầy sảnh đường, có thể tốt một chút đương nhiên là tốt, nhưng chưa chắc đã cần thiết. Quan hệ giữa Hỗ gia trang và Chúc gia trang cũng chặt chẽ nhất, chúc gia trang đánh nhau, bình thường bọn họ sẽ làm theo. Còn vị Lý trang chủ kia..."
Ninh Nghị nhíu mày: "Bịch Thiên Điêu, tổng quản trên trang gọi là Đỗ Hưng, biệt hiệu là "Quỷ Diện Nhi", hai người này... Khục, nghe nói khi còn trẻ rất thích đánh nhau, nhưng Lý Ứng lại là người làm ăn rất nhiệt tình. Ta bàn chuyện làm ăn, hắn rất thích đàm luận chuyện kinh thành, phát triển đại thế khắp nơi, hắn càng thích, bản thân cũng có các loại kiến giải, thẩm tra thời thế... Cốt Tử có chút theo sóng lưu lưu minh bo giữ mình, con mẹ nó là cái quái gì mà người trong giang hồ..."
Hai người Ninh Nghị biết rõ bọn họ cuối cùng đã lên Lương Sơn, lúc này đương nhiên không thể nói mình biết trước được. Chẳng qua chỉ riêng tính cách của những người này thôi cũng có thể nhìn ra chút manh mối.
"Đỗ Hưng thoạt nhìn cũng rất trung thành, nhưng mà Lý gia trang có quan hệ với Lương Sơn, năm ngoái nghe nói cùng Lương Sơn phát sinh một ít mâu thuẫn, là bệnh quan hệ với Dương Hùng thông qua Đỗ Hưng, để Lý gia trang ra mặt diễn giải tình cảm. Chuyện lúc ấy cũng mới phát sinh ở chợ đầu., Chúc Gia Trang lui lại một bước. Chuyện này không lớn, Cổ Long Cương cùng Lương Sơn cách nhau không xa, đều là hắc đạo, nói đến các loại mâu thuẫn ma sát nhau đều rất bình thường, cũng không chỉ là như vậy. Nhưng nếu quả thật đánh nhau, trước tiên phải chuẩn bị tâm lý với Lý gia trang đã..."
Mấy ngày nay mặc dù Ninh Nghị ở trong võ nghệ, Côn Bằng biểu hiện ác liệt, nhưng có thể dùng kinh nghiệm đơn giản đem mấy cái thủ lĩnh trong thôn cải phục, lại từ đó suy diễn ra tính tình của mỗi người. Lập trường, phần bản lĩnh này cũng thật kinh người. Trong bầu không khí chuẩn bị cho Độc Long Cương Cương Cương Cương, Vương Sơn Nguyệt liền thấy bộ dạng này của hắn nhanh chóng tan rã đi cảnh giác đám người Chúc Triều phụng lúc trước.
Hắn vốn là người ngoài, nhưng trong mấy ngày này, mấy tác giả trong thôn đều được hắn chỉ điểm, thứ hai là thiếu gia Lôi gia, nếu xảy ra chuyện ở đây, Lôi gia tất nhiên không thể diệt Lương Sơn, nhưng nếu xuất hiện tình huống xấu nhất..., Độc Long Cương thật sự không thể thủ được nữa, hắn gặp chuyện ở đây cũng coi như là một loại trả thù đối với Lương Sơn. Bởi vì trong tâm lý như vậy, đám người Chúc Triều phụng không cố ý muốn để vị Lôi thiếu gia này rời đi, mà là an bài người hầu ở lại chỗ này, tùy tiện lưu hắn lại, phát biểu ngôn ngữ chiến tranh ngây thơ, chỉ cần không chạm đến phòng ngự bên Độc Long Cương là được.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Độc Long Cương khô nóng và áp lực bao phủ, mọi người đều đang làm việc quan trọng nhất chuẩn bị cho trận chiến. Mà dựa theo tình báo thu thập được, trên Lương Sơn tất nhiên cũng đã có hưng phấn và cuồng nhiệt giống nhau. Bảy tám vạn người hai bên đều bị cuốn vào., Mảng lớn bao phủ lại, thư sinh thoạt nhìn không chút thu hút này giống như ẩn mình trong bóng tối mà tất cả mọi người không chú ý, lẳng lặng chờ đợi thứ hắn muốn đợi. Sau khi biết chuyện hắn đã từng giết bao nhiêu Bao Đạo Ất, Vương Sơn Nguyệt ngẫu nhiên cũng sẽ cảm thấy cảnh tượng này làm người ta lạnh sống lưng, nhìn hắn như vậy liệu có đúng không?
Đối với Vương Sơn Nguyệt mà nói, bây giờ khiến hắn có chút do dự, cũng chính là hạng này. Lang Đạo hơn ba mươi người đã áp giải hàng hóa xe ngựa xe lớn đi tới Độc Long Cương, chiến sự dự tính muốn bắt đầu, cùng với tên thư sinh Ninh Nghị này vào trận., Cũng chỉ là đem mạng đè lên, không có ý hối hận, hắn kinh doanh sói trộm mấy năm, hôm nay gánh vác cũng không phải chỉ có tính mạng của mình. Thư và mệnh lệnh của lão sư ở trước mặt, hắn chỉ hy vọng thời kỳ khai chiến có thể hơi xa một chút, nhiều thời gian để suy xét kỹ cục diện này.
Nhưng Lương Sơn không cho mọi người thời gian quá lâu, tuy rằng ngay từ đầu đã có nhiều người cảm thấy dự triệu, nhưng khi gã bỗng nhiên đến, trong lòng những người tham dự đột nhiên trầm xuống.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Cảnh Hàn mười năm hè, hai mươi lăm tháng năm. Chạng vạng tối, ráng mây đỏ rực, ngựa trắng, giáp bạc, trường thương bằng thép, lưng đeo trường cung xuất hiện giữa trời chiều. Hắn dựng tên ở ngoài hai trăm bước, kéo cung, không nhanh không chậm bắn ba mũi tên về phía cái chợ nhỏ bên ngoài Độc Long Khởi. Hai mũi tên bắn bay cái mũ trang đinh canh giữ bên ngoài chợ, mũi tên thứ ba mặc một phong thư chiến đấu, bộp một tiếng đinh ba chữ "Độc Long Cương Cương".
Kỵ sĩ quay đầu ngựa, chậm rãi đi ra. Ninh Nghị lúc ấy đang đứng ở bên ngoài, hứng thú xem hết một màn này, chép chép miệng, vỗ tay một cái, xoay người trở lại trong khách sạn. Cho dù lúc trước chưa từng gặp qua, y cũng có thể đại khái đoán được thân phận của đối phương.
Tiểu Lý Quảng - Hoa Vinh!
Còn chưa đến tối, chuyện Lương Sơn phạt Độc Long Cương đã được lan truyền rộng rãi, khu chợ nhỏ trở nên hỗn loạn...
Thân thể trần trụi...
Chương này phát ra ngoài, ngay cả mười lăm vạn chữ, ba mươi chương...