Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chuyện cùng Cẩm nhi, có thể thành thông cảm trước khi đi Sơn Đông, đạt được giải quyết, đối với Ninh Nghị mà nói, là một chuyện đáng vui mừng. Trong khoảng thời gian gần đây, ba chuyện cuối cùng cũng giải quyết được một, buổi chiều ngày hôm nay, Cẩm Nhi hết thảy đều khôi phục trạng thái bình thường. Buổi tối nói chuyện với Tiểu Kiệt đã làm xong: "Tiểu Kiệt, những chuyện lúc trước dạy cho ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi không luyện tập sao?"
"A, thế nhưng... Cái kia rất đau..."
Sau đó Tiểu Kiệt bị kéo đi trong sự chần chờ như vậy.
Thái độ thay đổi quá rõ ràng, đại khái có thể khiến cho người trong nhà đoán được chuyện gì đã xảy ra, cùng Vân Trúc ngồi nghỉ ngơi dưới mái hiên, trong nụ cười của Vân Trúc bao hàm những thứ này. Buổi tối bị Cẩm Nhi quậy phá một hồi, đương nhiên cũng có thể minh bạch, chỉ là hiện tại nàng biết rõ Ninh Nghị đang ở trong cảnh khốn rối, mọi việc quấn thân, có thể giải quyết chút phiền lòng này, nàng thậm chí thoạt nhìn có chút cao hứng.
Buổi tối hôm nay sau khi hai người ngủ say, đêm đã khuya, Tiểu Đình rúc vào ngực hắn. Ninh Nghị đưa tay vuốt ve sợi tóc sau đầu nàng: "Đợi... đàn nhi lên đây, ngươi kể lại chi tiết những chuyện này cho nàng biết đi."
Tiểu Kiệt ngẩng đầu lên: "Hả?"
"Nhiếp Vân Trúc, chuyện của Nguyên Cẩm Nhi, những chuyện này mà nói, ta có chút xin lỗi các ngươi."
Nghe Ninh Nghị nói xong câu này, Tiểu Chử vốn chỉ đang rúc vào trong ngực hắn, dùng sức ôm chặt lấy hắn, vùi đầu vào lồng ngực như muốn nối liền với hắn. Một lát sau, nó cười cười trong ngực hắn: "Thật ra... chuyện của Cẩm nhi cô nương, làm cho tướng công có chút khó xử phải không?"
"A... Đúng là có chút trở tay không kịp..."
"Nhiếp cô nương, Nguyên cô nương, kỳ thật đều là người tốt..." Tiểu Kiệt nói chuyện ở lồng ngực hắn. "Tuy nhiên có một số việc, không phải người tốt thì sẽ không sao... Trước đây ở Tô gia, một ít lão gia cưới vợ thê tử, tiểu thiếp, ngay từ đầu đều rất tốt, hòa nhã và tức giận của cả nhà... Nhưng thời gian chậm rãi trôi qua, có một số việc liền thay đổi..."
Ánh trăng mông lung, lời nói của tiểu thê tử đang rúc vào ngực kia cũng rất khéo léo, nghe qua, không có quá nhiều tâm tình: "Cao môn đại hộ, ngôn ngữ như vậy. Các lão gia... Ở bên ngoài thụ khí, tâm sự tích lũy từ bên ngoài mang về nhà., Đã xa cách với ai, thân cận với ai, khác biệt liền đi ra. Sự tình trong lòng, là chậm rãi chồng lên, sau đó... Người tốt xấu xấu trong lòng, đều có oán khí, đều có đắc ý... Những chuyện này, cô gia biết không..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Tiểu thê tử trong lòng ngẩng đầu lên, ánh mắt óng ánh. Những chuyện này, đại khái cũng là tâm sự của nàng. Ninh Nghị nhẹ gật đầu, ôm lấy nàng, hôn môi vào hai đầu của nàng. Tiểu Kiệt nhắm mắt lại, ôm nhau một hồi lâu.
"Những chuyện này, có chút kỳ thật là tiểu thư nói... Đặc biệt là chuyện sau khi Nhiếp tỷ tỷ nói, nàng nói, cũng không phải nhà cao cửa lớn đều như vậy, luôn có ngoại lệ, luôn phải hai vợ chồng thông cảm mới làm được. Tiểu thư nói, cô gia là người kỳ quái, tình nguyện ném bỏ mọi chuyện mọi chuyện bên ngoài, đều sẽ không bỏ rơi chúng ta. Cảm thấy như vậy, tiểu thư, ta cũng nghĩ như vậy, ta..."
Tiểu Kiệt đưa khuôn mặt vào thân thể hắn rồi chắp tay nói: "Tiểu Kiệt... Chỉ là nha đầu thông phòng, có một số việc, vốn không nên nói trước mặt cô gia, nhưng... Cô gia là một quái nhân, có thể là sủng vật xấu. Tiểu Kiệt muốn nói với cô gia, không phải Nhiếp cô nương và Nguyên cô nương nói xấu. Tiểu thư nói, những chuyện này, kỳ thực là vợ chồng thông cảm, mới có thể làm được..."
Nàng nằm trong lòng Ninh Nghị dừng một chút: "Tiểu Kiệt... đời này thật ra đã gặp rất nhiều chuyện tốt. Làm nha hoàn Tô gia là chuyện tốt, gặp được tiểu thư là chuyện tốt, có các nàng Uyển Nhi là tỷ muội là chuyện tốt. Nhưng Tiểu Kiệt cảm thấy, chuyện tốt nhất là gặp được cô gia., Có thể đem thân thể cho cô gia, mà không phải là người khác, đây là chuyện tốt nhất trong cuộc đời. Nhưng có đôi khi, nếu như sau này Tiểu Kiệt có thể biến thành cả ngày ở trong phòng tối, lại ghen ghét nữ nhân vừa độc, trong lòng sẽ rất khó chịu..."
Cô nói tới đây, âm thanh thậm chí còn có vài phần nghẹn ngào: "Tiểu Kiệt... Chỉ có cô gia..., chuyện sẽ làm cũng không nhiều, đổ nước trà lên người cô gia, thu dọn đồ đạc. Tiểu Kiệt chỉ hy vọng... Cô gia sẽ không bỏ ta, vui vẻ ôm ta một cái., Không vui mắng ta, chỉ cần cô gia còn ở bên người, Tiểu Kiệt sẽ không biến thành nữ nhân vừa ghen ghét vừa độc kia. Dù sao cô gia là quái nhân, những chuyện này, cô gia có thể nhớ được là tốt rồi... Chỉ cần nhớ, sẽ không bị hủy hoại..."
Những lời này chắc hẳn trong lòng nàng đã suy nghĩ rất lâu, lúc này nói ra, Ninh Nghị im lặng một lúc lâu mới nói: "Ta biết rồi." Những lời này của thê tử, đối với hắn mà nói cũng là châm ngôn khiến người ta cảnh giác, một lát sau mới bổ sung: "Sau này sẽ không có chuyện như vậy nữa."
Tiểu Kiệt lại mỉm cười trong lòng hắn: "Chuyện này... khó nói lắm..."
"Hả?" Đối với tiểu Thiền xem thường nó như vậy, rõ ràng coi nó như củ cải lớn, Ninh Nghị có chút khó chịu.
"Cô gia của ta, là người rất có định lực. Cô gái bình thường có thiện cảm với hắn, hắn cũng sẽ không hành động gì. Cô nương của Giang Ninh, rất nhiều người như vậy, đều giống nhau. Nhưng cô gia đối với người khác có ý tốt, lại không cự tuyệt được. Cẩm nhi cô nương chính là như vậy, không phải sao?" Tiểu Kiệt trong lòng ngẩng đầu lên nhìn hắn, lộ ra nụ cười cơ trí.
Ninh Nghị nhíu mày, không cách nào phản bác lại lời chất vấn này. Một lát sau, Tiểu Kiệt nói: "Cứ như... giống như vị công chúa Đại Đao Tây qua đường kia. Cô gia và nàng, sau này sẽ ra sao đây?"
Tiểu Kiệt và Ninh Nghị cùng nhau ở Hàng Châu, là biết toàn bộ quá trình giữa Ninh Nghị và Lưu Tây dưa. Cô nói tới đây, Ninh Nghị lại mỉm cười: "Lưu Tây dưa à... Cô ấy tạo phản và giải cứu toàn bộ đại sự của nhân loại, lúc trước ở Bá Đao doanh, những chuyện đó đều là nhất thời quyền hành, còn chưa tới mức này, Tiểu Kiệt ngươi nghĩ nhiều rồi..."
"Ách..." Tiểu Kiệt hơi do dự, thật ra nàng chỉ cảm thấy Ninh Nghị và Lưu Tây dưa có chút ám muội, không cách nào xác định có chuyện gì hay không. "Không có sao?"
"Không tính là có." Ninh Nghị trả lời một câu, lại suy nghĩ một hồi. "Hơn nữa... quên mất trong giang hồ, e rằng cơ hội gặp lại cũng không có. Đâu có nhiều chuyện như vậy, ta chỉ hy vọng... Nàng không đến mức bị triều đình bắt được, tương lai có thể được chết hiền lành a..."
Đối với vị nữ trại chủ Phách Đao doanh, mặc dù ngay từ đầu cũng sợ hãi, nhưng sau đó, Tiểu Kiệt vẫn rất thích nàng. Nghe Ninh Nghị nói như vậy, ý thức được đối phương lúc này đang lập lập trường tạo phản, Tiểu Kiệt cũng không khỏi có mấy phần phiền muộn, một lát sau mới nói: "Dù sao... Cô gia chỉ cần là cô gia bây giờ vẫn là người lạ, vậy là được rồi..."
"Ta có chỗ nào lạ đâu." Ninh Nghị nhéo mũi nàng: "Nhưng mà, ta sẽ nhớ mãi... các ngươi mới là đồ vật quan trọng nhất trong đời ta..."
Đi tới võ triệu lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn nói ra câu nói này trước mặt người khác. Có lẽ cũng là bởi vì trước mặt Tiểu Thiền mới có thể nói thẳng ra như vậy.
Tối hôm nay đã kể chuyện này với Tiểu Kiệt. Ngày hôm sau, Ninh Nghị ra khỏi cửa, lại tới Tần phủ bái phỏng một lần. Hắn đi tới Biện Lương, vốn là một việc, sau đó biến thành ba kiện, việc có liên quan đến Cẩm nhi tạm thời giải quyết xong. Kiện thứ hai là có liên quan đến kế hoạch ban đầu của toàn bộ trúc ký., Nhưng nói thật ra, từ nay về sau còn có rất nhiều thời gian có thể làm, về phần công việc chuẩn bị đối phó Lương Sơn, thuộc về việc không cần tận lực đi làm cũng có thể làm được việc phụ trợ nước chảy thành sông, mặc dù cũng là chính sự, nhưng không cần phải cố ý tính toán.
Về chuyện thứ ba, là vấn đề liên quan tới các cao nha, vì chuyện này, hắn còn có thể ở lại thêm vài ngày, nhưng thành thật mà nói, trước mắt xem ra cũng không có nhiều khả năng giải quyết.
Phiền toái liên quan đến chuyện này chủ yếu là, hắn tại Biện Lương không có quá nhiều tin tức tình báo, nếu muốn tránh mật thám ti đối với cao nha điều tra, có thể lợi dụng, chỉ có Lý sư sư. Nhưng Lý sư đối với mình mặc dù không tệ, nhưng thật có thể tín nhiệm đến trình độ nào, rất khó nói. Nếu Ninh Nghị thực lộ ra ý muốn giết Cao Mộc ân, rất khó xác định nàng có quay đầu chạy tới phủ thái úy báo cáo, để cầu xin mình đi ra ngoài.
Ninh Nghị am hiểu bày mưu tính kế, cũng am hiểu vận dụng tài nguyên, nhưng trong tình huống không có quá nhiều tài nguyên để vận hành, hắn cũng chỉ là một người bình thường, không phải thần minh. Các loại trên sách đều là những người tài trí đa trí mà cận yêu, tài nguyên mới có thể tích lũy được. Nếu động thủ với các cao nha thì đối với người bên cạnh hắn có phải thập phần rõ ràng hay không., Đối với Thái úy phủ chi tiết, năng lực, phong cách, có phải không có khái niệm, những chuyện này, đều phi thường trọng yếu, cũng là tiền đề về hết thảy âm mưu dương mưu.
Nếu nhất định phải giết chết Cao Mộc Ân, trước mắt không phải không có biện pháp, thậm chí có thể có rất nhiều chuẩn bị. Nhưng giết chết hắn muốn không bị truy xét được, vậy thì rất khó khăn, đặc biệt là lúc mình vừa mới phát sinh xung đột với Cao Mộc Ân, bất luận xảy ra bất cứ chuyện gì, mình nhất định sẽ bị hoài nghi. Mà nếu mình thật sự bị Thái úy phủ để mắt tới, sẽ làm cho toàn bộ tình huống càng trở nên tồi tệ., Không giết Cao Mộc Ân, ít nhất có người của Tần phủ bảo vệ, đám người Vân Trúc Tiểu Kiệt sẽ không việc gì, nếu giết Cao Mộc Ân, muốn báo thù bên kia, ngay cả Tần Tương Nguyên cũng chưa chắc bảo vệ được, mình còn đi Sơn Đông làm gì, lập tức dẫn người chạy trốn thì càng tốt.
Bởi vì nguyên nhân như vậy, trước mắt hắn cơ bản từ bỏ kế hoạch xử lý Cao Nha kia. Đi vào Tần phủ, chính là vì xác nhận những chuyện khác.
Sau khi đàn nhi lên phía Bắc, bố trí và ghi chép trúc cần được trợ giúp và chiếu cố, những kế hoạch nhỏ liên quan đến hợp đồng với ký trúc tỷ như vậy, hy vọng Tương phủ có thể hỗ trợ thu mua một nhà Tạo Chỉ tác phường, ấn thư cục, hi vọng mật thám ti có thể giúp đỡ an bài một vị sư gia ở giữa rừng xanh, tin tức thu thập và quy quán. Những chuyện vụn vặt này trước đó đã đề cập qua với mọi người, lúc này xem như chính thức xác xác rồi.
Đối với Tần Tương Nguyên, Hoán Tổ Niên mà nói, chỉ sợ hắn nghĩ tới trò đùa trong Bách Đại Cao thủ bảng trong Bách Đại Cao Thủ Hoa Nguyên, nhưng nếu Ninh Nghị đã tiêu tiền, bọn họ cũng không cần phải ngăn cản. Mà trước khi kế hoạch ký trúc chính thức triển khai, Ninh Nghị cũng biết tác dụng của chuyện này không lớn. Một văn nhân bịa ra Bách Đại Cao Thủ Bảng gì đó., Ai mà biết được chứ? Chỉ khi nào có thẻ trúc mở rộng, có thể lưu truyền ở cuối hẻm đầu tiên thì mới chính thức có thành quả. Nhưng trước mắt cũng phải bắt đầu chuẩn bị rồi. Tóm lại, trước khi hắn từ Sơn Đông trở về thì đặt ở chỗ này rồi tính sau.
Đoan Ngọ tiết tiết tiết thời gian mấy ngày trước, trong ngoại ngoại náo nhiệt của Biện Lương thành, trên thực tế trong ngoài triều cũng náo nhiệt như trước. Đồng Quán đại quân đến vị trí, thường thắng quân đầu hàng hoàn toàn không có đầu hàng, người bại người bị kim nhân đánh cho hoa rơi nước chảy, khi thường thắng quân đầu nhập vào võ triều, người trọc đối với hai bên đều lựa chọn đầu hàng xưng thần.
Đối với chuyện như vậy, người có đầu óc đều biết là muốn kéo dài thời gian. Trong triều không có bao nhiêu chủ đạo và phái vẫn đang liều mạng phát biểu cách nhìn của mình, cho rằng võ đạo kỳ thực có thể làm huynh đệ với Liêu quốc, nhưng không thể đứng cạnh người vàng được. Lời nói như vậy đã yếu tới mức không ai biết được, ai cũng biết đào không thể không hái, đại chiến vừa xúc phát là phát, nhưng đánh thế nào, còn có rất nhiều địa phương đáng để thảo luận.
Bởi vì bầu không khí của mũi tên này đã lên dây, gần đây Tần Tương Nguyên cũng cực kỳ bận rộn. Từ khi hắn thúc đẩy Bắc phạt đến nay, đa phần là đang phối hợp hậu cần. Khi Quách Dược sư dẫn theo quân số hai châu quy võ, các loại việc vặt lại càng thêm nhiều. Trời sắp chạng vạng tối, Tần Nguyên mới từ bên ngoài trở về, đối với chuyện Ninh Nghị hai ngày qua đã biết, buổi tối hôm nay ở trong nhà ăn cơm cũng có chút tiếc nuối.
"Lập Hằng đến kinh những ngày này, xem ra mọi người đều bận rộn, vốn muốn để ngươi tham gia mấy hội thơ, gom góp trò vui, lập tức ngươi cũng không có hứng thú. Xem ra, chỉ có thể chờ ngươi từ Sơn Đông trở về."
"Sẽ có cơ hội." Ninh Nghị cười nói.
"Cái khác thì không nói, nhưng sau ngày hội trưa, chuyện liên quan tới ngươi lan truyền sôi nổi, Đường Khâm già mấy lần nói với ta, vừa có nhân tài, không nên để minh châu như ngươi bị mù, ngươi có suy nghĩ gì, cũng nên cho ngươi vào Quốc Tử giám đọc sách, đi khoa cử chính đồ mới tốt. Mặt khác nghe nói Thái sư bên kia nghe nói cũng có ý kiến với ngươi, nếu ngươi chịu đi, nói không chừng có thể có chữ tốt."
Thái Sư Thái Kinh, Tần Kế Nguyên nói đến cái tên hiện giờ dường như đã nhạt ra khỏi quyền lực, trong lòng Ninh Nghị ngược lại hơi động một chút. Hắn đi vào võ triều hơn hai năm, mặc dù ngẫu nhiên có thể nghe được cái tên này, nhưng trước đó hắn cũng không có hứng thú với giới chính trị của Võ Triều, nên cũng không nghe được đánh giá gì. Lần này đi tới Biện Lương., Hơi bổ sung một chút tri thức, đại khái biết đối phương đã sớm làm quan vài năm, trước mắt bảo trì thân phận thái sư này, ở trong Biện Lương thành an dưỡng thiên niên. Bất quá nếu tiếp tục đào sâu, có thể biết, vị lão nhân này đã hơn bảy mươi tuổi., Hôm nay trong Biện Lương chính đàn, là nhân tuyển có nội tình lớn nhất, chưa hoàn mỹ. Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài đến (bổ duyệt), đánh thưởng, ủng hộ của ngài, chính là động lực lớn nhất của ta.