Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong lúc giật mình, đã trở lại đêm tuyết.
Hàn khí quanh thân từng đợt từng đợt, gió lớn thổi tới, bông tuyết bằng lông ngỗng lạnh đến cực điểm, thân thể ngược lại nóng lên, nàng chen ở trong đống củi không chịu đi ra, nhìn thấy nương nương đi tới, gào khóc: "Tại sao lại là ta? Tại sao không phải là tỷ tỷ? Tại sao lại là ta?"
Năm đó nàng năm tuổi, nhưng vấn đề kia, đúng là nàng nên hỏi.
Nàng sinh ra bên cạnh Tiểu Ngư thôn ở Giang Nam, nhưng cũng không phải là đánh cá kiếm sống, trong nhà có một tỷ tỷ, phía dưới có một đệ đệ, nàng là muội muội của tỷ tỷ, tỷ tỷ của đệ, xếp hàng thứ hai, nhưng không biết tại sao., Thu hoạch đất còn tốt, phụ thân vẫn còn đang giúp đỡ xưởng sản xuất của lão gia chủ, nhưng nhà lại càng ngày càng nghèo, chỉ có năm tuổi lúc ấy nàng cũng không hiểu được những điều này. Chỉ là khi người kia lần thứ hai đi vào nhà, chính là đêm tuyết rơi, nàng chạy ra ngoài, trốn trong lỗ khảm của phòng, không dám về nhà, cho đến khi nương nương tới muốn tìm nàng trở về.
"Tại sao lại là ta?"
Nàng khóc lóc hỏi, người nhà không nói, nhưng nàng chính là biết một chút cái gì. Không biết tương lai như thế nào, nhưng chính mình... bị đưa ra ngoài. Mặc dù trong nhà rất nhiều thứ đều không có, rất nghèo, nhưng nàng vẫn biết, chỉ có ở trong nhà là tốt nhất, so với bên ngoài tốt hơn nhiều.
Nàng biết không phải là đệ đệ, nhưng nàng không hiểu tại sao không phải tỷ tỷ, mặc dù nàng cũng không muốn tỷ tỷ rời đi... Nương nương ôm nàng khóc mà nói: "Bởi vì tỷ tỷ thông minh, tỷ thông minh hơn tỷ, tỷ thông minh, đi ra ngoài, so tỷ tỷ còn có đường sống hơn. Tỷ đừng trách cha của con, con trách mẹ..."
Nàng vẫn nhớ mẫu thân khóc lóc nói câu kia tương đối thông minh. Nàng bị bán đi mấy lần, bán đi trong thanh lâu, huấn luyện, đánh chửi, no bụng một trận đói, đói bụng một trận. Qua vài năm, nàng đã trưởng thành, dung mạo thanh tú, cũng bởi vì thông minh, được lão sư ăn uống ngon lành bồi dưỡng, còn có lão sư đến dạy các nàng tư thái giáo dưỡng, dạy các nàng đọc sách, cầm kỳ thư họa.
Nàng vẫn nhớ cha mẹ và mẹ mình, nhớ rõ buổi đêm tuyết rơi lúc đó, câu nói kia của muội tương đối thông minh, có đường sống hơn tỷ tỷ. Lúc nàng chân chính hiểu những điều này, không biết có phải là vì hận cha cùng nương nương hay không., Tới lúc mười ba tuổi, nàng ở trong thanh lâu lần đầu tiên lộ diện làm khách khứa của nàng. Khi mới mười lăm tuổi, nàng đã để dành được đồng tiền cùng bạc vụn bên người, cuối cùng đổi thành một ngân nguyên bảo rất lớn, cuối cùng cũng có thể gặp được mẹ con Dục Viện nhìn chằm chằm, cho nàng một cơ hội trở về tỉnh thân.
Nàng nhớ rõ lúc Dương mẫu thân nói với nàng chuyện này, trên mặt chỉ có vẻ mỉa mai và châm chọc, đối với nữ tử không có giá trị, Dương mẫu thân luôn luôn lạnh lùng, trong lòng nàng cũng chỉ có sợ hãi mà thôi, không thể hiểu rõ hàm nghĩa trong mắt đối phương. Hai tay nàng nắm chặt, tay đang cầm cái Nguyên bảo kia., Thậm chí còn nhờ cậy Quy nô thúc thúc của Kim Phong lâu thuê cho nàng một chiếc xe ngựa nhỏ, một đường trở về, khi đó nàng không nghĩ xem nên đối mặt với phụ thân và nương nương như thế nào, là hận bọn họ hay là tha thứ cho bọn họ. Nàng nghĩ đến đến chỗ nào nàng cũng có thể suy nghĩ rõ ràng, nàng có thể dựa vào tâm tình khi đó., Mắng xong bọn họ quay đầu rời đi cả đời cũng không tiếp tục để ý bọn họ, hoặc là đem Nguyên Bảo Nhi lưu lại, quay đầu rời đi, từ nay về sau cả đời cũng không để ý tới bọn họ. Một cái nguyên bảo, năm mươi lượng bạc, đủ cho cả nhà dùng lâu rồi.
Nhưng nàng không có được cơ hội căm hận hoặc là thông cảm.
Phụ thân đi lên núi đốn củi, đệ đệ bị bệnh trường, mượn tiền nhà tài chủ lão gia, bệnh vẫn chưa chữa khỏi, sau khi đệ đệ chết, nương nương cũng đã chết. Nàng nhớ tới lời nương nương nói, ngươi thông minh, có lẽ sẽ có một con đường sống.
Bất quá tỷ muội gả cho con trai lão gia chủ nhà họ Phú làm tiểu thiếp, hiện giờ cũng còn sống.
Vì vậy nàng thay đổi quần áo của người trong thôn, đi tìm tỷ tỷ. Nàng không nói cho tỷ tỷ nàng chuyện làm kỹ nữ, trong hậu viện nhà giàu có, tỷ tỷ không hỏi nàng những chuyện nàng đã trải qua nhiều năm như vậy, một mực nói, là chuyện hôm nay nàng và mấy tiểu thiếp khác tranh sủng ái thế nào, xem chuyện đối phương không vừa mắt., Nàng bị khi dễ, trượng phu đọc chút sách còn cả ngày tiêu tiền kỹ viện trong trấn, loại chuyện này. Nàng không ở lại đến trưa đã đi, bởi vì con trai của chủ tiền trở về, nhìn thấy nàng, sau đó ánh mắt có chút thay đổi, sau đó tỷ tỷ nhìn mình ánh mắt cũng có chút biến hóa, bắt đầu chần chờ cùng đề phòng.
Sau này nàng có thể trở thành hoa khôi trong Kim Phong lâu, hình dạng của tỷ tỷ cũng không kém, nhưng giáo dưỡng mười năm qua cũng khác biệt, tuy rằng nàng mặc quần áo vá víu, so với tỷ tỷ thì cũng quá đáng chú ý rồi, tỷ tỷ... thậm chí có chút sợ mình lưu lại tranh sủng với nàng. Nàng cầm theo Nguyên Bảo Nhi, Quy nô thúc thúc đi theo một đường trở về Kim Phong lâu, thôn ngư thôn nhỏ kia, từ đó về sau không còn đi qua nữa.
Nàng là người thông minh, có thể có một con đường sống. Từ đó về sau nàng sẽ biết thứ mình muốn là gì, nàng muốn đi dọc theo con đường sống này, chính mình... Ít nhất so với cha mẹ và mẹ sống cả đời còn tốt hơn nhiều. Nàng không nghĩ nhiều nữa, vui vẻ lên, có lẽ sau này còn có thể có một đại tài tử rất lợi hại cưới mình về nhà làm vợ, vui vẻ cả đời.
Đương nhiên, cũng có một vài thứ nàng vẫn luôn ước ao.
Tiểu tỷ tỷ Vân Trúc kia, khi nàng theo lão sư đọc sách đã gặp, tính khí tốt, cũng chịu giúp người, nghe nói trước kia nàng là tiểu thư nhà quan, có lẽ trên người nàng mang theo, chính là khí chất của tiểu thư nhà quan, nàng không có khí chất như vậy, chẳng qua là cảm thấy... có chút hâm mộ.
Đương nhiên, hai bên cũng không có giao tình gì quá nhiều, về sau đều làm người trong Kim Phong lâu, cũng chỉ là gật đầu với nhau mà thôi. Cẩm nhi cảm thấy mình có chút ước mơ đối với nàng, cái loại mơ ước này khó mà nói rõ được. Đương nhiên, trong Kim Phong lâu cũng không phải tất cả mọi người đều quen làm người của Nhiếp Vân Trúc, có những cô nương rất căm thù nàng., Không ưa thích xuất thân của nàng, không ưa nhìn nàng thanh cao làm việc, nhìn không quen bộ dạng nàng không chịu vui vẻ, nhìn không ưa có thể có danh tiếng sánh vai với Hồng Hoa khôi, ngay cả mẫu thân Dương Tú Hồng, nhìn cũng không vừa lòng với Nhiếp Vân Trúc, thỉnh thoảng mắng nàng một trận.
Giải khai khúc mắc trong lòng, nhìn thấy con đường trước mặt Nguyên Cẩm Nhi rất vui vẻ, bên cạnh nàng nhanh chóng có thêm nhiều Nguyên bảo nữa. Nàng chỉ nhìn những thứ này, thả ra một chút điểm tâm mơ ước về nữ nhân tên là Nhiếp Vân Trúc kia., Sau đó nàng bảo trì lạnh nhạt gật đầu. Sau đó Nhiếp Vân Trúc quả nhiên rời khỏi Kim Phong lâu, Dương mẫu thân là người ngoài lạnh trong nóng, thiện tâm của nàng đương nhiên sẽ không tùy tiện phát loạn, nhưng đối với những nữ tử có bản lĩnh trong lầu quan tâm. Nàng đã từng nói, trong hoàn cảnh như vậy..., Nếu như mình còn không tranh nộ, là không xứng sống, mà nếu lớn lên thật sự không xinh đẹp, đó cũng là ông trời không cho cơm ăn, thế gian như vậy, chớ trách chớ ngại.
Nàng như vậy mắng tới mắng lui, là muốn Vân Trúc tỷ tỷ nhận thức hiện thực, chọn lựa con đường dễ dàng, nhưng cuối cùng vẫn không thành công, dù vậy, nàng vẫn cho Vân Trúc cơ hội tới lầu trong dạy đàn.
Chẳng qua, mình sẽ không đi con đường đó, mặc dù dần dần trưởng thành, có thể nhận thức rõ ràng trong lòng mơ ước đến cùng là cái gì, nhưng đều là không cần phải nghĩ. Mình rất thông minh, sẽ luôn đi theo con đường này., Hoặc là, nói mình là người công lợi cũng tốt, có lúc cảm thấy, cha và nương nương đem chính mình đưa ra, chính là vì để cho mình còn sống, còn sống là tốt rồi... Chỉ là khi nhìn thấy Nhiếp Vân Trúc kia vượt qua quẫn bách, lại nhịn không được muốn tặng chút tiền...
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Mình là người công lợi, nàng đã thuyết phục được mình như vậy, nhưng đến cuối cùng, người thông minh vẫn không nhịn được suy nghĩ nhiều. Từ trong Kim Phong lâu đi ra, Dương mẫu thân kia rút cuộc là vui mừng hay thất vọng đây? Có lẽ cả hai đều có cả. Cha và mẹ đẻ trên trời suy nghĩ như thế nào đây? Cảm thấy mình đã làm đúng, vẫn cảm thấy mình buông bỏ đường sống? Nàng không biết.
Nhưng nàng sống rất vui vẻ. Có thể từ trong hoàn cảnh kia đi ra rất dễ dàng biến thành tỷ muội thân mật, mưa dầm nước, từ nay về sau nàng trở thành người thân nhất của Vân Trúc tỷ. Từ đó về sau, còn có một nam nhân cổ quái đột nhiên xuất hiện hoặc là biến mất, trở thành ngăn cách giữa nàng và Vân Trúc tỷ, nhưng cũng thấy được phong cảnh trước kia chưa bao giờ nghĩ tới.
Dần dần...
Thích đấu võ mồm với hắn, nhìn bộ dáng nói đùa của hắn, bộ dáng không đứng đắn, thích nhìn hắn bởi vì mình chiếm cứ Vân Trúc tỷ mà bất đắc dĩ, thích nhìn hắn bởi vì chính mình không chú ý chiếm tiện nghi Vân Trúc tỷ sau đó đắc ý. Hắn có biết đó là do mình cố ý hay không?
Thích nhìn bộ dạng thong dong của hắn trước mặt Vân Trúc tỷ, bộ dáng thong dong trước mặt người khác. Hắn thích nghe người khác nói tới tin tức của hắn, nghe người khác khích lệ hắn. Khi thích hắn có bộ dáng nghiêm túc, thích bộ dáng bảo vệ mình và Vân Trúc tỷ trước mặt Tô gia. Bộ dạng thích hắn lại không thích bị nhuộm máu. Hắn có thể biết mình thích hắn nhiều như vậy hay không...
Cũng là bởi vì hắn và Vân Trúc tỷ, nàng dần dần nhìn thấy, hóa ra trong lòng mình, cô bé đứng trong gió tuyết kia, nàng ôm Nguyên bảo con của mình, luôn khóc, nàng ở trong lòng, mình có lẽ rất đau. Đáng tiếc, cô bé này mình không nhìn thấy, đau đớn chính mình cũng không cảm nhận được. Cho tới bây giờ, mới có thể dần nhìn thấy nàng, cũng là bởi vì nhìn thấy nàng, nàng cảm thấy, đã không còn đau nữa.
"... Không có vấn đề gì, là bệnh cũng không phải bệnh. Tâm tình suy sụp, khí huyết có chút loạn, có tâm sự, nhịn trong lòng không ra được, mấy ngày nay ngủ với ăn uống đại khái đều có chút ảnh hưởng, nhưng xem tình trạng thân thể còn tốt, thời gian cũng không quá lâu. tuỳ tiện kê một chút thuốc, uống chính là lừa gạt nàng một chút... Lúc trước tính cách hẳn là tương đối hoạt bát?"
Dưới mái hiên, ánh sáng vàng chiếu xuống, đại phu trung niên cõng rương thuốc nói thế. Ninh Nghị nghe xong quay đầu nhìn lại trong phòng, sau đó gật đầu: "Ừ, khá hoạt bát... Không có việc gì chứ?"
"Tâm bệnh như vậy, nói lớn không lớn, nhưng nói nhỏ, có chút kỳ thật cũng không nhỏ, có nữ tử sống ở thâm trạch đại viện, tâm tình uể oải, không giải được, tiếp tục lâu dài, cũng chính là mười năm tám năm số mệnh." Trung niên đại phu hóng hớt một chút, sau đó lắc đầu cười nói: "Bất quá ta thấy cô nương này, hẳn là không có loại chuyện này, ngươi tìm được mấu chốt, khuyên nhủ một chút, ăn cơm ngon lành, ngủ say sưa cũng tự nhiên tốt... Dược phương ta sẽ cho người đưa tới, cáo từ trước."
"Đây là tiền khám... Đa tạ. Đi thong thả." Ninh Nghị lấy bạc từ trong ống tay áo ra, sau đó chắp tay đưa mắt nhìn đại phu đi xa. Gã đứng dưới mái hiên nhìn nữ tử còn đang mê man trên giường, một lát sau ngẩng đầu, hít một hơi dài rồi cất bước đi vào bên trong.
"Thật sự là..."
Lúc tỉnh lại, ý thức được mình mơ một giấc mộng thật dài. Mở mắt ra, ánh nắng sáng rọi chiếu vào cửa, bột phấn lượn vòng trong không khí, cửa sổ bên kia cũng mở, gió thổi vào, cảm giác mát mẻ mà sáng ngời, lay động sách vở cùng tờ giấy, rầm rầm nhẹ vang lên.
Sau đó nàng mới phản ứng lại. Đang ngủ trên giường bên phòng Ninh Nghị, trên trán còn phủ một tấm khăn lông, cảm giác hơi lạnh. Nàng cảm thấy rất thoải mái, bất quá nơi va chạm lúc trước, vẫn còn có chút cảm giác đau, sợ rằng đã bị bọc lại.
Quay đầu đi, Ninh Nghị đang ngồi bên bàn sửa sang lại bản thảo của mình. Cẩm nhi hồi tưởng lại chuyện mình làm loạn bản thảo của đối phương, có chút chột dạ, vì thế nàng không dám làm loạn, lặng lẽ nhắm mắt lại, làm bộ mình không tỉnh lại.
Cũng không phải đơn thuần là vì chuyện của bản thảo mà cảm thấy không cách nào đối mặt với hắn, nếu đã như vậy, trước tiên cứ cắm đầu vào làm ra vẻ thiên hạ thái bình là được rồi...
Trong lòng nàng nghĩ vậy.
Lễ đề mới càng thêm chuẩn xác, tiêu đề một trong tình trước đó coi như là kết thúc từ trên xuống dưới... Chưa hoàn mỹ. Nếu ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài đến ( duyệt cũ), đánh thưởng, sự ủng hộ của ngài chính là động lực lớn nhất của ta.