Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đông Phong Dạ Hoa Thiên Thụ.
Thính đường tầng hai của Vũ lâu cũ, thanh âm trong trẻo truyền vào trong tai mọi người. Bên cạnh bàn trà, Ninh Nghị nâng bút nghiên cứu viết nhanh, chỉ câu đầu tiên xuất hiện này đã khiến sắc mặt rất nhiều người thay đổi, có Ngưng Thần nghiêm túc, cẩn thận chờ đợi câu tiếp theo, có tên thì nhíu mày, trong lòng nổi lên cảm giác không tốt.
Trong số mọi người đang ngồi, Tô Sùng Hoa là hắn khuynh hướng về người chỉ có chút tiểu tài như Ninh Nghị. Cái gì mà Thủy Chuyển Ca Đầu là do một đạo sĩ làm ra, đương nhiên hắn không tin. Nhưng hắn là người ở Dự Sơn thư viện, đối với cách làm của Ninh Nghị mỗi ngày lại tương đối hiểu rõ, hắn dùng phương pháp dạy học đơn giản đến mức không nói chơi đùa., Kinh sử tử tập có lẽ từng đọc qua, tài học gì đó thật khó mà tin nổi. Cho dù hôm đó Tống Mậu chính miệng có nói Ninh Nghị có một bộ trong giáo thư, nhưng Tô Sùng Hoa thấy đây chẳng qua chỉ là tiểu đạo, nhất thời có thể lập công, một thời gian ngắn sau vẫn không thành thể thống.
Kỳ thật lại nói, hắn đối với Ninh Nghị lăn lộn cuộc sống kỳ thật không có ý kiến gì, tính toán của Tô lão thái công ngay từ đầu đã rõ ràng. Là người đã trải qua chuyện quan trường, năng lực chịu đựng của hắn rất mạnh, mua một bài thơ thành danh tài tử mà thôi., Chính mình năm đó nếu có thể như vậy cũng không khách khí, cho nên đối với việc dạy học của Ninh Nghị, hắn chưa bao giờ phát biểu ý kiến. Thế nhưng lời khích lệ của Tống Mậu lại khác, đến đầu năm thứ nhất, một lão thái công tìm đối phương bàn giáo thư, hắn cảm giác được chính là uy hiếp nồng đậm.
Ninh Nghị trước kia làm việc khiêm tốn, không giao thiệp với quá nhiều người, không chê vào đâu được. Với tư cách là một thành viên của Tô gia, sau khi Tô lão thái công lên tiếng, muốn ở nhà tháo dỡ đài của hắn cũng hoàn toàn không có khả năng. Nhưng đêm nay quả thật là một cơ hội tốt., Hắn trong lúc vô tình đi dạo tới nơi đây, thật sự là từ chối cũng không được. Hắn chỉ nghĩ một chút, lập tức quyết định, mở miệng để Đát Dương Dật gọi hắn lên, chỉ cần hắn lên, chính mình làm trưởng bối., Mở miệng để hắn làm một bài thơ, hắn liền căn bản đẩy không nổi, huống chi còn có Tiết Tiến ở chỗ này thúc đẩy sóng gió, hơn nữa chung quanh nhiều văn nhân như vậy. Tục ngữ nói văn nhân nhẹ nhàng, một bài thơ Trung Thu của ngươi liền che hết tất cả danh tiếng của mọi người, sau đó không có động tĩnh gì, ai sẽ thật sự phục ngươi chứ?
Thật ra mưu kế này của hắn cũng tương tự với suy nghĩ của đám người Tô Mậu đến Tô Văn Hưng ngày đó, đều là để người khác vạch trần nội tình của hắn. Tô Sùng Hoa đã chuẩn bị sẵn tinh thần đêm nay sẽ khiến Ninh Nghị thân bại danh liệt, sau đó tất cả mọi chuyện cũng đúng như hắn nghĩ, mọi người đang xì xào bàn tán với nhau., Đúng là không chịu thả nàng đi, Tiết Tiến biểu diễn khoa trương, nhưng ở chỗ này đích xác là vừa vặn, mà một câu nói kia của hắn, giống như là cọng rơm cuối cùng đè sập lạc đà, rơi trúng chỗ tốt.
Nhưng nếu nói ánh mắt Ninh Nghị theo tới khiến hắn cảm thấy bất ngờ, sau đó đối phương dứt khoát động bút như vậy, lập tức khiến Tô Sùng Hoa thầm đánh giá trong lòng, ý thức được mưu kế này có gì sai, mà câu thứ nhất xuất hiện, hắn dĩ nhiên minh bạch, khi bố trí tới thời điểm đắc ý nhất của hắn, đã bị phản tướng một quân.
Quá thẳng thắn.
Mặc dù mắt điểm có chút bất đồng, nhưng hắn và Tiết Tiến đều cảm nhận được điểm này. Thái độ thong dong của Ninh Nghị như vậy, chỉ chứng minh hắn ở phương diện này sẽ không có vấn đề. Câu đầu tiên xuất hiện, người bên ngoài còn chưa kịp phỏng đoán nó, đương nhiên, một câu nhiều lắm cũng chỉ có thể nói là không thể bắt bẻ., Cũng không thể nói là tốt hay không tốt, thế nhưng chỉ chốc lát sau, khi Lý tần đọc lên những câu " phiền phức càng thêm thối xuống", thì hình dáng lúc ban đầu của câu từ này đã xuất hiện ở trước mắt mọi người. Khí tượng đại khí mỹ lệ, theo câu từ này mà thành hình, trải rộng ra.
Xoạt xoạt xoạt.
"Bảo Mã Điêu Xa... Hương đầy đường."
"Phượng tiêu thanh động..."
"Ngọc Hồ Quang chuyển..."
"Một đêm —— Ngư Long Vũ —— "
Thượng Lang tức thì được, Tô Sùng Hoa ngồi ở đó, khẽ thở dài, giơ chén rượu lên uống một ngụm, nhắm hai mắt lại, biết suy nghĩ tối hôm nay đã thành bọt nước, cảm giác như đang tính toán người khác trong quan trường., Tính toán sai lầm hoàn toàn, tuyệt không dễ chịu. Hắn hiện tại thực sự cảm giác được có chút nhìn không thấu tiểu tử trước mắt này. Mà bên kia, Tiết Tiến khẽ nhếch miệng, biểu tình kinh ngạc, nháy mắt nói không ra lời. Toàn bộ đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, có người đang đọc lại bài thơ này, bên ngoài có tiếng ồn ào truyền đến.
Nếu như nói nước câu điều khiển đầu tiên của Trung Thu là tiến từng bước, từ bình thản lên tay, dùng thủ pháp cao siêu không khiến người ta cảm thấy đột ngột mở ra toàn bộ cảnh tượng thanh nhàn sâu. Như vậy người đứng đầu trước mắt này, liền từ trong tay không chút hàm hồ mà mở rộng miệng, giống như nước Bát Mặc Sơn, cuồng thảo thư sinh., Ngay từ đầu đã dùng bút cử mỹ lệ nhất để triển khai khí tượng." Đông Phong Dạ Hoa Thiên Thụ, Tinh Như Vũ. Bảo Mã Điêu Xa Hương đầy đường. Tiếng phượng tiêu dao động, bầu không khí chuyển động, một đêm Ngư Long Vũ." Vẻ mặt khẽ giật mình, không ngừng miêu tả toàn bộ cảnh tượng Nguyên Dạ diễn tả vô cùng nhuần nhuyễn, phảng phất đem náo nhiệt này nén lại mấy chục lần, rồi đặt nặng ở trước mắt mọi người.
Bầu không khí trong đại sảnh trở nên nghiêm nghị, Ninh Nghị ngừng lại, quay đầu nhìn lại, mặt ngoài như đang quan sát phản ứng của mọi người, nhưng trên thực tế vẫn chú ý tới thị nữ áo xanh đang đi lại kia. Vừa rồi hắn vừa lẩm bẩm, hắn cũng vừa quệt vài lần lên nữ tử này., Nàng chỉ hơi nghi hoặc nhìn thoáng qua bên này, lại chuyên tâm đi lại, rót rượu các loại, lúc này hơi nghiêng người đứng bên cạnh một cây cột, ánh mắt nghiêng nghiêng nhìn hành lang ngoài cửa sổ. Trong toàn bộ đại sảnh, ngoại trừ Ninh Nghị, đại khái cũng không có người đi chú ý nàng.
Ninh Nghị quay trở lại, bút lông xoay chuyển bên trong nghiên mực, lẩm bẩm một câu: "Oan nhi tuyết liễu hoàng kim sợi..." Bên kia Lý Trọng không nghe rõ: "Hả?" Thấy Ninh Nghị để bút lông xuống, sau đó mới hiểu ra.
"Tôn nhi tuyết liễu hoàng kim sợi..."
Chữ vẫn đang viết, ánh mắt Ninh Nghị nhìn sang, thị nữ áo xanh lại xoay người, rót rượu cho một người, ánh mắt không chút tiếng động chuyển sang bên kia. Trên hành lang, hai nam tử áo lam cũng đã đi tới, đang nhìn vào bên trong. Kính Dương Dật hình như phát hiện việc này, một gã đại khái có chút địa vị cùng người hội nghị qua hỏi thăm, ở cửa nhỏ giọng nói chuyện, người khác đang chuyên tâm nghe từ, tất nhiên là không ai để ý tới.
Ninh Nghị nâng bút viết xuống một câu "Tiếu ngữ uyển chuyển hương khói".
Hai gã quân hán áo lam đánh đoản mệnh cuối cùng cũng không dám quấy rầy nhiều văn nhân tụ hội như vậy, bên kia thanh âm ép xuống cũng thấp xuống, sau đó rốt cuộc quay người hướng đầu hành lang đi tới. Trên đường còn nhìn từ cửa sổ tiến vào, Ninh Nghị viết xong câu này dừng lại nói., Hai người biến mất tại bên kia cửa sổ, nữ tử áo xanh cũng đi dọc theo con đường tròn, bưng bầu rượu đi ra cửa. Ở cạnh cửa lại rót rượu cho người ta, chờ một chút, hẳn là đang tính toán thời gian hai người kia lên lầu ba.
"Chúng lý tìm hắn trăm ngàn độ..."
Trong thanh âm của Lý Thông, Ninh Nghị chú ý động tĩnh của cô gái kia, lúc này rốt cục cũng đi ra ngoài cửa. Nàng nhìn về phía hành lang, có lẽ là lam sam hán tử đã không còn, cất bước đi bộ., Một câu "ầm bỗng nhiên quay đầu" vừa mới vang lên. Cô gái kia dường như chú ý tới điều gì, thân hình dừng lại, ánh mắt nhìn sang bên này, phảng phất hơi nhíu mày. Kinh ngạc nhìn thoáng qua, Ninh Nghị bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, chuyên tâm viết câu chữ cuối cùng.
Khoảnh khắc cuối cùng rơi xuống, Lý tần bên cạnh cũng thở dài, ánh mắt quét qua chung quanh: "Đột nhiên quay đầu... người nọ lại tắt đèn."
Nói xong câu này, có người thở dài trong im lặng: "Được..." Mọi người trong sảnh đường đã nghe được dị sắc trong mắt. Nghe xong câu "Chúng ta tìm hắn trăm ngàn lần, đột nhiên quay đầu lại, người nọ lại mất đèn, mất mạng.", Lại không tự chủ đứng lên, muốn nói gì đó hoặc là cất bước đi tới bên này, lập tức mới phát hiện như vậy có chút không ổn, khẽ cắn môi, hai tay nắm lấy khăn tay, quay đầu nhìn bên cạnh một chút. Càng nhiều người còn đang nhấm nháp ý cảnh Côn Bằng này., Ninh Nghị gác bút lại, Lý tần cẩn thận cầm tờ giấy lên quơ quơ, lại nhìn kỹ một lần rồi mới đưa cho Lưu Dương thoải mái bên cạnh. Y nhìn Ninh Nghị, ánh mắt khó nói nên lời, thở dài, sau đó lui về phía sau một bước, chắp tay chào.
Câu từ này vô cùng rườm rà phồn hoa, dùng bút phong khiến người ta bội phục để vẽ lên tình hình Nguyên Thịnh, mặc dù chỉ là nửa ngây ngô, cũng đã khiến người ta kinh ngạc cảm thán một câu hay. Nhưng sau khi rùng mình, lại rút một phần ý cảnh phồn hoa nhất từ trong bức họa này ra, bước đầu nhập thế., Sau khi thoát tục, hai bên tương ứng, lực trùng kích cực lớn khó có thể diễn tả bằng lời. Mọi người đang ngồi trong đại điện còn đang phỏng đoán, có người hiểu ra, cũng chỉ là mơ hồ thở dài, ánh mắt phức tạp. Phần ý cảnh này đặt ở trước mắt, dù sao cũng là có điều ám chỉ.
Đương nhiên cũng có mấy người lập tức chú ý tới động tĩnh của người bên ngoài, ví dụ như Tiết Tiến, chính là chú ý tới đại gia trường Thương Lan bên kia đứng dậy. Vừa rồi hắn nói những lời đó, lúc này bị một bài thơ trực tiếp đánh thành trò cười., Đương nhiên trước mắt không có ai có tâm tư để ý tới hắn, nhưng trong lúc nhất thời cũng có chút phẫn uất khó tả, dù sao vừa rồi là hắn và Ninh Nghị giằng co. Sau một lát, nhịn không được nói ra: "Vậy... Vậy vì sao ngươi lại nói với trưởng bối trong nhà là Thủy Chuyển Ca đầu tác thành?"
Ninh Nghị gác bút, trong lòng tính toán thời gian thị nữ áo xanh kia biến mất ngoài cửa sổ. Hắn đối với đám người Tiết Tiến này vốn là không có cảm giác gì, lúc này nghe hắn lên tiếng, cười liếc mắt nhìn hắn: "Tiết huynh, chuyện này từ đâu mà nghe ra?"
Tiết Tiến ngẩn người: "Tuy là nghe lời kể trên đường, nhưng lại là miêu tả sinh động, ngươi... Ngươi rốt cuộc có nói qua không?"
Ninh Nghị nhìn hắn mấy giây, nháy mắt một cái, cười rộ lên: "Đã nói rồi, bất quá lời đồn chỉ dừng ở trí giả, Tiết huynh có lẽ ít nghe nửa câu."
Đối thoại của hai người, ngữ điệu của Tiết Tiến hơi cao, nhưng Ninh Nghị lại lạnh nhạt mở miệng, âm thanh sợ là truyền đi không xa như Lý Liên. Bất quá những lời này vừa ra, Tô Sùng Hoa bên kia cũng trừng mắt nhìn, hiển nhiên không ngờ hắn lại nói như vậy. Tiết Tiến vẻ mặt kinh ngạc, còn chưa nói gì, Ninh Nghị đã chắp tay chào xung quanh: "Tại hạ quả thật còn có chuyện quan trọng trong người, tuyệt đối không thể lừa gạt, chuyện này xin cáo từ, sau này gặp lại."
Lúc này đã không ai dám ngăn cản, có người còn chắp tay hành lễ, nói: "Ninh huynh có việc gì cứ đi nhanh là được." Hoặc "Không sao không sao."
Tiết Tiến trợn tròn hai mắt: "Ngươi..." Vừa nói ra, Ninh Nghị vỗ vỗ bả vai hắn làm ra bộ dáng muốn nói gì đó, đám người Lý Khai Hào, Ô Khải gia, Ô Dương Dật đều tập trung tinh thần lắng nghe, hai giây sau, "Ngày đó đạo sĩ kia..." Chỉ nghe Ninh Nghị nói: "Ngâm hai cái."
Lời này không thực sự hạ thấp thanh âm. Ninh Nghị nghiêm trang nói xong, gật đầu xoay người rời đi, Tiết Tiến trên mặt nhất thời đỏ bừng, nói không ra lời. Tiểu Kiệt vốn ở sau lưng người khác ghi nhớ câu từ kia, lúc này vội vàng cười đi theo ra ngoài, hai người một trước một sau, biến mất trong hành lang.
Tràng diện trong lúc nhất thời có chút yên tĩnh, người ngoài tạm thời tìm không ra bao nhiêu đề tài, Lý Phí nhìn từ ngữ kia, mở miệng cười nói: "Từ này vừa ra, trên nguyên từ, sợ là cũng không viết lắm."
Dương Dật khẽ gật đầu, gảy tờ giấy tuyên đọc, thở dài: "Hay lắm..." Sau đó đọc theo người khác. Bên kia, Tú Lan quay đầu nhìn qua cửa sổ Ninh Nghị và Tiểu Kiệt biến mất, có chút buồn bã ngồi xuống. Một lát sau, y lại nở nụ cười, nói chuyện với mọi người xung quanh như thường ngày, thay đổi bầu không khí. Đợi câu từ kia truyền tới, mình phải biểu diễn một phen.
Sau nửa canh giờ, bàn trà thanh ngọc đầu đàn này hướng Giang Trữ các nơi truyền ra...
Thân thể trần trụi...
Nói đến da trứng, nói từ nhỏ chuối tiêu đã trực tiếp ăn vỏ trứng. chấm mỳ a, nhúng dầu tương a, hoặc là dạng phương pháp trộn lẫn như vậy là không thích, thật ăn không hết, mảnh kia của ta., Người quen tựa hồ cũng đều là ăn như vậy, ướp đến không ngon mới có vị kiềm, bất quá ta có thể hiểu được mọi người có đủ loại phương pháp ăn. Ta không lý giải được chính là cho rằng ăn trực tiếp không có khả năng, hoặc là trực tiếp ăn, thậm chí là ăn chết người... Thế sự đủ loại, đủ loại các loại công pháp khác nhau, đủ loại hạnh phúc, giống như khi còn bé có quả trứng ăn cũng rất hạnh phúc.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Hàm vị cũng giống như vậy, có mấy người có thể không ăn, nhưng có người ăn, tựa hồ cũng không có gì không lý giải được, không phải sao., Rất nhiều cửa hàng vẫn là dùng vị tinh chất. Lúc ta thanh minh về nông thôn, hương vị món ăn nơi đó luôn luôn rất tanh, nhưng người nhà cũ bên kia cảm thấy là mỹ vị, đã quen rồi. viễn cổ không có nhiều gia vị như hiện tại, sẽ có cái gì chứ? Khu bình thư cũng có người nói cổ đại có người dựa vào ruột biển trở thành ngự trù, ruột biển chín phần mười chính là vị tinh, việc này không cần thảo luận nhiều.
Một vòng mới lại bắt đầu, xin đề cử vé xem sao.
Sáng sớm có lẽ còn có một vấn đề - có thể sẽ đến mai, dù sao thì chương này quá muộn, không đề nghị.
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!