Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh mặt trời chiếu khắp nơi, những đám mây bông bồng bềnh. Sau mấy dặm hành trình, tiến vào bên trong Biện Lương thành, cảnh tượng ồn ào lúc trước, Chu Bội một người ngồi trước Vương Phủ xe ngựa, Ninh Nghị, Bố Tổ năm, ba người Thành Hoàng Hải ngồi trong xe ngựa chạy từ phía đông tới nói chuyện phiếm với nhau. Một đường đi tới, Ninh Nghị vẫn luôn hai tay nắm chặt lấy nhau như trước., Ngón tay trái nhìn như vô tình đặt trên bàn tay phải hổ, ngang qua một tửu lâu, vừa mới buông ra, cười nói: "Vừa vặn là giờ ăn trưa, nếu hai vị không có việc gì, không bằng cùng đi ăn cơm trưa, uống chén trà rồi lại nói chuyện phiếm, tại hạ làm chủ, thế nào?"
Lúc trước liều mạng với Lục Khiêm trong đao kia khiến hổ khẩu đau đớn, đến lúc này, mới hoàn toàn biến mất.
Lúc này rất nhiều bảo đao bảo kiếm, trên thực tế chưa chắc đã bằng thanh đao bầu nổi danh về chất lượng tốt của hậu thế, sắc bén có lẽ, nói chém sắt như bùn, tất nhiên là nói quá lớn. Ninh Nghị cùng Lục Khiêm lui tới một đao chém đứt giản đao của vệ kia, cả hai đều dùng đại lực lẫn nhau., Nói đến võ nghệ, Ninh Nghị tự nhiên là không bằng Lục Khiêm, trong lúc giao thủ còn thuận thế mang ra bao cát đá, sau khi đao đứt, miệng hổ cũng thoáng kéo bị thương, thương thế ngược lại bình thường, chỉ là qua lâu như vậy mới hoàn toàn khôi phục.
Đột Ngột tới va chạm với Cao Mộc Ân lần thứ hai này, vừa đụng đã phân, nhưng không nằm trong mong muốn của Ninh Nghị. Trên đường đi y cũng đang nghĩ tới chuyện này, nhưng không biểu hiện ra trước mặt hai người Hộc Tổ Niên và Thành Chu Hải.
Sau đó bên này gọi ngừng xe ngựa của tiểu quận chúa, một nhóm bốn người đến bên cạnh tửu lâu dùng bữa, lúc Chu Bội cũng có, bổng Tổ năm sau mới kể tỉ mỉ lại sự tình phát sinh trong biệt uyển kia.
"... Lại nói tiếp việc này cũng nên được lập Hằng đồng ý, bất quá lúc ấy thời cơ quá tốt, lão phu và Tần Tương cũng đã thương lượng qua, những thi tác này lập thủy, không nên mông lung ở trong phòng, nên lấy danh khí hay là lấy. Chuyện lần này qua đi, tin tưởng những thi tác này truyền ra, sẽ không có bao nhiêu người dám nghi ngờ lập thân tài học nữa, cũng ít đi rất nhiều phiền toái không cần thiết. Ngược lại là hy vọng lập thuỷ không nên trách tội lão phu mới đúng."
Trong mấy vị phụ tá của Tần phủ, thành sông biển hơn ba mươi tuổi, có thể xưng hô ngang hàng với Ninh Nghị. Hơn năm mươi tuổi bổng tổ niên, tại năm tháng này đã xem như là lão nhân, nói là luận giao học vấn với Ninh Nghị, đối phương cũng không kiêu ngạo, nhưng trên thực tế lại qua lại qua lại với Ninh Nghị., Ninh Nghị vẫn phải giữ gìn sự tôn kính. Năm tháng này cùng loại năm điệp tổ, loại người học nho như Tần Tương Nguyên, đối với sự tài bồi của vãn bối mình, nâng đỡ, giúp đỡ, đều là thành tâm thành ý, Ninh Nghị không phải là trung nhị thiếu niên gì, đương nhiên có thể thấy rõ ràng. Lập tức chắp tay cảm ơn.
"Như thế ít đi rất nhiều phiền toái, lần này nếu không có Niên Công đứng ra, nói ra chắc hẳn bọn họ cũng sẽ không tin."
"Ha ha, chuyện nhỏ nhặt, lấy tài năng lập hằng, lão phu cũng là thêu hoa trên gấm mà thôi. Ngược lại sau khi lập viễn viễn rời đi, không thể nghe được sư cô nương thử hát Vọng Hải triều kia, có chút đáng tiếc... "
Thấy thu được Ninh Nghị cho phép, Nghiêu tổ năm chuyển đề tài, cười nói về việc Lý sư ca công. Ninh Nghị ở bên kia nghe, trên thực tế cũng có thể nghĩ tới một tầng ý tứ khác.
Công bố ý nghĩ của những bài thơ này, Nghiêu Tổ bên này, khẳng định đã thương lượng qua với Tần Tương Nguyên. Bọn họ là văn nhân chính trực, tất nhiên có ý tứ không muốn người trẻ tuổi bị mai một, nhưng mặt khác, bởi vì Bá Đao doanh.
Lúc trước Ninh Nghị viết những bài thơ này là để làm náo động cho Lưu Tây qua, sau đó không thu hồi lại tâm tư nữa. Nhưng sau khi Hàng Châu thành bị phá, di dời Bá Đao doanh, Ninh Nghị tham dự vào trong đó, ngó sen đứt quãng. Những chuyện này nghe nói người khác không khỏi biết rõ., Bên này dòng chính Tần Thình cũng biết. Phương Tịch đã thất bại, mười mấy vạn người bỏ chạy, đối với việc một cái sơn trại bị thả chạy, bọn họ bên này chưa chắc thật sự quan tâm. Nhưng biết rõ, ngầm đồng ý không có nghĩa là ủng hộ, công bố những từ thơ này, một là định tính, hai là cắt sạch, trong này có ý bảo vệ cũng có ý nhắc nhở.
Cho dù sau này có người tra ra được điều gì, thì những chuyện liên quan tới sơn trại của Ninh Nghị và Ninh gia cũng đều biết cả. Mà chỉ cần nhắc nhở và phân rõ ràng là được rồi: Đồ vật của ngươi không nên đưa cho bọn họ nữa.
Những thứ này, ít nhiều có thể học hiểu, xác định thiện ý, thì không sao cả. Sau này năm nào Mâu Tổ cũng nói về biểu hiện kinh ngạc của mọi người, đám người Ninh Nghị nghe được cũng thú vị, có lẽ đến ngày mai, sự tình liền phải truyền khắp Biện Lương, nói không chừng còn có người đến Văn Hội Lâu bái phỏng, Ninh Nghị ngẫm lại cũng cảm thấy có chút đau đầu.
Trong mấy người, vốn tính cách ngột tổ trầm ổn, thành thuyền hải tính tình hơi giận xanh, nhưng lần này có vẻ cao hứng ngược lại bội tổ Niên, Thành Chu Hải thì chỉ là mặt mang nụ cười, thỉnh thoảng phụ họa, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì, có lẽ đã xảy ra chuyện tốt gì đó. Chuyện Mật thám tư khó nói rất nhiều, mọi người cũng không kỳ quái.
Thần sắc Chu bội đến lúc này cũng không quá thương cảm, muốn nói gì với Ninh Nghị, nhưng cải, thành hai người ở bên cạnh, cũng không biết nói cái gì mới tốt, nhưng đối với chuyện Ninh Nghị lại muốn dương danh cuối cùng lại cảm thấy hứng thú, quay sang hỏi cái này hỏi. Không lâu sau, Ninh Nghị cười hỏi chuyện của Tình Quận chúa và những người khác, nàng mới kể tỉ mỉ chuyện đã xảy ra trong vương phủ mấy ngày qua...
Trong thời gian tương tự, đám người Ninh Nghị đã ở trên tửu lâu này ăn cơm trưa, uống trà nói chuyện phiếm. Trong một căn phòng tửu lâu khác ở Biện Lương thành, có người sau khi ăn uống no nê, đang đem cái đĩa ngã trên mặt đất.
"Lục Khiêm —— ta không nhịn được khẩu khí này! Tên khốn kia... Tên khốn kiếp kia là ai vậy! Hắn uy hiếp ta! Hắn lại dám uy hiếp ta! Cha ta là Cao Cầu các ngươi, mấy người các ngươi cũng vậy, một chút bực bội: "
Trong cao nha ăn đồ, vừa mắng, vừa quét cái khay bên cạnh mình xuống mặt đất, sau đó cầm lấy bát đũa đập về phía gia vệ xung quanh.
"Đánh không lại người ta thì thôi! Không ra tay thì thôi! Ta vừa mới nhớ ra, hắn chết tiệt không có buông lời! Các ngươi vì sao không nói chuyện, lúc đi chúng ta ngay cả một câu tàn nhẫn cũng không bỏ lại! Các ngươi, hay là người xấu sao, mặt mũi của ta đều cho các ngươi hết rồi! Lục Khiêm, ngươi chết ở đâu rồi..."
Lúc đó phát sinh xung đột trước biệt uyển, nói thật, lúc đó thật sự hù dọa hắn, nếu đối phương là kẻ liều mạng muốn liều mạng hắn cũng không đến mức có tâm trạng này, nhưng lúc đó phản ứng của đối phương lại không đến mức như vậy., Căn bản chính là tâm thần không thể giải thích được, da gà toàn thân hắn đều nổi lên, hàn ý từ xương cụt tràn tới, sau khi bị mở ra, trong đầu cũng không biết phải làm sao bây giờ. Lúc ấy những gia vệ kia hơn phân nửa cũng có tâm tình như vậy., Bọn họ là đang đợi Cao Mộc Ân đưa ra mệnh lệnh rõ ràng, kết quả trong nha phản ứng lại chỉ kêu đi, một đoàn người đành phải rời đi, đến lúc này nhớ ra không có nói lời tàn nhẫn gì, thật ảo não không thôi, những gia vệ này cũng gặp xui xẻo.
mắng to, Lục Khiêm vừa mới rời đi một trận lúc này cũng đã tiến đến, hắn chạy đến trước mặt Lục Khiêm mở tay ra.
"Ngươi cuối cùng cũng chịu qua đây! Ta nói cho ngươi biết, hiện tại ta mất hết mặt mũi, sống không nổi nữa! Lục Khiêm nói, có phải ngươi không đánh lại tên kia hay không!"
Lục Khiêm cúi đầu: "Bẩm nha, không phải đánh không lại, chỉ là thủ đoạn của người này quá quỷ dị, lúc đó đánh nhau, trong nha lại có mặt, sợ là khó lòng phòng bị..."
"Ta! Tri! Đạo! Ta đã chết một lần rồi!" Cao Mộc Ân xoay người lại, nhảy lên một cái ghế: "Lúc ấy hắn như vậy tới đây, ôm ta, toàn thân trên dưới đều nổi hết da gà, hắn ở đó nói cái gì... Lục Khiêm., Hắn chính là đang nói với ta. Ngươi đã chết! Ngươi đã chết! Lục Khiêm, ngươi nghe không hiểu sao. Hắn uy hiếp ta như vậy thật quá đáng, ta chẳng qua là muốn làm quen với những bằng hữu bạn bè của hắn thôi! Làm bằng hữu với các nàng mà thôi, ta lại không làm sai chuyện gì... Lục Khiêm, ngươi nói cho ta biết, hắn thật sự không phải rất khó làm đâu!"
Lục Khiêm trầm mặc một lát: "Hiện tại còn chưa biết toàn bộ bối cảnh của hắn. Nhưng nhìn số hoạt động của hắn, thành thật mà nói, rất khó chơi."
"Ngay cả ngươi cũng nói như vậy." Trong cao nha vẻ mặt đưa đám nhìn hắn.
"Thuộc hạ ăn ngay nói thật."
"Vậy thì nhanh đi thăm dò bối cảnh của hắn a! Trước tiên xem chúng ta có chọc vào được hay không đã! Sau đó nhìn xem có biện pháp nào hay không, nếu hắn làm bộ làm tịch, ta phải giết chết hắn a. A, ta khó chịu! Ta muốn nữ nhân —— "
Hồi tưởng lại sự rối rắm và khiếp đảm của mình lúc đó, thái độ xấu khi chạy trối chết, Cao Mộc Ân không chịu nổi la hét ầm ĩ lên, bên kia Lục Khiêm gật đầu nhẹ, quay người đi ra ngoài lần nữa.
Ở trên lầu rượu uống trà nói chuyện phiếm, làm hao mòn thời gian buổi chiều, sau khi thời tiết trôi qua, bốn người đi xuống lầu trà, cáo từ nhau.
Năm bổng tổ và Thành Chu Hải rời đi đầu tiên, sau đó Ninh Nghị đưa Chu Bội lên xe ngựa. Đối với chuyện hôm nay, tâm tình Chu Bội phức tạp, nhưng cũng không có nhiều lời muốn nói nữa: "Lão sư, ngày mai phải đi xem Long chu chứ?"
"Hẳn là sẽ đến xem thôi." Mọi chuyện càng ngày càng nhiều, không biết đến bao giờ mới có thể làm xong. Nhưng Tiểu Vân Trúc Cẩm Nhi vẫn còn ở đây, thi đấu thuyền Long vào mùa trưa, Ninh Nghị vẫn sẽ dành thời gian cùng mọi người ra ngoài chơi.
"Vậy...ta sẽ ngồi trên đài Quan Lễ phía trước... Lão sư nhớ gọi ta..." Nàng không ngại ngùng cười cười, lúc xe ngựa tới, cáo từ lên xe, sau đó, lại bởi vì có chuyện, nhịn không được quay đầu lại: "Lão sư?"
"Hả?"
"Ách..." Chu Bội suy nghĩ một chút, một hồi lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu, "Không sao, ta đi rồi... lão sư dạ dày."
Nhẹ giọng nói xong, nàng tiến vào trong xe ngựa, buông rèm xuống.
Ninh Nghị đưa mắt nhìn xa giá đi xa, ánh mắt dần dần trở nên thâm thúy.
Chuyện Cao Mộc ân, hắn không nói trước cháo, trước mặt hai người.
Trong Biện Lương thành, Tiểu Miểu cũng vậy, bên phía Vân Trúc Cẩm Nhi cũng được, cho dù mình có rời đi, cũng có thể nhờ vào Tướng phủ, nhờ thám thính ti chiếu cố, trên lý thuyết mà nói thì theo lý luận mà nói..., An toàn là không thành vấn đề. Hắn sẽ không vì hôm nay Cao Mộc Ân nói những lời kia quá mức lo lắng, đối phương có chút làm loạn, nhưng chưa chắc là người thật sự ngoan độc, hai bên bày ra bối cảnh, ít nhất bên Lục Khiêm sẽ biết không thể động thủ. Gia quyến phụ tá của Tướng phủ, có ý nghĩa hoàn toàn khác với gia quyến của một giáo đầu giáo không có bối cảnh.
Nhưng cho dù hiểu rõ điều này, xung đột đã nổi lên, hắn cũng không thể không đề phòng, nếu như có thể làm chút gì, hắn sẽ suy nghĩ làm chút gì đó. Mặc dù cũng không rõ ràng lúc này chỗ cao mộc ân cụ thể trong thành đang suy nghĩ giết chết mình, nhưng tình cảnh tương tự, khẳng định là sẽ phát sinh, sau đó mới có thể điều tra bối cảnh, nếu có khả năng, hắn nguyện ý để mọi chuyện an toàn hơn một chút, thí dụ như tận gốc trừ bệnh.
Nếu quả thật có thể tìm được biện pháp tốt, liền giết chết gia hỏa này, trong lòng hắn nghĩ như vậy. Đương nhiên, trước mắt hắn ở kinh thành cũng không có quá nhiều thế lực có thể lợi dụng, chuyện này tạm thời cũng không tiện thông qua Tư thám thính, có tính khả thi hay không, trước tiên còn phải thu thập tình báo, sau đó xem có thể tìm được sơ hở hay không, những chuyện này... e rằng cũng chỉ có thể tìm Lý sư phụ mà thôi.
Tìm được tin tức như thế nào, có hay không còn phải xem vận khí, nhưng tối thiểu, loại sự tình này cũng nên chuẩn bị chu đáo, chuẩn bị nhiều hơn. Chỉ là kể từ đó, sự tình chồng chất tại trên tay, xác thực càng ngày càng nhiều, nghĩ như vậy, cũng không thể không ở trong lòng thở dài một hơi.
Bất quá còn tại thời điểm này, ngay cả hắn cũng chưa từng nghĩ tới, trận xung đột đột đột nhiên này lại thu ngay lập tức, sau đó mang tới động tĩnh cùng biến hóa như thế nào, dẫn tới sóng lớn, hữu hình hoặc vô hình ảnh hưởng., Bởi vậy sự tình nảy mầm, trực tiếp gián tiếp ảnh hưởng đến vô số nhân sinh, dài đến hơn mười năm thậm chí mấy chục năm. Những chuyện này, khi hắn nhớ tới rất nhiều năm, vô tình tìm hiểu được nguyên do nho nhỏ, cũng chỉ có thể là nhẹ nhàng thở dài, thổn thức cười.
Mà vào lúc này, mây bông che khuất, trời chưa sáng. Hình ảnh chuyển hướng trên một phương khác, xe giá của cải tổ niên cùng thành thuyền xuyên qua đường phố, trở về Tướng phủ. Thành Chu Hải ngồi ở đó cúi đầu suy nghĩ, trên mặt mang theo nụ cười, một khắc nào đó, vén rèm lên kêu xe ngựa dừng lại.
"Đột nhiên nhớ tới, còn có một số việc phải làm. Năm công công đi về Tướng phủ trước, đệ tử có thể phải đi một chút, xử lý xong chuyện rồi mới trở về."
Nghiêu Tổ Niên nhẹ gật đầu, hắn cũng không rõ đoạn đường thành thuyền biển này đang suy nghĩ gì, nhưng đương nhiên không phải là đột nhiên nhớ tới, bất quá cũng không có hứng thú truy cứu, gật đầu cười, cùng đối phương cáo từ.
Xe ngựa chạy xa, thành sông nhìn người đi trên đường, sau đó lựa chọn phương hướng, thản nhiên đi bộ, xuyên qua thành phố...
Thời tiết âm u, Chu Bội trở lại trong phòng Vương phủ, lui về phía sau nha hoàn, đóng cửa lại, nàng phịch phịch một cái nằm ở trên giường, đem đầu đặt ở trong chăn một lát, sau đó ôm lấy gối tròn thật dài, quỳ dậy.
Nàng nghiêm túc nhìn cái gối, sau đó hai tay ôm lấy, nghiêng đầu tựa vào mặt gối. Nếu như lúc này có người nhìn thấy, có lẽ sẽ cảm thấy, biểu tình và ánh mắt đều là lạ.
"Các ngươi đều không biết ta là ai... Vì sao phải làm như vậy... Có biết lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi hay không, cũng biết chúng ta có thể làm bằng hữu... Ngươi làm ta quá thất vọng rồi..."
Ngữ khí trầm thấp chậm rãi nói hết, hất cằm, ánh mắt lạnh lùng. Một lát sau, lại nho nhỏ đổi tư thế, lời nói ngoan độc hoặc là não bổ. Ôm gối đầu, nghĩ, lão sư thực quá lợi hại.
Nàng nằm sấp xuống giường, sau đó xoay người lại, mở to miệng, ánh mắt cảm thán nhìn trần nhà, qua một hồi lâu, lăn tới lăn lui trên giường.
Rốt cuộc thì cử động đáng yêu của nàng cũng dừng lại. Nàng nằm ngửa lên, giơ cái gối trong tay lên nhìn nó, ánh mắt lạnh xuống, nhìn một lúc lâu.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Ngươi thật là đáng chết..." Nàng nghiêng đầu, trong miệng thì thào, sau đó lại ôm gối, bắt đầu nhớ lại những chuyện nhìn thấy. Mãi cho tới khi... Nha hoàn lại gõ cửa.
"Quận chúa điện hạ."
"Chuyện gì?"
"Có vị thành tiên sinh cầu kiến."
"Hả? Thành tiên sinh?"
"Là thư sinh hơn ba mươi tuổi, hắn nói hắn là Thành Chu Hải, nói quận chúa điện hạ biết hắn."
"Ách..." Chu Bội ngẩn người, lúc trước không lâu mọi người mới tách ra, lúc trước vị Thành Chu Hải này chính là nàng quen biết, hôm nay trên đường đi không nhiều lời, ngoại trừ trên đường chạy tới biệt uyển nói chuyện với nhau vài câu, hai người cũng không nói gì với nhau., Vì sao hắn lại tới Vương phủ một mình thăm hỏi mình. Trong lòng nghi hoặc, nhưng ngoài miệng tất nhiên là cho nha hoàn dẫn người vào, sau đó dâng trà điểm tâm. Sau khi chào xong, Chu Bội hỏi ý đồ của đối phương, uống một ngụm trà, sau đó mỉm cười nhìn nha hoàn trong phòng.
"Các ngươi đi xuống trước đi, ta và Thành tiên sinh có lời muốn nói." Chu Bội bình tĩnh lùi lại, sau khi đóng cửa phòng một lát, Thành Hải đặt chén trà xuống, đứng dậy. Vì đã minh bạch thân phận phụ tá phủ Tướng, Chu Bội đối với hắn cũng không có ác cảm gì., Chỉ thấy Thành Chu Hải đi tới cạnh cửa, mở cửa ra lần thứ hai nhìn ra bên ngoài, xác định không có ai rồi mới đóng lại: "Tại hạ lần này tới đây, thực sự là có chuyện quan trọng cần thương lượng với quận chúa điện hạ. Đương nhiên, nếu tại hạ nói sai, kính xin quận chúa điện hạ coi như chưa từng nghe qua."
"Thành tiên sinh cứ nói đừng ngại, Chu Bội biết lợi hại." Thiếu nữ mười lăm tuổi cười đáp.
Thành Chu Hải quay đầu lại nhìn nàng, nhìn một lúc lâu: "Quận chúa điện hạ, ngài muốn động thủ với nha môn kia sao?"
"Hả?" Chu Bội ngẩn người, một lát sau: "Thành tiên sinh... sao lại nói vậy?"
Cẩn thận nhìn vẻ mặt nàng, Chu Hải lại nở nụ cười lần nữa: "Hôm nay quận chúa trốn sau xe ngựa thấy sự kiện kia, Thành mỗ cũng vừa vặn ở phía sau, nhìn thấy toàn bộ quá trình tình thế như thế nào."
Thần sắc Chu Bội chấn động, sắc mặt dần dần đỏ lên, cũng may Thành Hải lúc này cũng không có nhìn nàng, chỉ là hơi khom người nói: "Thành mỗ chỉ là muốn nói, mỗ tại mật thám Tư Tư nhiều năm, về chuyện Biện Lương, cái kia hoa sáu tuổi có biết, Quận chúa điện hạ nếu là muốn động thủ với hoa tươi kia quá tuổi, trong lúc nhất thời lại không biết nên làm như thế nào, Thành mỗ có thể trợ giúp điện hạ một tay, làm Biện Lương thành... trừ cái hại này!"
Xoạt, đến rồi, hẳn là có thể xoát một chút vốn liếng bình thường.
Ừm, xin vé Nguyệt, trước tiên chúng ta xem có thể lọt vào mười thứ hạng đầu không, thế nào? Làm sao?" Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài đến ( khán giả), đặt thưởng, sự ủng hộ của ngài, chính là động lực lớn nhất của ta.