Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"... Thật xin lỗi, lão sư, lại gây thêm phiền toái cho người..."
Ánh mặt trời giữa trưa xuyên qua lá cây rơi trên mặt đất, cho dù Lâm Diệp Thúy, ở trong đó cũng có vài phần nóng bức. Không giống với tiếng xôn xao và hỗn loạn trong sân, lúc này dưới bóng cây, chẳng qua là xem ra sư sinh bình thường giao lưu.
Chu Bội nói ra hết những chuyện xảy ra gần đây với Ninh Nghị, sau đó xấu hổ xin lỗi với Ninh Nghị: "Nếu không phải ta nói lung tung, hôm nay bọn hắn cũng sẽ không giật dây những người này đến gây khó dễ với lão sư, như vậy sẽ không..."
"Liên quan gì, bọn họ yếu đến vậy."
Đối với việc Chu Bội thể hiện ra áy náy, Ninh Nghị lắc đầu cười cười, tỏ vẻ không sao, sau đó nói: "Mấy câu nói sau, nổi lên ghen ghét, vốn cũng không nghiêm trọng như vậy, chẳng qua trong tay bọn họ có gia thế, ảnh hưởng, tùy tiện làm một chút, thanh thế liền thành như vậy., Tiểu Bội ngươi cũng không cần nghĩ bọn họ quá xấu xa, nghiên cứu bản tâm của bọn họ, bọn họ chưa chắc là muốn trở mặt với ngươi, nhiều nhất cũng chỉ là ghen tị cùng lứa tuổi mà thôi, những chuyện này không lâu sau, sẽ tan thành mây khói. Về phần ta và mấy văn nhân kia, là tranh đấu khác, như ta nói, bọn họ yếu ớt, cũng không để ý quá nhiều."
Chu Bội ngẩn người, có chút không hiểu được những lời Ninh Nghị nói: "Nhưng mà..."
Ninh Nghị cười xua tay: "Hôm nay trong đám người trẻ tuổi tới đây chắc hẳn cũng có không ít người có hảo cảm với Tiểu Bội, đúng không?"
Chu Bội cúi đầu: "Ta... không biết..."
"Bọn họ cảm thấy hứng thú với ngươi, cho nên tới xem một chút náo nhiệt. Ta nói với ngươi như vậy là không hy vọng ngươi coi trọng chuyện này quá lớn. Đương nhiên, ngươi là trưởng thành trong vương phủ, những chuyện này hẳn là hiểu rõ hơn ta. Sau này, đại bộ phận người vẫn phải có qua lại nhiều hơn., Không cần giống như hôm nay, thoạt nhìn giống như muốn cùng bọn họ lật bàn vậy. Một người đấu với một đám, biện pháp tốt nhất vĩnh viễn vẫn là chia cắt một phần, cô độc một phần nhỏ, đả kích bộ phận nhỏ nhất. Dưới đài phân thắng bại vĩnh viễn không được mang lên mặt bàn. Sau này ngươi phải thành gia, những chuyện này rất trọng yếu." Hắn cười vỗ đầu Chu Bội: "Thật ra ngươi có chút thanh cao, như vậy không tốt cho lắm."
Chu Bội vốn vẫn luôn cúi đầu, lúc này mới ngẩng đầu lên, trong lòng có chút hoang mang, không biết vì sao lão sư lại đột nhiên nói nàng cái này.
Trên thực tế, theo Ninh Nghị từ biệt uyển đi ra, trong lòng của Chu Bội vẫn luôn mơ màng, mặc dù cũng đang nói chuyện, kể lại chuyện đã trải qua, nghe lời lão sư làm ra đáp án. Trên thực tế trong lòng nàng cũng chỉ có phịch phanh phanh phanh, thanh âm phanh phanh phanh nhảy lên.
Nàng thậm chí ngay cả bài thơ nàng cũng chưa từng đọc kỹ, hôm nay cũng không biết lão sư viết cái gì.
Nếu là trước kia thì sẽ không có bộ dáng như vậy.
Trên đường đến đây, trong lòng nàng vẫn không ngừng nhảy, không biết sẽ gặp phải tình thế thế nào, lão sư sẽ ứng đối như thế nào. Lúc mới chạy tới, nàng đứng bên kia xem tình huống, mặc dù không rõ là vì sao, nhưng lão sư không muốn viết thơ chứng minh cho đám người này, nàng nhìn ra được. Tâm tình như vậy, cho đến khi Ninh Nghị nói ra câu "Hóa ra là thế", lão sư gọi nàng qua, sau đó nói: "Không phải trước đó nói sống ở chỗ này rất tốt sao..."
Khi nàng ở trong ấp úng không nói nên lời nhìn Ninh Nghị cầm bút lên, trong lòng thiếu nữ bỗng nhiên hiểu ra, bài thơ này của lão sư là bởi vì chuyện này mà viết.
Hắn là bởi vì chuyện này của mình, quyết định viết một bài thơ cho đám người kia xem. Nàng nghĩ tới chuyện này, trong lòng như bồn chồn nhảy dựng, tâm tình có chút bối rối, đối với việc lão sư viết cái gì, ngược lại không có đi nhìn xem., Cho dù nhìn thấy cũng chưa chắc đã hiểu được. Từ đó về sau, càng có nhiều cảm xúc phịch phịch phịch, đơn giản đáp lời. Chỉ là đến lúc này, mới có chút chần chờ ngẩng đầu, ánh mặt trời chiếu xuống khe hở, chiếu vào trong mắt của nàng, trong tai nghe thấy chính là giọng nói của Ninh Nghị có chút nhu hòa.
"Tài học cao, được người ta thưởng thức, điều này không có gì không tốt, nhưng nói đến thi từ ca phú, cũng chỉ là chất xúc tác trong cuộc sống mà thôi. Tiểu bội ngươi từ nhỏ thông minh, học cái gì cũng không tệ, ngươi cũng nguyện ý qua lại cùng loại người này, nhưng vòng tròn sinh hoạt sau này của ngươi, cũng không hoàn toàn không phải là loại người này, hoặc là nói, nơi bọn họ thông minh, có lẽ sẽ không giống với ngươi..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Ninh Nghị vừa đi vừa nói: "Những chuyện này nói ra ngươi có thể hiểu được, nhưng trước kia có lẽ không có ai chính thức nói với ngươi. Vốn nên là phụ vương ngươi... Hoặc là Khang Minh Duẫn nói cho ngươi biết, không nên để ta nói, nhưng bản thân Khang Minh Duẫn cũng là người thanh cao... Cô bé à, thật sự quá lớn rồi, có lẽ mọi người cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng đi..."
Ninh Nghị nhìn nàng, cười cười, đưa tay lên không trung so đấu vài cái, đại khái là chiều cao của Chu Bội trước kia: "Ngươi cũng sắp thành gia rồi, sau khi thành gia, qua lại với bọn họ, qua lại cùng Hoàng thân quý tộc., Không phải đơn giản là mở thi hội. Tuyệt đối không thể không có qua lại, văn nhân có thể thanh cao một chút, nhưng trong cái vòng này của các ngươi, không có bao nhiêu người tự chọn bạn của các ngươi tự do. Ta thực hiện một điểm, chỉ hy vọng sau khi kết hôn ngươi sẽ vui vẻ một chút, dễ dàng hơn một ít. Trước đây dù sao cũng phải có người chính thức nhắc nhở với ngươi một chút., Ngươi rất thông minh, nhắc tới thì cũng đã hiểu, vẫn là câu nói kia, thắng bại dưới đài vĩnh viễn không được mang lên mặt bàn, đây là quy củ trò chơi của Hoàng tộc các ngươi... Đương nhiên, hình dạng hôm nay ngươi chạy tới đây, ta rất cảm kích."
Chu bội rất thông minh, Ninh Nghị nói như vậy, nàng cũng hiểu rõ. Trong lòng nàng vốn đang phanh phanh nhảy, lúc này lại như bị giội một chậu nước ấm, rất ấm áp, nhưng vẫn không nhịn được mà cảm thấy chật vật.
Nàng bỗng nhiên hiểu được, vì sao lão sư lại nói những lời này, đương nhiên không phải bởi vì nàng thanh cao mang đến phiền toái cho mình, mà là bởi vì, lão sư cũng đem chuyện nàng phải lập gia đình, chân chính nhắc tới việc này. Bởi vậy, vốn thái độ làm sư trưởng, đối với nàng nhắc nhở lần cuối.
Đương nhiên cô hiểu quy tắc của Vương tộc, nhưng cô đương nhiên cũng hiểu mình cao minh, trong trường hợp như vậy, khi người khác tán thưởng cô học vấn, khen cô là tài nữ, trong lòng cô đương nhiên cũng sẽ cảm thấy cao hứng, lúc chọn bạn, cũng bởi vì tiêu chuẩn như vậy mà xem thường hoặc liếc mắt nhìn người nào.
Dù là ngày thường cũng đều khắc chế chính mình, nhưng tỷ như đến kinh thành, tại một đám thân thích tỷ muội đại xuất danh tiếng, nàng là ngoại lai, cũng sẽ sinh ra cảm giác phiêu nhiên, đối với tất cả mọi người bảo trì thái độ lễ phép cùng thái độ tốt đẹp, không có nghĩa là loại thanh cao trong xương cốt này sẽ không lộ ra. Nếu không như thế, chắc hẳn cũng sẽ không khiến người khác ghen ghét, mang đến phiền toái cho lão sư ngày hôm nay.
Lão sư nói tới đây, đương nhiên không phải vì phiền toái. Mà là thật sự hiểu rõ bản thân sắp lập gia đình, sắp bước vào một cuộc sống khác, mới đột nhiên nhắc nhở chuyện này. Phò mã gia gia sẽ không nói loại chuyện này, mà lão sư, tiếp theo ông ấy sẽ tới Sơn Đông., Sau khi trở về, có thể hắn sẽ ở tại kinh thành trường cư, mà chính mình trở về Giang Ninh thành thân, sau đó thậm chí ngay cả gặp cũng không thấy. Cũng bởi vậy, hắn mới trong mấy lần gặp mặt cuối cùng này, đối với đệ tử chưa chắc là chính thức cỡ nào, làm ra điều kiện đề cập tới cuộc sống sau này.
Ý thức được điều này, mũi nàng đau nhức, đột nhiên muốn khóc. Mặt trời chói mắt, nước mắt rơi xuống.
Gió qua rừng, cây lá cát trôi qua như nước.
Còn chưa thật sự thưởng thức được sự thanh xuân ngọt ngào, chuông chiều đã vang vọng khắp núi...
Cũng trong thời khắc đó, bên trong biệt uyển, một khúc nhạc đệm nhỏ khác đang diễn ra.
Trước mặt Cơ Vãn Tình nói một câu ca ngợi mỹ lệ có liên quan tới Ninh Nghị, thậm chí không tiếc dùng Chu bang Ngạn để tôn lên, nhẹ giọng chế giễu. Nhưng khi Trần Tư Phong và Vu Hòa tới thăm dò tình huống có quan hệ với Ninh Nghị, sư phụ vẫn lắc đầu.
Đối với ấn tượng của Ninh Nghị, bên phía nàng vẫn luôn thay đổi, không cách nào làm rõ được.
Lúc đầu bằng hữu cũ quen biết, về sau cảm thấy hắn tài hoa hơn người, đến Biện Hà gặp nhau, một đường đồng hành bắc thượng, đã từng dự liệu được Ninh Nghị có mưu đồ gì, chẳng qua về sau mới phát hiện ra., Lúc đó nàng đã xem thường vị bạn cũ này. Sau khi trở lại kinh thành, hỏi thăm thêm một chút về tình huống của Ninh Nghị và Giang Ninh, tình huống của que lâu linh thông thế nào. Khi nàng muốn nghe ngóng, không ít chuyện vụn vặt vỡ vụn phản ứng lại, từng bước một sửa lại ấn tượng của nàng với Ninh Nghị.
Khi đám giặc cướp Lương Sơn vào Giang Ninh Kiếp Ngục, đã từng giết vào nhà vải Tô gia, giết hơn hai trăm người Tô gia gần một nửa, cuối cùng là một con rể Tô gia ra sức chém giết, chính diện bức lui hung đồ cùng hung cực ác của Lương Sơn. Nàng không cách nào thăm dò được chi tiết chuyện này, cho dù có, hơn phân nửa cũng thêm mắm thêm muối không là thật. Nhưng tin tức như vậy cũng đủ để cho nàng biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lúc trước theo thuyền một đường đi về phía bắc, Ninh Nghị từng thuận miệng đề cập hắn sẽ đến Sơn Đông một chuyến ở phía Bắc. Lúc đó suy đoán của mình quá mức ôn hòa, chỉ cho là hắn muốn đi kinh thương hoặc là làm việc nhỏ gì đó., Cùng người khác hỏi thăm chuyện của Sơn Đông. Người kia... Là lãng tử Yến Thanh gì đó, kể cho mình một ít chỗ tốt của người Lương Sơn, còn chuyện gì mình vẫn không rõ cùng người khác tuyên truyền Hiệp Đạo Lương Sơn, cũng không biết lúc ấy tâm tình của hắn như thế nào.
Bất quá tâm tình quay về, hắn lúc ấy cũng đã bố trí rồi. Đêm hôm sau, vị Cẩm nhi cô nương kia thoạt nhìn như nổi giận trước mặt mình, có lẽ cũng bởi vì mình đang nói về hiệp nghĩa của Lương Sơn. Có thể dưới tình huống như Giang Ninh, một mình bức lui hung đồ Lương Sơn, sau đó ở hành trình Biện Hà tiêu diệt toàn bộ người của đối phương sẽ có trọng lượng như thế nào., Sư phụ vẫn là biết rõ, đặc biệt là thông qua con đường còn trực tiếp hỏi thăm trên đường còn đi theo thiên quy Trần Kim quy, xác định Ninh Nghị lúc ấy dĩ nhiên là đầu não hành động, nàng liền biết, suy đoán của mình đối với hắn lúc trước, có chút ngây thơ.
Bởi vậy một đường chắp vá, tình huống trở nên rất rõ ràng, nhà bình thường nếu bị phỉ nhân cướp sạch, nhiều lắm cũng chỉ là báo quan. Mà đứng bên này, xem ra là định một đường truy sát, sau khi đến kinh thành chuyển núi sang Đông., Là muốn giết đến nhà đối phương để báo thù! Trần Kim Quy không tiện nói ra bối cảnh của Ninh Nghị bây giờ rốt cuộc là vì sao, nhưng sư phụ vẫn hiểu được, sau lưng Ninh Nghị vẫn có bối cảnh của hắn. Lần này lên kinh, cũng chính là muốn thống trị lực lượng, báo thù đông hành.
Sự tình chỉ có thể tạo thành hình dáng như vậy, có tỉ mỉ thế nào cũng không có biện pháp, sư phụ đương nhiên cũng không nhất thiết phải tra cho ra, lần gặp mặt này, nàng cũng thuận miệng hỏi vài câu, dặn dò Ninh Nghị phải cẩn thận. Đối phương hiển nhiên cũng không kỳ quái chính mình có thể đoán được những chuyện này, thuận miệng trả lời.
Sư phụ ở trong thanh lâu nhiều năm như vậy, một trái tâm tư linh hoạt trong sáng, nói đúng hơn là so với những người có phong thái trung thượng như Trần Tư Phong thì tâm tư vẫn phải giữ lại. Nhưng bạn tốt ngày xưa của Ninh Nghị lại có trình độ giống với nàng, thậm chí còn cao hơn, không thể không nói., Có đôi khi thuận miệng nói ra một câu, đối phương dễ dàng biết được những điều phía sau chỉ, tiểu tâm tư, hài hước, có thể nắm chắc chuẩn xác ý đồ sau lưng, loại cảm giác này, lại bởi vì thân phận bạn tốt lúc nhỏ không cần quá mức đề phòng, kỳ thật rất tốt.
Nhưng nàng vẫn đánh giá sai một số thứ.
Ngay lúc phát hiện đám người Cơ Vãn Tình đặt mục tiêu lên người Ninh Nghị, trong lòng cô kinh ngạc, đúng là buồn cười, cũng mong đợi mong đợi vô cùng lớn lao. Trong toàn bộ quá trình này, cô rất hiếu kỳ về chân tướng sự tình, cho nên mấy câu nói của cô đều có tâm tư thăm dò., Bên phe Lập Hằng, hiển nhiên cũng có mục đích như vậy. Sau khi xác định rõ ràng chuyện này, trong toàn bộ quá trình, nàng đều mang theo tâm tình chờ mong, vừa cười nhạo đám người Cơ Cơ Vãn Tình ngu xuẩn, chọn đối thủ không nên chọn.
Trong lòng nàng sớm đã làm xong cái gọi là nhất thiết lập môn võ công, hoặc là phá giải những khó khăn của đối phương, lấy một bài thơ hay so với tất cả các thư sinh ở đây. Trong lòng đang suy nghĩ, chỉ là chính mình có nên đem Hoán Khê Sa Côn Bằng nói ra hay không., Kể hoa cho nàng. Nhưng ngay cả nàng cũng không nghĩ tới, sự tình cuối cùng lại kết thúc như thế, lấy một bài thơ đập lật đổ toàn trường, nghênh ngang rời đi, vậy mà tiện tay viết ra... Một bài thơ như vậy.
Đối với lập Hằng, trong lòng mình vậy mà vẫn còn đánh giá thấp, nghĩ tới đây, tâm tình của nàng đều có chút phức tạp khó nói nên lời.
Nếu nói lần trước ở hội thi của Giang Ninh nhìn thấy, sau khi nhìn thấy cảm tình của Ninh Nghị và Vân Trúc, nàng cảm thấy vị bằng hữu này quả nhiên là tài tử phong lưu, tài hoa hơn người, vậy thì lần này, nàng nhìn Ninh Nghị vào mắt thực sự cảm thấy có một loại khí thế và uy thế kinh người của đại tài tử, so với suy nghĩ của mình thì lợi hại hơn nhiều, càng thêm kinh người, ầm ầm bức đến cảm giác trước mắt của tất cả mọi người.
Có lẽ phương diện này của hắn thật sự là...có thể không đặt tất cả mọi người vào mắt...
Một câu mang theo sóng lớn kia đi lưu lại, cũng làm cho nàng lặp đi lặp lại mấy lần, nhưng trên thực tế, những lời này không phải là cảm giác thân thiết, mà là hơi xa cách. Nàng cũng không biết trong câu này có phải là đang thay mình chỉ hay không, nhưng vô luận thế nào, cái chữ Kiền này thật muốn truy cứu sâu bên trong, là có chút hạ thấp nghĩa, lúc này có lẽ không nhiều lắm, cũng ẩn chứa một chút cảm giác cao nhã, nhưng cuối cùng là có ý nghĩa hạ nhục hoặc là hơi thấp một bậc ở trong đó.
Sư phụ cũng không ngại việc thành danh bằng hữu như Trung Trần Tư Phong với nàng, nhưng trước mắt, những lời này đã kéo dãn khoảng cách giữa nàng và Ninh Nghị ra một chút, lúc trước mình có lẽ nên đi, bằng hữu thấp kém đột nhiên trong những lời này cao hơn mình một chút., Thậm chí trong mơ hồ còn có một loại cảm giác áp đảo mình, nàng cũng không cảm thấy tức giận, chỉ là trong lòng, vẫn cảm nhận được cực kỳ phức tạp, ngay cả chính nàng cũng có chút không dễ quy nạp.
Có chút mới lạ, nhưng tựa hồ cũng không ghét...
Nàng đang quy nạp tâm tình của chính mình, trong lúc tụ hội cũng có vài người phản ứng lại, cuối cùng bởi vì không phục, tìm kiếm đủ loại lý do để nói Ninh Nghị như vậy. Thi tác không tốt không có bao nhiêu người kể chuyện., Nhưng sau một lát, lại có một người nói ra vì sao Ninh Nghị ngay từ đầu không chịu làm thơ, hiện tại lại chịu, bài thơ này nói không chừng là tiểu quận chúa từ nơi nào lấy được. phỏng đoán như vậy chiếm được mấy người phụ họa, nhưng mấy vị lão giả còn chưa nói gì.
Sư phụ cũng không để ý những chuyện này, trước mắt dù ồn ào thế nào, nhưng sự tình tối hôm nay nếu truyền ra ngoài, ai là thằng hề ai mất mặt thì mọi người đều thấy rõ ràng, bọn họ có lẽ có thể lấy trứng gà mổ xương ra tìm cách giải thích., Tốc độ phát tán tin tức của mình chẳng lẽ là giả sao? Cơ Vãn Tình ở trường hợp như vậy muốn công khai nể mặt mình, mẫu thân đã biết, không biết sẽ tức giận thế nào đây. Đường Nguyệt và phù thu sương được gọi tới hiển nhiên không biết gì, nhưng sau này khẳng định cũng bị mẫu thân mắng cho một trận, thực sự là nhất cử lưỡng tiện.
Trong lòng có chút tùy ý nghĩ tới, trong ánh mắt, đột nhiên chú ý tới một đạo thân ảnh đang hướng bên này. Nàng chần chờ muốn đứng lên chào hỏi, vị lão giả thần sắc ung dung kia đã đi tới, chắp tay, ở chỗ nghiêm lệnh đám người bên trong phản ứng lại, muốn đứng dậy trước khi nói chuyện với đối phương cũng đã truyền khắp toàn trường.
"Có liên quan đến việc này, lão phu có thể lập Hằng làm bảo đảm."
Kẻ nhằm vào hiển nhiên là những kẻ nói thơ chưa hẳn là người mà Ninh Nghị viết. Lời hắn vừa nói ra, những người bên kia còn đang nghị luận quay đầu lại nhìn, cũng đều ngạc nhiên.
Chậc, hóa ra là thế...
Sư phụ thầm nghĩ, những việc liên quan đến việc liều mạng của Ninh Nghị mới có thể ghép được một miếng nhỏ.
Lập Hằng đến kinh thành, bối cảnh sau lưng là vị lão nhân gia này sao?
Hay là... là sau lưng hắn, một vị khác có địa vị cao hơn?
Ha ha, mười chín tên rồi, cảm ơn mọi người. Bắt đầu một chút vốn liếng, sữa mẹ, thợ săn hèn mọn đã đến vị trí thứ hai ba!
Gần đây có người nói về chuyện của Lý Bạch, vốn chuyện này không có gì để nói, nhưng loại thiếp này có mấy cái, ta xem bói một chút: Mọi người tôn trọng một chút có được không! Có liên quan tới quan hệ giữa Lý Bạch và võ triều, ta ở chương đầu tiên đã bỗng dưng tổ chức luận thảo luận. Ta biết không có bao nhiêu người thích xem, nhưng điều này rất quan trọng với các học sinh.
Được rồi, đây là một chuyện cười nhạt, nhưng đặt ở chương đầu tiên nếu như không có ai chú ý tới, ta sẽ rất khó xử, mặt khác khi dưa hấu tịch thu hành lang hành lang của hiệp khách tại sao không có ai cảm thấy kỳ quái...
Lại: Ta rất muốn điều tra một chút, ta ở chương chương chương nói những cảm giác cởi mở này có hay không, tỷ như hòa giải các tình tiết tình tiết của mọi người đối với Chương tiết, nếu như sẽ nhạt đi, sau này loại bỏ nghi vấn này chỉ làm chương chương.
Bất cứ thứ gì cũng không thể ảnh hưởng đến bản thân quyển sách... chưa hoàn thành. Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài đến ( Bổn đứng) ký duyệt, khen thưởng, ngài ủng hộ, chính là động lực lớn nhất của ta.