Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trên Nguyên Dạ, Cựu Vũ lâu.
Năm tháng trước Trung Thu đêm, Thủy Chuyển ca từ vừa ra, kinh diễm Giang Ninh. Thậm chí có người nói, mấy năm tiếp theo Giang Ninh Thi Hội khó có ai làm Trung Thu nữa., Ánh trăng sáng này khi nào thì ở trong những nơi ăn mừng tụ tập vẫn là mỗi lần được hát lên, thời gian năm tháng không đủ để hòa tan sự chấn động của từ này, thậm chí theo thời gian trôi qua, sẽ chỉ càng truyền càng rộng, thậm chí những nơi như Trường An, Dương Châu này, thậm chí còn bị chấn động., Bài thơ này cũng nhiều lần được ca tụng, thanh danh càng thịnh. Nhưng khi thời gian trôi qua, ban đầu trong phạm vi Giang Ninh có thảo luận về tác giả, nhưng dần dần bị hòa tan, quá lâu không có tin tức truyền ra, coi như cho rằng đối phương sao chép các loại suy đoán hoặc đánh bộ mặt, nói mấy lần, cũng không có tâm tình bàn luận.
Cho dù là Dạ Thượng Nguyên, vừa rồi đám người Ly Dương Dật và Tô Sùng Hoa nhắc tới Ninh Trung cũng chỉ là đang thảo luận trong phạm vi nhỏ. Nếu bàn về một đề tài như vậy với tất cả mọi người, vậy chẳng có ý nghĩa gì, nếu ngươi nói người ta là ẩn sĩ, là cuồng sinh., Dù sao người ta cả ngày dạy sách không để ý tới ngươi, cũng vì vậy, khi những người này đến bên ngoài cửa sổ nhìn vào, phần lớn mọi người vẫn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Bên kia mọi người vừa múa một hồi, lúc này lại ngồi một bên nghỉ ngơi, vừa cười nói vui vẻ với vài tên tài tử, chú ý tới tình huống bên này, nhỏ giọng hỏi thăm người bên cạnh.
Trong toàn bộ hội trường đều là tình huống như vậy, sau một hồi xì xào bàn tán, mới có người xuyên qua: "Hình như là tên Ninh Nghị kia Ninh Lập lập tức ở dưới lầu."
"Làm cái tên Ninh Lập vốn là thủy điều ca đầu tiên kia sao?"
"Côn Bằng Dương gia ngay cả người này cũng mời?"
"Tô gia kia bất quá chỉ kinh doanh kinh doanh buôn bán, Kính Dương gia Giang Trữ thủ giàu, mặt mũi này sao có thể không cho, chỉ là... Nghe nói người này mua danh chuộc tiếng..."
"Hắn từ trước tới nay không tham dự tụ hội lần này ngược lại là sự thật, bất quá nghe nói thổ lộ lại là rất phóng khoáng..."
Trong lúc mọi người nhỏ giọng bàn luận, Túc Lan cũng chỉ mỉm cười nghe. Cái từ Thủy Chuyển Ca đầu nàng đã hát rất nhiều lần, nhưng loại tụ hội này đương nhiên nàng không thể biểu lộ sự tò mò trong lòng ra, chỉ nhìn người bên cạnh nói vài câu, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Dương Dật.
Bên cửa sổ, đám người Tô Sùng Hoa đã nhận ra Ninh Nghị bên dưới. Tiết Tiến cười nói: "Đây không phải Tiểu Kiệt thì còn ai, phía trước là lập thủy mà." Ánh Dương Dật lại nhìn Tô Sùng Hoa một cái, Tô Sùng Hoa lúc này mới cười rộ lên: "Quả nhiên là lập Hằng và nha đầu Tiểu Kiệt."
Tiết Tiến thăm dò nói: "Không biết bọn họ đang làm gì, gọi hắn lên đây." Ô Khải Hào nói: "Xem ra là có việc." Bọn họ nói vậy, trong lúc nhất thời cũng suy nghĩ miên man, một lát sau Tô Sùng Hoa lại cười nói: "Nếu đã gặp mặt, bảo hắn tới một chuyến cũng không sao, Thượng Nguyên Dạ, có thể có lúc nào chẳng phải tùy tiện đi dạo thôi..."
Tô Sùng Hoa là người lãnh đạo trực tiếp của Ninh Nghị, vừa nói như vậy Yến Dương Dật mới quyết định, thấy Tiết Tiến có vẻ muốn trực tiếp gọi người, vội vàng nói: "Làm sao được, sao có thể như vậy. Với tài năng của Ninh huynh đệ, tự ta tự mình đi mời, chư vị đợi chút." Ô Khải Hào ở bên cạnh nói: "Ta đi cùng ngươi."
Lập tức hai người tạ lỗi với mọi người xung quanh một phen, đẩy cửa xuống lầu, trong phòng nhất thời đều nghị luận xem liệu Ninh Nghị tới đây sẽ xì xào bàn tán như thế nào, đủ loại suy đoán liên quan đến gã Ninh Nghị kia, đến giờ phút này mới học được., Lại lần nữa nổi lên. Tiết Tiến cười lạnh một phen, nói vài lời với mấy người quen bên cạnh, sau đó hơi nghi hoặc nhìn Tô Sùng Hoa: Lão già này đang giở trò quỷ gì... Tô Sùng Hoa không có ấn tượng tốt gì với hắn, chắp tay ngồi xuống, nói chuyện với Lý Liên Quân đang mỉm cười...
Thân thể trần trụi...
"Cô gia mất má theo! Cô gia không tìm được mẹ!"
Dưới lầu giữa sân nhỏ, Tiểu Đình đang ngồi yên lặng như đang hát, giọng nói có phần hả hê, nhưng phần nhiều là vì Ninh Nghị không tìm được nữ tặc kia mà yên tâm. Dọc đường đi, nó không ổn chút nào, xé vải vóc bên kia ra thành hai bím tóc dê thanh lệ, vừa đi, bím tóc nhoáng lên một cái, vẫn là hình dáng nha hoàn nhu thuận hiểu chuyện như trước.
Ninh Nghị biết rõ tâm sự của nàng, lúc này cười cười, quay đầu lại, Tiểu Kiệt cho rằng cô gia lại muốn giơ tay làm rối mái tóc nàng, hai tay kéo bím tóc của mình nhẹ nhàng lui về phía sau vài bước, trên mặt mím môi vui vẻ: "Ai nói ta mất dấu rồi?"
"Cô gia đúng là mất dấu."
Tiểu Kiệt đáp lại một câu vừa cười vừa nói, Ninh Nghị liếc mắt: "Chúng ta cứ chờ xem." Trước mắt nhìn về một hướng khác.
Trên thực tế hắn thật sự không mất dấu, chỉ là Tiểu Kiệt lo lắng cho hắn hiểu, nếu cô cho rằng mình mất dấu mà hài lòng, vậy thì cô phải cho rằng mình là tốt nhất. Lúc này trong quán rượu là bầu không khí náo nhiệt, xem ra mọi người ăn mừng hòa thuận với Nhạc Dung, nhưng có rất nhiều chi tiết trong đó không thoát khỏi sự quan sát của Ninh Nghị.
Theo một số người của Vũ Liệt quân truy tung theo, dựa theo lộ tuyến mà nữ tặc kia có thể bỏ trốn cùng với lộ tuyến phân bố của quân nhân Vũ Liệt quân, mình và Tiểu Kiệt hẳn là vẫn luôn ở phía sau, rơi không xa. Phía sau bức tường cũ có một lớp tuyết đọng không bình thường rơi xuống., Phía trước cửa chính có hai quân nhân của Vũ Liệt quân đang đàm phán với hộ vệ của quán rượu, lúc này mới được phép tiến vào, mà vừa rồi Ninh Nghị và Tiểu Sán vượt qua nửa vòng, chú ý tới có một gian phòng tạp vật cùng loại hoặc phòng ngủ hình như bị người ta cưỡng ép mở ra., Ninh Nghị cố ý tìm một gã sai vặt nói mấy câu, để hắn chú ý tới tình huống bên kia. Lúc này gã sai vặt có vẻ hơi bối rối, đang nói chuyện với một gã chủ sự, trên tay cầm một vài thứ màu đỏ.
Đó có thể là mảnh vải nhuộm máu, có thể là toàn bộ huyết y bị đổi xuống, nhưng nếu gặp phải chuyện này, trước khi biết rõ tình huống, tửu lâu là việc không tiện báo quan hoặc là làm công việc khác, chủ yếu là sợ ngạc nhiên làm rối loạn chuyện làm ăn đêm nay. Không nói đến việc người nơi này còn không rõ ràng chuyện Chu Tước đường cái hoặc là Phi Yến các, cho dù là biết là thích khách, chỉ sợ là biết là., Chỉ cần không có quan hệ gì với mình, để cho nàng tự ly khai là được. Nếu nha dịch, quân đội bị điều đến đây, không chỉ đêm nay sinh ý phải hoàng rơi, đến cuối cùng còn có thể trên lưng can hệ bị lấy một khoản. Bởi vậy tạm thời tửu lâu cũng chỉ có thể tự mình điều tra, đề cao cảnh giác.
Sau hai thành viên của Võ Liệt quân, lại có hai gã thành viên từ cửa đi vào. Bọn họ đang chú ý tới tình huống khả nghi xung quanh, quản sự của tửu lâu cũng gọi vài người tới, dặn dò một phen, sau đó mấy tên ăn mặc như những gã sai vặt cũng phân tán ra, đồng dạng bất động thanh sắc dò xét bên trong. Sau khi bọ ngựa bắt ve chim sẻ, Ninh Nghị chỉ cần đi theo phía sau nhìn thế cục phía sau những người này, lặng lẽ làm một con hoàng tước tốt là đủ rồi.
Từ sau khi nghe nói trong khí công thần kỳ, Ninh Nghị vẫn muốn kiến thức một chút, hơn nửa năm, lúc này mới nhìn thấy một thứ thoạt nhìn có thực chất, y tuyệt đối không chịu bỏ qua. Tiếp theo có thể làm gì còn rất khó nói., Nhưng chỉ cần có cơ hội, biện pháp nào cũng có thể nghĩ đến, tùy cơ ứng biến là được. Chỉ là hắn không ngờ tới, đợi đến trên đường từ lầu một lên lầu hai, hắn tự xưng là Hoàng Tước thì lại bị hai tên thợ săn hoàn toàn không tính toán ngăn chặn.
"Ninh hiền đệ, Tiểu Kiệt, thật sự là tình cờ." Từ trên thang lầu bước xuống, đầu tiên là chào hỏi hai người, là Ô Khải Hào từng gặp mặt một lần. Sau đó, một nam tử trẻ tuổi khác cũng chắp tay chào hỏi: "Trích Hằng hiền đệ, ngưỡng mộ đã lâu, tại hạ là lần đầu tiên thấy. Nhưng tên người này đã nghe qua, người nối nghiệp của Triều Dương gia.
Sau đó lại được Ô Khải Hào giới thiệu một phen. Sau khi hàn huyên xong, Ninh Nghị mới biết được phía trên đang có một hội thi lễ khác. Y tất nhiên là không có ý định đi. "Xin lỗi, tại hạ còn có chuyện quan trọng, tại hạ còn có việc quan trọng, Thi hội sẽ không tiện đi, hai vị thịnh tình..." Lời khách sáo không dứt, Ô Khải Hào đã thân mật kéo tay y lên, bày ra vài phần thái độ thân thiện cùng hào sảng: "Nếu đã tới đây rồi thì..., Có thể nào không lên ngồi, nhìn hiền đệ cũng đang muốn lên lầu, hẳn là trên lầu cũng có lời mời? Ha ha, việc này không ngại, chậm trễ một chút thời gian, để Kỳ Dương huynh một người đi lên thông báo một tiếng là được. Huống chi lúc này trong Thi Hội, đám người Tô Sơn trưởng lão, Lý Đức Tân đều ở trong đó., Mọi người ngưỡng mộ tài học của hiền đệ, hiền đệ nếu qua cửa không vào, cũng không phải là đạo hữu giao... Hiền đệ đi lộ mặt là được, nếu thật sự có việc gấp phải đi trước, mọi người sẽ thông cảm, hặc hặc, lại nói tiếp, Kính Dương huynh cũng đã nhắc tới việc này lâu rồi... "
Ô Khải Hào thân thiết kéo Ninh Nghị lên lầu, mờ mịt dương dật là ôn văn nho nhã, nói chuyện khéo léo. Thi hội kia liền ở lầu hai, Ninh Nghị nếu đã lên lầu, trong lúc nhất thời thật đúng là không chối được, quay đầu nhìn lại, Tiểu Kiệt cũng có chút cao hứng, bị ánh mắt của hắn quét qua, nhất thời hé miệng ra làm cho vẻ mặt trở nên hàm súc một chút, đôi mắt hồn nhiên chớp chớp.
Nha đầu này...
Tâm tư Tiểu Kiệt vừa nhìn là biết, quay đầu thường thường nhìn bên trong thính đường một cái, khuôn mặt tươi cười của Tiết Tiến rõ ràng ở trong đó, nửa năm qua hắn lui tới cùng bọn Tần lão, mình cũng đã xem qua rất nhiều thứ, nếu là tiểu tràng diện thật cũng không sao. Chỉ là trước mắt thật không đúng lúc, quay đầu lại nhìn một chút mấy tên lam sam quân nhân áo lam, lại nhìn quanh tình huống đám sai vặt trong lâu một chút, khẽ nhíu mày.
Sau đó lại là đủ loại hàn huyên, chào hỏi, trong phòng có mấy chục tài tử, có ấn tượng ít tới mấy, người quen chỉ có đám người Lý Liên, Tiết Tiến, Tô Sùng Hoa. Đợi đến khi nghe Dương Dật giới thiệu một phen, danh kỹ sặc sỡ đã lâu kia cũng đứng lên hành lễ với hắn, nói: "Ngưỡng mộ đại danh công tử các loại, cô gái này chừng mười tám mười chín tuổi, dáng dấp xinh đẹp, Ninh Nghị cũng chỉ chắp tay: "Xin chào."
"Tại hạ thật sự có chuyện quan trọng trong người, hôm nay không tiện ở lâu, chư vị..."
Cơ hội thoáng qua... Mặc dù nói cái này cũng chưa chắc có thể được coi là cơ hội, nhưng đối với Ninh Nghị mà nói, cùng một đám thư sinh tán gẫu luận thi, thậm chí còn tham dự những đấu giác câu tâm này sao có thể so sánh với võ công thú vị. Ninh Nghị cũng không phải là người theo đuổi chủ nghĩa lãng mạn của nhân loại, nếu thật sự là thuần túy theo đuổi lực lượng hay gì đó., Trước kia hắn đã hiểu rõ bao nhiêu phương pháp huấn luyện quân đội, muốn bất chấp một thân kiên cường khí công gì đó để luyện ra cũng không phải là không có khả năng. Chỉ là quá nhiều đồ vật hắn đã từng thấy qua, thời cổ đại có, ngàn năm sau đều có., Nhưng duy nhất chưa thấy qua, chính là cái gọi là nội công này. Lập tức trực tiếp mở miệng cáo từ, lời còn chưa dứt, liền có người nói ra.
"Ninh công tử một thân tài học, ngày đó hội Thi Thi ở Thiên Miểu Viên, một bài Thủy Chuyển ca đầu kinh diễm bốn tòa. Hôm nay ngày thượng nguyên giai, cũng là buổi thi hội của Kính Dương gia, vì sao Ninh công tử không tiếp tục lưu lại một bài thơ mãnh liệt, cũng để cho chúng ta ngày sau nói chuyện, có vinh quang chứ."
"Không sai, nếu Ninh công tử lưu lại một tác phẩm lớn, ngày sau chắc chắn sẽ thành giai thoại."
Đây coi như là thẳng thắn khiêu chiến, Ninh Nghị khẽ nhíu mày: "Ngày khác, tại hạ hôm nay quả thật có việc trong người."
"Có việc gấp gì, có thể nói ra, chúng ta có thể giúp Ninh huynh một chút."
"Không sai, quân tử bằng phẳng, Ninh huynh nếu thật sự có việc gấp, cứ nói đừng ngại."
Sau đó có người nhỏ giọng nói: "Chẳng lẽ người này khinh thường chúng ta..."
"Quá cuồng vọng..."
"Sợ lời đồn là thật..."
Tiếng nói không cao, nhưng hoàn toàn có thể truyền vào trong tai mọi người, trên chiếu ở phía trước, Ngọc Lan dùng thân phận người đứng xem nhìn tất cả. Nàng biết trong lòng Kính Dương gia cầu tài như khát, thanh danh Ninh Nghị này từ đầu đã hình dung ra hai bên, nhưng Kính Dương Dật vẫn ôm hy vọng với hắn., Dù sao mua danh chuộc tiếng trong đám nhị thế tổ quá nhiều, nếu đối phương thật sự là có tài, thì lôi kéo được cũng là đại thu hoạch, bất quá theo tình hình hiện tại xem ra, sợ là không có chuyện tốt như vậy. Nhìn bộ dáng Ninh Nghị, cũng bất động thanh sắc nhíu nhíu mày, có chút thở dài.
Ninh Nghị quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hai gã nam tử áo lam đang đi qua hành lang đối diện, còn chưa quay lại, Tiết Tiến đột nhiên nhảy ra, ngăn trở tầm mắt của gã.
"Ninh huynh, để tiểu đệ nói một câu công bằng, như vậy sẽ là lỗi của ngươi rồi." Tiết Tiến cười vui vẻ: "Người đầu thủy cải ca đầu của Trung Thu Dạ đủ để chứng minh Ninh huynh ngươi có đại tài.", Tụ hội hôm nay, mọi người vừa mới nói đến tên của ngươi, đều là thật lòng ngưỡng mộ, khen không dứt miệng. Bên ngoài cũng có người nói Ninh huynh ngươi mua danh chuộc tiếng, Thủy Chuyển Ca Đầu chỉ là đạo văn., Từ trước tới nay tiểu đệ chưa bao giờ tin. Hôm nay chúng ta nói đến việc ngươi đã đến, đây là chuyện trời cao định trước, là duyên phận! Tiểu đệ cũng biết thơ từ tuyệt đối không phải thuận miệng thành công, Ninh huynh cũng có thể ở đây chờ một lát, đợi đến lúc có chút linh cảm., Tùy tiện làm một bài thơ, cũng không nhất thiết phải tuyệt diệu như thủy hồi ca đầu nha. Chỉ cần có một bài, lần sau tiểu đệ trên đường nếu lại gặp người khác cầm chuyện này không phải Ninh huynh, tiểu đệ tuyệt đối sẽ bạt tai đập hắn! Gọi hơn mười mấy gia đinh, đánh hắn! Bắt hắn vào nha môn, lấy thanh âm phỉ báng người khác cáo hắn, tên là Tri phủ đại nhân dày vò hắn! Ha ha, như thế chẳng phải sảng khoái sao!"
Tiết Tiến hoa chân múa tay nói. Ninh Nghị nhìn hắn biểu diễn, cũng bật cười.
"Tóm lại, chúng ta chính là tuổi tận hưởng hạnh phúc. Hôm nay các vị huynh trưởng cao hiền đang ngồi, mọi người rong ruổi đi tiếp, thịnh ý quyền pháp như vậy, có thể có chuyện gì gấp? Nếu thật sự có việc gấp, mọi chuyện tổn thất ta cõng rồi! Nếu phải xin lỗi, tiểu đệ sẽ đi cùng ngươi, chịu đòn thỉnh tội đúng không?"
Hắn nói xong, ở một bên khác, cũng có một thanh âm nghị luận vang lên: "Lập Hằng, nếu mọi người đều nói như vậy, ngươi cũng đừng chối từ. Người trẻ tuổi hiểu được 《 Quang Dưỡng Tỏa 》 là tốt, ngẫu nhiên cũng phải bộc lộ tài năng, hôm nay hơi buông lỏng một chút, biểu hiện một phen, thế nào?"
Ninh Nghị quay đầu lại.
Tô Sùng Hoa ung dung chậm rãi nói, chính là Tô Sùng Hoa đến từ vẻ mặt tươi cười ấm áp, dường như đang cao hứng vì một tên tiểu bối như Khánh Sơn thư viện. Ánh mắt Ninh Nghị đảo qua, sắc mặt đột nhiên lạnh lùng., Sau đó, khóe miệng nở nụ cười, nụ cười đó lọt vào mắt Tô Sùng Hoa như có vài phần uy nghiêm như khi Tô Thái Công nổi giận, lại có chút quỷ dị. Tô Sùng Hoa hoàn toàn không nhìn ra vẻ mặt này là có ý gì.
Tô Sùng Hoa cố gắng nở nụ cười, cũng may bên kia Tiết Tiến cũng nói tiếp.
"Ninh huynh, phản ứng này của ngươi rốt cuộc là có ý gì? Nói thật, tiểu đệ gần đây nghe nói có lời đồn lan truyền khắp nơi, nghe đồn chính miệng ngươi nói với trưởng bối Tô gia, nói Thủy Chuyển Ca Đầu của ngươi là một đạo sĩ nghe tiếng ngâm xướng từ lúc còn bé. Tiểu đệ vốn không tin., Ninh huynh phẩm tính cao cường, sao có thể như vậy! Chỉ là không chống nổi sóng to gió lớn. Ninh huynh, nếu thật sự có việc này, chính là tiểu đệ nhìn lầm ngươi, ngươi hôm nay nếu thật muốn đi, liền đi qua bên cạnh tiểu đệ! Tiểu đệ tuyệt không ngăn cản! Chỉ coi như nhận lầm người như ngươi!"
Lời này của hắn cũng không có gì phải lý giải, chỉ là nói rất chính nghĩa, Ninh Nghị thật sự muốn đi, ngày thứ hai liền đem tên tuổi đạo văn của hắn cho ngồi. Lời vừa dứt, trong phòng có chút yên tĩnh, người bên cạnh chờ đợi phản ứng của Ninh Nghị, Chử Dương Dật muốn giải vây một phen, trong lúc nhất thời cũng không nói gì. Sau đó, chỉ thấy Ninh Nghị quay người lại, liền đi tới bên cạnh Tiết, miệng nói một câu nhàn nhạt: "Cũng được."
Tiết Tiến quay đầu lại đang muốn nói chuyện, đã thấy Ninh Nghị đi thẳng đến bên cạnh một cây bút lông. Tụ hội này vốn là hội thi, giấy và bút đều có, bên kia vốn có một người ngồi, vẻ mặt tươi cười có chút hả hê, lúc này hơi cứng đờ, Ninh Nghị cắm bút lông bút vào trong mực nước, dừng lại một giây.
Ánh mắt xuyên qua đám người, nhìn về phía Tô Sùng Hoa, bên cạnh bàn cách Tô Sùng Hoa không xa, một thị nữ áo xanh đang rót chén rượu cho thiếu hụt, lạnh lẽo, loại thị nữ này ăn mặc cũng khá dày, nhưng bóng dáng đó, Ninh Nghị mơ hồ nhận ra một điểm.
Không thể tưởng được... Thật đúng là không mất dấu...
Tiểu Kiệt nghe đám người Tiết Tiến nói chuyện thì có chút tức giận, nhưng lúc này lại có chút kinh hỉ đi theo. Đám người Lý tần lúc này cũng đi theo, bút lông ngâm trong mực hai giây, hướng tờ giấy hạ xuống: "Cũng tốt, hôm nay thượng nguyên giai lễ độ, chư vị đã có thịnh ý như thế, tiểu đệ cũng không dám giấu tài, bêu xấu!"
Ánh mắt theo bóng lưng thị nữ kia, bút lông vẽ lên giấy, nhưng dù sao cũng không phải là chữ thép, cho dù dùng cỏ cuồng thảo vung lên, Ninh Nghị viết cũng không nhanh. Lý Liên ở bên cạnh nhìn, một lát sau, giúp hắn viết chữ viết ra.
"Thanh Ngọc bàn... Nguyên Tịch..."
Giọng điệu của hắn trong trẻo, toàn bộ thính đường đều nghe được rõ ràng, lại trôi qua một lát, dung nhan và tư thế đứng xem đều trở nên chính thức, tiếp tục đọc: "Đông Phong Dạ Phóng... Hoa Thiên Thụ..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Câu đầu tiên của Thanh Ngọc án trải rộng đại khí!
Tiết Tiến, Tô Sùng Hoa, chớp mắt đã thay đổi sắc mặt...
Thân thể trần trụi...
Một vài câu đề khác, mấy thiên hậu thiên giết Côn Bằng tổng cộng có tám vạn năm nghìn ngày trước ở Thiên Tống, tháng sau sẽ bắt đầu phát ra. Hôm nay buổi trưa ta nhìn lại bản thảo tám vạn năm nghìn chữ này, sau đó cộng thêm mảnh vỡ kịch bản cuối cùng của ba ngàn chữ... Nói thật hai năm trước khi ta kết thúc quyển sách này đã hứa có một phần sau, bởi vì lúc đó còn có rất nhiều ý tưởng, quyển sau này đến năm nay ba tháng mới hoàn thành., Bất kể là hai năm trước hoàn thành chính truyền hay là năm nay ba tháng hoàn thành phần sau, trong lòng ta đều không có chân chính cảm giác được quyển sách này đã chấm dứt, bọn hắn một mực xoay quanh trong đầu ta, cuộc sống, cho đến hôm nay, hoàn thành xong ba ngàn chữ, bỗng nhiên cảm nhận được... tựa như là một đứa bé vậy., Bây giờ cuối cùng cũng có thể thả hắn đi. Bọn hắn sẽ tiếp tục sinh sống ở thế giới của bọn họ, đã không cần ta phải tiếp nhận khoảng cách xa hơn nữa, có một vài phiền muộn cùng thương cảm, cũng có những câu chuyện sau khi viên mãn thoải mái. Tóm lại, tháng sau, cả bộ giết Côn Bằng sắp hoàn thành. Sách sau tám vạn năm ngàn thêm một cái ba ngàn chữ., Ngoài ra còn có một bản ngoại giới hơn hai vạn chữ, viết theo câu chuyện của thế giới trước kia, Cố gia từng danh hiệu Bạch Dạ sáng tỏ, sáng lập nên chư thần vô niệm, lập nên xung đột với Đạo Húc, đây từng là kết cục của bộ tộc ẩn sát nhất ẩn, tất cả đều được phát ra ngoài.
Thư giả của chuối tiêu hơn phân nửa đều đã xem quyển sách này, nếu là người mới, cũng không ngại đi xem một chút, có lẽ có người thích.
Đúng rồi... Xin hãy cố duy trì phiên bản chính chính....
Yêu cầu vé Tam Giang, đề cử vé.
Một quyển sách giới thiệu bằng hữu: 'Thiên Lăng', hiệu sách bốn ngàn ba mươi ba.
Giới thiệu đơn giản: Đánh dấu ấn cho ông trời, phi thăng không cần độ kiếp!
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!