Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vốn là Tào Hồng bố trí Phục Lục Hồng, lấy thân phận khách nhân, cố ý đưa ra lời mời lúc mọi người ở bên cạnh đối phương. Trong núi rừng, trên thực tế quy củ không nhiều, hiện giờ Thanh Mộc trại xem như đã mở cửa làm ăn., Thái độ của đối với khách hàng càng tốt hơn một chút. Tào Hồng gặp phải Lục Hồng đề nghị có việc trao đổi, mặc dù trong lúc nhất thời bên người không có ai khác, Lục Hồng Đề cũng theo tới đây. Lúc đó nàng chỉ tay không, không mang theo vũ khí, dễ lừa gạt như vậy, Tào Hồng còn thầm cười nàng không có bao nhiêu kinh nghiệm giang hồ.
Nhưng từ công kích của chín người mà có thể sinh ra thân thủ lao ra khỏi căn nhà gỗ này, thật là làm cho hắn sợ hãi kêu lên một tiếng. Lúc này những người khác trong sơn trại cũng đã làm khó dễ, ánh lửa và tiếng la giết lan tràn. Đám Tào Hồng truy kích ra ngoài, Lục Hồng Đề nhanh chóng lao đi., Bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng đuổi theo, khi hai tên thanh mộc trại phía trước lao ra công kích Lục Hồng Đề, nữ tử chỉ nghiêng người tránh qua, sau khi quát hỏi không có kết quả., Công kích về phía hai người tiến lên nghênh tiếp. Lúc song đao bổ xuống, nàng cơ hồ nhanh như chớp đá nát một cái đầu gối một người trong đó, vung tay đánh bay trường đao trong tay một người khác ra ngoài. Sau đó là hai cái bạt tai, vung lên trên đầu hai người, đánh cho hai người bay ra hai bên.
Khi đó một tên thân binh phía sau cũng đã chạy tới, vung đao bổ ra, lại bị Lục Hồng trở tay vặn cổ tay một cái. Ở trong nữ tử, Lục Hồng nhắc xem như là cao gầy, nhưng dù sao đối phương cũng là thân vệ do tinh binh chọn lựa ra, vóc người khôi ngô, cái đầu còn cao hơn Lục Hồng Đề một cái đầu. Khi Lục Hồng Đề định xông lên, thì gã cũng bước một bước về phía trước một bước, muốn bắt và té ngã đối phương.
Lúc này thân binh kia xông tới mãnh liệt, trong nháy mắt hai đạo thân ảnh xông ra hơn hai trượng, ngươi muốn ném ta ngã ba lần, trong không khí cơ hồ đều nghe được ba tiếng "Hô, hô", hô" vang dội, sau ba lần xoay tròn, đều bởi vì thế xông tới kia mà bay lên.
Oanh một tiếng vang thật lớn, hai đạo thân ảnh đánh thẳng vào căn nhà gỗ phía sau, mạnh mẽ phá vỡ vách tường cứng rắn do Bạch Dương Mộc tạo ra.
Lúc này trong núi rừng, thứ không thiếu nhất chính là gỗ, vật liệu gỗ dùng để dựng phòng vô cùng cứng rắn, thân thể huyết nhục muốn phá ra, thật là đáng sợ., Là thân thể tên thân binh kia gắng gượng chịu đựng. Khi thân thể hai người bay lên không trung, thân binh kia đụng vào tường gỗ sau lưng, mà ở phía trước hắn, thậm chí Lục Hồng Đề dùng khí thế bôn lôi đụng tới hắn còn cải biến tư thế thân thể, nghiêng người đâm vào trong ngực của hắn, rõ ràng chính là sát vào núi.
Lúc này các loại quyền pháp đều có phương pháp phát lực của mình, nhưng rất nhiều kỹ thuật cũng có chỗ tương thông, một chiêu này áp sát núi, nói trắng ra là dùng lực lượng toàn thân đánh về địch nhân, lúc luyện dùng thân thể va vào vách tường, nhưng lấy lực lượng làm chủ chiêu thức, bình thường vẫn là do nam tử sử dụng. Chỉ là lần trước mắt này., Sức mạnh ba lần xoay tròn kia đã không biết bao nhiêu lần, thân binh kia đã mất đi trọng tâm, khi hai người bay lên, Lục Hồng Đề từ trong ngực hắn mạnh mẽ đâm vào, tất cả lực lượng đều đánh vào trên người hắn, chỗ dựa vững chắc hơn chỗ cũ không biết bao nhiêu lần.
Lần này, không chỉ trong miệng hắn phun ra máu tươi, cơ hồ ngay cả thân thể dưới giáp da cũng bị đụng nát, mấy chỗ bắn ra huyết vụ, khi hắn nện ầm ầm vào trong phòng, phòng xá khuynh đảo lộn xộn, bọn người Tào Hồng liền thấy Lục Hồng Đề từ cửa phòng bên kia đi ra ngoài.
Khi đó Tào Hồng cũng đã kịp phản ứng, hắn đã gặp phải chủ ý khó chơi nhất.
Nhưng mà lúc này cưỡi hổ khó xuống rồi. Lục Hồng không muốn dây dưa với bọn họ nguyên nhân chủ yếu vẫn là lo lắng tình huống trong trại, nhưng đám người Tào Hồng không cách nào từ bỏ, mấy người gần như chạy được nửa cái sơn trại, thỉnh thoảng gặp phải đánh nhau, Lục Hồng Đề liền xông vào chém giết một trận, thuận tay đánh ngã mấy người rồi chạy xuống phía dưới. Nàng có thời không thủ, có khi thuận tay cướp lấy vũ khí., Chỉ cần không hình thành trận thế nghiêm mật, không phải sáu bảy người đồng thời vung đao về phía nàng, giao thủ ngắn ngủi vài chiêu, nàng sẽ vồ giết mấy người, đó căn bản là kỹ thuật hơn một ngàn chùy bách luyện, chiêu trí mạng, không lưu lại đường sống.
Tào Hồng và vài tên thân binh chỉ tạo thành chút phiền toái đối với nàng mà thôi. Khi nữ tử kia giết nửa người huyết hồng quay lại động thủ với bọn họ, cơ bản đã có khống chế được sự phản loạn trong trại. Trên thực tế, võ nghệ của Tào Hồng và năm sáu tên thân binh đồng loạt ra tay, vẫn có thể tạo thành uy hiếp đối với nàng, nhưng cũng chỉ là uy hiếp mà thôi. Ngày hôm nay đại khái không ngờ tới sẽ động thủ với nàng, nàng thân là trại chủ., Bộ váy dài màu đen rộng thùng thình, nhưng lúc này máu tươi loang lổ lốm đốm, nửa đỏ nửa đen, làm nổi bật lên khuôn mặt trái xoan cùng lông mày nhăn lại. Lúc thư bộ đánh tới, làm cho người ta có cảm giác không thể hóa giải được hàn ý.
Bảy người cùng đi còn có thể có uy hiếp, khi hỗn chiến đột nhiên bị ả giết chết một người, tốc độ tan tác đột nhiên trở nên nhanh hơn. Đám Tào Hồng một đường đánh lui, cuối cùng cũng hiểu được đối phương không mang vũ khí đi bàn chuyện với bọn họ, không phải là không có kinh nghiệm giang hồ, chỉ là cảm thấy không cần thiết.
"Ta, ta, ta nhận thua, ngươi dừng tay..."
Bị cỗ đại lực kia đẩy lùi liên tục mới dừng lại, Tào Hồng rốt cục không nhịn được hô lên, nhưng lời còn chưa dứt, một đạo thân ảnh từ bên cạnh gã bay qua, là tên thân binh vừa rồi vung đao ngăn Lục Hồng Đề lại, cũng không biết nàng làm thế nào đánh người ta ra xa như vậy. Thân thể kia phịch phịch phịch ngã trên mặt đất, lăn vài vòng mới dừng lại, phun ra một ngụm máu đã chết.
"Tướng quân đi mau -- "
Một tên thân binh khác đã bị đánh bay, hét lớn một tiếng bổ nhào về phía Lục Hồng Đề, muốn ôm lấy nàng, chỉ là thân thể còn ở giữa không trung, liền bị Lục Hồng nâng một chưởng vỗ lên đỉnh đầu. Tên thân binh kia quỳ một chân trên mặt đất, thân thể ngã lăn bên chân Lục Hồng. Tào Hồng thấy vậy muốn nứt ra: "Ta, ta là đại tướng thủ hạ của Tấn Vương..."
Lục Hồng nhắc tới bên này, lắc đầu, trên mặt của nàng cũng có mấy vết máu, nhưng nhìn kỹ, lại khiến người ta có cảm giác trong trẻo, không có lệ khí của kẻ giết người thường, chỉ nói: "Ta sẽ không thả ngươi đi."
Âm thanh không linh, khoảng cách kéo gần, Tào Hồng xếp chính thương, "A" một tiếng gầm thét đâm ra trọng thương, Lục Hồng cất bước, thân thể tựa như cùng trọng thương kia hòa vào nhau, Tào Hồng cảm thấy trong bụng trúng một đòn, lần thứ hai là ở tâm khảm, sau đó, tiếng gió rít gào truyền đến, tiếng xé gió cuốn ống tay áo thậm chí vang lên "Phanh --" một cái, hai chưởng Lục Hồng Đề đánh vào ngực của gã, vừa đụng là lập tức thu, cơ hồ là liên hoàn tam kích trong chớp mắt.
Máu tươi "Phốc" phun lên không trung, thân thể Tào Hồng bay ra gần hai trượng, rơi trên mặt đất, trọng thương rơi xuống, Lục Hồng Đề tiếp tục đi về phía trước.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Sau khi giằng co vài cái, Tào Hồng lảo đảo đứng dậy, bắt đầu lui về phía sau. Dù sao trên người gã cũng mặc giáp trụ, bị thương vẫn chưa trí mạng: "Ngươi không dám giết ta, ngươi giết ta... Tấn Vương sẽ đánh tan Lữ Lương Sơn... Ngươi đừng giết ta, khặc khặc..."
Lục Hồng khom người xuống, một tay nắm lấy một bên của trọng thương, đứng dậy, xoạt một tiếng, mũi thương đâm xuống đất, hướng về phía Tào Hồng, bị nàng đẩy về phía trước: "Ai cũng không đánh bại được Lữ Lương Sơn..." Tào Hồng nhìn nàng, không ngừng lùi lại, sau đó a một tiếng, rút trường đao trên người ra: "Ngươi không dám giết ta..."
Sau một khắc, Lục Hồng nhấc cổ tay ra sức, mũi thương nhảy lên, Tào Hồng vung đao chém ra, ý đồ dùng thương đánh vào không trung. Trường thương kia chỉ bị Lục Hồng nắm chặt đuôi, mũi thương ở trên không trung như linh xà, thậm chí còn dừng lại một cái chớp mắt, sau đó đâm xuyên qua phòng ngự của đối phương.
Trường đao rơi trên mặt đất, Tào Hồng dùng hai tay nắm lấy thân thương, thanh trường thương kia đã đâm xuyên bụng dưới của gã, đâm ra sau lưng. Lúc này gã đã không nói lên lời, chỉ dùng hai tay nắm lấy, mà đầu thương Lục Hồng cũng không buông ra, chỉ giơ một tay đẩy về phía trước. Lục Hồng tiến lên trước một bước, Tào Hồng phải run rẩy lui lại một bước, máu tươi và uế vật từ quần áo gã chảy ra.
Trên quảng trường nhỏ cách đó không xa, đám người đã tụ tập đông đủ, vây quanh đám người phản loạn, trên nóc nhà bên đường hẻm cũng bắt đầu xuất hiện bóng người. Trong bóng tối, Lục Hồng mang theo Tào Hồng đi tới., Khi đến gần quảng trường nhỏ, nàng đột nhiên nâng thân thương lên, lần này đã chọc rách bụng đối phương, Tào Hồng phát ra tiếng kêu thảm thiết cuối cùng. Lục Hồng giơ hai tay cầm trọng thương, cắm mũi thương xuống đất, đóng đinh Tào Hồng xuống đất.
Hỏa quang chung quanh chớp động, phản loạn cùng mọi người trấn áp nhìn xem hết thảy, Lục Hồng đề nghị đi về phía trước quảng trường, trước tiên hướng về một lão giả râu tóc bạc phơ phía trước đám người xem ra râu tóc đều là bạc trắng hỏi rõ, sau đó mới nhìn về phía đám người phản loạn, những người này vừa rồi tham chiến với nhau., Lúc này người trẻ tuổi thương thế hoặc nặng hoặc nhẹ, bên kia là nữ nhân khóc sướt mướt hoặc hài tử. Trong đám người, có một người trẻ tuổi nửa người nhuốm máu còn ôm kiếm Lục Hồng, Lục Hồng xách qua bên kia, người chung quanh cơ hồ đều theo bản năng lui về phía sau, sau đó nàng cầm cổ kiếm kia lên.
"Nên trả lại cho ta rồi." Nàng nhẹ giọng nói một câu, sau đó nhìn những người dẫn đầu trong đám phản loạn này: "Lục tam thúc, Mục gia ca ca, ta đối xử với các ngươi rất tốt."
Sơn trại có phong khí của sơn trại, phần lớn những người này, cũng phần lớn trực tiếp. Ánh mắt Lục Hồng Thác có chút bi thương, chỉ đơn giản nói ra câu này. Người bên kia đối diện với nàng một lát, rốt cuộc tên trung niên hán tử vẫn còn ôm Mang Thiết Trường Đao kia ngẩng đầu lên nói: "Dù sao ngươi cũng chỉ là nữ tử!"
"... Không nói nữ tử không thể làm trại chủ." Lục Hồng Đề trầm mặc một lát rồi nói. "Hơn nữa trại này là lão trại chủ để lại cho ta."
"Nhưng ngươi vẫn là nữ tử, nói trắng ra ngươi không thể phục chúng! Hôm nay ngươi không chết, là bọn họ đánh giá thấp võ nghệ của ngươi, cũng là chúng ta đánh giá cao Tào Hồng kia!" Hán tử kia phất tay, chỉ vào những người chung quanh: "Ngươi không chết, bọn họ mới tạm thời đứng bên kia. Nếu ngươi chết, bọn họ sẽ lập tức đến chỗ chúng ta, tuyệt không nhớ ngươi! Cuối cùng là vì ngươi là nữ tử, ngươi sẽ lập gia đình, ai biết tương lai ngươi là người thế nào!"
"Ta gả cho người cũng là trại chủ trại này." Lục Hồng Đề rũ mắt xuống, sau đó mở mắt ra: "Lục tam thúc, ta biết ngươi vì sao. Lần áp tiêu cướp tháng trước, ta đã nói không thể làm bừa, bọn họ đã đầu hàng rồi., Nhưng các ngươi muốn cướp cô nương tiêu cục người ta về nhà làm vợ, cha người ta không cho phép, nhân cửu đệ giết hắn, vì thế ta phạt Nhân Cửu đệ. Các ngươi không nghĩ lại giết phụ thân người ta, gặp người liền nói ta thả con dâu nhà ngươi đi, có phải là cái này hay không?"
"Mọi người ở trong núi, có ai chưa từng giết người! Không phải như vậy đâu! Lục Nhân nhà ta tuổi tác ra sao, dựa vào cái gì mà không thể cưới vợ! Ngươi vì chuyện đó mà phạt hắn hai mươi roi, còn quỳ gối ở chỗ này một ngày, có biết hắn trở về bị bệnh bao nhiêu lần hay không! Nữ nhân ngươi, hiểu cái gì! Nói bừa bộ quy củ kia của ngươi, có biết buông tay chúng ta có thể sống tốt hơn bao nhiêu không!"
"Buông tay ra, ngươi cái gì cũng không có! Bởi vì theo quy củ, ta mới cho các ngươi ăn cơm!"
"Thối lắm!"
"Lục tam thúc, các người bị mù, chỉ cho rằng là hành tình tốt lên! Vì cái gì trước kia hành tình liền không tốt! "
"Kim sa chiến tranh, cái gì cũng thiếu, cho nên người chạy Nam Bắc mới có thể nhiều hơn!"
"Ngươi... Các ngươi là heo!" cãi nhau, bày ra đạo lý, cuối cùng không phải sở trường của Lục Hồng, lúc này sắc mặt nàng hơi đỏ lên, mắng một câu. Ngược lại người bên cạnh thấy Lục Hồng nói không nên lời, đột nhiên mắng ra, trong nháy mắt liền là một mảnh ồn ào.
"Con mẹ nó Lục Tam, ngươi có xem chuyện này không!"
"Ngươi dẹp đi, không có quy củ do trại chủ định ra, ai lại đi theo chúng ta bên này, đưa đồ cho chúng ta..."
"Làm thịt hắn a, nói nhiều như vậy làm gì."
Trong tiếng ồn ào lớn tiếng, Lục Tam bên kia nói: "Hừ, dù sao ngươi thắng, ngươi muốn thế nào cũng được, Lục Tam ta cũng liếm máu ở miệng đao, đừng có đứng trên dây lưng quần, đã sớm quên sợ chữ viết thế nào rồi. Nhưng ngươi đừng quên, ngươi là nữ tử, ngược lại người của ngươi sẽ không chỉ có ta, cuối cùng sẽ có một ngày., Có người sẽ giết ngươi, sau đó mọi người quên mất ngươi! Còn nữa, có một số việc ngươi làm bộ quên ta cũng không quên. Mấy năm trước ngươi đã từng nói, trại chủ này sẽ truyền cho người khác, bởi vì ngươi là nữ giới, ngươi vẫn luôn muốn chọn người. Chuyện này ngươi đã làm rồi, bây giờ trại lớn rồi, ngươi lưu quán không đi, còn không phải là vì chút quyền lực đó sao..."
Người chung quanh mắng, sắc mặt của Lục Hồng vốn đang đỏ lên, lúc này lại lắc đầu: "Ta sẽ không đưa trại cho các ngươi." Vẻ mặt của nàng phức tạp cười cười, nhìn tất cả mọi người chung quanh, ngẩng đầu lên, lặp lại một tiếng: "Ta sẽ không cho các ngươi cái trại đó."
Nói như vậy ngược lại làm cho người chung quanh có chút trầm mặc, sau một lát, Lục Hồng Đề lại lần nữa mở miệng: "Bởi vì các ngươi đã ăn cơm, ta rốt cuộc cho các ngươi ăn no rồi... Mấy năm trước mọi người đều ăn không đủ no, a, miệng đao liếm máu, đầu đừng ở trên thắt lưng quần, ai không phải như vậy chứ..., Khi đó tất cả mọi người đều không nói quy củ gì mà cứ cướp đoạt... Lúc ta còn nhỏ, năm đó khi mùa đông đổ đầy tuyết, thật sự không còn gì để ăn. Lục Tam thúc, ta đã đưa nửa cái bánh cuối cùng cho Nhân Cửu đệ, sau đó hắn chưa ăn no, ta cũng đang đói, nhai vỏ cây, mọi người trong trại đều đói đến phát khóc..."
Thanh âm của nàng có chút nghẹn ngào, lau nước mắt, nở nụ cười: "Khi đó, hàng năm luôn có mấy ngày như vậy đi! Ai cũng từng trải qua rồi! Ta làm trại chủ về sau, ta cũng không có cách nào, ta võ nghệ cao, có thể đi khắp nơi, có thể đi giết người., Nhưng ta đi giết ai đây! Giết ai cũng không đủ mọi người ăn, ta khi đó là nghĩ tới, ta là nữ tử, không thích hợp làm trại chủ, có lẽ người khác có thể làm tốt hơn ta. Nhưng bây giờ thì khác, ta cuối cùng cũng khiến tất cả mọi người ăn no, ngươi muốn vị trại chủ này, vậy nguyên bản cũng không có gì..."
Trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt, vốn là đang cười, lúc này nàng cắn răng nói: "Nhưng các ngươi muốn mọi người đói bụng nữa, ta sẽ không để cho các ngươi biến thành như vậy." Trong lúc mơ hồ, trong lời nói kia có một phần kiên quyết, theo nàng, đến từ người nam nhân đang ở ngoài ngàn dặm kia...