Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tin tức Quách Dược Sư thắng quân đầu quân quy hàng truyền khắp toàn thành, trong vòng một hai ngày trở thành tiêu điểm nói chuyện tiêu điểm sau cùng của mọi người, trong Biện Lương thành đã thúc đẩy việc này trở thành thật. Đám người ở đỉnh Kim tự tháp Võ Triều cũng đang cảm thụ được thành quả vui sướng trong số những người thắng cuộc.
Trong thời gian một năm gần đây, thế công của kim nhân hung mãnh, đã hạ gần nửa lãnh thổ của Liêu quốc. Dưới tình huống này, gần như đã có thể nói là chuông tang của Liêu quốc. Trong triều đình võ cung, có rất nhiều tín phụng "Được đạo đức hỗ trợ, thiếu đạo lý hỗ trợ thất đạo, lúc này lôi kéo thắng quân thường lại là đạo lý tốt nhất.
Từ lúc bắt đầu khai chiến, thế lực chính trong triều đã nghiêng về phía chiến chủ và thế lực tương đối nghiêm trọng, nhưng chủ hòa phái vẫn có một số tương đối tồn tại. Mà trong chủ chiến phái cũng không đoàn kết một khối, về sau tình thế chiến sự vi diệu, dần dần chia làm hai, một cỗ yêu cầu quân đội phía trước chiến thắng, thể hiện thực lực của mình, biểu hiện ra bản thân., Sau đó đàm phán với người vàng càng dễ nói chuyện, một phái khác bởi vì liên tục bại trận, bắt đầu trống thổi thổi bên mình bảo tồn thực lực, lấy binh pháp vận huy, tọa sơn quan hổ đấu, đợi kim sa đều bị thương, lại thuận thế đắc lợi.
Hai loại thuyết pháp này ngay từ đầu đều có, chỉ là sau khi chiến cuộc biến hóa, mới rõ ràng cắt ra. Nhưng vô luận như thế nào, mấu chốt của chủ chiến phái vẫn là thu phục U Yến, ít nhất không thể để chủ hòa phái chiếm thượng phong. Lúc thường thắng quân đầu quân xác định tin tức, mọi người trong đó có tin tức., Vẫn là thanh âm của người sau chiếm thượng phong. Lúc này phương bắc án binh bất động, Đồng Quán dẫn quân lên phía bắc, còn chưa khai chiến lần nữa, Quách Dược sư đã đầu hàng chân thành, chính là phù hợp phong phạm quốc sư thiên triều, đối với đại bộ phận người mà nói, đây chính là dấu hiệu khí thế trong triều dâng lên.
Tiếng hô nhiệt liệt, chúng chí thành thành thành, vào lúc này mà nói, phương thức ăn mừng đương nhiên chính là các loại tiệc rượu. Trong hai ngày này, các thương gia ở Biện Lương thành thừa kế các loại tụ hội phát tài lớn, thanh lâu sở quán các nhà cũng thu nhập xa xỉ., Mấy văn hội tổ chức, hữu thanh hữu âm hữu sắc. Một vị tài tử tên là Thiếu Nguyên ở trong Tĩnh Tư Viên làm đạo phú của Đạm Vương, được đánh giá là tác phẩm đại khí trong gần trăm năm qua ít có. Có di phong Đường gia, bễ nghễ tứ hào lục, dương dương tiêu sái nói rõ tính võ triều lần nữa gặp thịnh thế, văn chương tràn lan làm cho người ta cảm thán không thôi.
Văn đạo hưng, tự nhiên cũng có thể xem như biểu hiện của thế vận hưng thịnh, mọi người sẽ không có dị nghị gì đối với chuyện này. Sau khi làm đạo phú "Vương", ở vị Thiếu Nguyên này lại được Hoa Khôi Cơ Vãn Tình kinh thành ưu ái, trong hai ngày này, trở thành giai thoại lan truyền ở kinh thành, mơ hồ muốn cùng lúc này được xưng tụng là Chu bang Ngạn, tứ đại tài tử kinh sư, Trịnh thúc và Vương Nguyên Thế, tạ ơn đạo tam đại sánh vai.
Những chuyện này, là phong khí thịnh hành nhất thời đại này, bất kể là ở nơi nào, đều không thể tránh khỏi. Trong phủ Hữu Tướng ngày hôm nay, cũng có mấy người đang cầm đạo phú của Ngu Nhung Vương kia truyền bá nghị luận. Đây là Đông viện của Hữu Tướng phủ, rất gần với thư phòng mà Tần Tương Cung công khai làm việc, trong phòng thư tịch có rất nhiều hồ sơ về thư tịch., Cũng chứng minh mấy người này chính là phụ tá lẫn sư gia mà Tần Tương tín nhiệm. Một người trong đó chính là hòa thượng trung niên tướng mạo tuấn dật, mặt khác ba người theo thứ tự là ba mươi tuổi, bốn mươi tuổi, năm mươi tuổi, khí chất ba người đều thành thục ổn trọng, nhưng tuổi tác thì như viết lên mặt, vừa nhìn liền sinh ra cảm giác như vậy.
"... Đại dương phóng khoáng, đại khí dồi dào, Vu Thiếu Nguyên này được xưng tụng là tài văn chương ngút trời... Năm nay mới hai mươi tuổi mà đã làm cho ta nhớ đến vương tử an..." Người nói chuyện sau văn chương chính là lão giả năm mươi tuổi, lắc đầu tán thưởng., Vương Tử an trong miệng y chính là Vương Liệt được viết ra từ Đằng đằng vương các. Có thể làm phụ tá ở phủ Tả tướng đều là hạng văn tài nổi bật, vị lão nhân này có thể so với vương tử Thiếu Nguyên An, đủ để chứng minh thành tựu của đối phương.
Bất quá sau khi hắn nói như vậy, lập tức nghênh đón phản bác không đồng ý. Nói chuyện chính là nam tử không phải cách đó hơn ba mươi tuổi viết Phục án thư, nhíu mày: "Văn chương là tốt, nhưng lại là không miệng cảm thán, lập luận không đủ, nếu chỉ là chính khí vương đạo liền có thể hưng quốc an... Ừm, mặc dù cũng không phải là không có đạo lý, nhưng như vậy, tuổi tác, chúng ta đang làm cái gì?"
"Hắn mới hơn hai mươi, có tài văn chương đã đủ rồi. Huống chi an bang phái ở Hưng Quốc, vốn cũng nên là vương đạo làm chủ, điều này cũng không nói sai, ha ha, ngươi cần gì phải để ý." Lão giả được gọi là công công mỉm cười, trước cửa sổ một bên, hòa thượng đang ngẩng đầu uống trà: "Nếu bàn về tài văn chương, có lẽ có thể sánh vai cùng Chu mỹ, bất quá... e rằng vẫn không bằng so với đêm Ngư Long Vũ đang lên đây kia chứ..."
"Đó là dị nhân, không cần lấy ra so sánh." Nam tử hơn ba mươi tuổi nói một câu, hòa thượng bên cửa sổ ha ha gật đầu nhẹ.
Trong mấy người, trung niên nam tử khoảng bốn mươi tuổi diện mạo đoan chính, nhưng xem ra tương đối trầm mặc ít nói, mặc dù cũng nghe mấy người nói chuyện, nhưng một mực không tham dự vào trong đó. Nếu là ở bên ngoài, mấy người đang ngồi ở đây cũng có chút danh tiếng, thậm chí tại không ít địa phương có thể hù dọa người.
Lão giả được gọi là Niên công họ Nghiêu, tên là Nghiêu tổ niên, khi còn trẻ chính là phụ tá của Tần đời dòng dõi, hắn học thức uyên bác, trước đó mặc dù là đi theo Tần Tương Nguyên, nhưng trong văn trường quan trường., Cũng có tiếng tăm lừng lẫy. Sau khi Tần Tương Nguyên từ quan, vốn có thể cho hắn một phần tiền đồ, thậm chí danh khí bản thân hắn cũng đủ để đầu nhập vào bất cứ ai, nhưng trải qua Hắc Thủy Minh, tâm công lợi của hắn cũng nhạt đi, chỉ là lần này Tần Tương Lai phục hồi, mới lại tới hỗ trợ làm việc.
Nam nhân trung niên bốn mươi tuổi tên là Kỷ Khôn, hắn vốn là tôi tớ mà Tần Tương Nguyên khi còn nhỏ nhận lấy, sau đó theo Tần Nguyên đọc sách biết chữ, trở thành một trong những đệ tử ban đầu của Tần đời con. Chỉ là người này am hiểu cũng không phải là văn tự, mà là nhất định làm việc và an bài người khác làm việc chăm chỉ., Thoạt nhìn mặc dù hình dạng đoan trang thậm chí có chút chất phác, trên thực tế lúc Tần Tương Nguyên quản lý Lại bộ, không ít người đều lĩnh giáo người này tâm ngoan thủ lạt, trước kia Tần Tương từ quan, không hy vọng hắn đi theo Giang Trữ đến cuối cùng biến thành quản gia., Liền để hắn theo Mật thám ti đi về phương Bắc, sau khi Tần Tương Nguyên khôi phục, hắn mới từ Liêu quốc trở về, xem ra cũng không có thay đổi quá lớn, chỉ là so với trước kia càng thêm trầm mặc mà thôi.
Nam tử chừng ba mươi tuổi vốn cũng là đệ tử dòng chính của Tần Thìn, họ Thành, tên phóng khoáng, tự chu hải. Hắn theo dòng dõi học tập thời gian không lâu, chỉ là tính cách tương đối phẫn uất thế tục, rất có danh tiếng tại danh phủ, bên này kinh thành cũng có mấy người biết hắn, sớm vài năm đã từng dùng thi từ tốt đánh văn hội trên lôi đài của người khác., Khi tân khách của hoa khôi nhập màn, ngẫu nhiên tên tuổi của hắn đã từng xuất hiện trong tầm mắt một số người, chỉ là hiện tại, bất luận là quan trường văn trường, đều không xây dựng quá lớn, chí hướng của hắn cũng không ở đây, sau khi Tần Tương Tích khởi khởi khởi lại mời hắn tới, hắn cũng đã tới.
Về phần hòa thượng kia, ở kinh thành mới chân chính được coi là đỉnh đỉnh đại danh, nhân pháp giác minh, vốn là quận vương chi tử, lúc trẻ tướng mạo anh tuấn, tài hoa hơn người, về sau quy y xuất gia, tại kinh thành khiếp sợ nhất thời. Tài học của hắn tuy không bằng Nghiêu tổ Niên Uyên Bác, nhưng tài hoa trên thơ văn lại vững vàng trên ba người còn lại., Bởi vì hắn đã xuất gia thân phận, trong kinh thành liền không có người nào liệt hắn vào trong tứ đại tài tử, nhưng so với Chu Bang Ngạn, danh tiếng của hắn cũng không kém bao nhiêu. Giác Minh thiền sư này mặc dù xuất gia, nhưng cũng không khổ tu, mà là giao du rộng rãi, kết giao bằng hữu tốt, lúc này ở phủ Hữu Tướng, thân phận không phải phụ tá, mà là hội hữu tính chất.
Buổi chiều hôm nay Tần Tương Nguyên không ở trong phủ, mấy người tán gẫu một hồi, có hạ nhân tới báo cáo sự tình, nói với Kỷ Khôn. Kỷ Khôn ra ngoài một hồi, chỉ chốc lát, cười đưa một người vào, Nghiêu Tổ nhìn thoáng qua, lập tức nở nụ cười: "Bất Nhị, suýt chút nữa không nhận ra."
Tự nhiên chính là nghe người từ bến tàu tới không quên, hắn đứng ở cửa chắp tay chào: "Bàng tiên sinh... Giác Minh thiền sư, đã lâu không gặp hai vị tiên sinh. A, biển thuyền..."
Nghe nói tuổi tác không chênh lệch nhiều lắm so với Thành Chu Hải, chỉ là tướng mạo càng trẻ hơn. Mấy năm trước mọi người đã gặp qua, mấy người trong phòng kỳ thật đều biết chuyện tình của Tư thám thính, trên thực tế, phát hiện thân phận và quan hệ sau lưng mình., Cũng giống Khang hiền trước mắt, cũng là một trong những người giữ ô thám thính dày đặc như Khang hiền. Mọi người đã sớm biết người ta sẽ tới đây, cũng đều biết chuyện hắn làm ở Hàng Châu, lúc này cười với nhau. Thành chèo thuyền theo bản năng nhìn ra ngoài cửa vài lần, sau khi nghe người ta phát hiện, có chút nghi hoặc: "Chu Hải nhìn cái gì vậy?"
Hoán Tổ Niên ở một bên cười rộ lên: "E là đang nhìn vị Ngư Long Vũ đêm đó. Nếu như đã đến, vị Ninh công tử kia sao không tới?"
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nghe hắn nói đến Ninh Nghị, nghe người ta cười phá lên, thuật lại chuyện Ninh Nghị đi tìm chỗ ở. Sau đó y nhìn thành chu hải, ngược lại nghĩ ra lý do: "Tên Ninh Lập kia hành sự bền bỉ đúng là có vài phần tương tự với chu hải. Hơn nữa, thường ngày thuyền thuyền lại dùng thi văn kiến trưởng, chẳng lẽ là thấy hứng thú, muốn tìm người luận bàn?"
Thành bơi biển tính tình có chút phẫn thế ghét tục, tuy rằng thi văn rất tốt, nhưng đối với văn hội luận bàn, ngày thường lại có chút khinh thường, theo cách nói của hắn., Là đối với những người không tới mức tận lực khoe khoang đối với nhau vô cùng phản cảm, đây là điều mà người nghe nói từ trước tới nay đều biết. Nhưng thi từ của Ninh Nghị hẳn là có thể chèn ép loại khinh thường này của gã xuống. Gã nghĩ đến điều này, nói ra, Thành Chu Hải lại lắc đầu cười, vung tay lên nói: "Cũng không phải bởi vì điều này... Hắc hắc, e là mười sáu thiếu niên này lại trúng nhóm rồi..."
Hắn mang theo mấy phần hài hước thì thào nói một câu, bổng Tổ Niên và Giác Minh bên cạnh ngược lại nhíu mày, liếc mắt nhìn nhau: "Đúng vậy, Thiệu Du Du đi đâu rồi?"
Kỷ Khôn nói: "E là lại ra ngoài tìm mấy công tử kia chơi."
Nghe người không khỏi có chút nghi hoặc, đợi hỏi mới biết có liên quan đến hắn. Sự tình Ninh Nghị lên kinh từ lâu, Tần Liệt đã sớm phái người chuẩn bị tiếp đãi, người này chính là một đứa cháu của Tần đời xưa. Mặc dù trong thời gian quan qua cũng không có qua lại gì với người quê hương., Nhưng sau khi Tần Liệt nối lại, tông môn Tần thị vẫn được không ít người đến kinh cầu chiếu cố, ngoại trừ tiền lương, muốn làm quan đi đường lớn, cũng đưa tới vài tên con cháu, nhờ Tần Tương truyền nghề dạy dỗ, cho bọn họ một con đường tiền đồ.
Một khi ngồi lên vị trí bên phải, loại chuyện này cơ hồ cuồn cuộn không dứt, hết lần này tới lần khác Tần Thìn cũng không cách nào phản hồi tuyệt đối được, mặc dù có thể thoái thác một ít, nhưng vẫn có một số người lưu lại trong phủ Tả tướng, xem như tư chất mà Tần Tương Nguyên tuyển chọn tương đối tốt hơn một chút. Vị thiếu niên mười sáu tuổi này chính là Tần Thiệu Du là một trong số đó.
Chỉ là những người này lúc đưa tới lúc đã mười mấy, hai mươi tuổi, Tần Tương Nguyên đã không còn cách nào dạy người làm, chỉ có thể dạy làm việc. Nhưng cho dù hắn có uy nghiêm, cũng không có biện pháp chân chính áp đảo người nhà, trong thời gian gần một năm, những thiếu gia này vừa đến kinh thành, đầu tiên là nhiễm phải vết thương đầu tiên., Vẫn là các loại bệnh khó tránh khỏi, bọn họ kết bè kết đảng ra ngoài chơi đùa, tham gia văn hội, du hí ở thanh lâu sở quán, đánh ra được, thì lấy danh nghĩa công tử phủ Tả tướng nơi này. Tần Tín nguyên xử lý mấy lần, thậm chí động gia pháp,, Nhưng trong phủ Hữu tướng, hết thảy đều có vẻ vội vàng, một năm vừa qua hắn chủ yếu xử lý chuyện có liên quan tới Bắc phạt, bù đắp chỗ trống công việc mấy năm nay, các loại quy củ trong nhà không có thời gian lắng đọng, nếu hoàn toàn đóng được, hắn cũng là lực bất tòng tâm.
Lần này đám người Ninh Nghị tiến lên, hắn tính toán thời gian, yêu cầu Tần Thiệu Du Du vào bến tàu chờ, đưa hai vị "thế huynh" này vào phủ đúng lúc, trong mắt lão nhân., Có lẽ cũng có lý do khiến Ninh Nghị và Văn Nhân Bất Nhị dẫn dắt đám hậu bối một chút, kết giao với người có bản lĩnh tóm lại cũng có lợi cho con cháu nhà mình. Nhưng thứ nhất là tính toán ngày càng mơ hồ, thứ hai là trên đường có rất nhiều biến cố. Tính tình của Tần Thiệu Du đâu thể ngày nào cũng quan tâm đến chuyện này, lúc này cũng chỉ bỏ qua chuyện này, chắc chắn sẽ bị lão nhân mắng cho một trận.
Nghe xong việc này, người nghe thấy vậy nhất thời lại có chút cười khổ, nếu Tần Thiệu Du kia bị mắng, không khỏi giận lây sang mình, cho dù thế nào cũng không phải chuyện tốt lành gì. Tuy nhiên, bọn Phan Tổ lại có thể nhìn ra lo lắng của hắn, thành ra Hải liền phất phất tay: "Không cần lo lắng không cần lo lắng.", Thành sự không đủ bại sự cũng không đủ, lão sư trong những chuyện này phân biệt khẳng định là có... Nói thật, mặc dù nói là quan lớn quý nhân nào ở nhà nào đều như vậy, khẳng định sẽ có người bắt quàng thân thích đi cửa, nhưng Tương Phủ bên này xem như toàn bộ đều trọng trách, trong khoảng thời gian này liền tới. Lão sư, sư nương đều không chịu nổi quấy nhiễu..."
Hắn dừng một chút: "Nhưng, đúng là ta rất muốn nhìn thấy vị Ninh Lập kia trước tiên, lão sư cũng nói cho hắn vào phủ trước... lý do ngươi lại đoán sai rồi."
Văn Nhân Bất Nhị nhíu mày suy nghĩ: "Ta biết hắn và lão sư là bạn vong niên, nhưng... không phải bởi vì thi từ?"
"Không phải thơ từ, cũng không phải Lương Sơn, tuy nói những chuyện này, chúng ta đều kém xa tít tắp, nhưng về sau lão sư cùng tuổi tác, Giác Minh đại sư đều đã bàn luận qua, vị Ninh công tử này, nghĩ chuyện... Phương pháp phá đề cùng người bình thường sợ là có chút khác biệt, lão sư nói hắn là người khác, nhưng loại người này cũng không phải là không có. Nhưng thật sự khiến người ta suy nghĩ sâu xa chính là cái này... Ngay từ đầu ta cũng không chú ý tới..."
Thần sắc Thành Chu Hải nghiêm túc nói, lấy từ trong ngăn tủ bên cạnh ra một cái hộp quý trọng. Sau khi mở ra, người nghe liền nhận ra ngay, đây là một ít tình báo về hắn phát ra từ Hàng Châu, có chút nhiều đồ vật., Sau khi thu thập xong những tin tình báo này, phần lớn là sau khi thành bị phá mới có cơ hội phát ra, bởi vì quá nhiều, nhưng sau khi phá thành mới phát đến kinh thành, phần lớn là những tin tức không quan trọng mà thôi, chỉ là bổ sung toàn bộ tình hình mà thôi.
"Đây là tình báo nào?"
"Ngay từ đầu ngươi chỉ gửi đến mấy quyển, ta nhìn thoáng qua liền ném qua một bên, đám người trung niên cũng thế." Thành Chu Hải nói, lấy ra mấy phong thư phía dưới cùng, rút trang giấy bên trong ra., Nghe nói người tới xem một hồi, lông mày lại nhíu chặt. Bởi vì những thứ này thật sự không quan trọng, hắn nhìn nửa thiên mới rốt cuộc nhớ ra đây là cái gì, sau đó tỉ mỉ xem xét bản hoàn chỉnh: "Những thứ này? Chẳng lẽ bên trong có huyền cơ gì?" Đối với hắn mà nói, nhìn quá mức ngây thơ mà bỏ lỡ chồng chất cũng là một loại dằn vặt.
"Có huyền cơ." Thành Chu Hải vỗ vỗ đồ vật bên cạnh: "Nhưng ngay lập tức ta không nhìn ra, ta không nhìn ra được."
Bên kia Nghiêu Tổ Niên lắc đầu: "Hổ thẹn, lúc trước ta cũng không nhìn ra."
"Ta nhớ rõ đây là những thứ Ninh Lập làm ra trong Bá Đao doanh lúc trước. Hắn ép đám nho sinh kia viết văn chương, nhưng Lương Lam bất tề, thậm chí rắm chó không kêu. Bên trong hẳn là ẩn giấu ám hiệu gì?" Nghe nói người ta lần lượt đọc từng câu từng chữ, ngẩng đầu lên: "Nhưng bây giờ cũng vô dụng."
"Không nhìn ra được..." Thành Chu Hải xoa xoa cái trán.
"Ngươi chung quy sẽ không nói..." Suy nghĩ một hồi, nghe người bất nhị mới nghĩ tới một chút gì đó, nhưng trong chốc lát, lại có chút khó có thể thu nạp ngôn ngữ. "Mấy thứ này bên trong..."
Thành chu hải ý vị thâm trường nở nụ cười: "Những thứ này văn chương có tốt có xấu, nếu chỉ luận bằng văn tự, Ninh Lập thật sự là một hạt gạo cũng không nên cấp cho những văn nhân kia, sau khi ngươi gửi tới, chúng ta cũng không để ý đến, cho đến mấy lần như vậy., Ta phát hiện lão sư vậy mà cầm những văn chương này đi xem, thậm chí còn tìm ra tất cả mọi thứ, một phong một phong toàn bộ lựa chọn ra. Chúng ta mới cảm thấy có vấn đề, về sau lão sư nói với chúng ta, về sau chúng ta... Thật sự có chút bị hù dọa..." Hắn dừng một chút, hạ thấp thanh âm xuống: "Đây là luận về tru tâm..."
"Nói đùa à?" Nghe người ta không khỏi quét mắt nhìn mấy người trong phòng: "Lúc ấy ta biết hắn đã bố trí bẫy, bên kia... vị Lưu cô nương của Bá Đao doanh cũng tin, nhưng hoàn cảnh lúc đó, hắn không muốn bố cục này thì chết chắc. Nhưng chung quy cũng không thể nói, chuyện này thật có khả năng, trong hoàn cảnh đó, hắn mới bị bắt được hai ba tháng... Những thứ này thật sự có khả năng sao?"
"Khởi tông mười ba năm, đại nho biên Hạ Châu Đại Phổ tan hết gia tài, thi hành "đại đồng" trong thôn địa phương, toàn bộ sự vật đều có, cùng ăn cùng ở, cùng làm việc, sự vật trong thôn do nhiều tên "Thiện lão" cùng nhau quyết định, muốn già có việc có thể dùng, trẻ có chỗ hữu dụng, ly thiếu quả cô độc, đều có chỗ nuôi..." Hộc tổ bên cạnh mở miệng.
"Loại chuyện này, trước kia cũng không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi một lần, cách nghĩ lại vô cùng tốt, đa số là kết thúc nhanh chóng. Lần đó Lữ Tể Phương tiến hành ba năm, về sau nghe nói thôn dân càng ngày càng lười biếng, vào trong thôn không chi không ra, Lữ Tể mới khuyên nhủ mọi người làm việc cho mình., Lại muốn dùng danh nghĩa "Thiện lão" chế ước mọi người, cuối cùng lại kích phát mâu thuẫn, Lữ Tể Phương bị giết trong lúc xung đột, thôn dân lập tức giải tán. tri phủ địa phương sau khi thẩm vấn việc này, cho rằng Lữ Tể Phương có hướng của thánh nhân, nhưng sau khi tan hết gia tài lại bị sát hại, sau khi án này trên trời cao phán xử hai mươi ba người, cuối cùng tất cả đều xử trảm..."
Nghe người không khỏi nói: "Hai chuyện này sao có thể giống nhau?"
"Nhưng thực ra cũng tương tự." Thành Chu Hải nhìn hắn: "Lão sư nhìn mọi chuyện hắn làm trong Bá Đao doanh Hàng Châu, từng vòng từng vòng, đan xen vào nhau, hắn không chơi đùa cũng không phải đang gạt người, nghe tiếng người, trong lòng hắn biết rõ."
Nghe người không khỏi trầm mặc nửa ngày: "Chu Hải, ngươi trước tiên nói đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu."
"Tự nhiên là chuyện tốt a, có thể nào là chuyện xấu!" Thành Chu Hải mở hai tay ra, nói.
Nghe người, Bất Nhị lúc này mới thở dài một hơi, Kỷ Khôn ở bên cạnh đưa tới một chén trà.
"Lão sư nói, ngay từ đầu quen biết vị tiểu bằng hữu này, hắn chơi cờ rất tốt, kiếm đi thiên phong. Sau đó là thi từ làm đẹp, tai tình đến, lại có nhân tài kinh thế tế dân. Sau đó đối địch thong dong không bức bức, đây là đại tướng chi phong. Những thứ này đặt trên người bất cứ ai, đều là tài năng rường cột. Nhưng so với trước mắt, những thứ kia cũng không tính là gì."
Ngữ khí Kỷ Khôn có chút nhẹ nhàng, nhưng trầm ổn, lặp lại lời nói của Tần Thìn: "Người người đều có thể là Côn Bằng... Đây là đạo thống, nghe tiếng người, vị Ninh công tử kia, có đồng ý..."