Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong khoang thuyền ồn ào náo nhiệt lại hỗn loạn, vốn đã lóe lên rất nhiều đèn đuốc, mặc dù không được xưng là vàng son lộng lẫy nhưng vẫn trong trẻo. Đa số gia vệ của đệ tử thân mang tộc tử quý tộc đều đi theo bên người, xung quanh bến tàu lúc này cũng là binh sĩ chạy trốn không ngừng. Mặc dù lúc trước mới xảy ra chuyện Sinh Thần Cương bị cướp, nhưng không có bao nhiêu người cho rằng, sẽ có chuyện tương tự phát sinh ở đây.
Giống như đứng ở nơi an toàn nhìn thấy lũ lụt ngập trời, cho dù vẻ mặt nghiêm túc nghị luận, kỳ thật trong lòng chưa chắc đã có cảm giác thực tế.
Cho đến khi không khí trong đại sảnh đột nhiên nổ tung, giống như hắc ám nồng đậm đột nhiên nổ tung!
Vào lúc này, e rằng khoảng cách gần hai người nhất vẫn là Lý sư phụ. Nàng căn bản không phân biệt được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Khóe miệng mỉm cười của Ninh Nghị vẫn còn trong mắt nàng. Một khắc sau, đã bị tiếng hét to kia thay thế.
Quyền phong xông qua bên cạnh nàng, quần áo rung động, Phá Phong như hổ gầm, thậm chí phịch một tiếng trong không khí phát ra tiếng vang trầm đục, đó là Cương kình thuộc về phá Lục Đạo. Mà ở bên kia, Yến Thanh dùng tên giả dạng Vương Nhàn bước một bước, tiến lên trước người, cánh tay va chạm với quyền phong của Ninh Nghị.
Gần như cùng lúc đó, trong đám người chung quanh, Tề Tân Dũng đã dùng cương thương trong tay đâm ra, trường thương trong tay Tề Tân Hàn còn đang được quấn trong tấm vải. Theo động tác trở tay của gã, thanh cương thương kia đã như cuồng long điên cuồng chấn động, cả tấm vải rối tung mở ra giữa không trung, ở một bên khác, nghe nói người không chê vào đâu được.
Trong một cái chớp mắt, trong những không gian kia, tiếng xé gió ầm ầm, tiếng bước chân chạy như điên vang lên, sàn nhà, cương thương, vải, đèn cầy bị kinh động, bóng người giao thủ tạo thành tàn ảnh. Một cái ghế gỗ bay trên không trung, bị đánh bay sang một bên khoang thuyền, oanh lên cửa sổ, tấm vải bọc trường thương nổ tung thành vô số hồ điệp, một chiếc đèn lồng nổ tung, ngọn lửa bắn ra bốn phía.
Nhưng mà sau một khắc, Yến Thanh đã nắm lấy cánh tay Ninh Nghị, "A" một tiếng hét to, đạp lên hai cái xoay tròn, sau đó là tiếng gió thương gào thét đánh tới bóng người, hai bóng người đều mất đi cân bằng bay lên không trung, sau đó Ninh Nghị bị ném bay ra ngoài, Yến Thanh thì bị đánh bay về phía bên kia.
Tiếng ầm ầm vang lên, thân thể Ninh Nghị đập vào cái bàn bên cạnh, chật vật không chịu nổi. Yến Thanh vừa hạ xuống đất lập tức vung lên một cái bàn tròn đập về phía Tề Tân Dũng. Hai chân y rơi xuống đất, lảo đảo lui về sau mấy bước, sau đó mới đột nhiên đưa tay chống đỡ trụ khoang thuyền phía sau. Tay, sau lưng, bả vai đều đã máu tươi một mảnh.
Đám người Tề Tân Binh vây lại. Lúc này, trong khoang thuyền mới có người lớn tiếng hô: "Các ngươi làm gì vậy!"
"Vương huynh đệ, ngươi không sao chứ!"
"Các ngươi là ai!"
Yến Thanh vốn rất anh tuấn tuấn dật, bộ dáng vốn nho nhã phong lưu, nhưng lúc này một tay chống trụ tròn, ống tay áo đã rách, trên cánh tay lại đầy cơ bắp, cúi đầu nhìn mọi người, càng có khí tức của một chút anh hùng ở trong đó. Chẳng qua, trước mắt tuy đã lướt qua Tề tân dũng, nghe người ta nói vài tên hảo thủ, hắn chú ý nhất, vẫn là Ninh Nghị đang chật vật bò ra khỏi cái bàn bị vỡ.
Ống tay áo bên trái của Ninh Nghị cũng đã rách, bên trên có vết máu nhưng không phải là của chính gã. Gã cắn răng đứng lên, một mặt rút từ trong ống tay áo ra một khối thiết phiến hình lõm rồi ném ra, trên mặt khối sắt lồi lên, đầy móc câu lành lạnh.
Trên Lương Sơn, kỹ xảo tấn công của Yến Thanh là vô song vô đối, trong trạng thái tay không, ngay cả người mạnh mẽ như Lý Tích ở trước mặt hắn cũng bị ngã trái ngã phải. Ninh Nghị mặc dù đã xuất thủ nhưng vẫn không thể không ra tay., Lại có Lục Hồng dạy bảo, nhưng tu vi võ học hoàn toàn không bằng đối phương. Phá Lục Đạo đánh ra chỉ là man lực, mấy lần trước điên cuồng giao thủ, Yến Thanh thoạt nhìn là cứng đối cứng, trên thực tế chỉ tiếp xúc trong chốc lát đã hoàn toàn mất đi lực lượng, sau đó trực tiếp nắm lấy tay trái Ninh Nghị.
Chỉ là hắn không ngờ tới trên cánh tay Ninh Nghị lại thả ra miếng sắt có móc câu. Kỹ xảo tấn công có lợi hại hơn nữa thì thủ pháp bắt cũng là cơ sở, Yến Thanh càng dùng sức, thương tổn trên tay càng nghiêm trọng., Nhưng hắn cũng không dám dễ dàng buông nó ra, chỉ khi Ninh Nghị xoay chuyển hai vòng mới dùng sức ném hắn ra. Sau khi mất đi cân bằng, Cơ yến giấu trong ống tay áo bên phải Ninh Nghị còn bắn một mũi tên về phía hắn, mũi tên nhỏ này đã đâm vào bờ vai của hắn.
Nếu bàn về võ nghệ, cho dù là nghe người hay là kẻ mới nổi, đôi huynh đệ Tề tân Hàn biểu hiện ra đều cao hơn Ninh Nghị rất nhiều. Nhưng ngay lập tức giao thủ, hắn thụ thương, gần như đều là vì Ninh Nghị mà đến. Cũng bởi vì đau đớn trên tay, sau lưng hắn mới bị thương Tề Tân dũng mãnh tấn công, lúc này máu thịt đã lẫn lộn.
Lúc này mọi người cũng không biết lý do giao thủ, không ít người đã có giao tình với Vương Nhàn, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn trong chốc lát quát mắng. Ninh Nghị ném miếng sắt đi, từ đó đứng lên, nhìn về phía Yến Thanh, thấp giọng nói một câu: " suất lĩnh." Trong quá trình hắn đứng dậy, thật ra Yến Thanh cũng đang cúi đầu lui về phía sau khoang thuyền, cắn răng nói: "Hèn hạ..."
Người hai bên, kỳ thật đều không chần chờ chút nào. Gần như vừa nói xong, tay phải Ninh Nghị đã nâng lên, đối diện là miệng thương rực lửa, Yến Thanh đột nhiên bước nhanh hơn, phóng tới cửa sổ.
Oanh —— ngắn —— đánh nát một cánh cửa sổ, mà Yến Thanh đúng là từ một cửa sổ khác bên cạnh xông ra ngoài, tiếp theo lao ra là Tề Tân Hàn cùng nghe người không ít ba người, bóng người cùng bóng thương lung lay, Yến Thanh thả người nhảy vào sông Biện trong bóng tối.
"Bắt lấy hắn!"
Bên ngoài truyền đến tiếng quát của người nghe, cùng Ninh Nghị nói chuyện trong khoang thuyền.
"Chết cũng được!"
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, lúc mới bắt đầu giao thủ điên cuồng kịch liệt, sau đó nhìn như thong dong, song phương đều động thủ mau lẹ đuổi theo, trên thực tế chỉ trong vài lần hô hấp, máu tươi lành lạnh, tiếng thương của Ninh Nghị đinh tai nhức óc. Trên thực tế, đây cũng coi như là một lần chưa chuẩn bị giao thủ.
Yến Thanh làm người cảnh giác, võ nghệ rất cao, bên này tuy nhìn chằm chằm, nhưng vì không muốn đánh rắn động cỏ, đều gián tiếp lục lọi tình huống của hắn, nhìn hắn đã tiếp xúc với người nào đó., Tiếp theo tìm hiểu từ những người hắn tiếp xúc với bên kia, thôi diễn ý đồ của hắn. Nhưng đối với thân phận của hắn, một mực không thể hoàn toàn xác định. Vừa rồi nếu không phải Lý sư phụ đột nhiên mở miệng, Ninh Nghị tất nhiên sẽ không vô thức dùng ba chữ "Lư Tuấn Nghĩa" để dò xét, nếu không có thử dò xét, hắn từ sau lưng một thương đi qua, đối phương tuyệt đối chết chắc.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Tới lúc này, mọi người bên trong khoang mới chính thức phản ứng lại chuyện đã xảy ra, có mấy người đã đi tới bên này, quát lớn hỏi thăm. Có người lao ra ngoài khoang thuyền, xem xét tình huống đối phương rơi xuống nước.
"Các ngươi rốt cuộc là ai, nói cho ta nghe! Nếu không ta..."
"Vương huynh phạm vào chuyện gì..."
"Hèn hạ, ra tay toàn là thủ đoạn hạ lưu, các ngươi có thù gì, có gan thì đấu với Vương huynh đi..."
Đám người hùng hổ, Lý sư ở bên này còn ngơ ngác đứng tại chỗ, có chút phản ứng không kịp, vì sao hai bên lại đột nhiên liều mạng chém giết bên cạnh hắn. Lúc này bà vốn định nói gì, mắt thấy Ninh Nghị không chút để ý tới đám con cháu quý tộc đang đặt câu hỏi này, cầm lấy lửa đỏ lấy tay lau khóe miệng, đi qua bên cạnh Trần Kim Quy, mơ hồ còn nói một câu, bà nghe rõ câu nói kia: "Nhân duyên thật là tốt..."
Những người tới đây thì phải tới gần, Ninh Nghị thì đang đi ra phía ngoài. Bên cạnh Lý sư phụ, một nữ tử khác vọt qua, ngẩng đầu lên ngăn cản những người này lại: "Các ngươi làm gì vậy! Vương Nhàn kia rõ ràng là người xấu! Các ngươi bị che mắt mà còn không biết! Có biết khi sư phụ ta ở Hàng Châu, ngay cả phản tặc Phương Tịch cũng không dám nói chuyện với hắn như vậy không!"
Ra ngoài cản người, chính là tiểu quận chúa Chu Bộ. Lời này của nàng cơ hồ làm tất cả mọi người giật nảy mình, ngay cả Ninh Nghị cũng ngẩn người, quay đầu nhìn nàng một cái, muốn nói Phương Tịch vẫn là dám, cái này thổi da trâu quá lớn... Nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, đi ra ngoài.
Chu bội chỉ nghe nói qua Ninh Nghị từng trải ở Hàng Châu, nàng từ Khang hiền bên kia nghe thấy Ninh Nghị bày ra một đạo, phương thuốc kia đương nhiên không sánh bằng Ninh Nghị, lúc này vênh váo tự đắc. Nơi này lại là nhà nàng có địa vị cao nhất, ai dám phản bác. Lý sư phụ nghe được trợn mắt há hốc mồm., Bên kia Trác Vân Phong nghe xong cũng trợn mắt há hốc mồm, sau đó cũng có người quen biết với Ninh Nghị, nói đến người này từ lúc nào viết 《 Minh Nguyệt có 》a và 《 Thanh Ngọc án 》, Ninh Lập vô cùng kiên định. Chu Bội lúc này mới dương dương đắc ý đi ra ngoài, tìm Ninh Nghị hỏi xem Vương Nhàn rốt cuộc là người phương nào, thuận tiện gọi theo vài câu: "Bắt sống hắn, sống không được thì giết chết!"
Trên thực tế, mặc dù đã có mấy chiếc thuyền nhỏ chạy trên kênh đào trong bóng tối bắt đầu lùng bắt, lúc này trong nước đã mất đi thân ảnh của Yến Thanh.
Cùng lúc đó, lại có một nhóm thám báo từ quân đội của Từ Châu lại lần nữa truyền đến... Đám người Lâm Dã ở bên cạnh bờ sau mưa dầm dề thiêu đốt bó đuốc, đồ vật rương hòm đang được người trên thuyền chở xuống, để lên xe ngựa, có mấy cái rương bị mở ra, ở ven đường, ánh lửa chiếu xuống, trong rương là kim khí màu vàng óng, Lư Tuấn Nghĩa, Chu Vũ đang cầm vài thứ, vừa nói chuyện vừa xem xét.
"Thật sự là đồ tốt, giá trị liên thành a... Điều tra qua, mấy rương này đa số là kim khí ngân khí, bên kia có chút vải vóc. Lư nhị ca, những vật này trước kia hẳn là ngươi gặp không ít, là hàng thật a?"
"Đúng vậy. Nếu có các loại đồ sứ, phải dặn dò bọn họ cẩn thận nhẹ nhàng."
"Chuyến đi này không dễ đi, nếu thật sự có đại kiện đồ sứ bị vỡ, ngược lại không ngại trực tiếp đánh nát."
"Điều này cũng là..." Lư Tuấn Nghĩa gật đầu nhẹ: "Dọc đường tới đây, phải tính tới chuyến này Chu huynh đệ làm sạch sẽ gọn gàng nhất."
"Ha ha, đâu có, Lâm huynh đệ bọn họ ở Giang Ninh Kiếp Ngục, cũng là danh chấn thiên hạ mà."
"Chu huynh đệ còn chưa nhận được tin mật báo bên kia? Không biết tình hình cụ thể?"
"Quả thật, dọc theo con đường này chúng ta vừa đi vừa nghỉ. Tuy nhiên ta cũng đã nghe nói qua đại khái rồi." Chu Vũ suy nghĩ một chút, "Tình huống thế nào rồi? Hẳn là phức tạp hơn hẳn?"
Lư Tuấn Nghĩa nhíu mày: "Bên phía Kiếp Ngục ngược lại là thuận buồm xuôi gió, chẳng qua Tịch huynh đệ đi qua nhà người kia trả thù, xảy ra chút chuyện, gặp phải ý đồ đâm đầu. Nghe nói... Ngụy Định quốc Ngụy huynh đệ lúc ấy đã bị giết, nhưng Bảo Húc huynh đệ Tiết Vĩnh huynh đệ, lúc này đều đã thành phế nhân."
"Sao lại như vậy được!?" Chu Vũ kinh ngạc nói, suy nghĩ một chút rồi lại hỏi: "Bên kia chính là Lâm Trùng huynh đệ, thương pháp của hắn vô song, hơn nữa còn có võ nghệ và tính tình của Thiết Ngưu, vậy Tô gia bị đồ diệt rồi chứ?"
"Không có." Lư Tuấn Nghĩa lắc đầu, "Nghe nói giết chết như vậy, đối phương dùng sức một người giết chết Ngụy huynh đệ, làm tổn thương đến đám người Bảo huynh đệ và Tiết huynh đệ, sau đó chống lại những người còn lại, bức lui bọn họ. Nghe trên phong thư truyền đến nói người nọ giảo hoạt hèn hạ, rất khó ứng phó..."
Hắn nói chính là giảo hoạt hèn hạ, nhưng trong tai đám người Chu Vũ, tự nhiên có thể nghe ra được những cảm giác khác, Trương Thuận ở bên kia cau mày nói: "Chỉ có một người?"
"Ừm, lúc trước Tịch huynh đệ đã từng nói, đó là cưới vợ vợ của tiểu thư Tô gia. Trước đó tất cả mọi người đều cho rằng hắn là thư sinh, kết quả tất cả đều lật thuyền trong mương." Lư Tuấn Nghĩa ngẩng đầu: "Tên là Ninh Lập Hằng. Thiết Ngưu bọn họ nói, nếu có cơ hội, nhất định phải quay lại giết hắn, sau đó đuổi tận giết tuyệt Tô gia."
"Đương nhiên phải như vậy!" Trong đám người có người quát lên: "Ta hận không thể giết tới Giang Ninh ngay bây giờ!"
"Ai, hiện tại làm xong việc này rồi hãy nói. Bất kể thế nào, trải qua chuyện lần này, mặt mũi triều đình nhất định sẽ bị tổn hao nhiều. Đây mới là chính sự, đợi đến khi có thể vận chuyển tất cả mọi thứ một lần nữa, bên kia sẽ không thể đuổi kịp chúng ta... Chư vị, lần này làm tốt lắm, làm xong sẽ nghĩ đến những chuyện khác!"
"Được!"
"Làm việc đi!"
"Con mẹ nó Giang Trữ..."
"Nhớ kỹ tên người kia là -- "
Không muốn bị tin tức kia ảnh hưởng sĩ khí, mọi người hô to, đám lâu la cầm đồ lên, thấy đám đầu mục hô hào, cũng vung đao binh hoặc vỗ tay: "Được!"
"Hống —— "
Thanh âm như vậy vang lên một hồi, mọi người bắt đầu tiếp tục chuyển cái rương cuối cùng, vào lúc này, trong rừng cây nhỏ trước mắt đột nhiên vang lên một tiếng hét to, sau đó là tiếng vó ngựa lao ra, một người cưỡi chiến mã đột nhiên vọt tới, những trạm gác gần đó đều đã bị kinh động, nhưng người kia cũng hô lên: "Cẩn thận... Khụ, mai phục... tới rồi..."
Chu Vũ bên này vốn có hơn trăm người, Lư Tuấn Nghĩa bên kia làm việc cũng có gần trăm người tinh nhuệ, lúc này đao binh xoạt xoạt xoạt rút ra khỏi vỏ, có người đã nhận ra: "Là Tiểu Ất ca!" Trong nháy mắt, Yến Thanh toàn thân ướt đẫm máu tươi đã chạy đến gần, hắn lảo đảo xuống ngựa, xoay người xuống ngựa nhìn về phía sau: "Bọn họ... Bọn họ sớm đã nhìn thấu, khụ khụ..."
"Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta, ta không biết, ta ở trên thuyền, vốn tưởng rằng chưa bị nhìn thấu, nhưng mà lúc trước không lâu, đột nhiên xuất hiện một người, bọn họ... có thể trước đó bọn họ đã bố trí mai phục. Ta không biết người kia, tựa hồ... tên là Ninh Lập Hằng..."
"......."
Yến Thanh cũng không biết rõ hàm nghĩa của cái tên này, lúc trước sau khi Lý sư sư giới thiệu đối phương, đối phương lập tức bắt đầu cảnh giác, phản ứng như vậy rốt cuộc có ý nghĩa gì, hắn vẫn luôn suy nghĩ. Mà làm cho lòng hắn phát lạnh, là tình hình lúc mới xông vào nhìn thấy.
Hắn vốn là nghĩ nhất định phải đem sự tình cáo tri cho đám huynh đệ này, một đường chạy tới, cũng đã chú ý không bị theo dõi, nhưng khi đến phụ cận, mới đột nhiên phát hiện vô số binh sĩ đang vây kín, bọn họ cầm trong tay cung tên đao thương, tạo thành một vòng tròn lớn vây tới. Yến Thanh lúc ấy cũng đã được nhìn thấy., Gần như là tuyệt vọng muốn liều chết phát ra cảnh báo, vì vậy ra sức xông trận, nhưng mà đối phương cũng không biết đã nhận được mệnh lệnh như thế nào, vô số cung tên hướng về phía hắn, dĩ nhiên là lạnh như băng nhìn hắn vọt thẳng vào, chỉ là tiến lên, không bắn một mũi tên.
Hắn vừa nói xong, tràng diện lập tức trở nên vô cùng lạnh lẽo. Cùng lúc đó, bên cạnh rừng cây nhỏ bên kia truyền đến thanh âm, là tiếng vỗ tay, giống như tiếng hô hăng hái của bọn họ trước đó, chỉ là thưa thớt, chỉ có hai ba người.
Có mấy con ngựa, từ nơi đó chậm rãi đi ra, người trên ngựa đang vỗ tay, Yến Thanh vừa nhìn, liền nhận ra, là Ninh Lập Hằng, mấy con ngựa bên cạnh hắn, còn có Trần Kim quy, nghe người không hai, cùng mới dũng ba huynh đệ. Yến Thanh nói một câu: "Bên kia là Ninh Lập Hằng..." Nhìn lại lúc đi qua, đi theo phía sau ngựa, là vô số binh sĩ dần dần lan tràn ra, tay cầm đao thương, cung tên, bọn họ từ bốn phương tám hướng, lặng lẽ đi ra.
Bị bao vây to lớn như vậy, hiển nhiên là tình huống ngàn vạn quân đội đại chiến, cũng là bởi vì bọn họ từ chỗ cực xa bắt đầu kéo vòng vây, hoặc là có tinh nhuệ càn quét ở phía trước, trong đội hình hơn hai trăm người an bài canh gác không kịp phát hiện hoặc cảnh báo. Cũng bởi vì phủ công chúa Thành Quốc, Sinh Thần Cương, Tư Mật thám ba phương liên thủ sử dụng, lúc này mới có thể xuất động nhiều binh lực như vậy.
Từng chiếc từng chiếc thuyền nhỏ cũng bắt đầu bơi xuống từ thượng nguồn sông.
Có điều lúc này, ngoại trừ tiếng bước chân sàn sạt, chân chính chói tai, chỉ có Ninh Nghị cầm đầu là vỗ tay lạnh như băng. Trên chiến trường, Ninh Nghị không tươi cười, nhưng Trần Kim Quy lại đang cười xán lạn, theo đó vỗ tay.
"Được —— "
Giống như lúc trước bọn họ hoan hô kéo dài, chỉ là không khỏi lộ ra vẻ đột ngột.
Ninh Nghị nhìn xung quanh: "Đến giúp ta vỗ tay đi."
Tề Tân Hàn kẹp thanh cương thương trong tay xuống nách, mặt không chút thay đổi vỗ tay.
Ba ba, ba ba ba.
"Làm tốt lắm."
Ba —— ba —— "Chúc mừng."
"Đoạt được Sinh Thần Cương."
Ba ba ba ba ba ba ba... Trong gió đêm, tiếng vỗ tay không có tiết tấu.