Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đêm hôm ấy, thủy binh dưới trướng Trần Kim Quy một mặt thẩm vấn tù binh truy kích, tìm được mấy tên thủy phỉ trong trại, cứu tiểu hầu gia bị bắt cóc ra khỏi trại.
Trong khoảng thời gian bị bắt cóc này, Lư Thuần cũng không nhìn thấy bộ dáng tên kia, chỉ là không ngừng bị chuyển qua chuyển lại. Vào ban đêm cứu hắn ra, đại khái tên kia cũng đã biết chiến sự thất bại, muốn đem hắn dời địa điểm, lại vừa lúc đưa đến trong trại này, bị thủy sư công phá doanh trại cứu ra.
Trước mắt mà nói, có thể đưa ra kết luận cũng chính là những thứ này, càng tiến thêm một bước cần phải thẩm vấn thủy phỉ mới biết được. Mà Trần Kim Quy này, tự nhiên là hi vọng có thể ở lại chỗ này đào tận gốc toàn bộ sự tình rồi hẵng đi, nhưng mặt khác hắn cũng có nhiệm vụ hộ tống sinh nhật Thần Cương trên người. Vì Lư Thuần cố nhiên có thể chịu được áp lực lưu lại., Nếu chuyện đã giải quyết xong, còn phải lưu lại, vậy hiềm nghi tranh công không khỏi quá lớn, một chút cơ hội lập công cũng không để lại cho đồng liêu, đây là điều tối kỵ của vi quan.
Trừ bỏ một mặt quân chính, mật thám ty đối với chuyện này chỉ có quyền đề nghị, đây là quy ước trên mặt ngoài. Tai hoạ ngầm sinh Thần Cương được mọi người ao ước mới có thể tiêu trừ, khen thưởng cùng Trần Kim quy bên kia cũng không phải là một hệ thống. Đương nhiên, phần lớn người lại không biết Trần Kim quy cũng không biết về thám thính Tư Ty thám thính., Chẳng qua là ngày thứ hai sau khi đại thắng, nửa còn lại đều giăng đèn kết hoa như thoáng qua, chắc hẳn không lâu sau, từ mơ hồ đến Hoài An, thậm chí trong phạm vi lớn hơn, đều sẽ trắng trợn tuyên truyền thắng lợi cho lần thanh tiễu thủy phỉ này.
Trong ngày này, Ninh Nghị đã chuyển Vân Trúc lên trên thuyền của Cẩm nhi, nhìn đám người bên ngoài lần lượt tới đám người Trần Kim quy, pháo đặt trong mưa. Đồng thời đi Hồng Trạch hồ truy sát lính lính Thủy phỉ cũng đã lục tục trở về, bởi vì liên tục cuộc chiến trong đêm nên mặc dù tình hình chiến đấu gần như nghiêng hẳn về một phía., Nhưng thương vong binh sĩ nhiều hơn dự liệu, buổi chiều ngày hôm qua đánh trên mặt hồ coi như thuận lợi, về sau trong doanh trại thủy phỉ đuổi theo đã là ban đêm, mặc dù như cũ chiếm ưu thế, nhưng trong đêm tối vẫn tử thương không ít., Chỉ là cứu Tiểu Hầu gia ra ngoài lại đại thắng như thế, tướng lĩnh lãnh binh cũng đã quên đi thương vong nho nhỏ của bản thân. Dù sao bất luận thế nào, đại thắng lần này cũng sẽ được phong thưởng lớn, không ai phải chịu thiệt.
Thủy phỉ bị bắt tối hôm qua bị thẩm vấn suốt đêm, nhưng trong suốt một ngày nhận được đủ các loại tin tức còn chưa đủ để liều mạng hoàn chỉnh. Đương nhiên điều này cũng không quan hệ. Vốn dĩ năm chiếc thuyền đều bị nổ một chiếc, lúc này còn lại bốn chiếc, bất quá buổi tối hôm nay, Trần Kim Quy bên kia cũng quyết định hạ xuống., Đến sáng sớm ngày mai, đội tàu tiếp tục lên đường, vì sớm một ngày đưa Sinh Thần Cương đến kinh thành không lãng phí thời gian nữa. Về phần các loại thủ đoạn tiếp theo, liền giao cho những người khác của huyện Mi phụ trách, để lần này bắt cóc bắt cóc sự kiện lần này tiếp tục đào sâu, nhổ tận gốc người tham dự.
Đối với quyết định này, mọi người hận không thể khua chiêng gõ trống vỗ tay chào hỏi nhanh chóng, buổi tối mưa hơi giảm, tự nhiên lại mở tiệc lớn, mời Trần Kim quy cùng một đám quý công tử tới dự tiệc. Kể từ đó, bến tàu bên này tuy bảo vệ không ít, nhưng cuối cùng vẫn trong trẻo hơn rất nhiều. Sau khi ăn cơm chiều xong, Chu Bội tới tìm Ninh Nghị, quy củ ngồi trên ghế trong phòng, trông như một con chó con đáng thương.
"Rốt cuộc muốn làm gì ngươi nói đi, quận chúa điện hạ."
"Lão sư người cũng biết... phong thư hồi thưởng của phò mã gia gia nhất định đã đến..." Chu Bội mím môi: "Ta muốn lên kinh..."
Ninh Nghị nhìn nàng một hồi rồi nở nụ cười, sau đó đặt phong thư lên mặt nàng: "Ta không biết lão già kia nghĩ sao... Quả thật ta có thể giúp ngươi chuyện này, nhưng ngươi cũng phải giúp ta một chuyện mới được."
"Được rồi, sư phụ ngươi nói gì?" Chu bội hưng phấn cầm bức thư lên xem, nhìn một hồi còn nói: "Ngươi xem ngươi xem, cha ta thật sự một chút quan tâm ta, đối với ta muốn lên kinh rõ ràng không nói gì. Hừ, ông ấy chọn ngựa cho ta chính là sợ người khác nói ông ấy là cha của mình quá ngựa mà thôi... À, lão sư, ngươi rốt cuộc muốn ta làm gì? Giết người phóng hỏa hay là lừa bịp, ta nghe ngài."
"Là ỷ thế hiếp người." Ninh Nghị vừa cười vừa nói: "Ta muốn làm một việc, cần có một số người không nghe thấy tên ta. Nhưng trên thuyền có quá nhiều người, trước đó không lâu Trác Vân Phong đã nói tên của ta cho bằng hữu của hắn biết, bằng hữu của hắn nói cho Lý sư phụ biết, cho nên Lý sư phụ mới đến tìm ta., Nhưng đến đây là đủ rồi. Không lâu sau tên Vương Nhàn kia sẽ lên thuyền, ta không hy vọng hắn nghe được có người nhắc đến hai chữ Ninh Nghị, nhưng bên phía Trác Vân Phong, chúng ta không có cách nào để nói, cũng không tiện phòng bị, chuyện này hy vọng có thể giao cho ngươi."
Chu Bội mở trừng hai mắt, sau đó nhỏ giọng nói: "Tên Vương Nhàn kia có vấn đề sao?"
"Có thể có vấn đề." Ninh Nghị gật đầu. "Nhưng ta không muốn đánh rắn động cỏ, ngươi phải chú ý chính là, nếu như tận lực cảnh cáo đám bạn của bọn Trác Vân Phong, lúc bọn họ đối với Vương Nhàn, ngược lại có thể làm ra vấn đề gì đó. Cụ thể là phương pháp gì, ngươi muốn tự mình nắm chặt, có vấn đề gì không?"
"Không có." Chu bội cười xán lạn, nàng từ nhỏ học tập cũng chỉ là qua lại giữa những người này, đối với lòng người, các sự tình dưới trướng tất nhiên có tâm đắc của mình. Nói đến chuyện qua lại với đám người Trác Vân Phong, tất nhiên Ninh Nghị cũng không bằng nàng, bởi vậy cũng không cần phải đưa ra đề nghị gì với nàng.
"Mặt khác, trước mắt thân phận của ngươi trên thuyền bên kia cao nhất, tiếp theo ta sẽ bố trí cho ngươi một hộ vệ, có thể là một trong ba người Tề tân dũng bọn họ, đến lúc đó ngươi phối hợp một chút. Ngoại trừ đi nhà xí, thời gian khác hắn đều sẽ đi theo bên cạnh ngươi, không cần dùng tiểu tính tình, không nên thích hắn, tốt nhất là đến kinh thành tìm một hoàng thân quốc thích đáng tin cậy, môn đăng hộ đối, lưỡng tình tương duyệt, tình ý hợp ý, sau này trở về ta cũng có thể tốt hơn."
Thư Khang Hiền gửi tới có ý tứ này trong đó, nói nếu tiểu Bội không chịu tìm quận mã ở Giang Trữ, vậy dứt khoát để nàng vào kinh chúc thọ, đồng thời tự mình tìm con trai trung ý về, đây là cơ hội cuối cùng của nàng. Chu Bội nghe vậy đỏ mặt, sau đó cười hì hì, nhưng cuối cùng không dám nói tiếp. Chủ đề nói: "Vương Nhàn kia lợi hại như vậy à? Vậy hắn là ai, làm sao lại tới đây?"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Bây giờ còn chưa biết." Ninh Nghị lắc đầu. "Nhưng nếu hắn thật sự, có lẽ chỉ có thể nói là... A, là duyên phận."
Một câu " Duyên phận" của Ninh Nghị khiến Chu bội cổ quái nhìn hắn, đợi sau khi quận chúa rời khỏi, Ninh Nghị từ cửa sổ nhìn ra ngoài, trên cơ bản mưa đã ngừng. Trên bến tàu không ít binh sĩ tuần tra, nhưng vì không có bao nhiêu người la hét ầm ĩ nói chuyện., Mặc dù đèn đuốc sáng trưng nhưng vẫn có vài phần cô tịch, dưới mái hiên từng giọt nước tí tách rơi xuống. Hắn ra khỏi cửa đi tìm Vân Trúc và Cẩm Nhi, trong phòng thắp đèn, Cẩm Nhi không biết đi nơi nào, chỉ có Vân Trúc ngồi ở bàn bên cửa sổ, cúi đầu giở cuốn sách.
Ninh Nghị đứng ở cạnh cửa nhìn một hồi lâu, Vân Trúc cũng nghiêng đầu, khóe miệng nở nụ cười nhìn hắn, điểm sáng trong ngọn đèn khẽ lay động, nhuộm sợi tóc màu trắng trên đầu nàng thành màu vàng ấm, lúc sáng lúc tối.
"Còn không đi vào, nửa đêm đứng trước cửa nhà nữ nhân, sẽ có người nói."
Vân Trúc nhẹ giọng nói, Ninh Nghị mỉm cười, nhìn hai bên: "Trên thuyền này không có nhiều người." Nhưng cuối cùng cũng đóng cửa đi vào.
Trên mấy chiếc thuyền này, trên chủ thuyền tất nhiên là những thân thích của quan quyền quý, còn lại mấy chiếc, ngoại trừ chứa các loại hàng hóa đáng giá, ở đa số là nha hoàn không cần đi theo bên người bất cứ lúc nào., Hạ nhân, cũng có người dựa vào quan hệ dọc theo đường đi kinh, thậm chí còn dẫn theo người nhà, dẫn theo mấy đứa nhỏ. Vân Trúc và chiếc thuyền chỗ Cẩm nhi cũng coi như tương đối yên tĩnh. Ninh Nghị đi tới ngồi xuống bên cạnh nàng, bầu không khí có vẻ yên tĩnh, mây trúc nghiêng người dựa vào bả vai hắn.
"Gần đây rất bận nhỉ?"
"Chuyện thì hơi nhiều, xin lỗi, không có thời gian bồi tiếp các ngươi."
"Không sao, ta cũng có rất nhiều chuyện phải làm."
"Chuyện gì thế? Đọc sách?"
"Nghe chuyện của ngươi."
"Hả?"
"Ta... Ta nghe nói phát sinh chuyện gì, sau đó liền đoán, lập Hằng ngươi ở bên trong làm chuyện gì. Trước kia lúc ở Giang Ninh, ta thích nghe người khác nói chuyện của ngươi, tham gia thi hội gì, làm thơ cái gì, phản ứng của mọi người thế nào. Hiện tại cũng giống như vậy, huống chi ta còn ở bên cạnh ngươi..."
Vân Trúc tựa trên vai hắn, nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói tâm tình của mình. Những ngày qua bầu không khí ầm ĩ, phỏng chừng nàng cũng đang đoán Ninh Nghị ở sau lưng làm ra vài chuyện gì đó, mà ở phương diện Ninh Nghị "không biết" có lẽ còn phải tăng thêm lời kể của Tiểu Kiệt, bên cạnh có một nữ nhân như vậy, trong lòng Ninh Nghị cũng không cô đơn, đưa tay ôm lấy nàng.
"Ta nhớ ra sáng sớm một hai năm, bộ dáng ngươi muốn làm một cái bánh nướng, mỗi sáng ta từ cửa nhà ngươi chạy bộ qua, nói chuyện gì đó. Khi đó ta nói cho ngươi biết, nếu có một ngày trở nên quá phức tạp, có thể nghĩ lại hình dạng ban đầu là thế nào. Hai ngày này ta xử lý sự tình ngẫu nhiên cũng muốn, có phải lại muốn làm mọi chuyện phiền toái..."
"Trúc Hằng cảm thấy mệt sao?"
Ninh Nghị lắc đầu: "Trước kia ta đi sai hướng..." Hắn nhẹ giọng nói một câu, sau đó nói: "Kỳ thật trên thế giới này, có một số việc vẫn sẽ không thay đổi. Giống như là ở bên ngoài, ngươi có thể dựng một căn nhà, nuôi gà đánh lợn rừng, đôi khi ngươi sẽ gặp phải hổ dữ., Nó muốn ăn ngươi, ngươi phải giết nó. Đối với người cũng vậy, chuyện này của Tô gia, Lương Sơn chính là hổ, nói đạo lý là vô dụng, phức tạp cũng dễ giải quyết, chuyện này ta đều muốn làm, chẳng qua... Ngày mai ta tới bồi ngươi."
"Ừm." Vân Trúc nhẹ gật đầu, qua một lát, mới mở mắt ra, có chút chần chờ hỏi, "Ách, vậy... Tiểu Kiệt cô nương nhà ngươi làm sao bây giờ?"
"Thế nào cũng phải để cho nàng biết a." Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi cười rộ lên. "Trước đó các ngươi cũng đã từng gặp, ngươi cứu Ninh Hi, nàng cũng rất có hảo cảm với ngươi đấy. Ừ, ừm..., Ta chỉ là tới cùng một chỗ đọc sách với các ngươi, ngươi và bạn học nguyên bảo muốn nói chuyện hát cũng được, ta không quấy rầy các ngươi, nói với Tiểu Kiệt... Chúng ta là hồng nhan tri kỷ gì đó, ta là tài tử ngươi là giai nhân gì đó, nhưng là tương kính như tân, nói không chừng các ngươi còn có thể trở thành bạn tốt đấy... "
"Ách..." Vân Trúc trong lúc nhất thời có chút ấp úng không biết nói gì, luôn cảm thấy trong mắt đối phương có hàm ý trêu tức, nhưng nàng đã quen biết với Tiểu Kiệt, lại không tiện nói điều gì không đồng ý. Khó khăn trong chốc lát, nụ cười của Ninh Nghị càng lúc càng thú vị, tay đã vươn vào trong quần áo của nàng., Đương nhiên nàng biết Ninh Nghị muốn làm gì. Cảm nhận bàn tay đối phương di chuyển trên người mình, nàng cúi đầu, nhưng da thịt lại trở nên nóng hổi, nhẹ giọng nói: "Ninh Hằng, cái này... liền gọi là tương kính như tân sao..."
"Phần lớn thời gian là..."
Điểm đèn chập chờn, bóng người trên tường biến ảo. Một lát sau, Ninh Nghị đặt thân thể Vân Trúc lên giường, cởi bỏ quần áo, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa vui sướng. Hai người hơi sửng sốt, lúc này thân thể Vân Trúc nửa lộ, trên ngực dừng lại bàn tay Ninh Nghị, mặt đầy ửng hồng, nhưng vừa nghe chính là Cẩm nhi, sau khi sửng sốt, nàng mới đưa hai tay chống lên ngực Ninh Nghị, sau đó nở nụ cười.
"Thật là quá đáng..." Ninh Nghị khinh bỉ. Ngoài cửa Cẩm nhi đang nói chuyện: "Vân Trúc tỷ, Vân Trúc tỷ, tới đây mở cửa, ta đã trở về..." Hừ hừ giọng như đang hát, sau đó lại nói: "Vân Trúc tỷ, tỷ đang tắm rửa sao?"
Vân Trúc trả lời một câu: "Đúng vậy, chờ một chút." Bên kia "Ồ" một câu đáp ứng, ở ngoài cửa sôi nổi, Ninh Nghị khinh thường liếc mắt, đợi đến khi Vân Trúc buộc cái yếm lại., Quần áo kéo lên, mới đi tới bên kia mở cửa. "Khí nhi" nhảy tới nhảy lui trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn vào trong cửa, chỉ thấy Vân Trúc tỷ hai chân đang ôm quần áo ngồi trên giường cười. Lúc này nàng còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ không rõ tâm tình Ninh Nghị là như thế nào., Hai mắt đề phòng hắn nổi bão. Ninh Nghị lắc đầu, nói: "Quá đáng quá..." Ra cửa đi ra, nàng mới cao hứng nhảy vào trong cửa, thò đầu thè lưỡi ra làm mặt quỷ, lúc này mới cao hứng đóng cửa lại.
"Vân Trúc tỷ, may mà có ta trở về nên tỷ mới không bị cái tên đăng đồ tử kia khinh bạc đấy... Tỷ về sau không nên như vậy nữa..."
Ninh Nghị thoáng đi xa, nghe được bên kia mơ hồ truyền đến thanh âm Cẩm nhi, nhịn không được lắc đầu nở nụ cười.
Luồng nhạc đệm ướt át này đương nhiên không khiến Ninh Nghị cảm thấy chán nản. Bộ dáng y bị đả kích cũng chỉ làm cho tên ngốc Vân Trúc và Nguyên Bảo kia vui vẻ hơn một chút. Đương nhiên, cơ thể nam nhân kia đã hoàn toàn tỉnh táo lại, y đi ra khỏi khoang thuyền, nhìn màn đêm trên bến tàu hít mấy ngụm khí lạnh.
Để chúc mừng lần đại thắng này, yến hội trong thành vẫn còn diễn ra. Trên bến tàu binh lính tuần tra, người không nhiều lắm. Ninh Nghị đứng trên mạn thuyền trong chốc lát, có mấy người từ cửa ra vào, binh lính giữ cửa đang kiểm tra các loại văn điệp, thủ lệnh và lệnh., Cũng không khỏi nhìn nữ tử che mặt xinh đẹp lại khí chất thành nhã nhiều hơn vài lần, đây là dẫn nha hoàn, tùy tùng, mang theo một ít vật tùy thân Lý sư. Tối nay nàng không được mời tham gia yến hội, hoặc là từ chối việc này, trước khi người khác trở về, đã tới bên này.
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi đi xuống thuyền. Sau khi kiểm tra xong xuôi thì Lý cô nương tiến vào bến đò đi tới chào hỏi. Sư cô nương dù sao cũng thân thiết với hắn, ở trên thuyền tán gẫu vài câu rồi hỏi Ninh Nghị ở đâu. Ninh Nghị mới chỉ chiếc thuyền bên cạnh. Một lát sau, hai người gặp nhau rồi cáo từ rời đi.
Trở lại bên này chiếc thuyền lúc, Ninh Nghị nhìn bên kia một chút, chỉ thấy trong khoang thuyền Lý sư cũng đã sáng lên đèn đuốc. Lần này gặp mặt rất đơn giản, nhưng muốn đạt được mục đích, chuyện nên làm, cơ bản đều đã làm xong.
Không lâu sau, yến hội trong huyện thành tản đi, mọi người buổi tối nghỉ ngơi trên thuyền lục tục trở về, đồng hành còn có vị nam nhân Vương Nhàn kia, bởi vì được một đám công tử ca coi trọng, cũng được an bài trên chủ thuyền.
Qua một đêm này, sáng sớm ngày thứ hai, khi mọi người lục tục lên thuyền, đội tàu cũng đã lần nữa chuẩn bị xuất phát. Lúc ăn sáng cùng mọi người nói chuyện với nhau, Lý sư cũng không động thanh sắc hỏi mấy chiếc thuyền bên cạnh là những người nào, nha hoàn bên cạnh nàng đương nhiên là an bài ở trên thuyền chính, nhưng ví dụ như đám tùy tùng,, Chỉ có thể an bài trên một đội thuyền khác. Về phần chiếc thuyền mà Ninh Nghị đang ở, trong mắt mọi người, có một số quan hệ nhưng lại không có chỗ nào có thân phận quá cao tùy tùng an bài, ví dụ như sư gia của một số nhà giàu có, quản lý, phòng thu chi a, nếu cần thiết phải theo vào kinh thì cũng bố trí ở nơi đó.
Trong lòng nàng, đã sớm biết Ninh Nghị có danh tiếng của đệ nhất thiên tài Giang Trữ, vốn tưởng rằng Ninh Nghị đã được những giới quý tộc này tiếp nhận, nhưng lúc này xem ra y đã nhận rồi., Tình huống cũng có chút không đúng lắm. Hoặc là thân phận con rể liên lụy tới hắn, hoặc là tính cách hắn có chút cao ngạo: Khi ở Hàng Châu nàng từng nghe qua chuyện "đạo sĩ ngâm hai đầu", nhưng người như vậy chắc chắn không được vui: Nàng không có trường cư Giang Ninh, đối với định vị của Ninh Nghị trong mắt người khác, chung quy là có chút chèn ép không được.
Lại nhớ tới tối hôm qua hỏi hắn ở bên nào, thần sắc của hắn, trong lòng có lẽ ngại, nhưng lại có vẻ thanh cao... Người như vậy, kỳ thực cô gặp rất nhiều, có thể tưởng tượng: Cô là người có thể xử lý giao tế nhất, điều chỉnh tâm tình mọi người, vốn còn định có cơ hội cùng mọi người trò chuyện với tài tử Giang Trữ., Nói về Thanh Ngọc án, Minh Nguyệt khi nào có, nhưng bây giờ nghĩ lại, nên xem xét kỹ. Nếu cùng mọi người tán gẫu về cái tên đệ nhất thiên tài của Giang Trữ, sau đó mọi người mới phát hiện đối phương đang ở trên thuyền, với tính cách cao ngạo như vậy mà nói, chỉ sợ có thể đạt được không phải là vui sướng thành danh, mà là bị mọi người khinh thường.
Buổi sáng hôm đó, nhìn cảnh tượng trên chiếc thuyền đi theo phía sau, sư phụ cô nương nhẹ giọng thở dài. Cũng trong lúc đó, Ninh Nghị đang ở trong phòng cùng Vân Trúc, Cẩm Nhi, Tiểu Kiệt tổ hợp lại có mấy phần xa lạ lại có vẻ khá nhàn nhã...