Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lúc Trác Vân Phong tới tìm Ninh Nghị, chính là lúc chạng vạng tối hôm nay. Trước đây, Ninh Nghị đang suy nghĩ về vấn đề liên quan đến việc thành lập một hệ thống dư luận cực lớn ở võ triều, đến lúc này đã có chút khổ não.
Có trình tự có liên quan tới việc Ninh Nghị lên kinh, đầu tiên đương nhiên là phải đối phó Lương Sơn, nhưng mục đích căn bản là phải bắt đầu ứng phó với Tĩnh Khang vài năm có khả năng đến gần hoặc là cùng loại tai ách Kim nhân xuôi nam. Đối với một quốc gia mà nói, đại bộ phận sự việc là tuần tự, làm sao cường binh nước giàu, làm việc tại phương hướng lớn kỳ thật đều không sai biệt lắm., Năng lực của con người thật ra là biểu hiện ra ở vô số bộ phận nhỏ. Nhưng đương nhiên, cũng có một số sự tình, có thể cải biến được căn bản, tìm một điểm mấu chốt, cạy động toàn bộ đại cục, tỷ như biến pháp.
Nhưng biến hóa trên đại cục, Ninh Nghị cảm ơn không nhạy bén, hắn không dám bước vào loại chuyện này. Lần này lên kinh, việc mình có thể làm, là ở rất nhiều chi tiết nhỏ, kinh nghiệm kinh doanh, hậu cần quản lý và hài hoà., Các loại vấn đề nhỏ giải quyết, âm mưu sử dụng, chỉ cần nhân tính không có biến hóa lớn, hắn làm việc cũng không đến mức hư hỏng, dù sao thương chiến cũng là giữa người và người không gì không dùng cực điểm đối kháng. Mà ở bên ngoài, ngược lại có một khu trống có thể quyết định căn bản, hắn suy nghĩ muốn bổ khuyết.
Bước này là như vậy, sau khi lên kinh, thông qua sự thừa nhận của dòng chảy của Tần, cộng thêm kinh nghiệm của hắn đã từng, với tốc độ nhanh nhất, dùng tốc độ nhanh nhất., trải "Trúc Ký" trong phạm vi toàn quốc. Mặc dù mỗi thời đại đều có đặc tính riêng của mình, nhưng dưới sự ủng hộ của máy móc quốc gia, rất nhiều kinh nghiệm cửa hàng hiện đại hóa vẫn có thể dùng ở võ triều, điểm này cũng không có vấn đề gì lớn., Sau đó dùng "Trúc Ký" làm cơ sở, trải ra một công tác thuyết thư khổng lồ, giải trí, còn lại là quần chúng hoàn toàn không biết chữ, cũng là đám người ngoài chín mươi phần trăm võ triều hiện giờ không có quyền lên tiếng. Trong phạm vi này, trong lúc nhất thời chắc sẽ không bị giai cấp quý tộc phản công.
Muốn mở ra các cửa hàng như vậy, điều kiện cần phải thỏa mãn đương nhiên cũng được xây dựng theo các quy luật huấn luyện, quy phạm hệ huấn luyện, sản xuất thành phí tổn, lưu thông đường mòn hao tổn giảm xuống. Giống như cái chợ ở hậu thế, cửa hàng dưng lại bắt đầu đè ép quá trình xây dựng thị trường hiện thực.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Mặc dù hiện nay võ triều vẫn chưa có đủ cơ sở phát triển tư bản chủ nghĩa, nhưng trong tay Ninh Nghị cũng vượt qua kinh nghiệm sử dụng của một thời đại. Chỉ cần ở trên mặt chính trị một thời gian không bị chèn ép, trúc ký có thể nhanh chóng trải rộng ở các nơi như châu chấu. Làm thế nào giao tiếp với quan phủ., Giao dịch, làm thế nào để giải quyết hắc bang ở một nơi, những chuyện này, ở hậu thế, trong hệ thống tư chất chủ nghĩa cũng có phương pháp cực đoan chuyên nghiệp.
Khi hắn thật tâm muốn thả ra mấy thứ này, thì có thể trúc ký tựa như con cá ăn thịt đầu tiên tiến vào hệ thống nước nhạt. Về phần nó sau khi sinh sôi sẽ có chỗ hại thế nào, Ninh Nghị tạm thời mặc kệ. Nhưng dựa vào trúc ký, hệ thống giải trí này sẽ tuyên truyền một ít đạo lý cực đoan đơn giản và rẻ tiền cho toàn xã hội. Ví dụ như "Hiệp chi giả vi dân", mấy năm sau sẽ dẫn toàn bộ lục lâm giặc cỏ trong xã hội về phương bắc.
Võ Quán trước mắt cũng không có đủ dư luận giám sát và tuyên truyền hệ thống, tuy rằng mỗi đời văn tự ngục khẳng định có, nhưng người nhằm vào, vẫn như cũ là người đọc sách không đến mười phần trăm nhân khẩu xã hội. Tuyên truyền hệ thống thì gần như là không có. Đặc biệt là sẽ không có ai đi tuyên truyền sự tình gì về bình dân của xã hội., Những người mặt hướng đất vàng triều thiên kia có thể cả đời cũng chưa từng nghe qua mấy câu chuyện xưa, mà nhân sĩ giang hồ, lục lâm trộm cướp, chính thức sẽ đi nghe, cũng chỉ là một ít thuyết thư đơn giản kể chuyện., Diễn khúc, cố sự đơn giản trong những vật này lại trắng bệch, nhưng đại đa số cũng không có dư luận đạo lý, nhiều lắm là khoái ý ân cừu mọi người hoan nhạc, hoặc là kiếm hiệp, đào hoa vận các loại ý dâm, kỳ ngộ, quả thực chính là một mảnh đất nho nhỏ chưa được khai khẩn.
Nhưng như hậu thế biết rất nhiều văn nhân viết về thơ từ ái quốc, triện văn, đặt ở triều đình hoặc là văn hội có thể dẫn tới một đám thư sinh ủng hộ, nhưng nếu đặt ở tầng cuối xã hội, nói trắng ra, ai biết ngươi tuyên truyền cái gì? Mọi người Lục Lâm có mấy người sẽ đọc biểu tượng của sư phụ, lại có mấy người hiểu ý nó, cầm cuốc, làm binh có mấy người sẽ vì bài thơ của Đỗ Phủ mà đầy bi phẫn.
xã hội lúc này của toàn bộ võ triều đều cực kỳ thuần phác, những người không biết chữ còn dễ bị lừa hơn những trạch nam trên mạng ở hậu thế nhiều. Chỉ cần vài năm, mọi người sẽ sinh ra càng nhiều ý thức lo lắng cho đất nước, mặc dù không thể diệt trừ Sơn phỉ Lục Lâm, nhân sĩ võ lâm, nhân sĩ võ lâm trên căn bản được., Nhưng trên đại cục chỉ cần nghiêng đi một chút, lực lượng này cộng lại, liền đủ để thúc đẩy toàn xã hội. Theo ý nghĩa này, nuôi một đám người viết tiểu thuyết, hí kịch, vượt xa mấy văn nhân đỉnh cấp viết ra thi từ truyền thế.
Đây là điều duy nhất Ninh Nghị có thể nghĩ ra có lẽ trong tình huống chỉ là kinh động quá nhiều đến cấp độ đặc quyền của xã hội. Nhưng vấn đề vẫn có rất nhiều vấn đề, quan trọng nhất là gã đang do dự có nên để võ triều nắm giữ thứ vũ kỵ cấp bậc này không. Gã đã từng nói qua làm sao tẩy não cho binh sĩ tầng dưới của Lưu Tây qua, cũng từng đề cập qua về việc tuyên truyền quan trọng của Lục Hồng., Nhưng nói thật ra, chỉ có một cái là tiện lợi, dư luận tuyên truyền khắp toàn bộ xã hội mới là cơ sở tốt nhất để thực hiện những chuyện này., Nhưng nếu nó thật sự vận hành, Bá Đao doanh cũng tốt Lữ Lương Sơn cũng tốt sau này càng thêm khổ sở, đây là nước ấm nấu ếch, làm sao phòng cũng không được.
Ninh Nghị cũng không biết quan hệ của mình với võ triều sẽ như thế nào. Hắn chỉ muốn ngăn cản kim nhân xuôi nam, thế nhưng có một số thứ từ khi hắn bắt đầu muốn làm việc đã nghĩ kỹ, sau này tất nhiên sẽ đắc tội với người khác, có lẽ sẽ đắc tội rất nhiều người, hắn không phải là người tốt vì nước vì người dân. Muốn làm việc là vì nhìn thấy những người có tiền văn hi vọng., Có đám người Lưu Tây qua, Trần Phàm, có thể khiến hắn tán thành như vậy, người đáng để hắn đi cứu. Nhưng nếu như có rất nhiều chuyện phản công bản thân, hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết, đây là kết quả xấu nhất mà hắn từng nghĩ tới.
Cũng chính vì vậy, khi dư luận tuyên truyền hệ thống này thì cấu tứ cơ bản đã xong, ngược lại hắn có chút do dự, từ đó sửa chữa lại vẽ tranh. Đến khi Trác Vân Phong tới tìm hắn, sự tình cũng đang nghĩ đến thời điểm mấu chốt, nhưng mà đối phương tới nói, xem ra cũng không phải chuyện nhỏ.
"Ta biết rõ Chu Bội đang ở bên cạnh, Ninh tiên sinh vốn ở trong phòng."
Dẫn Trác Vân Phong vào trong phòng ngồi xuống, thuận tay rót cho hắn một chén nước. Quả nhiên, sau khi ngồi xuống, thiếu niên trước mặt đi thẳng vào vấn đề nói này chính là việc này. Lời nói trực tiếp làm cho tâm tư Ninh Nghị có chút dừng lại, hắn liền gật đầu nhẹ, cầm bút lông trong tay nhìn đối phương tiếp tục nói.
"Ta và quận chúa quen nhau từ nhỏ, trong lòng nàng có chuyện gì, nghĩ thế nào ta đều rõ ràng. Bắt đầu từ hai năm trước, thời điểm Khang Vương phủ chuẩn bị chọn hôn phu cho nàng, trong lòng nàng có chút không tình nguyện. Ta biết tính tình của nàng, nàng muốn gặp càng nhiều người và sự tình, chỉ là gặp được một Giang Trữ, Ninh tiên sinh cũng cảm thấy không đủ, Ninh tiên sinh cũng biết, Quận chúa là người thông minh, đại bộ phận nam tử... Kỳ thực đều không hơn nàng."
Trác Vân Phong nói tới đây, nhìn bộ dáng Ninh Nghị, chỉ thấy đối phương ở bên kia nhìn hắn cười, nhưng cũng gật đầu. Kì thật phản ứng của Ninh Nghị làm gã có chút ngoài ý muốn, liên quan tới lần gặp Ninh Nghị này, phương diện nói chuyện gã đã cân nhắc đi nghĩ lại rất nhiều lần., Vốn câu nói đầu tiên sẽ làm cho đối phương quá sợ hãi, ai biết được Ninh Nghị phản ứng bình thản, hắn cảm thấy mình quả nhiên đã khinh thường người thông minh. Nhưng trong suy nghĩ của hắn, chắc hẳn trong lòng đối phương đã như trời long đất lở rồi, chỉ là công phu vui vẻ bề ngoài làm tốt, lúc này cười gật đầu, đây là biểu tượng đại loạn trong lòng.
Hắn lại không biết nếu trong lòng Ninh Nghị đang nghĩ đến nếu như không cần dư luận tuyên truyền, làm thế nào để thuyết phục nguồn tài nguyên chính trị của Tần tương đối nghiêng về phía trúc ký. Nhưng dưới cái nhìn của hắn, chỉ cần mình không ra sức chào hàng, cho dù Tần Tương Nguyên biết thừa nhận tuyên truyền cũng có ích., Hẳn là sẽ không quá coi trọng việc giải trí của tửu lâu. Dù sao chuyện cần làm trong thẻ tre đơn giản, đơn giản chỉ là kiếm được nhiều tiền, sau đó cả ngày nhờ người ta kể chuyện hát, chỉ là nội dung tự mình đóng cửa. Mặt khác... Trác Vân Phong này thoạt nhìn rất thông minh.
"Vài ngày trước, vì vậy việc trong vương phủ ép nàng phải bó tay. Lúc nàng lén lút bàn bạc với ta, cũng đã có ý định đi lại, chỉ là còn không quá kiên quyết. Nhưng lần này... nghĩ đến là đã thực sự quyết định xong. Vốn dĩ ta cũng chỉ suy đoán mà thôi., Nhưng hôm qua nàng mới chắc chắn. Ta biết quận chúa luôn luôn khâm phục tài học của Ninh tiên sinh, nhưng không biết nàng làm thế nào thuyết phục được tiên sinh... Vốn lúc này ta cũng không nên nói quá nhiều, nhưng bằng hữu một hồi. Ninh tiên sinh, chuyện này có liên quan tới danh dự Quận chúa, Khang Vương lập tức chọn vợ., Nàng từ trong nhà trốn ra, vốn một đường chạy lên bắc cũng không phải đại sự gì, nhưng nếu để người ta biết... Quận chúa cùng ai ở chung một phòng. Ninh tiên sinh, việc này ta nói nặng một chút, đến cuối cùng, ta sợ nàng hại người khác cũng hại chính mình. Ta không tiện nói việc này với người khác, nhưng Ninh tiên sinh dù sao cũng phải không chu đáo cho tốt."
Lời Trác Vân Phong nói tự nhiên là tương đối khéo léo rồi. Trong đám bằng hữu Chu Bội, tâm tính của hắn vốn có chút trí tuệ xuất chúng, nhưng cũng là người có chút kiêu ngạo. Chu Bội lần đầu sau khi uyển chuyển từ chối hắn cầu hôn trong nhà, Trác Vân Phong liền không nhắc tới việc này nữa. Hắn đối với tính cách của Chu Bội quá mức rõ ràng, biết rõ Chu Bội từ nhỏ đã bị Khang Hiền hun từ lâu., sùng bái chính là những người có khả năng có tài hoa, nhưng tâm tính thiếu nữ, cũng luôn cảm thấy trên đời này còn có rất nhiều phong cảnh tốt hơn. Nếu hắn không thể chứng minh năng lực của mình ở trình độ cao nhất, thì rất khó đạt được trái tim của đối phương.
Mà sân khấu trình độ cao nhất đương nhiên chính là kinh thành.
Từ rất nhiều chuyện trước đó đã suy đoán được Chu Bội có tâm tư chạy trốn đến kinh thành, sau đó Ninh Nghị trở về, chỉ sợ nàng càng thêm nắm rõ ý tưởng thực hành của kế hoạch. Từ lúc nói chuyện vài ngày trước, Trác Vân Phong đã đoán được đại khái việc này, hắn quyết tâm lên kinh thành, ý nghĩ này đương nhiên có chút mạo hiểm, cũng may hai ngày nay có thể xác nhận, tiểu quận chúa thật sự làm chuyện không bình thường như vậy, hắn cũng không coi là không công mà chạy.
Trong kế hoạch ban đầu của hắn, có thể nói tốt nhất là dọc đường hắn hỗ trợ chiếu cố tiểu Quận chúa đến kinh, sau đó ở Biện Lương dùng thi từ bài thơ để áp đảo mọi người, đồng thời cũng có thể tạm thời lộ tài năng giữa hoàng thất và hoàng thất. Đáng tiếc khi xác định rõ Chu Bội ở trong phòng Trữ Nghị, hắn mới cảm thấy không ổn, lần này trước khi tới, vốn là nghĩ tới hai khả năng., Hoặc là hai người thật sự chỉ là quan hệ thầy trò đơn thuần, hoặc là...Ninh Nghị lớn hơn Chu Bội khoảng sáu bảy tuổi, hắn tài hoa hơn người, tiểu Quận chúa lại luôn luôn khâm phục hắn, nếu nói trong bóng tối có chuyện gì đó không thể tiếp xúc với sư đồ, vậy... cũng chưa chắc đã biết.
Bởi vậy hắn tới tìm Ninh Nghị, trong lời nói kỳ thật vẫn ẩn hàm ám chỉ. Chu Bội theo trên thuyền, trên đường nếu có quan hệ với một gã rể nhỏ bé của ngươi, Chu Bội được người ta nói có thể là tiếng tăm, nhưng nếu Khang vương phủ thật sự gây ra, thật sự gánh không nổi, cuối cùng vẫn là Ninh Nghị ngươi.
Gã nói chuyện một phen, nhìn biểu tình của Ninh Nghị, thỉnh thoảng thấy Ninh Nghị gật đầu, hoặc nhíu mày trầm tư, mặc dù không đến mức quá sợ hãi, nhưng hiển nhiên trong lòng đã ý thức được vấn đề đáng sợ. Gã cũng coi như là hoàng thất tông thân thích., Loại ám chỉ này, bản lĩnh sát nhập vi đều là bồi dưỡng từ nhỏ, lúc này liền biết mục đích đã đạt được, không khỏi có chút đắc ý. Nếu Ninh Nghị đủ thông minh, muốn thoát thân khỏi những chuyện này phải làm chút ít giao dịch với mình.
Đến cuối cùng, sự tồn tại của tiểu Quận chúa vẫn sẽ được công bố ra, hơn nữa phương pháp tốt nhất vẫn là biểu thị tiểu Quận chúa cùng mình một đạo, Ninh Nghị là kẻ bạc bẽo, không gánh nổi những lời bàn tán cùng đường với quận chúa, chính mình lại có thể, mà sau này cả thuyền quyền quý, cũng đều vô thức kéo quan hệ của mình và quận chúa nhỏ vào cùng một chỗ. Những lời nói nhảm này, cuối cùng tự nhiên cũng sẽ ở trong lòng tiểu quận chúa chồng chất lên phân lượng.
Hắn nghĩ như vậy, lại nói thêm vài câu quan hệ với quận chúa bên kia, sau đó lại thấy Ninh Nghị cũng gật đầu, ở bên kia đứng lên, nói: "Nói rất có lý." Trác Vân Phong cũng không mong đợi hắn nói quá rõ ràng, nhưng sau khi nói xong câu này, sự phát triển tiếp theo lại nằm ngoài dự liệu của hắn. Ninh Nghị dẫn hắn ra ngoài cửa, vỗ vỗ cửa phòng bên cạnh, Trác Vân Phong nghe thấy hắn nói: "Chu Bội, có ở đây không?"
Trác Vân Phong không khỏi ngẩn người, trong phòng truyền đến bước chân nhẹ nhàng mềm mại: "Có, tiên sinh, ta cũng có việc..." Đó là giọng nói nhẹ nhàng mà hầu như hắn chưa bao giờ nghe qua của Chu Bội, vừa nói, thiếu nữ trong phòng vừa mở cửa phòng., Sau đó cũng hơi ngạc nhiên một chút. Lúc này Chu Bội mặc quần áo có chút bình dân hóa thành, vốn là nàng mượn Tiểu Kiệt, nhưng không biết vì sao, Tiểu Kiệt mặc quần áo xinh đẹp lại có khí chất, mặc lên người nàng, quả thực có chút không hợp nhau.
Ngày thường Chu Bội ở bên cạnh Ninh Nghị khá tự nhiên, thậm chí có cảm giác không lớn không nhỏ, nhưng lúc này nhìn thấy Trác Vân Phong, lại đột nhiên bình tĩnh khí chất, hơi cúi đầu, kéo áo khoác mở ra —— trên thực tế bên trong cũng là áo khoác, chỉ là hiện giờ thân thể Chu Bội có vẻ hơi yếu, liền mặc vào hai kiện, bên ngoài một kiện cũng không bị khấu trừ. Sau khi vô thức kéo lên quần áo, nàng cúi đầu: "Cái gì..."
"Có người tìm, bằng hữu của ngươi, tự mình chiêu đãi một chút."
"... Ừm."
Chu Bội nhìn Trác Vân Phong, khẽ gật đầu. Lúc này Trác Vân Phong cũng không biết nên đối phó như thế nào cho phải. Vốn là lúc nói chuyện với nam nhân, hắn đã dự đoán tâm tình của Ninh Nghị nên thay đổi ứng biến., Có dự liệu các loại ứng đối, nhưng chính bởi vì trong lòng đã thận trọng, hắn không nghĩ tới Ninh Nghị sẽ thuận tay đưa hắn đến chỗ Chu Bội, hắn nên nói cái gì mới tốt... Hắn đang chào Chu Bội, Ninh Nghị nhíu mày suy nghĩ một chút, hỏi Chu Bội: "Vừa rồi nói có chuyện gì?"
"Không, không." Chu Bội lắc đầu, sau đó thấy Ninh Nghị muốn rời đi, lại nói: "Lát nữa ta sẽ nói với ngươi..."
"Ừm." Ninh Nghị gật gật đầu rồi quay về, trong lúc nhất thời cũng lười quản chuyện gút mắc giữa đám thiếu niên Chu Bội và Trác Vân Phong. Chỉ là trong lòng nghĩ đến, khi Chu Bội mặc những y phục quý giá kia thì dĩ nhiên có công chúa, khí chất cao quý như quận chúa, mặc y phục Tiểu Đình, sau đó lại giống như một cô gái trong thôn, nhưng cũng có chút thú vị.
Trong lòng nghĩ tới mấy thứ này, nếu muốn đại tu, nhất thời nửa khắc sẽ rất khó chính thức định ra, hắn suy nghĩ một hồi, tai nghe một đôi thiếu niên nam nữ nói chuyện, mơ hồ nghe ra cũng không quá thân thiết. Trác Vân Phong ở trước mặt Ninh Nghị cố nhiên hăng hái, nhưng đối với châu bội bội., Nhưng lại có cảm giác tâm phiền ý loạn thất bại. Trong mắt Ninh Nghị, hiển nhiên cũng bởi vì Trác Vân Phong thích Chu bội nên mới như vậy. Gã nghĩ lát nữa nếu Chu Bội tới tìm mình, ngược lại phải nói vài câu, không cần liếc mắt cao thủ thấp, bỏ lỡ mối quan hệ thông gia, xem ra tuổi tác của Trác Vân Phong cũng không tệ lắm.
Qua một hồi, Tiểu Kiệt ra ngoài cũng đã trở về, cô ra ngoài xem thuyền hôn mê của Tô Văn Tường khỏi tốt đến mức nào. Bởi vì hôm nay dừng lại nghỉ, Ninh Nghị đã khiến Tô Văn Tường hôn mê bất tỉnh rồi lên thuyền chữa khỏi., Tránh được một bước tra tấn. Lần này lên kinh, Tô gia xuất động bao gồm cả gia đinh nha hoàn, trong đó cũng chỉ có hơn mười người, Tiểu Chử nắm rõ tình huống mỗi người, cũng coi như là tiếp y bát của Tô Đàn Nhi., Có phong phạm "Chủ mẫu đương gia nho nhỏ. Ninh Nghị rót cho nàng một chén trà, nàng ngồi bên giường bưng chén trà nói chuyện mọi người, búi tóc sau đầu lắc lư đáng yêu. Ninh Nghị nghiêng đầu nhìn một hồi, sau đó mới cười nói với nàng chuyện người theo đuổi Chu Bội.
Không lâu sau đã ăn cơm tối xong, chuyện liên quan tới vị tước gia nhỏ kia vẫn không có chút tin tức nào. Trên bến tàu này đèn đuốc sáng trưng, trên sân khấu hát rất náo nhiệt, đèn đuốc trên mấy chiếc thuyền lớn nối liền thành một mảng. Sau khi nói chuyện với Trác Vân Phong, Chu bội và Trác Vân Phong đã đi ra đại sảnh dùng bữa. Ninh Nghị nhớ rõ Chu Bội tựa hồ muốn tìm hắn chuyện gì, ăn xong lại tiếp tục suy nghĩ việc, tu bổ tu bổ, tu bổ., Tiểu Kiệt không quấy rầy hắn, thay hắn pha trà rồi ra ngoài xem trò vui. Nhưng sau khi đợi được một lúc, Chu Bội còn chưa tới, nghĩ đến đột nhiên xuất hiện, có vẻ rất nhiều lễ phép. Ninh Nghị đứng dậy đi ra ngoài tỉnh táo, cũng không định đợi thêm nữa, dạo một vòng, đi tới một chiếc thuyền khác tìm Vân Trúc và Cẩm Nhi.
Hắn biết mấy ngày nay Vân Trúc và Cẩm nhi cũng không xuất đầu lộ diện, liền đi thẳng một đường tới gian phòng kia, đi tới cửa phòng kia, lại hơi sững sờ, bởi vì trong phòng truyền ra thanh âm mơ hồ, thanh âm kia không phải của Vân Trúc cũng không phải của Cẩm nhi, nghe có chút thấp, nhưng lại cực kỳ quen thuộc.
"... Trong khoảng thời gian đó, bên cạnh không có người quen biết nào, cô gia một mình, vừa vặn thương thế vừa vặn, lại muốn mang theo ta một tiểu nha hoàn cái gì cũng không giúp được. Vân Trúc cô nương, Cẩm nhi cô nương., Các ngươi nghĩ xem, cái nơi Hàng Châu này, chung quanh đều là phản tặc, suốt ngày đến tối bên ngoài đều là muốn ai muốn giết cô gia ai báo thù, thái độ của Bá Đao doanh kia cũng không rõ, thật sự không biết lúc nào sẽ bị giết chết. Coi như là lúc đó., Cô gia cũng không làm ra vẻ khó xử gì, nhiều khi còn cố ý chọc ta vui vẻ... Ta làm bộ rất vui vẻ, có đôi khi trốn sau nhà khóc trộm, ta cũng không có sợ hãi, chỉ là cảm thấy cô gia thật sự quá tốt...Ách, bây giờ là tướng công... "
Thanh âm cuối cùng nho nhỏ, lại có chút thỏa mãn lại bởi vì ở trước mặt người khác mà có vẻ có chút xấu hổ, nhưng không phải Tiểu Kiệt là ai, Ninh Nghị cơ hồ có thể nhìn thấy thần tình bỗng nhiên một mặt chạm vào ngón tay của nàng. Hắn dán cái trán lên trên khoang thuyền., Có chút không nói, dọc theo con đường này hắn còn giấu Vân Trúc Tiểu Kiệt, cũng từng nghĩ tới Tiểu Kiệt trước kia "Ác độc" nói với hắn sẽ liên thủ ức hiếp nữ nhân khác với tiểu thư, lại không nghĩ tới hai bên cũng đã cấu kết với nhau. Kỳ thật bây giờ nghĩ lại, thì ra..., Lúc trước khi Tiểu Bồng của Tô phủ ôm Ninh Hi chạy trốn, thì Vân Trúc đã ra tay cứu đứa bé. Với tính cách của Tiểu Kiệt, nhận ân tình cảm kích Vân Trúc cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
Vào lúc hắn phát hiện chuyện này trên thuyền, chính giữa thanh lâu tây huyện lớn nhất chính là một mảnh ca vũ thăng bình, ca múa vui vẻ. Ở một gian phòng nhỏ bên cạnh sảnh chính, lại có một đôi mắt tự yên lặng mở ra từ trong cửa sổ đi ra, quét mắt nhìn tân khách tới đây lần này, cùng với nha hoàn được nàng an bài đợi ở cửa chính bên kia chờ đợi., Nàng khẽ cau mày. Khi nàng còn nhỏ là một đám hài tử, mẫu thân thanh lâu nhìn chăm chú tiêu điểm, từ sau thành danh, bái phỏng, người hâm mộ càng ngày càng nhiều, trong lúc nhất thời không nghĩ tới mình đã bị Ninh Nghị thả bồ câu - bất luận thế nào, cho dù là giao tình quen biết khi còn nhỏ, hắn cũng nên tới đây chứ!
Nàng nghĩ như vậy, sau đó lại có chút lo lắng, mấy ngày gần đây Chử Bằng tựa hồ cũng không quá thái bình, hắn sẽ không trùng hợp cũng xảy ra chuyện a...