Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thanh âm bạo trúc từ khi xưa, luôn đổi mới đào thành cũ phù.
Bầu không khí hừng hực, quấy nhiễu nhốn nháo ở quanh năm, sau đó mãi cho tới lúc xuất giá, đều có đủ loại chuyện xảy ra. Cho dù là lấy thân phận rể, những chuyện này cũng không có khả năng tránh qua., Năm trước Tô Đàn Nhi yêu cầu Ninh Nghị đi cùng các loại bái phỏng chính là vì chuẩn bị một đoạn thời gian này, đại phòng hai phòng, trong thân ngoại thích, hợp tác thương hộ, các nhà khác nhau đến thăm cũng không ít. Nếu là thân thích trong nhà..., Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị đi cùng là được, nếu ra ngoài phần lớn là theo Tô Bá Dong, dù sao lúc này Tô Đàn Nhi còn chưa chính thức tiếp nhận phòng lớn Tô gia, năm trước chỉ nói chuyện làm ăn, cái loại hình ảnh trấn đấu giá tượng trưng cho năm sau này vẫn là do Tô Bá Dong dẫn đội.
Trước đây, ở cửa ải năm nay, Tống Mậu tới thăm hỏi rất nhiều người đã rời khỏi từ Giang Trữ. Mà bởi mấy câu mỹ ngôn của Tống Mậu, địa vị của Ninh Nghị ở Tô phủ cũng được coi trọng hơn một chút. Về phương diện hạ nhân, trước kia đương nhiên sẽ không có chuyện tôi đại khi chủ phát sinh chuyện gì., Nhưng người muốn tiếp xúc với hắn lại không nhiều, còn lại tự nhiên lãnh đạm, lúc này người hầu hiếu lạc liền nhiều hơn không ít, bất quá chuyện này đối với Ninh Nghị mà nói thì có cũng được mà thôi.
Mà ở phương diện chủ nhân, cái gì mà ba thiếu bốn thiếu bốn, sáu thiếu sót, rõ ràng là không có gì tốt với Ninh Nghị: Trước kia chỉ là lạnh lùng chờ đợi, hiện tại không thể không cảnh giác. Đương nhiên bọn họ cũng không làm gì được, bởi vì lão thái công đối với Ninh Nghị rõ ràng coi trọng hơn một chút. Có lần thi tuyển ở Tàng Thư Lâu kia., Lượng lượng Ninh Nghị nặng hơn rất nhiều. Người Tô gia đều biết khúc mắc trong lòng lão thái công. Hắn vẫn luôn hy vọng Tô gia có thể có bao nhiêu văn nhân, bỏ qua thân phận thương nhân này.
Thương nhân có giàu có thì thế nào, một khi xảy ra chút chuyện thì không bảo vệ được bản thân, chẳng qua là để mặc đám quan chức xoa nắn nắn nắn bóp. Văn nhân thì khác, chỉ cần có công danh, dù có nghèo kiết xác đi chăng nữa cũng sẽ có năng lực nói chuyện riêng với mình. Võ triều lấy võ làm tên., Vốn cũng là lấy võ lập quốc, nhưng mà khai quốc mới bắt đầu xảy ra mấy lần náo động lớn, phía trên đã hấp thụ giáo huấn, liền dùng sĩ đại phu trị thiên hạ. Hôm nay cũng giống như Tống Triều mà Ninh Nghị biết, đợi sĩ phu cực hậu, trọng văn khinh võ.
Ninh Nghị đã để cho lão thái công thấy được tia hi vọng này, tự nhiên càng thêm coi trọng. Đặc biệt lúc bái lễ, lão thái công và Ninh Nghị trò chuyện với nhau rõ ràng lâu hơn rất nhiều so với người khác, người bên cạnh cũng đều nhìn thấy trong mắt. Chủ yếu là lão nhân gia muốn tâm sự với Ninh Nghị học tập, học đường các loại sự tình, Ninh Nghị cũng thuận miệng giảng giải đạo lý ngụ tiếu, lão thái công không hiểu những điều này., Hắn càng dễ dàng tiếp thu những thứ như côn bổng xuất hiếu tử Nghiêm sư, nhưng hắn làm người nhà cũng có chỗ tốt, đối với nhân sĩ chuyên nghiệp, tuyệt không khoa tay múa chân, vui vẻ nghe xong, cũng chỉ nói: "Nếu có ai không nghe lời, cứ việc quản giáo, quản giáo thế nào cũng được."
Sau đó lại cảm thán: "Tử An huynh có cháu trai tốt à..." Nơi này nói chính là gia gia của Ninh Nghị.
Lão thái công bây giờ thân thể không tệ, tinh thần cũng quắc thước, bây giờ mặc dù quản thúc tôn tử không nhiều, xem ra hiền lành an nhàn, cùng quang đồng trần, nhưng đối với gia tộc này nắm giữ tuyệt đối không dám hồ đồ. Tô gia hiện giờ, không ai dám tùy ý xúc phạm lão nhân gia hắn gặp rủi ro., Thời đại sơ khai, sau lần nói chuyện này, đối với Ninh Nghị khinh thường, tất nhiên là không thể thiếu lời, thậm chí nhiều hơn rất nhiều. Nhưng muốn động đến hắn, gây thêm phiền toái cho Tô Đàn Nhi, loại tâm tư này của lão gia đài, chỉ sợ là ít lại càng thêm ít.
Tuy nhiên, bây giờ học đường đã bỏ học, thi thoảng gặp Tô Sùng Hoa cũng có thể cảm nhận được vẻ cảnh giác trong mắt đối phương, khiến Ninh Nghị cảm thấy buồn cười.
Những thứ này chẳng qua chỉ là cảm nhận được một chút biến hóa mà thôi, đối với Ninh Nghị mà nói, có hay không những biến hóa này, gã cũng không có quá nhiều để ý. Người cấp thấp không thể lật nổi sóng gió ngập trời, người biết trợn trắng mắt coi như vắt hết óc mà làm chút chuyện., Sợ cũng chỉ có thể khiến người ta trợn trắng mắt mà thôi. Ban ngày đa phần là bỏ chạy, thỉnh thoảng ở trong nhà thương nhân có quan hệ hợp tác với Tô phủ, ít nhiều biết Ninh Nghị cũng gọi vài đứa nhỏ đọc sách tới thân cận với Ninh Nghị, đây cũng là thiện ý, đương nhiên đối phương cũng chỉ đọc qua vài quyển thi văn mà thôi, tiểu đả tiểu nháo một phen.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Từ mùa thu truyền ra một bài ca đầu, sau đó Ninh Nghị cơ bản chưa từng xuất hiện trong đề tài chủ yếu Giang Ninh Lưu. Bây giờ mỗi ngày Thủy Chuyển Ca vẫn còn ca hát, nghị luận với y, cơ bản đã mất đi nhiệt độ. Nếu nói thật, tên gia hỏa này năm nay hai mươi tuổi., Người ở rể của Tô phủ, giáo dục giáo viên Tàng Sơn thư viện không chút thu hút kia nghe nói còn làm ra một cái gì đó cổ quái, hầu như không qua lại với tài tử văn nhân. Loại cuộc sống như ẩn sĩ này mặc dù kỳ quái, nhưng nhiều lắm cũng chỉ nói hắn là người có tính cách cổ quái mà thôi.
Văn nhân tay áo thiện vũ có lẽ thành danh nhanh, hoàn toàn không giỏi về đạo văn nhân trạch nam nhân này, chỉ là tình huống kinh diễm của đối phương tương đối hiếm thấy mà thôi.
Từ sau buổi nói chuyện tối hôm đó, quan hệ giữa hắn và Tô Đàn Nhi lại gần gũi hơn rất nhiều. Trước kia Tô Đàn Nhi dùng phương thức đối đãi với con mọt sách như Ninh Nghị, luôn cố gắng làm chủ cục diện. Bước đầu "Hiểu" sau khi "Ninh Nghị" này, nàng đã thả lỏng rất nhiều., Hai người đều là " Quái nhân", nhận thức như vậy làm cho nàng cảm thấy rất hài lòng, chủ yếu bởi vì Ninh Nghị cũng không ngại nàng xuất đầu lộ diện làm ăn, thỉnh thoảng cùng Ninh Nghị đàm luận một ít thương hộ cũng càng thêm tùy ý một ít., Có lúc có lúc nhắc tới một số nan đề, sau đó nói với Ninh Nghị phương pháp giải quyết của nàng, đồng thời hỏi: "Tướng công cảm thấy thế nào?" Đương nhiên, nhiều nhất chỉ là thỏa mãn niềm ham muốn giao lưu trong lòng nàng. Có thể lý giải và tiếp nhận nàng, người chung quy là quá ít., Mặc dù thỉnh thoảng cũng có thể nói một chút với đám Tiểu Kiệt, nhưng đó chẳng khác gì lầm bầm lầu bầu, có thể nói chuyện làm ăn không dính dáng gì với Ninh Nghị như vậy, đối với nàng mà nói, tự nhiên là một loại buông lỏng rất tốt.
Ninh Nghị phụ họa vài câu, hoặc lộ ra vài phần tán thưởng. Tô Đàn Nhi liền cảm thấy mỹ mãn. Loại biểu hiện này cùng năng lực cao thấp không quan hệ, năng lực cho dù có cao tới đâu, thỉnh thoảng cũng sẽ cảm thấy ngột ngạt, hi vọng trong lòng ít nhất có thể có người biết được, mà người này, tốt nhất vẫn là không ảnh hưởng chút nào. Cái này cùng đào một cái động ở vùng ngoại ô, đem bí mật trong lòng nói xong đem chôn xuống, phương thức giảm bớt áp lực.
Đương nhiên, đại bộ phận giao lưu vẫn là hoàn toàn không có chuyện gì làm, buổi tối trở về, ăn cơm, kể chuyện xưa, chơi cờ năm quân cờ., Vốn cảm thấy những câu chuyện xưa của Ninh Nghị không khỏi có chút đùa giỡn, lúc này Tô Đàn Nhi cũng chỉ đơn thuần thả lỏng tâm tình, ngẫu nhiên để cho Ninh Nghị nói nhiều một chút, hoặc là hạ cờ năm ván để đắc ý khoe khoang vài câu, kỳ thật đánh cờ năm quân cờ ngược lại Tiểu Kiệt là người có thiên phú nhất, thắng nhiều nhất. Mà Ninh Nghị lại là kẻ khó chơi nhất, hắn nếu nghiêm túc hẳn lên thì sẽ rất nghiêm túc., Tuyệt đối không vội vàng thắng cờ, đối phương chỉ cần đặt hai quân cờ cùng một chỗ, hắn liền lập tức đi ngăn chặn, một mực chặn lại, chặn đến trong lòng đối phương cảm thấy biệt khuất, trên bàn cờ bày ra một mảng lớn, mới thừa dịp đối phương không chú ý triển khai phản công.
Phong cách chơi cờ của hắn khiến ba tiểu nha đầu chịu không nổi, ban đêm ấm áp trong phòng, ngẫu nhiên truyền ra tiếng quảng cáo của Kính Nhi, Uyển Nhi: "Cô gia thật quá vô dụng." Tô Đàn Nhi học tập năng lực mạnh nhất., Đồng dạng cũng không thiếu kiên nhẫn, nàng nhếch miệng cùng Ninh Nghị buồn tẻ đi chặn lại, xem ai chịu đựng lâu nhất. Có một lần hai người bày ra trọn rào kỳ bàn, đánh một cái hòa cục., Ba tiểu nha đầu ở bên cạnh xì xào bàn tán, nói cô gia tiểu thư là yêu quái biến đổi. Hai ngày sau, Ninh Nghị bất đắc dĩ cười nói: "Sao ta và ngươi phải tự giết lẫn nhau như vậy..." Tô Đàn Nhi vẻ mặt nghiêm túc lấp quân cờ rốt cuộc không nhịn được hé miệng cười, sau đó lại mỉm cười chặn quân cờ của Ninh Nghị lại.
Từ đó về sau hai người mới có được ít nhiều ăn ý, chơi cờ với nhau không dùng loại phương pháp kiên nhẫn thuần túy này nữa.
Tô Đàn Nhi ngẫu nhiên hỏi Ninh Nghị đồ vật cần làm, Ninh Nghị cũng thường thường khoa tay múa chân một phen: "Ô, nơi này muốn dùng vỏ sắt làm một cái ống tròn, dựng thẳng lên mà đặt... Đến bên này có thể rót nước lạnh một chút... Bất quá yêu cầu cưỡng ép, ta còn phải đem lưu huỳnh chua xót, ách a..., Cũng chính là độ đậm đặc của nước cương đề cao, vấn đề là không có vật chứa kháng độc, ta rất khó đề cao, mà nồng độ không thể đề cao, ta cũng rất khó chế tạo thành vật chứa kháng độc, cái này biến thành trứng gà hay trứng gà... Bất quá muốn chế tạo thủy tinh cũng thật không dễ dàng... Ách, ngươi nghe hiểu chưa?"
Nàng đã muốn hỏi thì Ninh Nghị cũng không sao cả, thuận miệng nói luôn. Tô Đàn Nhi cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút, lúc này sửng sốt: "Ách... Tướng công... rốt cuộc là muốn làm cái gì a."
"A, đồ ăn, nếu như ngươi muốn suy nghĩ cụ thể... Đại khái cũng không khác muối là mấy. Ừm, hải mang canh, nước biển mùi vị rất ngon đúng không. Chúng ta đem một trăm cân biển nấu thành nước, quét sạch, phơi khô nước khô, đại khái có thể đạt được một ít đồ vật giống như muối, bất quá độ tinh khiết cũng không cao, nhưng nếu đưa vào trong món ăn thì mùi vị sẽ rất ngon... Ừm, chính là cái này."
"Ặc... rùa mang canh... Dùng tinh hoa một trăm cân của biển để làm đồ ăn... Vậy có thể làm được bao nhiêu đồ ăn đây?"
"Chắc không thành vấn đề." Ninh Nghị chớp mắt: "Cho nên nói tiêu hao quá lớn, ta nghĩ dùng cách khác để tạo ra."
"... A." Tô Đàn Nhi gật gật đầu, một tay kéo gò má, thoạt nhìn có vẻ như đang đau răng. Nếu như tùy tiện tạo ra một ít đồ vật có thể so sánh với tinh hoa của một trăm cân trên biển, nghe có vẻ rất lợi hại, bất quá... biển có mang canh cũng không thấy ngon bao nhiêu a...
"Tướng công là quái nhân..." Cuối cùng, nàng vẫn thành thật nói ra cảm tưởng.
Thứ Ninh Nghị muốn làm chính là vị tinh.
Trước kia hắn từng có kinh nghiệm trên phương diện này, ít nhất đối với việc tạo nghiệp nghiệp thời hiện đại tinh hợp sản xuất là minh bạch, nhưng thành thật mà nói, quy trình này không có chút ý nghĩa nào. Vật chứa kháng cường chua, xạ xạ, dục tinh cái gì chứ, ướp lạnh a., Khống chế nhiệt độ a... Những thứ này ngàn năm sau rất đơn giản, tại võ triều, thuần túy là người si nói mộng, mà hắn ngoại trừ biết rõ quá trình sản xuất hiện đại nhất, thì chỉ biết là lịch sử tinh túy từ trong biển dâng canh, độ chênh lệch chính giữa này, ban đầu phương pháp luyện công đơn giản hoàn toàn không rõ. Nếu như muốn lặp lại một cái liền chế tạo ra cốc tủy tủy, đầu tiên hắn phải dẫn dắt một nửa thục cách chinh phạt.
Đương nhiên, ngồi chờ chết cũng không phải là tính cách của hắn, vị tinh này vô luận thế nào cũng phải thử một chút, mấy tháng nay hắn đã vẽ ra bản đồ cơ bản, lúc nhàm chán suy nghĩ phương thức thay thế, năm trước hắn đã đi lại trong các chợ của Giang Trữ, cân nhắc một chút trình độ phát triển của thế giới này, thậm chí tìm được loại thư tịch như 《 Mộng Khê đề cập tới thư tịch này một phen.
Bất kể như thế nào, giống như hắn và Tô Đàn Nhi đã nói, đây cũng là một khái niệm chơi đùa lúc bình thường. Trong mấy năm, hắn cũng không mong đợi có thành quả xuất hiện, tự nhiên sẽ không tìm một đoàn đội nào đó nhất định phải làm ra cái gì đó, ở giữa có vô số sản phẩm diễn sinh xuất hiện, ý nghĩa to lớn, trước mắt làm khảo sát cơ sở là đủ rồi. Trừ những chuyện này, hắn tại thời đại này, tìm không được quá nhiều mục tiêu thú vị để làm mà thôi.
Bất quá, những thứ khác cảm thấy hứng thú, hoặc là nói, so với vị tinh, thậm chí hắn càng cảm thấy hứng thú, còn có một thứ khác.
Học võ công.
Mười lăm đêm hôm đó, nhóm người Chính Nguyệt và Tô Đàn Nhi cùng ra ngoài, đây là lần đầu tiên hắn được thấy cao thủ võ lâm chân chính trong truyền thuyết, mặc dù không cao như trong phim, nhưng cũng đúng là tương đối cao...
Thân thể trần trụi...
Một tập mới được triển khai, xin ba tấm vé sông, đề cử vé vào buổi sáng.
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!