Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng gió nghẹn ngào, trong thành nhỏ đèn đuốc dần dần tắt, nhưng mà đến nửa đêm, bó đuốc đang chạy nhanh giữa đường lại trở nên náo nhiệt. bến tàu bên này, đèn đuốc trên mấy chiếc thuyền lớn cũng đã sáng lên, phạm vi nhỏ xao động lan tràn.
Chu Bội mở một khe nhỏ trong gian phòng, lén lút nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy vài tên tướng lĩnh đi theo thuyền đều đã được cảnh giác, binh sĩ cũng từng đội từng đội đi xuống. Lúc này tân khách ngủ trên thuyền lớn cũng không nhiều lắm, nhưng các binh sĩ cũng đều tận lực lách qua những nơi cư trú của khách quý. Chu Bội nghe được một lúc, mới biết là nhi tử của Viễn Hầu Lư Phái Giang cùng mọi người trong thanh lâu, sau đó bị cường nhân cướp đi.
Tuy Giang Trữ là đại thành, nhưng trong số vương hầu, Viễn Hầu Lô Phái Giang cũng là người rất có quyền thế. Lần này đội tàu đi về phía bắc, bảo vệ chính là Sinh Thần Cương dành cho Hoàng thái hậu, đi theo thuyền có vài tên tướng lĩnh, đều là người đắc lực trong quân đội của Giang Trữ, nhưng trước thân phận Hầu tước thì lại là người có sức mạnh., Cũng không tính là gì. Vốn cho rằng an cảnh vận hà đạo ổn định, những con cháu quyền quý kia lại có gia tướng che chở, ra ngoài chơi đùa không có đại sự, ai biết lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn bực này. Tin tức vừa truyền đến, mọi người lập tức hành động, lao về phía huyện thành.
Một trận náo động ầm ĩ như vậy, ngoài bến tàu, trên dưới thuyền thuyền cũng đã đề cao đề phòng, trong huyện thành, phỏng chừng người của nha môn cũng bắt đầu phối hợp làm việc. Chu Bội đối với chuyện tranh giành tình nhân trên thanh lâu đương nhiên không có hảo cảm, nhìn một lát, liền nghe được Ninh Nghị và Tiểu Kiệt bên cạnh bị kinh động., Thanh âm rời giường. Nàng lo lắng mũi chân trở lại trên giường, Ninh Nghị gõ cửa ở bên ngoài, hỏi nàng có phải bị đánh thức hay không, một lát sau, Tiểu Kiệt bưng tới một bình nước trà, sau khi buông xuống nhẹ giọng nói những tin tức nghe được ra ngoài.
Tuổi của hai người thật ra cũng không kém mấy tuổi, Tiểu Kiệt cũng là thiếu nữ, khuôn mặt ngây ngô, chỉ là vừa rồi rời giường, qua loa sửa lại kiểu tóc của phu nhân. Chu Bội nằm trên giường so sánh nàng với mình một phen, về chuyện của tiểu hầu gia, chớp mắt đã quên mất.
Nhưng tiếng ồn ào bên ngoài truyền đến từng đợt, rất lâu sau cũng không có dấu hiệu ngừng nghỉ, nàng cũng ngủ không yên. Không bao lâu, khoang sau bên này cũng náo nhiệt hẳn lên, là có người tới tìm Ninh Nghị. Bọn họ đi ra ngoài hành lang, quận chúa dựng tai lắng nghe.
"Vị Lư Tiểu Hầu gia kia... Vẫn còn chưa tìm được... "
"Ý đồ võ công cao, đã lục soát rất nhiều lần nhưng vẫn không tìm được người, e là trước đó có giẫm phải. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ngày mai không thoát được."
"Nhân tuyển ngược lại rất tốt, nếu như sớm có dự mưu, có phải... đến vì Sinh Thần Cương này hay không?"
"Khả năng không lớn lắm, trên đường này..."
Người nói chuyện với Ninh Nghị đương nhiên là đám người văn nhân bất nhị và Tề tân dũng. Bọn họ đều là người từng trải, chỉ nhìn thủ pháp hạ thủ của đối phương, độ khó đuổi bắt có thể biết được đây là ngoài ý muốn hay là súc tích. Nhưng nếu cứ vậy mà phán đoán đối phương đến là vì sinh thần cương, dù sao cũng có chút mẫn cảm quá độ. Hàng đường này từ trước đến nay rất phồn vinh., Sức quản lý của quan phủ cũng lớn, lúc này bọn họ dừng lại ở một bên của huyện lớn này, một bên dựa vào hồ Hồng Trạch, phía trên là thủy phỉ, nhưng nếu nói bọn họ dám động sinh Thần Cương, hoặc là động thủ với người có thân phận là Hầu tước, thì không có khả năng.
Nhưng đám người Ninh Nghị không có trách nhiệm gì đối với tiểu tước gia cả, lúc này thảo luận chuyện này, chuẩn bị tâm lý, coi như không chu đáo gì cả.
Đêm hôm đó, quân đinh của huyện nha, bộ khoái và hơn phân nửa quan binh trên huyện thành một mực giày vò đến bình minh. Ngày thứ hai, đội thuyền không có khởi hành. Thiên tướng phụ trách an nguy của đội thuyền tên là Trần Kim quy, lúc tiểu hầu gia lên thuyền, phụ thân Lô Phái Giang còn từng nói với hắn một tiếng chiếu cố, nếu để Lư Thuần xảy ra chuyện, hắn coi như an toàn của Sinh Thần Cương đưa đến Biện Lương, sau khi trở về chỉ sợ cũng lành ít dữ nhiều.
Mọi người từ trong thành lục tục trở về, lúc này cũng đã biết chuyện Lư Thuần bị bắt, đội tàu nếu không đi, bọn họ cũng vui vẻ được nghỉ ngơi một ngày, chỉ là mỗi bên đều tăng cường phòng vệ bên người. Cũng có người nói nếu lúc này đã đến Hoài An, có thể chơi ở đại địa liền nhiều hơn.
Mọi người đều là nhà giàu quý, trong ngày ban ngày, có người kết bạn ra ngoài du ngoạn, có người không dám chạy loạn, liền lưu lại bến tàu, gọi tửu lâu tới làm yến tiệc, hoặc là mời đoàn kịch, người trong thanh lâu tới. Điều kiện vệ sinh trên bến tàu vốn không tốt, nhưng một bên từ trước đến nay dừng ở quan trường, như vậy huyên náo, phía dưới lại bày yến tiệc lại là hát đại hí kịch, ngược lại cũng làm cho không thể khai sinh.
Trên thực tế lúc này huyện thành đã bắt đầu giới nghiêm, nếu thật đi ra ngoài, phỏng chừng nguy hiểm cũng đã không lớn. Văn nhân bất nhị thì đang lo lắng có người muốn động thủ với sinh thần cương, lúc này tình thế võ triều mẫn cảm, hoạn nạn Phương Tịch bị đè xuống, lông cánh tứ tán., Đạo phỉ khắp nơi, cục diện làm loạn ngược lại nhiều lên, nghe nói dẫu sao cũng đang mật thám ti làm việc, biết rõ tình huống cũng không ít, nhưng một mảnh đường đi này ngày thường coi như an toàn, muốn nói sẽ có người cướp sinh thần cương, nói đến cũng có chút vị chim sợ cành cong.
Trước kia ba huynh đệ Tề gia ở phía nam gây chuyện, đối với tình huống Hoài An bên này cũng không rõ ràng lắm. Ninh Nghị cũng là người tin tưởng tình báo, hỏi thăm qua một ít người quen hoàn cảnh nơi đây về sau., Trong lòng suy đoán về việc này cũng giảm bớt đi. Nhưng buổi sáng này, khi nghe được tin tức liên quan đến đám cướp, Trần phó tướng kia phái ra mấy chi binh sĩ, sau khi trở về đều đánh vào khoảng không, Ninh Nghị cũng thương lượng với đám người văn nhân khác một chút.
"Hiện tại muốn nói có người sinh Thần Cương chủ ý, khả năng dù sao cũng không lớn, muốn để Trần phó tướng đề cao cảnh giác cũng không thể, chỉ có ngàn ngày làm trộm, không có ngàn ngày phòng tặc. Nhưng cũng may chúng ta chỉ quan tâm chuyện này là được rồi, ta nghĩ, chúng ta có nên tính toán một chút hay không, tìm biện pháp tránh cái khả năng này..."
Hắn và nghe người khác không giống nhau, Tề tân dũng thương nghị, sau đó cũng gọi Tô Văn, Tô Yến Bình hai người nghe, mọi người đều phát biểu ý kiến của mình một hồi, bên ngoài có người đưa tới một phong thư, như là mời Ninh Nghị ra gặp mặt. Ninh Nghị ở bên này không có người quen, trên đường cũng khiêm tốn, mở bài đăng ra trước tiên xem tên kí của sở, bài đăng dùng là thảo thư ngổn ngang lộn xộn, người mời hắn ra ngoài, họ Lý, hắn cẩn thận nhìn mới nhận ra tên họ, trong lòng nghi hoặc.
"Ách...Cái tên này... sao lại chạy loạn khắp nơi thế nhỉ..." Lúc Thương nghị giữa Ninh Nghị và người nghe tên thì bên hồ Hồng Trạch, hơn mười kỵ sĩ đang hành tẩu giữa Hồng Trạch Hồ giữa Hoài An. Lúc này trên trời mây bay rất nhiều, cách bờ hồ không xa ngẫu nhiên có thể thấy thuyền hàng chạy qua, những kỵ sĩ kia chỉ chỉ trỏ, sau đó dừng lại ở một chỗ trong rừng. Một gã trung niên hán tử ở giữa chỉ vào mặt nước nói chuyện.
"Trong những quan tướng triều đình kia, xem ra cũng có người trời sinh tính tình cẩn thận, mơ hồ đến Hoài An, không đến nửa ngày lộ trình. Bọn hắn đêm qua nếu một đường liên tục, không đến đêm khuya liền có thể đến Hoài An, nhưng đội thuyền kia lại một mực dừng lại ở trong lòng sông, không vào miệng hồ. Bất quá nếu không phải như thế., Chúng ta cũng không tìm được cơ hội tốt như vậy. Vị tiểu hầu gia kia bị chúng ta bắt, đại đội sẽ không đi, dù sao nhân thủ Lao Nha môn không đủ. Nhưng nếu có người quan tâm đến Sinh Thần Cương kia, nhất định không đến mức để hàng hóa vẫn ở lại Tuyền Cơ, chỉ khi đến Hoài An, hết thảy mới an toàn, đến lúc đó mấy chỗ bên hồ này, chính là cơ hội cho chúng ta động thủ..."
Người nói chuyện có thân hình cao lớn, lưng đeo song đao, xem ra ăn mặc kiểu võ giả lục lâm, hai mắt có chút thần sắc, ngữ khí trầm ổn. Hơn mười người còn lại tùy ý xuống ngựa một chút, có người nói: "Đây không phải địa điểm hạ thủ tốt nhất, phía trước còn có hai chỗ, chỉ nhìn thấy tình huống lúc nào rồi." Xem ra đối với hoàn cảnh chung quanh có chút quen thuộc.
Cũng có người thỉnh thoảng đánh giá võ giả lưng đeo song đao kia, đại hán râu quai nón dẫn đầu nói: "Chu huynh đệ, không phải là Tần mỗ tin ngươi, nhưng việc này thực sự quá lớn. Chúng ta trước kia ở trên hồ Hồng Trạch gây chút chuyện nhỏ, hàng hồng của triều đình mặc dù cũng từng cướp qua., Nhưng thứ như Sinh Thần Cương, chưa chắc đã ăn được. Ngươi chợt đến, đã nói sẽ tặng một trận phú quý như vậy cho chúng ta, trong lòng ta cũng không nắm chắc được chủ ý. Chuyện này không hay, với chúng huynh đệ trên hồ Hồng Trạch ta, chính là tai hoạ ngập đầu."
Song đao khách kia lúc này đã xuống ngựa, nghe đại hán nói xong, cười chắp tay: "Bên ngoài đều nói Ngự Thủy Hổ Tần Vu Hồng Tần đại ca lỗ mãng, ta thấy lời đồn này sai rồi... Bất quá Tần đại ca ngược lại cũng không cần quá khiêm tốn..., Huynh đệ chúng ta nghe nói nửa năm qua Tần đại ca đã thu phục được mười hai cái thủy trại lớn nhỏ trên hồ Hồng Trạch, đang muốn làm một phen đại sự, cho nên mới tới đây đầu nhập. Lúc này Thánh Công khởi sự thiên hạ chấn động, triều đình lại chi trái không rảnh rỗi, hết nhìn đông lại ngó tây., Chính là thời điểm Anh Hùng Trục Lộc. Nhưng tiểu đệ cũng chỉ nói như vậy, huynh đệ chúng ta cũng biết khoản hàng hồng hạ thủ này, Tần đại ca cẩn thận cũng là chuyện đương nhiên, lấy hay không lấy, toàn bộ đều do Tần đại ca quyết định. Tần đại ca nếu lo lắng huynh đệ chúng ta sẽ kéo kéo chư vị cùng triều đình xuống nước, đó cũng là băn khoăn đương nhiên."
Song đao khách họ Chu nói lời này rất hay, đem Tần Duy kia nâng đỡ một phen, lại nói toàn bộ dựa vào hắn mà nặn. Ngoài ra tên Ngự Thủy Hổ trộm vuốt chòm râu, cười mà không nói, làm bộ như đã tính toán. Bên cạnh lại có người hỏi: "Nếu hắn căn bản không nhúc nhích, nhất định phải đợi đến lúc cứu tiểu tước gia kia ra mới khởi hành, hoặc là để cho quan thuyền của Hoài An đi qua tiếp ứng, vậy thì như thế nào?"
Song đao khách kia lắc đầu: "Nếu hắn không nhúc nhích, chúng ta tự nhiên vẫn như cũ chu toàn với hắn, để bọn hắn vì cứu tiểu tước gia kia mà hao hết tâm lực. Thậm chí giữa bọn họ có người bất an, tướng lãnh dẫn thuyền không cho thuyền đi đầu, còn có thể sinh ra nội chiến. Về phần vế sau... Con đường này vẫn tính là thái bình., Lúc này còn chưa có manh mối trên kiếp thuyền đã sai người đi tới tiếp nhận, lại có mấy nhánh quân đội nguyện ý nghe hắn hiệu lệnh. Địch ám ta minh, bọn họ chỉ có phản khách vi chủ, để Sinh Thần Cương đến Hoài An trước, mới là thượng sách."
Hắn dừng một chút: "Chỉ là cho dù như vậy, bọn họ tất nhiên sẽ có chuẩn bị nhất định. Nhưng từ trước đến nay cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu thật sự có khả năng bắt được đám hàng đỏ này, không muốn mạo hiểm là không thể. Huynh đệ cũng không tiện khoa trương, có thể đem địa điểm động thủ dẫn tới hồ Hồng Trạch., Có thể để cho bọn họ chia ra đã là cơ hội tốt nhất. Nếu đám hàng đỏ này thật sự có thể bắt được, anh hùng trong thiên hạ tất có gió tới đầu, huynh đệ chúng ta chỉ hy vọng có thể được một nhóm lợi hồng, cũng là để... chuẩn bị cho Thánh Công Đông Sơn..."
Song đao khách nói xong những lời này, sắc mặt có chút ảm đạm, lúc này mọi người đều cho rằng hắn bố trí ở cuộc chiến Hàng Châu bị đánh tan tác, cũng không để ý lắm. Qua một hồi, song đao khách cưỡi ngựa rời đi trước, mọi người vẫn đứng đó nhìn hoàn cảnh, thấy người ngoài đi mất, mới vừa nói: "Họ Chu này rốt cuộc có tin được không?"
"Bây giờ chuyện này, đều là huynh đệ của bọn họ làm, ngay cả tiểu hầu gia của triều đình cũng cướp, bọn họ không muốn sống nữa. Chúng ta còn chưa trở mặt với triều đình, trại chủ, chuyện này cần phải nghĩ cho rõ ràng."
"Mặc dù không có vạch mặt, nhưng triều đình chẳng lẽ sẽ chứa được chúng ta. Đại ca, ta thấy họ Chu kia nói cũng đúng, chủ ý của hắn là đúng, có đúng hay không vẫn là chúng ta đang xem. Tình thế bây giờ, thủy trại chúng ta thật muốn làm lớn, đây cũng là cơ hội tốt nhất..."
Thì ra đám người này vốn là thủy phỉ trên Hồng Trạch hồ, Ngự Thủy Hổ, Tần Vi Hồng mới thống nhất hắc đạo với Hồng Trạch hồ gần đây, liền có mấy người tìm tới cửa, nói có một bút phú quý đưa tiễn, nói chính là chuyện Sinh Thần Cương này. Mấy người kia tự xưng là tướng lĩnh dưới trướng Phương Tịch, sau khi phá thành liền lưu lạc giang hồ., Đã không còn nhà để về, bọn họ là kẻ liều mạng, đã không còn đường lui, Tần Duy Hồng còn chưa hạ quyết định, mấy người kia cũng đã động thủ với tiểu hầu gia, nói cơ hội đã có rồi., Đến lúc đó cướp bóc Bất Kiếp thuyền, liền xem bên này quyết định, cho dù bên này không có ý định động thủ, dù sao bọn họ cũng có mối thù sâu như biển với triều đình, chuyện cướp tiểu Hầu gia liền do bọn họ chống đỡ. Lời này nói cực kỳ thô thiển, đám người liền liên tục hô hảo hán, có chút động tâm.
Chỉ là việc này dù sao cũng quá lớn, mấy người lại là một phen thương nghị. Có nhân đạo bây giờ trong rừng xanh, Lương Sơn Hà tiếng tăm lừng lẫy cũng từng cướp qua Trường Sinh Thần Cương, có thể thấy được muốn làm một phen đại sự, đều là muốn cướp sinh Thần Cương. Chỉ là Sinh Thần Cương của Lương Sơn lúc trước kiếp rất nhỏ, cùng lúc này khoản bàn giao không thể so sánh nổi. Nhưng lúc trước Lương Sơn kiếp nạn, nhân thủ của Lương Thần Cương không nhiều lắm., Bây giờ bọn họ nhất thống hồ Hồng Trạch, cũng có quy mô gần ngàn người, sau đó ở trong miệng mọi người, dần dần nói đến là ở nơi nào động thủ.
Phụ cận bờ hồ liền có đại đạo, một đám thủy phỉ tìm bên bờ hồ kia thích hợp động thủ, song đao khách cưỡi ngựa một đường đi về phía tây, chạy về hướng Tỳ Hưu, gặp mặt một gian trà khách trang phục kiểu thương khách ven đường. Hắn ngồi xuống uống một chén trà, nói: "Phí một phen miệng lưỡi của ta, nhưng chắc đám người này đã động tâm, chỉ là không biết bến tàu bên kia thế nào rồi."
Một người trong quán trà nói: "Chu đại ca không hổ danh Thần Cơ Quân Sư, trước đó không lâu, nghe được quản lý hàng hóa và một gã quản sự trên tàu bên kia cãi nhau với một gã thiên tướng cầm đầu, nói là lấy Sinh Thần Cương làm trọng. Chuyện hôm nay cổ quái, trước tiên phải đi Hoài An mới được. Vậy tướng lĩnh kia lại không chịu rời đi. Xem ra chúng ta bố trí nghi trận ở Kỳ Lương quả nhiên khiến nhân sĩ đi theo thuyền chú ý, có người sợ hàng hóa gặp chuyện không may., Có người để ý đến an toàn của tiểu tước gia kia, tiếp tục như vậy, không phải nội chiến thì là chia quân. Chỉ là tiểu đệ đang suy nghĩ, nếu bọn họ chia quân, Sinh Thần Cương thật khiến cho Ngự Thủy Hổ đắc thủ, sau đó nên làm gì?"
Song đao khách lắc đầu: "Trước tiên không nói bọn họ có thể đắc thủ hay không, cho dù đắc thủ, khoản hàng đỏ này quá chói mắt, bọn họ cũng ăn không nổi. Hàng hóa này giá trị liên thành, triều đình nhất định phái binh đánh, xung quanh kênh đào thuyền, trên hồ Hồng Trạch mười trại, lại không có lợi nhuận như vũng nước chúng ta., Đảo mắt đã bị quét qua. Ngược lại chúng ta càng thuận tiện đem hàng hóa chuyển đi, cho dù không lấy được, chìm vào trong hồ, báo cho thiên hạ biết Lương Sơn chúng ta là do triều đình trồng trọt, chuyến này cũng không thiệt. Vừa vặn thủy phỉ trên Hồng Trạch hồ thiện thủy chiến, chúng ta cũng có thể thu xếp một hai, một đường mang về, trên đường đi trải qua mấy trận chiến, còn lại chính là tinh binh thiện chiến."
Mọi người gật đầu: "Chính là diệu kế nhất cử."
Một người trong đó cười nói: "Nếu tên Tần Duy kia chưa đắc thủ, cũng nhất định có thể làm quan binh tử thương bộ phận, thứ hai là bọn chúng phá âm mưu lần này, nhất định trong lòng kiêu ngạo. Chúng ta sau này động thủ, cũng đơn giản hơn chút. Điều duy nhất đáng lo, nếu Tần Duy là đầu mục thủ hạ của hắn bị bắt, liền có thể để quan binh biết còn có một nhóm người đang có ý đồ với bọn họ..."
Song đao khách cười nói: "Vậy bọn họ cũng chỉ biết là mấy tên dư đảng Phương Tịch bị đánh tan, để cho bọn họ hơi có cảnh giác, chén cung và xà ảnh, ngược lại ta càng có dụng kế hơn."
Bọn họ đang nói, một thanh niên tóc dài thân hình cao lớn, khuôn mặt anh tuấn trắng nõn đang đi tới bên này, chỉ chốc lát sau, cũng đã ngồi xuống chỗ này, chắp tay với người dùng song đao kia, nói: "Chu gia ca ca trở về rồi, tình huống thế nào?"
Song đao khách nói chuyện Tần Duy bên kia: " Sử huynh đệ vừa giết người à?"
Người trẻ tuổi kia lắc đầu, hạ giọng nói: "Chỉ cắt đứt chân hai tên quan binh, ta đi nhanh, bọn chúng chưa từng thấy hình dạng của ta." Trong giọng nói có chút mỉa mai.
"Vậy thì tốt rồi, như vậy còn không thích hợp giết người, chẳng qua là làm cho lòng người bàng hoàng là được." Song Đao khách nói xong, lại nói: "Tiểu Ất bên kia thế nào?"
Người trẻ tuổi họ Sử cởi mở nở nụ cười: "Lam chỉ một nhà Tây Uyển còn lấy được, bài hồng của Tây Uyển Kỷ Liên Hồng hôm qua đã bị Tiểu Ất mê hoặc không chịu nổi. Nếu không phải như vậy, hôm qua nhiều Vương Tôn công tử đi qua như vậy, chúng ta thật sự không phân rõ bắt ai là tốt nhất. Bất quá hôm nay ngược lại nghe nói qua., Có một vị nữ tử rất có danh tiếng dường như cũng đến đây, cũng ở trong Tây Uyển, chỉ là hôm qua không hề xuất đầu lộ diện. Nghe người ta nói, nữ tử này sợ rằng dễ dàng lên thuyền nhất."
"Ai vậy?"
"Kinh sư là Lý sư sư một trong tứ đại hoa khôi." Người trẻ tuổi kia cười nói: "Nghe Tiểu Ất nói, nữ tử này rất có tài học, Lan Tâm Tuệ Tuyền, hắn hình như cũng có chút động tâm. Nữ tử kia cũng có vài phần ưu ái Tiểu Ất, lúc ta đi, hai người dĩ nhiên hàn huyên một hồi. Tiếp theo Tiểu Ất là giả bộ làm thật hay giả, ta cũng không rõ, ha ha..."
Nói đến chuyện này, tất cả mọi người đều bật cười ha hả. Lúc này ở đây, kỳ thật cũng là nhóm người đi ra từ trong Lương Sơn, người đeo song đao chính là Thần Cơ Quân Sư Chu Vũ, người trẻ tuổi kia chính là Cửu Văn Long Sử tiến, Tiểu Ất trong miệng bọn họ chính là " Lãng Tử" gia phó của Lư Tuấn Nghĩa. Tuy rằng thân phận luôn luôn tự là nô bộc nhà mình., Nhưng Yến Thanh võ nghệ cao cường, một thân tương đương tuyệt kỹ vô song trên Lương Sơn, ngay cả "Hắc Toàn Phong" kiệt ngạo bất tuân khi thả ra cũng không phải là đối thủ của hắn. Trên Lương Sơn, nếu như Hắc Toàn Phong nổi giận, ngoại trừ Tống Giang ra, chỉ có Yến Thanh là có thể áp đảo hắn nhất.
"Lãng Tử" Yến Thanh võ nghệ cao cường, làm người lại sang sảng hòa khí, quan hệ với ai trên Lương Sơn đều tốt. Mà ngoại trừ võ nghệ, các loại sự tình thổi tiêu hát ca cũng không gì không giỏi, thêm vào hình dạng tuấn dật dạng bộ dáng., Đi vào thanh lâu luôn là đối tượng mà nữ tử ưu ái nhất. Hôm qua thám thính tình báo, chính là Yến Thanh đầu tiên xuất mã, thu xếp bài đầu trong Tây Uyển, sau đó lại kết giao với mấy tên đệ tử vương hầu trên đội thuyền. Trong thiết kế của Chu Vũ, nếu có võ nghệ cao cường như Yến Thanh đến ẩn núp trên thuyền, vậy thì đã vượt qua bất cứ nội ứng nào rồi.
Mọi người cũng biết hắn đáng tin cậy, sẽ không làm hỏng chuyện, nói đùa một phen, sau đó lại nói tới chuyện khác: "Bây giờ chắc đám Lâm đại ca đã trở lại Lương Sơn rồi chứ..."
"Chuyện Giang Trữ, thiên hạ khiếp sợ, Lâm đại ca bọn họ đại địa náo động, chúng ta bên này sợ là phải nhanh chút mới tốt."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Sau khi trở về, ta thật muốn đến Độc Long Cương ngắm nhìn một chút, nghe nói võ nghệ người của Chúc gia trang rất cao a... Chúng ta có phải cũng nên nghĩ xem làm thế nào đánh tới bên kia rồi hay không?"
"Sao ngươi biết chúng ta muốn gây sự với Độc Long Cương..."
"Lần bố cục này của quân sư có âm mưu rất lớn, những khu chợ trước kia chúng ta đều đã đánh hạ rồi, dù sao cũng không đến mức giữ Độc Long Cương Cương Yên lại..."
"Tống đại ca thường ngày... hình như là muốn chiêu an..."
"Nhất thời khác rồi, lúc này Tịch Quân Điền đầu tiên nói chúng ta phải nắm bắt cơ hội này, Tống đại ca còn có chút không vui, nhưng cuối cùng sợ là vẫn đồng ý. Chu đại ca thấy sao?"
"... Đúng là lúc này tạm thời rồi." Chu Vũ thấp giọng nói, sau đó nói tiếp: "Nhưng... Tống đại ca rốt cuộc vẫn muốn chiêu an. Nhưng Tống đại ca cũng biết, bây giờ chúng ta càng nháo lớn thì sau này có thể chiêu an, thời gian càng tốt."
"Đừng nói chuyện chim, ngược lại không biết lần này bọn Lâm đại ca có bị thương ở Giang Trữ hay không, tình hình chiến đấu cụ thể như thế nào, nghe nói thủ hạ của Phương Tịch có chút võ nghệ cao cường, cũng không biết cứu ra người nào..."
"Nghe nói thương nhân họ Tô kia bị tàn sát..."
"Tất nhiên là phải giết sạch rồi. Tịch Quân Dao huynh đệ tuy rằng võ nghệ không cao, nhưng lợi hại vẫn là rất lợi hại, hắn có lòng báo thù, ai có thể đỡ nổi..."
Lần này mọi người đi ra, nguyên bản mục tiêu chưa hoàn toàn xác định, gần đây mới để mắt tới Sinh Thần Cương này. Bọn họ ở bên này dù sao cũng không có cứ điểm cố định, mặc dù có thể lấy bồ câu đưa thư đưa tin về, nhưng đối phương nếu có tin tức đưa tới., Rất khó nhận được tin tức liên quan tới đám người Lâm Xung cũng là từ phố phường biết được, tự nhiên có chút mơ hồ, nhưng trận chiến Giang Trữ, hảo hán Lương Sơn xác thực chấn kinh thiên hạ, đây là không thể nghi ngờ.
Về phần tin tức đám người Bảo Húc bị trọng thương, hiện tại bọn họ còn chưa biết.
Liên quan tới việc đám người Lương Sơn tham dự sau màn này, mới trải qua diệt môn án, Ninh Nghị rời đi thế nào cũng không nghĩ ra. Thậm chí chuyện "có thể có người nảy sinh ý đồ với Thần Cương", trong lòng hắn cũng không thể xác định được, thương nghị cùng những người nghe thấy một phen, cũng chỉ là làm một phen thảo luận nghịch lý, cân nhắc một chút nếu mình là người có chủ ý, sẽ nghĩ ra một ít biện pháp như thế nào.
Hắn chỉ coi việc thảo luận như là huấn luyện Tô Văn, thủ đoạn và cách thức của những người Tô Yến Bình, tiểu Quận chúa sát vách lại có chút coi trọng, nằm nhoài trên vách khoang thuyền đứt quãng nghe ngóng một hồi lâu., Khai động đầu óc của mình cũng nghĩ rất nhiều biện pháp, hận không thể tìm Ninh Nghị nói là nhanh. Nhưng đám người Ninh Nghị rất nhanh đã nói xong mọi chuyện, không lâu sau liền truyền ra tin tức mà vị Quản sự của Phù Mã phủ cãi vã với Trần Thiên tướng kia. Lúc này, Ninh Nghị đang tiếp tục viết trong phòng muốn giao cho Tần Kế Nguyên một ít thứ hắn muốn.
Đến chạng vạng tối, thiếu niên tên Trác Vân Phong tới tìm Ninh Nghị, bày ra một bộ dạng nghiêm chỉnh cần thương lượng với Nghiêm Chính.