Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đối với Chu Bội mà nói, ở một mức độ nào đó, có lẽ ngày sau nàng sẽ không muốn nhớ tới một đoạn ký ức nào đó. Trong học viện mười lăm tuổi, vì trốn hôn mà lên kinh, ý đồ vào ngày sau trở thành một đoạn giai thoại không để cho râu tóc đẹp đẽ hơn., Sự tình nói không sai, chỉ là không ngờ tới là ngay từ đầu sẽ gặp phải một trở ngại lớn như thế. Vốn là trốn ở trong rương, lo lắng mình có nên lên tiếng hay không, đợi đến lúc quyết định, sự tình cũng đã chậm.
Từ bến tàu của Giang Ninh đi ra Trường Giang, dọc theo đường đi nước sông xóc nảy, Chu bội bị nhốt trong rương lớn không thấy nửa điểm sáng, đối với nàng xưa nay luôn sống an nhàn sung sướng như vậy mà nói..., Nỗi sợ hãi trong lòng đã không còn. Nhưng ngay cả khi nàng liều mạng gõ lên vách rương gỗ, thanh âm có thể truyền ra cũng đã cực kỳ bé nhỏ. Trong rương bên cạnh chứa vật nặng, nhưng dọc đường xóc nảy cũng đã tới gần. Nàng ý thức được cứu không được, nhưng trên người lại mang theo một con dao găm., Sau đó bắt đầu vừa khóc vừa cắt cái rương kia, nhưng cắt rất lâu, cũng chỉ cắt ra một lỗ nhỏ. Trên thực tế, nếu không có lỗ nhỏ này khiến tốc độ thông khí nhanh hơn một chút, sợ rằng không bao lâu nữa, nàng cũng bị nghẹn chết trong rương.
Thời gian trôi qua, hoàn toàn là một cơn ác mộng. Hắc ám, đói khát, khủng hoảng, mệt mỏi., Đối với Chu Bội mà nói, quả thực giống như cực hình mà trước kia chưa từng nghĩ tới, cái rương kia mặc dù cũng coi như rất lớn, nhưng thiếu nữ mười lăm tuổi ở bên trong, thân thể cũng vô pháp hoàn toàn giãn ra. Mồ hôi ướt đẫm quần áo., Đao cũng bị cắt một đường trên tay, nàng luôn cho rằng mình sẽ chết, mà phản ứng lại là nước tiểu ý nghĩ làm người ta khó chịu nhất... Nàng cũng không biết mình đã đợi bao nhiêu thời gian trong rương lớn kia, ý thức lúc thanh tỉnh liền gõ vào vách rương, có đôi khi dùng chân đá vào vách rương, có lúc nàng cũng không biết mình đã ở trong đó bao lâu., Có lúc ngón tay túm vào gãi, có lúc muốn chết, ta muốn chết cũng có lúc còn không bằng chết đi, khí tức và thời gian trong rương dần trở nên kỳ quái. Trong đần độn, nàng cảm giác mình như ma quỷ mà sư phụ từng nói, trước kia mình bị nhốt trong bình, nghĩ mình sẽ bị người khác phát hiện ra.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Có đôi khi nghĩ, nếu có người cứu nàng ra ngoài, nàng sẽ thích nàng cả đời, ngoan ngoãn báo đáp nàng, cho dù hắn có đối xử thế nào với mình cũng được. Nghĩ tới chỗ xấu hổ, thân thể cuộn mình lại, cảm thấy giữa hai chân có dòng nước ấm chảy ra, dựa vào chiếc rương thống khổ mà khóc.
Có đôi khi lại nhớ tới trong nhà dạy bảo, nàng là quận chúa thân phận, dòng máu huyết của hoàng gia, trên người có tôn nghiêm của hoàng gia, tuy rằng trong bóng tối không thể nhìn thấy được bộ dáng của chính mình, nhưng nàng cũng có thể tưởng tượng ra chính mình bây giờ đã chật vật không chịu nổi, nếu bị người nhìn thấy, chỉ sợ đầu tiên chính là muốn giết người diệt khẩu rồi.
Trái tim cứ như vậy trôi qua lách lại trong lúc lấy thân báo tin cùng giết người diệt khẩu, mơ mơ màng màng trải qua nhiều giấc mộng, mơ thấy chính mình kết hôn, về sau lại giết chết tướng công của mình. Có đôi khi là Hoàng gia hạ chỉ, có đôi khi chính mình động thủ, bất kể là lần nào., Nàng khóc. Có đôi khi nhớ tới lão sư kia, thật ra nàng vẫn luôn bội phục câu thơ và tài năng của lão sư, nhưng lão sư đại đại khái không biết. Nàng kỳ thật nhiều lần muốn nói, cũng muốn lão sư kiến thức được sự bất phàm của mình, nàng là Tiểu Quận chúa rất nhiều người tán dương, rất nhiều người thích tới cửa cầu hôn. Muốn ở trước mặt lão sư biểu hiện nàng cao quý ưu nhã một mặt., Nhưng xem ra lão sư cũng không có ý sợ hãi, bà ở trong cái vòng tròn sinh hoạt của mình, rõ ràng đều bị nhiều người ước mơ a... Mọi người dù sao cũng không cùng một vòng, Ninh Lập vĩnh viễn kỳ quái, vòng nào ông cũng không phải, sau đó trong mộng cảm thấy liền biến thành hình dạng lão sư, cảm thấy...hắn sau khi chết đi rồi..., Nàng thật đau lòng a... Trong mộng cảnh, thời gian dài như vậy trôi qua vài ngày, ý thức kỳ thật đã càng ngày càng mơ hồ, khó thành manh mối. Khi trước mắt rốt cục xuất hiện tia sáng thứ nhất, nhìn thấy bộ dáng Ninh Nghị, nàng vẫn cảm thấy đó là một giấc mộng, nhưng trong hiện thực cùng mộng cảnh, bóng dáng kia làm nàng cảm thấy an bình một chút, rốt cuộc mệt mỏi thiếp đi ngủ...
Ninh Nghị đứng ở mạn thuyền phía sau thuyền nhìn phong cảnh, mùa hè hè, cảnh quan hai bên bờ sông theo thuyền đi xa, ngẫu nhiên thấy có người đi ngang qua trong hình ảnh kia. Lúc này đã là ngày thứ ba sau khi lên đường, bắc tiến vào con đường vận chuyển sông lớn, tiết trời trong sáng, trời chiều rất tốt, mấy chiếc thuyền lớn phá sóng mà đi, khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Mà về phương diện khác, căn phòng của mình vốn đã bị Chu Bội chiếm mất. Tuổi chỉ có tiểu Quận chúa mười lăm tuổi dựa theo cách nói đời sau đang ở thời kỳ phản nghịch, Ninh Nghị không muốn tham dự đến tâm sự cổ quái của nàng, tuy rằng có danh phận thầy trò, nhưng ít nhất trong mắt Ninh Nghị thì hai bên không coi là thân cận, hắn không đáng phải làm bạn với một tiểu cô nương như vậy biểu hiện tri kỷ quá mức.
Đem tiểu Quận chúa từ trong rương ôm ra, thiếu nữ đã bị nhốt một ngày một đêm xác thực đã cực kỳ thê lương, có lẽ là trạng thái di lưu cũng không quá đáng. Một người bị nhốt trong hoàn cảnh như vậy thời gian dài như vậy, rất nhiều đại nhân có lẽ cũng chống đỡ không nổi, chớ nói chi là tiểu cô nương., Buổi chiều ngày hôm qua sau khi tỉnh lại, nàng cuộn mình trên giường vẫn luôn trầm mặc, thoạt nhìn so với lúc hăng hái phong tình lang thì không biết ít hơn bao nhiêu, đoán chừng trong lòng cũng đã có bóng mờ, trong lúc nhất thời khó mà trì hoãn được tinh thần.
Nếu là một vị phụ mẫu phụ trách, lúc này chỉ sợ phải đưa nàng về Giang Trữ mới tốt, nhưng Ninh Nghị đã lựa chọn hai không giúp đỡ lẫn nhau. viết thư tín dùng bồ câu truyền về cho Khang hiền, gian phòng lại dứt khoát cho thiếu nữ sau khi tâm linh bị thương không muốn di chuyển, miễn cho trong mắt nàng trở thành đại ác nhân.
Bây giờ người thân ở tiểu quận chúa trên thuyền không có mấy người, trừ hắn cùng tên quản sự canh giữ ngoài cửa ngày hôm qua, cũng chỉ có Tiểu Kiệt. Chỉ là Tiểu Dương chiếu cố người mặc dù không có vấn đề, nhưng đối với thiếu nữ thụ tâm lý bị thương là bất lực, đến lúc ăn cơm vẫn phải do Ninh Nghị mang cháo nóng đi vào. Có lẽ bởi vì nguyên nhân trong bóng tối bị nhốt quá lâu., Cho dù nhìn thấy Ninh Nghị, thiếu nữ ôm chăn ngồi trên giường, thần sắc vẫn có chút phức tạp như cũ, như là sợ hãi hoặc là sợ hãi. Nhưng nếu là Tiểu Kiệt, chính là tới gần đối phương cũng không tích cực phản ứng gì, hoặc là dứt khoát ôm chăn mền kéo đến góc giường.
Sau khi được Ninh Nghị cứu ra khỏi rương, Ninh Nghị để Tiểu Kiệt thay Chu bội tắm rửa thay quần áo, băng bó vết thương. Khi đó nàng vẫn đang hôn mê, mặc cho Tiểu Kiệt bố trí. Sau khi tỉnh lại, không còn như trước nữa, nàng đang mặc một bộ quần áo của Tiểu Kiệt trên giường., Dù đã là bộ quần áo đẹp nhất của Tiểu Kiệt, mặc lên người Chu Bội cũng có vẻ hơi bần hàn, trên ngón tay nàng dùng băng vải bọc lấy vết thương, một đầu tóc dài vốn được bảo dưỡng vô cùng đẹp cũng buông xõa xuống, ngồi trên giường liền có vẻ gầy gò, có vài phần đáng thương.
Ninh Nghị liền ngồi ở bên giường, dùng canh canh múc cháo cho nàng ăn.
"... Thuyền đã qua Dương Châu, không ở trên Trường Giang, tiếp theo cũng sẽ không xóc nảy như vậy. Hiện tại thời gian đã không còn sớm, buổi tối đại khái sẽ ở phụ cận Hoài An, trên thuyền rất nhiều người đều sẽ xuống nội thành ở, ngươi có thể suy nghĩ một chút. Tin tức ngươi ở trên thuyền tạm thời còn chưa công khai, bất quá cũng không phải đại sự gì, nếu ngươi cảm thấy tốt, đi ra ngoài một chút, phong cảnh trên thuyền cũng không tệ."
Hắn nói những lời này, mở bát canh ra, Chu Bội ăn một lúc lâu rồi mới rụt đầu về, ôm lấy cái đầu cúi đầu. Ninh Nghị nói: "Nhưng tin tức là đã thông qua bồ câu bay về cho Khang gia gia. Tiếp theo thế nào, mình cũng suy nghĩ một chút đi. Tốt nhất là trở về, tốt nhất là ngươi là hoàng tộc, tốt nhất là không có chuyện gì, nếu làm lớn chuyện lên thì không có ai có thể vác được, còn Lưu quản sự trên thuyền cũng bị ngươi hù chết rồi."
Ninh Nghị nói vài câu, Chu Bội bên kia mới thoáng giật mình, ủy khuất, nhẹ giọng nói: "Lão sư... cảm thấy phiền toái sao?"
Nàng hỏi như vậy, nếu người bình thường chỉ sợ sẽ trả lời không phiền toái. Nhưng Ninh Nghị khẽ gật đầu: "Đúng là có chút phiền phức, nhưng bây giờ ngươi dưỡng thương cho tốt thân thể trước đi... đưa tay ra đây."
Sau khi húp cháo xong, Ninh Nghị thay thuốc băng trên ngón tay cùng băng bó, ngón tay của Chu Bội thon dài trắng nõn, thỉnh thoảng bị đụng phải, có chút rung động, có lẽ là chỉ đầu ngón tay còn có cảm giác đau.
"Lần sau để Tiểu Kiệt đổi cho ngươi, trước kia ngươi cũng từng gặp nàng. Hiện tại nàng là thê tử của ta, cũng coi như là sư nương của ngươi, thân phận của ngươi quá cao, nàng có chút áp lực, ngươi đừng dọa nàng."
Thực ra bây giờ người bị thương tâm lý là Chu Bội, nhưng dù sao nàng cũng dạy dỗ tốt, Ninh Nghị sau khi nói như vậy, nàng cho dù kháng cự những người khác, ít nhất đối với Tiểu Kiệt cũng phải tỏ vẻ thân cận một chút. Nhưng nghe được nàng ở bên kia nhẹ giọng nói: "Tiểu Kiệt không phải là thiếp của lão sư sao..."
"Thiếp thất chính là thê tử." Ninh Nghị trả lời.
"Không, không nghe người khác nói như vậy..."
"Quy củ nhà ta." Ninh Nghị mỉm cười, thấy nàng đã bắt đầu mở miệng nói chuyện, lại nói: "Đúng rồi, tên Trác Vân Phong kia có quan hệ gì với ngươi?"
"Trác, Trác Vân Phong?" Chu Bội suy nghĩ một hồi lâu mới phản ứng lại: "Hắn... Không có vấn đề gì a..." Không rõ vì sao Ninh Nghị đột nhiên hỏi cái này.
"Ta thấy hắn nói năng rất không tệ, cũng rất có tài học. Nhìn hắn nói chuyện, cũng rất thân quen với ngươi..."
"Lão sư... đã gặp hắn?" Chu Bội ngẩng đầu lên, sau đó lại cúi đầu, nhẹ giọng nói: "À... hắn, hắn nhờ người tìm lão sư?"
"Hắn đang ở trên thuyền à."
"Hả?" Lần này lại khiến cho Chu Bội giật nảy mình, cúi đầu không biết đang suy nghĩ điều gì, chỉ nghe Ninh Nghị nói: "Nhìn hắn rất có hảo cảm với ngươi, đoán chừng cũng đã bắt đầu nói chuyện với nhà ngươi rồi nhỉ..."
Chu Bội liền vội vàng lắc đầu, sau đó mới nói: "Hắn... Hắn là nhi tử của Triều Dương huyện chủ, Triều Dương cô cô vốn đã gả cho một vị chỉ huy, về sau vị Trác chỉ huy kia phạm tội, gia đạo liền rơi xuống. Bởi vì quan hệ với Triều Dương cô cô, bên trên cũng không có giáng tội quá mức. Trác Vân Phong... Người rất thông minh, khi còn bé được Triều Dương cô cô đưa tới, cùng ta bái một vị lão sư. Cho nên ta và hắn coi như là quen biết... "
Trong lòng nàng nghĩ đến việc này, thật sự có rất nhiều tâm sự không nói ra. Trong các loại người trẻ tuổi bên cạnh Chu Bội, Trác Vân Phong xem như là một người nổi bật, coi như là có chút giao tình với nhau, chỉ là không đến tình cảm nam nữ. Hai nhà mặc dù đều là hoàng tộc., Nhưng huyết mạch cách nhau đã có mấy đời, sự tình Chu Bội chọn Quận Mã truyền ra sau, Trác gia từng phái người đề cập qua thân, Chu Bội bên này theo thường lệ là nhã nhặn từ chối, Trác Vân Phong cũng là người kiêu ngạo, ở đằng kia cũng chưa bao giờ nhắc qua chuyện này.
Chỉ là Chu Bội cũng có chút tán thưởng tài hoa của hắn, hai bên cách nhau tự nhiên là gần gũi hơn so với người bình thường, có liên quan đến việc nàng học được từ Ninh Nghị, có đôi lúc nàng khó tránh khỏi biểu hiện trong lời nói của mình, Trác Vân Phong cũng nên biết, chỉ là không biết gã đã nói với lão sư bao nhiêu lần mà thôi.
Ngày xưa nàng thường biểu hiện thái độ không phục đối với Ninh Nghị, lúc này nếu để Ninh Nghị biết được việc này, tự nhiên đại đại đại mất mặt. Tuy rằng trước khi nàng suy nghĩ trước khi được hắn từ trong rương mang ra cũng đã vô cùng mất mặt, thời gian này nàng nằm trên giường, suy nghĩ lại một lần nữa xem lúc ấy nàng được ôm ra như thế nào, trong tưởng tượng của nàng., Đó quả thực là một màn còn khó coi hơn so với bị cởi sạch ra so với lúc trước, đến mức nàng khi thì muốn khóc, khi thì muốn trốn đi không thấy bất luận kẻ nào —— nhưng lúc này trong lòng vẫn không khỏi thấp thỏm. Cũng may Ninh Nghị nghe nàng nói như vậy, liền gật gật đầu, không hỏi thêm nữa.
Nói vài câu với Chu Bội, thấy trạng thái nàng khá hơn, Ninh Nghị cũng yên lòng. Khi bưng bát đũa ra ngoài, lại thấy Trác Vân Phong cùng mấy người khác đang đi từ bên khoang thuyền tới chào hỏi. Hắn nhìn cái khay trên tay Ninh Nghị, nói: "Ninh tiên sinh, có ăn thứ gì trả lại cho mình không?" Ninh Nghị cười nói: "Thuận tay mà thôi."
Đi cùng Trác Vân Phong đa số đều là đệ tử quyền quý của Giang Trữ Nhất, Ninh Nghị cũng không nhận ra nên không chào hỏi bọn họ. Đợi hắn rời đi, Trác Vân Phong như có điều suy nghĩ, nhìn gian phòng vài lần, nói chuyện với mọi người một chút rồi đi ra ngoài. Mấy người nghị luận, nhưng cũng chính là thân phận của Ninh Nghị, có người nói: "Ở bên này, đừng có nói là tiên sinh phòng thu chi chứ."
"Nhìn thái độ của Vân Phong, giống như là trợ thủ nhà ai đó, có thể là đi theo lên kinh thành."
Trác Vân Phong nói: "Hắn chính là Ninh Lập Hằng."
Mọi người đã nghe qua cái tên này: "Hóa ra là đệ nhất tài tử của chúng ta?" Trong lời nói, ngược lại cũng không quá kinh ngạc, sau đó cũng có người nói: "Lão sư quận chúa đúng không?"
Lúc này tự nhiên cũng có chỗ quen thuộc với Trác Vân Phong, đến chỗ ngoặt phía trước, mới nhỏ giọng hỏi: "Trước đó không phải Vân Phong muốn cưới tiểu quận chúa kia sao, sao lần này lại muốn lên kinh thành..." Trác Vân Phong quay đầu lại nhìn, chỉ nhíu mày không nói.
Bọn họ dần dần đi xa, thanh âm không rõ ràng, ở giữa bọn họ ngoại trừ Trác Vân Phong, đương nhiên cũng có quen biết với Chu Bội. Nhưng ngay lúc bọn họ đi tới, Chu Bội đang nằm trên giường trong phòng, nhẹ nhàng cắn đầu ngón tay suy nghĩ nho nhỏ của mình, tâm sự hỗn loạn, đối với sự ồn ào bên ngoài, liền không cẩn thận lắng nghe.
Tô Văn Tường đang đi theo bên này không xa, sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, mấy ngày nay, thuyền ngất đến rối tinh rối mù. Trên mạn thuyền bên ngoài, Ninh Nghị bắt chuyện với người nghe tiếng đi tới. Trên một chiếc thuyền lớn ở phía sau, Vân Trúc và cẩm nhi ngồi bên cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài, kề đầu ghé tai nói chuyện., Trên thuyền đều là người xa lạ, thân phận nữ tử của các nàng, từ khi đi vào, liền không ra ngoài đi dạo. Trời chiều đỏ rực, chiếu theo nước sông cuồn cuộn phía dưới, gánh vác tâm sự của mọi người, trong đêm hôm nay, đến huyện thành khuyết phụ cận Hoài An.
Hoài An là giao tiếp giữa Hoài Hà và Kinh Hàng Đại Vận Hà, tuy rằng không phồn vinh như Hoài An, buổi tối không ít người trên thuyền vẫn vào thành tìm thú vui. Nhưng đến đêm khuya, liền có mấy tên tôi tớ từ trong chật vật chạy về, nói là một vị Hầu gia và người trong thanh lâu huyện thành nổi tiếng, sau đó bị người ta cướp mất...