Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tỉnh lại từ hôn mê, ngoài cửa sổ không biết là thiên quang lúc nào, trong ấn tượng tựa hồ là một trận mưa lớn, nhưng lúc này mưa đã tạnh, gió mát thổi qua, mộc diệp sa sa, cảm giác có chút mát mẻ, đồng thời... Cũng có cả thân thể phảng phất đều trống rỗng đói khát cùng mệt mỏi.
Có ai ở bên cạnh ngủ không, tay bị nàng nắm chặt, trong lòng cảm thấy yên tĩnh, liền lại nặng nề ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, gió bên ngoài hơi lớn một chút, tựa hồ là thổi qua rừng trúc, nhưng ánh mặt trời rất tốt, theo tiếng chim hót, một chùm từ ngoài cửa sổ trút vào, ngồi bên giường... Là đàn nhi, mặc áo trắng đồ trắng., Chơi thuốc trong tay, sau đó uống một muôi nhỏ đến miệng, thấy hắn đã mở mắt, nàng cũng không làm ra quá nhiều động tác, chỉ ăn một ít thuốc, sau đó cầm khăn lụa bên cạnh lau miệng của hắn, sau đó nắm tay của hắn dán lên mặt, trên mặt mơ hồ có dấu vết sắp khóc.
"Sao vậy?"
"Phụ thân qua đời rồi."
"... Ta ngủ bao lâu rồi?"
"Ba ngày rồi."
Lục đạo mà Lục đạo mà Lục Hồng đề truyền thụ tuy rằng không phải nội lực bình thường của Nhị Tam Lưu, ngày thường có thể cường thân kiện thể, nhưng dùng nhiều, tổn thương và tổn thương đối với thân thể cũng là rất lớn. Nhưng đến lúc này, trong đầu rốt cuộc cũng có thể rõ ràng chuyện xảy ra lúc trước, mọi người Lương Sơn đột nhiên đến, một phen chém giết cùng với đủ loại sau đó. Trong lòng hắn có một số việc muốn hỏi, nhưng trong lúc nhất thời, không thể rời khỏi miệng.
"Như thế nào ngươi một mực thủ ở chỗ này."
"Gia gia nói, sống sót mới quan trọng, cho nên lúc uống thuốc con mới tới..."
Ninh Nghị hỏi, tất nhiên là có nhiều người như Tô gia, thậm chí sau khi Tô Bá qua đời tất nhiên sẽ có Linh đường quy mô lớn. Thân phận Tô Đàn Nhi như vậy, đương nhiên là phải đi. Nhưng Tô Việt xem ra là cho nàng đặc quyền rời khỏi trận đấu bất cứ lúc nào. Tình cảm giữa Tô Đàn Nhi và phụ thân mặc dù không tính là quá sâu, nhưng dù sao vẫn có., Tô Đàn Nhi lúc này tất nhiên cũng đang đau lòng, chỉ là từ trần so với gần trăm nhân mạng của toàn bộ Tô gia, chỉ cần một phụ thân qua đời tựa hồ cũng không tính là gì. Rất khó nói rõ tâm tình của nàng lúc này, đã trải qua những chuyện kia, sau khi tang sự biến thành huyết cừu., Đứng trước vị hôn phu duy nhất có thể sống nương tựa lẫn nhau, Tô Đàn Nhi ngược lại càng thêm yên tĩnh, cũng không có hiện ra thần thái đại hỉ đại bi. Chỉ tại lúc Ninh Nghị rốt cục tỉnh lại, trong mắt nàng ẩn chứa nước mắt.
Trong năm này không có lấy một giọt, thời điểm Ninh Nghị hôn mê, canh, thậm chí về phần cơm canh chỉ sợ đều là Tô Đàn Nhi từng ngụm cho hắn ăn. Lúc này hắn đã tỉnh lại, mới đổi sang múc một muôi canh cho hắn ăn. Ninh Nghị hôn mê ba ngày, máu tươi trong miệng trộn lẫn các loại thuốc, mùi vị quái dị khó ngửi, nhưng Tô Đàn Nhi ngược lại không để ý chút nào. Nàng kỳ thật cũng vừa mới sinh hài tử. Kỳ thật cũng là vừa sinh hài tử., Lại trải qua chuyện như vậy, lo lắng sợ rơi mưa, lúc này còn phải tới Linh đường, chăm sóc tướng công của mình. Mặc dù lão thái công để ý đến thân thể của nàng, có thể để nàng tận lực nghỉ ngơi, nhưng thời gian không ra, chỉ sợ cũng có hạn.
Sau khi ăn xong cơm, Ninh Nghị liền cho nàng ngủ trên giường. Hai vợ chồng tựa sát vào nhau. Tô Đàn Nhi mới nghẹn ngào khóc nức nở trong ngực hắn. Thật ra lúc này Ninh Nghị vẫn chưa thể cử động, chỉ nhìn xung quanh: "Không thấy nhà à?" Hoàn cảnh nơi này không phải là sân nhỏ của Tô gia.
"Gia gia nói, nếu chúng ta muốn chuyển thì dọn ra đi. Chuyện trong nhà, gần đây người suy nghĩ, nhưng có lẽ... Phỏng chừng cũng sẽ không giống vậy... Ta nghĩ tướng công người cũng chưa chắc đã luôn muốn ở lại đây, huống hồ người lại muốn lên kinh, cho nên đã dọn ra ngoài rồi."
Ninh Nghị nghe vậy có chút nghi hoặc, đối với chuyện này, gã lại không biết nội tình. Trên thực tế, lúc ấy ở trên quảng trường kia, Tô Văn Quý đứng ra xuất hiện Tô Đàn Nhi ngăn nạn, mặc dù là một mình gã lên tiếng, nhưng xung quanh đó có không ít người phụ họa, ngày bình thường Tô Đàn Nhi đã nhìn quen lòng người., Đối với những chuyện này, nào có ai nhìn ra được. Nếu là chuyện bình thường, tiểu đả tiểu nháo, thậm chí đạt được mức độ phân gia, cũng đều là người một nhà. Thế nhưng trên quảng trường kia, lúc cầm dao găm đối mặt sinh tử, Tô Đàn Nhi nhìn những thân tộc nhân huyết thống này, trong lòng cũng chưa chắc không oán hận, không thất vọng.
Vì cái này mà làm nhiều chuyện như vậy, nhị phương tam phòng chiếm tiện nghi cũng không ít, nhưng kết quả cuối cùng, những thân tộc này ngay cả chút bảo hộ cũng không thể, thậm chí không muốn bảo vệ mình. Thứ hai là bọn họ ngu xuẩn bán đứng mình, sao có thể bảo vệ tính mạng của bọn họ., Ai cũng có thể nhìn ra được, lần này Lương Sơn tất nhiên là tiết tấu huyết tẩy Tô gia, giao mình ra cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Bọn hắn chỉ sợ còn vung đao chém giết nhanh hơn nữa, nhưng cho dù vì hy vọng vô ích như vậy, bọn hắn vẫn cứ tiếp tục.
Đôi khi, so với vô tình càng đả thương người, có lẽ là ngu xuẩn. Nếu nói thật sự là đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, cảm thấy bán đứng mình có giá trị, sau đó làm ra tráng sĩ đoạn cổ tay quyết định., Có lẽ Tô Đàn Nhi còn cảm thấy hy sinh của mình có giá trị riêng. Nhưng kết quả lại là đối mặt với vấn đề sinh tử của mình, bọn họ vẫn đưa ra quyết định ngu xuẩn như thế. Trong khoảnh khắc đó, nàng thậm chí mơ hồ hiểu được, những lý do mà Ninh Nghị nói không muốn để mây trúc vào cửa.
"Nhiếp cô nương cũng không sao, thương thế không tính là nặng, chỉ là ngày đó gặp mưa, nhiễm gió lạnh, về nhà tĩnh dưỡng, trong nhà... Nàng trong nhà Cẩm nhi cô nương, ngược lại đối với chúng ta có chút địch ý..."
Mấy ngày nay phát sinh quá nhiều biến cố, lúc này nàng nói tới chuyện này, giọng điệu cũng thản nhiên. Ninh Nghị trầm mặc chốc lát: "... Vậy thì tốt rồi."
"Ta nghe nói từ Kính Nhi, Nhiếp cô nương cứu con của chúng ta." Nàng nói xong lời này, đem thân thể chui vào ngực Ninh Nghị, qua một lát lại nhớ ra, "Còn có Hạnh Nhi cũng không có việc gì, nàng vốn định tới tìm chúng ta, tách ra với Nhiếp cô nương, sau đó nhìn thấy giết người, sợ tới mức trốn đi. Ngược lại không bị người ta tìm được, ngược lại là Tạ Thiên tạ ơn."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Ninh Nghị ôm nàng nằm một hồi mới nhớ ra: "Đám người Lương Sơn thì sao?"
"Nghe nói bọn họ tới Giang Trữ đại ngục ngục, bên phía phản tặc kia vốn muốn áp giải phá bắc, bị bọn chúng cướp, một đường giết ra khỏi thành, quân trấn giữ vốn đã đóng cửa thành, nhưng bên kia bọn chúng sắp xếp người, cửa Đông bị mở gần nửa canh giờ, người cũng chạy mất." Tô Đàn Nhi nói xong những lời này, lại nói: "Nghe nói tiên sinh mang theo thủ hạ của hắn một đường đuổi theo."
Ninh Nghị nhắm mắt lại, khẽ gật đầu. Vốn dĩ hắn định cũng một đường đuổi theo, quyết không thể để cho những người Lương Sơn Nhân này trở về. Hiện tại đã hôn mê ba ngày, xem ra không có cơ hội này rồi. Trên thực tế đám phỉ Lương Sơn đều là người giang hồ có tư chất thâm sâu, lần này tới đây đều là cao thủ, nghe nói không có nhiều cao thủ nhất lưu, cũng không biết có thể nắm được cơ hội một đường cắn chết bọn họ hay không.
Đương nhiên, bản thân hắn cũng không phải cao thủ gì, lúc trước hắn nói đuổi giết một đường, chẳng qua hắn đã có một tâm trạng ác độc. Chẳng qua lúc trao đổi con tin, hắn liền nghĩ tới việc có thể lợi dụng cơ hội này để phục bút., Nếu như nói lúc đó vẫn chưa ngất xỉu, đương nhiên hắn sẽ đuổi giết một đường, sau đó hành sự tùy theo hoàn cảnh, nhưng không thể nói là có kế hoạch hay nắm chắc gì đó. Đến lúc này tự nhiên cũng không có khả năng cho rằng khi nghe người khác thiếu người là mình thì không được, việc đuổi giết người của Lương Sơn, tạm thời chỉ có thể giao cho bọn họ.
Như vậy trên giường lại tu dưỡng một ngày, thân thể của hắn mới thoáng chậm lại, miễn cưỡng có thể xuống giường. Ngày hôm nay, cũng có vài người tới bái kiến hoặc là dò bệnh, đám người Tô gia thân cận đại phòng Văn Định Phương trước sau tới, tỏ vẻ bất luận thế nào đều đi theo hắn làm việc Tô Đàn Nhi. Ninh Nghị vốn không muốn để ý tới, lúc này từ lời nói của mọi người cũng đại khái hiểu rõ một chút chuyện. Trong sự kiện lần này, hai nhà đại phòng ba bên đều chết không ít người, nhưng Tô đàn nhi lúc này từ Tô gia dời ra, quả thực chính là muốn cùng hai phòng ba phòng quyết liệt, Tô càng thêm chắc chắn sự thật, rất nhiều người chân chính đã bắt đầu cân nhắc chọn phe đứng.
Vốn Tô Việt vẫn luôn duy trì Tô gia hoàn chỉnh này, thậm chí hắn đã bắt đầu thu hết quyền lực vào phòng lớn, nếu không có chuyện lần này..., Tô gia tam phòng cho dù có xa cách thế nào, cũng vẫn là người một nhà thân cận. Mà một khi để Tô Đàn Nhi thật sự cùng nhị phương tam phòng quyết liệt, sau đó hai bên chỉ sợ cũng chỉ vẻn vẹn bảo tồn lấy danh nghĩa gia đình mà thôi. Mặc dù là Ninh Nghị trong lúc nhất thời cũng không biết tại sao Tô Việt lại làm ra quyết định như vậy.
Ngoại trừ người Tô gia lục tục ngo ngoe tới thăm, có lập trường riêng mình, có càng nhiều người tới, có lẽ là những hài tử hắn dạy trong học đường lúc trước. Những hài tử này thuộc về các nhà, mỗi nhà, rất nhiều tiểu hài tử ba nhà, đại nhân nhà bọn họ có lẽ không tiện xếp hàng, lúc này liền phái hài tử tới, ít nhất thăm một chút ân sư thụ nghiệp như hắn, để chờ mong về sau còn có thể có chút tình cảm thư hương hỏa.
Ban ngày Tô Đàn Nhi đi vào Linh đường một chút, sau đó trở về ăn cơm, nghỉ ngơi, đối với Ninh Nghị cố nhiên ôn nhu vô cùng, tâm tính bởi vì bi thương trong khoảng thời gian này cũng trở nên có chút cảm giác lạnh nhạt, nhưng trong chuyện làm, nàng đã ngầm đồng ý loại tiết tấu này với chi nhánh của Tô gia. Mà ở bên Tô gia, thoạt nhìn lão gia tử Tô Việt gia cũng đang thôi động hết thảy, ngược lại khiến cho Ninh Nghị cảm thấy có chút cổ quái.
Mà trừ Tô gia, ngày hôm sau, thậm chí tại Tiết gia, Ô gia, Cầu Dương gia cũng có người đưa thiếp mời hoặc an ủi. Mấy ngày trước, chuyện đám phỉ Lương Sơn đại náo Giang Trữ đã huyên náo đến sôi sùng sục., Tô gia bị ảnh hưởng bởi một gia tộc lớn nhất, mà Ninh Nghị dùng sức một người cùng đám phỉ Lương Sơn xông vào trong nhà chu toàn, cuối cùng chém giết trong mưa to đầy những vết thương, lại giằng co với đám người Lương Sơn, đổi người khác, cuối cùng chuyện bảo vệ tính mạng cả nhà xong mới ngã xuống đã lan truyền ra xa.
Trong tuyệt cảnh kia, có thể dùng sức một người giết chết đường máu, tìm được hy vọng bảo vệ tính mạng của cả nhà, chuyện này đâu chỉ là trí tuệ hào dũng có thể hình dung được. Huống chi trước đây những người từng khiến Ninh Nghị dương danh, bất quá là thi từ của hắn, một thư sinh trong tuyệt cảnh lại có thể làm được loại chuyện này, rung động trong lòng mọi người, thật khó có thể diễn tả bằng lời.
"Nghe nói Giang Trữ bây giờ hơn phân nửa nữ tử thanh lâu, đều nguyện ý tiêu tiền cho ngươi một đêm, an ủi thân thể anh hùng. Thanh danh bực này, lập tức nên dùng đến a..."
Ngày thứ hai ngoại trừ người Tô gia và những bái thiếp kia tới thăm, còn có phò mã Khang hiền. Hắn đã biết Ninh Nghị nguyện ý tham dự chuyện Tư thám hiểm, thấy thân thể Ninh Nghị dần dần khôi phục, cũng có vài phần ý cười cùng vui vẻ, một mặt uống trà, một mặt còn đùa vui thuộc về người đọc sách.
Chuyện liên quan tới mật thám ty, đương nhiên cũng sẽ không để lúc hắn còn chưa khôi phục phải nói nhiều hơn. Trong xương cốt Khang hiền tính là văn nhân tiêu chuẩn, tôn trọng nói chuyện dụng binh, tôn trọng thong dong không bức bách, cũng tôn trọng việc rút kiếm., Sau khi báo hết oán, bởi vậy phong cách hành sự của Ninh Nghị càng khiến gã thích. Gã biết rõ Ninh Nghị không đến mức vội vã đề cập tới việc mật thám của Tiếu Sơn, nhưng nhất định sẽ quan tâm tới Lương Sơn Hà, sau đó cũng gọi Lục A Quý tới, nói cho Ninh Nghị biết một chút về tình huống liên quan đến Tư thám thính của bên này.
Sau đó, Ninh Nghị lại nghe được một cái tên khá bất ngờ...