Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tia chớp xé rách bầu trời, trong nháy mắt sát quang trắng xóa chung quanh, sau đó là tiếng sấm nổ vang.
Mưa to rơi xuống mỗi một nơi trong thế giới.
Ninh Nghị lấy tay áp lên trán, nhìn bóng người từ cửa sân chạy vào, chính mình cũng ngẩn ngơ. Mưa to và thế cục hỗn loạn như vậy, không biết Vân Trúc như thế nào chạy tới bên này.
Kỳ thật có một số việc suy nghĩ cũng có thể hiểu được, một tiếng thương vang ở chỗ mình, khẳng định là kinh động một bộ phận người, cũng chính vì vậy, hắn mới tận lực kéo cuộc chiến tới địa phương khác. Vân Trúc chỉ sợ là nghe thấy tiếng thương vang này mới chạy tới, nhưng những người khác..., Cũng bởi vì nguyên nhân này mà tụ tập ở bên này, trong thời gian này, muốn an toàn thoát khỏi nguy hiểm chỉ gia tăng lên gấp bội. Lúc này toàn thân Vân Trúc ướt đẫm, tóc tai bù xù cùng thần sắc tiều tụy thê lương đều nói ra trong khoảng thời gian này nàng đang nơm nớp lo sợ cùng kinh lịch trải qua sát phạt., Nàng không có võ nghệ, cũng không quen thuộc với Tô gia. Lúc trước nàng và Hạnh Nhi đi về hướng khác của Tô gia, dọc đường tới đây, không biết sẽ trải qua bao nhiêu nguy hiểm và sợ hãi. Nhưng cuối cùng, vẫn đi về hướng bên này.
Nghe thấy tiếng khóc trẻ con được Vân Trúc bảo vệ truyền ra từ trong giỏ, Ninh Nghị nghiêng nghiêng đầu, cũng có chút ngẩn ngơ. Vân Trúc vốn là do dự một chút, sau đó mới nói: "Lập... Lập Hằng?" Cùng lúc đó, cửa sân bên kia lại có bóng người lần lượt chạy vào, trong đó còn có cả Tịch Quân năm trong đó.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Bọn họ xông vào, sau đó lại chậm rãi lui ra ngoài, trong lòng Ninh Nghị cũng thở phào nhẹ nhõm. Dưới thế cục như vậy, nếu như đánh nhau, mình ngay cả đường lui cũng không còn. Nhưng nếu đã nghĩ thông suốt điểm này, y cũng lập tức chuẩn bị tâm lý, ngược lại đám người Tịch Quân Hâm thấy tình hình như vậy lại khiếp sợ, xa xa, nghe thấy Tịch Quân nói một câu: "Ngươi, mẹ ngươi..."
Sau khi bọn họ lui ra ngoài, Ninh Nghị cầm cây gậy trong tay, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy toàn thân như thoát lực, thậm chí mắt thấy Vân Trúc ôm rổ trúc kia tới, cũng khó có thể cất bước tiến lên. Ngụy Định quốc, Bảo Húc, Tiết Vĩ mấy người này đối với người bình thường mà nói lợi hại biết bao., Tuy Ninh Nghị đã dùng hết các loại cơ quan, nhưng cũng bởi vì tâm tính của y quả quyết, bất chấp tất cả để đi ra ngoài, lúc này mới có thể làm cho một số chiêu số có hiệu quả, bản thân cũng phải bỏ ra tâm lực cực lớn. Liên tục chiến đấu, phá Lục Đạo liên tiếp sử dụng, lúc này thấy nguy cơ hơi mất, cảm giác mệt mỏi cũng dâng lên.
"Ngươi... Ngươi không sao..." Đi xuống dưới bậc thang hai bước, thanh âm hơi khàn khàn. Vân Trúc lại ôm cái rổ kia chạy tới, nàng ngẩng mặt lên, trong vẻ mặt mang theo vẻ tươi cười, nhưng khắp khuôn mặt đều là nước đọng, cũng không biết là nước mưa hay là nước mắt., Lúc này toàn thân nàng đã ướt đẫm, toàn thân run rẩy, thế nhưng nhìn từ trên xuống dưới đánh giá bộ dạng Ninh Nghị lúc này, tiếng khóc lóc đột nhiên phát ra, sau đó mới ngừng lại, muốn đỡ Ninh Nghị đi lên cầu thang: "Ngươi bị thương..."
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu..." Ninh Nghị an ủi vài câu, theo nàng lên tới bậc thang ba bốn tầng, đến dưới mái hiên bên kia, Vân Trúc cẩn thận đẩy lớp da cứng trên cái rổ ra, khuôn mặt trẻ con lộ ra: "Đây là... Ngươi đi cùng đàn nhi, cô nương đó chứ?"
Nàng nhẹ nhàng lấy tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa trẻ. Ninh Nghị khẽ gật đầu, đột nhiên xoay người, rút đao trong tay, nhưng lần này người xuất hiện ở cửa sân không phải là kẻ địch nữa, bên kia truyền đến âm thanh vui mừng: "Nhị tỷ phu!" Đám người Văn Định Văn từ bên kia đi tới., Trên người đều đã bị thương, cũng có người chạy về đón Kính Nhi. Vân Trúc nhẹ giọng nói: "Ngọc nhi cô nương cùng Uyển nhi cô nương vừa rồi đều bị thương, hi vọng các nàng không có việc gì. Ta... Ta luôn tìm ngươi, muốn nói với ngươi một câu. Sau khi gặp mặt Tô cô nương xong sẽ muốn nói với ngươi, nhưng sau này không có cơ hội... Ta sợ ngươi... Ta sợ ngươi sẽ..."
Có lẽ nàng chạy suốt chặng đường tới đây để tiêu hao thể lực, giọng nói có chút suy yếu, Ninh Nghị nói: "Ngươi không sao là tốt rồi, có gì sau này lại nói, trước tiên nghỉ ngơi một chút."
Vân Trúc lại cười lắc đầu: "Ta, ta muốn nói cho ngươi nghe trước một chút, lát nữa các cô nương Tiểu Kiệt đến đây, ta cũng khó mà nói được, ta sợ ngươi... Ta sợ ngươi hiểu lầm đàn nhi cô nương, vừa rồi nàng không có đối xử với ta thế nào cả., Rất thật lòng yêu thích ngươi, nàng thật sự rất lợi hại, ban đầu trong lòng ta luôn nghĩ không nên để nàng thăm dò ra cái gì, thế nhưng sau đó nàng bỗng nhiên nói... A, muốn nhìn xem ta có phải là tấm thân xử nữ hay không, ta..., Trong lòng ta rất loạn. Lập Hằng... Ngươi không biết đâu, sau khi ta cởi quần áo, đàn nhi cô nương liền tới thay ta sửa sang quần áo, khi đó ta liền biết bị lừa rồi... Nhưng đàn nhi cô nương khóc lên, nàng kéo quần áo của ta vẫn đang khóc, lúc ấy ta cũng không biết nên làm sao. Lúc ngươi qua đây gõ cửa, ta cũng không biết nên làm gì., Nàng liều mạng lau nước mắt, không muốn để ngươi thấy, về sau ngươi đẩy cửa ra, trên mặt nàng đã không còn vết nước mắt, nhưng đó là ngươi cách xa, nếu là gần, vẫn có thể nhìn thấy... Ta nghĩ, nàng thật sự rất thích ngươi..."
Vân Trúc nói như vậy: "Ta biết trong lòng ngươi có chút hiểu lầm, cho nên tuy nàng bảo ta đừng nói với ngươi, nhưng ta ra khỏi cửa liền muốn nói với ngươi, ngươi đừng hiểu lầm Tô cô nương... Kỳ thực, thấy bộ dáng khóc của nàng, ta liền cảm thấy, cho dù thật sự bị nàng kiểm tra, vậy cũng không có gì... Ta, lập tức... Ta có chút đau..."
Nàng vừa nói, vừa thả giỏ xuống, sau đó mới tựa người vào tường. Ninh Nghị thấy thân thể nàng từ trên mặt đất rơi xuống, đột nhiên xông tới ôm lấy nàng, lúc này mới thấy trên đầu nàng đang chảy máu. Ninh Nghị lắc lắc nàng, trong miệng không nói được tiếng nào., Không biết nên nói gì, chỉ là âm thanh hàm răng đang phát ra, trong hốc mắt tràn đầy tơ máu. Bên kia Tiểu Bồng và Uyển Nhi cũng được dìu tới, thấy một màn này, Tiểu Kiệt cũng khóc lên: "Cô gia, Nhiếp cô nương vì cứu con cái, có thể...có thể bị đánh một chút..."
Trong sân vườn bên kia, bọn người Văn Định Văn không có chú ý những thứ này, bọn họ thấy Tiết Vĩnh Bảo Húc ngã trên mặt đất đều xông tới. Trong trận biến loạn này, những người quen, thân nhân cũng đều thất lạc hoặc là chết đi, lúc này có người kêu lên: "Hắn còn chưa chết!"
"Mẹ nó, làm thịt hắn!" Văn Định cầm cương đao trong tay định một đao giết chết Tiết Vĩnh, bên này Ninh Nghị đột nhiên quay đầu, nắm cây gậy trên mặt đất, vung tay ném ra ngoài, gậy kia gào thét bay qua giếng trời, bộp một tiếng, đánh văng đao trong tay Văn Định ra ngoài. Văn Định cũng bị dọa sợ lui ra sau hai bước, nghe thấy giọng nói của Ninh Nghị truyền đến: "Dừng tay!"
Lúc này tâm tình của Ninh Nghị đã có chút mất khống chế, thanh âm này quanh quẩn trong mưa ở giếng. Đám người Văn Định nhìn qua bên kia, chỉ thấy Ninh Nghị ôm vân trúc, vẻ mặt như mãnh thú. Hắn chần chờ nói: "Nhưng hắn còn chưa chết!"
Có người hô to: "Cha ta không chạy ra được, có khả năng đã bị bọn chúng giết..."
"Còn có đệ đệ của ta..."
"Vì sao không thể giết bọn họ! Ta nhất định phải giết bọn họ!"
Trong mấy người có người hô lên. Ninh Nghị thấy văn phương lại muốn động thủ, đột nhiên quát: "Các ngươi muốn chết phải không!"
Văn Phương ngẩn người, Ninh Nghị chỉ vào bọn họ: "Các ngươi muốn chết cả nhà à!? Có mấy người đã chết! Nhưng tiếp theo đây! Các ngươi muốn cả nhà Tô gia đều chết hết sao!"
Mọi người kinh ngạc nhìn hắn, Ninh Nghị mới dùng hai tay ôm lấy Vân Trúc, xoay người sang chỗ khác. Mọi người không nhìn thấy biểu tình của hắn, chỉ nghe hắn nói: "Bọn họ nhất định sẽ chết! Nhưng hôm nay muốn sống! Hôm nay... nhất định phải để cho mấy người này còn sống!" Hắn nói xong lời này, ôm lấy Vân Trúc, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, lại quay đầu lại lần nữa: "Lục soát trên người bọn họ một chút, tất cả mọi thứ đều lục soát ra! Nhanh!"
Tuy sau khi tập võ hắn đã học qua một ít trị liệu ngoại thương, nhưng dù sao cũng không tinh, Vân Trúc bị thương đầu, có thể lớn có thể nhỏ, bất quá lúc này ôm lấy thân thể của nàng, lại cảm thấy tim đập vẫn là bình thường. Những người như Bảo Húc hành tẩu giang hồ, trên người khẳng định mang theo thuốc trị thương tốt... Lúc này hắn cũng không có phán đoán chính xác., Chỉ có thể tận hết nhân sự, lặng nghe thiên mệnh. Hắn ôm vân trúc, ánh mắt nhìn về phía sảnh chính bên kia, sau đó cũng nhìn tiểu Thiền và xinh đẹp cũng bị chút thương tích, nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Lân thoáng một phát, lại lau qua gò má Uyển Nhi bị đánh sưng đỏ, cười cười với các nàng.
Hắn coi trọng sự vật trên đời này không nhiều lắm, cũng không phải là loại nhân vật lãnh huyết không có chút tâm tình nào, nhưng loại tình huống trước mắt này, chỉ có thể nói cho mình phải tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo, một khi mất khống chế, mới chính thức bỏ ra đại giới không chịu đựng nổi.
Trong tình trạng này, hàm răng cắn chặt lại, phát ra âm thanh, trong giọng nói tràn ngập mùi máu tanh...
Rốt cuộc trong thành Giang Ninh đã bắt đầu rối loạn trong mưa to, mọi người từ trong nhà lao ra quấy nhiễu sự hỗn loạn của thành Giang Ninh, khiến cho nó không ngừng mở rộng, kéo dài về phía mấy cửa thành. Rất nhiều hỗn loạn cố nhiên dừng lại trên đường cái, nhưng cũng có một số nhà không có hộ viện bảo vệ bị cướp sạch. Quân phòng thủ trong thành tất nhiên đã bị kinh động., Nhưng loại hỗn loạn này do đầu sỏ trong đại ngục, nhất thời nửa khắc cũng trấn áp không nổi, ngược lại đám người Lương Sơn cùng đầu mục dưới trướng Phương Tịch được giải cứu ra, thừa dịp hỗn loạn này tạm thời che giấu phương hướng mình xông pha, không biết chạy về nơi nào.
Vùng hỗn loạn này của Tô gia, vốn trong hoàn cảnh xung quanh đây hẳn là một chỗ dễ thấy, lúc này cũng đã bị cuốn vào trong toàn bộ đại cục hỗn loạn. Một đám tội phạm trùng trùng điệp điệp từ phụ cận Tô gia chạy tới, gia đình xung quanh đều đóng chặt cửa viện., Đao bổng cảnh giác biến hóa đột ngột như vậy, một khắc nào đó, cửa phòng bên cạnh Tô phủ đang đóng chặt bỗng nhiên bị đập vỡ ra. Vài tên áo đen canh giữ ở bên cạnh xông tới trước tiên, sau đó thì chỉ là binh đao, thi lễ với người xung phong liều chết tiến vào: "Lý đại ca."
"Thiết Ngưu đại ca! Lâm đại ca..."
Lương Sơn trên đỉnh núi, có thể được xưng hô như vậy, tự nhiên là đám người Lý Tích, phá cửa viện này, một đám người đã bước nhanh đến, đi phía sau một chút tay cầm đại thương cau mày: "Sao còn chưa đánh xong!"
"Hình như xảy ra chút vấn đề..."
"Việc này có vấn đề gì hay không." Lý Tích cầm trong tay bản phủ, dẫn mọi người đi thẳng về hướng sảnh chính bên kia, y tất nhiên không nhận ra địa hình Tô gia, nhưng rốt cuộc là đánh nhau ở đâu, vẫn có thể nghe ra được.
Trong khi nói chuyện, mọi người đi thẳng về phía sảnh chính bên kia, một bước không ngừng. Bên ngoài hỗn loạn tiếp tục, sau một lát, cửa sân nhỏ gần sảnh chính đã bị hung hăng đập ra, biển người xông vào, dưới sự dẫn dắt của đám người Lý Tích, giống như hổ báo chém giết, trong nháy mắt liền đem toàn bộ chống cự đánh sụp.
"Chút người ấy cũng đánh lâu như vậy, Tịch huynh đệ, ngươi làm sao làm vậy!"
Toàn thân trên dưới giết đến máu tươi lốm đốm điểm điểm, Lý Tích thấy Tịch Quân che bụng dưới tới, mới hỏi: "Mấy người Bảo huynh đệ kia đâu! Đi làm gì vậy."
Trên Lương Sơn, Lý Tích phục Tống Giang nhất, nhưng ngày thường người có tính cách tương tự như Bảo Húc, Bảo Húc tính cách thô bạo, bộ dáng cũng giống hắn., Hầu như bằng thủ phụ và Ảnh Tử của hắn. Nghe hắn hỏi cái này, mới vừa băng bó vết thương, bên này Tịch Quân Ba có chút do dự: "Ta, ta cũng không rõ lắm... Bảo đại ca bọn họ đuổi theo Ninh Lập Hằng kia, ta cũng không rõ vì sao bây giờ bọn họ còn chưa trở về, có thể là... có thể là... đạo nhi Ninh Lập Hằng kia?"
"Đùa à! Đám Bảo huynh đệ bọn họ võ nghệ cỡ nào, làm sao lại gãy trên tay một đứa non không có võ nghệ chứ, chắc chắn là người nọ dùng địa hình quen thuộc dẫn theo bọn họ đi dạo một vòng, hừ... Tuy sớm muộn gì cũng sẽ bắt được, nhưng điều này cũng quá chậm..."
Lần này từ Lương Sơn tới, Giang Ninh đại ngục cứu người mới là chính sự, đến Tô phủ trả thù bất quá thuận tay, Tịch Quân Ba lại không dám nói chuyện Bảo Húc và Tiết Vĩ đã gãy mất, mặc dù các chuyện trên núi có nói nghĩa khí vi tiên., Nhưng nếu như bên mình tổn thất lớn như vậy, đối với hắn vẫn có chút ảnh hưởng đấy. Lý Tích có thể giúp hắn tìm ra lý do, hắn cũng nói: "Hoặc là như thế." Lâm Xung ngược lại nhìn hắn một cái: "Ngươi bị thương thế này rốt cuộc là thế nào?" Lâm Xung khá trọng nghĩa khí, ngày thường cùng Tịch Quân Đinh không có giao tình thâm sâu, lúc này cũng là ngữ khí ân cần.
"Không sao, bị một tiện nhân ám toán... Lao Lâm đại ca quan tâm..."
Bên này đại khái giao lưu xong, mấy viện tử cũng đã hoàn toàn bị khống chế, sau đó người Lương Sơn xua đuổi đám người Tô gia ra khỏi sân nhỏ, trùng trùng điệp điệp đi ra quảng trường bên ngoài sảnh chính. Sắc trời lờ mờ, mưa to tầm tã, cũng không lâu lắm, hơn một trăm thành viên Tô gia đã bị đuổi tới quảng trường, vô luận nam nữ già trẻ đều bị vây trong mưa to. Người áo đen xung quanh cầm đao binh canh gác các nơi.
"Việc này phải giải quyết nhanh chóng." Trên bầu trời xẹt qua tia chớp cùng tiếng sấm, Lý Tích nói xong câu này, lại hỏi Tịch Quân Tự, cầm song phủ trong tay, đứng ở chỗ cao gọi: "Ninh Lập Hằng! Con rùa này mau mau ra đây cho lão tử! Nếu không, cả nhà ngươi đều ở đây, lão tử sẽ giết từng tên một..."
Hắn võ nghệ cao cường, thanh âm vang dội, thanh âm này phát ra toàn lực, thoáng chốc toàn bộ bầu trời Tô phủ tựa hồ đều là "Chém giết" qua đó. "Chém giết" tiếng vọng lại. Tiếng kêu khóc trong đám người quảng trường phía dưới, cũng có không ít người nhận ra vị Tịch Quân dưới mái hiên chính sảnh đang ôm bụng dưới kia. Mặc dù lúc trước hắn chẳng qua chỉ là một chưởng quầy, nhưng trận ân oán trước đó đã xảy ra., Cũng có không ít người biết rõ. Trong đám người, có người đột nhiên đứng ra: "Tịch chưởng quỹ... Vị đầu lĩnh, oan có đầu nợ có chủ, lúc trước người có oán với ngươi chính là Nhị tỷ, là đại phòng bọn họ, bây giờ Nhị tỷ của ta đang ở đây, vì sao ngươi lại giết chúng ta a..."
Lúc này đột nhiên đứng ra, là thất thiếu gia Tô gia, tam phòng Tô Văn Quý. Hắn đối với sự tình Tịch Quân San thích Tô Đàn Nhi rõ ràng nhất, thậm chí lúc trước còn dùng cách này châm ngòi tiệc quân đoàn. Lúc này, theo hắn nói chuyện, hắn đã từng nói chuyện., Tịch Quân Xuyến cũng nhìn qua đám người bên kia. Chỉ thấy ở trong đám người, Tô Đàn Nhi bọc lấy một tấm vải mưa, thình lình được Cảnh Hộ viện cùng số ít mấy người bảo hộ ở trung tâm, đứng ở bên kia còn có Tô Việt chống gậy.
Tô Đàn Nhi vốn là bọc vải mưa trốn ở bên kia, bị kêu lên như vậy, thình lình trong nháy mắt, trở thành tiêu điểm mà tất cả ánh mắt đều nhìn chăm chú...