Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Khi Cẩm nhi tìm được người quen ở cửa đại ngục, ở trong viện tử Tô phủ, Vân Trúc đang ở giữa mưa to, một đường chạy trốn.
Một đám sơn phỉ kéo tới, cuối cùng nàng không thể đi ra khỏi Tô phủ, cùng Hạnh Nhi trốn vào hòn non bộ trong một hoa viên. Về sau có một đám người đi ngang qua, có lẽ là nhận ra một người nào đó trong đó, cảm thấy nguy hiểm, để Vân Trúc tạm thời trốn ở đó, nàng ra ngoài tìm cô gia tiểu thư. Nhưng sau khi ra ngoài, thời gian thật lâu vẫn không có trở về, mà thanh âm truyền đến, trong Tô phủ đã loạn lên.
Mưa to không ngừng, nàng trốn ở phía dưới nhìn Tô gia chạy qua hoa viên, bị người áo đen đuổi giết, cũng có vài người áo đen chạy tới chạy lui. Náo động càng ngày càng nghiêm trọng, đoán chừng Hạnh Nhi đại khái không chạy về được, Vân Trúc liền nghĩ mình có nên chạy đi báo tin hay không. Nàng cũng không dám lấy ô, chạy một đoạn trong mưa., Dọc theo đường cũ ra ngoài, cũng may ở phía trước có hai người Tô gia đang chạy trốn, lúc đến gần bên ngoài, hai người kia bị giết đầu tiên, lúc đó nàng trốn ở phía sau, bị dọa đến mức vội vàng chạy trốn, tìm một bụi cỏ trốn đi.
Mưa rơi đã lâu trong bụi cỏ, thân thể cũng run lẩy bẩy, tiếng hỗn loạn trong Tô phủ càng lúc càng lớn. Thỉnh thoảng nghe thấy từ xa truyền đến một tiếng phịch, nàng lại nghe thấy đây là thanh âm Hỏa rên của Ninh Nghị., Toàn thân giật mình một cái, lúc này mới từ trong bụi cỏ chui ra. Đến một viện, bên trong có mấy bộ thi thể, nàng đến phòng bếp tìm một cây trượng mặt Hống chuẩn bị phòng thân, suy nghĩ một chút về sau mới đổi thành dao phay, liền lần theo hướng âm thanh kia tìm tới.
Nàng đối với địa hình Tô gia dù sao cũng không quen thuộc, dạng này lại tìm kiếm chút đường vòng, trốn trốn tránh tránh né được một ít Hắc y nhân, cũng không biết phương hướng có đúng hay không, hoặc là Ninh Nghị có ở chỗ thương thương không. Nhưng trước mắt đối với nàng mà nói, có thể làm được cũng chỉ thế mà thôi. Mấy ngày trước nàng mới bị hơn hai mươi nữ tử vây công., Bị tinh thần không nhẹ kích thích, trên thân thể cũng có chút suy yếu, hôm nay lại tới gặp Tô Đàn Nhi, tinh khí thần toàn thân đều dùng vào gặp mặt, lúc này mưa to, trên dưới thân thể đều cảm thấy rét lạnh thấu xương., Nhưng trong lòng còn có một số lời muốn nói với Ninh Nghị, cũng không biết có phải gã đang bị thương trong xung đột hay không... Cứ thế vòng qua mấy cái sân nhỏ, đột nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau từ trong sân nhỏ truyền đến, giống như một trận chiến trong phạm vi nhỏ. Có người đang hò hét chém giết, có người đang hò hét, có tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Vân Trúc đi vòng quanh sân nhỏ này một vòng thật cẩn thận., Không ngờ nàng lại tìm được một cánh cửa nhỏ ở phía sau, nàng tiến vào hậu phương của dinh thự, len lén nhìn về phía trước, chỉ thấy bốn người áo đen đang vây công một đám người Tô gia, trong đám người Tô gia có hai gã hộ viện, có mấy nam tử trẻ tuổi đang bảo vệ hai nữ quyến, cùng bốn người kia chém giết nhau, trên đất đã có hai thi thể người Tô gia.
Bốn gã áo đen võ nghệ cao cường, người Tô gia bên này làm sao là đối thủ, chỉ là bị thương cũng đau khổ không lùi mà thôi, trong chốc lát lại có một người ngã xuống. Bên này chưa gia nhập vòng chiến cũng có một nam tử áo đen., Nhưng không dùng bao che đầu, Nhiếp Vân Trúc nhìn vài lần rồi mới nhận ra nam tử này chính là người mà lúc trước Hạnh nhi nói biết. Đánh một trận, lại có một gã hộ viện ngã xuống, nam tử áo đen kia đi tới phía trước, trong miệng nói: "Dừng tay."
Bốn người áo đen dừng tay, phần lớn người trong Tô gia đều bị thương, cầm vũ khí đứng thẳng khó khăn. Nam tử áo đen kia cầm một cây quạt xếp, vỗ một cái: "Không ngờ ta đã trở về, chư vị, nói cho ta biết cô gia phế vật của các ngươi ở đâu! Ninh Nghị, hắn trốn đâu rồi! Còn Tô Đàn Nhi đâu? Nó ở đâu?"
Hắn nói xong lời này, chỉ thấy trong mấy người bên kia, một nữ tử đột nhiên "A" vọt ra, bay thẳng về phía nam tử áo đen. Mãi đến khi một gã áo đen đột nhiên giơ đao trong tay lên, nàng mới dừng lại, khóc ròng nói: "Tịch Quân Hâm, sao ngươi lại làm như vậy!"
Vân Trúc giờ mới biết nam tử kia tên là Tịch Quân Tam, nữ tử nàng cũng nhận ra, chính là nha hoàn dáng vẻ thanh tú, tính cách thanh tú, xinh đẹp. Hai bên hiển nhiên nhận ra, Tịch Quân vỗ vỗ quạt xếp, ánh mắt trở nên hung ác: "Tuân Nhi. Đã lâu không gặp. Cô gia nhà ngươi và tiểu thư đâu."
"Tịch Quân Tự, ngươi tại sao phải làm như vậy!" Nữ tử kia khóc đứng ở đó, lặp lại câu này, Tịch Quân Tự hừ lạnh một tiếng nói: "Ta làm trâu làm ngựa cho Tô gia, tại sao phải làm như vậy! Có gì không nói? Ta nói cho ngươi biết., Hôm nay ta không tìm thấy tung tích Tô Đàn Nhi và cô gia ngốc kia, cả nhà Tô gia các ngươi đều phải chết! Có nghe không, bên kia, sảnh chính đã đánh tới, một nửa người ở bên đó, nhưng ta biết Ninh Nghị đã chạy! Rốt cuộc hắn trốn ở nơi nào... Các ngươi nghe kỹ ta... "
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Hắn nói tới đây, mỹ nhi phía trước đột nhiên khóc ngẩng đầu, nói một câu làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ, thậm chí ngay cả Tịch Quân Uyển cũng ngẩn người, chỉ nghe nàng vừa khóc vừa hô: "Ngươi có biết ta vẫn thích ngươi hay không..."
"Nếu..." Tịch Quân Dung nói ra hai chữ, phía sau liền không thể rống lên nữa, ngón tay của hắn ở trên không trung lắc lư hai lần: "Ách, ngươi... Ngươi đừng có nói bậy ở đây..." Hắn nói như vậy, thần sắc trên mặt đã trở nên phức tạp, đây có thể là chuyện hắn hoàn toàn chưa từng dự liệu trước đây.
"Ngươi có biết ta vẫn luôn thích ngươi..." Oan Nhi ở đằng kia khóc lóc lặp lại một lần.
Bên này, Nhiếp Vân Trúc cũng hơi ngẩn người. Những lời này nghe ra bình thường lại không tầm thường, nhưng phối hợp với cảnh tượng trước mắt, hình như nàng đã từng nghe được câu nói tương tự như vậy ở đâu đó: "Ngươi có biết ta vẫn luôn thích những câu nói này của nam nhân là hữu dụng nhất, mặc kệ nam nhân kia hung ác thế nào, đột nhiên nghe được câu nói này, ngươi nhất định sẽ chiếm thượng phong..."
Trong trí nhớ, dường như trước đó không lâu có một ngày Ninh Nghị và Cẩm nhi nói chuyện phiếm với nhau vài câu ở bậc thang phía trước lầu nhỏ. Lúc ấy Ninh Nghị từ Hàng Châu trở về không lâu, Cẩm nhi thích nghe những chuyện xảy ra ở Hàng Châu, thi thoảng lại nghĩ ra những suy nghĩ vớ vẩn với Ninh Nghị. Tâm tính Vân Trúc nhẹ nhàng, đối với chuyện này đương nhiên chỉ là đáp một nụ cười, nhưng đột nhiên nghe thấy câu chuyện như vậy vẫn khơi dậy phần ký ức của nàng.
Có điều, lúc này mỹ nhi đứng trước mặt Tịch Quân Loan lại có cảm giác chân thành và khoan dung, Tịch Quân bật cười, sau đó sửng sốt nói: "Ngươi đừng hòng..." Còn chưa nói hết, xinh đẹp đã khóc lặp đi lặp lại: "Ngươi có biết ta luôn thích ngươi không..." Lúc này thanh âm nhỏ rồi, tiếng khóc lại càng thê lương. Nàng chỉ là nha hoàn, vừa hô như vậy, phía sau đột nhiên có người la lên: "Đồ ăn mềm mại như ngươi đây!"
Giọng nói của Khuê nhi không hề lay động ở phía sau, nàng đứng ở đó khóc ròng nói: "Ngươi có nhớ không, trước kia lúc ngươi ở trong cửa hàng, tiểu thư nếu có việc để cho các ngươi bận rộn, người đưa cơm cho ngươi đều là ta... Khi đó ngươi còn là một tiểu nhị đấy, ngươi cần cù chăm chỉ, mỗi lần đưa cơm cho ngươi, đều sẽ để thêm chút thịt trong bát của ngươi..."
"Ngươi, ngươi tránh ra cho ta..." Tịch Quân chần chờ một lát, cuối cùng vẫn rống lên, nhưng thần sắc rõ ràng phức tạp mà xoắn xuýt. Khi đó trong bát của mình có bao nhiêu thịt ăn không? Hắn đã quên, nhưng vừa nói như vậy, dường như lại giống như là thật. Mỹ Nhi đứng đó khóc lóc liều mạng lắc đầu.
"Sau này ngươi làm chưởng quầy, lại được trọng dụng, trong lòng ta rất cao hứng, về sau có một ngày ngươi làm việc trong cửa hàng, ta còn đưa cho ngươi một cái khăn tay, ngươi nhớ không? Khi đó trong nhà nói cho tiểu thư ở rể, ta biết ngươi thích tiểu thư, trong lòng ta vẫn hi vọng ngươi có thể thành cô gia trong nhà, như vậy ta... Ta...Nhưng cho dù ngươi không có trở thành cô gia, ngươi làm sao có thể như vậy a..."
Sắc đẹp của nàng khóc lớn. Tính cách của nàng vốn đã an tĩnh, hình dáng cũng là thanh tú động lòng người, khóc không nổi, ngược lại càng thêm trùng kích lực. Tịch Quân Đinh có chút khó xử, bốn tên hắc y nhân bên cạnh cũng chần chờ, liệu có phải Tịch đại ca thật sự cùng cô nàng này có kịch hay không? Trên thực tế, Tịch Quân năm đó tự cho mình là cao thâm., Trong lòng muốn cưới Tô Đàn Nhi, đối với mấy nha hoàn bên cạnh Tô Đàn Nhi tất nhiên có giao tiếp, trong lòng cũng không có coi trọng. Nhưng lúc này hắn đã không còn ở Tô gia, nhớ lại lúc trước mình sẽ được ưu ái, tựa hồ cũng là chuyện đương nhiên. Mệ nhi nếu không phải thích chính mình còn có thể yêu thích ai, có đúng không?
Trong lúc chần chờ, bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng khóc trẻ con "Oa", Tịch Quân uất nghẹn, chỉ thấy cửa phòng bên kia đột nhiên mở ra., Tiểu Kiệt ôm một cái rổ giả ngây thơ liền vọt ra. Trên thực tế, nếu không phải Tiểu Hống thấy được hài tử khóc, trong lòng lập tức mở cửa lao ra, Tịch Quân Uyển phỏng chừng còn không nghĩ tới đây là hài tử của Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị. Nhưng khi thấy nàng đi ra, Tịch Quân Quân đột nhiên hét lớn: "Bắt nàng lại! Bắt lấy đứa bé kia! Nhanh lên!"
Bốn người áo đen đột nhiên chuyển động, dưới mái hiên bên kia, vài tên trẻ tuổi trẻ tuổi Tô gia cũng đột nhiên cầm binh khí lên, hô: "Đừng hòng!" Có người hô: "Chạy mau!" Trong số những người trẻ tuổi này, cầm đầu chính là hai người Tô Văn Định Văn Phương., Bọn họ đi theo Ninh Nghị tới Hàng Châu, vô cùng bội phục sự tích của Ninh Nghị. Sau khi trở lại Giang Ninh cũng từng luyện thân thủ một thời gian, cho nên mới có thể cùng những cường nhân Lương Sơn này chém giết một phen. Nhưng dù sao bản lĩnh của bọn họ cũng có hạn, một người áo đen trong đó gần như trực tiếp vọt qua bên cạnh bọn họ. Tiểu Kiệt chạy qua mái hiên thật dài., Lao vào màn mưa, đột nhiên trượt chân xuống. Người cũng được, giỏ cũng được, đều bay về phía trước, đồng thời cũng may mắn tránh được một đao chém của người áo đen kia.
rổ của trẻ sơ sinh rời khỏi tay, bay trên không trung, Tịch Quân Khuyết ở phía sau hô to: "Bắt lấy nó rồi bắt lấy nó!" Trên thực tế, trong lòng cũng rất sốt ruột và hưng phấn, bằng không trực tiếp nói giết nó bắt được đứa bé sợ rằng Tiểu Kiệt sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nó một mặt hô hào muốn đi về phía trước, xinh đẹp chào đón nhóc tỳ đi lên., Trong miệng hắn hét lớn: "Tránh ra!" Cơ hồ cùng lúc đó, hai tay mỹ nhi đưa ra, một thanh chủy thủ trực tiếp cắm vào bụng Tịch Quân, Tịch Quân vẻ mặt kinh ngạc, ngơ ngác một chút, sau một khắc, hắn điên cuồng hét lên: "Tiện nhân!" Một bàn tay đánh cho Thị Nhi văng ra ngoài.
Cách đó không xa mặt phòng ốc, lúc này một bóng người cũng từ phía sau phòng vọt ra, ôm lấy giỏ trúc kia, không còn mạng chạy trốn.
Đột nhiên kẻ từ phía sau chạy đến chính là Vân Trúc, Tịch Quân Thương trúng chủy thủ kia, vài tên áo đen đều nhìn sang, nhưng Tịch Quân Xuyến chỉ dùng tay đặt vào chỗ dao găm, trong miệng nói: "Bắt lấy nàng! Bắt lấy đứa nhỏ! Nhanh a!" Hắn muốn báo thù., Hao phí nhiều khí lực như vậy, thật sự có thể làm cho Tô Đàn Nhi hối hận cùng cực thương tâm, tự nhiên không ai khác ngoài việc giết chết hài tử của nàng trước mặt nàng. Một mặt hô, hắn cũng mang theo vết thương đuổi theo, thậm chí ngay cả muốn đi để ý tới xinh đẹp cũng bởi vì trên người hắn không mang theo vũ khí gì.
Nghe tiếng hét của hắn, vài tên hắc y nhân tài lại đuổi theo, người đi đầu tiên rút vỏ ra dùng sức ném về phía Vân Trúc, dưới chân bị Tiểu Kiệt dùng sức đẩy một cái, vỏ đao bay hơi cao một chút, nhưng lại đánh vào sau ót bóng dáng nữ tử. Nữ tử lảo đảo một chút, liền lộn nhào ôm giỏ tiếp tục chạy.
Tiểu Kiệt đẩy một cái, sau đó hốt hoảng bò đi, bốn gã áo đen chỉ giao thủ với Tô Văn Định Tô Văn và đám người kia liền tách bọn họ ra, một người ở phía trước, hai người ở giữa, một người khác bảo vệ Tịch Quân Uyển bị thương, năm người rời khỏi viện, đuổi theo nữ tử kia.
Ngoài cửa viện là hành lang thật dài, tường viện xung quanh khá sâu, nước bùn chảy xiết, xem ra có vài phần âm trầm, cước lực nữ tử dù sao không đủ, khoảng cách trong nháy mắt liền bị kéo ngắn. Nữ tử chạy trốn cũng chuyển vào một cái sân nhỏ bên cạnh, đám người Tịch Quân Ngũ lập tức đuổi theo.
Bọn người Tô Văn Định Tô Văn muốn cứu hài tử của Ninh Nghị, nhưng dù sao cũng sợ hãi, bọn họ chỉ vô thức đi ra cửa sân, trong lúc nhất thời lại không dám đuổi theo, thậm chí có chút tâm tình muốn nhân cơ hội chạy trốn. Cũng ngay lúc này, bọn họ nhìn thấy trong hành lang bên kia cửa viện, Tịch Quân Quân Uyển cùng Hắc y nhân bên cạnh đi ra, trong lúc nhất thời gần như muốn quay đầu bỏ chạy.
Lập tức bọn họ mới phát hiện tình huống không ổn, đám người Tịch Quân Loan nhìn vào khoảng sân kia, tia chớp xẹt qua bầu trời, trong lúc nhất thời cũng không biết bọn họ thấy cái gì, chậm rãi lui về phía sau. Đám người Tô Văn Định Văn cầm binh khí đứng ở bên này, bộ dáng có chút sợ hãi, nhưng sau một lát, đám người Tịch Quân Lao nhìn bên này một cái, bắt đầu hướng bên kia bắt đầu rút đi.
Lúc này Tô Văn Định Văn mới có thể mơ hồ nghe được một ít thanh âm truyền đến từ tường viện cao cao phía bên kia. Tường viện này vừa cao, mưa lại lớn, xa hơn một chút, liền tạo thành hiệu quả cách âm nhất định. Bọn họ chần chờ đi qua bên kia, không lâu sau, cũng đã đại khái biết chuyện đám người Tịch Quân Nhiêm vừa nhìn thấy.
Trong sân vườn lờ mờ, trong màn mưa, "Tiết Vĩnh đại trùng" đầy bệnh tật ngã trên mặt đất, toàn thân đều là máu tươi, mà dưới mái hiên hơi cách xa một chút, trên Lương Sơn luôn luôn có võ nghệ cao cường, tính khí lại tương tự Lý Tích., Về phương diện tàn nhẫn hiếu sát, còn có "Tang Môn Thần" Bảo Húc một thân chật vật ngã trên mặt đất, đang bị một thư sinh duy nhất trong giếng Thiên Sách cầm gậy nện như chó, nữ tử chạy tới, đối phương từ bên kia lờ mờ quay qua, đứng ở bên bậc thang, nhìn lại bên này., Bên cạnh hắn, thân thể Bảo Húc còn có thể cử động, như đang cố gắng đứng dậy. Thư sinh giơ gậy trong tay lên, thuận tay nện xuống đầu hắn, khiến Bảo Húc nằm sấp xuống.
Đó là Ninh Nghị.
Tuy không biết sự tình trải qua như thế nào, nhưng một mình hắn đã đánh ngã Tiết Vĩnh và Bảo Húc, hắn làm sao không đoán được hơn một năm không gặp, tên ở rể từng trở nên đáng sợ đến vậy... Bên cạnh hắn tạm thời không có nhân vật cấp bậc thủ lĩnh, Tịch Quân nuốt nước miếng ừng ực., Sau đó là ngay từ đầu, lựa chọn thoái lui tạm thời. Không có vấn đề gì, chính sảnh bên kia mới thật sự là chiến cuộc...hắn ôm lấy vết thương trên bụng, tự nói với mình như thế...