Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ, Giang Trữ đại ngục.
Tiếng chém giết khuếch trương ra cực lớn, một hồi bạo động lan tràn ra, đã không thể vãn hồi.
Ngục tốt, cướp ngục, áp giải binh lính, lưu manh, lưu manh, vô tội giả, phản tặc... Chờ một chút, trong đại lao chém giết không ngớt, một bộ phận đã trốn ra ngoài, bắt đầu làm loạn ở xung quanh. Bên trong đại lao lúc này do võ lực hơi cao vẫn còn dư lực chống cự, binh lính đã bị phân tách thành một mảnh. Lần này Lương Sơn vào thành chủ yếu là cướp ngục, đối với giết người chung quy cũng không cố chấp, mới khiến bọn họ có thể chống cự đến giờ.
Ngược lại là một ít thủ lĩnh phản tặc được Lương Sơn Nhân thả ra, trên đường đi chịu nhục của những binh lính này, một khi ra khỏi cửa nhà lao, cực kỳ hăng hái. Nhưng dù sao bọn họ cũng không muốn bị bắt lại, sau khi giết một trận, vẫn duy trì lý trí, cùng đám người Lương Sơn nhanh chóng rời khỏi nhà lao.
Ở bên cạnh đại ngục, trận chiến giữa Lý Tích, Dương Hùng và giáo úy trẻ tuổi đã gần như gay cấn, người khác căn bản không thể tiến vào vòng chiến này. Trường thương của tiểu giáo kia đơn độc đấu với Lý Tích, Dương Hùng, mỗi thời mỗi khắc đều cảm thấy nguy hiểm tới tính mạng, nhưng như một sợi dây thừng kéo căng căng tới cực điểm., Tuy rằng mỗi thời mỗi khắc đều làm cho người ta cảm thấy bị đè ép, nhưng thủy chung duy trì trên mũi nhọn nguy hiểm kia, chiêu thức thiết thương không phải linh động thần kỳ, mỗi một cái đâm, mỗi một ô đều lăng lệ lão luyện, thiết thương cùng song phủ, va chạm của Cứ xỉ đao bắn ra vô số tia lửa.
Trên Lương Sơn mặc dù phần lớn đều không phải hạng người lương thiện gì, nhưng Lý Tích này nhân tính cương liệt vừa sử dụng, lúc đầu là muốn đơn đả độc đấu với người khác. Bởi vậy lúc mới bắt đầu cũng là y giao thủ với tiểu giáo kia, Dương Hùng ở một bên lược trận, nhưng một phen liều mạng chiến đấu, thương pháp của tiểu giáo càng đánh càng mạnh., Giống như lúc trước một chọi bốn, thiết thương đại khai đại hợp, mạnh mẽ nện xuống, thậm chí còn mạnh mẽ đè ép Lý Tích xuống, lúc này Dương Hùng mới gia nhập, hai người cùng nhau ngăn chặn sự sắc bén của tiểu giáo kia.
Thế nhưng thương pháp của tiểu giáo công thủ kiêm chuẩn, đi trên bất cứ lúc nào cũng có thể thi triển hai sát chiêu, đánh cho hai người đều âm thầm kinh hãi. Võ nghệ của hai người trên Lương Sơn đều thuộc một đường, Lư Tuấn Nghĩa, Lâm Xung, Võ Tòng, Lỗ Trí có lẽ bọn họ có thể miễn cưỡng cao hơn một chút, nhưng đánh nhau cũng là chiến quả khó liệu, ai cũng không nghĩ tới, một vị quân phó úy trước mắt lại có thể có võ nghệ cao cường như vậy.
Bất quá, Lý Tích, Dương Hùng liên thủ cũng đủ để ép tên tiểu giáo kia ở một bên, còn lại Lương Sơn tinh nhuệ liền đả thông lan can gỗ bên cạnh mở cửa nhà lao ra. Trong nhà tù bên này cũng giam vài tên phản tặc của Phương Tịch quân, cửa nhà lao vừa mở ra., Lập tức liền đi, có người định cầm lấy vũ khí đến hai người Lý Tích, Dương Hùng hỗ trợ. Những người này ở trong Phương Tịch quân là một số tiểu đầu mục, võ nghệ cũng không tệ lắm. Nhưng tiểu giáo tính tình cũng cứng rắn, mắt thấy đám tù phạm phía sau muốn chạy trốn., Trong miệng quát lớn một tiếng: "Không được đi!" Trong tình huống bị hai cao thủ vây công mà còn phải dùng thiết thương ngăn cản. Việc này đương nhiên không có hiệu quả, trên tay hắn bị Cứ xỉ đao của Dương Hùng mang theo, máu tươi lập tức bắn ra, cơ hồ cùng lúc đó, hắn cũng xuất thủ sắc bén đến cực điểm, đâm thẳng vào mặt Dương Hùng lưu lại một vết máu.
Giáo úy trẻ tuổi này cuối cùng cũng bị ngăn cản. Lúc này, đối với mọi người Lương Sơn dù sao cũng không phải là nơi thích hợp để kéo dài chiến đấu, mắt thấy không cách nào bắt được giáo úy kia, hai người Dương Hùng Lý Tuyền rốt cục vẫn phải rút lui, tiểu giáo truy đuổi tới, thuận tay đâm chết một tên đầu mục hệ quân Phương Tịch ở phía sau, mắt thấy chung quanh hỗn loạn, mới từ bỏ truy kích.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Đám người Lương Sơn cùng với đám đầu mục dưới trướng Phương Tịch lúc này phần lớn đều đã ra khỏi lao ngục, lúc này bên trong đại ngục, là một ít đạo tặc nhìn không rõ thế cục hoặc là giết không hết sức mạnh, còn đang vây công một số binh sĩ và lính canh ngục đang khổ sở chống đỡ. Tên tiểu giáo kia vung thương tiến lên, một đường xung phong liều chết, một thương một tên đem toàn bộ đám đạo tặc ở phụ cận đánh ngã, trong nháy mắt liền tụ tập đội ngũ hơn mười người.
Đám người Lương Sơn vừa đi, muốn cởi bỏ tình thế nguy hiểm xung quanh thì tương đối dễ dàng. Đến khi giết ra khỏi cửa nhà lao, bên cạnh tiểu giáo cũng đã có vài người bị thương. Tình hình rối loạn bên ngoài đã được mở rộng trong thành, bên phía phủ nha dường như cũng đã có động tĩnh., Nhưng đám nha dịch hoặc đi tuần trong thành đoán chừng sức chiến đấu không cao, e rằng vừa đối mặt đã bị đám người Lương Sơn tách ra. Tiểu giáo kia nhìn thế cục, thuận tay quấn lấy một tấm vải trắng bọc lại vết thương trên cánh tay, nói: "Lúc này bọn chúng còn chưa chạy xa, lúc này đuổi theo giết tới còn có thể cắn được chúng!"
Hắn nhanh nhẹn dũng mãnh, những người còn lại tìm được đường sống trong chỗ chết, lại không muốn cùng hắn mạo hiểm nữa, có người nói: "Những cường phỉ Lương Sơn này có chuẩn bị mà đến, chúng ta đều đã bị thương, sự tình cứ giao cho Giang Ninh thủ quân là..." Tên tiểu giáo kia không phải cấp trên trực tiếp của mọi người, trong trận loạn cục vừa rồi, quan quân hoặc bị tách ra hoặc bị giết chết, cũng không tìm được người làm chủ làm trưởng quan những người này bán mạng. Tiểu giáo xem ra, cắn răng, rung động trường thương, bám đuôi đuổi theo trong mưa to.
Lúc này trong mưa to vẫn có không ít tù phạm sinh sự chung quanh, hoặc chạy trốn tứ tán, tên tiểu dạy kia lại mặc kệ để ý tới. Nhưng lúc này có mấy người từ một bên trên đường xông tới, một gã nam tử dáng người cao lớn, trong nháy mắt đánh ngã hai người, nhìn tình hình ngục lớn, lại nhìn tên quan quân đang từ trên đường xông tới, tiến lên nghênh đón: "Nhạc giáo úy, chắc là Nhạc giáo úy, có còn nhớ ta không... Rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì không?"
Giáo úy họ Nhạc nhìn hắn vài lần: "Nghe nói trưởng quan..."
Người tới chính là lúc này nghe người Giang Trữ kể chuyện, hắn có ấn tượng sâu sắc với giáo úy này là vì lúc hàng Châu phá thành, tên tiểu dạy này dũng mãnh phi thường, sau đó cũng đánh với giáo úy này hai lần. Đối phương biết cửa Hàng Châu mở ra chính là công lao của người đàn ông trước mắt này khi hoạt động trong thành, vì vậy cũng khá cung kính., Nói với hắn chuyện xảy ra trong nhà tù lớn. Hóa ra sau khi chiến cuộc Hàng Châu định ra, lại bố trí Tân Hưng Tông một đội binh sĩ áp giải tù binh về phía bắc, thuận tiện gọi nhạc giáo úy này lên phía bắc đưa một phong thư. Hắn đi theo đội áp tù tới, nhưng lại không phải cấp trên của bọn họ.
Sự tình đơn giản nói vài câu liền nói xong, mọi người theo hướng đám người Lương Sơn truy tung tới, chỉ thấy hai người cưỡi ngựa từ trong mưa chạy tới, trong đó một người cưỡi ngựa phía trước, một con ngựa phía sau cách thật xa, ngồi phía trên lại là một nữ tử, lại là Nguyên Cẩm Nhi nghe người không ít lần tới đây tìm kiếm. Hai người hai thú cưỡi nghe người chặn lại, sau đó Nguyên Cẩm Nhi liền nói về chuyện Tô gia bị tập kích.
Nguyên lai mặc dù Vân Trúc không để Nguyên Cẩm Nhi cùng nàng đến Tô phủ, nhưng sau đó không lâu Nguyên Cẩm Nhi lại vụng trộm đi theo. Nàng ở bên ngoài không đợi được Vân Trúc, nhưng lại thấy Tô gia náo động giết chóc. Người ngoài nếu thấy được nhất thời nửa khắc cũng không tìm được viện binh., Nhưng nghe nói người bất nhị dù sao cũng đã an bài nhân thủ bảo vệ nàng cùng Vân Trúc, nàng liền tìm người, nguyên bản muốn đi phò mã phủ Bình Khang Hiền hoặc Lục A Quý, không thể tưởng được trên đường gặp gỡ người khác như vậy.
Điều khiến Cẩm nhi lo lắng không phải chỉ là sự hỗn loạn của Tô gia mà nghiêm trọng nhất chính là: Vân Trúc vẫn chưa ra khỏi Tô gia..., Mấy cái sân nhỏ bên chính sảnh Tô phủ bên kia đã loạn thành một mảnh, may mắn tụ tập đông đảo người Tô gia tụ tập ở đây, hài tử kêu khóc, thương viên rên rỉ, hỗn loạn không chịu nổi. Hộ viện căn cứ vào tường viện kiến lập tuyến phòng ngự đơn giản., Cũng mang theo vài cái nỏ, trong khoảng cách gần có thể tạo thành uy hiếp với cường nhân Lương Sơn, nhưng đánh nhau khắp nơi vẫn cực kỳ nguy hiểm. Ngẫu nhiên có một người áo đen xông vào, bổ ngã một hai người, lại bị đám trẻ tuổi Tô gia liên thủ đánh lui ra ngoài.
Tô Việt chống gậy, ở cửa phòng bên kia gầm lên một mặt, một mặt xua đuổi một ít người trẻ tuổi nhát gan cầm đao thương tiến lên chiến đấu. Mặc dù hắn đúng là già rồi, nhưng vẫn còn uy nghi, đương nhiên., Trong ánh mắt không khỏi toát ra thần sắc lo âu, có vài người tới đây, có người còn chưa tới, hắn đếm trong lòng, đôi khi cũng kéo người hỏi: "Vân Phương đâu... Còn Thất thúc của ngươi đâu? Có nhìn thấy bọn họ hay không, có pháo hay không..."
Bộ dạng hỏi thăm này, khắp nơi trong mấy tiểu viện đều có, phụ nhân hỏi tung tích con rể nhà mình. Nam tử tìm kiếm cha mẹ, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy một bên đột nhiên có người đứng lên., Cầm đao thương rống lên: "Liều mạng với các ngươi!" Chém giết cùng Hắc y nhân xông vào, trong hỗn loạn, Tô Việt cũng nhìn thấy Tô Đàn Nhi đứng trong đám người bên kia, nàng ngủ Chưa lâu, vốn nên ở vào thời kỳ tọa nguyệt tử, lúc này nửa người đều ướt đẫm, đi lại say sưa.
"Trông thấy bọn Tiểu Ngọc, các nàng xinh đẹp sao..." Nàng lôi kéo hơn phân nửa đều là nha hoàn hạ nhân, có thể cung cấp chút manh mối, đa số là lắc đầu.
Tô Việt đi qua kéo nàng lại, kéo nàng về dưới mái hiên, nhìn thấy là Tô Việt, Tô Đàn Nhi cũng ngẩn người, sau đó gần như muốn khóc: "Gia gia..."
Tô Việt nhìn nàng một lát rồi hỏi: "Lập Hằng đâu?"
"Hắn, hắn bị nhìn thấy rồi, dẫn những người kia rời đi... sau đó... Sau đó... Ta cũng không biết hắn ở đâu..."
"Bị nhìn thấy rồi sao?" Tô càng có chút không hiểu, nhìn xung quanh, hỏi: "Con ngươi đâu?"
"Tiểu Kiệt ôm nó, chúng ta trên đường bị tách ra rồi, ta vốn tưởng rằng các nàng đều tới..." Nàng suy nghĩ một chút, rốt cuộc định thần, nói: "Gia gia, là Tịch Quân."
"Cái gì?"
"Là Tịch Quân Tự, mang theo đám phỉ Lương Sơn tới đây trả thù."
"... Ta biết rồi." Chỉ thoáng chần chờ một lát, Tô Việt đã hiểu ra, hai tay hắn nắm chặt quải trượng, dùng sức giậm hai cái trên mặt đất. "Đàn nhi ngươi nghe kỹ, lát nữa ta sẽ gọi bọn Cảnh Hộ Viện tới, bảo vệ ngươi chạy đi, mang theo thêm mấy người nữa. "Đành nhi ngươi nghe kỹ đây, ngươi hãy nghĩ biện pháp chạy trốn, lát nữa ta sẽ gọi bọn chúng tới đây, bảo vệ ngươi chạy đi, còn mang theo nhiều người nữa., Văn Định Văn bọn họ đều được, quan trọng nhất là ngươi và Lập Hằng, nhất định phải sống sót! Đây là ở trong thành, bọn người Tô gia giết không hết, nhưng hắn nhất định sẽ giết các ngươi, ngươi và Lập Hằng có thể còn sống, mới có thể dẫn Tô gia báo đại thù này, ngươi... Rốt cuộc võ nghệ của hắn thế nào, có cách nào tránh được sự đuổi giết của bọn họ không, có cách nào thông tri cho hắn chạy trốn không?"
Tô Đàn Nhi ngẩn người: "Lập Hằng hắn... Hắn sẽ không trốn..."
"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, dưới tình huống như vậy, hắn nhất định có thể nhìn rõ ràng thế cục... Có biện pháp gì hay không... để bọn Cảnh Hộ Viện bảo hộ ngươi đi tìm hắn... Hắn..."
Tô Việt đang nói tới chỗ này, xa xa phịch một tiếng thương vang lên, xa xa nghe chỉ như một tiếng pháo nổ trong mưa, nhưng Tô Đàn Nhi quay đầu lại, phút chốc nhìn về phía bên kia: "Nhưng mà... Hắn sẽ không trốn, ta cũng không có biện pháp thông báo cho hắn a..."
"Gia gia cũng từng nghe nói về cường phỉ Lương Sơn. Bọn chúng tạo phản, dù sao thì Hứa Hằng cũng không thể đánh thắng được đám người kia..."
"Hắn đánh không lại, nhưng bây giờ thì sao có thể đi tìm hắn..." Tô Đàn Nhi nghẹn ngào, đưa mu bàn tay giơ lên dán trên miệng. Trước mắt mấy tháng tiểu viện này đã bị bốn phía vây công, những nơi còn lại, cũng còn có những hắc y nhân đang tàn sát bừa bãi, mưa to, tường vây cao cao, chỉ hiện tại, giống như dãy núi ngăn cách, Ninh Nghị ở bên kia cũng không biết đang lâm vào chiến đấu thế nào, sát cơ bốn phương tám hướng, quả thực giống như không hóa thành được.
Giống như gia gia nói, trong nháy mắt này Tô Đàn Nhi lại có chút mong đợi một mình Ninh Nghị chạy thoát. Nhưng trong lòng nàng cũng biết căn bản không có khả năng, đó là phu quân nhà mình, mặc dù ngày thường xem ra tính tình tốt cũng không tranh với đời. Nhưng trên thực tế thì nàng cũng là một người có tính tình tốt., Một khi gặp phải sự coi trọng thật sự, hắn căn bản cũng không có khả năng đơn giản lui về phía sau hoặc buông tha. Căn bản là hắn căn bản chính là cái tính bất lợi lớn nhất, cho dù phải giãy dụa xé rách đường máu, có hi vọng vãn hồi, tướng công sẽ không thích loại cảm giác cả nhà chết sạch trở về báo thù này.
Người như vậy rất lợi hại, rất làm người kính nể, là phu quân của mình, trong lòng mình cũng phi thường thích hắn, cũng là vì vậy, trong lòng nàng hiểu rõ, tình thế so với người mạnh hơn., Dưới hoàn cảnh vô cùng xấu, đại đa số thời điểm giãy dụa cũng không có kết quả, nhiều nhất chỉ là khiến bản thân giãy giụa đến đẫm máu, cho đến khi mất mạng. Võ nghệ của phu quân, chưa chắc đã cao, nhưng mỗi lần đều là liều mạng chém giết với người khác., Lấy được thắng lợi cũng thân thể bị thương. Nhưng lần này mặc dù khác biệt so với cục diện Hàng Châu, Tịch Quân Úy có tâm tính vô tâm, thấy nhiều người trong nhà chết đi như vậy, trong lòng nàng thật sự có chút sợ hãi, hy vọng phu quân nhà mình không bướng bỉnh ở xung quanh chém giết với mọi người để tìm cơ hội., Nếu là có khả năng, hi vọng hắn có thể chạy thoát được... Trong đầu nàng hiện lên ý niệm như vậy. Mắt thấy màn mưa đột nhiên xẹt qua tia chớp, tiếng chém giết lại càng thêm kịch liệt trong tiếng sấm. Mà ngay lúc thị lực của Tô phủ khó có được, nơi bị bóng tối và sát cơ bao phủ, Ninh Nghị cũng đang dựa vào lực lượng của bản thân mà tiến hành một trận chém giết liều mạng, lấy hy vọng ở trong bóng tối dày đặc này cầu lấy một tia hy vọng.