Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chuyện có liên quan tới việc để Nhiếp Vân Trúc đi tới Tô gia một chuyến, bản thân Vân Trúc mặc dù không quan tâm, hoặc có thể nói là thản nhiên tiếp nhận và lựa chọn đối mặt, nhưng bên phía Ninh Nghị vẫn đang cân nhắc.
Chuyện tình cảm và lý trí không lớn, Ninh Nghị mặc dù trong lòng đã có quyết định, nhưng sát phạt quả quyết chưa hẳn có thể hảo hảo xử lý chuyện này. Làm người minh bạch đạo đức tự giác ở một phương diện nào đó làm ảnh hưởng đến hắn, huống hồ thiên phú của kiếp trước không điểm tới chi nhánh "Tình Thánh", đối mặt chuyện này, không khỏi có chút không nắm chắc được, trong lúc nhất thời tìm không ra biện pháp giải quyết tốt nhất.
Khuyết điểm có quan hệ với tính cách này, cũng là vì kiếp trước chưa thật sự trả giá được cảm tình của mình. Chính hắn chưa chắc có thể suy nghĩ cẩn thận, trong đầu chỉ là suy nghĩ xem nên giải quyết vấn đề như thế nào, nhưng vấn đề này, Vân Trúc đã nhìn ra., Nàng cảm thấy đây là vẻ mặt đáng yêu và chân thành của Ninh Nghị, nếu như nói với hắn, không biết hắn có bất đắc dĩ mà cười ra hay không. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, Hạnh Nhi cũng tới tìm nàng, đồng thời đưa ra lời mời, buổi sáng ngày hôm sau, Vân Trúc cũng không có nói với Ninh Nghị.
Cẩm nhi cũng bị Vân Trúc phong bế miệng, buổi sáng hôm nay chỉ là trợn mắt nhìn nó, một hồi nghĩ: "Nương tử nhà ngươi muốn khi dễ chúng ta à, nương tử nhà ngươi muốn khi dễ chúng ta à..." Đối với việc Vân Trúc tỷ quyết định phó ước, trong lòng nàng có vài phần thấp thỏm lo âu, một mặt không biết sẽ đối mặt trận thế nào., Hi vọng Ninh Nghị có thể giác ngộ, biết nàng và Vân Trúc tỷ bị uy hiếp, mặt khác trong lòng lại cảm thấy, nếu Vân Trúc tỷ bị ức hiếp cũng tốt, sau này một khi để Ninh Nghị biết được, Ninh Nghị nhất định sẽ cảm thấy nàng ta ngang ngược ngang ngược vô lý.
Dù sao sự ăn ý của hai người còn chưa tới mức này, ánh mắt của Ninh Nghị không cách nào lĩnh ngộ được nàng, chỉ cảm thấy hôm nay Cẩm nhi tương đối khó chịu với hắn. Nhưng như vậy cũng tốt, có lẽ là do lúc trước nàng nhận được xung kích khôi phục thái độ bình thường, ý thức được chuyện này chủ yếu là do mình.
Cho đến xế chiều hôm nay, hắn mới từ miệng nghe người khác nói hôm qua Hạnh nhi từng bái phỏng Vân Trúc, mơ hồ cảm thấy có chút vấn đề, vội vàng vòng trở về. Lúc này, Vân Trúc đã ở Tô gia nửa canh giờ rồi.
Mẫn trần vẫn âm u như trước, giống như trời muốn mưa. Hẻm dài mái hiên cao cao, làm cho người ta cảm giác vài phần âm trầm, bất quá thỉnh thoảng có hài tử hạ nhân từ phía trước đi qua, hoặc cao giọng huyên náo hoặc thấp giọng nói chuyện với nhau., Mới hòa tan cảm giác quan sát này. Gian nhà lớn của Tô gia trong thành Giang Ninh nói lớn không lớn thì không nói nhỏ cũng không nhỏ, đã từng ở nhiều năm, từng có rất nhiều người ở. gạch xanh tường viện luôn có một cảm giác phong cách cổ xưa, leo lên rong rêu và dây leo., Từng cái sân nhỏ bởi vì người cư trú ôn nhuận, cũng dần dần có khí chất của mình. Thương nhân Võ Triều không có địa vị. Nhưng dù sao có tiền, Tô gia mấy đời trước mua nguyên hình trạch phủ, lại nhiều đời xây dựng, đến bây giờ, cuối cùng cũng có một loại cảm giác hưởng lạc.
Một đường đi qua con đường này, ngẫu nhiên có một ít người trong sân nhìn lại, ánh mắt xem xét, thần sắc khác nhau. Có người đang nói chuyện, cũng bởi vì nhìn thấy nha hoàn dẫn đường phía trước, lựa chọn trầm mặc, ánh mắt cũng trở nên cổ quái.
Tòa nhà như vậy cùng phong quang, Vân Trúc đã từng gặp qua, khi đó phụ thân vẫn chưa có phạm tội, nàng còn là một tiểu thư nhà quan. Mặc dù làm quan chưa chắc có tiền như kinh thương., Nhưng nàng đã từng đi qua rất nhiều con đường như vậy dưới sự dẫn dắt của cha mẹ, gặp rất nhiều phong quang như vậy, cũng đã từng mơ hồ thấy qua... Ẩn tàng trong một đại viện phức tạp như vậy. Nàng đã từng cho rằng mình sẽ không bao giờ trở lại nơi thâm trạch đại viện như vậy nữa, nhưng... tình lang hôm nay..., Cứ ở trong sân như vậy... nghĩ như thế, thật sự có một cảm giác rất kỳ diệu... Mười mấy năm trước, cho dù là mấy năm trước, mấy năm trước..., Chỉ sợ cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày trải qua tâm tình như vậy. Nhưng thời gian đúng là để mang đi quá nhiều thứ thay đổi, từ khi còn bé vô ưu vô lự, bị giáng chức làm kỹ, đến những năm kia giãy dụa, sau khi chuộc thân dần dần trở nên quẫn bách nghèo khó cùng với tất cả những thứ này. Chẳng qua có một điều rất thú vị - vô luận trong mơ ước của nàng tương lai người nào muốn phó thác cả đời, chỉ sợ cũng không có lập nghiệp kỳ lạ như thế, mà nàng cũng không cảm thấy có chút gì không ổn.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Nhiếp cô nương, bên này..."
Ý thức được bước chân của khách dần dần chậm lại, đồng thời nhìn về phía sau một chút, Hạnh Nhi ngừng lại, chờ một lát, đợi xác định phía sau không có bóng người đặc thù gì mới lên tiếng nhắc nhở. Thần sắc vị Nhiếp cô nương này có chút kỳ quái., Nhìn thần thái khí chất nàng lúc này, hoàn toàn không giống như thanh lâu cô nương bình thường, ngược lại giống như một tiểu thư nhà quan, chỉ là không biết đang nhìn cái gì... Bất quá sau khi nàng nhắc nhở, Vân Trúc cũng nhẹ gật đầu, theo Hạnh nhi đi vào bên trong.
Sau một lát, Vân Trúc ở trong phòng tiểu viện gặp được Tô Đàn Nhi. Vị này nàng đã từng nghe rất nhiều lần, len lén tưởng tượng rất nhiều lần nữ tử đã từng tưởng tượng ra được rất nhiều lần bởi vì đứa nhỏ vừa mới sinh ra thì có vẻ có chút tiều tụy, nhưng đã đổi lại thành trang phục chính thức. Vân Trúc vừa mới vào cửa., Nhìn thấy chính là bóng người mà nàng dựa vào bên giường, hơi có vẻ đơn bạc, sau đó, nàng liền được nha hoàn dìu xuống giường, mang theo nụ cười có chút suy yếu hướng nàng thi lễ một cái.
Tại trong tưởng tượng của Vân Trúc, đây sẽ là một nữ tử có năng lực chấp chưởng toàn bộ Tô gia mà cường thế, nhưng lúc này mới nhìn thấy nụ cười của nàng cũng không quá cường thế, đó là thiện ý, nhưng cũng mang theo một chút tươi cười quan sát, trong đó cũng không có cảm giác ghét của Vân Trúc, nàng cũng vội vàng đáp lễ lại. Sau đó, liền nghe bên kia nói chuyện.
"Trước mắt lúc này mời Nhiếp cô nương tới, thật sự là có chút mạo muội, đoạn thời gian gần đây trong nhà một mực xuất hiện chuyện lớn nhỏ, không đủ để người ngoài nói. Nhiếp cô nương là bằng hữu của tướng công, nhưng cũng bị liên lụy. Chuyện này, ta thay mặt những người kia, bồi tiếp Nhiếp cô nương..."
Lúc này Ninh Nghị và Nhiếp Vân Trúc mới từ biệt lẫn nhau, đang trở về. Bầu trời trong Giang Ninh thành âm u ít người, hết thảy vẫn bình thường, không khác gì ngày thường. Xung quanh phủ nha của Giang Trữ thành, một đội lữ khách ăn mặc theo kiểu buôn bán, đẩy hàng hóa ra phía sau.
Số lượng đoàn lữ khách này ước chừng hơn ba mươi người, có cao có thấp có gầy, cũng có vác đại thương, mang theo đao binh vũ khí. Khách thương thành Giang Ninh đi về phía nam, thương hộ cũng thường xuyên thuê tiêu sư hoặc võ nhân, cũng không có gì lạ, nhưng sau khi đi vòng qua phủ nha, thấy đường viền của Giang Trữ đại ngục, bọn họ hơi ngừng lại, chạm mặt một gã lùn. Hai bên chắp tay.
"Chắc chắn chứ."
"Không sai, những anh hùng mà Cẩu triều đình bắt về từ phía nam chính là bị áp giải ở đây, nên dừng lại ở đây hai ngày. Đêm nay là cơ hội cuối cùng."
"Vậy thì theo như lời đã nói động thủ đi."
"Sắc trời có chút không tốt, có khi nào trời mưa hay không?"
"Vốn định nhân lúc trong thành náo nhiệt động thủ, có thể mở rộng hỗn loạn, gặp phải khí trời tặc này. Cứ như vậy, sợ là không được rồi."
"Trời mưa càng tốt, chúng ta giết cho bọn chúng trở tay không kịp."
"... Vậy thì vẫn như cũ, trời tối động thủ. Mọi người nhớ kỹ, thông minh chút... Nếu đến lúc đó trời mưa, thì càng tốt."
Trong tiếng chuông gió thổi nhẹ dưới mái hiên, có tiếng trẻ con khóc. Tiểu Kiệt vội vàng chạy tới, ôm lấy nôi, nhỏ giọng hát. Lúc trước đứa bé đã bú sữa, bây giờ còn chưa đói, thế là đã đói. Rồi lại dần an tĩnh trở lại. Lúc ôm đứa bé, Tiểu Kiệt nhìn về sân nhỏ, ánh mắt có chút lo lắng.
Tiểu thư mời vị Nhiếp cô nương kia đến nhà, cô ấy đã biết, vừa rồi còn lén lút đi qua nghe thanh âm bên kia. Đối với dụng ý của tiểu thư, trong lòng cô ấy có chút không nghĩ ra, nhưng theo lời nói của Kiều Nhi, tiểu thư và vị Nhiếp cô nương kia chỉ là đang nói chuyện với nhau cực kỳ bình thường, tiểu thư hỏi về gia thế của Nhiếp cô nương, những gì đã trải qua trước đây, vị Nhiếp cô nương kia cũng tự nhiên nói ra. Vô luận từ góc độ nào thoạt nhìn, hai người đều không mang theo cảm giác muốn hạ mã uy hay là muốn làm cho đối phương hiểu đơn giản. Đương nhiên, đa số thời gian vẫn là Nhiếp cô nương hỏi thăm, trả lời.
Đương nhiên không phải là muốn đối phương biểu diễn cái gì đó, nếu không tiểu thư chỉ sợ sẽ không để nàng đưa hài tử tới đây tránh né. Cho dù chưa xác định quan hệ giữa vị Nhiếp cô nương và Tương Công kia, nàng cần giữ lễ phép, cho nàng xem hài tử, đều là một loại chuyện vô hại có lợi, nhưng Tiểu Kiệt cũng không biết vì sao, tiểu thư cuối cùng vẫn kiên trì làm như vậy.
Trong lòng nàng nghĩ tới chuyện gì đó, nhẹ nhàng lắc lắc đứa bé đang nằm trong lòng, xoay người, khóe mắt như nhìn thấy một bóng người chợt lóe lên, như là bóng dáng của tướng công. Nhưng khi nàng nhìn kỹ lại, trong góc tường bên kia cũng không có động tĩnh gì đáng nói. Đại khái là nhìn lầm rồi.... Lại nhìn thêm vài lần, trong lòng nàng suy nghĩ một chút, lại đem đứa bé lần nữa ngủ vào trong nôi, ngồi xổm bên cạnh nhìn... Ninh Nghị leo lên gian phòng trên lầu hai.
Quanh thân thể trần trụi, sở dĩ quỷ thần quấy phá, ngược lại coi như là hiếu kỳ khu sử. Dù sao trong chuyện này Ninh Nghị cũng không được coi là quang minh lỗi lạc, đã biết Vân Trúc đỉnh phong lúc này đã không cách nào thay đổi. Ninh Nghị cũng minh bạch lúc này giết vào đã không phải là đối sách gì tốt, vì vậy liền đi lên gian phòng lầu hai., Lặng lẽ nghe lén một hồi. Hắn lúc này nội lực đã không tệ, nhưng bởi vì một gian mở cửa không tốt, hắn lựa chọn lệch một điểm gian phòng, phía dưới thanh âm mơ hồ truyền đến, đại khái vẫn có thể nghe rõ.
Sau đó hắn cũng cảm giác được tình huống cổ quái, hai nữ nhân này giống như hảo hữu nhiều năm không gặp, dốc lòng nói chuyện với nhau cả buổi, bên cạnh thê tử không nghe ra quá nhiều tâm tình dao động cùng suy nghĩ trong lòng, lý trí nói cho hắn biết tình huống như vậy là phiền toái nhất, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra phiền toái sẽ xuất hiện như thế nào. Cho đến một khắc nào đó, hắn mới cảm thấy phiền toái., Tô Đàn Nhi bỗng nhiên nói: "Hạnh Nhi, xinh đẹp, các ngươi đi ra ngoài trước đi... Nhiếp cô nương phiền ngươi đi cùng ta một chút được không, ta có một việc muốn nói riêng với ngươi."
Vân Trúc không nói gì, đại khái là gật đầu. Hạnh Nhi tựa hồ có chút do dự, Tô Đàn Nhi cười cười nói: "Không có chuyện gì đâu, ta hiện tại bộ dáng không đánh lại Nhiếp cô nương, Nhiếp cô nương cũng không thể nào đả thương ta... Ra ngoài đi, đóng cửa lại."
Hạnh Nhi và Mỹ Nhi đi ra ngoài, phía dưới bắt đầu trở nên trầm mặc, qua một hồi, Ninh Nghị nghe được Vân Trúc nói một tiếng: "Tô tiểu thư." Sau đó Tô Đàn Nhi lên tiếng, thanh âm có chút thấp, nghe không rõ lắm...... Tô Đàn Nhi từ bên giường đứng lên, đi về phía Vân Trúc, Vân Trúc liền vội vàng đứng lên, kêu lên: "Tô tiểu thư." Đi qua đỡ nàng, Tô Đàn Nhi cười cười, thanh âm có chút thấp, đẩy Vân Trúc đến bên giường, để nàng ngồi xuống.
"Nhiếp cô nương, lần này gọi ngươi tới, ta có một thỉnh cầu, thật quá đáng, ta cũng biết khó mở miệng, nhưng mà... Nhiếp cô nương, ta chỉ nói ra, ngươi... Ngươi muốn cự tuyệt việc này, đó là chuyện đương nhiên, thật xin lỗi..."
Nàng cũng là cảm thấy thỉnh cầu kia rất quá đáng, sau khi giằng co một lát, rốt cục thấp giọng nói ra, nghe thỉnh cầu này nói đến một nửa, sắc mặt Vân Trúc đầu tiên là ửng đỏ, sau đó đột nhiên tái nhợt..., Ninh Nghị nghe được đàn nhi nói là muốn đưa ra yêu cầu quá phận gì đó, nhưng dù sao thanh âm quá thấp, chỉ nghe được một ít từ ngữ đứt quãng, "Hoàn Bích" "Tán nữ" "Tán biện" " cãi" gì gì đó, nhưng trong lúc nhất thời khó mà tạo thành hình dáng. Sắc trời bên ngoài đã tối đen, cũng không biết có đến lúc chạng vạng tối hay không., Sau đó chỉ thấy bạch quang lóe lên một cái, Tam Nguyệt Xuân Lôi chợt vang lên, một tiếng nổ vang, liền che giấu hoàn toàn thanh âm phía dưới, tiếp đó, liền không nghe được bất kỳ động tĩnh gì nữa.
Trong lòng hắn không ngừng tổ chức những câu chữ này, trong giây lát, trong đầu xẹt qua một ý nghĩ cực kỳ hoang đường....... Phòng ngủ phía dưới tiểu viện, Vân Trúc đứng đó, một tay hầu như vô thức nắm lấy vạt áo trước ngực, ánh mắt nhìn vào khung cửa sổ vừa rồi bị tia chớp làm cho trắng bệch. Vóc người nàng vốn cao gầy., Lúc này cũng đã hiện ra vài phần nhu nhược đơn bạc, nàng đứng ở đó, hàm răng vô ý thức cắn nhẹ môi dưới, nhưng vừa rồi nghe được yêu cầu tựa hồ làm nàng có chút hoảng hốt. Sau khi suy nghĩ một hồi, nàng mới thu hồi ánh mắt, nhìn Tô Đàn Nhi phía trước ánh mắt cũng có chút phức tạp. Nàng yêu mến, thê tử nam nhân.
"Được..." Trong cổ nàng phát ra thanh âm thất chân không cách nào xác định, nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nàng nhắm mắt lại.
Nhẹ nhàng thở ra, tay kéo ra thắt lưng trên thắt lưng, trong phòng tối, ngoại bào trên người nữ tử vô thanh vô tức rơi xuống đất... Tô Đàn Nhi nhắm hai mắt lại, một giọt nước mắt tại trong bóng tối thấm ra, vô thanh vô tức rơi xuống... "Không thể nào..."
Trong phòng trên lầu, Ninh Nghị ngồi ở đó, ngẩng đầu lên, vừa rồi hắn tựa hồ nghĩ tới một câu nói, nhưng loại cảm giác này nếu như phát sinh thì thật sự quá kỳ quái.
"Ta muốn... Để xem ngươi vẫn không phải là tấm thân xử nữ... chỉ có một mình ta, ta biết việc này rất kỳ quái..."
Sao lại có thể như vậy được?
Thân thể khô khốc ướt át trời đất sắp tối, mưa rơi.
Gần đại ngục phủ Giang Ninh, Lâm Xung Chấn Trường Thương trong tay, người bên cạnh rút đao binh khí ra, mấy chục bóng người lặng lẽ lan về phía đại ngục...