Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian là buổi chiều, Ninh Nghị còn chưa trở về, Tô gia đã ồn ào huyên náo khắp nơi, lâm vào một mảnh hỗn loạn cùng kích phẫn cuồng nhiệt.
"Lại có thể xảy ra loại chuyện này, vậy thì trả lại được!"
Mặc dù trước đó Tô Văn Hưng nói chuyện này không dễ chọc đến phụ thân, nhưng khi một đám phụ nhân khóc sướt mướt trở về, đầu tiên là kinh động cùng lan đến, vẫn là Tô Trọng những trưởng bối trong nhà này. Cũng không phải là bọn họ tin tức linh thông, mà là Tô Văn Hưng cũng không phải là không có đầu óc, vừa nhìn thấy bộ dáng mọi người bị đánh, nghe mọi chuyện cùng với chuyện bọn họ mang về, hắn liền biết, chuyện này mình không thể kháng cự nổi.
Ninh Nghị sẽ bất chấp mà xuất thủ nặng như vậy, thực sự là chuyện nằm ngoài dự liệu của mọi người, nhưng nếu đã ra thì cũng đại biểu cho quyết tâm của hắn. Ở Hàng Châu hắn từng giết người, từng đối chiến với đám sơn phỉ Phương Tịch, thật sự nổi giận, bây giờ có thể ngăn chặn hắn cũng chỉ có gia pháp Tô gia.
Chuyện này trước tiên khiến cho một đám phụ nhân khóc lóc ồn ào đến chỗ Tô Trọng bên kia, sau đó đám người liền vọt tới chính sảnh phía trước, bị kinh động còn có hai vị lão nhân trong tộc. Tô Trọng khó khăn lắm biết tính nết của con trai nhà mình, trước tiên sai người tóm lấy Tô Văn Hưng, sắc mặt nghiêm nghị hỏi chuyện của hắn, Tô Văn Hưng liền đem chuyện này nói ra.
"Chuyện này thật sự không liên quan đến ta, ai biết tỷ phu tại sao lại muốn úp đầu trên đầu ta a, ta cũng không rõ là truyền ra đầu tiên. Nhưng chúng ta nghe xong dĩ nhiên là trong lòng tức giận, hắn ở bên ngoài nuôi nữ nhân, nhị tỷ vừa mới sinh con... Chuyện này liên quan gì đến ta a., Hắn đánh biểu tẩu thành bộ dạng này rồi, sắp chết cha ngươi cũng nhìn thấy... Cha, các người phải nghĩ biện pháp a, người trong nhà của nhị tỷ phu lợi hại bao nhiêu đều biết, hắn hiện tại cứ úp chuyện này lên đầu ta, ta làm sao bây giờ..."
"Ngươi đừng gọi hắn là nhị tỷ phu!" Tô Văn Hưng khóc lóc kể lể một phen, tính khí Tô Trọng cũng nổi lên: "Hắn còn có thể ăn ngươi sao!"
Mười mấy phụ nhân khóc sướt mướt trở về, đã đủ để cả nhà đều biết chuyện này, không đến một lát, quanh sảnh chính đã chật ních người. Đối với Ninh Nghị trước giờ được ưu đãi ở rể, lại xảy ra loại chuyện này, người xem bên ngoài cũng đều là tâm tính hả hê, sau đó có tiếng xuy xuy, ồn ào càng nghiêm trọng hơn.
Mặt khác, Tô Trọng khó khăn lắm mới không tin con mình không tham dự vào chuyện này, nhưng trong chuyện này, thật sự là Ninh Nghị quá đáng. Ở bên ngoài nuôi nhỏ, nếu bị phát hiện thì sau này còn điên cuồng đánh người nhà. Một nam nhân lớn đánh một phụ nữ gần chết., Con rể như vậy, căn bản chính là đang vả vào mặt cả nhà. Bất luận sự tình cụ thể biến hóa ra sao, trong chốc lát, hắn cũng đã rít gào triệu tập gia đinh hộ viện, mặt khác, đem sự tình thông tri cho Tô Bá Dong, chỉ có ứng đối với Tô Đàn Nhi, làm cho hắn có vài phần do dự.
"Đàn nhi bên kia... Bà ta vừa mới sinh con, các ngươi cũng không muốn kinh động đến ông ta, chuyện này đợi đại ca đến, rồi suy nghĩ làm thế nào nói cho bà ta biết đi... Còn các ngươi, yên tĩnh một chút cho ta! Đợi súc sinh kia trở về, lập tức để cho ông ta tới!"
Tô Bá Dong nhất thời không xuất hiện, nhưng trong chốc lát bầu không khí đã trở nên nghiêm túc, hộ viện được sắp xếp một nhóm ở chính sảnh, sắp xếp một nhóm ở các cửa lớn. Tô Trọng khó khăn lắm mới cẩn thận hỏi thăm toàn bộ sự tình, từng cái từng cái liên quan tới việc Ninh Nghị bao nuôi danh kỹ cùng với chi tiết đánh người ngày hôm nay cũng trở nên phong phú hơn nhiều, mọi người bàn luận, thương lượng, càng thêm căm phẫn...
Thân thể trần trụi...
"Được rồi, không sai biệt lắm."
Trong một căn nhà nhỏ bên bờ sông Tần Hoài, Ninh Nghị xông vào tắm thay quần áo xong xuôi, buộc tóc sau đầu lại, vân trúc lại đây, cúi đầu quấn đai lưng cho nó.
"Loạn hại... Sự tình thật đúng là tập hợp đến cùng một chỗ. Nguyên Bảo Nhi ngươi có khỏe không?"
Trận đánh lúc trước, dù sao cũng là kịp thời ngăn lại, tuy rằng bị làm cho vô cùng chật vật, nhưng Vân Trúc cũng tốt, Cẩm nhi cũng tốt, cuối cùng không có bị thương hoặc là phá tướng, xem như trong bất hạnh vạn hạnh. Lúc này thay quần áo sửa sang lại một chút., Đại khái khôi phục lại cũng không tệ lắm, nhưng tinh thần bị trùng kích vẫn còn, bên kia Cẩm nhi trên mặt còn có chút hồng ngấn, đứng đó bộ mặt căng ra không nói một lời tức giận, xem ra bộ dạng đúng là khổ sở đáng thương. Ngược lại Vân Trúc, sau khi thay quần áo, thoạt nhìn so với bình thường tiều tụy mỏng manh hơn rất nhiều, nhưng trên mặt ngược lại có chút lo âu.
"Bộ dạng này của ngươi... đánh người... Sau khi trở về thì phải làm sao bây giờ... Ngươi quá xúc động rồi..."
Nàng lo lắng chính là sau khi Ninh Nghị về nhà dặn dò, bên kia Cẩm nhi đã nghiêng đầu qua: "Nào có xung động gì, các nàng, các nàng... Hừ..." Nàng oán hận nhìn Ninh Nghị, sau đó lại đem đầu lừa gạt qua.
Trên thực tế, lúc này trong lòng Nguyên Cẩm Nhi sợ rằng cũng không biết là đang hận cái gì, những nữ nhân kia, hoặc là căn nguyên Ninh Nghị của tất cả những thứ này, hoặc là chính mình tại trận hỗn loạn lúc trước bị đánh cho thảm như vậy, lại còn khóc lóc, ngày thường nghĩ tốt, thời khắc mấu chốt lại không thể bảo hộ tốt Vân Trúc tỷ vân vân. Ninh Nghị ngược lại lắc đầu.
"Không có việc gì, ta sẽ xử lý tốt, không có lần sau đâu, tin ta là được, tuy nhiên lần này xác thực có chút trở tay không kịp..." Hắn đi qua vỗ vỗ bả vai Nguyên Cẩm Nhi, "Là lỗi của ta rồi, ta đi trước, ngươi... bồi Vân Trúc."
"Cút."
"A."
"Ngươi đừng vì bọn ta... làm quá mức rồi, bọn ta không sao đâu." Vân Trúc nghiêm túc dặn dò.
"Ừm, ta có chừng mực."
Trong tiểu lâu thật ra vẫn là một mảnh hỗn độn, nhưng trước mắt Ninh Nghị cũng không thể ở lại đây sửa sang lại cho các nàng được. Nhị Ngưu bị đánh bị thương cũng không có gì đáng ngại, các nàng ở trong lúc hỗn loạn cũng bị thương nhẹ. Ninh Nghị nhìn một chút, xoay người đi ra ngoài, nghe người không khỏi nói: "Làm lớn như vậy?" Chuyện này đúng là có chút ngoài dự liệu của hắn.
"Phiền toái ở đây tìm hai người hỗ trợ xem một chút, đừng để xảy ra chuyện như vậy."
"Chuyện này không thành vấn đề, bây giờ ngươi muốn trở về?"
"Dù sao cũng không đến mức lưu lại chứ." Ninh Nghị mỉm cười: "Loại chuyện này cũng phải xử lý sớm một chút chứ."
"Có cần... Phò mã phái người đi cùng ngươi không?"
Ninh Nghị lắc đầu: "Không cần, chuyện nhà vẫn nên tận lực khống chế trong phạm vi xử lý của mình, những mối quan hệ khác... Áp người vẫn có thể làm được, ta cũng biết dùng, nhưng không cần thật sự lấy ra. Nếu thật sự lấy ra, mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp."
"Ngươi biết chuyện này có thể lớn có nhỏ, vậy ngươi trở về dặn dò thế nào?"
"A, chẳng lẽ Tô gia còn lợi hại hơn cả nhà lầu?"
"Nhưng dù sao ngươi cũng đang ở rể."
Ninh Nghị cười rộ lên: "Mọi người đều cảm thấy ở rể thì phải làm sao đây, nói một câu thật lòng, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng để trong lòng, hoặc cũng là bởi vì hòa giải quan hệ với bọn họ, cho nên lúc trước không gặp phải chuyện lần này chứ... Không sao cả, chuyện trên đời..., Đương nhiên từ trước đến nay đánh không lại tình thế người mạnh, bọn họ cho rằng ở rể chính là tình thế của ta, ta cũng nên nghiêm túc nói cho bọn họ biết một lần là tình thế của bọn họ... Vốn tưởng rằng lần này chúng ta trở về, lão gia tử sau khi chỉnh đốn xong, bọn họ liền hết hy vọng, không nghĩ tới vẫn phải đi đến một bước này..."
Thủ hạ nghe người dắt ngựa tới. Ninh Nghị thở dài, cũng có vài phần cảm khái, ba phòng Tô gia xao động mấy lần, đến lần này sau khi hắn và Tô Đàn Nhi về nhà, vốn nên thật sự bình tĩnh lại. Đám người Tô Văn Hưng cũng nên chấp nhận số phận, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Nghe nói người không khỏi nhíu mày: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Nếu là người chết hoặc là chết quá nhiều người không kiềm được mà tới tìm ngươi." Ninh Nghị nói, sau đó lắc đầu, lên ngựa: "Nhưng chắc sẽ không tới mức này."
"Này!"
"Đã làm phiền ngươi."
Thân thể trần trụi...
Giờ thân sắp hết, ánh mặt trời cũng dần dần buông xuống phía tây, chạng vạng tối buông xuống, nhưng cũng trong một ngày sáng ngời mỹ lệ nhất, chân trời giống như hổ phách bị nung đỏ, có một loại mỹ cảm thanh tịnh.
Trong sảnh chính của Tô gia, lời nói vẫn còn tiếp tục, bầu không khí sâm nghiêm như tam đường thẩm vấn. Tô Văn Hưng nói sau đó gọi những người khác tới hỏi thăm, lại hỏi thăm những phụ nhân tham dự ngày hôm nay. Nhưng nói thật ra, mọi người không khỏi có vài phần nhụt chí, bởi vì thời gian qua lâu, vốn cho là Ninh Nghị sẽ trở về chịu chết đầu tiên., Nhưng xem ra đúng là đã ở lại bên ngoài tắm rửa, hoặc là bị hù dọa, không dám trở về. Mà Tô bá Dong bên kia không có động tĩnh gì, về phần Tô Đàn Nhi, tạm thời cũng không có dám đi kinh động nàng, nghe nói ở bên ngoài cửa tiểu viện, Tiểu Tỳ và xinh xắn giống như môn thần ngăn cản ở đó, bất kể là ai đi qua cũng đều ngăn cản.
Tô Bá Dong không xuất hiện có lẽ có mặt sau lưng mưu tính sâu xa. Khi tình huống hoàn toàn nghiêng về một bên, ông ta cũng không cách nào đi ra kiên trì đứng đắn với Ninh Nghị. Hơn nữa loại chuyện này, về tình hợp lý, ông ta cũng không muốn bộc lộ với Ninh Nghị., Không bằng chứng kiến Ninh Nghị có biện pháp nào để lật bàn hoặc tìm ra ẩn tình khác. Nếu Ninh Nghị thật sự không trở về, mọi người có lẽ sẽ nhất cổ tác khí mà suy ba mà kiệt, nhưng đây cũng là điều Tô Văn Hưng mong đợi, bởi vì như vậy cơ bản sẽ ngồi vững trên tội danh Ninh Nghị, mặc kệ hắn trở về lúc nào, thế cục cũng sẽ không lật ngược.
Nhưng dù sao Ninh Nghị cũng đã trở về.
Lúc Thân Dậu thay thế, Ninh Nghị dắt ngựa xuất hiện ở ngoài cửa chính Tô phủ. Y đã thay một bộ quần áo khác, không phải thư sinh bào có chút kín đáo của chính phái lúc trước, lúc này trên người mặc rất nhiều trường sam màu trắng tuấn dật., Là kiểu dáng thời hạ võ triều tương đối lưu hành, nhưng nói là thư sinh trang phục, ngược lại có vài phần giống như là trang phục hiệp sĩ. Hộ viện trước cửa đã bị kinh động, nhanh chóng có người tới báo tin, mà ở bên kia., Mấy tên hộ viện có lẽ còn đang thấp thỏm làm thế nào đem hắn đến chính sảnh bên kia, lúc hắn đã đem ngựa giao cho người bên cạnh, tới chịu trách nhiệm áp tải hộ viện cùng quản sự bên kia tự nhiên là người của nhị phòng, vốn muốn thanh sắc câu lệ một chút không cho hắn ở rể sắc mặt tốt, nhưng bị cỗ khí thế thong dong này áp đảo.
Nếu như đi theo Ninh Nghị tới một vài hộ viện trong đại phòng Hàng Châu, e rằng lúc này không dám đối mặt với y như vậy.
Ninh Nghị cũng rất đơn giản: "Ngũ thiếu ở nơi nào, ta có việc muốn tìm hắn." Quản sự bên cạnh vô thức nói: "Hắn cũng ở chính sảnh bên kia..." Sau đó gần như muốn tự vả vào miệng mình vì sao lại nói chữ "Cũng". Ninh Nghị nhẹ gật đầu: "Vậy chúng ta đi thôi."
Từ đại môn đi qua sảnh chính, kỳ thật cũng không xa, xa xa, mọi người tụ tập bên kia cũng đã có thể thấy. Lúc này, đám người nghị luận cũng đã biến thành xì xào bàn tán., Bọn người Tô Trọng hung tợn nhìn ra. Ninh Nghị không có biểu tình hung ác gì, chỉ thong dong tiến lên, đi qua đám người, trông thấy Tô Văn Định Văn Phương còn mỉm cười gật đầu với bọn họ. Khi bước qua cánh cửa, y đưa tay vuốt ống tay áo.
"Con súc sinh nhà ngươi, cuối cùng ngươi cũng..."
"Văn Hưng đâu?"
Tô Trọng cuối cùng cũng trải qua rất nhiều chuyện, tuy không rõ vì sao Ninh Nghị lại làm ra như vậy, nhưng cũng có thể nhìn ra được lúc này khí thế của hắn đã đè ép mọi người, đây là áp lực mà hắn tích lũy được từ trước khi Tô gia làm. Lúc này hắn muốn mở miệng đầu tiên, nhưng Ninh Nghị cũng đã lên tiếng, vốn không nhìn hắn mà đang sửa sang ống tay áo.
"Hôm nay đông đảo thân bằng trưởng bối ở đây, sao có thể cho phép ngươi ngang ngược như vậy..."
"Tô Văn Hưng?"
Ninh Nghị dừng lại trước cái ghế thứ nhất, cười nhìn bốn phía, lại nói một câu. Lần này, Tô Văn Hưng cũng từ bên kia xuất hiện: "Ta, ta ở ngay đây., Ngươi muốn giương oai trước mặt nhiều trưởng bối thúc bá như vậy sao..." Mặc dù sắc mặt có chút dữ dằn, nhưng câu đầu tiên, Tô Văn Hưng vẫn có thể ổn định cảm xúc. Ninh Nghị gật đầu một cái: "Vậy thì tốt rồi, ngươi lại đây?" Hắn giơ tay cầm cái ghế dựa bên cạnh kéo nó vào giữa sảnh.
"Ta không đi qua thì đã sao! Ngươi điên rồi..."
"Ninh Nghị, đến cùng ngươi muốn làm gì, chỗ cỡ này, ngươi quỳ xuống cho ta!"
"Cũng được, không sao." Ninh Nghị tay kéo cái ghế. Người bên ngoài đều cho rằng hắn muốn ném Tô Văn Hưng, nhưng chuyện này cũng không xảy ra. Y dịch cái ghế ra vài cái, sau đó phịch một tiếng., Trong phòng được đặt tại chính giữa. Một tiếng phịch này trên thực tế cũng cắt đứt tiếng gào thét phía trên, khiến cho trong phòng có chút yên tĩnh. Chiếc ghế là nghiêng, cũng không đối diện phía trước, Ninh Nghị tay chống lưng ghế vỗ hai cái, cúi đầu suy tư, sau đó hắn mở miệng.
"Năm ngoái, vừa mới biết rõ sự tình của Hoàng thương, Ô gia đã có kế hoạch, không thể không nhận thua, có người hỏi ta một vấn đề ngu ngốc..."
Một mặt nói chuyện, hắn chậm rãi đi vòng quanh cái ghế nửa vòng, sau đó ngồi xuống. Hơn mười người chăm chú nhìn nơi này, giống như tam đường hội thẩm hoặc là bị một đoàn người vây xem cục diện., Người bình thường sợ rằng tuyệt đối không chịu chọn một vị trí trong tình huống như vậy. Nhưng khi Ninh Nghị mở miệng nói tới chuyện Ô gia, mọi người vẫn dựng thẳng lỗ tai nghe. Dù sao đây cũng là cục diện nguy hiểm nhất mà Tô gia gặp phải trong những năm gần đây, cũng chính là thứ mà Ninh Nghị từng có - ít nhất là trong phạm vi mà mọi người có thể tiếp xúc - một lần bộc lộ tài năng rõ ràng nhất.
Ninh Nghị ngồi ở đó, nhìn bốn phía xung quanh như đang giằng co với toàn bộ thế giới, ánh mắt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị. Khi nhìn thấy Tô Văn Hưng mới dừng lại, lát nữa mở đầu, lộ ra nụ cười trào phúng.
"Bọn họ hỏi ta... Nếu Ô gia thành một cục, thà mạo hiểm chết người cả nhà cũng không để Tô gia chúng ta chiếm tiện nghi, ta phải làm sao bây giờ..."