Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nghe xinh đẹp nói tới chuyện kia, Tiểu Tỳ đang sửa sang lại quần áo cho những đứa nhỏ mới sinh trong nhà, thấy vẻ mặt xinh đẹp của nàng, quả thực có chút bị hù dọa.
Sự tình tạm thời chỉ sợ cũng chỉ có thể nói với nàng, hiện tại nói chuyện này với Hạnh Nhi tỷ không có tác dụng gì, trong lúc nhất thời cũng không thể báo danh tiểu thư. Tiểu Kiệt có chút không tin tưởng, trong lúc nhất thời đầu óc có chút bối rối, nhưng xinh đẹp vẫn luôn luôn không nói gì không nắm chắc, cho dù tạm thời không cách nào suy nghĩ vấn đề, hai người cũng làm ra phản ứng theo bản năng, một đường đi tới bên cạnh Tô phủ, ý đồ tìm Ninh Nghị trở về.
Tiểu Kiệt biết rõ nơi đi của Ninh Nghị, nhưng vào lúc này cũng không biết nên lên đường xem hoặc là một chiếc xe ngựa đi ra ngoài, trên đường đi Tiểu Kiệt đã sắp khóc đến nơi rồi.
Một đường trở về, Ninh Nghị đã thấy được hai thiếu nữ vừa bước ra khỏi cửa.
Tiểu Kiệt vừa nhìn thấy hắn liền ngây ngẩn cả người, dáng vẻ muốn khóc, quay đầu đi một bước lại quay lại, xinh đẹp cúi đầu đứng ở một bên. Tình huống có chút quỷ dị, Ninh Nghị cũng chớp chớp mắt đứng ở nơi đó., Lúc này trong lòng hắn tự nhiên cũng có việc, đã hiểu được ánh mắt mấy người Tô Văn Hưng ngày hôm qua nhìn hắn hàm nghĩa ở đâu, nhưng lúc này mới bắt được người theo dõi, đoán chừng cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, ngược lại cũng không rõ vì sao Tiểu Đình và Uyển Nhi lại như vậy. Qua một hồi lâu, xinh đẹp mới vụng trộm kéo ống tay áo Tiểu Kiệt. Ninh Nghị mở miệng nói: "Sao vậy?"
Hai tay Tiểu Kiệt nắm chặt lại cúi đầu ở phía sau một lát, mới nhìn đai lưng Ninh Nghị nói: "Cô gia, bọn họ nói, bọn họ nói..." Nàng nói không nên lời, xinh đẹp đưa tay chọc vào eo nàng, Tiểu Kiệt liếc nhìn nàng một cái, mới nói: "Bọn họ nói, cô gia nuôi nữ nhân ở bên ngoài, là... Là Nhiếp Vân Trúc... kỹ nữ, cô gia..."
Nàng ngẩng đầu nhìn Ninh Nghị, trong mắt có vẻ hỏi thăm và tìm tòi nghiên cứu, nhưng mắt thấy sắp chảy ra nước mắt. Ninh Nghị lại trầm mặc, nhìn nàng một chút rồi lại nhìn về phía Kiều Nhi: "Sau đó thì sao?"
"Bọn họ gọi một số cô nương đường muội của hai phòng ba, dù sao cũng là... những nữ nhân kia...Ra ngoài tìm vị Nhiếp cô nương kia gây phiền phức..." "Đại khái hiểu được tâm tình của Tiểu Kiệt lúc này rất phức tạp, nàng vốn luôn cúi đầu ngẩng đầu, chỉ là cũng có chút nhút nhát, sau đó bổ sung: "Cũng không có quấy rầy tiểu thư."
"Thật là hiếm thấy mới làm được vài chuyện thông minh." Ninh Nghị nghe xong những lời này, không khỏi bật cười, nhưng nụ cười kia thoáng qua, hắn vỗ vỗ bả vai Tiểu Kiệt, một tay ôm lấy nó, lúc này còn ở cửa bên của trạch viện, mặt Tiểu Kiệt lập tức đỏ lên: "Các ngươi về trước đi, ta biết rồi."
Hắn trở lại Tô phủ, dắt một con ngựa, sau đó đi về phía Tần Hoài Hà. Tiểu Kiệt và xinh đẹp nhìn nhau, đến bây giờ, các nàng còn chưa rõ chuyện gì sẽ biến thành như thế nào...
Đối với Vân Trúc và Cẩm nhi mà nói, sự tình đột nhiên xảy ra. Buổi trưa hôm nay các nàng mới từ bên kia trúc ký trở về, cuộc sống của hai người luôn thanh tịnh, lúc này, trong nhà cũng không có người nào khác, nha hoàn của Cẩm nhi cũng vậy., Nha hoàn Hồ đào cùng với tướng công hai bò của Vân Trúc, cộng lại cũng chỉ có năm người. Bình Tố Nhị Ngưu ở bên này trợ công làm chút việc nặng sẽ trở về nhà cách vợ không xa, hôm nay mặc dù không trở về, nhưng khi hơn hai mươi người đột nhiên đập tới cửa, năm người một chút chống cự, kỳ thật cũng không làm nên chuyện gì.
Ngoại trừ một đám phụ nữ của phòng hai phòng ba ra, còn có vài tên gia đinh hộ viện của Tô gia. Khi đám người bỗng nhiên xông vào, Nhị Ngưu đang đốn củi trong phòng bếp, cầm lấy một cây gậy gỗ muốn phản kích, nhưng lập tức bị đánh ngã trong vũng máu, tiếng khóc cùng tiếng khóc của nữ tử vang lên, đối với Vân Trúc và Cẩm Nhi mà nói, đối với toàn bộ thế cục, các nàng trong nháy mắt liền bối rối.
Nữ tử chính thê trong nhà tìm nam nhân nuôi ở bên ngoài, trong thời đại này có chính nghĩa tự nhiên, cho dù là đứng phía trên công đường, cũng không có nha môn lão gia nào lại khuynh hướng tới loại nữ nhân như Vân Trúc Cẩm Nhi này. Cùng lắm thì nói nam nhân này thật sự là ngu xuẩn, vốn là một chuyện phong lưu, vốn là sự tình phong lưu., Lại bày ra một cái đuôi tay bất bình. Đối với Vân Trúc mà nói, có một số việc từ đầu đã sớm chuẩn bị tâm lý, lại có lẽ cũng đã gặp qua những chuyện tương tự. Khi đặt mình vào trong đó, ngay từ đầu tự nhiên là mờ mịt luống cuống, mắt thấy những nữ nhân hung thần ác sát kia vọt vào., Lập tức chính là mắng hùng hổ hổ, chối cãi, suy nghĩ, trong lòng nàng đại khái minh bạch chuyện gì, nhưng càng nhiều, cuối cùng vẫn là một mảnh trống rỗng, không biết nên làm cái gì bây giờ.
Nàng nhớ rõ mình đã gọi một tiếng " Cẩm nhi", Cẩm nhi cũng kêu lên một tiếng: "Các ngươi làm gì đó!" Sau đó sự tình như đần độn, vô số âm thanh vang lên bên tai, có người tới kéo tóc nàng, có người muốn đánh nàng., Trên mặt giống như bị đánh hai lần, nhưng nàng cũng không rõ ràng, trên thân thể của nàng không có cảm giác gì, thậm chí có người muốn xé y phục của nàng, nàng cũng chỉ có thể ôm chặt lấy chính mình. Muốn tìm Cẩm nhi, nhưng Cẩm nhi đã bị ngăn cách rồi.
Nguyên Cẩm Nhi cũng chỉ giãy dụa trong chốc lát rồi bị thanh âm che khuất, tính cách đanh đá lúc này cũng không có quá nhiều ý nghĩa. Không có tâm tính như Ninh Nghị trước khi quần thể bạo lực căn bản không có ý nghĩa quá lớn, chủ yếu nhất có lẽ là vì trong lòng nàng cũng không cảm thấy bên mình có tính chính nghĩa. Những nữ nhân kia xông tới, nàng đầu tiên còn muốn liều mạng một phen., Nhưng sau đó cũng không còn biện pháp nào khác, lúc đầu nhìn thấy Vân Trúc bị thương làm người ta ngã xuống nước mà chết, nhưng trước mặt bốn năm phụ nhân hùng hùng hổ hổ mất đi ý nghĩa, ngay từ đầu là song quyền khó địch nổi bốn tay, sau đó tóc tai rối bời, trên thân bị đánh trúng., Bảy tám cánh tay đưa tới, đánh cũng không có hiệu quả, khi cảm giác trên mặt có người gãi một cái, đau rát, nàng nghĩ thầm mình bị phá tướng, sau đó liền khóc lên.
Thanh âm ồn ào, tại con đường bên cạnh tiểu lâu trong lúc nhất thời trở thành cảnh quan. Người đi đường ban ngày vốn cũng không tính là quá nhiều, nhưng không lâu sau đó đã tụ tập lại, mọi người miệng truyền miệng nghe chuyện phát sinh, sau đó liền thấy hai nữ tử bị lôi ra, một đám phụ nhân chửi mắng đánh nhau, cũng có người giải thích từng chuyện phát sinh cùng người vây xem xung quanh.
"Trong nhà đường muội của ta vừa mới sinh hài tử, hôm nay nghe nói có chuyện này..."
"Thật quá đáng!"
"Hôm qua mới sinh hài tử, thân thể vốn không tốt, sự tình này sẽ biến thành cái dạng gì a..."
"Hồ Mị Tử không biết xấu hổ!"
"Thật sự là tức điên mà..."
Sau một phen thêm mắm thêm muối, người chung quanh cũng đều oán giận.
"Loại chuyện này sao có thể dung nạp được hai người nàng..."
"Nắm vào chuồng heo..."
"Xoát hoa trên mặt các nàng, xem các nàng sau này còn tùy tiện câu dẫn nam nhân..."
"Trước tiên lấy phân đái đầm đìa các nàng..."
"Lớn lên thật đẹp mắt, lại không ngờ là người như vậy..."
"Chính là loại nữ nhân này mới câu dẫn nam nhân khắp nơi..."
"Nam nhân kia ở nơi nào, hắn cũng nên bị bắt tới!"
Tiếng nói xung quanh ông ông ông vang lên, đồng thời cũng truyền vào trong tai của Vân Trúc và Cẩm nhi. Cẩm nhi vất vả lắm mới ôm được Vân Trúc, đã khóc rống lên, Vân Trúc ôm chặt lấy nàng, cắn chặt hàm răng nhếch môi cố gắng không để cho mình khóc ra. Có người lại muốn xé quần áo nàng, nàng mới dùng sức đánh một cái., Lập tức dẫn tới tiếng chửi rủa càng cao hơn, trên mặt lại bị đánh thêm một chút, những nữ tử kia đấm chân đá, lập tức nghe được "Hoa" một tiếng, ngoại đồ liền bị xé ra một cái lỗ, trong lúc giãy dụa ngã trên mặt đất, Cẩm nhi kêu "A" một tiếng, nhưng cũng không có tác dụng gì.
"Phá quần áo của nàng cho mọi người xem xem!"
"Nắm vào chuồng heo..."
"Gọi cả người đàn ông kia tới đây..."
Những người chung quanh cũng đã bắt đầu ồn ào, thanh âm càng lúc càng lớn, nhưng Vân Trúc cảm giác mình đã không nghe được gì, trong hỗn loạn, như trong chớp mắt chợt nghe được tiếng vó ngựa., Thanh âm chung quanh giống như ngừng lại một chút, nhưng trên thực tế, thị lực và tay chân của vô số người vẫn là quần áo, nàng cùng với Cẩm nhi bị vây ở giữa... Lúc Ninh Nghị đang chạy vội nhảy xuống, đám người đánh nhau đúng là thoáng yên tĩnh một chút., Bởi vì đã có người nhìn thấy hắn, mấy phụ nhân đầu lĩnh liếc mắt nhìn nhau, người xung quanh trái lại không biết xảy ra chuyện gì, vẫn còn ồn ào, vài tên hộ viện Tô gia đã nghênh đón, ý đồ ngăn cản đám người Ninh Nghị thô bạo đẩy đám người tới.
Một phụ nhân trong đó liền cao giọng hô lên: "Ninh cô gia! Chuyện này người có nhúng tay vào cũng không được! Hay là người nghĩ xem mình ăn nói như thế nào!"
Những cô gái còn lại cũng ồn ào hẳn lên: "Đúng vậy, đúng vậy." Hắn kêu lên: "Nhìn xem ngươi đã làm ra chuyện gì tốt!"
"Đàn nhi vừa mới sinh con..."
"Chúng ta bất quá là tức giận, là đến thay nàng ra mặt!"
Mọi người lúc này mới hiểu được bên kia thư sinh chen vào chính là nam chính, một người trong đó liền muốn kéo hắn từ trước mặt, cùng lúc đó, một gã trung niên hộ viện cũng đã tới rồi, thân phận của hắn tại Tô gia cũng coi như là cao, có chút võ nghệ, cơ bản cùng cảnh giới hộ viện không sai biệt lắm, xem ra trầm ổn hung hãn, đưa tay ngăn trước mặt Ninh Nghị, bàn tay to như quạt hương bồ đè lên vai Ninh Nghị: "Cô gia."
Hộ viện trung niên này đã ba bốn mươi tuổi, cao lớn khôi ngô như một bức tường. Ninh Nghị lại xem ra văn nhược, mặc thư sinh bào, đây cũng là nguyên nhân khiến những người đứng xem phía sau dám tùy tiện xen vào việc của người khác. Hộ viện kia cũng không muốn đả thương Ninh Nghị, bước chân trầm xuống, chỉ muốn đẩy Ninh Nghị tới đây, nhưng bước chân Ninh Nghị chưa dừng lại, theo bước chân tiến lên, trở tay tát ra một chưởng.
Ba một tiếng vang lên giữa không trung, theo răng máu tươi và vẩy ra, hộ viện kia đạp đạp phía sau lui ra ngoài, chỉ vào sông Tần Hoài bên cạnh.
Tên nam nhân phía sau kéo tay trái của hắn bị kéo theo Ninh Nghị tiến lên vài bước. Ninh Nghị trở tay, hất một cái, người này "a" một tiếng, thân thể xoay mấy vòng trên không trung rồi đập xuống mặt đất. Chỉ trong chốc lát, bước chân Ninh Nghị rất nhanh, tên còn lại xông tới bị một tay hắn tóm lấy cổ, càng tiến về phía trước vài bước mới ném qua một bên, che lấy cổ cố gắng ho khan trên mặt đất.
Trong nháy mắt, Ninh Nghị đã kéo gần khoảng cách với những phu nhân kia, cũng nhìn thấy Vân Trúc đang cố gắng kéo đám mây bị xé rách quần áo rách rưới, còn ôm Vân Trúc quỳ rạp xuống khóc lớn với Nguyên Cẩm Nhi.
Sau đó tiếng gầm lại dâng lên: "Ninh cô gia, ngươi còn dám làm như vậy!"
"Ngươi làm sai chuyện mà còn đánh người..."
"Ngươi có xứng với đàn nhi không..."
"Cẩu nam nữ, đánh chết cẩu nam nữ bọn hắn!"
"Ngươi là người tham gia ở rể, Vô Pháp Vô Thiên rồi..."
Bình thường gặp phải chuyện như vậy, ngay cả những quan viên có thân phận cao cũng phải nén giận, trong lòng bọn họ vẫn cho rằng Ninh Nghị không dám làm xằng làm bậy, nhưng mặc dù nghĩ như vậy nhưng Ninh Nghị vẫn giết tới trước mặt. Chuyện ở Hàng Châu của Ninh Nghị đã truyền đi rất nhiều chuyện., Nhưng hắn đối với người nhà rất tốt, đây là nguyên nhân khiến các nàng cảm thấy Ninh Nghị không dám quá phận. Hắn đột nhiên vọt tới, chỉ sợ cũng là phô trương thanh thế. Trong tiếng gầm, một phụ nhân xách theo một cái bồn cầu tách đám người xông tới: "Đến rồi, đến rồi..."
Đây là một biểu tẩu của Tô Văn Hưng, vóc dáng thô kệch, là người cực kỳ đanh đá ở Tô gia. Vừa rồi hắn chạy ra ngoài tìm đồ để vũ nhục Vân Trúc và Cẩm nhi. Lúc này hắn lại đây, thấy Ninh Nghị tới, mặc dù sửng sốt nhưng lập tức hừ lạnh: "Ninh cô gia, ngươi có tới cũng không cứu được bọn chúng đâu!"
Sắc mặt Ninh Nghị lạnh lùng, gã đã đi qua bên cạnh Vân Trúc và Cẩm nhi, trực tiếp áp sát nàng. Mấy vị phu nhân kia định lôi kéo hắn, cũng chỉ có thể theo hắn lui về phía sau.
"Buông xuống!"
Vừa đi, Ninh Nghị vừa nói một câu. Một phụ nhân trong số đó đã đưa tay kéo chặt y phục của gã. Sau đó Ninh Nghị tát ngược một cái., Đánh cho phụ nhân kia lảo đảo lui ra. Nếu như nói vừa rồi đánh vài tên hộ viện chỉ là để cho mọi người có chút ngoài ý muốn, một tát này liền thật sự làm cho mọi người chung quanh choáng váng, nào có nam nhân không giảng đạo lý như vậy, hắn nếu là đồ tể trang phục thì cũng thôi đi, lại một thân mặc thư sinh bào... Có người kêu to lên: "Ngươi dám!"
Biểu tẩu xách thùng thuốc cũng ngẩn người, trong lúc nhất thời nhảy dựng lên: "Thế này là được lắm! Ninh Nghị ngươi..."
"Buông xuống!"
Ninh Nghị đã tới gần.
"A —— "
Một tát bộp, sau đó còn có một tiếng rào vang lên, vị phu nhân kia trực tiếp giội cái bồn cầu xuống đất, một cái bạt tai vang lên, đánh ngã bà ta trên mặt đất. Mùi tanh hôi thối bốn phía, bồn cầu lăn lộn, Ninh Nghị bị giội mất nửa người, người chung quanh cũng bị ảnh hưởng, nhưng lần này, chung quanh thật sự yên tĩnh trở lại, ngay cả vị Cẩm Nhi đang khóc lớn ở bên kia cũng phải ngây ngẩn cả người.
Ninh Nghị đứng ở đó, đối với mùi hôi thối trên người như chưa phát giác, vị phu nhân đang nằm trên đất bị đánh rơi vài cái, Ninh Nghị trên thực tế đã thu tay. Vị phu nhân kia phun ra máu tươi cùng với hàm răng, khóc rống lên, trong miệng bắt đầu mắng to, mọi người xung quanh cũng bắt đầu kêu la ầm ĩ. Ninh Nghị đá một cước vào bụng vị phu nhân kia, đá văng tiếng khóc của nàng trở lại.
Lần này càng là quần chúng kích động, người chung quanh cũng đều hô lên, sau đó, chỉ thấy ánh lửa lóe lên, Ninh Nghị vung tay, "Oanh" một tiếng vang vọng toàn trường, trên cây cách đó mấy mét, cành lá bị đánh rơi xuống., Người đứng xem bị nện trên đầu, mặc dù trên người bị dội mấy thứ đó, nhưng dù sao cũng đã đặt trong áo choàng, không bị ướt. Hắn mở thương, đợi khi phụ nhân kia khôi phục tinh thần vẫn còn muốn khóc, tới gần, đặt miệng thương lên đầu cô, trong thương tất nhiên không có thuốc nổ bắn ra, nhưng vẫn còn dư âm của thương.
"Còn làm loạn nữa ta sẽ đánh chết ngươi." Hắn gằn từng chữ một: "Ngươi có tin không?"
Tin hay không tin, trong lúc nhất thời cũng không ai dám náo loạn nữa, trong đám người đứng xem mặc dù có nói chuyện, trong chốc lát cũng không có ai dám cao giọng mắng to gì đó, đại khái xem Ninh Nghị như một tên điên. Một lát, hắn đứng lên, xoay người đi về phía Vân Trúc: "Trở về nói với Tô Văn Hưng, lát nữa ta sẽ đi tìm hắn tính sổ."
Nói xong, hắn đi tới phía trước cách Cẩm nhi không xa, có chút xấu hổ chỉ chỉ trên người, sau đó lộ ra vẻ tươi cười: "Có chỗ nào có thể tẩy rửa một chút không?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】