Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Sao lại không đi nhỉ?"
"Lười đi."
"Cô gia đã lâu không viết thơ ở Giang Ninh, lần này không đi những người đó lại phải nói quái gở rồi."
"Nói lời kỳ quái là nói lời lạ. Dù sao những người này cũng không khác mấy so với tam cô lục bà, cả ngày ngoại trừ nói lời kỳ quái cũng không có truy cầu cuộc đời..."
"Nghe nói cũng là người rất có học vấn, có mấy lần cũng gọi người trẻ tuổi đến ngồi luận đạo cái gì đó, sau đó bọn họ liền nổi danh, là người rất thân với cô gia Lý Liên công tử đã từng đi qua. Còn có Cố Yến Huyên trước kia nữa, nghe nói, trước mặt những người này rực rỡ hào quang, sau đó được cho là đại tài tử của Giang Trữ, sau đó lên kinh nghe nói đề tên bảng vàng."
"Sau đó là chết leo rồi..."
"Tướng công nói gì?"
"Không có... Mấy nữ nhân các ngươi chỉ biết tham hư vinh. Suy nghĩ một chút đi, tham gia loại văn hội này đều đã ngoài ba bốn mươi tuổi rồi, học vấn vấn vấn an cũng không sai, nhưng nếu bọn hắn thật sự lợi hại, làm quan a, xuất sĩ xuất quan a., Chẳng phải là không có loại phương pháp này mới liều mạng đọc sách sao, cái gì huyện thái gia sư gia, phụ tá tri phủ, khách khanh vương phủ. Người không có tiền đồ, mới liều mạng nghiên cứu học vấn, sau đó thi một kỳ người trẻ tuổi, người trẻ tuổi đi lên, liền lộ ra bọn họ rất lợi hại. Cô gia nhà ngươi dù sao cũng không có tính toán làm quan, sao phải cho bọn họ thi... Ngay cả mỹ nữ cũng không có..."
"Nhưng sư gia của huyện thái gia, phụ tá của vương phủ cũng rất lợi hại đấy... "
"Lợi hại không?"
"Vâng."
"Ặc... Muốn tiến cùng thời đại, không cần dùng ánh mắt trước kia để nhìn những người này, hiện tại nhà chúng ta nhìn thấy huyện thái gia sư gia đã không cần để ý. Dù sao đều là một đám bốn năm mươi người, có rãnh lại không có mỹ nữ trợ hứng... "
"Có a."
"... Các ngươi phải tạo phản với ta mới đúng chứ."
"......."
"Cô gia sai rồi."
"Không dám..."
"Như vậy còn tạm được... Cũng có mỹ nữ nào nữa à?"
"Phan Đóa ăn! Trần Tiểu Hạ!"
"Có lẽ Ngọc Lan cô nương cũng đi..."
"Lạc Miểu..."
"Rốt cuộc ai mới là nam nhân, các ngươi sao còn rõ ràng hơn cả ta..."
"Hì hì..."
Trong ba tháng xuân quang như họa, gió thổi cánh hoa bay qua bầu trời phía trên thành thị, trong sân nhỏ của Tô gia tiếng cười nói khắp nơi. Trong đình viện, người một nhà đang một mặt làm Khổng Minh đăng, một mặt nói chuyện phiếm. giấy vàng, tương đương với nhau., bút mực, nghiên mực và một ít cành trúc chế tác lồng đèn rơi tán loạn chung quanh. Ngay cả Tô Đàn Nhi mang thai gần mười tháng cũng đang tham gia náo nhiệt, cầm lấy giấy dán trên vách đèn lồng vẽ tranh. Nàng lúc này tâm tình bình thản, tự có một cỗ khí chất ung dung, nhưng dù sao cũng chỉ là nữ tử hơn hai mươi tuổi, tóc dài ở sau đầu dùng băng gấm buộc lên, tham dự đám người xinh đẹp như lúc thảo luận nàng vẫn thanh lệ giảo hoạt như cũ.
Lúc này dù sao so với hậu thế còn đơn thuần hơn nhiều, mặc dù mấy năm nay nàng tham dự đều là lục đục với nhau, nhưng một khi tẩy rửa sạch tâm thần, lúc này thai thai nghén gần mười tháng trôi qua., So với nữ tử khoảng hai mươi tuổi ở hậu thế càng trẻ hơn và đơn thuần hơn rất nhiều. Lúc này tâm tư của nàng đã đặt trên người hài tử và Ninh Nghị, một mặt khác trong tâm cảnh thành thục, lắng đọng ra cũng chỉ là một loại khí chất đặc thù, thỉnh thoảng gặp ánh mắt Ninh Nghị, đều có thể cảm thấy nàng đang cười nói chuyện.
Từ Hàng Châu trở về đã gần nửa tháng, bên ngoài thi từ hội, khí tức phong lưu cùng lúc rời khỏi Giang Ninh cũng không có bao nhiêu biến hóa, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tin tức như vậy bên cạnh, tăng thêm thực giác của mình trong một thời đại như vậy. Bài đăng hôm qua đưa tới., Ít nhất đối với Giang Trữ mà nói, có lẽ vẫn là một buổi tụ hội quan trọng ở Man. Nếu nói Trung thu thi hội là sự hoan hô long trọng của toàn bộ thượng lưu xã hội, loại yến hội này đại khái cũng giống như mở tiệc ở hội Miếu thế môn hậu thế, tương đối kín đáo, nhưng người tham dự khác nhau, cũng có chút ảnh hưởng.
Tụ hội này, mọi người cùng nhau vui vẻ lấy ra không chỉ là thơ từ, về kinh nghĩa, luận về sách vở yêu cầu càng cao, ngày thường đương nhiên cũng không có ý tứ kiểm tra gì., Một đám nho sinh đầu bạc kinh nghiệm trao đổi lẫn nhau. Nhưng nếu có Ninh Nghị tạm thò đầu ra như vậy tương đối nhanh, nếu được mời thường thường sẽ có một vòng khảo hạch, một khi có thể qua, chứng minh có năng lực đàm luận với bọn họ về kinh sử tử tập, không thể nghi ngờ là đối với học vấn của người này là một sự khẳng định lớn.
Đối với Ninh Nghị mà nói, loại đồ vật này đương nhiên là trốn tránh là tốt nhất. Đây cũng không phải là sao chép hay không có vấn đề tham khảo, nếu như nói nho học thật sự có thể có bao nhiêu tác dụng chỉ đạo đối với nhân sinh, kinh nghiệm cuộc sống của Ninh Nghị cũng đã vượt qua phạm trù đó. Chỉ là phương thức biểu đạt của mọi người khác nhau, gã không đến nỗi khinh thường những người này, cũng không cần thiết mang tâm tư kính ngưỡng và giúp đỡ những người này.
Nếu từ phía sau nhìn về phía trước, hội thi văn tựa hồ là chủ đạo của thời đại này, mọi người hình như đã trải qua cuộc sống của bọn họ như vậy, trên thực tế những thứ này bất quá là chuyện vụn vặt mà thôi. Bên ngoài mặc kệ ai nổi danh, mỹ nhân nào trong thanh lâu cũng tốt hơn so với một vị tài tử nào đó, thời gian của càng nhiều người vẫn dựa theo bước đi của mình điều động. Mấy ngày nay vì mở đạo cho Chu Quân Vũ, nói chút về chuyện phi cơ cơ, nói chút ít về chuyện này., Chuyện như bong bóng nóng, về nhà nói với đám thê thiếp, mọi người cảm thấy thú vị, hôm nay tổ chức một cuộc thi đấu chế tạo Khổng Minh đăng, mỗi người tự làm một cái, buổi tối thả bay trong sân, so với thử xem ai làm càng thú vị.
"Khổng Minh đăng này, thứ này mặc dù thoạt nhìn nhỏ, làm đơn giản, nhưng trên thực tế cũng rất có học vấn, bình thường mà nói, nhiệt độ ngọn lửa kỳ thật tương đối cố định, trọng lượng của Khổng Minh đăng chỉ cần cao hơn... A, ta nhớ là hai mươi ba điểm năm sáu hiệp, cũng chỉ nửa nửa điểm, làm sao bay lên không nổi, cho nên... viền của Hạnh nhi làm quá lớn, không làm nặng thì không bay lên được, ha ha ha..."
Trong tiểu viện bầu không khí hòa hợp, đoạn thời gian này, tâm tình Ninh Nghị cũng coi như thoải mái, một mặt cẩn thận dán lồng đèn của mình, một mặt có vấn đề chỉ điểm không đủ của mọi người. Trên thực tế loại năng lực động thủ này hắn cũng không phải rất tốt, nhưng dù sao cũng là mọi người ngồi cùng một chỗ tiêu khiển, sự tình đều có thể từ từ mà đi. Tô Đàn Nhi ngược lại hỏi: "Nếu là nửa lạng nửa gà cũng không bay lên được, biện pháp dạy cho tiểu vương gia nhà ngươi không phải là vô dụng sao?"
"Muốn nhiệt độ cao hơn, tài liệu tốt hơn, trong khí cầu chứa đồ vật cũng có thể thay đổi, có thể dùng rất nhiều cách..."
Nói chuyện phiếm một lát, mọi người lại nói lát nữa văn hội gần đây nhất, Ninh Nghị đưa cho bọn Khổng Minh đăng lồng của mình thêm vào ảnh chân dung hoạt động của đám người Tô Đàn Nhi, lại thêm chút hoa cỏ gì đó, khiến cho có chút tinh mỹ., Vốn còn muốn viết thơ, nhưng viết hai câu, giấy bị phá, mặt này đành phải dỡ xuống làm lại. Bởi vì "Cô gia nhà mình cái gì cũng hiểu", Kính Nhi xinh xắn thỉnh thoảng tới hỏi hắn đèn của mình làm thế nào, hắn cũng cười bình phẩm một phen.
Đến buổi tối hôm đó, mấy người Khổng Minh đăng đều chậm rãi bay trong sân, ngay cả cái vách tường của thê tử Khổng Minh đăng cũng lắc lư bay lên trời, chỉ có con Ninh Nghị kia đặt trên cái giá nhỏ không có phản ứng. Tiểu Kiệt đỡ Tô Đàn Nhi đứng ở một bên, xinh xắn Hạnh Nhi đứng ở bên kia, biểu tình quỷ dị không nói gì, rõ ràng đang nhịn cười.
Ninh Nghị đứng đó hai mắt nhấp nháy một hồi lâu, ngón tay vuốt trán: "Ai dám cười ra trừ tiền tháng bạc."
Tô Đàn Nhi đỡ bụng nhìn hắn một chút, nhẹ giọng nói: "Tướng công hình như nói hôm nay là trận đấu Khổng Minh Đăng?"
"Ta đã nói rồi mà?" Ninh Nghị trừng mắt nhìn nàng, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Đình đang cười. Tiểu Kiệt vội vàng xua tay: "Cô gia, ta không cười đâu."
"Không nói ngươi cười. Biểu hiện của Mỹ Nhi không tệ, hiện tại còn chưa lên tiếng, tháng này mỗi người giữ một lượng bạc, Tiểu Kiệt ngươi đã không còn... Còn có ngươi nữa, muốn cười thì cười ra đi, nhịn lâu như vậy đối với hài tử không tốt, chúng ta đi vào..."
Hắn đỡ Tô Đàn Nhi xoay người đi vào phòng, tiếng cười sau lưng, mỹ nhi và Hạnh Nhi đều đang kháng nghị. Nhưng tính tình Ninh Nghị dù sao mọi người đều rõ ràng, thời khắc mấu chốt uy nghiêm đại khí, xưa nay cùng người trong nhà cực kỳ tùy ý, nói khấu trừ bổng lộc, trên thực tế mọi người chưa chắc sẽ để ý. Tô Đàn Nhi dựa vào vai hắn nhỏ giọng cười., Đợi trở lại trong phòng, hai người ngồi trước cửa sổ, Ninh Nghị xoa bụng cho nàng, để nàng bình tĩnh cảm xúc. Tiểu Thiền bưng trà nước, trốn sau lưng Ninh Nghị hé miệng cười khẽ. Ninh Nghị quay đầu lại nhìn nàng một cái, híp mắt nói: "Lát nữa tính sổ với ngươi."
Bây giờ thân phận thiếp thất của tiểu Thiền đã định, nhưng trong viện vẫn chưa an bài cho nàng nha hoàn, chỉ là hơi có chút khác biệt với xinh xắn Hạnh Nhi ở trên y phục, cũng không rõ ràng. Nữ tử Giang Nam ăn mặc sạch sẽ gọn gàng đơn giản, giống như tâm chữ La Y của Triệu Linh Nhi, thỉnh thoảng mặc quần áo tơ lụa. Lúc này Ninh Nghị muốn kéo nàng tới ôm trái ôm phải chạy mất trước khi ôm phải.
Bốn con Khổng Minh đăng ngoài cửa sổ từ từ bay lên bầu trời đêm, xinh xắn Hạnh Nhi ở một bên sân ngẩng đầu vừa nhìn vừa nhảy nhót, không lâu sau, chạy đến hành lang lầu hai xem, liền chỉ có thể nghe thấy thanh âm của các nàng. Tiểu Kiệt đến trong viện nhìn trái phải kiểm tra con Khổng Minh đăng của Ninh Nghị kia., Về sau vẫn phát hiện là mực đem một bên Khổng Minh Đăng ngâm ra một khe nhỏ, vì thế cẩn thận đem khe hở kia dán lại. Khi đốt lên, thì lúc này Khổng Minh Đăng cô đơn này rốt cuộc bay lên, gió đêm thổi tới lúc., Bị chém có chút lệch, sau đó bị một nhánh cây góc sân chặn lại, lơ lửng dưới nhánh cây kia không bay lên được. Trong bóng đêm, như là một cái đèn lồng nhỏ treo bên cạnh sân nhỏ.
Ninh Nghị và thê tử đứng trước cửa sổ nhìn đám người Tiểu Kiệt bên kia vò đầu, sau đó lại tìm đến gậy trúc, đâm lên cây. Nhưng cây cối kia vốn có chút cao, ba thiếu nữ bận rộn một hồi lâu vẫn không có kết quả. Cuối cùng vẫn là gió đêm thổi tới, Khổng Minh Đăng lắc lư, thoát khỏi tờ giấy cây cối, bay lên bầu trời.
Bốn phương yên tĩnh, đèn điểm lên trời, hòa cùng ngôi sao, đêm khuya rực rỡ mê người.
Có nửa buổi tối, Ninh Nghị vẫn ngủ chung một chỗ với Tiểu Kiệt.
Đối với gia đình giàu có, sau khi chính thê mang thai, tiểu thiếp mới là người bình thường nhất, thiếp thất thường thường cũng trong thời gian này mới có cơ hội tranh sủng. Bên phía Ninh Nghị, tình huống tự nhiên có chút sai lệch, lúc trước trong hoàn cảnh Hàng Châu khẩn trương như vậy., Nửa tháng này trở lại Giang Ninh, Tô Đàn Nhi mới thực sự có cơ hội thực sự an bài những thứ này, thai nghén của nàng đã hơn chín tháng, Ninh Nghị cảm thấy tình trạng của nàng quan trọng hơn, đối với Tô Đàn Nhi này tự nhiên cũng có chút cảm động, thế nhưng phần lớn thời gian vẫn là nàng kiên trì với Ninh Nghị nên ở bên cạnh Tiểu Kiệt.
Bên này Tiểu Kiệt làm cho người ta cảm giác có chút kỳ lạ. Lúc trước ở Hàng Châu một mình cũng đã nhận ra, gần đây những cảm giác này mới rõ ràng hơn. Về phương diện phòng sự việc nàng hầu như đều chịu làm, chỉ cần cảm thấy Ninh Nghị yêu thích, bất cứ chuyện gì cũng không cần nói., Mặt khác lại là một tiểu cô nương thuần khiết tới cực điểm, loại chuyện này lúc không lên tiếng, lúc khẩn trương liều mạng cắn môi, phát ra một chút thanh âm còn có thể đỏ mặt.
Nhu cầu đơn thuần về phương diện nhục dục Ninh Nghị cũng không quá mãnh liệt, hắn đã từng không thể yêu thích người nào, nhưng trải qua cuộc sống đỉnh cao, loại chuyện này đối với hắn mà nói không phải là cấm khu. Tuy rằng bản năng không đến mức dục vọng, nhưng phương diện nữ nhân, chỉ cần có gì cần, sự tình kỳ thật cũng đã trải qua, gặp qua, cảm thụ qua rồi.
Thật ra quan hệ giữa hắn và Tiểu Đình cũng đã hơn nửa năm. Lúc ở Hàng Châu, Ninh Nghị cảm thấy có lẽ là đang ở hoàn cảnh cực đoan, tiểu cô nương ra sức muốn an ủi mình. Về sau mới dần dần phát hiện, Tô Đàn Nhi lúc trước bỏ hôn., Trước khi đám gia đình đại hộ nhận giáo dục nên được tiếp nhận, nàng đại khái cảm thấy mình là nha hoàn và thiếp thất, chuyện gì cũng là điều mình nên làm, nhưng trong lòng nàng lại cực kỳ đơn thuần, hai người đã lột sạch sạch Ninh Nghị để nàng nhìn mình còn đỏ mặt., Sau đó là nhắm mắt cắn môi, có mấy lần Ninh Nghị nhẹ giọng nói với nàng vài câu, làm cho nàng cũng nói chuyện, cô gái chỉ là một mảnh mê ly nói lắp: "Nói, nói cái gì chứ..." Đầu óc trở nên hỗn loạn, căn bản không thể nói được gì.
Mọi người đang làm loại chuyện này, đối phương cái gì cũng làm, rất tích cực phối hợp rất nghe lời, nhưng trong lòng lại chỉ cảm thấy xấu hổ, có đôi khi Ninh Nghị không nhịn được sẽ sinh ra cảm giác thất bại, chính mình làm hẳn là không tính là quá tệ a.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Thật ra... là cảm thấy... rất thoải mái." Đợi đến lúc Ninh Nghị hỏi thật, Tiểu Hống không tránh khỏi mới có thể đỏ mặt trả lời một câu như muỗi, sau đó lại quan tâm hỏi. "Cô gia cảm thấy thoải mái không?"
"Ách... thoải mái..." Câu trả lời vừa rồi rõ ràng là cảm giác hôn nhau của hai tiểu học sinh lần đầu tiên, đối với cảm giác kỳ diệu bực này, Ninh Nghị cũng chỉ có thể thở dài một hơi, nhưng bình tĩnh mà nói, trong lòng hắn lại thích.
Thời tiết đã không lạnh, mặc cái yếm đơn bạc, quần tơ lụa, Tiểu Kiệt quen nghiêng người ôm một cánh tay của nó mà ngủ, cũng không ngại gặp phải chỗ nào của Ninh Nghị. Đôi khi Ninh Nghị quay đầu đi, trong ánh mắt có thể thấy được khóe miệng của nàng có nụ cười, rất là thỏa mãn cảm giác hạnh phúc, chẳng qua chỉ như một đứa bé đang cuộn mình ở bên cạnh hắn... giằng co với hắn.
Đối với Tiểu Kiệt mà nói, có lẽ đây mới là chuyện nàng thật sự thích.
Ngày thứ hai, khoản văn hội kia cuối cùng không hẹn Ninh Nghị đi. Mấy ngày sau, có liên quan tới sóng Ninh Nghị, Ninh Nghị không dám đến hẹn mà bắt đầu lan tràn khắp nơi trong đám người Giang Ninh Văn., Bởi vì có người cố tình thúc đẩy nên chuyện này cũng không có gì lạ. Ngược lại Tô gia cũng chịu một ít ảnh hưởng, bởi vì chuyện này, Sơn Trường Tô Sùng Hoa của thư viện còn cố ý tới đây nói cho Ninh Nghị nghe một phen. Ninh Nghị chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn, cuối cùng hắn đành hậm hực rời đi.
Lúc này Ninh Nghị nghĩ, đã không còn là Giang Trữ Thành những chuyện này hoàn toàn không liên quan đến mình. Phía nam một vùng, Phương Tịch vẫn dựa vào nơi hiểm yếu mà chống lại, tính toán thời gian, rất có thể bộ đội của Lưu Tây Qua đã tiến vào trong núi., Bên kia Đồng Quán thì bắt đầu cân nhắc thu binh lên bắc, Ninh Nghị cũng đã chính thức cân nhắc việc mình tự đi đến kinh thành thì có thể làm được gì. Trong khoảng thời gian này, Khang hiền tìm hắn một lần, hỏi hắn có muốn cân nhắc xem có nên quản lý một phần sự việc nằm ngoài dự liệu của Ninh Nghị hay không.
"... Nguyên vốn là một nha môn nho nhỏ chắp vá lại, sự tình nhiều, cái gì cũng có thể nhúng tay vào, rất thiếu người. A Quý ở trong này hỗ trợ, nghe nói người không hai lại cực kỳ tôn sùng ngươi, hắn chính là môn hạ đệ tử của Tần Công., Gần đây cũng muốn lên kinh. Các ngươi vừa lúc có thể phối hợp hô ứng... Mặt khác, đoạn thời gian kế tiếp, có thể sẽ hợp tác với nhân sĩ Lục Lâm một chút, ngươi vừa vặn quen thuộc những thứ này, trên giang hồ lại có đại danh Huyết Thủ Nhân Đồ, người nghe thấy thương tâm mà rơi lệ., Khục khục... Không ngại đến đây nhập bọn, giúp một chút được không? Bởi vì thế cục phía nam đã đại khái định ra, Bắc Phạt không thể bị ngăn chặn chân sau, kế tiếp có thể sẽ nhìn chằm chằm vào một nơi như Lương Sơn Đào, ngươi đã từng giết người của bọn họ, cũng coi như là có quen biết với bọn họ, nếu có hứng thú, không ngại công tế tư một chút..."