Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong những ký ức sau đó của Chu Quân Võ Môn, tiết xuân trong võ triều Cảnh Hàn mười năm này, cuộc sống của Võ Triều hết sức không thuận lợi. Học thức lấy vật vừa mới dâng lên dã tâm hừng hực đã bị đập một gậy vào đầu., Nghiên cứu thuốc nổ không có tiến triển gì, lại còn nổ tung, luôn luôn không quản phụ thân hắn cấm túc hắn ở vương phủ, không được phép ra khỏi cửa., Một loạt lão sư thao túng cách thức sư phụ suốt ngày là thuật điêu luyện hèn mọn cỡ nào, chính là học vấn ti tiện xảo trá, phò mã gia gia lần này cũng không đứng về phía ông, về phần cả ngày bị gả cho trong nhà làm phiền lòng lại có rất nhiều tỷ tỷ không thực tế tưởng tượng, càng không có khả năng trở thành minh hữu của cả nước ông.
Tiểu vương gia mới mười ba tuổi, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn tìm được phương hướng để phấn đấu một phen, lại bị thế giới xung quanh dội một gáo nước lạnh, đả kích hắn cũng rất lớn.
Thật sự là rất mệt mỏi, cảm giác sẽ không yêu thương nữa...
Đương nhiên, phiền não của thiếu niên Quân Vũ cũng không kéo dài quá lâu. Mùa xuân này ảnh hưởng tới hắn, sau này cả đời đều quá lớn. Khi xuân cuối, sư phụ từ Hàng Châu bên kia trở về, hắn bởi vì cấm túc nên không cách nào ra ngoài bái phỏng., Nhưng không lâu sau, đại khái là gần đến ba tháng trung tuần, sư phụ tới đây một lần Vương phủ, mặc dù vẫn chưa nói chuyện với phụ vương, nhưng bởi vì quan hệ của phò mã gia gia, nên hắn tạm thời có thể ra khỏi cửa, cấm túc lệnh cũng có thể giải trừ.
Lúc này trong đám văn nhân, đối với xưng hô sư trưởng thật ra tương đối chú ý. Trong vương phủ truyền thụ cho Chu Quân võ nghiệp phần lớn là đại nho mà Giang Trữ mang theo, nhưng ở bên Chu Quân Vũ này, đối với những người này vẫn gọi là lão sư tương xứng với nhau., Mà hắn đối với Ninh Nghị, sau khi thích vật lý thì gọi là sư phụ, giữa hai thứ có sự khác biệt rất lớn. Tuy rằng vì một thời gian dài nay Ninh Nghị không ở Giang Ninh nên kiểu xưng hô này cũng không phải lúc nào cũng có thể treo trên miệng, nhưng các loại sự khác biệt trong những chi tiết nhỏ có thể biểu hiện ra ngoài.
Những khách khanh trong vương phủ đều có thân phận địa vị, dưới áp lực của Khang hiền thì không có gì để nói, thân phận phò mã của Khang hiền, hơn nữa học vấn của bản thân cực kỳ sâu, chỉ là không có công danh mà thôi. Nhưng Ninh Nghị mới chỉ có hai mươi thanh niên đứng đầu một người., Cho dù tư duy nhanh nhẹn thiên phú kinh người, có thể nắm được danh hiệu đệ nhất thiên tài của Giang Ninh, thì cũng chỉ là trên con đường thi từ mà thôi, nếu nói học vấn thẳng thắn, sẽ không ai cho rằng mình không bằng Ninh Nghị.
Bởi vì việc này, năm ngoái năm ngoái, trong vương phủ có Trương Thụy, Lý Đồng hai tên khách khanh đã từng đi tìm Ninh Nghị. Lần đó vừa vặn gặp thích khách ám sát dòng dõi Tần Tương, Ninh Nghị ra tay độc ác dọa hai người này sợ hết hồn., Hai người này lập tức im hơi lặng tiếng. Nhưng sau khi Ninh Nghị rời khỏi, tiểu vương gia ngày càng yêu thích những công tượng kia, các loại tình cảm trong khách khanh vương phủ lại bộc phát, mỗi lần giảng bài khuyên tiểu vương gia ghìm cương ngựa trên vách núi, đọc sách phải đọc đạo Thánh hiền, nhưng Chu Quân Võ nào chịu nghe.
Đương nhiên, tính tình của tiểu vương gia vẫn tốt, ở trước mặt lão sư khúm núm gật đầu thụ giáo, quay đầu đi làm chuyện của mình. Hắn tôn trọng chỉ là thân phận lão sư, nhưng không phải là bản thân lão sư. Một đám lão sư đã từng theo Khang Vương gián ngôn, nhưng Chu Ung cả đời làm phú quý nhàn rỗi, lại biết nhi tử nhà mình cho dù học được cái dạng Khang hiền như vậy cũng không có ý nghĩa gì., Nếu như học vấn thật sự cao, muốn làm một phen đại sự lại không có cửa báo quốc, ngược lại trong lòng hậm hực, liền không quản nữa. Nếu không phải xảy ra chuyện thuốc nổ, hắn ngược lại vui vẻ được với nhi tử nhà mình có chút ác ý nhàm chán, so với một người con gái hoài chí tốt hơn nhiều.
Lần này Ninh Nghị trở về, bởi vì Chu Bội, Quân Vũ bên này có một ít dị động, khách khanh trong vương phủ cũng đã nhận được phong thanh, thương lượng đến lúc Ninh Nghị tới cửa muốn tỷ thí kinh điển học vấn hắn một phen., Khiến cho Vương gia và tiểu vương gia đều có thể thấy rõ sự không đáng tin của người trẻ tuổi này. Đương nhiên cho tới bây giờ mọi người cũng không có khả năng khinh thường Ninh Nghị, nhưng mặc dù Ninh Nghị thân mang võ nghệ, lúc trước ở trên đường lớn tru sát thích khách, lúc này lại đã trở về cả một đời tại Hàng Châu cửu tử địa, trong mắt những người đọc sách này võ dũng vẫn chỉ là tiểu đạo mà thôi. Một đám trung niên chú trọng tự tin vào kinh văn của Thi Văn, muốn xoay chuyển Ninh Nghị cũng không thành vấn đề.
Bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng phương diện này, sau khi Chu Quân Vũ nghe được, cũng có chút chờ mong. Nhưng sau khi Ninh Nghị nhận được lời ủy thác của Chu bội, chỉ thông qua Khang hiền bên kia gọi Quân Vũ ra ngoài cửa., Một đám khách khanh hạ thiếp chiến cũng không có. Mấy ngày sau, thầy trò đi dạo vài vòng trong thành Giang Ninh, Chu Bội cũng nhân cơ hội này ra ngoài đi dạo cùng. Nàng vốn rất mong đợi Ninh Nghị thuyết phục được Quân Vũ không nên làm những chuyện nguy hiểm kia, nhưng Ninh Nghị dẫn Quân Vũ đi chuyển lại chỉ xuất hiện ở một vài bến tàu., Các loại nơi như xưởng, giảng cho hắn thủy xa, giảng về sự phát triển của máy dệt vải, các loại máy móc tinh xảo, vân vân, không đều đặn... Ninh Nghị ngày thường đã từng nói qua những thứ này với Quân Vũ, trước mắt chẳng qua là nói tỉ mỉ tỉ mỉ hơn mà thôi.
Đi dạo như vậy suốt ba ngày, chạng vạng tối đưa đôi tỷ đệ này trở về, sau khi Chu Bội tiến vào vương phủ lại len lén chạy ra ngoài, bắt đầu oán giận Ninh Nghị kéo đến ven ngõ hẻm bên cạnh vương phủ: "Tiên sinh đã đáp ứng ta muốn làm cho quân Vũ rời xa những chuyện nguy hiểm kia hăng hái hướng lên trên, sao bây giờ lại nói với hắn những chuyện này..."
Ninh Nghị nở nụ cười: "Đương nhiên ta có dụng ý của mình."
"Nhưng mà, tiên sinh làm vậy sẽ chỉ khiến Quân Vũ hắn càng thêm thích cách thức vật học đó a, nói không chừng mấy ngày nữa hắn lại bắt đầu làm thuốc nổ, tiên sinh sao ngươi có thể làm như vậy, Quân Vũ nếu..."
Thiếu nữ oa oa sốt ruột, cau mày nói một tràng dài, khí chất nàng xưa nay tuy coi như cao nhã ung dung, nhưng lúc này nhìn lại, nếu chỉ luận hình tượng thiếu nữ, đầu có chút lớn, cằm nhọn, thân hình hơi mỏng, giống như một con gà mái đang dốc sức liều mạng nói chuyện. Ninh Nghị nghiêng đầu nhìn nàng một hồi, một ngón tay búng lên trán, thiếu nữ "Vù" sửng sốt, chớp mắt một cái liền không nói gì.
"Ta có cách, quận chúa trông là được rồi, không nên chất vấn nhân sĩ chuyên nghiệp."
Ninh Nghị phất phất tay, đã rời khỏi ngõ nhỏ. Trên thực tế, không giống với Quân Vũ nghe lời, ngày thường Chu Bội đối với Ninh Nghị không phải thái độ tin phục tuyệt đối. Đương nhiên, đây chỉ là biểu tượng, tiểu quận chúa là người cực có chủ kiến, mặc dù trong lòng đã thừa nhận bản lĩnh của Ninh Nghị., Ngày bình thường nên nói, nên hỏi thì chất vấn vẫn là nói ra đầu tiên. Thái độ của Ninh Nghị đối với dạng này thật ra rất tán thưởng, vì người thượng vị không thể chỉ có thầy còn nước, về phương diện này, tiểu quận chúa tốt hơn so với Quân Vũ làm.
Đương nhiên, ngày thường nếu Chu Bội không giữ được thể diện mà biến thành càn quấy, Ninh Nghị cũng sẽ không khách khí cầm đồ vỗ vỗ đầu nàng. Nhưng khi đó Chu Bội coi như là loli, một năm không gặp, lúc này đã là khí chất thiếu nữ chiếm rất nhiều, động tác này có vẻ hơi mập mờ. Chu Bội ở trong ngõ hẻm đỏ mặt hồi lâu., Cuối cùng vẫn dậm chân một cái quay về. Một năm qua nàng đã ngừng học nghiệp, trong nhà có rất nhiều áp lực đối mặt với hôn nhân, tuy vẫn luôn kéo dài, nhưng các loại giáo dục trước khi kết hôn đã thành bài tập chủ yếu trong mỗi ngày, lúc này trên đầu bị gõ một cái, không tránh khỏi nâng cằm suy nghĩ lung tung một hồi.
Ngày hôm sau, Tiểu Vũ, Ninh Nghị và Quân Vũ, Chu Bội ngồi một buổi sáng ở Ức Lam cư. Chọn một cái ghế bên cửa sổ, lấy giấy và bút mực, một mặt nghe tiếng mưa, một mặt để cho Quân Vũ nói qua một ít cấu tứ và suy nghĩ của hắn. Nha hoàn và tùy tùng ngồi xuống xung quanh., Chu Bội rất thục nữ đeo khăn che mặt, vừa gặm cái miệng nhỏ dưới khăn che mặt, vừa ùng ục nhìn lén động tĩnh nơi khác. Kỳ thực Ức Lam cư trang trí tương tự như nhà bếp ở hậu thế, mỗi vị trí đều do bình phong, hoa cỏ ngăn cách., Tầm mắt chỗ nào cũng không rộng, nhưng có một loại khoái cảm nhìn trộm người khác, thanh âm ti trúc nhạc khúc truyền đến lúc, rất có loại cảm giác rất giống một đám người du lâm lâm lâm, kết hợp nhã trí cùng tục khí rất tốt.
"...Kỳ thực, muốn bay lên trời, cấu tứ có thể có vài loại, bắt đầu từ hiện tại có suy nghĩ, chia làm ba loại là được rồi: diều, diều, nhị đá chân, Khổng Minh đăng, chúng ta đều có thể vẽ ra..."
Ninh Nghị và tiểu đệ nhà mình ở bên cạnh viết tranh nội dung tự nhiên vẫn là chuyện nàng quan tâm nhất. Bọn họ tán gẫu làm sao mới có thể bay lên trời: Đối với chuyện này Chu Bội có chút bất đắc dĩ, nàng biết rõ sau khi biết rõ đặc cách của Quân Vũ học là có một ngày có thể bay lên trời., Nhưng tiểu đệ nhà mình nghĩ suông như vậy là đủ rồi. Hôm nay Ninh Nghị làm sư phụ còn rất chú ý thảo luận với tiểu đệ, trong lòng nàng cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhưng tình huống phát triển có chút quỷ dị, bên ngoài rơi mưa, bên trong tửu lâu mơ hồ có tiếng ca khúc, Ninh tiên sinh lại thực sự ở đó vẽ nhiều vài thứ. Lục tục từ cấu tạo cùng nguyên lý cấu kết, khả năng bay lên trời... Phi Thiên? Nơi nào lại có khả năng như vậy, cũng không phải thần tiên. Nhưng Ninh Nghị lại nói kỹ càng, sau khi nói kỹ, Chu Bội nhìn những hình vẽ kia, trong lòng lại mơ hồ cảm thấy đây thực sự có khả năng bay lên.
Có khả năng nhất, đương nhiên là một Khổng Minh đăng to cỡ cái rổ treo lơ lửng, còn cái kia có hai đôi cánh đồ vật càng thêm phức tạp, nhưng mà đây là từ trong diều biến hóa ra, nguyên lý cơ bản, Chu Bộ lại có thể nghe hiểu một ít, nếu như lớn lớn nhỏ mưa giấy có thể bay lên trời, cái này... có phải hay không cũng có khả năng đấy.
Ý niệm như vậy chỉ thoáng xẹt qua trong đầu, làm cho nàng buồn bực chính là sau khi tiểu đệ nghe xong những thứ này, sợ rằng càng thêm mê hoặc, sẽ trở thành một gã thợ thủ công. Ninh Lập này... Ninh tiên sinh... không nói lời hứa!
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Sau đó, nàng nghe thấy Ninh Nghị bắt đầu nói với Quân Vũ một số thứ khác.
"... Trong mấy ngày nay, ta dẫn ngươi đi xem máy dệt vải, nhìn bánh xe trên bến tàu, nhìn xe nước, xem in ấn, những thứ này vẫn đang phát triển, máy dệt hiện giờ có hơn một ngàn sáu trăm linh kiện., Hiệu suất tăng gấp năm lần so với hai trăm năm trước, so với máy dệt nguyên thủy nhất ngàn năm trước, phát triển không chỉ mấy chục lần. Xe nước phát triển đến gấp hai đến ba lần, cũng càng thêm kiên nhẫn., Bản điêu khắc đã làm càng ngày càng tốt, sư phụ cũng càng ngày càng thuần thục, bây giờ chữ viết còn có vấn đề rất lớn, nhưng đương nhiên có đường phát triển, chỉ cần tìm được tài liệu sống còn phải dùng nhiều hơn, lúc nào có thể tìm được, nếu cứ tiếp tục như vậy, hẳn chỉ là vấn đề thời gian..."
Sau tấm khăn che mặt, Chu Bội bĩu môi, Quân Vũ Tắc ra sức gật đầu. Ninh Nghị cười cười: "Nhưng mà... thời gian hơn hai trăm năm, ngươi có biết là có bao nhiêu người đang làm cái này không?"
Hắn dừng một chút: "Có một Giang Nam dựa vào tạo nghiệp để kiếm cơm, ít nhất cũng mấy chục vạn người, hơn hai trăm năm qua, tổng cộng đã trải qua bao nhiêu đời người. Mọi người đều dựa vào dệt vải mà sống, có thể dệt nhiều hơn một chút, thì có thể kiếm nhiều tiền hơn., Sau khi tác phường hưng thịnh, những nhà giàu như Tô gia, ít nhất cũng phải nuôi mấy thợ thủ công hỗ trợ sửa lại máy dệt vải. Nhiều năm như vậy, hiệu suất nhiều người như vậy, hiệu suất tăng lên năm lần, có người cả đời cũng chỉ thoáng cải tiến một ít linh kiện nhỏ trong đó..."
Quân Vũ hoang mang nhăn mày lại, Ninh Nghị thở dài: "Kỳ thật những người nghiên cứu và cải tiến đều là người ngốc, người thông minh thật sự, chỉ cần có vài phương pháp thì đều đi học. Dù sao mọi thứ đều là hạ phẩm, chỉ có đọc sách mới có khả năng học được, ai lại nguyện ý trở thành một công tượng chứ. Nhưng những người dấn thân vào nghề này, cho dù là người ngốc, chúng ta giả thiết có một ngàn người... Quân Vũ, ngươi cảm thấy một mình mình mình lợi hại hơn một ngàn người sao?"
Quân Vũ chần chờ một chút rồi lắc đầu.
"Trước kia ngươi còn nhỏ tuổi, bây giờ ngươi đã mười ba, cho dù không thể thành gia, cũng có thể lập chí, những thứ này có thể nói cho ngươi biết." Ninh Nghị đặt một tờ giấy vẽ khí cầu bên người trước mặt Chu Quân Vũ: "Đây là biện pháp đơn giản nhất mà bây giờ chúng ta định ra.", Có mấy vấn đề phương diện, ngươi phải giải quyết. Dùng dây thừng dạng gì, dùng nhiên liệu dạng dạng gì, dạng nào ổn định nhất là khống chế hỏa diễm lớn nhỏ nhất. Hỏa nhất định phải đủ lớn, nhưng dùng để đốt lại không thể quá nặng, dùng làm vải hướng dẫn của khí cầu này, nhất định có thể phong kín., Hơn nữa nhiệt độ có thể kháng cự hoả, không thể phá, một khi phá, cho dù là một lỗ nhỏ, người ở trên đều sẽ mất mạng. Những thứ này bất cứ thứ gì cũng cần sự phụ trợ khác biệt, chỉ là tạo ra loại vải vóc dễ dùng đến, có thể ngươi cũng phải bận rộn cả đời trong ngành dệt. Mà phía trên dùng dây thừng., Ngươi cũng biết rồi, chỉ là cách biên pháp dùng dây thừng treo trên bến tàu, đều liên quan đến hiệu suất bánh xe, là rất coi trọng... Cái khí cầu nóng này không thể khống chế phương hướng bay, một mình ngươi, thời gian cả đời, có thể làm được sao?"
"Vậy... Vậy phải làm sao bây giờ..." Sắc mặt Quân Vũ đã trở nên nhăn nhó. Chu Bội đứng bên cạnh sửng sốt một lúc lâu, nhìn Ninh Nghị trợn tròn hai mắt. Lúc này nàng mơ hồ đoán được Ninh Nghị muốn nói gì.
Ninh Nghị nghiêng nghiêng đầu, nhìn đứa bé trước mắt lộ ra nụ cười mê hoặc lòng người: "Ngươi còn nhỏ, lúc đầu ngươi thích thứ này như thế nào, cũng chỉ cảm thấy thú vị. Nhưng trên đời này không có chuyện vui vẻ là có thể thuận tay làm được. Kế tiếp ta muốn nói cho ngươi, ngươi có thể dùng mấy năm để suy nghĩ một chút, bởi vì ta có thể sẽ phải đi kinh thành, không có thời gian lại dạy cho ngươi những thứ này..."
"Tỷ tỷ của ngươi vẫn luôn hy vọng sau này ngươi có thể trở thành một đại nhân vật, lập tâm vì thiên địa mà thái bình, thế nhưng không có khả năng, tuy ngươi nhỏ, kỳ thật cũng biết điểm này, Khang Vương điện hạ cũng hiểu, cho nên hắn chưa bao giờ quản ngươi. Nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi phải học cách để tương lai ngươi có thể làm được việc đó., Học vấn về thợ thủ công, một chút vấn đề cũng không có, tương lai ngươi có thể có tiền, có quyền, ngươi có thể lôi kéo một đống người thông minh, ngươi có thể để cho bọn họ có mục đích đi làm đủ loại chuyện, chỉ cần ngươi có thể tổng cộng đại cục, chỉ cần ngươi có thể ôm quyền., Nắm chặt phương hướng, thời gian làm ra những thứ này, có thể rút ngắn gấp mười gấp trăm lần. Vậy đầu tiên, ngươi phải học làm vương gia thông minh, học cách làm sao để càng nhiều người làm chuyện tương tự với ngươi. Ngươi rất thông minh, nếu ngươi thật sự hứng thú, trong vương phủ có rất nhiều người có thể dạy ngươi chuyện này..."
Nói đến chuyện phải tới kinh thành, Ninh Nghị nghiễm nhiên có một loại cảm giác vô cùng ngưng trọng, gần như ngay lúc đó, cảm xúc của Tiểu Quân Vũ dâng trào đã quyết định làm xong. Mà mấy tháng sau đó, một loại sứ mệnh cảm giác như thế nào đó mấy năm mới từ từ chồng chất trong lòng hắn: Có một số việc, có lẽ sư phụ cũng không làm được, nhưng hắn lại có thể đi làm được.
Đây là lời nói sau. Mà lúc này, Chu Bội của quận chúa quận chúa bên cạnh lại càng khâm phục Hoa sen rực rỡ của đối phương. Ngày hôm nay xem như tạm thời giải quyết chuyện Chu Quân Vũ, buổi chiều trở về Tô gia, lại nghe Hạnh Nhi kể, buổi sáng có mấy nho sinh dắt tay nhau tới cửa bái phỏng, đều là văn nhân rất có danh tiếng ở Giang Trữ, trong đó có một vị là khách khanh vương phủ., Bọn họ mời Ninh Nghị tham gia hội văn hai ngày sau. Văn hội này khác với những người trẻ tuổi cố gắng bộc lộ tài năng, đều là những nho sinh công trạng thâm hậu, đàm luận thi từ, luận văn, ôn chuyện thời sự. Mấy người chờ Ninh Nghị nửa buổi sáng thấy hắn không có mặt, liền để thiệp mời lại.
"Không đi."
Ninh Nghị liếc nhìn thiệp mời, thấy không có "Ngươi nhất định phải tới nếu không giết cả nhà ngươi" thì ném sang một bên, ném sau đầu.