Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trời xuân ba tháng, oanh phi thảo dài, trong Giang Ninh thành, thời điểm tốt nhất là mùa xuân ý dạt dào.
Thanh minh đã qua, mưa cũng chưa đến, trong ngày đông giá rét, đến lúc này đã hoàn toàn tản đi. Trong mùa trăm hoa đua nở, nước sông Tần Hoài cũng đã ấm lên, ngoài thành đúng là tiết tốt nhất, đầu Bạch Lộ châu một vùng., Mỗi ngày đều có rất nhiều người ra ngoài dạo chơi xuân du, tụ hội tụ tập, người đi lại xôn xao, tụ hội của văn nhân mặc khách cũng không ngừng, đây là mùa xuân, sau khi nguyên tịch là thời gian thích hợp nhất để tụ hội đi du lịch. Cho dù thiên công không làm đẹp, mưa xuân liên miên., Mọi người đều có thể tìm được một ít vườn cây phong cảnh ưu mỹ, ngâm thơ giao hữu, mưa xuân trong suốt rơi vào giữa màu đỏ ngọc bích, làm nổi bật nét đẹp thi tình họa ý, biểu hiện ra trước mặt nữ tử tâm nghi, trong lúc lơ đãng, lại còn truyền ra một đoạn đoạn tình cảm giai thoại.
Đoạn thời gian này cũng là khoảng thời gian náo nhiệt nhất ở Giang Trữ, Tần Hoài phong mạo, phấn vàng mười dặm, sau ngày đông giá rét, vạn vật sống lại, đây cũng là đoạn thời gian thích hợp nhất để mang theo danh tiếng, dùng miếu thờ phu tử., Ô y hẻm dẫn đầu là phồn hoa, thanh lâu sở quán một nhà lúc này cũng chính là trung tâm các loại hoạt động của Giang Trữ, văn nhân tụ hội, thương hội khách, quan viên tiếp đón, không thể rời khỏi thế tục mười trượng mềm ửng, cũng làm cho lúc này dung mạo Giang Trữ này tôn lên càng làm cho người ta cảm thấy hứng thú.
Sau khi Đồng Quán thu hồi Hàng Châu, vốn tưởng rằng Giang Nam kinh tế bị quấy nhiễu sẽ lại lần nữa ấm áp. Lúc trước Giang Ninh nhận được đều là ảnh hưởng tương đối ẩn tính, lúc này vùng Hàng Châu thu hồi. Tuy nói nắm giữ vùng Hàng Châu, nhưng cao tầng Giang Nam hệ thống kinh tế không thay đổi nhiều, nhưng một số thế gia., Lần này trong loạn cục, cự thương đã nhận lấy trùng kích cực lớn, trong lúc trăm người đang hưng phấn, đã cho thêm càng nhiều người có cơ hội xuất đầu. Những người mới trái lại thay thế hệ thống kinh tế vốn được truyền vào càng nhiều sức sống. Ít nhất một vùng Giang Trữ, khách thương nhân lui tới từ Nam Bắc, bởi vậy ngược lại càng có thêm nhiều người.
Ninh Nghị cũng không tham dự vào những chuyện này nữa.
Sau khi Giang Trữ trở về, chuyện quan trọng nhất thực ra chỉ là thai nghén của Tô Đàn Nhi mà thôi. Sau chuyện không may xảy ra, rất nhiều loạn cục trong nhà Hàng Châu, đến lúc này nhìn lại, thật ra đã rối loạn như thằng hề nhảy nhót, coi Ninh Nghị như là rối loạn., Tô Đàn Nhi trở về, phòng lớn bên này cũng đã thu phục mất địa, đương nhiên, trong phòng hai phương ba vẫn sẽ có "Mọi người đều là người một nhà, ngươi có thể làm gì ta", loại người này rơi vào tay Tô Tỳ Hưu, chỉ sợ cũng sẽ không có bao nhiêu nhân quả tốt để ăn.
Đối với những chuyện này, sau khi trở về nhà mấy ngày, đầu tiên là Tô Bá Dong bắt đầu hành động, sau đó lão thái công Tô Việt tìm một đám lão nhân trong nhà nói chuyện, toàn bộ thế cục của Tô gia từ mạch nước ngầm cuồn cuộn chuyển hướng sang gà bay chó chạy, đã bước đầu hình thành hoàn cảnh tranh văn cơ sở cho hậu thế cung. Tuy nhiên Tô Đàn Nhi cũng không tham dự vào trong đó, nàng đã thai nghén chín tháng, tháng cuối cùng an thai, cho dù muốn suy nghĩ nhiều, Ninh Nghị cũng không được phép.
Về phần Ninh Nghị, lúc này đương nhiên sẽ không tham dự vào chuyện nhỏ này nữa, rất nhiều người muốn tới bái phỏng Tô Đàn Nhi, cũng đều bị hắn trực tiếp ngăn cản đuổi đi rồi. Trong một năm qua, hắn đã làm rất nhiều chuyện ở Hàng Châu, có sự nhuộm đỏ của Tô Văn Định Tô Phương, cũng có lần về nhà này mang đến rất nhiều mối quan hệ, trong mắt rất nhiều người, đã là người khó có thể đoán trước được.
Đa số mọi người là đã biết thanh danh của hắn từ hơn một năm trước. Ô gia chết trong tay hắn, đã mất đi phân nửa gia sản. Trong mắt những người xung quanh, chỉ có Ô gia khiêu khích Tô Đàn Nhi mới khiến hắn phải ra mặt., Thuận tay đánh gãy hai chân Ô gia, lúc này còn nói đám người trực diện Hàng Châu, ngay cả các loại bảo vật như Thất Phật thạch cũng chịu thiệt thòi trước mặt hắn... Chuyện cây cọc gỗ, thật sự không gặp nhiều lắm, nhưng bây giờ cũng không còn ai hoài nghi nữa.
Bất quá thanh niên hai mươi hai tuổi, lúc này ở trong mắt người khác, đều cảm thấy một loại khí thế không giận mà uy. Hắn mặc kệ chuyện phối hợp với những thanh danh kia, cũng chính hợp với người thiện công động trên chín tầng trời, người thủ hộ giấu mình dưới đất. Loại cảm giác này, có lẽ ngay cả Tô Bá Dong và Tô Tô Tô càng không nhất định có. Trước mắt Tô gia, không ai muốn nhàn rỗi thư thái tra xét hư thực của hắn, tất cả mọi người đều hiểu rõ hậu quả này chỉ sợ không ai chịu nổi.
Đương nhiên, vô luận Ninh Nghị bây giờ cho người ấn tượng như thế nào, chỉ cần có khả năng, có dư lực, Tô Bá Dong cũng không có khả năng để hắn ra mặt thu thập tàn cuộc này. Dù sao hắn cũng ở rể Tô gia, mặc dù bây giờ vị trí Tô gia của hắn có vẻ vi diệu phức tạp, nhưng hắn đã không nói gì., Thân phận ở rể, tốt nhất vẫn nên bảo trì cho tốt. Trên thực tế, thời đại gia đình, mặc dù nói bây giờ mọi người cảm thấy hắn rất lợi hại, nếu nói thật, ở nhà mình, cũng không có khả năng sợ hoặc sợ hãi hắn đến trình độ nào.
Trên lịch sử, ít nhiều làm quan có thể đối chính địch tàn nhẫn, có thể tâm ngoan thủ lạt, thường thường bị gia đình mình giày vò đến không có cách nào. Thí dụ như ngươi làm quan, thân thích tới đầu nhập, ngươi nhất định phải nuôi bọn họ, cho bọn họ ăn, cho bọn họ một con đường ra, trong nhà có người tới đòi tiền, ngươi nhất định phải cho, thiếu cũng không được, mọi người trở về tuyên dương, ngươi bị vạn người phỉ báng, quan không thể làm được.
Cũng có rất nhiều người muốn làm thanh quan, mình hai tay áo thanh phong, nhưng không lo được quê hương người ta, người quê hương chỉ cảm thấy hắn keo kiệt vô số điển tịch mất tổ, trước kia bị chính địch công diệt sạch, cuộc sống sau này bị người nhà bán đứng vẫn còn rất căng thẳng... Nho học phát triển..., Gia thiên hạ phát triển hơn ngàn năm, tóm lại chính là cái dạng này, các loại quan hệ can thiệp. Người làm quan lớn đều không có khả năng tự do, Ninh Nghị lợi hại là, tự nhiên không ai tin hắn dám động đao với người trong nhà, nhiều lắm thì mọi người đừng ép hắn quá mức. Tỳ rể tổng thể lại là ở rể.
Mặt khác, sau khi vợ chồng Ninh Nghị trở về đã cho Tô gia một liều thuốc trợ tim. Tiết gia, Ô gia động tác rốt cục cũng ngừng lại, bọn họ dĩ nhiên chiếm tiện nghi, lúc này ngược lại muốn tìm hiểu thực hư của đám người Ninh Nghị. Tiết Tiến cũng tốt., Ô Khải Long cũng tốt, người hơi có chút quan hệ cũng đã đưa tới Tô gia một bài viết, mời Ninh Nghị tham gia yến hội, Thi Hội, đủ loại danh mục. Đám người Huấn Dương Dật cũng mượn danh tiếng Lan Lan vài lần mời, Ninh Nghị cũng từ chối toàn bộ.
Thái độ mặt mũi của hắn thế mà lại khiến Tô Bá Dong cảm thấy có chút đáng tiếc, nói với Tô Đàn Nhi có phải là lời mời của đám người Kính Dương Dật hay không thì vẫn phải đồng ý. Dưới cái nhìn của hắn, Tiết gia Ô gia có lẽ không cần phải để ý tới, mặt mũi của Kính Dương gia vẫn phải cho đấy. Tô Đàn Nhi cũng không muốn để ý tới, chỉ nói: "Phụ thân, con đang an thai, còn nói những lời này cho tướng công nghe, hắn sẽ rất tức giận."
"Nhưng mà..." Rõ ràng là con gái cường thế, nghênh đón con rể. Hiện tại con gái này lại trở nên có chút sợ phu quân của mình. Bộ dáng này khiến Tô Bá Dong có chút bất đắc dĩ.
Ngày thứ hai sau khi về nhà, Ninh Nghị và Tô Hương Nhi liền tuyên bố Tiểu Bồng chính thức đi qua cửa, đây là tuyên bố địa vị của Tiểu Kiệt tại Tô gia. Ninh Nghị là thân phận ở rể, nhận Tiểu Đình làm tiểu thiếp, có chút kỳ quái, nhưng cơ bản cũng không ai đưa ra dị nghị gì. Trong sân lớn ở phòng bên này., Tiểu Kiệt cũng có chút điệu thấp, quan hệ với hai tỷ muội vẫn như cũ rất tốt, chuyện ngày thường cũng không thay đổi nhiều. Dù sao trước kia bọn họ cũng chỉ là nha hoàn quản sự, lúc này nhiều lắm là tháng tính bạc cộng, ở bên ngoài có thể cáo mượn oai hùm, nhưng Tiểu Kiệt ngược lại không quản sự ở bên ngoài nữa. Nàng không muốn cho Ninh Nghị thêm phiền toái nữa.
Mà ở bên phía Ninh Nghị, hắn có chút cố tình không muốn để loại chế độ thê thiếp này chênh lệch quá nhiều trong sân. Đương nhiên, trong lòng Tô Đàn Nhi và Tiểu Đình đều có quy củ, hắn không có khả năng phá vỡ loại quy củ này, nhưng ít nhất trong khoảng thời gian gần nhất này hắn không thể phá vỡ được., Hắn đối đãi với Tiểu Dã, rất nhiều lúc giống muội muội mà không giống tiểu thiếp. Loại tình hình này có chút vi diệu, Tô Đàn Nhi cảm thấy kỳ quái, âm thầm phỏng đoán tâm tư phu quân, Tiểu Kiệt cũng sẽ cảm thấy tình huống phức tạp, đây là thời gian tu luyện của ba người, cuối cùng sẽ biến thành như thế nào, tự nhiên khó nói.
Hầu hết thời gian, Ninh Nghị vẫn ở nhà cùng Tô Đàn Nhi. Nói chuyện phiếm, đi tản bộ, có lúc lại cắt một ít hoa quả, hoặc là cùng nàng đánh cờ năm ván. Lúc này nàng đã sắp sinh con, thể lực suy nghĩ cũng không dễ tiêu hao quá nhiều. Có đôi khi Ninh Nghị cũng kể cho nàng nghe một số chuyện xưa, hoặc là nằm trên giường cầm tiểu thuyết đọc cho nàng nghe, có lúc thậm chí còn khẽ hừ một hai bài.
Hắn là người có tư tưởng hiện đại, đối với loại chuyện này cũng không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng ở võ triều, lại có mấy nam nhân sẽ làm bộ dạng này bên cạnh thê tử mang thai, nói là hát khúc gì đó vì nương tử nhà mình., Đó là chuyện mà nam nhân cực kỳ phóng đãng, bản thân lại ưa thích xem kịch. Mà trong tình huống như vậy, trong lòng tin tưởng nam tôn nữ ti không có loại ý nghĩ này biểu hiện ra ngoài, cảm giác căn bản không giống nhau, có một lần Ninh Nghị ra ngoài lấy đồ, khi đi vào có thể nhìn thấy Tô Đàn Nhi luôn kiên cường đang lau nước mắt, sau đó nhìn hắn cười, Ninh Nghị bĩu môi.
"Đây là làm gì a..."
"Ta đang nghĩ... Có mấy nam nhân sẽ vì nương tử của hắn mà làm ra bộ dáng này..."
"Ta lười đi ra ngoài, ngươi cũng không muốn xã giao, chỉ là chút chuyện nhỏ... điệu bộ của ngươi, không nên để tâm tình nổi lên..." Hắn cầm khăn mặt lau mặt cho Tô Đàn Nhi, Tô Đàn Nhi kéo tay hắn để ở ngực: "Lại ấm vừa ấm, vẫn luôn không hề sa sút."
Đi ra ngoài khá cố định luôn sáng sớm mỗi ngày, chạy một vòng quanh tiểu lâu của Tần Hoài Hà, thoáng nói chuyện với Vân Trúc Cẩm Nhi, đã lâu không có cuộc sống thanh nhàn như vậy., Loại cảm giác này ngược lại làm cho người ta cảm thấy đã lâu không gặp. Lúc này hai người cũng đã biết tin Tô Đàn Nhi có thai, nhưng Vân Trúc không nói gì, Cẩm nhi chỉ ngẫu nhiên công kích một phen, cũng không có đem việc này trở thành cửa khẩu đột phá cùng Ninh Nghị tranh cãi, điểm này rất kỳ quái.
Bản chất rèn luyện đương nhiên vẫn không thay đổi, khi Lục Hồng đề cập đến việc cho hắn rất nhiều kỹ xảo võ nghệ và tham khảo. Ninh Nghị cũng nghiêm túc luyện tập, mới bắt đầu vài ngày đương nhiên không có hiệu quả rõ rệt gì, nhưng nếu kiên trì bền bỉ, chưa chắc không thể trở thành tiểu hiệp gì đó. Đối với Lục Hồng Đề, Ninh Nghị vẫn có lòng tin, thậm chí còn chép lại một phần những thứ này cho nữ hiệp sĩ như Nguyên Cẩm Nhi.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lúc nhàn hạ, Tô Đàn Nhi đã bắt đầu nghĩ đến việc đặt tên cho tương lai hài tử. Nàng tương đối nhiệt tình, ý nghĩ tương đối trực tiếp, quyết định sinh hài tử, có thể gọi là Tô Ninh. Ninh Nghị nghiêm túc tỏ vẻ cự tuyệt: "Không thể gọi cái này, tuyệt đối không được gọi cái này, nếu nhi tử gọi cái này, sinh con gái không phải là Tô Bạc Nhĩ..."
Hắn không muốn để hai người họ lại cùng một chỗ, để cho Tô Đàn Nhi bị thương rất là thụ thương, tránh không được suy nghĩ lung tung: "Tướng công hẳn là không nguyện ý... Đem chữ Ninh... Ách..."
Nàng cảm thấy Ninh Nghị không muốn đặt Ninh Dạ ở sau lưng Tô Tô, có lẽ cảm thấy cái tên Ninh Ninh đã xác thực thân phận của y, thậm chí còn nhấn mạnh. Ninh Nghị đành phải giải thích một phen, biểu thị không có quan hệ gì với chuyện này., Hắn có lý do của mình. Sau đó tỏ vẻ có thể đặt cái tên dễ nghe hơn, dù sao hắn cũng đã đặt xong: Tô Triết, Tô Triết, Tô Minh, Tô Thắng nhỏ nhoi gì đó đều dễ nghe hơn Tô Ninh... Đối với tên, trên thực tế Ninh Nghị cảm thấy thế nào cũng không tệ, sở dĩ phản đối gọi là Tô Ninh., Cũng chỉ là bởi vì nghe thấy cái tên này cực kỳ ác liệt mà thôi, hắn sẽ cảm thấy cười. Đương nhiên, mấy ngày nay hắn cũng có suy nghĩ nghiêm túc về cái tên điểm một chút, nhưng dù sao cho hài tử chính thức định danh còn một đoạn thời gian rất dài, hiện tại không cần quá sống nóng.
Lúc này hắn chỉ là nhàn nhã nghĩ tới chuyện có tên, Tô Đàn Nhi xem ra chỉ là nghiêm túc xem xét việc này. Đến giữa trưa ngày thứ ba tháng này, Tiểu Kiệt cùng Tô Đàn Nhi ra ngoài tản bộ, Ninh Nghị đọc sách, đi ra ngoài tìm kiếm, đi nửa vòng quanh Tô gia đình Tô Bá Dong, đến gần viện tử, mơ hồ nghe được thanh âm thê tử, sau đó là Tô Bá Dong đang nói: "Sao lại có lý đó, sao có thể như thế!"
Lúc này nội lực của Ninh Nghị đã có cơ sở, thính lực hơi xa một chút, thanh âm của Tô Bá Dong cũng vì đề cao mới mơ hồ truyền đến. Ninh Nghị biết rõ nương tử nhà mình cùng vợ chồng này kỳ thật không tính là vô cùng ôn tình, lúc này đại khái bởi vì có chuyện gì mà nảy sinh khác biệt.
Chỉ là từ khi Tô Đàn Nhi chứng minh năng lực của mình, đối với quyền lên tiếng làm ăn trong nhà, nàng kỳ thật đã áp đảo lão trượng phu, Tô Bá Dong làm sao lại đột nhiên có ý kiến với nữ nhi chứ. Trong lòng Ninh Nghị tò mò, đưa tay lật qua vách tường, dựa sát qua bên, sau đó cũng nghe rõ Tô Đàn Nhi nói chuyện.
"... Nam hài đầu tiên họ Ninh thì có thể làm gì? Phụ thân, hắn là kế thừa y bát Tương Công, nhưng cũng là lớn lên ở Tô gia... tướng công thật ra không để ý những chuyện này, hắn đã nói với ta, cho dù họ Tô thì sao, con của hắn vẫn sẽ dạy cho hắn. Cha, tướng công đối đãi con như thế nào, mọi người đều rõ ràng việc này đã mấy ngày rồi, cho nên hôm trước ta mới nhờ mẹ nói với con..."
Nàng nghiêm túc suy nghĩ lại tên Tô, trên thực tế là muốn cho đứa nhỏ đầu tiên họ Trữ có thể. Ninh Nghị nghe xong, đứng ở ngoài cửa sổ cười cười, có chút cảm động...