Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sóng nước chảy xuôi, bóng đêm yên tĩnh, xa xa, Tần Hoài Hà ở trong thành thị phác hoạ ra một bộ cảnh tượng xán lạn nhất, đèn dầu kéo dài, phấn vàng mười dặm, lân lân trên mái hiên chung quanh bỗng dưng kéo dài ra., Mặt khác, dòng sông giống như một con Kim Long chiếm cứ trên mặt đất, thai nghén ra cảnh tượng phồn hoa của Giang Ninh. Nhưng mà ở chỗ nhánh sông bên này, tất cả đều có vẻ an bình, bởi vì không phải là trụ cột của dòng sông, nên khai phá hai bên đường thủy ở ngoại thành cũng không nhiều, ngẫu nhiên có phòng xá trang viên, nhuộm ra điểm điểm lửa đèn., Du tẩu trên Tần Hoài cũng chỉ trong lúc rảnh rỗi cực kỳ nhàm chán mới tới bên này, trong bóng tối giống như một cung điện nho nhỏ di động, lướt qua phụ cận tiểu lâu, đèn đuốc phủ kín tiểu lâu một lát, sau đó dần dần rời xa, lưu lại đèn lồng nho nhỏ, chiếu sáng cả tấc này.
"... Sau khi ngươi đi, Minh Nguyệt lâu là khai trương đầu tiên, chúng ta mua mấy cửa hàng chung quanh lão điếm, kỳ thật hai nhà sát vách không muốn bán, liền mời bọn họ cùng làm, sau Minh Nguyệt lâu, chính là thanh uyển... "
Màn đêm gió thổi tới, đem thanh âm nhu hòa của Vân Trúc ngâm trong tiếng gió cùng tiếng nước chảy. Ngọn đèn đuốc mông lung, trên bình đài có vẻ hơi u ám. Dù sao đã chia lìa quá lâu, giữa Ninh Nghị và Vân Trúc cũng không phải là hai người tư hội, độ sống một mực nhỏ cũng chỉ có thể lờ mờ và ra vẻ tự nhiên. Sau khi gặp lại nhau thì đi vào trong lầu nhỏ., Giữa nhau, kỳ thật có rất nhiều lời có thể nói ra, ngược lại bởi vì có thể nói quá nhiều, bởi vậy cũng khó có thể nghĩ đến đầu tiên nên nói cái gì mới tốt, dù sao còn có Nguyên Cẩm Nhi ở trong đó.
Tiễn bài trừ cá chép, đi tới bình đài nhỏ thường xuyên ở chung này, treo lên một cái đèn lồng nho nhỏ. Vân Trúc lẳng lặng cảm nhận tâm tình phức tạp cuối cùng đã gặp nhau, đợi đến khi Cẩm nhi trở về lầu nói là chuẩn bị trà điểm thay quần áo, nàng lại nhẹ giọng nói về sự phát triển của trúc ký. Kỳ thực, nàng cũng không yên lòng. Ninh Nghị tìm một cái ghế ngồi xuống, nhìn nàng nói., Thỉnh thoảng cúi đầu, ngẫu nhiên cười cười, một thân nam trang cũng không che giấu được tư thái nữ tử dịu dàng, thành thạo tĩnh khí chất, trong lòng ngược lại cảm thấy nếu mình thật là tài tử gì đó, lúc này cây quạt kia nói không chừng càng hợp bầu không khí này, nghĩ như vậy, cũng không khỏi cười.
Đem mấy cái tên Minh Nguyệt lâu, Thanh uyển, Ức Lam cư trước mặt Ninh Nghị nói ra, Vân Trúc cũng không cảm thấy có gì nên thẹn thùng, nụ cười ngây ngô của Ninh Nghị cũng có thể làm cho nàng cảm thấy tâm thần yên ổn. Ngay từ đầu có chút vội vàng hỏi một câu: "Trở về lúc nào." Đến buổi chiều Ninh Nghị mới vào thành câu trả lời, sau đó có thể nói ra câu trả lời., Ngoại trừ thẻ trúc, cũng chỉ có một ít sự tình vụn vặt, buổi tối ở Thanh uyển đám tài tử lại ầm ĩ lên a, như vách tường Thanh uyển bị đụng ngã các loại. Trong lòng nàng, chân chính muốn nói, ngược lại là một vài thứ khác.
"Kỳ thật... Ách... Cẩm nhi thích nói những lời kỳ quái kia, lập Hằng ngươi cũng biết mà, nàng nói... chuyện nàng nói, là vì..."
Đêm nay trong Thanh Uyển, cùng Cẩm nhi hôn một cái, trong lòng vốn không có khúc mắc gì, chỉ là lúc này liền thấy Ninh Nghị, Cẩm Nhi lại lộ liễu tuyên bố ra như vậy, ngược lại làm cho tâm tư của nàng cũng có mấy phần phức tạp, không khỏi lo được lo mất. Cảm thấy không cần thiết nói, lại nhịn không được muốn làm sáng tỏ., Nhưng sau khi lên tiếng lại càng cảm thấy mình không cần phải nói những lời này. Ninh Nghị bên kia lại nở nụ cười, sau đó, thân ảnh kia bao phủ, trong ánh sáng lờ mờ, Vân Trúc tựa lưng vào ghế, trông thấy khuôn mặt gần trong gang tấc kia, vẻ mặt của nàng vốn nói tới hôn với Cẩm nhi, còn có vài phần giật mình, lúc này lại yên tâm.
"Vậy làm sao mà hôn, như vậy sao..."
"Vâng... Ách..."
Ngón tay xanh nhạt hơi giật giật bên người, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Ninh Nghị, hai bóng người hòa vào nhau trên bình đài tăm tối, gió đêm hơi ấm. Ở cửa ra vào của bình đài có một thân ảnh thon thả mặc giày thêu màu vàng nhạt đang bước vào, sau đó có chút ngây ngẩn, bóng người kia nhìn một lúc rồi cuối cùng lặng lẽ xoay người rời đi.
Không biết từ lúc nào, trong bóng tối có hai người nhẹ giọng nói nhỏ: " Cẩm nhi thấy rồi."
"Ừ... biết rồi..."
Nguyên Cẩm Nhi lặng lẽ trở lại phòng khách, cẩn thận đặt khay trà xuống, quay đầu lại nhìn ánh sáng nhạt bên bình đài, rũ bả vai xuống, không tiếng động thở dài. Sau đó, bĩu môi, cúi đầu, chậm rãi đi ra ngoài phòng, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc mắt một cái, cho đến khi ra khỏi cửa, mới đi tới buồn chán dưới mái hiên.
Lúc này nàng đã đổi lại nữ trang, quần dài quần dài, áo trắng Nguyệt hoa văn đơn giản phối với vai kín đáo. Ở chung với Vân Trúc đã lâu, màu sắc trang phục không tránh khỏi bị ảnh hưởng bởi một ít ảnh hưởng., Gần đây trang phục của Cẩm nhi rất ưa thích Bạch Tịnh Thanh Lệ, thường ngày nàng thường thường hay mặc quần áo màu hồng hoàng lục, lúc này truyền đi không ít, nhưng phong cách vẫn gọn gàng như trước, vẫn là vị cô nương Cẩm nhi được rất nhiều người tâng bốc ở Kim Phong lâu năm xưa.
Nhưng thật ra vào lúc này nàng cũng không tránh khỏi lộ ra vẻ phiền muộn phiền não, nếu không xem nhẹ nữ trang cùng tóc dài kia, trong khuôn mặt ngẩng lên cũng có vài phần giống như là một tiểu tử giả tình sinh khó khăn., Nếu là rơi vào trong mắt những văn nhân tài tử theo đuổi nàng lúc trước, có thể chú ý tới là Nguyên Cẩm Nhi vốn hoạt bát nhất quán mang theo mị lực kỳ lạ, trước kia thiếu nữ nhìn như không biết âu sầu tư vị lúc này cuối cùng cũng bị vây khốn. Nếu ngày xưa nàng chính là khí chất này, nói không chừng hoa khôi sớm đã rơi vào trên đầu nàng.
Đương nhiên, trong lòng Cẩm nhi cô nương của chúng ta lúc này đang vướng bận thứ gì đó, có lẽ là bản thân nàng cũng không quy nạp rõ ràng lắm. Rốt cuộc nàng thật sự thích vân trúc, hoặc là chán ghét Ninh Nghị, hoặc là cảm thấy mình giống như bị vứt bỏ., Hoặc là vì Vân Trúc tìm được quy túc mà thương yêu bản thân -- chung quy, tình cảm của con người, cho tới bây giờ cũng không phải thuần túy. Sau khi đi trên mái hiên một hồi, nàng cũng chỉ có thể ngồi xuống trên bậc thang, nhánh cây kia gõ gõ gõ, sau đó ở trên bậc thang buồn chán vẽ vòng tròn.
Nếu như trở lại thời gian một hai năm trước, tên gia hỏa Ninh Nghị kia thường xuyên đi qua nơi này vào sáng sớm, dưới mái hiên có ánh sáng ấm áp, hắn cũng thường ngồi trên bậc thang này một hồi, nói chuyện với cô nương tên Vân Trúc một hồi, tình cảm của hai người chính là phát triển như vậy đấy. Những chuyện này, trong quá khứ trao đổi với Vân Trúc tỷ, Cẩm Nhi dần dần biết được.
Nàng nghĩ tới những chuyện linh tinh loạn lạc này, trong bất tri bất giác, Ninh Nghị cũng từ bên trong đi ra. Cẩm nhi mang theo địch ý quay đầu lại trừng mắt với y, nhưng y lại khẽ mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh.
"Hừ."
Nụ cười kia quá đáng ghét, Cẩm nhi hừ lạnh một tiếng, ôm hai đầu gối rơi đầu, nhánh cây ở bên người tiếp tục vẽ vòng tròn, không có ý định để ý tới hắn. Ninh Nghị cũng chỉ ngồi một bên nhìn cảnh đêm xung quanh, một lát sau, có xe ngựa từ trên đường đi tới, xa phu nhìn đôi nam nữ ngồi dưới mái hiên, ánh mắt có chút cổ quái vung roi.
Ánh mắt Cẩm nhi trừng trừng lên người đánh xe như mèo.
Xe ngựa lập tức đi xa.
"Hừ, dù sao... Ta đã từng đích thân Vân Trúc tỷ."
Cuối cùng nhịn không được vẫn là Cẩm nhi quay đầu nhìn Ninh Nghị, hất cằm. Ninh Nghị cũng liếc nàng một cái: "Vậy sao, vậy ta cũng thế."
Không biết xấu hổ, nói quang minh chính đại như vậy. Cẩm nhi thầm mắng trong lòng, sau đó nói: "Ngươi là nam, ta là nữ."
"Vậy thì sao?"
"Ta tương đối khó." Cẩm Nhi nói, quay đầu nhìn bóng cây trong bóng tối phía trước: "Cho nên Vân Trúc tỷ sớm muộn gì cũng là của ta."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Ninh Nghị trầm mặc trong chốc lát rồi nhìn nàng: "Vậy sao vừa rồi ngươi không tới đây quấy rối?"
Cẩm nhi ôm hai đầu gối, có chút buồn bực, thật lâu sau mới nói: "Nhưng hiện tại nàng vẫn ưa thích ngươi a, nàng mong chờ ngươi trở về một năm rồi, mặc dù ta không thích, cũng sẽ không ở thời điểm này xằng bậy, hừ hừ hừ., Dù sao... dù sao..." Nàng thì thào nói gì đó, chắc là nói Vân Trúc tỷ cuối cùng vẫn thích nàng. Ninh Nghị ở phía sau nhìn nàng một hồi, sau đó cười cười, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cảm thấy không cần thiết, Nguyên Cẩm Nhi trước mắt là người chân chính thích Vân Trúc, có lẽ không phải là tình yêu, nhưng thật sự là người thành tâm thành ý nhất.
Một lát sau, Cẩm nhi quay đầu hỏi: "Vân Trúc tỷ đâu? Tỷ làm sao vậy? Tại sao lại đi ra?"
Ninh Nghị nói: "Có thể làm gì, nàng đi thay quần áo rồi."
"Dạ."
Cảm thấy Ninh Nghị lần này không có địch ý, Cẩm nhi sinh một lúc buồn bực, rốt cục cũng cảm thấy mình khá nhàm chán, một lát sau, đổi lại nữ trang vân trúc từ cửa đi ra: "Các ngươi ngồi đây làm gì?"
"Hắn câu dẫn ta." Cẩm Nhi quay đầu lại, ngón tay chỉ vào Ninh Nghị.
Ninh Nghị cười nói: "Nói về Hàng Châu."
"Hả?"
Vân Trúc cũng được ngồi giữa hai người. Ninh Nghị có rất nhiều chuyện ở Hàng Châu, Khang hiền cũng nói với bọn họ. Nhưng dù sao thì các chi tiết cụ thể cũng không rõ ràng lắm, lúc này nghe Ninh Nghị bắt đầu nói lại từ đầu. Vân Trúc rất quan tâm tới chuyện của hắn., Còn Cẩm nhi ở phía nam Hàng Châu Đàm Hoa vừa xuất hiện là "Vĩnh Nhạc Triều Đình" kia, đối với những người tham gia tạo phản như Hỗn Thế Ma Vương trong miệng người khác cũng có chút tò mò. Vậy mà Ninh Nghị lại tự mình giao chiến với những người này, nghe Khang Hiền nói như vậy nàng cảm thấy rất chân thực, lúc này liền hô to hỏi thăm Ninh Nghị.
Trước kia Ninh Nghị cũng từng kể cho bọn họ mấy chuyện như "Nhàn võ lâm", lúc này mới thêm mắm dặm muối, cái gì mà giáo chủ Ma giáo thánh công Phương Tịch, tả hữu hộ pháp tứ đại Thiên Vương các loại. Ba người ngồi dưới mái hiên dù sao cũng có chút không tốt, không qua bao lâu..., Liền trở lại phòng khách, một mặt ăn chút trái tim uống trà, hai mặt trái cây dưa hấu tiếp tục nói. Nguyên Cẩm Nhi cảm thấy hứng thú vẫn là rất nhiều, giống như trong ma giáo bọn họ lợi hại nhất là ai vậy. Phương Thất Phật nếu cùng Vương Dần đánh ai lợi hại a, Phương Tịch nếu như gặp phải Độc Cô Cửu Kiếm thì phải làm sao bây giờ.
Sau khi nghe xong rất nhiều sự tích về Ninh Nghị, hắn cũng hỏi: "Vậy bây giờ ngươi... có phải rất nhiều người đã biết tên Huyết Thủ Nhân Đồ kia rồi không?"
"Quả thực giống như Lôi Quán Đỉnh Hữu Đỉnh Hữu Danh... Nói cho ngươi biết, sau khi kết thù với đám Thạch Bảo Lệ Thiên Cương còn có thể toàn thân trở ra, vậy thì không có mấy người, ta giết tên gia hỏa canh giặc kia có lẽ cũng rất nổi danh, sau đó ta đi hỏi thăm, công phu hắn luyện cũng nổi tiếng lừng lẫy, gọi là... Còn không phải bị ta đánh bại, không đúng, bị ta đánh bại... Bất quá bây giờ thời gian còn chưa đủ lâu, ta cũng không biết truyền tới trình độ nào..."
"Ngươi sao có thể như vậy, luôn gian trá, không tính là anh hùng hảo hán. Hơn nữa ngươi vừa nói như vậy, ngươi là người duy nhất đánh chính diện kẻ không có danh tiếng kia..."
"Đùa gì vậy, hẻm Thái Bình cũng coi như thế."
"Nhưng hẻm Thái Bình mà ngươi dựa vào thuốc nổ mới thắng được, thắng mà không võ, huống hồ lúc đó là đánh giặc, mọi người sẽ không thừa nhận."
"Ta một mình đánh ngã tất cả bọn họ, có cái gì mà không thừa nhận, loại cô nương như ngươi căn bản không hiểu." Ninh Nghị vì danh dự của mình mà tranh giành theo lý lẽ, sau đó lấy dưa hấu ném nàng.
"Không hiểu mới là lạ." Nguyên Cẩm Nhi cười đến vui vẻ, ném trái cây về: "Ta phỏng chừng nổi tiếng nhất của ngươi là gả cho tên Phò mã kia, ta nghe nói công chúa dưa hấu kia là người lợi hại chân chính, võ công của nàng như thế nào, làm sao luyện được? Có đánh thắng được Phương Tịch hay không đây..."
"Bạn học Nguyên Cẩm, ngươi nên nhìn thẳng vào sự thật ta là cao thủ võ lâm, nếu không phải ta là huyết thủ nhân đồ sát như sấm bên tai, tên Lưu Tây trái kia làm sao lại coi trọng ta, đúng không. Khi đó ta thân ở địch doanh không có biện pháp, song quyền khó địch nổi bốn tay, không thể làm gì khác hơn là chơi trò vô tư, chuyện này sau này cũng sẽ nói ta là đại anh hùng cao quý như Tiết Bình, ngươi không biết, nàng dù lợi hại đến đâu, trước mặt ta cũng sẽ bị ta đánh cho tẩu hỏa nhập ma..." Trái cây ném loạn xạ.
"Tin ngươi mới lạ, ta nói cho ngươi biết nha, trong những thời gian ngươi không có ở đây, Vân Trúc tỷ thường cùng người khác nghe ngóng chuyện tình phía nam, có một số người chạy giang hồ có thẻ tre đến, Vân Trúc tỷ cũng nhờ người hỏi thăm một chút, có tin tức huyết thủ nhân đồ gì đó hay không. Người ta đều nói, huyết thủ nhân đồ, nghe cũng chưa từng nghe qua, ha ha ha, khoác lác hết..."
"Cẩu nhi, ngươi muốn tranh cãi với hắn, sao lại kéo ta vào..."
"Lúc đó Hàng Châu còn đang vây thành, người trong giang hồ phía bắc đương nhiên không biết, rất bình thường..."
Nguyên Cẩm Nhi vui vẻ nói đến chuyện Vân Trúc nghe ngóng tin tức của Ninh Nghị, Vân Trúc vốn đang mỉm cười bên cạnh nghe, lúc này cũng không tránh khỏi hai má ửng đỏ. Trong phòng chủ đề tiếp tục, Ninh Nghị cãi vã với Nguyên Cẩm Nhi một phen, thỉnh thoảng cũng kéo Vân Trúc xuống nước, tạm thời bất luận có phải Ninh Nghị cố ý làm vậy hay không., Nguyên Cẩm Nhi chiếm thượng phong rốt cục thật sự hài lòng. Trong phòng này ngày thường cũng chỉ có hai cô nương, cho dù đánh nhau náo loạn cũng có chút quạnh quẽ. Đêm nay, rốt cuộc mới thật náo nhiệt, giống như có bầu không khí nhà.
Trải qua một lúc lâu, sau khi ăn vài thứ, chuyện chuẩn bị nói cũng tạm thời nói xong, tranh cãi ầm ĩ đến mức tận hứng. Vân Trúc và Cẩm nhi đưa Ninh Nghị ra ngoài, trên Thiên Hà có tinh quang lan tràn, xe ngựa dần dần đi xa, Vân Trúc chắp tay trước ngực, dán lên miệng, hoàn thành cầu khẩn trong lòng.
Cảm ơn Bồ Tát, phù hộ hắn bình an trở về... Một ngày ước nguyện đã có chỗ nghỉ ngơi, trong lòng cũng coi như có chút yên ổn. Như trước đây mỗi sáng sớm hắn đều chạy qua cửa nàng, nói vài lời, tán gẫu vài ngày, ngày tháng nếu có thể một mực như vậy trôi qua, vậy sẽ tốt biết bao. Cho dù hắn ở nơi khác, nàng cũng hi vọng hắn có thể bình an đi qua một góc tường, có thể một ngày bình an là được rồi.
Nhìn thấy nụ cười của nàng, Nguyên Cẩm Nhi cúi đầu, thở dài. Nàng biết rõ Vân Trúc tỷ đang nghĩ cái gì, nhưng mà...không sao cả, thời gian còn rất dài, nàng ở bên cạnh Vân Trúc tỷ là có thể đánh bại cái tên ở rể Trữ Lập, đem Vân Trúc tỷ cướp tới tay. Vì vậy nàng lại bắt đầu động viên cho chính mình.
Đợi đến khi xe ngựa đi xa, Vân Trúc quay đầu đi về phía tiểu lâu, nàng lại bắt đầu cao hứng bừng bừng đi theo bên cạnh đối phương, nói xấu Ninh Nghị rồi hôn nhau, cảm giác tê tê. Đêm còn chưa sâu, nàng còn có rất nhiều thời gian quấn lấy Vân Trúc tỷ hồi tâm chuyển ý đây... Thời gian từng lo được lo mất cuối cùng cũng trôi qua, hạnh phúc mà thanh nhàn, sắp bắt đầu...