Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sau tiếng nổ mạnh, lập tức đến, tự nhiên là thanh âm rối loạn, bên cạnh con đường Thanh Uyển, bên này nhìn lại, mơ hồ chớp động hỏa quang. Vân Trúc cùng cẩm nhi vội vàng vội vàng đi giày tới, đến nửa đường lại có thiếu nữ trong Thanh Uyển truyền tin, lại là góc đường bên kia, có từng chiếc xe ngựa kinh hãi, chạy như điên một trận sau lưng, xe ngựa đâm vào tường đá làm sụp tường viện chủ lầu xanh bên cạnh.
"Có ai bị thương không?"
"Tổn thương mấy người, mấy người bày sạp hàng ven đường bị thương, bất quá đều không nặng, trước đó Lý quản sự đã gọi đại phu tới xem, bảo ta tới nói với hai vị cô nương, không cần lo lắng."
Sau khi nhớ trúc mở rộng, trong mấy tòa lầu các dùng người, là cục diện nữ nhiều nam ít. Trước mắt quản sự Thanh uyển Lý Lan vốn xuất thân thanh lâu, về sau bị đào tới, ống tay áo Thiện Vũ lại hiểu thi văn, đối với tính cách Vân Trúc Cẩm Nhi cũng quen thuộc. Lúc này nghe nói không có chuyện gì quá lớn, Vân Trúc mới yên lòng: "Không ai bị thương quá nặng là tốt."
Cẩm nhi ngược lại cười nói: "Lần này có náo nhiệt xem, những người cãi nhau trên lầu cũng nên yên tĩnh một chút đi."
Tuy nói thanh uyển là nơi tao nhã, nhưng văn nhân tài tử ba ngày cãi nhau cũng là chuyện thường, chỉ có thể chứng minh bên này rất có nhân khí, vân trúc cười lắc đầu. Lại thấy thiếu nữ tới báo tin kia nói: "Trên lầu ngược lại trước đó không ồn ào."
"Ồ? ồn ào xong rồi?"
"Không có a, hình như có một thư sinh rất có danh tiếng đi lên, sau đó bọn họ liền không ồn ào nữa, có người đi qua chào hỏi... Người nọ rất trẻ tuổi, ta còn hỏi Tiểu Ngọc tỷ là người nào, vách tường đã bị đụng ngã rồi..."
"Danh tiếng rất trẻ tuổi? Trước đây từng tới rồi à?"
"Không có... Chắc là không có..."
Cô gái kia vốn cũng là hài tử của gia đình khổ, chuyện về thi văn cũng không có đọc lướt qua, tự nhận không ra quá nhiều người, chỉ là lúc này nghe nàng nói như vậy, Cẩm nhi ngược lại là đột nhiên nhíu nhíu mày, nghĩ đến cái gì, liếc nhìn Vân Trúc bên cạnh một cái, thần sắc Vân Trúc ngược lại nhìn không ra cái gì, chỉ là động tác hơi chậm lại. Cẩm nhi liền quay đầu lại hỏi: "Vậy hắn... là cái gì gọi là Ninh cái gì hoặc cái gì vĩnh hằng?"
Cái này dù sao cũng có chút trùng hợp, nàng cũng không biết suy nghĩ trong lòng mình là gì, thiếu nữ kia có chút chần chừ: "Hình như... hình như không phải... lại giống như là...Tiểu Ngọc tỷ không nói với ta..."
"Hắn trông thế nào, có phải... cao như vậy hay không... Bộ dáng thoạt nhìn rất... rất trầm ổn..." Cẩm nhi khoa chân múa tay, hỏi thiếu nữ kia, thiếu nữ có chút khó xử, Vân Trúc nhìn nàng một cái., "Đi xem một chút." Cẩm nhi mới buông tha thiếu nữ kia, hai người bước nhanh tiến về đình viện phía trước. Lúc tới gần thanh uyển phía trước lầu chính, bên này đã náo nhiệt một mảnh, vách tường tiểu viện bên cạnh bị xe ngựa đụng nát, đám hạ nhân trong thanh uyển đang dưới sự chỉ huy của Lý Lan tiến hành thanh lý., Lửa cháy thành một mảnh, đám văn nhân thư sinh lầu trên lầu dưới chỉ trỏ trỏ nhìn xem náo nhiệt. Vân Trúc cùng Cẩm nhi ở trong sân nhỏ nhìn, sau đó hướng sảnh chính lầu hai bên kia đi lên, chỉ nhìn sơ qua, lại không thấy bóng người nào.
Bên trong thanh uyển, đại bộ phận thời gian chú ý là tao nhã, nhưng vừa rồi hai nhóm thư sinh chính sảnh ầm ĩ lên, về sau lại có chuyện tường viện bị phá, người bên này liền nhiều hơn, ngẫu nhiên cũng có người tới chào hỏi với vân trúc, Cẩm Nhi, hiến cái ân cần gì đó. Vân Trúc có khi cười đáp lại, nhưng có chút miễn cưỡng, thái độ ứng phó tràn ngập trong lời nói, Cẩm Nhi nhìn thấy, liền có chút chần chờ nói: "Vân Trúc tỷ, không nhanh như vậy chứ..."
"Kỳ thật cũng không sai biệt lắm a..." Vân Trúc không tập trung, ánh mắt nhìn trên lầu dưới bóng người tìm kiếm, trong miệng ngược lại trả lời như thế.
Chỉ chốc lát sau, Lý Lan đã đi lên hỏi chuyện vừa rồi, Lý Lan nói: "Đúng là lần đầu tiên hai vị cô nương tới đây, nhưng trước đó hai vị cô nương cũng đã gặp." Hóa ra lúc nãy mới tới, lại là một vị tài tử trẻ tuổi tên là Vương Tương, hắn là từ nơi khác tới, trong một năm gần đây mới vang danh ở Giang Trữ.
Mới đổi mới, thật ra thay đổi đồ vật này có chút nhanh chóng, đặc biệt là ở chỗ Giang Trữ này, nếu thật sự có tài học, hàng năm đều sẽ chạy tới kinh thành. Lý Tào Quan đi làm quan, sau khi Cố Yến Huyên mất tích liền không còn tin tức gì nữa., Ninh Nghị đột nhiên bay tới Hàng Châu, mấy bài thơ của hắn có thể gọi là dùng sức mạnh chứng đạo, nhưng con đường thành danh có chút thiên vị, cảm giác của Giang Ninh Văn đàn đối với hắn phức tạp, hiện giờ Giang Trữ Ninh., Người được xưng đạo nhất cũng chỉ thay đổi mấy người. Vương Tương thực sự trong hơn nửa năm ở thi hội, thơ hay liên tiếp đọc, tuy trước đó chưa từng tới Thanh uyển, nhưng ở Minh Nguyệt lâu đã gặp Cẩm nhi hai lần, cũng đã gặp Vân trúc một lần, sinh ý nếu đã muốn làm, chuyện này luôn là không tránh được.
Hỏi xong những điều này, Vân Trúc hơi có chút thất vọng, Cẩm nhi cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không biết là thất vọng hay cao hứng. Vương Tương Chân cũng đi tới, chắp tay chào Vân Trúc và Cẩm nhi. Người này chừng hai mươi ra mặt., Đôi môi hồng răng trắng tuấn dật, hai nhóm người cãi vã trên lầu vừa rồi cũng không có tiếng tăm quá lớn, bây giờ hắn đã là hạng nhất Giang Trữ, sau khi lên đây mọi người liền không tiện cãi cọ nữa, đối với hiệu quả như vậy, Vương Tương Chân cũng có chút đắc ý.
Bây giờ ở Giang Ninh, chỉ có Ninh Nghị được đám người Khang hiền khen là "Từ thiếu", ý là sau khi hắn viết chữ, người ở thế gian này dám viết chữ ít. Vương Tương thực sự cảm giác mình thật ra phải cao hơn một bậc, đáng tiếc Ninh Lập kia có lẽ chết trong loạn quân Hàng Châu, không thể tỷ thí ngay tại chỗ, có chút tiếc nuối. Hơn nữa đối phương chết rồi, mình phải nể mặt người chết, thằng này thắng cũng bất võ, thực sự đáng hận.
Bây giờ Vân Trúc cùng Cẩm nhi có thể ở mấy nơi có trí nhớ là nhờ phủ công chúa làm chỗ dựa, sản nghiệp không tính quá lớn, nhưng trong mắt nhiều người thì trong mắt công chúa không có gì đáng kể., Hai nữ tử xinh đẹp vốn ở chốn phong trần sau này lại có thân phận tốt hơn người lại có chút siêu nhiên. Các nàng không cần phải xã giao cho nhiều người, thường ngày thần thần bí bí, tự nhiên là vì chỗ dựa sau lưng đã cao hơn một cấp bậc. Cùng Vương Tương Chân nói chuyện tài tử tài văn chương trong một phạm vi hoa khôi ngẫu nhiên cũng có nhắc tới chuyện trúc ký này, nói rằng nếu có thể làm được hai vị khách mời nhập màn này thật sự có bản lĩnh.
Có người cố kỵ sau lưng hai người rốt cuộc có nhân vật quyền quý như thế nào, nhưng chữ bát chữ cũng không có, tự nhiên không cần nghĩ quá nhiều. Vương Tương thực đối với hai người coi như có chút hâm mộ. Lúc này thấy, tương đối có lễ phép mời hai người tán gẫu với thi từ một phen. Chỉ là Vân Trúc không tập trung, lúc này chỉ là qua loa đáp lại vài câu., Cẩm nhi cũng miễn cưỡng cười cười, tâm tư đặt vào việc an ủi Vân Trúc tỷ. Vương Tương Chân hơn hai mươi, tán nữ hoàn toàn dựa vào dán lại, kỳ thật thời đại này tài tử hơn phân nửa là như thế, có tài văn chương., Phong lưu hơn phân nửa là do nữ tử dán lên, hắn vắt hết óc muốn bày ra tài hoa của mình, đối phương không có tâm lý để hiểu, cũng không phải thủ pháp cố chấp, trái tim cũng càng thêm ngứa ngáy, cảm thấy hai nữ tử này quả nhiên rất có mị lực.
Nếu không ôm hy vọng, thất vọng vốn cũng sẽ không sâu như vậy, lúc này không nhìn thấy người vốn cho là có thể gặp được, buổi tối này bỗng nhiên trở nên tẻ nhạt vô vị. Vân Trúc vốn định cứ như vậy rời đi, nhưng phía dưới là hai hộ gia đình bày quán bên đường Thanh Uyển tình hình cũng không tốt lắm, nàng nhớ tới đoạn thời gian mình quẫn bách, làm cho Lý Lan Đa bị ảnh hưởng đến hai nhà xử lý tốt, lại dặn dò vài câu chuyện vách tường trùng tu.
Phía trên có người tụng niệm thơ, ngẩng đầu nhìn Vương Tương Chân, phe phẩy cây quạt đứng bên lan can bàn luận to nhỏ với đạo hữu, thế là lại có giai tác, trong ngọn đèn màu da cam có vẻ phong thái tuấn tú, Khổng Tước xòe đuôi. Vân trúc nhìn về phía bên kia, hắn cũng đang nhìn sang bên này, chắp tay, cười gật đầu, cực kỳ lễ độ, Vân Trúc cũng vô thức cúi đầu một cái, coi như là thói quen lúc giao thiệp lúc trước.
Không biết tại sao bọn họ lại có nhiều thơ như vậy, lúc này cũng đang ngâm thơ... Ý nghĩ này xẹt qua trong đầu, nhớ tới Ninh Nghị, nếu hắn ở chỗ này xem náo nhiệt, nói không chừng sẽ có hai câu đùa giỡn, chắc hẳn là thú vị. Những người này quá chân thành, lại làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Lúc nàng nghĩ tới đây, Vương Tương chân nhân trên lầu cũng đắc ý hơn một chút: Nhìn thấy ta, nghe thấy ta làm thơ, ánh mắt vừa rồi, xem ra là có chút thẹn thùng... nghĩ như vậy, lắc cây quạt tiếp tục cùng người bên cạnh bàn luận rộng rãi., Thanh âm cố ý nâng lên vài phần, ánh mắt cẩn thận chú ý phía dưới, nhưng mà Vân Trúc cùng Lý Lan bàn giao vài câu, sau đó lại nói với Nguyên Cẩm Nhi rồi quay người rời đi, cho đến khi thân ảnh kia biến mất, cũng không quay đầu lại.
Xem ra thật sự là thẹn thùng, bóng lưng nàng ta hơi nghiêng khi rời đi, cũng không phải đang tập trung tinh thần lắng nghe động tĩnh bên này cùng nói chuyện sao. Hắn nghĩ như thế, cảm thấy sau khi xem thấu tâm lý của nữ tử, lại nghĩ lát nữa các nàng có lẽ sẽ còn đi ra, liền tiếp tục nghị luận thi từ cùng người khác, buổi tối hôm nay lưu lại ở Thanh uyển đêm khuya.
Không bao lâu sau Vân Trúc và Cẩm nhi liền ngồi xe ngựa từ cửa bên đi ra ngoài, xe ngựa là thích nam giả gái trang Cẩm nhi. Đương nhiên, hình thức nam trang nàng bình thường đều tự xưng là Nguyên Bảo Nhi. Đại đa số dưới tình huống đảm nhiệm chức vụ phu xe ngựa và hộ vệ là trượng phu Hồ Lão Lâu Nhị Ngưu Đào., Nhưng Nguyên Cẩm Nhi thích tự mình đánh xe chơi, về sau Khang hiền bên kia lại phái người âm thầm bảo hộ hai người bọn họ, rất nhiều dưới tình huống đã được Nhị Ngưu an bài đi làm chuyện khác.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lúc này bóng đêm dần sâu, xe ngựa chạy qua đường phố đèn đuốc mờ mịt, dọc theo sông Tần Hoài chạy về phía thành. Thỉnh thoảng có lâu thuyền đèn đuốc sáng lên từ trên nước lướt qua vai các nàng, trên đường có người đi đường, hoặc mang theo đèn lồng, hoặc gánh vác trách nhiệm., Chút ánh sáng lốm đốm như đom đóm, gió nhẹ nhè nhẹ cuốn lên hương hoa Liễu Tự, cảm giác mát mẻ thanh nhàn. Xe ngựa chạy không nhanh, Vân Trúc tựa vào một bên, ánh mắt có chút mê ly suy nghĩ chuyện, Cẩm nhi thỉnh thoảng nhìn nàng, nói: "Vậy ngày mai chúng ta đi tìm phò mã gia gia đi..."
"Ngươi cũng không cần nghĩ tới hắn a."
"Vừa rồi ngươi mới hôn ta..."
Vân Trúc liền mím môi cười với nàng, đi qua ôm ôm nàng, gương mặt hai người áp vào nhau, Cẩm nhi cười hắc hắc đến con mắt híp lại, sau đó nghiêng đầu "Ba" một cái trên mặt Vân Trúc., "Hôn tới... " Vân Trúc cau mày hé miệng, sau đó véo mặt nàng, gãi ngứa nàng, hai người nữ giả nam ở trên xe đùa nghịch nho nhỏ. Lúc này người đi trên đường ít đi, thấy phía trước có người tới, hai người mới thu liễm lại. Đăng nhỏ màu vỏ quýt khẽ lay động trên xe.
"Bị ta hôn đến chính là người của ta, cho dù Ninh Lập Hằng tới, cũng cướp không được..." Cẩm nhi tự mình đắc ý tuyên bố.
Vân Trúc ngồi bên mép xe, ôm hai đầu gối, mỉm cười nhìn nàng, qua một hồi, đi qua nhẹ giọng nói: "Ta là tỷ tỷ của ngươi a, hôn một cái cũng không có gì."
"Vâng, con, con người!" Nguyên Cẩm Nhi phồng má trừng nàng.
Vân Trúc chỉ mỉm cười, tựa lưng vào bả vai Cẩm nhi, đặt hai chân lên càng xe, nhẹ giọng nói: "Ta là người kiên cố a..."
Cẩm nhi có chút hận rèn sắt không thành thép: "Sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy chứ!"
"Không có gì không biết xấu hổ, Nhiếp Vân Trúc là tỷ tỷ của Ninh Lập, Nguyên Cẩm Nhi..." Nàng nhẹ giọng lặp lại, giọng nói nhẹ nhàng ấm áp trong gió xuân đêm, sau đó lại có tiếng cười khẽ: "Cũng là tỷ tỷ của Nguyên Bảo Nhi."
Cẩm nhi buồn bực một hồi: "Hừ, đêm nay Nguyên Bảo Nhi sẽ dạy con... Ồ?"
Nàng muốn phát ngôn tàn nhẫn, nhưng lập tức, hơi ngây ngẩn, lúc này đã tiếp cận tiểu lâu bọn họ ở bên kia, tầm mắt phía trước không có nhiều ánh lửa, con đường cũng lộ ra hắc ám, ngược lại bên đường bên kia, một chiếc xe ngựa dừng ở trong bóng tối bên bờ sông, trên xe chỉ có một cái đèn lồng đang tỏa ra ánh sáng, ánh sáng kia nhộn nhạo lên, một bóng lưng ở ngay bờ sông ánh sáng dần dần trở nên mơ hồ, là một thư sinh, nước sông Tần Hoài Hà trôi về phương xa trong đêm tối.
Xe ngựa theo bản năng giảm tốc độ, trong đêm như vậy, tự nhiên cũng không thấy rõ người phía trước rốt cuộc có quen hay không, bọn họ đã gần một năm không gặp, quen thuộc, lạ lẫm cũng không rõ. Cẩm nhi nhìn qua bên kia, vân trúc cũng yên tĩnh nhìn, đêm nay đã tính sai một lần rồi., Các nàng cũng không có cách nào xác định được gì. Trong lòng nổi lên tâm tình khó tả, đêm như vậy, rốt cuộc là ai sẽ đứng ở ven đường này đây, trên đèn lồng kia, như là có chữ Tô, nhưng cách xa, thấy không rõ lắm. Có một chiếc xe ngựa từ đầu đường đi tới, quang mang lan đến cỗ xe kia., Người kia, sau đó che khuất tầm mắt song phương, lại nghiêng người lướt qua bên cạnh các nàng, dần dần rời xa. Người bên kia như đang quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhưng chủ yếu vẫn là nhìn về phía lầu nhỏ cuối tầm mắt, lại đứng bên bờ sông, tự đắc không biết đang vui vẻ gì.
Cẩm nhi vô thức dừng xe ngựa lại, nhìn Vân Trúc một chút, Vân Trúc cũng nhìn nàng. Một lát sau, hai người xuống xe ngựa, xách đèn lồng nhỏ đi qua bên kia. Khoảng cách dần dần, nam tử mặc trang phục thư sinh bên kia bẻ một cành liễu, đang buông xuống nước như câu cá, nghiêng đầu nhìn tiểu lâu nơi xa, trong miệng như đang ngâm nga nhạc.
Gió đêm mang khúc nhạc kia loáng thoáng truyền tới, vân trúc bên đường có thể nghe hiểu bài hát hàm hàm hồ hồ kia. Bởi vì chỉ tùy ý hừ nhẹ, bài hát cũng bị phá rối.
"Phồn hoa trốn vào cửa không, thế nhân bị chém chết, Mộng Thái Hành lạnh lùng đương nhiên là mấy quyển nợ tình, như ngươi ngầm thừa nhận, sinh tử khổ sở, một vòng bánh răng hừ hừ lại một vòng... Phù Đồ Tháp đứt mấy tầng hồn của ai, đau đớn ngất trời một ngọn đèn tắt ngấm, như ngươi đang đi theo, kiếp trước qua cửa, nhiễm hồng trần đi theo ta... Ừ ừ... "
Dường như cảm nhận được sơn môn, hắn quay đầu lại nhìn về phía xa, thấy được chiếc xe ngựa đang dừng lại. Sau đó hắn xoay người, thấy được hai nữ tử xách theo cái đèn lồng nhỏ ở phía đối diện. Ninh Nghị mỉm cười: "Ta đã trở về."
Không biết là ấm áp như thế nào, từ trên thân thể lan tràn đến, Vân Trúc nở nụ cười, trong lúc nhất thời còn chưa tìm được lời muốn nói, Cẩm nhi đã sửng sốt một hồi lâu, một cảm giác tê dại từ xương sống lưng làm cho người ta run rẩy vọt lên., Sau một thời gian dài bao phủ toàn thân, nàng khó có thể nói rõ cảm giác kia rốt cuộc là quy nạp như thế nào. Nhưng vào lúc này, thiếu nữ thần xui quỷ sai hô hấp khó khăn kéo tay Vân Trúc, bốn phía không có người bên ngoài, nàng vô thức hét lên.
"Ta...Vân Trúc tỷ... Vân Trúc tỷ hôm nay đã đích thân với ta!"
Ừm, nàng cân nhắc hai câu, sau đó là hét lên như vậy. Ngay cả nàng cũng bị dọa sợ.