Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Triều Cảnh Hàn mười năm xuân, Trấn Giang.
Mặt trời dần dần lặn, gió thổi qua cánh hoa như sóng biển, thời tiết còn chưa hoàn toàn ấm áp, nhưng cũng đã khiến người ta không cảm giác được sự rét lạnh của mặt trời. Cây liễu nảy mầm, hoa dương bay lượn, trên cây đào cũng đã trở nên phấn hồng, mùa xuân này, đã dần dần tiến vào thời gian tốt nhất của nó.
Đây là thành trì theo núi chảy nước, đã vào đêm, thuyền ra biển phụ cận bến tàu đã tụ tập đông đủ, phi thường náo nhiệt, bọn côn bằng đứng trên hàng gỗ nhìn xem tất cả, ngư dân kêu to, đám lam phu ồn ào náo nhiệt, công việc thuyền tới lui thường xuyên, có khi khoang thuyền chạm vào lưới, dẫn tới một trận hỗn loạn cùng chửi rủa. Tiếng chuông Kim Sơn tự từ xa truyền đến, thành thị cổ xưa phía sau cũng đã lốm đốm sáng lên từng đốm lửa đèn.
Ánh chiều tà ở trên góc núi phía xa, nhuộm thành một vệt đỏ tàn.
"Lúc đi là hè, đã đến lúc trở về, năm thứ hai khai xuân rồi."
Ngoài cửa trạch viện đốt đèn lồng, nhìn cảnh tượng mùa xuân bên ngoài, Ninh Nghị và Lục Hồng cảm thán không thôi.
Nữ hiệp áo vải bố vỗ vỗ tay, không bao lâu, không có hình tượng ngồi xuống bậc cửa, nghiêng đầu nhìn tình cảnh người đi đường tốp năm tốp ba trở về.
Ninh Nghị cười cười, cũng ngồi xuống ngưỡng cửa trong chốc lát. Sau đó Tiểu Kiệt ở bên trong gọi cô gia tiểu thư tìm ngươi, mới đứng dậy đi vào.
Hôm nay đến Trấn Giang, là ngày hai tháng hai mươi bảy.
Đối với lúc trước một đường nhàn nhã đi về phía nam, trên đường cũng không có tốn bao nhiêu thời gian. Thời điểm thành bị phá, thai nghén của Tô Đàn Nhi đã hơn tám tháng, mặc dù nói là có nghe người ta nói qua về bên này chiếu cố., Nhưng chuyện mới vừa phá trong thành đều có thể phát sinh, bởi vậy dưới sự bảo hộ của người nghe, đám Tô Đàn Nhi, Tiểu Bồng là người đầu tiên từ Bắc thượng Trấn Giang, chờ đợi sự tình kết thúc. Mà sự tình Bá Đao doanh cuối cùng cũng xử lý xong, Ninh Nghị và Lục Hồng Đề mới cùng nhau chạy tới bên này.
Bắt đầu từ tháng bảy năm ngoái, nguy cơ diễn ra ở Hàng Châu tới đợt sóng liên tiếp, gần như không ngừng nghỉ. Thời điểm gian nan nhất, cho dù là Ninh Nghị đối với chuyện mình có thể trở về cũng có chút ngơ ngẩn. Nhưng tới lúc này, Ninh Nghị cũng có chút ngơ ngẩn., Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc, đặc biệt là sau khi xử lý xong vấn đề Bá Đao doanh về nhà, trong lòng rốt cuộc cũng buông xuống một tảng đá lớn, có thể thở phào nhẹ nhõm. Có thể cảm nhận được hơi thở bình thản đầu đường trấn Giang, thật sự giống như đã trải qua mấy đời.
Đối với Lục Hồng nhắc nhở, có lẽ chính là một loại tâm tình khác.
Lữ Lương Sơn, người mà nàng sinh sống vốn không thể tốt hơn khi hàng châu rơi vào tay giặc. Bắc có phía nam Liêu quốc có Điền Hổ. Sau khi tới Hàng Châu, chẳng qua cũng thấy được một đám đồng đạo người lập sự. Vô luận theo ý nghĩa thế nào, trấn sông đối với nàng cũng không phải như cách một thế giới, mà là một thế giới tương tự như Giang Trữ, khó có thể sánh bằng.
Đối với Ninh Nghị mà nói, bất kể là Trấn Giang hay Giang Ninh hoặc Hàng Châu lúc trước, mức độ phồn hoa của nó đều chỉ có thể chịu được phạm vi tiêu cực. Còn những người xa xôi kia, rất nhiều người thậm chí ngay cả quần áo cũng không mặc được đến vùng núi hoang vu, đương nhiên hắn có thể lý giải cùng tưởng tượng, nhưng nếu nói cảm giác đồng cảm, đương nhiên còn không có khả năng.
Tình trạng Lữ Lương Sơn, phần lớn đều thê thảm như thế, nông gia trồng trọt, một năm thu hoạch trước không nói có thể hay không đảm bảo, lúc đông người lúc hữu phạm, thỉnh thoảng có người trong thôn tránh né không kịp., Thường thường liền biến thành trắng. Sau khi đám người này rời đi sẽ toát ra không biết ở đâu có người quan phủ thu thuế, người có thể mang đao đi sau một trận phong quang đã chết dưới đao, rơi xuống thành đàn cỏ giết kẻ thù treo trên cột cờ. Điền Hổ khởi sự, thế lực tham dự cướp đoạt lại nhiều hơn một cỗ, nhưng mọi người tựa hồ cũng không cảm thấy càng thêm khổ sở, đơn giản chỉ là quen thuộc mà thôi.
Có thể đi tới bên này, nhìn thấy cuộc sống yên ổn của những người này, thật sự cảm thấy như đã đến một thế giới khác. Cho dù là Hàng Châu lúc trước bị chiếm lĩnh, cũng có thể nhìn ra không lâu phồn hoa trước kia, nghĩ tới chuyện này đơn giản chỉ là một câu "Thật đáng tiếc a..."
Lữ Lương Sơn hôm nay ngược lại đã khá hơn một chút, ít nhất trong trại cũng tốt hơn nhiều, nhưng vẫn không cách nào so sánh với nơi này. Nàng ngồi ở cửa nhìn một hồi, đợi khi xinh đẹp tới gọi nàng ăn cơm chiều, mới đứng dậy đi vào.
Trong những ngày ở Hàng Châu, mỗi ngày nàng đều trang điểm, tuy nói có cách của riêng mình, nhưng cũng rất phiền phức, ngoại trừ một số việc cần phải ra ngoài, chỉ ở lại trong sân., Trong khoảng thời gian này, cũng tương đối trầm mặc. Ninh Nghị thỉnh thoảng nói chuyện cùng nàng về Lữ Lương Sơn, cũng sẽ nói đơn giản một chút ý tưởng, nhưng cũng không có đưa ra bất cứ quyết định nào. Nàng cũng ở thời gian đó nhìn Ninh Nghị làm tất cả, cố gắng nhớ kỹ chúng nó, lý giải chúng nó.
Ngược lại lần này nàng không còn ăn mặc kiểu phụ nhân hơn ba mươi tuổi nữa, mà thay vào đó là để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp vốn có, khiến cho các nàng Tiểu Tuyền Nhi có chút sợ hãi thán phục. Lúc này Tô Đàn Nhi đã có cái bụng lớn cũng có vẻ bình thường, nhưng cũng không khỏi nghi hoặc quan sát Ninh Nghị một chút rồi lại đánh giá nàng.
Những người này sẽ không cho rằng mình và Ninh Nghị có vấn đề chứ.
Nghĩ tới đây, có chút tâm tình ngược lại cũng làm cho nàng khẽ mỉm cười. Năm ngoái trên đường đi về phía nam, tâm tư nàng có chút phức tạp suy nghĩ một số chuyện, trong những chuyện này, bao gồm việc mình khuyên bảo Ninh Nghị đi Lữ Lương, thậm chí là... cùng hắn phát sinh một ít khả năng. Nàng dù sao tuổi cũng không còn nhỏ, có rất nhiều chuyện, cần phải tự mình suy nghĩ thật kỹ.
Phương bắc tình cảm phong mạo, nàng đã quen rồi, một đường đi tới phía nam nhìn thấy phong khí lại quá mức nhu nhược, liền có một chút cương cường, nhưng lạnh lẽo âm lãnh mà nàng không thích. Chỉ có nam tử tên là Ninh Lập Hằng này mới có cái tên là Ninh Xuyên., Rất kỳ quái, vừa có vẻ nho nhã thong dong của thư sinh lại vừa không mất đi tính toán, thậm chí khi gặp gỡ đoản binh, hắn đã đối xử tàn nhẫn với người khác như vậy, chỉ sợ rất nhiều kẻ liều mạng nổi tiếng hung hãn xung quanh Lữ Lương đều bị dọa sợ. Nếu như có giả thiết như vậy, nàng sẽ ở cùng một chỗ với một nam tử như vậy. Nàng muốn chính mình cũng không ngại.
Đương nhiên, tâm tình như vậy cũng chỉ vừa mới bắt đầu nảy mầm thì đã bị rất nhiều thứ tách ra, cũng không phải là phủ quyết, mà là... không thể suy nghĩ thêm được nữa.
Trong Bá Đao doanh phát sinh tất cả mọi chuyện, tất cả mọi chuyện mà Ninh Nghị làm ra, mọi chuyện sáng tối nàng đều thấy được, nhìn thấy người khác làm thế nào trong dương mưu mê muội, làm sao bị hắn kích động lây nhiễm, thậm chí bao gồm cả thiếu nữ gọi là Lưu Tây qua kia làm sao thích hắn. Làm cho nàng cảm thấy, nam nhân này làm được những chuyện này, nàng là không làm được, thậm chí nàng cũng có chút khó đoán được trong lòng đối phương đang suy nghĩ cái gì.
Trước đây lần quen biết ở Giang Trữ, đến lúc chia tay, Ninh Nghị muốn thỉnh giáo nàng về võ công, trong đó không có quá nhiều tính toán, khi đó hắn biểu hiện ra mặt thành khẩn. Thỉnh thoảng kể chút chuyện xưa, làm một số "Thí nghiệm" loạn lung tung ở trong "Thí thí nghiệm" của hắn a. Có đôi khi sẽ cảm thấy thán phục, nhưng khi đó nàng có thể thưởng thức hắn, đây là căn cứ vào "Mọi người xem ra không khác biệt lắm" của bản thân.
Nhưng bây giờ thì khác, cô không hề phản cảm với những gì Ninh Nghị làm, nhưng thấy lâu rồi, chỉ thấy sợ hãi thán phục, thậm chí cảm thấy núi cao ngưỡng mộ. Đặc biệt là toàn bộ kế hoạch mà hắn quy hoạch của Lưu Tây qua, lý niệm này khiến mọi người có cảm giác tốt hơn về nó., Nàng không biết trong này rốt cuộc có bao nhiêu là lừa gạt, có bao nhiêu là hắn nghiêm túc suy nghĩ, nhưng khi những thứ này hoàn toàn được triển khai, độ suy nghĩ của nam nhân trước mắt sâu rộng, vượt qua phạm vi khả năng của nàng, càng có nhiều thứ nàng sẽ càng khó nghĩ.
Chỉ là... đột nhiên có chút thất lạc.
Đã từng nghe được câu chuyện tương tự ở chỗ Lương gia gia.
Thật giống như một người giang hồ gặp được một đại nho chân chính, loại người vì nước vì dân như thánh nhân kia, bị suy nghĩ của hắn thuyết phục, thậm chí bị đối phương lây nhiễm, muốn làm một số chuyện, nhưng cuối cùng người trong giang hồ đành phải quy về thảo mãng, giữa hai người vẫn có khoảng cách chênh lệch một trời một vực.
Nàng không cảm thấy Ninh Nghị là một Thánh Nhân, nhưng tâm trạng cũng tương tự như vậy.
Đêm hôm đó ăn cơm tối xong, nàng ở trong đình viện ngồi xuống, cảm thấy nhàm chán, lên nóc nhà ngồi một lát, xem Vạn gia đèn đuốc kia. Nội lực của nàng tinh xảo, vô tình vô ý, nghe Ninh Nghị nói chuyện với thê tử Tô Đàn Nhi từ bên kia truyền đến, Tô Đàn Nhi còn nhiều tháng mới trải qua, Trấn Giang cách Giang Ninh không tính là xa, bởi vậy nàng muốn mau chóng trở lại Giang Trữ, trong nhà mình dù sao cũng có đại phu quen thuộc, bà đỡ, hoàn cảnh cũng tốt hơn.
Tô Đàn Nhi xưa nay vốn đã chạy tới chạy lui, thân thể cũng không tệ. Sau khi mang thai, trải qua rất nhiều chuyện, gần đây ngoại trừ đứa trẻ thỉnh thoảng hoạt bát trong bụng, thật ra cũng không có quá mức cố sức. Nếu lộ trình chỉ hơn một ngày, cũng không phải là chịu không nổi. Ninh Nghị hẳn là gật đầu đáp ứng.
Nghe người ta nói năng có vẻ không ổn, Lục Hồng Đề đã nghe được vài câu bèn muốn rời đi, nhưng sau đó hai người lại nói chuyện với nhau. Tô Đàn Nhi nói: "Vị Lục nữ hiệp này có chút bất đồng với những người giang hồ khác ở Hàng Châu."
Cô đứng trên nóc nhà dừng lại một chút, nhưng lại nghe Ninh Nghị nói: "Cô ấy không phải người trong giang hồ gì." Lời này khiến Lục Hồng Đề hơi tò mò, sau đó lại ngồi xuống.
"Thế nào? Võ nghệ của nàng rất cao nhỉ?"
" Hàng Châu nhìn thấy giang hồ của những người đó, có quan hệ với võ nghệ cao thấp, nhưng quan hệ cũng không lớn. Giang hồ của bọn họ giống như người bán hàng rong, đều là sống qua ngày mà thôi, thấy người ra sao, nói cái gì thì nói lễ nghĩa, làm phép tắc ra sao, những thứ này đều là bọn họ thấy được., Cuộc sống sờ sờ, ngươi học được võ nghệ, nhiều khả năng là phải theo cách này mà sống qua ngày. Bên phía Lục cô nương, võ nghệ chính là sống, dùng để chặt cây, để thái rau, học được võ nghệ, là để có ngày có thể qua, làm sao qua được, là chuyện sau này."
"Tướng công nói như vậy... Có vẻ..."
"Hả?"
"Có vẻ Lục cô nương có chút đáng thương..."
Lục Hồng nhíu nhíu mày trên nóc nhà, lại nghe thấy Ninh Nghị bên dưới nói: "Không phải đáng thương, ta cảm thấy... đáng yêu quá đi." Hắn suy nghĩ một chút, rồi nhẹ nhàng đưa ra định nghĩa này, Lục Hồng Đề ở trên lầu chớp mắt một cái, Tô Hương Nhi có lẽ cũng có chút ngạc nhiên: "Tướng công ngươi..."
Nhưng lời nói của Ninh Nghị lại có vài phần nghiêm nghị: "Trong hoàn cảnh nghiêm khắc nhất này, bằng vào lực lượng của mình giết ra từ trong núi thây biển máu, có thể một đường sống lại như vậy, người như vậy, ta cảm thấy... rất lợi hại... Có một vài mặt ta cảm thấy không khác gì loại người như Tiền Hi Văn."
Tô Đàn Nhi chắc cũng không ngờ Ninh Nghị lại có đánh giá như vậy, Lục Hồng Đề nhất thời cũng có chút thất thần, mình và Tiền Hi Văn cũng không khác biệt lắm...Nàng ở Hàng Châu từng nghe Ninh Nghị kể chuyện về ông lão kia, cũng đã từng nghe hắn đánh giá vị lão nhân kia, nhưng không nghĩ tới trên người mình có cái gì tương tự với đối phương. Chỉ nghe Tô Đàn Nhi suy nghĩ một chút rồi nói: "Nói như vậy, tướng công cảm thấy Lục cô nương... khiến người ta khâm phục?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Không có." Lần này Ninh Nghị trả lời rất dứt khoát.
"Hả?"
"Nàng là một nữ nhân." Ninh Nghị nói.
Tô Đàn Nhi chần chờ một chút: "Vậy thì sao?"
"Nàng là một nữ nhân mà." Ninh Nghị nhấn mạnh một câu, qua một lát, đại khái là thấy thê tử là không thể hiểu được: "Nàng là một nữ nhân, ta sao có thể khâm phục một nữ nhân, nữ nhân đương nhiên là khiến người ta cảm thấy đáng yêu rồi, có đúng hay không..."
Chắc là Tô Đàn Nhi tức giận bật cười. Giọng nói của Ninh Nghị hơi nhỏ xuống: "Chẳng phải ngươi cũng vậy sao, một nữ nhân, nghĩ đến chuyện làm nam nhân, lại là quản gia lại là kinh doanh. Như vậy, ngay từ đầu đã thành thân, còn nghĩ cách dời ta như thế nào, ta thấy mệt mỏi rồi, sao phải khổ chứ... Không định khâm phục ngươi, cho nên cảm thấy đáng yêu là được rồi."
"Hiện giờ con cái cũng sắp sinh rồi, nếu sớm biết... ây à..."
Còn tưởng là đang nói chính mình, thì ra là đang tán tỉnh nhau... cãi nhau giữa vợ chồng trong phòng bên kia vẫn còn tiếp tục, Lục Hồng nhắc lại như vậy, nghĩ lại đoạn văn kia, trên mặt không tự chủ nóng lên, nhưng sau đó thở dài, rời khỏi nóc nhà...