Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giọng nói của Yên Hỏa truyền đến từ rất xa. Cho dù ý nghĩa biểu tượng của đêm động phòng ban đầu đã khiến hai người có cảm xúc khác thường, nhưng Ninh Nghị vì được cô gái tán thưởng cùng với một loạt tâm tình phức tạp, cũng không phải vì tình yêu hoặc là tâm động vì dục, mà là Lưu Tây qua lại. Theo một ý nghĩa nào đó trong lòng Lưu Tây qua vẫn bảo trì được "Chủ công" tự giác., Mặt mũi vẫn phải để ý. Bởi vậy, sau một lát trầm mặc, hai người cũng khôi phục tư thái long phượng trong quá khứ, múa ống tay áo hiền lành, bắt đầu dựa theo thói quen của mình, đem bầu không khí trở nên tự nhiên.
Ít nhất ngay từ đầu trong khoảng thời gian này, mọi thứ ở chung xem ra đều rất tự nhiên, mặc dù... cùng với không khí động phòng dung hợp, đã có vẻ có chút không hợp nhau.
Người nói trước vẫn là Lưu Tây dưa: "Bọn họ uống rất nhiều quán rượu sáng sủa?"
"Cũng may, Nam thúc, Trần Phàm, Đỗ tiên sinh đều bị bọn họ chặn lại, chỉ uống được vài ngụm."
"Ta gọi bọn họ chuẩn bị canh rượu, ngay trên bàn."
Miệng xưng lập hằng, trong lời nói, dưa hấu mơ hồ mang theo tư thái của một số người thượng vị, thường ngày nàng và Ninh Nghị lui tới đều có cảm giác này, chỉ là ngay từ đầu tự nhiên, sau đó đã có chút cố gắng. Từ khi nàng bị Ninh Nghị kích động chuẩn bị làm công bằng ở Bá Đao doanh, tự do, cải tạo các loại cảm giác này dần dần không còn, lúc này lại có vẻ hơi cố ý.
Huống hồ xưa nay nàng thường hay đeo khăn che mặt, hoặc là thương nghị chuyện công với Ninh Nghị, đầu óc là nói. Lúc này mặc quần áo tân nương tử, đội mũ phượng, sau khi ăn mặc tỉ mỉ, ngũ quan tinh xảo., Cả người liền có vẻ hơi nhỏ, giống như một thiếu nữ thẳng tính. Xét thấy nàng rơi vào cục diện phức tạp này, vô luận biểu hiện bên ngoài ra sao, Ninh Nghị đều cảm giác mình giống như đang khi dễ người, trong lời nói, cũng là chủ động thay đối phương hòa hoãn bầu không khí.
"Sau khi tiến vào đã ngồi khá lâu rồi?"
"Ừm, vẫn ngồi đó... nhưng không sao cả, không khác gì bình thường."
"Nếu là nước canh giải rượu..." Ninh Nghị nhấp một ngụm nhỏ rượu trên bàn, đặt sang một bên, sau đó chỉ mấy thứ khác: "Cái này... cái này..."
"A..."
Con mắt dưa hấu ngẩn người, lúc này Ninh Nghị chỉ là các loại đồ vật đã chuẩn bị sẵn trên bàn, như là sủi cảo, giao ly rượu, hạt táo, hoa sen, đậu phộng. Những thứ này xem như thủ tục trước của động phòng, nhưng bọn họ nói cái này là giả hôn, những thứ này rốt cuộc có nên đi hay không, dưa hấu là không biết nên hỏi, vừa rồi nàng chỉ chén canh giải rượu kia thần sắc có chút phức tạp, Ninh Nghị hỏi như vậy, nàng không biết nên nói thế nào: "Cái gì..."
"Dù sao... cứ làm gia đình trước đã..."
Với tính tình của trái dưa hấu, hôm nay nàng kết hôn, dám đến nghe góc tường khẳng định là không có. Ninh Nghị cũng không lo lắng lời nói của mình bị người nghe được. Nói xong câu này, còn nói tiếp, thiếu nữ đã nhẹ gật đầu đi tới, một bộ dạng tất cả mọi người đều không sao cả.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"A, vậy được... Cái gì mà qua nhà?"
"Trò chơi của đám trẻ con, một đám con trai con gái mà, như vậy..."
" cưới vợ nha, chúng ta gọi cái này... Bất quá ta chưa chơi, khi đó chơi cái này tiểu hài tử cũng không nhiều, bị người ta cười, ai dám cùng ta chơi đoán chừng ta sẽ chém nó, a... Ăn cái gì trước đây..."
"Tùy tiện vậy... đậu phộng?"
Một người ăn một hạt đậu phộng.
"Trên giường cũng rất nhiều, tảo đào gì đó, lát nữa còn phải tìm ra nó..."
"Ừm, nói là không thể run..."
Khi ăn sủi cảo, hai người mỗi người một cắn một nửa, trái dưa hấu đối với việc này cũng có biểu hiện rộng rãi, nói một câu "Sinh", sau đó không nhìn Ninh Nghị, nhai vài cái vẫn nuốt xuống. Hiển nhiên nàng sớm đã biết đây là lời nói may mắn, cũng biết đây là lời muốn nói.
Có thể đem sự thẹn thùng trong lòng đè nén đến mức độ này, trong lời nói của rất nhiều người, đối phương thậm chí còn tận lực trấn an tâm tình nam phương của hắn. Nhìn thiếu nữ bất động thanh sắc, khuôn mặt trắng hồng, Ninh Nghị cũng có vài phần cảm động. Sau đó lúc uống rượu, nàng lại nói một câu: "Lúc tới đây, chị dâu thế nào rồi?"
"Không có gì, lúc trở về chịu đòn nhận tội thì thôi, còn có thể làm gì được nữa."
"Thật ra ta đã liên lụy tới ngươi. Nhưng chuyện này ta không quan tâm."
Lúc này cổ tay của hai người đã quấn lại với nhau, dưa hấu giơ chén rượu lên, nói xong câu này thì nở nụ cười trong trẻo, sau đó ngửa đầu uống một ngụm rượu cùng Ninh Nghị, cái cổ trắng nõn như thiên nga xinh đẹp.
Chuyện có thể làm làm tiêu hao thời gian dù sao cũng là rất nhiều, ăn uống uống xong, rửa mặt rửa mặt, nằm trên giường tìm hạch đào trong chăn. Trong quá trình hai người từ từ nỗ lực, dưa hấu nói: "Đích Hằng không phải ngươi thành hôn một lần sao? Làm sao trình tự cũng không rõ ràng?"
"Thứ này không phải chỉ một lần là có thể biến thành chuyên gia." Tìm ra một quả hạch đào, tách ra ăn. "Hơn nữa lần trước thành thân đã bị người ta đánh, trúng một viên gạch, về sau lại mất trí nhớ."
"Có chuyện như vậy sao?"
dưa hấu trừng mắt vô cùng hiếu kỳ.
"Lúc trước ở Giang Ninh à, ta vốn là ở rể, khi đó nương tử nhà ta..." Ánh nến đỏ lóe lên, hai người chiếm một bên, ngừng tâm tư tìm đồ nói qua chuyện cũ: "Như vậy... Sau đó liền mất trí, biến thành bộ dạng hiện tại."
"Thất thất lạc rồi, thật sự một chút sự tình đều không nhớ ra a?"
"Ừm, hình như đột nhiên biến thành ta hiện tại."
"Vậy cứ nói như vậy đi, ngay từ đầu ngươi và chị dâu cũng chẳng tốt đẹp gì cả."
"Mọi người đều hiểu đạo lý, tương kính như tân đi. Bất quá nàng chính là ngày thành thân liền chạy mất, về sau mọi người mới có thời gian ở chung..."
"Vậy sau này các ngươi như thế nào..."
"Nói ra rất dài dòng..."
Hoành Thụ vô sự, chuyện Giang Ninh bắt đầu vẫn luôn kể, giảng về chuyện Hoàng thương, nói đến sau đó Tô Đàn Nhi đốt lầu, có lựa chọn lại giảng tiếp. Hai người nhặt xong đồ vật trên chăn, sau đó ngồi trong phòng, Ninh Nghị ngẫu nhiên vừa đi vừa đi., dưa hấu ngẫu nhiên ngồi bên mép giường, thỉnh thoảng nằm nhoài trên bàn tròn, có chút hiếu kỳ với những chuyện này, sau đó đậu phộng trên bàn, hạt táo, bánh phụ gì đó đều bị ăn hết, ngay cả rượu cũng bị uống hết một chén. dưa hấu ngẫu nhiên cũng kể chuyện riêng của mình.
"Ta nói cho ngươi nghe, trước đây cha ta từng nói, rất lợi hại..."
"Đừng tưởng rằng ngươi là Huyết Thủ Nhân Đồ thì không tầm thường, nếu cha ta còn ở đây..."
"Cha ta bị quan phủ hại chết, bọn họ xa luân chiến... Nếu không phải trúng mai phục..."
"Kỳ thật ta có chút nhớ mẫu thân ta... Chẳng qua hình dáng không nhớ rõ được..."
Thời gian trôi qua trong bầu không khí như vậy từng giây từng phút, kỳ thật hai người đều thanh tỉnh, nhưng dù sao thời gian cũng không còn sớm nữa. Nếu quả thật vắt hết óc, đề tài là có thể nói đến hừng đông, nhưng rốt cuộc sau một lần trầm mặc ngắn ngủi, Tây qua cười cười: "Thôi, đã muộn, ngủ đi."
"Bằng không ngươi ngủ giường..."
"Không sao, ta ngủ bên trong, mọi người đều là con gái giang hồ, việc gì cũng phải làm theo." dưa hấu cũng đã thích ứng với phong cách của Ninh Nghị, quay đầu đi, cười chắp tay ôm quyền, tạo thành hình dạng đáng yêu. Nàng cũng rất tự nhiên, đầu tiên cởi áo ngoài đỏ ra, cởi giày thêu lên giường.
Có lẽ là do trời lạnh, hoặc có lẽ đã sớm đoán được sẽ có thời khắc này, bên trong hôn phục thiếu nữ còn có một tầng Nguyệt Nha Bạch thêu sen nhạt, mặc trước mặt người thân cận cũng không có vấn đề gì. Đợi đến khi Ninh Nghị cũng lên giường, nàng tự nhiên nằm ở bên trong giường, bị che đến vai, hai tay chắp lại trước người, nhìn đỉnh giường như con muỗi đang suy nghĩ chuyện gì đó.
"Ngươi nói xem, trận chiến này chúng ta hẳn là có thể thắng?"
"Ai biết được..."
"Nếu thắng, chuyện chúng ta muốn làm cũng tốt rồi..."
"Thắng cũng không dễ dàng như vậy."
"Nói thế nào cũng là kết hôn, Ninh Lập Hằng ngươi cũng không nói tốt chút nào?"
"Nhất định có thể được!"
"A..."
Có câu được câu không, không lâu sau, Ninh Nghị thổi tắt ngọn nến. Khi hai người nằm song song trên giường, thiếu nữ thoạt nhìn mới hơi câu thúc một chút. Đúng là một đêm kỳ quái, Ninh Nghị nghĩ. Chẳng qua, với tư cách nữ giới ở thời đại này, có thể tự nhiên đến trình độ này., Thật sự là rất lợi hại, Ninh Nghị cũng không nhịn được mà bội phục. Lúc này thiếu nữ ngủ bên cạnh, nàng tự nhiên sẽ không để cho người ta cảm giác tùy tiện, dưới tình cảnh này, chỉ là làm cho người ta cảm thấy hết sức đáng yêu. Không lâu sau, trong hơi thở nhẹ nhàng cân xứng của Lưu Tây dưa, Ninh Nghị cũng mang theo tâm tình như vậy chậm rãi đi ngủ.
Tình huống phát sinh đại khái một canh giờ sau.
Ninh Nghị từ trong mơ mơ màng màng tỉnh lại, dường như cảm thấy bên cạnh có cái gì đó không ổn, đây chỉ là cảm giác theo bản năng của hắn, bởi vậy cũng nhẹ giọng hỏi một câu: "Làm sao vậy?"
Tất cả đều như ảo giác. Hắn khẽ nâng thân thể lên, nhìn sang bên cạnh, trong bóng tối vẫn là tư thế thiếu nữ tự nhiên, hai tay đan chéo trước người, hô hấp đều đặn tự nhiên. Sau khi nhìn cái này, Ninh Nghị liền nằm xuống, lại ngủ tiếp.
Không biết đã qua bao lâu, Ninh Nghị lại tỉnh lại lần nữa. Lúc này đây, bên cạnh truyền đến tiếng hít thở khó khăn, hắn nhìn lại, thiếu nữ vẫn là như vậy ngủ, nhưng hô hấp không biết vì sao lại dồn dập gấp gáp mấy lần, hai tay vẫn như cũ đan chéo trước người, nhưng đầu xem ra thống khổ trái phải xê dịch. Ninh Nghị nhíu mày: "Ngươi làm sao vậy? Thiến Thiến?"
"Không sao." Ninh Nghị đưa tay ra, thiếu nữ hơi mở mắt ra, đưa tay ngăn tay của hắn lại, sau đó bọc chăn mền lật tung vào bên trong. "Đúng là ác mộng, ngủ đi."
Ninh Nghị nửa tin nửa ngờ lại nằm xuống, trong bóng tối, bên ngoài mơ hồ truyền đến một ít động tĩnh, nhưng tâm tư của hắn còn chưa kịp phân biệt những thứ kia. Chỉ một lát sau, rốt cục lại chống đỡ nửa người trên, vươn tay về phía thiếu nữ bên kia. Lúc này thiếu nữ bọc chăn mền đưa lưng về phía này, Ninh Nghị mới đưa tay qua., Bộp một tiếng bị một bàn tay của nàng chụp giữa không trung, lần này hẳn là theo bản năng. Bởi vì bàn tay của mình sau khi bị bắt, Ninh Nghị mới cảm thấy trên tay trái dưa hấu không có bao nhiêu khí lực, lại tỉ mỉ chạm vào, thậm chí là một mảnh băng lãnh, đầy nước đọng. Y đang nghi hoặc, cánh tay kia lại đột nhiên trở nên nóng hổi.
Ninh Nghị đặt tay xuống, che trên trán nàng, tất cả đều là mồ hôi, thân thể của nàng thậm chí đang run nhè nhẹ. Lần này thật sự khiến Ninh Nghị sợ hết hồn, đứng dậy dưới giường đốt nến, Lưu Tây qua đã ngồi từ trên giường xuống, không chỉ là trên tay nàng mà thoạt nhìn lúc này., Toàn thân nàng đều đang đổ mồ hôi, thậm chí mơ hồ có sương trắng bốc hơi lên, trên mặt có chút tái nhợt, bờ môi có lẽ bị nàng cắn lâu, trong trắng bệch mang theo màu đỏ thẫm này, trong ánh mắt che kín tơ máu. Ánh mắt thiếu nữ nhục nhã lại phức tạp nhìn hắn một cái, ngồi xếp bằng, thoạt nhìn là bắt đầu luyện công.
"Rốt cuộc là sao vậy?" Ninh Nghị không có đầu mối, đi tới trước giường, Lưu Tây dưa cúi đầu, khẽ mở mắt ra, "Không có chuyện gì." Nàng lật bàn tay ép xuống. Một lát sau, nàng phun ra một ngụm máu tươi lên chăn mền, trong đầu Ninh Nghị hiện lên một cái tên, muốn đưa tay ra, vươn nửa tay ra dừng lại: "Tẩu hỏa nhập ma? Nội công tẩu hỏa nhập ma?"
Bản thân thiếu nữ luyện chính là thượng thừa nội gia công, nói đến thần kỳ, trên thực tế chính là thời gian dài rèn luyện có thể khống chế khí huyết của chính mình vận hành. Muốn tẩu hỏa nhập ma hoặc là bị trọng thương, hoặc là tâm thần hỗn loạn dẫn đến khí huyết đi sai đường., Thương thế này kỳ thật tương đối nghiêm trọng, nhưng Ninh Nghị cũng không biết rốt cuộc nguyên nhân vì sao lại để nàng tẩu hỏa nhập ma, cho nên mới muốn xoay người đi ra ngoài tìm người, tay lại bị kéo lại: "Ta không sao... Không được đi, không cần kêu người..."
Rõ ràng nàng gắng gượng chống đỡ, Ninh Nghị suy nghĩ một chút, trong lúc nhất thời cũng đành phải nói: "Ta hiểu, sẽ không kinh động nhiều người, ta tên là Nam thúc, Thiến nhi tỷ, Lưu lão phu bọn họ tới đây..." Mặc dù còn không rõ ràng tình huống vì sao., Nhưng trong Bá Đao doanh, Lưu Thiên Nam xem như là nhóm có nội lực tốt nhất, Kỷ Thiến Nhi thì bởi vì thân là nữ nhi, có thể cấp Lưu Tây dưa để đẩy máu qua các loại xoa bóp, lão đại phu tự nhiên cũng phải gọi tới. Hắn nói xong những lời này, trong mắt thiếu nữ còn có chút muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn để Ninh Nghị đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, Ninh Nghị đã cảm thấy có gì đó không đúng, xa xa, trong bầu trời đêm truyền đến tiếng ong ong, nghe được là âm thanh khi đại quân công thành. Lúc hắn tìm tới Lưu Thiên Nam, mới phát hiện trong Bá Đao doanh lúc này cũng đã bắt đầu chuyển động, Lưu Thiên Nam cho rằng hắn là bị động tĩnh công thành này làm thức tỉnh dậy., Trước tiên nói: "Không có việc gì, Đồng Quán thừa dịp đêm công thành, đại khái là nhìn thấy chúng ta bên trong đang chúc mừng. Bất quá lần này chỉ làm bộ làm tịch, chỉ cần không mất cảnh giác, hắn sẽ thật sự đem binh lực tiêu hao đêm nay, thuần túy khiến chúng ta không ngủ được mà thôi, ngươi sao phải đi ra."
Ninh Nghị ghé vào bên tai hắn nói vài câu, lúc này Kỷ Thiến Nhi cũng tới, hai người đều có chút giật mình: "Tẩu hỏa nhập ma, sao lại..." Ánh mắt kỳ quái đánh giá Ninh Nghị, cho dù trên giường quá kích động, chưa bao giờ nghe nói đến chuyện này xảy ra với cao thủ võ lâm... Nhưng trước mắt tự nhiên cũng không phải lúc truy cứu., Chỉ chốc lát sau, mấy người có thể giúp đỡ hắn tiến vào phòng mới. Ninh Nghị trong lúc nhất thời không đi vào giúp đỡ mà bận rộn, hắn leo lên nóc nhà ở một bên sân nhỏ, gió đêm thổi qua, nghe động tĩnh trên tường thành phía xa, nghĩ tới những chuyện này., Cô bé này rốt cuộc vì sao tẩu hỏa nhập ma. Chỉ chốc lát sau, có một bóng người trèo lên, đúng là Lục Hồng Đề. Ninh Nghị biết rõ tu vi nội lực của nàng tinh xảo nhất, hỏi thăm một chút, Lục Hồng Đề cũng nhíu mày: "Làm sao có thể, sao các ngươi lại động phòng được?"
"Vốn là không có a..." Ninh Nghị kể đại khái chuyện giữa mình và dưa hấu, lên giường ngủ bên ngoài, căn bản không có đối với nàng đường chính chính. Nói xong, Ninh Nghị nghĩ tới điều gì, dần dần nghĩ tới điều gì, Lục Hồng Đề đại khái cũng nghĩ tới, vẻ mặt biến hóa phức tạp, cuối cùng nhìn y một cái, bật cười rời đi: "Loại chuyện này cũng có... phục ngươi rồi..."
Ninh Nghị có chút dở khóc dở cười, đến lúc này, y cơ hồ có thể đem tâm tư của thiếu nữ nhìn như rộng mở kia gây dựng lại. Mặc dù ngay từ đầu biểu hiện tự nhiên, nhưng bản thân trái dưa hấu chính là một cô bé thích nghĩ nhiều, đây dù sao cũng là kết hôn., Sau khi lên giường, nàng ngủ ở bên trong, phỏng chừng cả buổi tối đều suy nghĩ lung tung, nếu trong những suy nghĩ lung tung này có thứ gì đó "Nếu hắn không ngủ thì làm sao bây giờ", "Nếu hắn biết rõ ta không ngủ làm sao để làm cái "Sự tình này rốt cuộc là giả" hay là "Ta nên làm thế nào để từ chối hắn nửa vời" đây, mặc dù có một số việc rất quá đáng, nhưng phỏng chừng nàng đã nghĩ kỹ rồi.
Để che giấu tâm tư phức tạp, nàng lại phải làm ra tư thái ngủ rất tự nhiên, vì vậy trong một buổi tối động đậy cũng không dám nhúc nhích, mơ mơ mơ hồ hồ hồ làm toàn thân, cuối cùng đem chính mình đẩy tới mức tẩu hỏa nhập ma... Loại chuyện này, hắn thật sự là lần đầu tiên gặp được, nghe đến chưa từng thấy. Thật là... quá đáng yêu... Nghĩ tới đây, Ninh Nghị cũng nhịn không được mà ngồi trên nóc nhà, bật cười rộ lên.
Gặp phải cô gái như vậy, những chuyện này ngay cả hắn mà nói, cũng thật sự là cảm thấy rất kỳ diệu.
Xa xa, binh lực trong thành cũng đã phát động, trên tường thành ánh lửa liên miên, ngoài tường, vô số quân đội đang khởi xướng tiến công, có lẽ là làm bộ, nhưng dẫn tới trận thế., Cũng kinh người. Đồng Quán cũng có chút thú vị, nhìn thấy náo nhiệt trong thành, hắn dứt khoát ngay rạng sáng khởi công thành như vậy, làm cho tất cả mọi người đều ngủ không yên. Đương nhiên, chỉ cần không mất đi cảnh giác, trong thời tiết như vậy, Đồng Quán cũng không có khả năng thực sự gom binh lực lại, đêm nay hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Trong sân nhỏ phía dưới đèn đuốc chớp động, một số người biết bên này xảy ra chuyện gì, Lưu Thiên Nam trong phòng mới ra ngoài một chút, ra dấu với Ninh Nghị, nhưng Ninh Nghị biết, nếu như bây giờ mình đi vào, chỉ sợ thiếu nữ càng thêm lúng túng. Hắn cũng chỉ có thể ngồi trên nóc nhà mà thôi.
Nghĩ tới trận chiến tranh này, nghĩ tới cuộc hôn sự này, lại nhớ tới những chuyện mà lúc ở phòng mới cùng Lưu Tây dưa nói chuyện phiếm, từ khi mình bắt đầu đến thời đại này, đã lục tục phát sinh hết thảy. Tần Nguyên hẳn là ở Biện Kinh nỗ lực, phương bắc đang chiến tranh, vô số người xung phong liều chết cùng một chỗ,, Kim Quốc, Liêu Quốc, Võ Triều, Thắng Chiến, bại trận, tòa thành này cũng đang đánh, ngàn vạn binh sĩ đang lao tới tường thành bốn phương này., Binh tướng trong thành lại lao về phía bên kia, giết cùng một chỗ, mà hắn cũng trải qua rất nhiều chuyện kỳ diệu, người tốt xấu xấu, tín ngưỡng xấu xa, giết chết Tịch Quân Hộc giết chết đám binh sĩ chạy trốn trên đường, giết chết lầu các giết chết. Hắn nhắm mắt lại hít một hơi, có lúc thực sự cảm thấy, ngàn vạn nhân vật thế sự này, đúng là tạo thành một đoạn mở đầu lịch sử hoặc là một bộ phận mà thôi.
"... Lấy núi làm mạn, chở một ngàn năm ra biển..."
Lúc mở mắt, Ninh Nghị ngẩng đầu nhìn ánh sao trên bầu trời, nhẹ nhàng ngâm nga. Trần Phàm từ dưới lên: "Sao vậy? Không xuống?"
"Không có việc gì, ngồi xuống đi." Ninh Nghị ngẩng đầu lên, ý bảo nhìn về phía tường thành phía xa.
Trần Phàm không để ý lắm, ngồi xuống bên cạnh: "Vừa rồi đang nói gì vậy?"
"Ca hát."
"Ồ? Ca gì đó, ngươi viết à?"
Ninh Nghị mỉm cười. Không bao lâu sau, Trần Phàm nghe thấy hắn khẽ ngâm nga hát lên, người phía dưới cũng mơ hồ có thể nghe được tiếng ca cổ quái kia, kể cả đám người Lưu Thiên Nam, Lưu Tây dưa đang ở trong phòng mới. Bởi vì nội lực thâm hậu, cũng có thể nghe được âm thanh mơ hồ truyền đến từ ngoài cửa sổ động phòng, từ trong bóng dáng hai nam nhân kia truyền đến.
"... Lấy ngọn núi làm mạn, trải qua một ngàn năm để ra biển, đốt lên một làn khói, dùng thời gian một đóa hoa để nở..."
Lưu Tây dưa mở mắt, ánh mắt yên tĩnh, xoay chuyển rồi nhắm lại. Bên ngoài thành, binh sĩ hò hét dùng như thủy triều, trên tường thành, cung nỏ cơ thạch đang chờ phát, vô số người, sinh mệnh tụ tập trên mảnh đất này, tinh quang tràn khắp Thiên Hà... "Dùng biển làm suối, lập thiên địa làm đình viện, nhìn khắp tường thành, dùng ánh sáng của thiên giang nguyệt..."
Tiếng hát cổ quái, ca hát trên nóc nhà đêm dài, nhiều năm sau, giống như là sự khởi hành của cả một thời đại...