Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lúc Lưu Tây dưa chạy tới Vĩnh Nhạc, nửa Hàng Châu thành thật ra đều đã nổ tung.
Dưới tình huống bao đạo đại quân bao vây thành, những quan lớn như Bao Đạo Ất bỗng nhiên chết đi, bởi vì hỏa hoạn bốn mùa trai, về sau thế lực nhúng vào sự tình cũng không chỉ một phương, tin tức từng tướng lĩnh hệ thống Phương Tịch căn bản là không áp chế nổi. Cái chết của Bao Đạo Ất dù sao cũng quá mức đột ngột, ai cũng không hiểu được sự tình này có ý nghĩa gì. Nếu nói chuyện ngoài ý muốn, không ai tin, trên đời này xưa nay chưa từng có người nào có tâm.
Mà sau khi hỏa hoạn diễn ra, người đầu tiên khống chế cục diện chính là lực lượng trực hệ của Phương Thất Phật, để tránh cho thủ hạ vốn là thủ hạ của Bao Đạo Ất ở trong thành xôn xao, bên này lại phái người bắt đầu giới nghiêm toàn thành, khả năng gây hỗn loạn. Sau khi những ứng biến này bao trùm ra ngoài, nếu có người không biết chuyện đã xảy ra trong nội thành, vậy thuần túy chỉ là người si nói mộng thôi.
Cuối cùng Bá Đao doanh cũng giết Bao Đạo Ất, đối với phần lớn mọi người mà nói, đây chính là nhận thức như vậy. Còn người động thủ là ai, không có bao nhiêu người sẽ quan tâm. Thủ hạ của Bao Đạo Ất có lẽ sẽ yêu cầu giao ra hung thủ., Nghiêm trị hung thủ, nhưng đó bất quá cũng chỉ là một cái lí do tầm thường. Mọi người sẽ chỉ chú ý đến Bá Đao doanh sau thái độ cường thế ẩn chứa ý nghĩa, về phần hung thủ kia, cho dù có có người nói, quan cảm cũng sẽ chết: chết chắc.
Từ cửa thành bên kia chạy như bay đến, tận mắt thấy biến hóa trong thành bắt đầu, Lưu Tây trái cũng đã bắt đầu tỉnh táo lại, an bài đầu tiên chính là các loại ứng biến cùng với dò xét chân tướng sự tình. Bá Đao doanh chung quy vẫn có hiệu suất, lại thêm Trần Phàm tham gia vào, trước khi đến hoàng cung., Một sự kiện đơn giản đã thành hình trong đầu nàng. Bao Đạo Ất đã chết, trong những năm tháng bang thân không giúp đỡ nhau này, làm hỏng một số quy củ, Bá Đao doanh cũng sẽ bị xung kích, bất quá, đây cũng không phải là toàn bộ những chuyện nàng quan tâm.
Lúc này Vĩnh Nhạc hoàng cung nằm ở phía nam Hàng Châu thành, vốn là hành cung của một vị vương gia võ triều, Lưu Tây qua từ phía Bắc thành, dọc đường còn ra lệnh cho mấy người liên lạc ở Bá Đao doanh. Nhận được tin tức tình báo, khi đến cửa cung, rất nhiều người đều đã tới. Lúc này những người chạy tới đây chức quan có cao có thấp có thấp., Nguyên nhân là vì tình huống trong thành đột nhiên biến hóa mà tụ tập lại, có người nghe ngóng tình huống, có người tiếp nhận mệnh lệnh, người bọn họ có thể nhìn thấy cũng có nhiều điểm bất đồng. Đến khi Lưu Tây trái dẫn mấy người cưỡi Bá Đao doanh dừng lại trước cửa cung, xoay người xuống ngựa, mọi người cũng đều đưa mắt nhìn sang.
Thiếu nữ lạnh lùng đi nhanh vào trong hoàng cung, lúc này thủ vệ của tòa hành cung này cũng không nghiêm ngặt lắm, trực tiếp xuyên qua quảng trường phía trước, đi lên bậc thang chính điện. Nàng thuận tay cởi áo choàng trên người, ném cho một thị vệ nội cung nghênh đón, trở tay kéo hộp gỗ của một người bên cạnh ra, xoay tay, lưng đeo lên lưng, sau đó phất tay để mọi người tản đi.
Thượng Chính điện thấy Phương Tịch, trên lý thuyết mà nói chính là bái kiến Hoàng Đế, không cho phép mang binh khí, bất quá nhìn bộ dáng của nàng lúc này, cũng thật sự không ai dám khuyên. Một đường đi lên chính điện phía trên, người kỳ thật đã đến đông đủ, lấy Thánh Công Phương Tịch cầm đầu, Hoàng hậu Thiệu Tiên Anh, trưởng công chúa phương trăm hoa, hoàng tử Phương Kiệt, hoàng tử Phương Kiệt., Kế tiếp Phương Thất Phật, Lệ Thiên Cương, Đặng Nguyên Giác, Thạch Bảo, Lâu Mẫn trung, cao tầng trong quân đã tề tụ trong điện, Vương Dần cùng Tư Hành Phương, Tổ Sĩ xa xa không tới, phần lớn đều là tại tay ngăn chặn thế cục Hàng Châu, hoặc là trên đường chạy tới. Trong điện còn có vài người không có địa vị, có người cãi nhau có người khóc lóc kể lể, bầu không khí khẩn trương.
Nếu như đặt ở hậu thế, Bao Đạo Ất đã là vị trí thông thường của cục diện chính trị, hắn đã chết, không ai có thể không bị ảnh hưởng đến. Lúc này Trịnh Bưu đang tức giận nói chuyện trong điện chính là đệ tử bao đạo Ất, với địa vị, hắn được xem như là hai tay dưới trướng Bao Đạo Ất, Thái úy tiền triều bái., Một thân võ nghệ có xu thế màu xanh, người ta gọi Trịnh Ma Vương, Bao Đạo Ất vừa xảy ra chuyện, hắn liền dẫn theo một con riêng của Bao Đạo Ất vào điện khóc lóc kể lể. Lúc này chính nghĩa đầy căm phẫn nói ra sự thương tâm của đám người Bạch Lộc Quan bên kia, nhìn thấy Lưu Tây qua đi tới, hai mắt Trịnh Bưu đỏ bừng, khóe mắt như muốn nứt ra.
"... Bệ hạ, hôm nay Bá Đao doanh hành hung như vậy, ngang ngược ngang ngược đến mức khiến người ta tức giận. Nếu không xử trí, thật sự khó mà bình yên nổi giận dân chúng, gia sư đối với thành tích Vĩnh Nhạc Triều, mọi người đều biết. Nếu là người công lao cao khổ như vậy đều để cho Bá Đao doanh giết liền giết, sau này còn có ai dám vì ta mà tận lực liều chết vì triều đình..."
Ngày thường Trịnh Bưu không dám nhìn chằm chằm vào Lưu Tây dưa, nhưng lúc này đây lại là người của thế lực Bao Đạo Ất, cảm thấy bên mình bị Phách Đao doanh ức hiếp quá mức, đồng thời cũng biết, nếu lúc này còn không thể cứng rắn một chút., Về sau thật sự đứng không vững. Thời điểm hắn dõng dạc, mọi người trong điện cũng đều ghé tai nhỏ thầm thì thầm. Lưu Tây qua ánh mắt kia chỉ nhàn nhạt liếc qua, tiến lên bái kiến Phương Tịch, hoàng hậu, Phương Tịch giơ tay, cau mày.
"Ngươi đây là... Ai, ngồi đi, ngồi xuống trước đã..."
Thiếu nữ đi tới bên cạnh ngồi xuống cái ghế, phịch một tiếng, đặt hộp dài của Bá Đao một bên, hai tay trước người nắm lại, ánh mắt nghiêng nghiêng nhìn mặt đất phía trước. Sắc mặt nàng cũng không tốt, nhưng có vài phần hoảng hốt cùng xa cách, bộ dáng mất tập trung.
Trịnh Bưu liền tiếp tục dõng dạc, Lưu Tây qua loa cũng không nhìn hắn, không hề có động tĩnh gì. Mọi người lúc này cũng có chút bất đắc dĩ, ngày thường giao đạo dù sao cũng đánh nhiều, mọi người trong điện chỉ sợ cũng hiểu, sự tình này không phải Lưu Tây dưa sai khiến, nhưng nói ra, không ai tin., Cách xử lý, dù sao cũng phải dựa theo quy củ của cục diện, với tính cách của thiếu nữ, có lẽ là muốn bản thân phải vì một trận "trùng mình" bất ngờ này mà buồn bực. Nếu không dựa theo tính cách xưa nay, Bá Đao doanh luôn luôn thẳng thắn, có lý không để ý đến, dù sao cũng phải tranh hơn ba phần.
"Chuyện hôm nay..." Mọi người nghị luận một hồi, đầu tiên là mở miệng định điệu, vẫn là Phương Bách Hoa: "Dẫu sao cũng là bên phía Đại Bưu quá đáng, ảnh hưởng rất xấu, kế tiếp phải làm sao cho tốt, mọi người cứ nói hết ra đi." Lời này của nàng cuối cùng cũng là giải vây cho Lưu Tây dưa, Bá Đao doanh không đúng, vậy chắc chắn là không ổn rồi, các ngươi cứ nói đi, người ta bên này tiếp lấy là được.
Phương Bách Hoa đã nói như vậy, người bên ngoài cũng không nói gì về việc này nữa, cho dù đám người Lệ Thiên Cương có hiềm nghi đối với Bá Đao doanh đi nữa, thì cũng không có khả năng nói Bá Đao doanh bởi vậy mà muốn tạo phản. Một bên là tổ sĩ bên phải thật ra cũng đã đến, hắn xem như là khá thân với Bá Đao doanh, hắng giọng một cái, nói sạch sẽ., Đầu tiên nói: "Người nhà Bao Thiên Sư, vẫn phải trấn an cho tốt, hạ táng phải long trọng, Bá Đao doanh hẳn là phụ trách việc này đến cùng, việc này mặc dù là ngoài ý muốn, nhưng Bá Đao doanh không đúng trước, nếu là muốn trừ khử sự hiểu lầm này..."
Lúc này một gã con riêng của Bao Đạo Ất cũng đang quỳ tại hiện trường, khóc lóc la hét: "Nào phải là ngoài ý muốn, Bá Đao doanh các nàng vốn là nhằm vào chúng ta, rõ ràng là cố ý..."
Không ai để ý đến hắn, Thạch Bảo ở một bên cau mày: "Hiểu lầm này tiêu như thế nào, chẳng lẽ để cho Đại Bưu đánh cho một trận?"
"Giết người đền mạng, Lưu Tây dưa hắn..."
"Câm miệng!"
Trong Lâu Cơ khoát tay với Trịnh Bưu: "Không theo không tha là không đúng rồi..."
"Chuyện này phá hỏng quy củ, trách nhiệm thì vẫn phải chịu. Bây giờ toàn bộ chức danh của Bá Đao doanh phải ngừng lại trước đã..."
"Bây giờ nội ngoại hoạn, Bá Đao doanh không thể không trách nhiệm giám sát, các chức quan khác, có thể suy xét giảm sút."
"Nếu như Bá Đao doanh lại dựa vào sự trách nhiệm giám sát mà ngang ngược càn rỡ thì sao."
"Ta đảm bảo cho muội tử Lưu gia."
"Thân là Thái tử, lúc này Kim điện nghị sự, không nên có loại chuyện vui buồn này ở đây nữa!"
Lúc này trong kim điện, bởi vì lúc trước có chút hiềm khích, Lệ Thiên Cương xem như tương đối nhắm vào Bá Đao doanh. Đơn mắng một trận cũng không có ý nghĩa gì, trước mắt loại bỏ thực quyền, sau khi đến, danh vọng chính trị tự nhiên thấp. Trong Lâu Lan, Đặng Nguyên Giác cơ bản cũng là thái độ tán thành hoặc là trong thôn, mặc dù Lâu Lâu Tĩnh theo đuổi Lưu Tây qua đã lâu, nhưng trước mắt trong Lâu Mẫn hẳn là cảm thấy không đùa, đồng thời cũng cảm thấy địa vị của Bá Đao doanh có chút quá mức siêu nhiên.
Bình thường Thạch Bảo đối với Bao Đạo Ất cũng không có hảo cảm gì, nhưng hắn cũng không đáng để ra mặt quá nhiều, ngược lại Hoàng tử Phương Kiệt nói một câu đảm bảo cho Lưu Tây dưa có chút nghĩa khí, sau đó bị Thiệu Tiên Anh cùng Phương Bách Hoa đồng loạt mắng chửi. Trong lúc nhất thời các loại nói chuyện trong điện, nhẹ nhàng bay tới bay lui, đây là lúc chiến đấu., Chức hàm giám sát trong thành phụ trách giám sát của Bá Đao doanh cực kỳ siêu nhiên, nói đến sau đó, Phương Thất Phật vẫn mở miệng: "Chức chức giám sát phải đi, nhưng chính là vào thời khắc dùng người, đổi thành tạm thời đi. Bưu lớn, ngươi có nói không?"
Sự tình phát triển đến mức này, Lưu Tây trái một điểm tỏ thái độ cũng không có, cũng không khỏi quá xem thường người khác, lúc này Phương Thất Phật mới chủ động đặt câu hỏi. Mặt mũi của hắn cuối cùng không thể không cấp, Lưu Tây dưa nhìn hắn một cái, sau một lát, giống như đã quyết định: "Phật soái, Ninh Nghị Ninh Lập... Có phải là ở trong tay ngươi không?"
Phương Thất Phật nheo mắt lại, những người khác trong điện đều nhíu mày: "Phải thì sao?"
"Ta muốn bảo vệ hắn."
"Đùa gì vậy!" Ánh mắt Phương Thất Phật lạnh xuống, Phương Tịch ở phía trên khuôn mặt đều nghiêm túc, nhắc nhở: "Đại Bưu, có chút quá đáng."
Trịnh Bưu kêu lên: "Ngươi giấu sư phụ ta ở đâu, khinh người quá đáng!"
"Vì sao ta không thể bảo vệ hắn!" Lưu Tây dưa đứng lên: "Chuyện hôm nay vốn dĩ Bao Đạo Ất muốn giết người trước!"
Lệ Thiên Cương bên kia nhìn sang: "Bao thiên sư muốn giết người, kết quả trên Tứ Quý trai ngược lại bị ngược lại giết ngược?"
"Có chuyện gì sao? Lúc ấy ở phủ đệ Phật soái, Bao Đạo Ất từng hỏi thăm người khác về nội tình của Ninh Nghị, theo như lời người khác dặn dò, bởi vì có một thuộc hạ của Phật soái tiết lộ Ninh Nghị từng tham dự đối phó Bạch Lộc Quan, Bao Đạo Ất nhất thời cao hứng, âm thầm đi theo sau. Là hắn muốn giết người trước!"
Trịnh Bưu hét lên: "Ẩn huyết phun người, gia sư tu vi cao thâm, võ nghệ đã đạt tới cảnh giới cao thâm, chư vị ở đây đều rõ ràng. Theo ông ấy đi qua Phổ Đà Triệu Kim Cương cũng là hảo thủ nhất đẳng trong rừng xanh, ông ta muốn giết tên Ninh Nghị kia, ngược lại sẽ bị giết? Thánh công minh giám, lời ông ta nói, vừa vặn chứng thực việc này chính là Bá Đao doanh tận lực thiết lập!"
"Bên phía Bao Đạo Ất đi Phật soái chính là nhất thời cao hứng, tên thủ hạ của Phật soái tiết lộ tin tức cũng là ngoài ý muốn, ta làm sao có thể bố cục đối với việc này. Lúc trước Bạch Lộc quan giam giữ đại lượng nữ tử, việc này ta xem không thể bỏ qua, bố cục cứu viện, lập tức từ đó bày ra kế hoạch., Sau đó ta chính là lo lắng Bao Đạo Ất gây bất lợi cho hắn, biết hắn có thù tất báo, bởi vậy vẫn giấu diếm việc này. Bao Đạo Ất đột nhiên biết được, nhất thời cao hứng liền muốn giết người. Còn về phần vì sao bị lập hằng lật bàn... Chuyện ở hẻm Thái Bình lúc trước, Thạch soái ngươi nói đi, có khả năng lập bàn lật bàn!
Thạch Bảo sờ sờ cằm: "Người khác có lẽ không thể, nhưng nếu là Ninh Lập Hằng, ta cảm thấy hắn vẫn có năng lực này."
Phương Tịch hướng Phương Thất Phật hỏi: "Đại Bưu nói... Có việc này không? Bao thiên sư chính là nghe được lời nói của người trong phủ ngươi, mới nhất thời cao hứng đi theo sao?"
Phương Thất Phật muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn nói ra: "Lúc bắt được người đã từng dò hỏi tùy tùng của Bao Thiên Sư, sau đó điều tra trước, thật sự có việc này..."
Mọi người trong điện đều vội vàng chạy tới, thật ra hiểu biết về tình thế đại khái cũng không nhiều lắm, Bá Đao doanh lại xung đột với Bao Đạo Ất, Bao Thiên Sư xui xẻo chết rồi., Đương nhiên là Bá Đao doanh đứng trên thượng phong hoặc là lừa dối. Mọi người ngồi trong điện cũng không chú trọng chứng cứ, sự tình đến mức này, chuyện cần phát sinh cơ bản đã rõ, không ngờ Lưu Tây Đản lại đem chuyện này ra dây dưa. Trong chốc lát, mọi người cũng không biết nói gì.
Phương Bách Hoa nói: "Việc này đừng nói nữa, mạch máu như thế nào, Thất ca đi thăm dò đi. Nhưng dù thế nào đi nữa, Bao Thiên Sư đã chết cũng phải có câu trả lời."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Ta muốn bảo vệ Ninh Lập bền bỉ."
"Lưu Tây dưa, ngươi khinh người quá đáng rồi đó, Thánh công, chư vị, các ngươi có thấy sự ngang ngược của nàng không!"
Tổ sĩ có chút do dự: "Giết người đền mạng là chắc chắn..."
"Bao thiên sư không phải người thường, dù sao cũng phải có câu trả lời..."
"Không thể dùng lý lẽ!"
"Đùa gì vậy..."
Cách đó không xa, hoàng tử Phương Kiệt thở dài, nhẹ giọng nói: "Dù sao cũng phải nhường một bước chứ."
Lưu Tây dưa chậm rãi lắc đầu.
"Thật lợi hại, thật lợi hại, Bá Đao doanh ngươi thật lợi hại, sư phụ ta bị ngươi giết, tất cả mọi người đều phải bảo vệ, Bá Đao doanh ngươi đúng là một chút sai sót đều không có!" Trịnh Bưu cười lạnh nói: "Cái gì mà Ninh Lập, hắn là nhân tình của ngươi hay sao..."
Nói tới đây, trong nháy mắt bầu không khí trong điện đột nhiên trở nên lạnh lẽo, Thiệu Tiên Anh chỉ về phía Trịnh Bưu: "Ngươi ngậm miệng..." Trong không khí vang lên một tiếng "Két".
Hộp thật dài mở ra, một thanh đao to lớn rơi vào trên tay thiếu nữ, mũi chân nàng nhẹ nhàng đá ra một cước, bên kia, Thạch Bảo, Phương Thất Phật, Phương Bách Hoa cũng đã đứng lên.
Mũi nhọn Bá Đao bay lên không trung, lại hạ xuống bên kia, vẽ thành một vòng tròn giống như kim đồng hồ trước người Lưu Tây dưa. Khi nó biến thành vung ngang, thân hình thiếu nữ đã bước dài ra một bước, giống như dây cung kéo căng đến cực hạn, quay đầu lại.
Ánh mắt sắc bén vô cùng, lướt ngang, chém!
"Chết!"
"Ngươi muốn chết!"
"Dừng tay ——"
Trong tiếng quát của mọi người, Trịnh Bưu vội vàng định chống đỡ. Thạch Bảo ầm ầm đá một cước vào người gã, đá bay gã ra ngoài. Một bàn trà liên tục bay tới, còn có một cây mâu sắt vươn tới, mảnh vụn gỗ bay lượn chính giữa cung điện này., Mâu sắt bị đánh bay, thiếu chút nữa đập nát cánh cửa chính, rơi trên mặt đất. Trịnh Bưu đứng lên phun ra một ngụm máu tươi, bên này Thất Phật đè bả vai Lưu Tây dưa, Phương Bách Hoa thì trực tiếp ôm lấy thiếu nữ, Thiệu Tiên Anh từ trên chạy xuống đoạt lấy đại đao trên tay nàng, liều mạng vỗ vào tay Lưu Tây dưa nắm chặt chuôi đao.
Phương Tịch vỗ một cái vào long ỷ, mọi người trong chánh điện cũng đã vỡ nồi.
"Làm càn!"
"Còn ra thể thống gì nữa -- "
"Còn không để ta vào mắt có phải hay không -- "
"Đúng là hành hung ngay tại chỗ, nói không chừng chỉ cần đánh là thắng ngay..."
"Trịnh Bưu, ngươi nói không giữ lời..."
"Nghĩ rõ ràng..."
"Uy nghi của hoàng gia ở đâu, pháp độ ở đâu..."
"Chuyện hôm nay không có cách nào khác..."
"Ngươi có làm thế nào cũng không cứu được người..."
"Ta và hắn có quan hệ cá nhân..."
"Hắn chết...?"
Sau một lát, giống như nghe được cái gì đó ảo giác đáng sợ, trong điện được một trận yên tĩnh kỳ quái bao phủ, Tổ Sĩ xa xa vẫn còn nói chuyện, khóe miệng giật một cái., Sau đó cùng người bên cạnh xác nhận, Phương Tịch giơ bàn tay còn muốn vỗ trên không trung lên, Hoàng tử Phương Kiệt vò đầu bứt tóc, ngay cả Phương Thất Phật cũng có chút cổ quái, Phương Bách Hoa nhìn bên cạnh, tựa hồ muốn xác định rõ ràng mới là người khác nói một câu kỳ quái.
Lưu Tây dưa đã buông Phách Đao ra, nàng nhìn xem mọi người trong điện." Ta thích hắn." Nàng nói xong, cô gái xưa nay vẫn kiên trì đối đãi với thân phận Lưu Đại Bưu, thanh âm thô kệch cũng đều mang theo sự thô kệch hoặc khàn khàn cố gắng hết sức., Đây có lẽ là lần đầu tiên tại trường hợp như vậy, trước mặt những người này, nàng dùng giọng nói nhẹ nhàng của thiếu nữ nói chuyện, nhưng sau đó nàng lại nói một câu: "... Ta thích hắn." nhả ra một hơi, giống như là đang xác nhận.
Vẫn là một hồi yên tĩnh, Phương Thất Phật nghiêng đầu, nháy mắt nhìn về phía mặt đất, như là đang nhấm nháp ý nghĩa của cả một cuộc sống, Thạch Bảo giơ một ngón tay lên không trung, ngẩn người, sau đó lại chỉ Trịnh Bưu hai cái, hắn đại khái cũng không biết mình muốn biểu đạt ý tứ gì, liền ngồi xuống. Phương Tịch buông tay xuống, ngón trỏ tay trái gõ nhẹ lên tay một hồi, sau đó giơ tay vỗ, đứng lên.
"Hôm nay tới đây..." Tay vung lên, xoay người đi về phía cửa bên hông. "Việc này... Lại thảo luận."