Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lúc phát sinh chuyện đó, Ninh Nghị đã cho rằng đó là một âm mưu của người khác, nhưng sau đó vẫn xác nhận, chỉ là một chuyện ngoài ý muốn âm sai mà thôi.
Ngày đầu mười một tháng này, Ninh Nghị lần đầu tiên đi gặp Phương Thất Phật.
Tuy từ một tháng trước Trần Phàm đã thông báo cho hắn biết Phương Thất Phật có ý muốn gặp hắn, nhưng sự tình kéo dài tới lúc này cũng không phải là ngoài ý muốn. Dù sao đối với Phương Thất Phật mà nói, Ninh Nghị cũng không phải là đại nhân vật hết sức lưu tâm, mặc dù hắn là người sau khi bị bắt đầu hàng phục lại., Nhưng bắt đầu từ chuyện Phương Tịch, mấy chục mấy trăm quan viên tướng lãnh hàng tới, hàng lâm ở đây, chính là huynh đệ nhà mình, cho dù từ lúc hẻm Thái Bình bắt đầu lịch sự của Ninh Nghị, Phương Thất Phật cũng không đến mức phải bỏ ra ánh mắt quá mức đặc thù với Ninh Nghị.
Mười tháng đầu cùng Trần Phàm nhắc tới việc này, sau đó Đồng Quán luân phiên công thành, lại có đủ loại việc vặt, đến mười một tháng, cuối cùng mới có chút thời nhàn hạ. Ngày thứ bảy này mới cho người đến Bá Đao doanh truyền đạt ý muốn gặp mặt Ninh Nghị, đến buổi sáng ngày thứ tám, Ninh Nghị liền rời khỏi Tế Liễu Nhai, đi về phía phủ đệ của Phương Thất Phật. Đi cùng còn có Tiểu Kiệt và Lục Hồng Đề.
Đối với chuyện ra cửa phải làm ngày hôm nay, Ninh Nghị vẫn có một phen tính toán. Trừ gặp mặt Phương Thất Phật, y còn có kế hoạch đụng đầu với người nghe, dò xét tình huống trong thành cùng với việc bảo vệ và thương lượng đơn giản sau khi đám người Tô Đàn Nhi phá thành.
Lúc này mặc dù Bá Đao doanh và Bao Đạo Ất trong thành đang trong trạng thái khẩn trương, nhưng lúc trước bầu không khí xung đột huyết chiến đã ngừng lại, cả hai đều thu liễm. Đám người Phương Thư thường lại có việc, Ninh Nghị ra ngoài có ngụy trang này, không còn mang theo người nữa, mọi người cũng không có gì dị nghị. Ở nơi này trong khoảng thời gian này cũng không có dị nghị gì., Tuy rằng Lục Hồng Đề không ra tay, nhưng đối với thân phận người võ lâm của nàng, mọi người cũng đều hiểu rõ. Lúc này Ninh Nghị đã được tin tưởng hoàn toàn ở Bá Đao doanh, nếu y cảm thấy có Lục Hồng Đề có thể bảo vệ an toàn cho mình, trong lúc nhất thời mọi người cũng không có quá nhiều kiên trì, dù sao y cũng không còn là đối tượng giám thị nữa.
Hiện giờ Phương Thất Phật đang làm việc tại phụ cận phủ nha Hàng Châu, vốn là phủ đệ của Thường Gia, cách tứ mùa trai nghe người ta không xa. Sắp tới nơi, Ninh Nghị kêu Lục Hồng Đề đi dạo xung quanh Tiểu Kiệt, sau đó lại tới Tứ Quý trai gặp mặt. Sau đó một mình y đi về phủ Thường. Lúc này nơi này đã tương đương với hậu thế kết hợp với hậu thế của nha môn., Xử lý phần lớn công việc trong Hàng Châu thành, người đến người đi nối liền không dứt. Sau khi thông báo tên mình, Ninh Nghị vẫn còn ở trong phòng đợi một hồi. Sau đó, y còn gặp được thạch bảo.
Trận chiến ở hẻm Thái Bình lúc trước, Thạch Bảo liên tục ăn quả đắng, kết kén không nhỏ. Đối với việc gặp mặt ở đây, Ninh Nghị không có quá nhiều chuẩn bị. Thạch Bảo dẫn mấy người đi qua bên ngoài sảnh chính, mọi người trong sảnh có chút xôn xao, nghị luận thân phận của đối phương, có người còn cúi đầu hành lễ., Thạch Bảo vốn là có chuyện nên liếc nhìn vào bên trong, mới ngẩn người. Sau khi đi ra vài bước, lại nhìn thoáng qua, rồi mới đi về phía Ninh Nghị. Lần này, toàn bộ người trong đại sảnh đều muốn chắp tay hành lễ.
"Thạch soái."
"Thạch Đại Nguyên Soái."
"Bái kiến Thạch soái."
Trong tiếng bái kiến đó, Thạch Bảo cau mày đi tới trước người Ninh Nghị mới dừng lại, Ninh Nghị đành chắp tay thi lễ một cái. Mọi người suy đoán thân phận của hắn, Thạch Bảo chỉ khoát tay bên cạnh, gằn từng chữ một: "Ninh Lập Hằng. Ta còn nhớ rõ ngươi."
"Trận chiến ở hẻm Thái Bình lúc trước, ngươi đánh rất khá, bả vai của ta bị nổ một chút, bây giờ còn nhớ. Nghe nói bây giờ ngươi đang làm việc ở Bá Đao doanh?" Hắn nói dừng một chút, sau đó cười vỗ vai Ninh Nghị, chỉ vào Ninh Nghị nói: "Ngươi rất giỏi, rất lợi hại, là người có bản lĩnh. Lão Thạch ta thích nhất loại người như ngươi, sau này mọi người đứng sang một bên, là người một nhà, làm cho tốt, nếu có ai làm khó dễ ngươi, liền tới tìm ta."
Đối với đám người Lệ Thiên Hữu, nhớ mãi không quên báo thù. Thạch bảo rộng rãi như vậy thật sự ngoài dự liệu của Ninh Nghị, sau đó hỏi mục đích Ninh Nghị tới đây, nghe thấy hắn tới gặp Phương Thất Phật, lại cười nói: "Phật Soái là người biết thiện dụng, thấy ngươi nhất định là chuyện tốt, không cần phải lo lắng. Ta đi trước đây, có việc, về sau rảnh rỗi, đến bên cạnh ta ngồi một chút. Thuốc nổ của ngươi dùng rất tốt, vẫn muốn thỉnh giáo ngươi một phen, ha ha ha..."
Thạch Bảo mỉm cười đi vào bên trong. Sau đó liền có người dẫn Ninh Nghị tới chỗ Phương Thất Phật, trên đường đi Ninh Nghị cũng nhìn thấy Bao Đạo Ất hôm nay cũng ở chỗ này, nhưng tất cả mọi người đều có chuyện riêng của mình, ngược lại cũng không để ý lắm. Một đường đi vào, nhìn thấy Phương Thất Phật lúc này., Vị trung niên cơ trí này chống đỡ nửa hệ quân đội Phương Tịch đang nấu trà, chính là tuổi tác giàu có khỏe mạnh, xem ra tinh thần sung mãn. Chẳng qua lúc trước Ninh Nghị cũng từ trạng thái này mà ra, sâu trong vẻ tươi cười của người trung niên, Ninh Nghị vẫn có thể nhìn ra chút mệt mỏi.
Trà nấu cũng không ngon.
Mặc dù làm người thông minh, trong số người ở ngoại nhân đánh giá trí sâu như biển, nhưng Phương Thất Phật cũng không phải sinh ra phú hộ, cuối cùng vẫn là xuất thân nông dân, từng đọc sách, nhưng cũng không tích lũy được nhiều nhà phú quý. Trà của hắn và Tần Tương Nguyên., Trà của đám người Tiền Hi Văn cũng không giống nhau, giống như giếng rồng do lão nông tỉ mỉ ngâm ra, mặc dù không quá hoàn mỹ, nhưng cũng có thể làm cho người ta có cảm giác thân thiết. Đương nhiên, dưới năng lực bày mưu lập kế của người này, cũng có chút ý vị sâu xa.
"Trúc Hằng đại tài, lúc trước lúc phá thành, đã nghe nói qua. Có thể tới gần chúng ta bên này, thật sự là phúc của dân chúng. Trại chủ nhà ngươi hồ nháo một chút, sợ là làm cho lập Hằng khó xử, ha ha, có người thế nhân như thủy triều., Mấy người giang hồ than thở, lại có mười bước giết một người, ngàn dặm không được đi. Yêu thích nhất của ta là hoa cỏ Ngô Cung chôn sâu đi đường mòn, đời đời áo quan thành cổ xưa, tam sơn nửa lạc thiên ngoại, trong nước hai phân bạch cò châu. Mặc dù ta không tinh thông thi từ, nhưng cũng biết những từ ngữ này không phải người lòng dạ lớn không thể làm được."
"Ặc, đây là..."
"Tâm Chiếu là vậy." Phương Thất Phật cười chắp tay, sau đó điểm một xấp giấy trên bàn, nghiêm sắc mặt. "Vốn dĩ đã sớm muốn gặp mặt Lập Hằng một lần, về sau nhìn Ninh Nghị làm những thứ này, cảm thấy trong đó rất bác đại tinh thâm, liền quyết định sau khi xem qua sẽ gặp lại lập Hằng. Lúc này trong lòng ta có chút nghi vấn, không biết Lập Hằng có thể đáp ứng ta hay không."
Sau đó Phương Thất Phật lại nói đến một loạt sự tình có liên quan đến Ninh Nghị ở Bá Đao doanh, bao gồm cả những văn chương mà những văn nhân kia viết, sau đó hai người trò chuyện đại khái một canh giờ, Ninh Nghị mới tách ra. Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây kỳ thật là một lần trấn an và lấy lòng cực kỳ đúng nghĩa, nói rõ Ninh Nghị ở trong lòng Thất Phật là một nhân tài cực có giá trị, nhưng Phương Thất Phật gần đây dù sao cũng quá bận rộn., Đối với những thứ kia của Ninh Nghị, mặc dù đã xem qua, cũng có không ít người nhận thức cùng nghi vấn, nhưng cũng không có thật sự truy cứu đến cùng, vấn đề của gã chỉ ở một ít quản lý, thao túng bên trên, cũng không có liên quan đến hạch tâm chân chính.
Trong lúc nói chuyện, đối với chuyện lúc trước Ninh Nghị tham dự Bá Đao doanh và Bao Đạo Ất, Phương Thất Phật cũng có đề cập qua đơn giản, nhưng đại khái ý tứ cũng chỉ là tùy ý gõ một cái mà thôi. Hắn đã điều tra qua Ninh Nghị, tự nhiên cũng biết, sau này Ninh Nghị cũng không tham dự vào các loại hành động của Bao Đạo Ất.
Cũng không có bao nhiêu người biết rõ, lúc này, trong sân sát vách cách bên này mấy căn phòng, Bao Đạo Ất thuận miệng hướng người hỏi đến bối cảnh người trẻ tuổi Phương Thất Phật lúc này đang tiếp đón. Bởi vì hắn nhớ rõ., Lúc trước ở trên Tứ Quý trai, người trẻ tuổi hiện tại đã chết, tên là Lâu Thư vọng từng cố ý nhắc qua với hắn về người trẻ tuổi này và tiểu thiếp xinh đẹp của hắn, đương nhiên là nói cho hắn biết., Khi đó bởi vì thế cục mẫn cảm với Bá Đao doanh, hắn cũng không lựa chọn động thủ với tiểu thiếp xinh đẹp kia, mọi người giao tiếp, cứ như vậy sượt qua... Sau khi rời khỏi Phương Thất Phật bên này., Ninh Nghị đi tới Tứ Quý trai. Lúc này trong thành đều là trạng thái quản chế, đa số các lưu thông thương nghiệp đều đã dừng lại, nhưng vẫn còn một số sản nghiệp có chút bối cảnh còn đang hoạt động, Tứ Quý trai là một trong số đó. Lúc này vẫn còn ban ngày, trong tiệm không có sinh ý gì, Ninh Nghị cùng Văn Nhân Bất Nhị gặp mặt trong phòng trên lầu ba, nói chuyện đại khái trong chốc lát thế cục ngoài thành.
"Trong thời gian ngắn muốn phá thành, sợ là không thể, một khi tuyết rơi lần nữa, muốn phá thành phải đợi sang năm khai xuân. Đến lúc đó cục diện phương Bắc cũng không biết sẽ như thế nào, ai..."
Từ khi nghe người không nói tới đây, Ninh Nghị đã xác nhận chính mình đã thoái thác, ngoài thành bất lực, hệ thống gián điệp trong thành cũng thẳng thắn bất lực, khả năng xoay chuyển không lớn. Sau đó y nói với hắn, một khi phá thành sẽ dịch chuyển gia đình mình đi. Đang nói chuyện, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng nhẹ, như hòn đá đánh vào khung cửa.
Sau đó, thủ hạ đang canh giữ bên ngoài nghe tiếng người, phát ra một tiếng: "Cái gì..." Thanh âm, phịch một tiếng, bóng người phá vỡ cửa phòng, ngã vào.
"Hai con chó gian, ở đây âm mưu tạo phản, ta xem lần này Lưu Tây dưa làm sao bàn giao với ta đây!"
Từ ngoài cửa đi vào, là Bao Đạo Ất và một hòa thượng đầu trọc thân hình cao lớn, bọn họ không biết là từ đâu tới, nhưng hiển nhiên là bị thủ hạ bên ngoài bất đồng phát hiện, sau đó trực tiếp ra tay. Chuyện này đã bị bắt hiện hành, ngay cả Ninh Nghị trong lúc nhất thời cũng có chút sửng sốt.
Sau một lát, Ninh Nghị hít sâu một hơi, rút đao và lửa, quay người đi về phía cửa sổ đằng sau: "Còn có thể thế nào nữa, giết bọn chúng đi, sau đó xem xem xem phía dưới có bao nhiêu người. Dựa theo kế hoạch ban đầu mà làm."
"Kế hoạch ban đầu" của hắn là lừa gạt Bao Đạo Ất và hòa thượng kia. Trên thực tế, giờ phút này trong lòng hắn cũng thật sự có chút nghi hoặc liệu có phải là nghe người hay không cố ý bố trí cho mình, muốn kéo mình xuống nước phá vỡ cục diện giằng co ở Hàng Châu thành này. Nhưng Bao Đạo Ất và hòa thượng kia hơi kinh ngạc, nghe nói người khác đều có vài phần nghi hoặc muốn nói lại thôi, đại khái là muốn nói: "Chúng ta có kế hoạch gì..."
Bóng người từ bên trên hạ xuống!
Bao Đạo Ất và hòa thượng kia gần như phản ứng lại ngay từ đầu, hòa thượng "A" một tiếng, vung mạnh quyền, bao đạo Ất đồng thời ra tay, trong khoảnh khắc, ba bóng người xoay quanh một chỗ. Hai cái bàn xung quanh, chiếc ghế tròn bên cạnh đột nhiên rung mạnh, một cái ghế bay ra ngoài, đập vào cái giá bày đồ cổ bên cạnh gian phòng, một cái bàn bị nặng tay của hòa thượng đập nát.
Sự tình bỗng nhiên xuất hiện, ngay cả nghe người không dứt cũng không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên thích khách đang bao Đạo Ất cùng hòa thượng kia tấn công thế công điên cuồng nhảy múa mấy lần, xoạt một tiếng, rút kiếm.
"Đi ngăn những người phía dưới..."
Náo động dưới lầu cũng đã truyền đến, Bao Đạo Ất và hòa thượng này là cao thủ, dù sao hắn cũng là người giang hồ tập khí, muốn nghe lén, chỉ là hai người liền đi lên, một số tùy tùng còn ở dưới lầu., Lúc này chỉ sợ cũng đã bị tiếng gầm của hòa thượng kia làm cho kinh động. Ninh Nghị nói xong câu này, thân ảnh nghe tiếng người không dứt của y lập tức phóng ra ngoài cửa, một quyền của hòa thượng kia vung tới, chỉ quét trúng tàn ảnh thân thể y. Cùng lúc đó, thích khách đã rút kiếm vung lên, âm thanh cổ xưa rung rung trên không trung.
Đầu hòa thượng phốc bay lên không trung.
Ninh Nghị giơ thương trong tay lên.
"... một chút là được rồi."
Đến lúc này hắn mới nói xong, thân ảnh thích khách từ phía trên hạ xuống nhanh như điện, nhưng Ninh Nghị vẫn nhận ra đạo thân ảnh này, đúng là Lục Hồng Đề. Lúc này y còn chưa biết rõ tình hình phát triển ra sao, cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều sẽ phát triển như thế nào, nhưng trước mắt đã đến nơi hẹp kẽ gặp nhau, y cũng chỉ dựa vào trực giác mà ra tay.
Cũng chưa bao giờ nghĩ trên đời lại có thích khách đáng sợ như thế.
Hòa thượng đi theo hắn bay lên, phất trần của hắn vung ra, bị thân ảnh xoay tròn kia trở tay đoạt lại, sau đó, thân ảnh kia đột nhiên quay về, từ phía sau lưng dán sát vào hắn. Mũi kiếm kia vòng qua dưới xương sườn hắn, đâm thẳng vào mặt hắn.
Là một nữ nhân.
Hắn chỉ có thể trong chốc lát phản ứng lại người này, trong óc đột nhiên hiện lên tên từng cao thủ phụ nữ nổi danh trong rừng xanh. Bên phía mình là Phương Bách Hoa, xuất thân từ thanh lâu là Thôi Tiểu Lục, năm đó Thánh Nữ của Ma Ni giáo Tư Không Nam... Thân thể đột nhiên không ngừng xê dịch, nhưng bóng người phía sau như giòi trong xương, bóng kiếm không ngừng kéo tới từ phía sau., Giống như bị nhốt trong một vùng núi đao sơn kiếm hải... Văn nhân bất nhị xông xuống cầu thang lầu hai, nhìn thấy người là, bước chân đột nhiên biến chậm lại, hóa thành bộ dáng vội vàng, cùng lúc đó, "Phanh" một tiếng thương vang lên, từ trên lầu truyền đến.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lục Hồng xách kiếm quay người thu kiếm về vỏ, đầu Bao Đạo Ất nở hoa, thi thể gần như bay ra khỏi lưng nàng. Cô ném phất trần xuống: "Ta đi theo phía sau ngươi, thấy bọn họ đi theo ngươi. Những người khác còn chưa lên, đi mau."
Nàng đi tới bên cạnh Ninh Nghị, kéo tay Ninh Nghị, nhưng thân thể Ninh Nghị cứng đờ, hít một hơi dài: "Chờ một chút."
"Hả?"
"Người phía dưới đã thấy ta tới nơi này, cũng biết Bao Đạo Ất theo dõi ta."
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới cao thủ như Bao Đạo Ất lại dễ dàng giết chết như vậy, nhưng trước mắt không phải lúc nghĩ tới điều này, trong đầu Ninh Nghị nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
"Vậy thì thế nào, Bao Đạo Ất chết rồi, chuyện không thể nào kiềm chế được nữa, mau trở về đón nương tử ngươi, để những người của triều đình này hỗ trợ giấu ngươi lại, đây là biện pháp duy nhất."
"Không, ngươi theo Tiểu Kiệt về đi." Ninh Nghị hít một hơi, đặt Hỏa Kiệt lên bàn, tiện tay nhặt phất trần lên đưa cho Lục Hồng Đề, "Từ giờ trở đi, nghe ta nói, ngươi nhanh chóng mang theo Tiểu Kiệt về Phách Đao doanh, chuyện tiếp theo, Kxxx..."
Một lát sau, vốn dĩ tùy viên Bao Đạo Ất chờ đợi phía dưới tầng ba xông lên hành lang lầu ba, đối mặt với Ninh Nghị một tay cầm đao thương. Lúc này lưỡi đao trên tay Ninh Nghị đang nhỏ máu, trên người cũng đầm đìa máu tươi, quần áo bị phất trần xé rách vài chỗ, sợi bông lộ ra hòa cùng với huyết dịch, trên mặt hắn cũng có vết thương, ánh mắt sung huyết, xem ra vô cùng hung lệ. Thấy mọi người đi tới, hắn liền quay người bỏ chạy.
Lúc này tùy viên Bao Đạo Ất không nhiều, chưa chắc đều là cao thủ, trong đó có một người xông lên cuốn lấy hắn, giao thủ vẻn vẹn vài chiêu, Ninh Nghị đột nhiên chém ra một đao, xé gió gào thét, lăng lệ dị thường. Cương đao trên tay người này lại bị một đao chặt đứt, kể cả lồng ngực của hắn cũng bị chém đứt, máu tươi trên mặt đất không ngừng tuôn ra.
Nội kình phá Lục Đạo đến mức tận cùng, kể cả phương pháp tấn công "Trảm đao doanh" hay "Trảm Vân Sơn", đám người nghe nói lúc này mới có thể ngày mai, tối hôm đó Ninh Nghị làm sao giết được giặc canh. Tất cả mọi người đều cho rằng trí giả sẽ vận dụng đủ loại thủ đoạn phá cục., Cũng thật sự quên đi một lựa chọn đơn giản nhất, hắn thật sự có thể bức lực lượng của mình tới một bước này, ở sau lưng biểu tượng thư sinh, giấu diếm tất cả mọi người, đây cũng không biết là thành quả khổ luyện như thế nào.
Nhưng lúc này đã không phải lúc thảo luận những chuyện này.
Ninh Nghị xoay người vọt vào một căn phòng, bắt đầu phóng hỏa. Khi đám tùy tùng Bao Đạo Ất tận mắt nhìn thấy thi thể bao trọn Đạo Ất, đang định đuổi giết Ninh Nghị thì gần nửa gian phòng trên lầu ba đều đã bốc cháy., Trong tình huống như vậy, Ninh Nghị lao xuống lầu hai, bắt đầu tiếp tục phóng hỏa đốt cháy. Lúc này gã nhất định phải không ngừng kéo dài thời gian, bất luận là bị ai bắt được cũng quyết không thể rơi vào tay người Bao Đạo Ất. Mà lúc này nghe người không khác nhau cũng đã bắt đầu để thủ hạ của mình mai một không còn bất cứ chứng cứ hoạt động nào trong Tứ Quý Trai.
Chuyện dây dưa với gian tế triều đình là chuyện nghiêm trọng nhất, chỉ cần chuyện này không bị điều tra ra, chuyện tiếp theo, có lẽ còn có thể có một chút cơ hội... sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn, biết được tin tức tình báo của Bao Đạo Vũ cùng với Ninh Nghị đã làm, Lưu Tây qua đang ở phụ cận cửa Bắc nhìn một đám thợ thủ công gia cố cửa thành. Thế công của Đồng Quán đã dừng lại., Nhưng mùa xuân sang năm sau vẫn tiếp tục, các loại biện pháp phòng ngự xung quanh cửa thành được liệt vào hàng quan trọng nhất, không có đạo lý dừng lại. Bá Đao doanh là một trong những thế lực mà Phương Thống đáng tin nhất, có không ít nhiệm vụ giám sát, mỗi ngày nàng đều quan sát xung quanh.
Ra khỏi mặt trời, trắng bệch, xung quanh cửa thành gió lạnh bức người, nàng mặc áo choàng, ngồi ngẩn người trên một tảng đá lớn, Lưu Thiên Nam đi theo bên cạnh. Người biết rõ thân phận nàng không có nhiều lắm ngoại nhân., Một bên ngược lại có một người, đó là Lâu Tĩnh Chi. Vị công tử nhà hoạn gia này bị gió lạnh thổi đỏ mặt mũi, vẫn ở bên cạnh ồn ào chỉ điểm cho ngựa và rào chắn xung quanh nàng. Lâu gia cũng có nhiệm vụ giám sát, gần đây hai người thường bị đày đi cùng một chỗ - Bách Hoa cô cô làm tốt. Lâu Tĩnh đã nói rất lâu, còn đang nói tiếp, Lưu Tây dưa lười để ý tới hắn, tiếp tục đờ đẫn.
Đối với người nhàm chán, hoặc là chém hắn, hoặc là không để ý tới hắn. Thời gian gần đây có chút phiền phức, rất nhiều người cầu hôn với nàng, đều là dây dẫn của Bách Hoa cô cô bên kia. Mục đích thoạt nhìn của Phương Bách Hoa rất rõ ràng., Hoặc là đám người này, hoặc là Lâu Tĩnh Chi, bản thân ngươi dù sao cũng phải chọn lựa a. Trong khoảng thời gian này nàng dù sao cũng không thể thật rút đao chém chết Lâu Tĩnh Chi, Lâu yên tĩnh đại khái bị Phương Bách giật giây, cũng khá không sợ tinh thần, cả ngày tìm nàng om sòm.
Thật ra nàng có thể lựa chọn quay đầu rời đi ngay lập tức, nhưng cứ như vậy thì có vẻ như là bị đối phương bức đi, đối với nàng mà nói, không thể chấp nhận được, bởi vậy chỉ là lựa chọn bỏ qua đối phương. Không bao lâu, mấy con chiến mã nhanh chóng chạy tới., Đến đây tìm nàng chính là An Tích Phúc. Lưu Tây dưa và hắn giao tình không được tốt lắm, nhưng hắn là hảo hữu của Trần Phàm, mặc dù không có rút đao chém nhau mấy lần, nhưng cũng coi như là cùng một phe với hắn, lúc hắn tới, có chút do dự nhìn Lâu Tĩnh Chi, Lưu Tây Đản liền xoay người từ trên tảng đá đi xuống, đi sang một bên.
Thấy an tiếc phúc đi theo, Lâu yên trong lúc nhất thời có chút khó chịu, nhưng hắn bị Lưu Thiên Nam ngăn trở. Còn chưa kịp tức giận, đột nhiên nghe Lưu Tây dưa bên kia nói một câu: "Cái gì!?"
"... Bao Đạo Ất chết rồi, lập Hằng giết hắn, nghe nói hôm nay đang ở bên cạnh Phật soái... Bây giờ đã ở Tứ Quý trai..."
"Trúc Hằng rơi vào tay ai?"
"Hẳn là người của phật soái bên kia... Trần Phàm đã đi qua, để ta tới thông báo cho ngươi..."
An Tích Phúc nói xong, Lưu Tây dưa khẽ gật đầu, quay người nhanh chóng đi tới chiến mã bên cạnh: "Biết rồi... Nam thúc."
Lưu Thiên Nam lại đây, nàng cúi đầu nhanh chóng nói vài câu, Lưu Thiên Nam trong lúc nhất thời sắc mặt cũng thay đổi, sau đó cũng gật đầu nhẹ. Lưu Tây trái bước lên chiến mã, đột nhiên siết dây cương, chạy như bay vào trong thành. Lưu Thiên Nam., Bọn người An Tích Phúc theo sát phía sau, Lâu Tĩnh Chi còn đang mê tỉnh hiểu, nhưng không lâu sau, hắn cũng đã biết: Tên thư sinh ở Tứ Quý trai, Lưu Tây dưa tự mình hiện thân bảo vệ tên là Ninh Lập nam tử, giết Bao Đạo Ất.
Tuy Bá Đao doanh không hòa thuận với Bá Đạo Ất, nhưng khi đánh trận, hai bên chỉ là tay không. Lúc này giết chết bao Đạo Ất, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau, cho dù là Bá Đao doanh cũng chưa chắc gánh nổi trách nhiệm như vậy.
Nhớ lại sự kiên quyết của bọn Lưu Tây dưa vừa rồi, Lâu yên suy nghĩ một hồi lâu: "Không phải chứ... Ngươi không phải vẫn muốn bảo vệ hắn đấy chứ... Nói đùa gì vậy." Hắn suy nghĩ như vậy, cũng ngồi lên xe ngựa, nhanh chóng chạy về hướng Hoàng cung...