Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian trôi qua.
Trong nháy mắt, đã tới cổ đại này, đã qua ba tháng, thời gian cũng dần từ mùa xuân chuyển sang thịnh hạ. lâm viên, hòn non bộ, lầu các, sân nhỏ, đường phố, thuyền hoa, Ninh Nghị cũng dần quen thuộc với thế giới cổ đại này, chỉ là rất nhiều lúc, chung quy vẫn cảm thấy nhàm chán.
Chắc là trước đây bận rộn quen rồi, bây giờ không có máy tính không có công việc, không có bất cứ chuyện gì làm được, đều sẽ cảm thấy ngứa tay. Tô gia vui vì thấy hắn nhàm chán, dù sao trước đó cũng để hắn ở rể., Nguyên nhân chính là vì để Tô Đàn Nhi ở lại trong nhà mình một cái lý do không đến mức gả đi, mà lý do này, tốt nhất vẫn không có quá nhiều không an phận. Đương nhiên, tóm lại, hắn vẫn là hưởng thụ hết thảy nhàm chán này., Mỗi ngày đi dạo một chút, nhìn xem nhân tình phong vật cổ đại, nhìn sĩ nữ cổ đại, trong đầu suy nghĩ chút chuyện lung tung, nhiều nhất vẫn là nhìn thấy một chuyện gì đó mình làm, có thể khiến lợi nhuận đề cao bao nhiêu, làm sao kiếm tiền.
Ông chủ quá lâu rồi, ma mị... Hắn cười mắng mình như vậy, thế là những chuyện này chỉ nghĩ thôi, sau đó lại lắng đọng lại trong đầu.
So với hắn nhàn nhã nhàn, thê tử Tô Đàn Nhi trên danh nghĩa của mình hiển nhiên là rất bận rộn. Bất quá, vô luận như thế nào, nàng trên cơ bản sẽ theo đúng thời gian về nhà ăn cơm, từ loại ý nghĩa này mà nói,, Cổ đại đã có chỗ tốt của cổ đại, nữ nhân dù thế nào cũng không thể tùy tiện như đàn ông được, lùi lại một bước nói, cảm giác tiết tấu công tác cổ đại cũng không khiến người ta thở không nổi như hiện đại, mỗi ngày đều đeo máy tính., Phi cơ bay đi, tùy thời đều xử lý đại lượng tin tức, trong thời đại lưu thông tin tức cũng không nhanh, sinh ra cuồng nhân công tác như vậy, ngươi luôn có thể tìm được thời gian nghỉ ngơi, bởi vì ngươi hạ xuống mệnh lệnh, bên kia còn chưa kịp phản ứng lại.
Chắc là cho mình là nam nhân thành thật chất phác, mỗi ngày ngồi chung một chỗ ăn cơm, khơi mào đề tài luôn luôn là nàng, trao đổi tin tức, bầu không khí sôi nổi., Ninh Nghị cũng thuận miệng trả lời một hai câu. Y lăn lộn ở thương trường nhiều năm như vậy, sớm đã thành thuận miệng nói chuyện cũng không khiến người ta cảm thấy đây là bản lĩnh qua loa, so với Đoạn Thú của Tô Đàn Nhi còn cao hơn nhiều. Vì vậy mỗi lần cùng nhau ăn cơm, Ninh Nghị đều sẽ nhớ tới hai người trong vợ chồng Qủy Phó.
Ăn cơm xong, nếu như trời mưa, hơn phân nửa mọi người ở trong phòng mình, Tô Đàn Nhi đọc sách, thỉnh thoảng tiện tay đánh đàn, làm nữ hồng thêu, hắn đơn thuần chỉ đọc sách viết chữ., Nếu không phải ngẩn người, thỉnh thoảng tìm tờ giấy làm bàn kinh doanh để suy diễn, làm giả thiết cho phường thị trước kia, sau đó lại cảm thấy không thú vị: Trừ phi có việc gấp, Tô Đàn Nhi cũng sẽ ngồi xe ngựa ra ngoài. Nếu thời tiết tốt, Ninh Nghị cơ bản là ra ngoài đi dạo, Tô Đàn Nhi cũng sẽ đi xem cửa hàng trong thành, hai người mỗi người một ngả.
Tên tỳ nữ tên là Tiểu Kiệt đi theo hắn, mấy tháng nay đại khái đã trở thành thị nữ chuyên môn hầu hạ hắn. Đây cũng là do Tô Đàn Nhi an bài, nhìn ra được Tiểu Kiệt có ý định tạo mối quan hệ tốt với hắn, lúc thu dọn đồ đạc trong phòng thì thao thao bất tuyệt nói chuyện với nhau vài câu., Gia chủ không tốt, hoặc là nói hôm nay tiểu thư đi đâu a, làm chuyện gì a, đối với vị tiểu thư này, nhìn ra được nàng rất bội phục., Tô Đàn Nhi đối với hạ nhân quả thật rất tốt. Mà Ninh Nghị đáp lại, đại khái là cười gật đầu. Lúc ra khỏi cửa, tiểu cô nương này luôn theo hắn ở phía sau, có đôi khi hắn cũng băn khoăn không muốn đi, đi đến quán trà gần đó ngồi một chút, ăn điểm tâm, tiểu cô nương cũng lấy từ trong một cái túi tinh xảo ra thanh toán bạc vụn, khiến hắn cảm thấy nhị thế tổ thời cổ đại cũng sống như vậy.
Hiện giờ cũng không khác lắm, hắn ra ngoài mua đồ cũng không cần tự mình kiểm tra... Ừm, có vẻ như đã rất nhiều năm rồi hắn không ra ngoài mua đồ thật sự.
Gần đây hắn thích nhìn người chơi cờ bên bờ sông Tần Hoài.
Bên kia bờ sông có một con đường không tính là quá náo nhiệt, ở vào Kiếm Đồ thành, vị trí thoáng có chút lệch, không có cửa hàng lớn, trên đường phần lớn là người bán hàng rong kéo đến, người đi đường cũng không tính là nhiều., Dưới một gốc cây của Lâm Hà thường có một ông lão đang bày bàn cờ ở đó, thỉnh thoảng có mấy ông lão lui tới xem, thỉnh thoảng cũng có vài thư sinh tới, bên cạnh có một quán trà. Lần đó ông ta và Tiểu Kiệt đi tới đây nghỉ chân, vừa uống trà vừa tùy ý nhìn một chút., Cờ đánh cờ của hai lão già đều rất cao, hắn nghĩ không hổ là cổ đại, tùy tiện đánh hai lão già cũng tốt như vậy. Từ đó về sau thường tới, một lão già là cố định, đối thủ thì thường đổi, nhưng nhìn lâu cũng là người quen, kỳ nghệ phổ biến rất nhiều.
não lực lao động như vậy, đại khái cũng là một trong những giải trí mà hắn tìm được ở chỗ này không nhiều lắm. Trên thực tế lúc đó Tần Hoài Hà được công nhận là khu vực xa hoa xa hoa nhất, đủ loại thuyền hoa kỹ trại thành đàn, đến buổi tối liền thành không đêm, hắn mỗi ngày đi từng ngày., Cũng thường nghe mấy chuyện tình phong lưu vận động, chẳng qua mọi chuyện đều phải giữ chừng mực. Hắn nếu ở rể Tô gia, cùng loại giải trí này, đại khái là tuyệt duyên. Chẳng qua kiếp trước hắn đối với các loại sự tình cực kỳ nghèo khó cũng đã đọc hết phồn hoa, bây giờ tự nhiên cũng sẽ không hứng thú lắm.
Sau đó một ngày, thời tiết có chút âm u, nhưng xem ra trời mưa còn sớm, hắn và Tiểu Đình đi tới quán trà, lại là hai lão đầu, ước chừng một lát, một người bộ dáng như gia đinh đi về phía này, nói chuyện với một lão nhân, lão nhân kia gật gật đầu: "Tần Công, trong nhà có việc gấp, ván cờ này..."
"Trước mắt không phân thắng bại, tính là thế nào?"
"Như vậy rất tốt..."
Hai người Văn Tường nói vài câu, sau đó một ông lão đi, bày quán cờ bắt đầu thu cờ. Ninh Nghị uống xong chén trà trong tay, đứng dậy: "Không được xem nữa, tiểu Kiệt thanh toán đi."
Tiểu Kiệt đang lấy túi sen ra, ông lão phía sau mở miệng: "Gần đây vị công tử này đều tới xem cờ, chắc cũng rất có tâm đắc với đạo này, có đồng ý đàm phán một phen với lão hủ không?" Không còn đối thủ, tùy tiện bắt một người.
"Ách..." Ninh Nghị ngẩn người, nhìn sắc trời: "Bình thường thôi... được rồi."
Hắn ngồi xuống đối diện lão nhân, hỗ trợ thu cờ, tự nhiên cũng có chuyện "Công tử là nhân sĩ phương nào" các loại chuyện này. Ninh Nghị thuận miệng trả lời vài câu, thu cờ xong, đoán. Ninh Nghị chấp nhất đi trước, hắn cũng không khách khí, cầm quân cờ đặt lên.
"Ách, mở màn lần này..." Ông lão kia liếc hắn một cái, sau đó chỉ nhíu mày một cái rồi theo sau.
Cứ thế một trai một trai của ta đánh đại khái mười mấy chiêu, ông lão kia càng nhíu mày sâu hơn, nghi hoặc mở miệng nói: "Kỳ nghệ của công tử, xin hỏi là sở học của ai?"
"Tự mình cân nhắc kỳ phổ."
"A, khó trách..."
Sau câu này, lão nhân ngược lại cũng không nói thêm gì nữa. Hai người ngồi dưới tán cây bên bờ sông yên lặng đánh cờ, Tiểu Hống ngồi ở một bên, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn sắc trời. Nàng thực sự không hiểu gì về cờ vây, chẳng qua là cảm thấy càng xuống dốc lão nhân kia càng nghĩ càng lâu, một đầu nhăn nheo sâu sắc. Thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Ninh Nghị, hoặc là thỉnh thoảng lắc đầu, trên bàn cờ thanh thế bạch tử to lớn, quân đen dần dần bị giết đến thất linh bát lạc.
Ước chừng hơn một canh giờ sau, ông lão nhận thua, ngẩng đầu lên chăm chú đánh giá Ninh Nghị một lát, Ninh Nghị vẫn là bộ dáng thản nhiên như cảm thấy hết thảy đều rất thú vị: "Sức cờ của công tử... Cao Siêu, chỉ là thủ đoạn đánh cờ, có chút..." Ông lão này cân nhắc dùng từ ngữ, Ninh Nghị thu thập quân cờ, nhưng lại mỉm cười: "Đánh cờ cầu thắng, tựa như hai quân đối chọi, nào có thủ đoạn gì?"
"Đánh cờ chính là học vấn của quân tử..."
"Lão nhân gia cảm thấy chơi cờ có thể nhìn ra tâm tính của một người." Ninh Nghị thuận miệng nói, thu hồi từng quân cờ về: "Chuẩn không?"
Ông lão ngẩn người, hơi trầm ngâm, sau đó cũng lắc đầu cười, giơ tay thu thập quân cờ: "Cũng không chuẩn lắm."
Thu dọn xong bàn cờ, thấy trời âm muốn mưa, Ninh Nghị và Tiểu Kiệt cùng nhau trở về Tô phủ. Trên đường đi, ánh mắt Tiểu Kiệt nhìn hắn ngược lại có chút kinh ngạc, không nhịn được hỏi: "Cô gia thắng rồi?"
"A, e là sau này không tiện đi xem cờ."
"Vì sao?"
"Ngươi xem, hắn không phải nghĩ ta là người xấu sao?"
"Đánh cờ thì cảm thấy cô gia là người xấu?" Tiểu cô nương quay đầu lại nhìn: "Chính là vì cô gia thắng hắn, hắn tức giận... Khí lượng của trượng phu thật nhỏ."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Lời này tự nhiên cũng chỉ là thuận miệng nói một chút, lão nhân kia cũng là người rất có hàm dưỡng, tự nhiên sẽ không vì loại chuyện này mà tức giận, chỉ là lúc này vây cờ rất có chừng mực, bằng hữu đánh cờ, quang minh chính đại quang minh., Điểm đến mới thôi, một số người hùng hổ bức người thậm chí đã đánh cho thủ pháp mất hết phong độ thì sẽ không dùng loạn. Nhưng loại chuyện chơi cờ này đối với Ninh Nghị chẳng qua chỉ đơn thuần là đánh cờ có não, hơn nữa tin tức song phương không cân bằng. Mặc dù lão nhân cũng có lực đánh cờ tương đối cao, nhưng vẫn bị Ninh Nghị liên tiếp hai ba thủ đoạn nhỏ giết đến tan tác không thành quân, cũng coi như là mang đến cho người thời đại của Ninh Nghị cảm giác thỏa mãn nho nhỏ khi dễ người cổ đại.
Hôm đó về đến nhà, Tô Đàn Nhi cũng đang từ bên ngoài trở về, tiểu nha hoàn tên là Hạnh Nhi đang chào hỏi mấy người đến phòng tiểu thư mua vải, đại khái hàng mới, hoa rực rỡ. Thấy bọn họ trở về, mỹ nhi trên lầu ngược lại bưng một cái hộp gỗ lớn xuống: "Cô gia, cô gia, cô gia..., Tiểu thư nghe nói cô gia rất thích chơi cờ, hôm nay nhìn thấy trên đường, cố ý mua về đưa cho cô gia." Trên thực tế là người khác tặng lễ, Tô Đàn Nhi không dùng được, thuận tay cầm về, lại là một hộp cờ vây. Ninh Nghị ngược lại giật nảy mình: "Thế này, thay ta cảm ơn cô nương."
"Cô gia tự cảm ơn đi." Tiểu cô nương cười hì hì, lại chạy lên lầu. Ninh Nghị lắc đầu, bưng cờ vây về phòng, bên này lại không có người quen nào, đánh với ai đâu?
Khuôn mặt xinh đẹp trở về phòng, mấy người chuyển hàng ra ngoài sân. Cô học giọng nói của Ninh Nghị: "Tiểu thư, cô gia nói giúp ta "Cám ơn nương tử" "Sau đó bị Tô Đàn Nhi đang xem sổ sách thuận tay gõ trán một cái, mấy người chủ tớ xem như đã lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tuy nói đến tôn ti, nhưng luôn luôn có cảm tình thân mật giống như tỷ muội., Bất quá lúc Tô Đàn Nhi bận rộn, ngược lại cũng không tiện nói đùa quá nhiều, xem hết sổ sách, Tô Đàn Nhi nhìn kỹ những vải vóc kia, lúc này Kính Nhi, Hạnh Nhi cũng tiến đến. Nhìn thấy Kính Nhi, nàng ngược lại cười cười: "Hôm nay lại theo cô gia ra ngoài xem cờ à?"
"Ừm." Kính Nhi lắc lắc cái đầu nhỏ, "Xem không hiểu."
"Kỳ vây ta cũng không thích." Tô Đàn Nhi lắc lắc đầu, ra ngoài làm việc cả buổi sáng, lúc này mới nghỉ ngơi một chút, thuận tay cầm lấy một tờ giấy tuyên đang bày trên bàn, nhíu mày hỏi Kính Nhi: "Đây thật sự là bài thơ cô gia viết sao?"
tờ giấy kia là Kính Nhi đọc sáng sớm, lúc này thăm dò một chút, liền xác nhận: "Đúng vậy, ta nhìn thấy cô gia viết, nói luyện chữ đấy."
Tô Đàn Nhi nhíu mày nhìn mấy lần, vừa rồi mới buông xuống, thơ này là buổi sáng Kính Nhi vội vàng lấy ra, sau đó Tô Đàn Nhi liền chuẩn bị đi ra ngoài, chạy khắp nơi nửa buổi sáng, mới có thời gian trở về xem, vừa rồi Hạnh Nhi ở phía dưới cũng còn chưa xem qua, thấy vẻ mặt tiểu thư phong phú, cảm thấy hứng thú đi qua nhìn. Ba nha hoàn kỳ thật đều đã học qua thơ văn, lúc này cầm ở trong tay, nhưng cũng đem khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành bánh bao.
"Tam Ngẫu phù bích trì... bè có ái nhớ không, Lộ Châu... Nham Sa Bích, Mộ U Tịch Tịch... Có ý gì đây?"
Trong một gian phòng bên kia, Ninh Nghị đứng trước bàn sửa sang lại bản thảo giấy, chuẩn bị cầm đi hoặc thiêu hủy, hôm qua hắn luyện chữ viết mười trang, lúc này mới phát hiện thiếu đi, ngẫm nghĩ một chút, lại lắc đầu cười rộ lên: "Các ngươi hiểu thì trách..."
Sau đó, mưa dông bắt đầu trút xuống.
Mưa lớn mùa hè đến chính là mãnh liệt, trong tiếng vang đầy trời, sắc trời âm thầm giống như là đến chạng vạng tối, bất quá trong thời tiết như vậy đẩy cửa sổ ra, nhìn bên ngoài một mảnh lâm viên trạch viện ngâm ở bên ngoài mưa to, ngược lại cũng rất có ý nhàn nhã, từ bên này nhìn qua., Thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy tình cảnh Tô Đàn Nhi và mấy tiểu nha hoàn đi lại trong phòng đối diện. Chỉ chốc lát sau, Kính Nhi cầm một ít vải vóc màu sắc tới, lúc này Ninh Nghị đang mở ra cái hộp vây kỳ xem: "Cô gia, tiểu thư đây nói đây là tơ lụa mới tiến bộ, để tỳ tử cho cô gia lượng lượng, làm y phục cho cô gia, cô gia xem thử loại màu sắc nào đi."
"Tùy tiện."
"Làm y phục mới không thể tùy tiện." Tiểu cô nương lầm bầm lầu bầu, cầm lấy nhuyễn thước cấp cho Ninh Nghị thân thể cao dài. Ninh Nghị nhìn mưa to bên ngoài, sau đó nhìn tiểu cô nương bên cạnh.
"Buổi chiều có chuyện gì sao?"
"Không có việc gì đâu."
"Đến đánh cờ đi."
"Tỳ tử không biết chơi cờ vây."
"Không chơi cờ vây, ta dạy ngươi chơi cờ năm ván."
"Năm quân cờ?" Tiểu cô nương ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt hiện lên thần sắc mê hoặc, chưa từng nghe nói qua loại cờ này a...
Vì vậy, tiểu viện này từ trước đến nay có chút yên tĩnh, đến xế chiều, liền thường thường có thể nghe được tiếng hoan hô của tiểu cô nương, mặc dù ngày thường coi như yên tĩnh trầm ổn., Nhưng Tô Đàn Nhi mười tám tuổi, ba tiểu nha hoàn bên cạnh nàng cũng chỉ mười bốn mười lăm tuổi, thực sự gặp chuyện thú vị, cũng khó tránh khỏi có chút vong hình. Trong phòng bên kia, Tô Đàn Nhi ngồi trước cửa sổ đọc sách., Hạnh Nhi cùng mỹ nhi hai tiểu nha đầu xếp hàng ngồi trên ghế đẩu thêu, ngẫu nhiên nghe thấy tiếng mưa rơi phía đối diện mơ hồ truyền đến tiếng hoan hô "Ta thắng" hoan hô, liền không khỏi tò mò ngẩng đầu lên nhìn, lặp lại như thế mấy lần, Hạnh Nhi bị kim đâm rách ngón tay, liếm ngón tay vào trong miệng nghi hoặc nhìn sang bên kia.
"Nha đầu Kính Nhi, làm sao vậy..."
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!