Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Phương Thất Phật muốn gặp hắn, mặc dù được Trần Phàm tình bằng hữu thông báo, nhưng bởi vì buổi chiều triều đình đại quân lại lần nữa bắt đầu công thành, sự tình cũng không tiến thêm một bước.
Đồng Quán tấn công Hàng Châu, đối phương mới khởi sự, đối với triều đình Vĩnh Nhạc mới lập mà nói, là khiêu chiến lớn nhất trước mắt. Nếu có thể đi qua đó, sau này mọi chuyện đều có kết quả, nếu không qua được khe hở này, vậy tất cả đều là hư ảo. Đám người Phương Thất Phật đang dốc sức suy nghĩ., Đột nhiên nhắc tới mình, Ninh Nghị cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng đương nhiên không phải đại sự gì. Thời điểm mấu chốt này, nếu như hắn cảm thấy loại tôm nhỏ như mình có vấn đề, vậy trước mắt mình có lẽ không còn đường sống, tất nhiên là lúc nhắc tới Lưu Tây dưa, mới thuận miệng nhắc tới, sau đó bị Trần Phàm nhớ kỹ mà thôi.
Sau mười tháng tuần tra, thời tiết càng trở nên lạnh lẽo. Cách nhìn của Ninh Nghị cùng với Trần Phàm, Phương Thất Phật cũng tương tự, có lẽ tạm thời là công không được, nhưng Đồng Quán chắc chắn không thể từ bỏ ý định, thừa dịp tuyết rơi tổ chức vài lần công kích đều vô cùng mãnh liệt. Có hai lần nói là gian tế tiếp ứng, khiến cho binh sĩ triều đình đột nhiên xông vào trong thành, nhưng sau đó tường thành vẫn bị lật ngược trở về.
Trong hai lần chiến đấu này, hai mũi tiên phong đột nhập nội thành bị cắt đứt liên lạc, sau khổ chiến tử thương hầu như không còn, cũng có một số ít binh sĩ sau khi đánh tan trà trộn vào các nơi trong thành, nhưng đại bộ phận đều bị lôi ra. Lúc này thành Hàng Châu không thể so với bốn tháng trước, lúc ấy các loại cư dân, thương hộ, nhà giàu, quan viên trong thành cũng bị lôi ra., Luật pháp vẫn còn, khi tinh nhuệ của Phương Tịch vào thành, muốn bắt được ngược lại là bó tay bó chân. Lúc này trong thành có rất nhiều nghĩa quân hỗn tạp, liền trở thành đại dương mênh mông của đại dương chiến tranh của nhân dân, binh sĩ không kiêng nể gì mà lục soát, dân cư sợ phiền phức, một khi binh lính bị bắt được, sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Ninh Nghị không biết những chuyện này có tham dự hay không. Bắt đầu từ khi Bá Đao doanh và Bao Đạo Ất chính thức trở mặt, y và Văn Nhân Bất Nhị không liên hệ quá nhiều, lúc ấy xung đột quy mô nhỏ giữa hai bên lúc đó thậm chí thù hận đã tới mức gay cấn tột độ, Ninh Nghị cho dù muốn ra khỏi con phố nhỏ, cũng phải có một đám người đi theo đảm bảo an toàn. Sau đó tiến vào trạng thái chiến đấu, y càng thêm ít ra đường Tế Liễu.
Lúc này nghe người ta nói chuyện phải làm, hắn đã không tham dự vào được nên cũng không tiện tham dự thêm nữa. Đám người Phương Thất Phật, Vương Dần đều đã trở về, bây giờ hắn bất quá chỉ là một sư gia của Bá Đao doanh, làm mưa làm gió, liền thành con đường chết. Lúc này Hàng Châu cũng không phải xã hội có pháp chế, người khác thật sự kiêng kị ngươi, giết người là không cần chứng cứ.
Văn Liệt thư viện lúc này đã không còn chính thức đi học, nhưng lão sư và học sinh đều còn, ngoại trừ tổ chức đám văn nhân kia thảo luận tư cách vận hành, chi tiết hoạt động xã hội, viết ra từng trang từng chương đạo lý cưỡng ép, nhưng lại yêu cầu văn chương hoa lệ, đối với một đám học sinh nguyện ý đến đây học., Hắn cũng đang tổ chức các loại sự tình. Cơ bản nhất là để những học sinh này đi phụ cận tường thành trợ giúp trị liệu thương viên, để cho bọn họ học tập các loại thủ pháp cứu trị cơ bản, mặt khác cũng bắt đầu thảo luận các loại hành quân dã ngoại, sinh tồn, thiết lập bẫy rập thậm chí là truyền bá kỹ xảo, xây dựng.
Những học sinh này trước kia đều xuất thân nông gia, ở bên ngoài cũng có năng lực sinh tồn thậm chí giết người, trưởng bối trong nhà bọn họ dù sao cũng là tướng lĩnh trong quân đội, trên chiến trường hoặc là nơi dã ngoại có thể dùng thủ đoạn kỹ xảo, đều có âm thầm truyền thụ. Ninh Nghị làm chính là để cho bọn họ tập hợp những kỹ xảo này lại., Trao đổi lẫn nhau, hắn ghi chép từng cái, trong thời tiết càng lạnh, cũng tổ chức các học sinh làm mô phỏng diễn luyện lần lượt, đối với những thiếu niên này mà nói, những chuyện này còn có chút thú vị.
Trần Phàm cùng An Tích Phúc thường xuyên tới đây, hai người lúc trước động thủ với Bao Đạo Ất mặc dù có phân chia nhất định, nhưng giao tình lén lút vẫn rất tốt. Đối với chuyện Ninh Nghị huấn luyện những học sinh này, Trần Phàm có vài phần khó chịu ở phương diện khác: "Cái bộ dáng này của ngươi, chính là cảm thấy chúng ta không thủ được Hàng Châu rồi."
"Không phải không có khả năng phòng thủ, nhưng dù sao cũng phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất mới được. Huống chi cho dù có cố thủ thì sau này mới là bắt đầu."
"Như vậy còn tạm được, yên tâm đi, có ta ở đây, thành không phá được." Trần Phàm mỗi lần nói vậy, chỉ có một lần trôi qua lại nói: "Này, nếu thành thật bị phá, ngươi tính làm sao bây giờ?"
"Nương tử dù sao cũng phải nghĩ biện pháp đưa về, ta nói lại sau..."
"... Đang có lý."
Trần Phàm cười vỗ vai Ninh Nghị.
Vì vậy mỗi lần hắn tới đây, liền dạy đám thiếu niên này dùng đao đánh quyền, cũng không phải làm ra vẻ, mà là trực tiếp để cho bọn họ hoặc tay trần hoặc dùng khí cùn đối chiến. Có hắn nhìn, ngược lại cũng không đến mức xảy ra chuyện gì, chỉ là mỗi lần đều làm cho thư viện loạn loạn như chiến trường dã chiến, một đám trẻ con đánh cho sưng mặt sưng mũi, lại biến thành công cụ băng bó luyện tay cho nhau.
Sau khi khai chiến, trị an trong thành đã không cần tiếc phúc để quản, Hắc Linh Vệ ở trên tường thành lại thành quân giám quan. Đối với Trần Phàm thân hòa, an tiếc phúc là có hắn trước sau lạnh nhạt., Đây có lẽ là cảm xúc thường giết người một nhà nuôi dưỡng, phối hợp với khuôn mặt đẹp trai nổi danh, ở nhân gian một đám nữ tử chưa lập hôn hoặc là phụ nữ kết hôn vẫn luôn cực kỳ được hoan nghênh. Hắn đã từ Trần Phàm mơ hồ biết được chuyện Bá Đao doanh cần phải làm, nghe nói hai người đã từng tranh luận mấy lần.
Đối với việc Bá Đao doanh muốn tuyển chọn cái gì để tổ chức xã hội, An Phúc cầm lấy thái độ bi quan, nhưng thường hay tới xem, đối với một đám hài tử dạy dỗ dã ngoại cầu sinh, băng bó thủ đoạn bảo vệ tính mạng, cũng giảng giải một số phương diện nông nghiệp. Theo Trần Phàm nói, tên gia hỏa này là một hảo thủ trong nghề nông nghiệp, khi cắm trại hoặc là thu lúa thì rất liều mạng.
"Lúc nhỏ, gia cảnh rất tốt, cha ta là giết heo, mẹ ta rất xinh đẹp, mười dặm tám dặm đều biết đại mỹ nhân, tri thư đạt lý." Có một lần mọi người ngồi ở một chỗ ăn lẩu, an ủi đại khái nói thân thế của mình." Trong nhà ông ngoại vốn là tú tài, thân thể thiếu chết sớm, coi như là trong gia đạo rơi xuống., Cha có tiền, liền cưới được mẹ ta. Tất cả mọi người đều nói một đóa hoa tươi cắm trên phân trâu, nhưng cha ta xem như rất không tồi, tính tình tốt, trước kia trong nhà cũng nghèo, sau này dần dần tốt hơn, sau này có ta, lấy cho ta cái tên này, ý tứ là, muốn quý trọng phúc."
"Về sau mẹ ta được huyện lệnh coi trọng, ta ăn phải một cái lý do tại huyện nha, mẫu thân cơ hồ đem tặng toàn bộ phó gia làm gia sản, lại điển cố làm Điền sản tìm kiếm đại phu khắp nơi. Lúc cha ta chết nói, người cần bổn phận, bây giờ nhà mặc dù thất bại, nhưng từ từ sẽ đứng lên, làm người phải tiếc phúc, không được xằng bậy... Bất quá sau khi mẹ ta chết, cũng sẽ không có phúc phận gì đáng tiếc, sau đó... huyện quan kia dĩ nhiên đã chết, ha ha ha... "
Có lẽ thời gian đã trôi qua lâu, nói đến chuyện này, hắn cũng không có nhiều hoa văn tu trang gì, chỉ nói thẳng ra, vẻ mặt có chút không để ý, ngược lại lúc cuối cùng cười rộ lên, có vài phần cảm giác ấm áp, trở nên khó tả. Mọi người cũng chỉ có thể cười theo, trên thực tế, nếu không phải đau khổ tới cực điểm, ai nguyện ý lấy mạng ra liều mạng, hiện nay Hàng Châu thành, có loại người đi qua cũng không hiếm thấy.
Mùa đông phủ xuống, một trong những tiêu khiển tốt nhất của mọi người tự nhiên vẫn tụ tập ở một chỗ ăn lẩu nói chuyện phiếm. Có đôi khi trong phòng khách của chủ trạch cũng có mở một bàn, Lưu Tây trái cũng tham dự vào trong đó. Ninh Nghị à, Lưu Thiên Nam a..., Đám Đỗ Sát tiếp khách, vừa ăn vừa nói mấy câu. Cùng đám Trần Phàm tụ tập lại một chỗ náo nhiệt hơn nhiều, đám người Phương Thư Thường cũng sẽ tới tham dự. Thời gian còn nhiều hơn là ở nhà bồi tiếp thê tử, Tiểu Kiệt, Lục Hồng Đề, hiện giờ cũng coi như là một thành viên của bọn họ, ngồi chung một chỗ đánh cờ năm quân cờ, nói chuyện phiếm.
Thân thể Tô Đàn Nhi thai nghén đã qua bốn tháng, mặc dù không đến mức trở ngại đi đường, nhưng xưa nay nàng chỉ hành động ở phụ cận tiểu viện một chút. Ninh Nghị sợ nàng nhàm chán, liền để cho nàng ngẫu nhiên hỗ trợ sắp xếp một chút các loại văn chương., Hoặc là trong đám trẻ thu thập tư liệu dã ngoại sinh tồn, y tế. Tô Đàn Nhi dù sao cũng xuất thân thương nhân, đối với quan hệ sản xuất hỗn tạp trong văn chương, nguyên bản hoạt động có chút mẫn cảm, thỉnh thoảng cùng Ninh Nghị thảo luận vài câu.
Chẳng qua đối với nàng, chỉ sợ càng nhiều đạo lý là cảm thấy những đạo lý này rất đơn giản, tướng công nhà mình... Muốn dùng thánh nhân lời giải thích thương đạo, chẳng lẽ là muốn trở thành thương gia như Đào Chu Phạm Dung, còn muốn lưu truyền kinh thương chi đạo tại thế? Tuy trước kia không có ai làm những chuyện này, nhưng lại khiến người ta cảm thấy có chút cổ quái.
Dù sao đạo của thương gia cũng không phải là thanh nhã, mặc dù có thể dùng đạo lý này giải thích quan hệ của một số người ở chung với người khác, nhưng... tựa như là thu thập một vạn tấm vải của cô nương thanh lâu, tuy rằng rất khó làm được, nhưng nếu có người đi làm, cũng sẽ chỉ làm cho người ta cảm thấy nhàm chán hoặc là biến thái mà thôi. Ngược lại những thủ đoạn sinh tồn dã ngoại kia, làm cho nàng cảm thấy rất có giá trị.
Dù sao Tô Đàn Nhi cũng đã quá quen thuộc với kinh doanh, nàng cũng không biết nhiều về lòng người, ngược lại cũng không biết loại phân tích nhân tính này có tác dụng như thế nào, dù sao "Sự tình không phải rõ ràng" ở đó sao. Ngược lại, Lục Hồng nhắc lại, đồng dạng là một lãnh giáo của sơn trại, nàng càng thêm mẫn cảm đối với rất nhiều chuyện trong Bá Đao doanh, đặc biệt là mấy cuộc tỷ thí nhìn như nhàm chán lúc trước.
"Ngươi muốn làm gì ở đây?"
"Phá truyền theo chế độ dân chủ."
Nàng hỏi, Ninh Nghị cũng chẳng để ý mà thẳng thắn chiêu đãi, đồng thời dùng đủ loại từ ngữ hiện đại để lừa nàng. Đương nhiên, rất nhiều thứ ở tầng sâu nàng nghe không hiểu, nhưng phương thức vận hành đơn giản thì lại không hiểu., Đương nhiên bà ta có thể hiểu, Ninh Nghị nói rất đơn giản: "Ở trong sơn trại thật ra không nhìn ra tác dụng gì, nhưng nếu quốc gia này làm vậy... các ngươi còn muốn lên núi ư? Nhưng cũng đừng suy nghĩ nhiều, tạm thời ở bên Lữ Lương, không cần nghĩ tới chuyện này."
Trong mùa thu loạn ly, vô số sự tình chạy tới, mùa đông này, thời tiết như bị hạ xuống, đông cứng lại. Ngày qua ngày, ngoài thành vang lên tiếng chiến tranh ầm ầm., Tô Đàn Nhi và Tiểu Kiệt âm thầm chuẩn bị tốt khả năng thành bị phá, nhưng thành dù sao cũng không bị công phá. Thời tiết chiến tranh, các mối quan hệ ở chung của Bá Đao doanh đều vô cùng đơn thuần, không có gì không cần thiết đưa tiễn, dối trá xã giao.
Ban ngày giáo dục hài tử, cùng một ít người quen chào hỏi, sân nhỏ ban đêm cháy lên đèn hương vàng, cùng thê tử, cùng Tiểu Hống, cùng đám người xinh đẹp nói chuyện phiếm, nghe xa xa, ngoài thành truyền đến thanh âm. Ánh trăng trên bầu trời lại sáng lại diệt, cây Ngô Đồng rơi hết lá cây lẳng lặng đứng ở ngoài cửa sổ, gió táp mưa sa cũng lù lù bất động, có đôi khi, đột nhiên cảm thấy cuộc sống như vậy so với ở Giang Ninh càng giống thế đào nguyên.
Ngày một ngày làm công việc có tính hư, đầu mười một tháng, tuyết đầu mùa bắt đầu rơi. Đồng Quán ngoài thành đình chỉ thử công thành, toàn bộ Hàng Châu càng trở nên yên tĩnh. Đợi đến mùa xuân sang năm sau., Mới có thể có nhiều việc phải hoàn thành như vậy, Ninh Nghị đã chuẩn bị tâm lý sẵn tâm lý chuẩn bị một số kế hoạch trong dự đoán. Nhưng đến ngày mùng mười một tháng tám này, có lẽ chuyến đi Hàng Châu này là ngoài ý muốn cuối cùng, vẫn là trong lúc lơ đãng tìm tới cửa.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Cũng giống như trong bóng tối có đầu có đuôi an bài, ngày hôm nay, rốt cuộc hắn vẫn giết chết Bao Đạo Ất.