Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đầu tháng mười, Biện Lương.
Sau khi tuyết nhỏ qua đi, thời tiết nhanh chóng lạnh xuống, mặc dù rườm rà phồn hoa, cũng không che giấu được hàn ý nhè nhẹ trong không khí. Từ trong phủ đệ Tả tướng đi ra, Tần Ngọc xoa xoa đôi bàn tay, thở ra một hơi lạnh, hai đầu lông mày vuông vức, toát ra khí tức lành lạnh.
"Bọn chuột nhắt vô năng, gian thần làm lỡ nước..."
Cắn răng nghiến lợi nói nhỏ một tiếng, tùy tùng lái xe ngựa tới mời hắn lên xe. Hắn vung mạnh ống tay áo: "Không được, ta muốn đi một chút."
Ra khỏi ngõ nhỏ của Tướng phủ, góc rẽ đi ra ngoài chính là phố xá sầm uất, hai bên đường phố có đủ loại trà nhỏ, sương mù bốc lên, một cảnh tượng náo nhiệt vui vẻ. Xe ngựa và đám tùy tùng đi sau lưng, Tần Ngọc trực tiếp tiến về phía trước, nhớ lại tin tức vừa nghe được ở trong phủ Lý Cương vẫn một lòng phẫn uất.
Tháng chín hạ tuần, Vương bẩm, Dương Khả thế rốt cục ở Bắc đối mặt với Liêu khai chiến, mười vạn quân đội đang cự mã hà triển khai công kích một vạn người Liêu quốc... Đại bại.
Cái này thật vô nghĩa.
Bây giờ thế cục ở Bắc Địa thay đổi trong nháy mắt, Kim Quốc từ hơn nửa năm trước đối chiến với Liêu tuyên chiến, trong thời gian nửa năm này liên tục chiến đấu, đã hạ xuống gần nửa huyện quận Liêu quốc. Cơ hội trăm năm khó có được như vậy, chỉ cần võ triều biểu hiện ra thực lực của mình, U Yến nhất thời nhấc tay nhấc chân trở về., Dương Khả thế hệ thống lĩnh quân đội trì hoãn mấy tháng, gặp người chỉ vẻn vẹn có vạn người vừa mới ra tay, ai biết đến cuối cùng lại là một chiến công như vậy, nếu là ở trong mắt kim nhân, đối phương sẽ có suy nghĩ như thế nào. Trong triều vô số chiến thần tử, vô số nỗ lực mấy năm qua, cơ hồ có thể nói đã đốt sạch một mồi lửa.
Chuột nhắt vô năng, gian thần lầm nước!
Đặt ở trên phủ Lý Cương nghe được chiến báo này, hắn cơ hồ có cảm giác trước mắt tối đen, đến cuối cùng, tâm tình này cũng chỉ có thể hóa thành tám chữ này mà thôi.
Đương nhiên, trong đó có rất nhiều chuyện, với hắn mà nói, kỳ thật vẫn rất rõ ràng. Lần chinh phạt này, phe chủ chiến trong triều từ đầu đến cuối đứng trên vị trí cường thế, ở giữa, có sự chuẩn bị của Tần Liệt mấy năm trước, có quyết tâm trên Thánh thượng, có Lý Cương chủ đạo, có Đồng Quán ủng hộ, hắn ở trong đó, cũng là hết sức mạnh lớn nhất đưa ra suy nghĩ. Nhưng mặc dù mục đích cuối cùng nhất cũng nhất trí, dụng tâm của mỗi người lại khác biệt.
Khu vực Xu mật sứ Đồng Quán muốn đánh bại Bình Liêu, phục hồi U Yến công lao, để lại dã tâm thiên cổ mỹ danh, ông ta rõ ràng. Lúc Vương bẩm, Dương Khả xuất thế xuất binh, ông ta đã từng cảnh cáo, đương nhiên lý do Đồng Quán đưa ra là nói., Mười lăm vạn tinh nhuệ cấm quân chính nam hạ Duyên Tịch, phía bắc tuy có hơn mười vạn đại quân, vẫn sợ không đủ, bởi vậy âm thầm cấp cho Vương bẩm, ý tứ của Dương Khả chỉ là tận lực chuẩn bị chu đáo xuất chinh, đợi hắn bình định hậu bắc thượng, hợp ba mươi vạn đại quân, mới có thể nhất cử cục diện quyết định, vạn vô nhất thất.
Tâm tư Đồng Quán ai cũng biết, Tả tướng Lý Cương thì không đợi được nhiều như vậy, từ đầu đến đuôi, Lý Cương là tính tình nóng vội. Thánh thượng dùng hắn làm tướng, hắn chuyên tâm chuẩn bị quân sự, mang tất cả tài nguyên nghiêng về phương diện này, trong ngoài triều đình sớm đã oán than dậy trời., Người xấu tài lộ chính là kết cục như vậy. Theo một ý nghĩa nào đó, nếu Tần Liệt có thể khởi nguồn sớm một chút, lão nhân kia tính cách khôn khéo, có lẽ có thể ở các phương diện cân bằng. Nhưng chuyện cho tới bây giờ, sự tình không thể sớm ngày có hiệu quả, Lý Cương tại vị càng lâu, gặp phải áp lực, cũng sẽ càng lớn.
Bởi vậy, đối với Vương bẩm, Dương Khả thế, Lý Cương bên này áp dụng chính sách cao ép bọn họ phải sớm ngày động thủ đạt được một trận thắng. Nhưng áp lực cao như vậy cũng không có hiệu quả quá lớn, phạt nghĩa là đại sự, nếu xuất binh, sẽ không thể dễ dàng đổi tướng. Huống chi Vương bẩm, Dương Khả đối với trụ sở Đồng Quán chịu trách nhiệm, đắc tội Đồng Quán bán mặt Lý Cương ai cũng không chịu làm.
Ở giữa, cuối cùng sau lưng Tần Nguyên ra tay cũng có hiệu quả. Tần Ngọc chưởng quản Ngự Sử Đài, một ít tin tức ngầm truyền ra cho thấy, kể từ khi Vương bẩm, Dương Khả thế lực dẫn binh bắt đầu, nghiêng về phía các ngự sứ dòng chính của Tần Minh chuẩn bị., Sưu tập các loại chứng cớ muốn bọn họ hung hăng dâng lên một quyển. Đối với vị lão nhân bản gia tàn nhẫn này, Tần Ngọc cũng là gần đây mới rõ ràng, một khi hắn thật sự động thủ, mục đích không chỉ là chém đầu đối phương, thậm chí có thể để cho Vương gia, Dương Khả thế ngoại diệt tộc. Chính loại "ngươi không làm việc ta nhất định giết cả nhà ngươi" đã có tác dụng, lúc này mới khiến Bắc phạt quân cân nhắc xuất binh.
Đương nhiên trong quân đội Bắc phạt, ngoại trừ Vương bẩm, Dương Khả thế, kỳ thật còn có mỗi quân cờ do Đồng Quán sắp xếp, nếu thật sự đánh nhau, ước định vẫn có. Nhưng bất luận ở giữa này còn có bao nhiêu lý do, mười vạn người, đối đầu một vạn người, đánh bại, đây thực sự là một chuyện không thể sai được.
Dung nhân lầm nước! Gian thần lầm nước!
Bắt đầu từ ngày mai, Ngự Sử Đài đã bắt đầu tham người rồi. Vương bẩm, Dương Khả thế, bất cứ phó tướng nào trong quân đội Bắc Thượng, kể cả bản thân Đồng Quán, kể cả Lý Cương lúc này lại không thể khống chế thế cục như Tả tướng, một đống đại thần trong triều tham dự vào lúc này, đều không muốn lục đục với nhau chạy trốn!
Đại kế trăm năm, vô số mưu đồ, hủy hoại cả tay loại chuột nhắt này.
Đi trên đường hàn phong lạnh thấu xương, Tần Ngọc làm ra quyết định này.
Đương nhiên không lâu sau, khi lý trí trở lại thân thể, Tần Ngọc vẫn kịp phản ứng. Một lần muốn tham gia nhiều người như vậy, cuối cùng là không có khả năng, trọng điểm vẫn là đặt trên người một đám tướng lĩnh Vương bẩm Dương có thể thế hệ đi... Cùng lúc đó, phủ tướng hữu.
"Chuyện này... không tính là chuyện vô nghĩa nhất mà ta từng thấy..."
Tay cầm hồ sơ run nhè nhẹ, quơ quơ trên không trung, cuối cùng phịch một cái rơi trên mặt bàn, Tần Tương triền cau mày, đè nén nộ khí, hít sâu một hơi.
"Hộ Bộ Bộ Đạt hai vạn quân đội Nhan Bộ Cương phá tám mươi vạn, trận chiến ở Lâm Hoàng Phủ nửa ngày phá thành... Nếu so sánh, mười vạn người đấu với một vạn người thua, thật đúng là không tính là chuyện kỳ quái nhất!"
Lúc này trong phòng, đang ở cùng Tần gia, con trai trưởng Tần Thiệu gần đây về kinh thành, hắn cũng bị tin tức này làm cho chấn động, nhíu nhíu mày đi tới muốn nói gì đó: "Cha..." Lão nhân đã dùng một chưởng vỗ lên bàn.
"Kim nhân có thể dùng hai vạn người khắc ước tám mươi vạn, mà Liêu nhân có thể dùng một vạn người phá mười vạn đại quân Võ Triều ta, tương tự, quân đội Võ Triều ta xem như cái gì, những người này... Làm chuyện tốt..."
Khí về khí, có một số việc đã phát sinh, cho dù có tức đến đâu cũng vô bổ, loại chuyện này dòng chính Tần Nguyên cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy, sau một lát, hắn từ trong cơn phẫn nộ lúc đầu bình phục lại, thở dài: "Cuối cùng là ta đánh giá thấp lục đục trong quân đội Bắc Thượng, Đồng Quán ơi Đồng Quán, hắn chưa chắc có thể làm được chuyện gì., Nhưng muốn để cho người ta làm không được, vậy ngươi thật sự không thể làm được. Mười vạn đấu một vạn a... Thiệu Hòa, lúc về bắc, ta nhớ rõ Lập Hằng từng nói qua một câu, không có thực lực, cho dù muốn bày mưu tính kế cũng chỉ là nói suông. Nhưng mười vạn đấu một vạn, ngươi cảm thấy đây thực sự là không có thực lực sao?"
"Có người muốn đánh, có người muốn chạy trốn, có người làm việc, có người làm khó dễ thì dù là trăm vạn người cũng đánh không lại."
Tần Thiệu nói xong những lời này, Tần Kế Truyền im lặng một hồi lâu, cuối cùng ngồi xuống sau bàn sách: "Nhị Thập Cửu Vương, Dương Khả thế gian từ chối Mã Hà Binh bại trận, ba mươi Đồng Quán vây quanh Hàng Châu, đến bây giờ chỉ sợ vẫn còn giằng co không ngừng. Phương Thất Phật là một nhân tài a., Sau khi cắn chết Đồng Quán, Gia Hưng kéo thẳng tới nơi lập đông, theo tình báo mà người ta nghe được có lẽ không dưới được trong thời gian ngắn. Mấy tháng gần đây, tin tức duy nhất có thể xem đại khái là lập quốc một phen ở Hàng Châu Thành, đáng tiếc... Đồng Quán vây Hàng Châu, còn hơi sớm một chút... "
Thân thể mềm mại ướt át..." Nếu là quân đội trẻ con có thể chậm hơn một chút mới tới Hàng Châu, sự tình có lẽ sẽ tốt hơn một chút."
Giang Trữ, phò mã của quốc công chúa Mã phủ.
Trong thư phòng, Khang Hiền cầm một phần tin tình báo, thở dài.
"Trong vòng ba tháng, từ tù nhân đến ngồi lên ghế khách, kích động thế cục trong Hàng Châu thành biến ảo, thủ đoạn bực này thật khiến người ta bội phục. Đáng tiếc, xung đột giữa Bá Đao doanh và Bao Đạo Ất không lâu, Hàng Châu thành đã lại bị bao vây lần nữa., Chỉ cần hơi có lý trí, song phương liền không có khả năng đánh lại, nếu thật có thể dựa theo kế hoạch, tru sát Bao Đạo Ất, khiến thủ hạ của hắn trống không vị trí mấu chốt. Phá thành của quân đội có khả năng sẽ bị phản chưởng. Nhưng cho dù không thể như vậy, dùng sức một người tiêu hao, cũng đã có tác dụng cực lớn trong chiến cuộc này..."
Khang hiền nói lời này, lúc này ở trong thư phòng nghe lại là hai nữ tử. Hôm nay chính là Nhiếp Vân Trúc và Nguyên Cẩm Nhi. Lúc đầu biết tin Ninh Nghị bị nhốt, Nhiếp Vân Trúc đã từng tới nhờ Khang Hiền giúp, Khang hiền tuy gật đầu hứa hẹn, nhưng luôn làm người ta khó lòng tin phục. Vân Trúc lo lắng Ninh Nghị an ủi, nghĩ thầm bất luận thế nào., Tổng phía Nam nghe ngóng một phen, nàng cùng Cẩm nhi đã ra khỏi thành, sau đó lại bị nhân thủ Khang Hiền an bài ngăn lại. Vì trấn an hai người, Khang hiền hứa hẹn với các nàng, sẽ truyền tin tức liên quan đến Ninh Nghị cho các nàng. Cứ cách một đoạn thời gian, Vân Trúc lại đến hỏi thăm một phen.
Công chúa Thành quốc Chu Ngọc giàu có khả địch quốc, lúc trước Tần di truyền sáng lập tổ chức tình báo độc lập ở bên ngoài căn phòng, trên thực tế là do bên này ủng hộ vận hành. Dù sao nếu không phải có quan hệ hoàng gia., Triều đình cũng không thể để một tổ chức như vậy tồn tại. Nghe nói người không khác gì thực tế còn xuất thân từ môn hạ Khang Hiền, đương nhiên hắn cũng có thể nhận được tin tức từ Hàng Châu. Mãi đến lúc này Hàng Châu lại bị đại quân vây khốn, Khang hiền mới nói với hai người chuyện Ninh Nghị đã trải qua ở Hàng Châu.
Đối với Ninh Nghị, nghe người không khỏi có chút bội phục, đối phó với hành động bao đạo Ất tuy rằng không khiến cho đại quân dễ như trở bàn tay, nhưng cũng đã nổi lên khoảng cách cực lớn, bên trong tình báo tất nhiên cũng không khỏi khen ngợi một phen. Khang hiền nói cho Vân Trúc Cẩm Nhi nghe đã bớt đi rất nhiều chi tiết nhỏ., Một chút phương diện khác là thêm mắm thêm muối, trở nên nghiễm nhiên như tiểu thuyết thoại bản. Hắn lật tay giữa Ninh Nghị lật tay thành mây lật tay làm mưa, lộ ra khí thế hùng hồn vô cùng nhuần nhuyễn. Trên thực tế cũng là vì sau khi gã xem tình báo, cảm thấy tâm tình thoải mái.
Vân Trúc và Cẩm nhi —— đặc biệt là Cẩm nhi —— ngược lại có chút trợn mắt há hốc mồm. Ninh Nghị rất lợi hại, các nàng biết được ít nhiều, nhưng bị nói đến mức này, trong quân đội tạo phản cùng với một đám gia hỏa hung thần ác sát có thể trực tiếp giết chóc trẻ con, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong, đây thật sự là Ninh Nghị mà các nàng biết sao?
"... Bây giờ Hàng Châu đã bị bao vây, khi nào phá thành còn rất khó nói, nhưng tin tức đã không cách nào ra vào. Vì vậy những chuyện này mới có thể kể chung cho các ngươi. Nhưng cho dù là ở Giang Ninh, muốn hắn bình an an, các ngươi cũng phải nhớ giữ bí mật. Lúc này mọi người phản loạn đều đã trở lại Hàng Châu., Trong đám Phương phỉ, cũng không thiếu người xuất sắc, như Phương Thất Phật mới dùng từ tài năng ngút trời để hình dung cũng không quá đáng, quyết hằng như thế nào để quần nhau với bọn họ, rất khó nói, nhưng tự bảo vệ mình hẳn là không ngại..."
Khang hiền cười nói: "Tóm lại, tiểu tử mà các ngươi ưu ái kia, hắn tuyệt đối không phải hạng người bình thường, coi như là đối đầu với thất Phật, ta thấy cũng chưa chắc thua được, các ngươi yên tâm đi..."
Sau khi hơi chần chờ, Vân Trúc một thân quần áo màu trắng trên mặt nhộn nhạo lên một đoàn đỏ ửng, cúi đầu: "Ta, ta chỉ trông đợi hắn bình an là được..."
Nguyên Cẩm nhi nghe thấy thế thì có chút ngây người, lúc này chợt phản ứng lại, con mắt trợn tròn: "Ta ta ta... Ta mới không có ưu ái nó, là Vân Trúc tỷ, là Vân Trúc tỷ... Ô, Phò mã gia gia sao lại kéo ta vào trong..."
Khang hiền chỉ cười ha hả một hồi, vân trúc cùng Cẩm nhi rời khỏi thư phòng, Khang hiền cũng rời khỏi thư phòng, đóng cửa lại. Trong phòng bên cạnh thư phòng, một đôi tỷ đệ khẽ nhếch miệng, thu hồi lỗ tai bị che trên tường lại, thần sắc còn đang chấn động.
"Sư phụ..." Chu Quân Võ Hồi chép miệng: "Sư phụ thật lợi hại..."
Chu Bội nháy mắt, suy nghĩ một lúc lâu, mới trừng mắt nhìn đệ đệ: "Biết hắn lợi hại, ngươi còn không học theo hắn, suốt ngày..."
"Ta học cũng là thứ của sư phụ dạy!" Gần đây bị tỷ tỷ này lải nhải, Chu Quân hét ầm lên, giơ côn lên trên tay: "Nếu không phải cái này, sao ngươi có thể nghe được những lời này. Vật này mới là lợi hại nhất, sư phụ đã từng nói..."
"Nam nhi đại trượng phu, tự nhiên..."
"A a a a a... "Chu Quân Võ bịt lỗ tai dốc sức lắc đầu: "Tỷ, tỷ không thể bởi vì cha phải chịu tội lập gia đình mà bắt ta làm huấn luyện. Ta chỉ thích vật đặc sản mà thích nhất, tỷ cứ yên tâm gả cho người ta nhao nhao nhao nhao nhao nhao nhao nhao nhao nhao..."
Chu Bội đứng ở đó, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, đợi Chu Quân Vũ gọi xong, nàng đột nhiên kéo đệ đệ che lỗ tai, hai tay hét lớn một tiếng: "Ta không thèm gả đâu!" Tiếng quát này khiến Chu Quân Vũ giật mình dựng thẳng bả vai., Tiếng nhe răng nhếch miệng khó chịu lúc này đã thành duyên dáng yêu kiều, thiếu nữ tuổi đã lập gia đình chạy ra ngoài cửa. Một lúc lâu sau, Chu Quân Võ mới thở lại, hai tay chống nạnh, quay ra phía ngoài cửa hét lớn: "Nữ... Người! Hừ!"
Sau khi nói xong câu này, đột nhiên tỷ tỷ lại xuất hiện ở cửa ra vào, chắc là nhớ tới một chuyện rất quan trọng, cho nên mới chạy về. Cô trừng mắt với đệ đệ: "Ta biết ngươi cảm thấy sư phụ ngươi rất lợi hại, nhưng vừa rồi lúc nghe được, ra ngoài ngàn vạn lần không được nói cho người khác nghe, có biết hay không."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Chu Quân Võ ngẩn người, gật đầu: "Ồ, biết rồi." Sau khi cung kính trả lời mới phản ứng lại: "Tỷ, ta đâu phải đồ ngốc!"
Giờ này khắc này, Ninh Nghị vẫn còn trong loạn quân như thế nào rồi?
Ánh mắt của chúng ta lại nhìn về Hàng Châu...