Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh mặt trời chưa kịp biến mất, trong thành thị hỗn loạn ở phía xa, dưới mái hiên có một lồng đèn lồng đỏ lớn hơi lắc lư, mùi máu tanh tứ tán hòa cùng bóng lưng thư sinh đang ngồi dưới mái hiên. Trời dần tối đen, ánh sáng đèn lồng càng lúc càng sáng ngời. Tại lúc này trong trạch nhà chủ lâu ngưng tụ thành một bầu không khí gần như yêu dị, trầm mặc cùng áp lực kéo tới, khiến cho người ta muốn nghẹt thở.
Trong sân ở ngoài sảnh, người cầm đao hay người cầm cung tên trong tay phát ra từng tiếng sột soạt lạnh lùng, toàn bộ mấy trăm binh sĩ hậu trạch nhà lầu các đã bị bọn chúng khống chế từ lâu. Nhưng vào lúc này, vẫn thỉnh thoảng truyền đến một vài tiếng kêu khóc thảm thiết, rồi lập tức bị cắt đứt.
Không ai biết sự kiện này sẽ phát triển ra bộ dáng gì, thậm chí ngay cả người quen biết thư sinh đột nhiên giết người này cũng không nhiều lắm, lâu thư vọng đã trở thành một cỗ thi thể, nhưng máu vẫn còn chảy; lầu gần đó vẫn còn ngồi nhìn thư sinh, trầm mặc đến đáng sợ; người bị canh rau tưới dính dầu mỡ, dần dần có chút khô, chỉ là thỉnh thoảng nhỏ xuống một giọt.
Lúc này Lâu Thư Uyển đang quỳ gối khóc lóc bên cạnh huynh trưởng, lầu các trong đám người như đã mất đi hồn phách. Tận mắt thấy huynh trưởng chết, phụ thân bất lực, có vài thứ ở sâu trong tinh thần của hắn đã không cách nào chuyển động được nữa. Hắn nghĩ tới chính mình chỉ sợ cũng sắp chết, nhưng từ đầu đến cuối, Ninh Nghị cũng không có nhìn thấy hắn - có lẽ là đã xem qua, chỉ là hắn không chú ý.
Lúc này Ninh Nghị đang đứng dưới mái hiên, nhíu mày nhìn về cột khói phía xa xa kia. Sau đó, Trần Phàm đi tới, nhìn theo hắn: "Bạch Lộc quan động thủ."
"Những chỗ khác hẳn là cũng đã cùng nhau động thủ..." Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi thở dài: "Chúng ta đã bỏ lỡ bên này rồi." Vốn là thương lượng với người ta xong xuôi, bên này có một vị trí tương đối quan trọng. Hôm nay nếu như Bá Đao doanh động thủ thuận lợi, có thể tới tay được mười phần chắc chín.
Trần Phàm tất nhiên không rõ những điều này: "Quan hệ không lớn. Ngươi không lo lắng cho tình huống của đệ muội sao?"
"Có lẽ không sao." Hậu trạch lâu gia bên kia đã bị khống chế, huống chi có Lục Hồng nhắc, Ninh Nghị vốn không lo lắng lắm. Trần Phàm cười cười: "Mấy người này rốt cuộc đang suy nghĩ gì vậy... "
"Ai biết được... trần niên sung sướng hơn nhiều, tâm thần của người bệnh tâm thần tốt..."
"... Liên kết?"
"Câu đối."
Ninh Nghị gật đầu.
Cục diện mặc dù đã sớm khống chế, nhưng muốn đưa đám người Tô Đàn Nhi ra ngoài cũng phải mất một đoạn thời gian, Ninh Nghị cùng Trần Phàm ở dưới mái hiên nói chuyện phiếm vài câu. Bọn họ ngữ điệu không cao, người khác nghe không rõ, nhưng theo thời gian trôi qua, không khí vốn kiềm chế lúc đầu dần dần giảm bớt, làm cho người ta phải tự hỏi.
Cũng bởi vì một loạt hành động của Ninh Nghị khi vừa vào cửa kia thực sự quá kinh người, gã kéo tay áo nhẹ nhàng bước xuống bậc thang trên mặt đất, giơ tay nhấc chân liền giết chết lâu ngói, sau đó đi tới xốc bàn, ngồi đến trước mặt lầu gần đó., Tại đương trường giết con người, sau đó nói ra lời giết người cả nhà, cách làm sạch sẽ này không lưu tình chút nào của ai đều bị dọa cho hoảng sợ. Nhưng một khi có thời gian hòa hoãn, một số người cũng sẽ nghĩ đến, lời hắn nói là tới đón người, có người nói một chữ không liền giết sạch cả nhà. Nhưng lời nói này có lẽ chính là, hắn cũng không phải đến vì giết người cả nhà.
Những người khác không biết thân phận của hắn, cũng không biết hắn muốn tiếp ai, chỉ có thể cầu nguyện hắn có thể đem người này thuận lợi nhận được. Sau này nhà thế nào, người này có thể trêu vào hay không, cũng không phải là chuyện mà người đứng ngoài quan sát như bọn họ cần suy nghĩ.
Vô luận như thế nào, lấy địa vị nhà lầu bây giờ, người này đến trực tiếp giết lâu thư vọng, chỉ sợ cũng đã là cực hạn, không có khả năng đuổi tận giết tuyệt. Một đám người có lẽ không dám lộn xộn, nhưng theo thời gian trôi qua, đều vô thức nghĩ như vậy., Hoặc là đem ánh mắt nhìn về phía chính giữa lầu gần sát, lão nhân cả đời anh hùng, một tay liều mạng đem nhà lầu đẩy lên vị trí như vậy, cho dù là binh hung chiến nguy hiểm, cũng không có để cho nhà lầu đổ xuống, là có thể cùng Phương Thất Phật nói chuyện. Một gia tộc như vậy, nếu nói trước mắt không biết lai lịch thư sinh trực tiếp giết sạch, cũng thật sự là không có khả năng.
Ba người dưới mái hiên, thoạt nhìn cũng đang thương lượng sự tình khác. Qua một lát, bên cạnh truyền đến một ít thanh âm, có người tới báo cáo sẽ nhận lấy. Chính sảnh hướng đại môn, bên cạnh thông ra cửa hậu trạch tình huống tự nhiên còn không nhìn thấy, nhưng tiếng bước chân cũng đã truyền đến., Dưới mái hiên, thư sinh đang tùy ý loay hoay trong tay cùng Phương Thư thấp giọng nói mấy câu. Phương Thư Thường gật đầu, phất phất tay về phía quảng trường nhỏ trước sảnh chính. Mọi người bắt đầu thu đao, quay người bắt đầu đi ra bên ngoài.
Cho đến giờ phút này, cuối cùng mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc này Ninh Nghị còn đưa lưng về phía đại sảnh bên này, hai tay buông lỏng nghiêng người nhìn về phía cửa hông, trong đám người, một mực ngơ ngơ ngác ngác không dám lộn xộn, lo lắng sẽ chết Lâu Thư Hằng cũng biết là Tô Đàn Nhi đã từ bên kia đi tới. Y bắt Tô Đàn Nhi mới bất quá một canh giờ., Quân đội vừa rồi đột nhiên giết vào, thủ đoạn như lôi đình của Ninh Nghị sau khi tiến nhập môn phái đã tạo thành áp lực trầm mặc, gần như vượt qua sự sợ hãi mà cả đời y có thể chịu đựng được, nhưng cuối cùng lúc này đã tới nước này., Hết thảy tất cả đều trôi qua, hết thảy đều phải đi qua... Bên kia, sách vở thường đi xuống bậc thang, Trần Phàm nhìn cột khói phía chân trời xa, Ninh Nghị liếc xéo cửa hông. Gần đây lầu cắn răng, tóc trắng bay phấp phới, như từng sợi dựng thẳng lên, hắn từ chỗ ngồi đứng lên: "Cứ như vậy?"
Giọng nói kia trầm thấp như sư tử hổ, không giận mà uy, ẩn chứa đầy áp lực và huyết tính trong tâm tình lão nhân. Phảng phất như bị hắn nhắc nhở, Ninh Nghị quay đầu lại, giơ ngọn lửa trong tay lên, tùy ý chỉ vào hắn: "Đương nhiên không chỉ có vậy."
Cứ như thể trước khi rời khỏi đây tiện tay làm xong việc vốn phải làm.
Thời gian ngưng kết trong chớp mắt.
Hắn giơ thương lên, tùy ý lắc đầu, vừa nói chuyện, vừa bấm nút ấn.
Phịch —— tóc đen, tóc màu trắng, máu đỏ, thịt, xương cốt, màu đen, cát sắt bay lên giữa bầu trời, hất ra phía sau... "Không cần —— "
Thanh âm của Lâu Thư Uyển tê tâm liệt phế hô lên.
Mẫn sàn sàn sàn sàn sàn trần, một thương này hất bay đầu lão nhân. Ninh Nghị vừa rồi chỉ trả lời đơn giản "Đương nhiên là không dừng", giơ tay cầm nhẫn, nhìn thi thể kia ngã xuống, xoay người rời khỏi. Lâu thướt tha chạy về phía thi thể phụ thân, nửa đường thân thể lung lay, ngất xỉu dưới mặt đất.
Tô Đàn Nhi đến đây, Lục Hồng Đề cũng lẫn lộn trong đám người, hướng về phía Ninh Nghị gật đầu ra hiệu. Bên cạnh Tô Đàn Nhi đương nhiên không chỉ có Lục Hồng Đề, vài tên hộ viện đồng hành cũng ở trong sảnh chính xem, Ninh Nghị kéo Tô Đàn Nhi chuẩn bị rời đi. Dưới mái hiên, Trần Phàm ngược lại nói một câu: "Này, nhà hắn còn có một đứa con trai, tìm ngươi báo thù thì làm sao bây giờ? Ta giúp ngươi xử lý nó đi." Nói xong, hắn đi về phía Thư Lâu Hằng.
Ninh Nghị quay đầu lại nhìn thoáng qua: "Chỉ cần chịu bất chấp cả nhà, ngươi dù sao cũng phải cho người ta một cơ hội, tùy ý hắn. Đi, còn có chính sự."
Trần Phàm nhún vai, chạy tới chạy lui, lại thấp giọng nói: "Vừa rồi nữ nhân kia nói một chữ không, bây giờ không giết sạch cả nhà nàng mà đi, sau này nói ra ngoài sẽ rất mất mặt." Ninh Nghị dùng ánh mắt buồn cười nhìn hắn: "Sao ngươi lại tàn nhẫn như vậy, ta chỉ đùa thôi. Làm người muốn thông suốt, ngươi không thể cứ nghĩ cách báo thù cho cả nhà giết người như vậy được."
Trần Phàm cũng cười rộ lên, sau đó chắp tay với Tô Đàn Nhi: "Là đệ muội à, ta tên Trần Phàm, sau này ở Hàng Châu thành bị người ta ức hiếp, có thể báo tên ta."
Đoàn người rời khỏi nhà, lại bắt đầu nhanh chóng tản đi trong sự chỉ huy của Phương Thư Thường, có người còn tiến hành hộ tống bên phía Ninh Nghị. Đầu mục của Duệ Phong doanh cũng tới, hàn huyên với Ninh Nghị vài câu. Chỉ chốc lát sau, Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi và Tô Nhạc Nhi đã đến., Đám người Trần Phàm lên xe ngựa, nhìn tình huống trong thành, bắt đầu cho xe ngựa chạy về phía Bạch Lộc Quan: "Có lẽ còn có thể tham gia trò vui." Trần Phàm nói vậy, xe ngựa chạy băng băng, cũng nhìn về phía nhà lầu một chút, tuy chỉ mất hai người, nhưng nhà cái đã xong.
"Nói thật, tại sao không giết tiểu tử kia đi, đừng nói cho ta biết thật sự là bi thiên thương nhân nha." Tới lúc này, Trần Phàm mới nghiêm túc hỏi Ninh Nghị vấn đề này. Ninh Nghị cười nói: "Người giết sạch rồi, nhà cái sụp đổ, nói với lão sư ngươi thế nào đây?"
"Chỉ cần lưu lại một cái họ lâu là được rồi."
"Nữ nhân so với nam nhân tàn nhẫn hơn, để lại một nữ nhân, nàng thật sự không đếm xỉa gì đến báo thù thì phải làm sao bây giờ? Trong nhà còn có ca ca, nàng sẽ không mặc kệ đi ra ngoài. Nhà lầu lợi hại thật sự chỉ là gần sát thư vọng. Lâu thư Hằng, có tiểu thông minh không chịu trách nhiệm, hắn dám liều mạng tới báo thù, cắt đầu cho ngươi."
Kỳ thật còn có lý do Ninh Nghị không nói, lâu thư Hằng có thể vây quanh Tô Đàn Nhi, chung quy là vì có lòng tính vô tâm. Bây giờ nhờ cậy Bá Đao doanh, lại có đề phòng, mấy tháng nội lầu Thư Hằng cho dù thật sự có thể đánh ra bất cứ chuyện gì cũng không làm được. Mà sau đó, một khi Hàng Châu thành bị phá, nhà cái chính là loạn đảng, hắn không có năng lực của phụ thân huynh trưởng, đến lúc đó hoặc là chịu hết mọi dằn vặt, sống không bằng chết.
Một mũi tên kia của hắn nhìn như tùy ý, nhưng trên thực tế là thủ đoạn trí mạng nhằm vào chỗ yếu hại. Lâu gần sát lầu các nghiêng một cái, toàn bộ lầu các cũng đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ là sự tồn tại yêu cầu của Phương Thất Phật và duy trì thương nghiệp trên Phương Thất Phật., Bởi vậy vẫn giữ cái thể xác này mà thôi. Đương nhiên, đối với Ninh Nghị mà nói, chuyện này quả thật là một chuyện rất tùy ý. Việc tối nay phải làm vốn cũng đã quá nhiều rồi, nếu như không có một tên tôm tép như nhà này đi ra, gã tình nguyện từ đầu đến cuối còn không cần phải làm chuyện này.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, cũng đã không còn lựa chọn nào khác. Nói xong lời này, Trần Phàm nhảy xuống xe, để không gian lại cho Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị làm thế giới của hai người. Tô Đàn Nhi đối với toàn bộ thế cục vẫn chưa thể coi là hiểu rõ, vốn quyết định giao quyền lựa chọn cho Ninh Nghị, là hi vọng còn có thể giữ lại cơ hội ra khỏi thành., Nhưng chuyện cho tới bây giờ, khả năng này rút cuộc không có. Cùng Lưu Tây dưa bày bài lên chuyện này, từ nay về sau trong một thời gian ngắn, hai vợ chồng chỉ sợ đều phải ở lại Bá Đao doanh, Tô Đàn Nhi sẽ ở Hàng Châu An Thai, thậm chí ở trong loạn quân chờ sinh hạ hài tử đầu tiên của bọn họ.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Ninh Nghị nói sơ qua những điều này với nàng một phen, Tô Đàn Nhi trầm mặc chốc lát, rốt cuộc cũng nở nụ cười xinh đẹp, nắm chặt lấy tay phu quân: "Chỗ có tướng công, thiếp thân vốn dĩ cũng không muốn đi. Vậy... Bây giờ chúng ta đi đâu rồi?"
"Tới xem náo nhiệt nào." Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi vén rèm xe lên. Nơi xa có cột khói bốc lên, cảnh đẹp đường phố bay vùn vụt qua." "... dẫn ngươi đi xem pháo hoa."
Bạch Lộc Quan, hỏa diễm thiêu đốt, binh đao chém xuống đất.
Keng một tiếng, cự nhận Bá Đao trong tay thiếu nữ chém một tên địch nhân vào giữa ngọn lửa hừng hực.
Chung quanh đều là đánh nhau, nhưng toàn bộ thế cục chỉ là tình hình thuận lợi nghiêng về phía Bá Đao doanh, có một nam tử trung niên võ công cao hơn ở phía trước hô to: "Lưu Đại Bưu, Bá Đao doanh ngươi bội tín bội nghĩa, dám nội chiến..."
"Quá đáng." Lưu Tây dưa vừa đi về phía trước vừa nói chuyện với đám thành viên Phách Đao doanh bên cạnh: "Ngươi đi nói cho hắn biết, bọn họ Bạch Lộc Quan cháy rồi, Bá Đao doanh chúng ta ra tay hỗ trợ cứu hỏa, nhưng bọn họ lại không phân tốt xấu mà rút đao đối mặt với nhau., "Không lễ phép!" Cô nàng vừa nói vừa ném cây đuốc trong tay sang phòng bên cạnh. Lời còn chưa dứt, cũng có một bóng người xuất hiện phía sau nam tử trung niên, ống tay áo bồng bềnh, phịch một chưởng đánh vào sau ót người nọ, đánh cho đầu óc người nọ nổ tung, chính là Lưu Thiên Nam đang chạy tới.
"Không cần phải đi nói." Lưu Tây trái nghiêng đầu nói một câu, Lưu Thiên Nam sau khi tới đây, nàng hỏi: "Những nữ nhân kia thế nào rồi?"
"Cứu hơn phân nửa."
"Bao Đạo Ất phỏng chừng đang chạy về, bất quá thời gian cũng không còn kịp nữa rồi."
Kỳ thật phần lớn chiến cuộc xung quanh đã định xong, hai người bắt đầu lên đường rút lui, trên đường trò chuyện về chiến cuộc một lát, lại nói tới một đề tài trước đó: "Trang chủ cảm thấy, Ninh công tử muốn ở lại chỗ này thật sao?"
"Hắn là muốn đưa thê tử nha hoàn đi, cái này khẳng định là. Chính hắn không đi được hắn cũng biết, bất quá hiện tại ta cảm thấy, cho hắn cơ hội, hắn cũng sẽ lựa chọn lưu lại."
"Bởi vì... bão phục trong lồng ngực?"
"Ừm, bởi vì hoài bão." Lưu Tây dưa cười cười, nói tới Ninh Nghị, trong vẻ mặt còn có vài phần cảm khái: "Ta ngay từ đầu đã nghĩ tới, người như vậy muốn ở rể một thương nhân chi gia, thật là kỳ quái, sau đó mới chậm rãi nghĩ ra nguyên nhân., Hắn không thể so với người thường, trong đầu đầy ý nghĩ ly kinh phản đạo. Hắn nói những thứ kia, nếu không phải trong lòng thật sự nghĩ, làm sao có thể nói đến trình độ đó? Ta cảm thấy hắn mới là thật tâm muốn làm những chuyện đó. Thật lòng nghĩ, lại sợ hãi, nếu là ở quá trình bình thường, hắn nhịn không được biểu lộ suy nghĩ trong lòng ra, cũng chỉ có thể đi vào tử lộ. Sau khi nghĩ kỹ, hắn chỉ có thể đi ở rể."
Nhìn thấy, khắp núi đồi đều là máu tươi cùng hỏa diễm, thiếu nữ ngừng một chút.
"Chúng ta bắt hắn tới, ngay từ đầu hắn nói với ta những vật kia, còn có cảnh giác, không có cảnh giác nói càng ngày càng nhiều. Cách đây một đoạn thời gian suy nghĩ, càng ngày càng cụ thể, ta so ra kém hắn nghĩ thấu đáo, nhưng muốn đến trình độ thấu triệt như vậy., Chắc chắn năm mươi năm qua hắn vẫn luôn nghĩ tới điều này. Cuối cùng có thể làm được hay không hắn cũng không biết, nhưng nghĩ nhiều như vậy, trong lòng hắn nhất định muốn thử một chút, mà muốn thử xem, muốn thấy kết quả chỉ có nơi này có thể để hắn làm những chuyện này."
"Hắn không coi trọng Vĩnh Nhạc triều. Đúng vậy, nhưng đưa tiễn thê tử và nha hoàn rồi, chính hắn cũng dự định lưu lại. Ban đêm nay hắn vốn có ý định này." Nói xong Ninh Nghị, thiếu nữ vuốt vuốt mái tóc, nở nụ cười xán lạn trong ánh lửa: "Nam thúc thúc.", Ta đánh cược với ngươi, chuyện cho tới bây giờ, cho dù ta thả hắn đi, hắn cũng chưa chắc chịu đi. Chúng ta là người một đạo, Vĩnh Nhạc có một ngày sẽ thua, nhưng Ninh Lập vẫn sẽ ở cùng Bá Đao doanh chúng ta, nếu không phải như vậy, hắn làm sao có thể thực hiện hoài bão điên cuồng như vậy."
Gió đêm nghẹn ngào, đung đưa hỏa diễm, giống như thiếu nữ tự tin phát ra ánh sáng. Buổi tối náo nhiệt này, chỉ vừa mới bắt đầu...