Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đối với các đại sự phát sinh trong Hàng Châu thành trong khoảng thời gian gần đây, Tề Nguyên Khang chết, Lệ Thiên Cương trở về, xung đột ở Bình Xương phố, với tư cách nhà thương nhân, có lẽ là một hệ thống khác vẫn chưa lọt vào trong đó.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Mặc dù thương nhân đã là một trong những thế lực lớn nhất trong thành, nhưng nếu chân chính liên quan đến quyền lực trên sàn đấu, nhà cửa vẫn chỉ nghiêng về một góc, không bị quá nhiều người chú ý. Nhưng đối với thế lực hơi có một chút trung tầng ở trong Hàng Châu thành mà nói, bây giờ nó lại là một quái vật khổng lồ liên quan đến các phương diện xúc tu, đương nhiên, đương nhiên., Bởi vì gần đây mới rót vào trong toàn bộ hệ thống, trong mỗi phương diện quyền lực đấu lực, cũng không cần cho hắn quá nhiều vị trí, thế lực nhìn như khổng lồ này, trên thực tế đối với mọi người trong triều đình Phương Tịch vẫn là xa cách.
Chuyện này cũng không có gì lạ, từ xưa đến nay, đây chính là trạng thái giai cấp thương nhân, Võ Triều là như thế, Vĩnh Nhạc triều cũng đều như thế. Mà đối với trước kia, nhà lầu ở Vĩnh Nhạc triều ít nhất đã xem như một trong những thương gia lớn nhất, đương nhiên, tình cảnh hiện tại của Vĩnh Nhạc triều, cũng thật sự là vấn đề làm cho người ta lo lắng nhất, kết quả là nhà lầu kiếm lời hay là lỗ, vẫn là phải dựa vào vấn đề này.
Với tư cách là nhà lầu mà nói, trước đây ở Hàng Châu nương nhờ Phương Tịch, có hơn phân nửa nguyên nhân là vì bất đắc dĩ. Nhưng cũng có một số nhà gần như có tính cách suy tính. Lúc đó nhà lầu đã có chút hiềm khích với đám người Tiền Hi Văn, nhà buôn vốn mẫn cảm, rời Hàng Châu ra khỏi Hàng Châu., Đám người Tiền Hi Văn có quan hệ với quan trường, sau đó đến những nơi khác rồi trở lại Hàng Châu, bọn họ đều có thể trở về Đông Sơn, gia sản nhà lầu các nhưng đều ở Hàng Châu, rời khỏi nơi này, những năm gần đây hắn tích lũy cơ nghiệp, cái gì cũng không có.
Dù thế nào đi nữa, gần lầu gần đây không muốn tiếp nhận kết quả này, kinh doanh cơ nghiệp nửa đời cứ vậy bị hủy hoại trong chốc lát. Huống chi lúc đó nhà lầu các cũng đã bị Phương Thất Phật để mắt tới, muốn rời đi cũng không thực tế nữa. Sau khi Hàng Châu bị chiếm rồi., Gần đây lâu đã từng hoang mang một thời gian, nhưng rất nhanh, hắn cũng lấy bản tính kiêu hùng một đường liều mạng ra, ý đồ trong ngày sau này, vì lầu gia giết ra một con đường rộng rãi ổn thỏa.
An phận thủ thân hoặc là ngồi chờ chết cũng không phải tính cách của hắn, để nhà lầu đơn thuần trở thành đại thương triều Vĩnh Nhạc hoặc chờ triều đình xuôi nam bị bắt, đều không phải là tương lai gần đây lầu các lựa chọn. Đối với vị lão nhân hơn năm mươi tuổi này mà nói., Trong thân thể vẫn như cũ có thể nắm bắt hết thảy cơ hội, đem lợi ích trong hiện thực không ngừng mở rộng năng lực và mưu lược, hỏa diễm khai thác, vẫn thiêu đốt trong thân thể hắn như cũ.
Đơn giản là làm thương nhân, phụ thuộc vào người khác là không được, mặc dù sau này Vĩnh Nhạc triều có thể tiếp nhận được thế công của triều đình, khai thác ra một cục diện lớn, hắn cũng không thỏa mãn trở thành mục tiêu như đại thương gia đệ nhất nữa. Lúc này thế loạn Hỗn Độn, nhà lầu có tiền ủng hộ, dưới sự ủng hộ của Phương Thất Phật, cũng có quyền lực không bị đại đa số thế lực ràng buộc, tại lúc này Hàng Châu thành, là con đường đặc biệt nhất, đặt trước mặt bọn họ.
Hơn một tháng qua, lâu gia bắt đầu nỗ lực chiêu binh mãi mã, mở rộng lực lượng của bản thân.
Bản thân Phương Tịch chính là tính chất khởi nghĩa tạo phản, Hàng Châu thành tuy rằng đã lập làm thủ lĩnh, nhưng long xà hỗn tạp, quân đội tụ tập, binh sĩ không khỏi run rẩy., Muốn ở chỗ này lôi kéo một đám người có thế lực của mình, nguyên tắc lớn mà nói, đều là cho phép. Bất quá lúc này các thế lực trong thành cũng đã nhu cầu no bụng, thật có người muốn trên các loại chỗ tốt phân cho một chén canh, cùng người cướp ăn, cuối cùng cướp không được những người ngay từ đầu theo bên người Phương Tịch kiếm cơm ăn.
Lâu gia cũng không thuộc về loại này, hắn có tiền có lương thực, có rất nhiều làm ăn phải làm, trong nhà phải mời hộ viện, trên làm ăn phải mời đánh tay chân, đều là hợp tình hợp lý, mình cũng có thể nuôi nổi., Mà tới bây giờ, nhân số đã không còn hạn chế. Nếu như nói trận chiến này giáo cho lâu gia cái gì, có lẽ chính là binh khí nhất định phải nắm trong tay mình. Đương nhiên, mặc dù có giác ngộ như vậy, thuận tiện, tất cả cũng không thể làm quá mức, nếu như ngay từ đầu biểu lộ mình cũng muốn chưởng binh quyền dã tâm, cũng tuyệt đối sẽ đem hắn đánh chết giữa đường.
Gần lầu là người trầm ổn, trên đường đi có khó khăn, nhưng những khó khăn này đối với hắn mà nói, kỳ thật là không lớn. Một nhóm bùn thối giơ gậy lên tuy rằng đều không phải kẻ ngốc, nhưng vận động của các loại cáo già như hắn bất luận thế nào cũng không bằng. Sau khi quyết định làm việc, hắn mua vào một lượng lớn binh khí tinh xảo., Một số ít quân mã, chiêu mộ gia đinh, Duyên thỉnh hộ viện, đồng thời mời chào một số nhân sĩ võ lâm có thực tài bị bỏ sót, hơn một tháng duy trì vận chuyển các loại vật tư trong thành, đồng thời cũng kéo dài lực lượng bản thân ra ngoài.
Trong thời gian này, đương nhiên cũng sẽ có một số vấn đề, ví dụ như nhà lầu có thể nuôi được người, nhưng phải nuôi thành quân đội, cuối cùng không có khả năng. Trước mắt Hàng Châu cũng có rất nhiều nạn dân., Hắn có thể chiêu mộ một ngàn hai ngàn người không đủ ăn cơm, nhưng không có doanh trại, không có sân huấn luyện, thì có ích lợi gì? Dưới tình huống như vậy, lầu gần đây càng thêm chú ý nâng đỡ một ít thế lực đầu đường nhỏ., Tỷ như một đoàn thể nhỏ hai mươi người, tiểu bang phái hai mươi người, ở đầu đường xó chợ phụ cận nhà lầu ăn uống các loại côn đồ. Hơn một tháng, lâu gia chiêu mộ gần hai trăm hộ viện, lực lượng khống chế bên ngoài lại gấp mấy lần số lượng như vậy, nếu thật sự lấy ra khoe khoang, nhân số này đã không thua kém một ít tướng lĩnh cỡ trung của Phương Tịch quân.
Đương nhiên, những người này cũng không có nhiều sức chiến đấu chân thực, ngày xưa ngươi có thể nói đây đã được coi là một bang phái lớn, nhưng quân đội vẫn còn rất sớm. Nhưng cho dù là vậy, đến bây giờ, một số đầu mục quan trọng của các thế lực trước kia cũng không dám tùy tiện trêu chọc vào.
Ngày xưa, là một trong những thương nhân mà Phương Thất Phật chỉ định, mặc dù ở Hàng Châu thành sẽ không làm khó dễ quá mức, nhưng vẫn có rất nhiều người như con đỉa, cứ cắm trên người nhà lầu ăn cơm. Bên người chỉ cần có một trăm người tướng lĩnh, liền dám đến nhà lầu các, muốn ăn uống thu phí bảo hộ, cho dù nhà lầu nhờ bao che bọc bọc bọc bọc lấy Bao Đạo Ất cũng không thu liễm., Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Bao Đạo Ất cũng không thể ra mặt thay cho nhà lâu, tất cả đều là huynh đệ, nhà ngươi đại nghiệp lớn, người ta đến đây chia điểm, lại không đập nhà ngươi, có gì đáng nói chứ, chỉ là một thương nhân mà thôi.
Thường ngày đối với những người này, nhà lầu đều hảo hảo chiêu đãi, tuyệt đối không thất lễ, hôm nay đều là như thế này. Nhưng theo thời gian trôi qua, mặc dù nhà lầu cũng không làm chuyện lập uy gì bên ngoài., Loại người này đến nhà cũng ít đi. Đối với người như Bao Đạo Ất mà nói, lầu các biến hóa gì cũng không có, bất quá là có phát triển bình thường, nhưng đối với một số đầu mục tướng lĩnh trung hạ tầng, bọn họ vẫn có thể cảm thấy lực lượng và khí thế nhà lầu gia không ngừng khuếch trương.
"Cái nhà kia hiện tại không dễ chọc rồi..."
Sau thời gian ăn nốt, những vị tướng lãnh vốn chưa đem thân phận gia đình để vào trong mắt không khỏi cảm thán. Điều này chứng minh thực lực của nhà lầu cũng đã lặng yên bành trướng đến mức đủ để đánh đồng cùng những người này.
Nhưng thân phận của thương nhân vẫn sẽ khiến cho người ta tham gia đánh giá thấp một phần khảo nghiệm. Người khác cho rằng lực lượng của các lâu gia tiến vào tầng giữa, nhà lầu kỳ thật đang lặng lẽ phân hoá lôi kéo một ít thủ hạ có khoảng trăm người, hoặc hơn mười đầu mục.
Những thứ khác không nói, tài nguyên, năng lực kinh tế của lâu gia cũng đủ để cho hắn nắm giữ một phần lực lượng của bản thân, dưới sự luân phiên vận hành của các thế lực. Bây giờ đã có hai nhóm thế lực như vậy, sau khi đầu mục cùng người khác tranh quyền thất bại, nguyện ý đầu nhập vào nhà lầu để được che chở. Tình huống như vậy đối với lâu gần đây, mang ý nghĩa tại các thế lực trước khi phát triển mấy bước, đã vững vàng bước ra ngoài.
"Muốn nói chuyện với những người này còn phải mất một thời gian ngắn nữa. Tiếp theo thăm dò tên Đường Tầm Chương kia, bản thân hắn làm việc dưới tay Tề Nguyên Khang, lần này mặc dù không có chuyện gì, nhưng khẳng định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn..."
Buổi sáng, lầu các thư phòng của nhà chủ nhà, lầu gần đây là chuyện có liên quan tới việc mở rộng của lầu các. Hộ viện của nhà lầu không cần phải tuyển nữa, thủ hạ của hắn không có bao nhiêu lão binh tướng có kinh nghiệm, lung lạc thế lực này, xem như là lựa chọn tốt nhất. Lại có mấy nhóm người đầu nhập vào., Lâu các sẽ thật sự lên được mặt bàn, trở thành một trong những thế lực trung tầng ở Hàng Châu thành. Mà do sự che chở của Phương Thất Phật lúc trước, lầu gần đây chắc chắn cũng không đến mức bị bài xích, nhiều lắm cũng khiến người ta cảm thấy có chút mưu lợi, thừa cơ xông lên mà thôi, nhưng một khi có thực lực, ai có thể thực sự khó chịu với nhà mình?
"... Khu vực Hàng Châu này, tạm thời cứ thế lặp đi lặp lại, cứ như vậy tiếp tục phát triển. Ngược lại đường phía nam của phía tây, phải chuẩn bị từ từ, mấy tháng sau..." Quay đầu chiếc nhẫn trên tay, lầu lại gần nói tới đây, lại hơi trầm mặc xuống, trên đầu hắn tóc trắng liên tiếp., Nhưng chải tóc chỉnh tề, ánh mắt sắc bén, tinh thần vẫn dồi dào như trước, vẫn tràn đầy khí thế sư tử. Tuy vài tháng sau Hàng Châu sẽ biến thành cái dạng gì cũng khiến hắn cảm thấy lo âu, nhưng đường lui vẫn có thể có. Đương nhiên, không lâu sau mới nghĩ tới một chuyện khác, khiến hắn có chút nặng nề.
"Đúng rồi, đệ đệ ngươi gần đây thế nào?"
Đối với trường tử thư vọng, lầu gần sát trong lòng càng thương yêu kỳ thực vẫn là tiểu nhi tử lâu thư Hằng. Sớm ngày phá Hàng Châu thành, lầu thư Hằng trong lòng suy sụp, nhưng dù sao lầu gần bên cạnh có con trai lớn làm trợ thủ, đối với sự trùng kích trong lòng con trai nhỏ cũng có thể hiểu được., Tạm thời cho hắn nghỉ ngơi một chút. Bất quá nếu một mực nhếch nhác đến trình độ này, vậy thật sự là hơi quá đáng. Lầu gần đây hi vọng tiểu nhi tử đối với sự tình trong nhà hiểu rõ nhiều hơn, đặc biệt là lúc nhà lầu xảy ra biến cố như thế, có thể phát huy ra tài năng của hắn, tương lai phần gia nghiệp này, cũng có thể an tâm giao một phần đến tay hắn.
Trong lòng hắn cũng không có ý nghĩ hoàn toàn giao toàn gia nghiệp cho Lâu Thư Hằng, kỳ thật quan hệ giữa hai đứa con trai cũng không tệ lắm, nhưng con trai trưởng tài hoa xuất chúng, tương lai mỗi người chia một nửa gia sản. Con trai trưởng càng lúc càng lớn, trong nhà con trai thứ cũng khó tránh khỏi sinh ra hiềm khích. Đây cũng là tâm tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Lâu thư nhìn ngược lại cũng chắp tay.
"Gần đây tiểu đệ ra ngoài thăm hỏi vẫn rất chịu khó, chỉ là hắn tìm nhầm một số người, muốn thăm dò tình huống một mực không thể nghe rõ ràng. Bất quá người hắn quen biết cũng càng ngày càng nhiều, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể hoàn thành xong việc, thu tâm trở về."
Gần sát lầu thở dài: "Những chuyện kia trong lòng ngươi chắc hiểu?"
"Hài nhi biết rõ, hắn có chút nhớ mãi không quên tiểu thư Tô gia kia, nhưng thứ mà hắn để ý nhất, chỉ sợ vẫn là chuyện Ninh Nghị làm nhục hắn lúc trước. Tình trạng của Ninh Nghị hiện giờ hài nhi cũng biết, lúc trước đã nói với phụ thân, lần này hài nhi cũng không chủ động đi giúp tiểu đệ, là hi vọng hắn có thể chủ động làm thành chuyện này, đối với hắn mà nói, cũng có ý nghĩa đặc thù."
Gần lầu gần như không cho là đúng phất phất tay, nhíu mày trầm mặc một lát, cuối cùng nói: "Đại trượng phu muốn báo thù không sao, nhưng tầm mắt phải rộng, Ninh Nghị kia vi phụ cũng nhớ, nhưng ở tình huống như bây giờ, còn có gì là nhớ mãi không quên! Lâu ta hiện giờ đang gặp biến cục bực này., Một khi đã qua, toàn bộ Hàng Châu... triêu Vĩnh Nhạc tranh phong giữa triều võ và triều võ đều có người nhà lâu ta tham dự. Vài chuyện nhỏ nhặt lúc trước gặp phải như con sâu bóp chết là được... Ài, thôi, bây giờ ngươi xem đi. Xong việc, để thư Hằng tập trung tinh thần vào chính sự. Mặt khác, gần đây cô ấy thế nào rồi?"
Nghe phụ thân hỏi muội tử, lâu thư nhìn biểu cảm có chút phức tạp: "Kỳ thật... Tiểu muội cùng tên Ninh Nghị kia ngược lại là có chút quan hệ... "
"Hả?"
Gần lầu gần sát nhíu mày, thư vọng đem tiểu muội đại khái đối với Ninh Nghị có hảo cảm nói một lần: "Theo ta thấy, Ninh Nghị này có chút bản lĩnh, cũng là người mượn thế, lúc trước thân là rể, cực kỳ khiêm tốn, qua lại với văn nhân, thì lại nho nhã hào hoa, đợi đến khi ở Bá Đao doanh, lại ra vẻ hào hùng hùng hùng. Với địa vị nhà ta hiện giờ, hắn cố ý tiếp cận tiểu muội, là có chỗ tốt, nhưng tiểu muội kỳ thật không khống chế nổi hắn..."
Hắn nói xong cái nhìn của mình. Trên thực tế, chuyện trong lầu các gần đây tuy có chút bận rộn nhưng vẫn mang theo tâm tình quan sát Ninh Nghị. Một người như vậy rơi vào trong phỉ doanh, thậm chí Lệ Thiên Hữu còn có địch ý với hắn, hắn dùng hết thủ đoạn giãy dụa cầu tồn, làm cho dù có tốt đến đâu, trong mắt lâu thư, cũng chỉ là một màn biểu diễn tốt một chút mà thôi.
Lâu thư vọng cũng không để ý tới Ninh Nghị, đệ đệ và muội muội có quan hệ với hắn, thứ hắn để ý cuối cùng cũng là đệ đệ muội muội mà thôi, một ngoại nhân như vậy, sống chết hay sống không bằng chết hắn cũng không quan trọng. Nói theo một ý nghĩa nào đó, nếu tiểu muội thật sự có thể sống tốt với hắn hoặc là vẻn vẹn có thể vui vẻ như trước đây., Cuối cùng hắn cũng có thể thuyết phục tiểu đệ giơ cao đánh khẽ, khuyên bảo hắn, nhưng tiểu muội cuối cùng không thể khống chế được một người như vậy, tiểu đệ tâm niệm muốn phát tiết, vậy hắn cũng chỉ có thể chết.
Tới lầu gần tự nhiên cũng có thể hiểu được ý tứ của hắn, suy nghĩ chốc lát, nói với hắn: "Việc này ngươi phải xem kỹ." Lâu thư nhẹ gật đầu, biểu thị biết rồi.
Nói xong với phụ thân, buổi trưa ngày hôm nay đi tứ mùa trai cùng bọn người bao đạo Ất ăn cơm. Hắn chỉ làm nền, kỳ thật không đáng nói, mấy ngày gần đây, hắn cũng nghe nói Bao Đạo Ất cùng Bá Đao doanh có xung đột vì chuyện của nữ tử, mấy ngày sau vẫn có xung đột. Đối với chuyện này hắn cũng không thèm để ý., Lâu gia bao che Đạo Ất, nhưng căn cơ là Phương Thất Phật, các loại vật tư trong thành cần lâu gia đến chu chuyển, người khác không đánh được lâu gia, ngược lại nhà lầu có thể yên lặng theo dõi kỳ biến, thêm chút thời gian nữa, bọn họ cũng có thể kiếm được lợi ích trong tranh đấu chính trị như vậy.
Trong lúc vô tình, hắn nhìn thấy Ninh Nghị và nha hoàn đang ngồi dưới lầu ăn cơm với nhau.
Trong lúc mọi người ăn cơm, chủ đề nghiêm túc tự nhiên chỉ là từng chút một, từ đó mở ra trò đùa. Lâu thư kiến biết Bao Đạo Ất là thích các loại nữ nhân, dẫn dắt đề tài tới, bao đạo Ất cũng cười nói với các loại chỗ tốt của các loại nữ tử, thời điểm tân chủ vui mừng., Lâu Thư chỉ chỉ tiểu dưới lầu hỏi Bao Đạo Ất cái nhìn như thế nào, Bao Đạo Ất ngược lại cũng thật có chút bản lĩnh, vân vê chòm râu nhìn thoáng qua, liền cười nói đó là nha hoàn được gia đình đại hộ dạy dỗ vô cùng tốt, gần đây bị nam tử bên cạnh thu phòng, đúng là thời điểm thú vị nhất.
Có hỏi như vậy, mục đích của lâu thư cũng đạt được, hắn biết bao nhiêu sở thích của Bao Đạo Ất, cô gái như Tiểu Đình chính là đầu nhập vào chỗ tốt của hắn, lúc này có hắn hỏi như vậy, nói không chừng lát nữa sẽ có người bắt được Tiểu Đình đi. Đây cũng là một nan đề tiện tay cấp cho Ninh Nghị.
Nhưng gần đây Bao Đạo Ất bận rộn đánh nhau, trong nhà lại có rất nhiều cô nương chơi đùa vui vẻ, mấy ngày trước sau cùng Bá Đao doanh lừa gạt, đối với chuyện tùy tiện bắt cô nương ở phố, cuối cùng hắn cũng thu liễm vài phần. Lần này rốt cuộc không động thủ với Tiểu Kiệt.
Chuyện này tại lâu thư chỉ là tiện tay, không có quá nhiều để ý, về sau Bao Đạo Ất rốt cuộc bắt không bắt được, đương nhiên cũng không sao cả. Nếu chuyện này phát sinh, hắn có thể để tiểu đệ đối phó với Ninh Nghị trước khi hắn động thủ, mà mặc dù không thấy, tính mạng Ninh Nghị cũng đã mất rồi, kế tiếp hắn còn nhiều chuyện phải làm, loại vấn đề nhỏ này sẽ không chiếm dụng quá nhiều thời gian của hắn.
Kế tiếp, cứ như vậy hai ngày, hắn nghe hạ nhân nói gần đây tại thi hội gặp được một nữ tử, đối với phong độ phong độ thi văn của nàng không thôi, lâu thư vọng nghĩ thầm nếu đã có ký thác mới, cũng nên sớm để cho hắn hiểu rõ chuyện của Ninh Nghị, như vậy thu tâm. Nhưng tại buổi trưa tìm được tiểu đệ nhà mình, tiến triển của Lâu Thư Hằng, làm cho hắn hoảng sợ.
Đó là một tửu lâu nhỏ ở gần Bình Xương phố. Lâu thư Hằng mang theo vài tên gia đinh ngồi trên đó. Mấy ngày nay hắn tìm kiếm khắp nơi trong thành tung tích Ninh Nghị, nhưng tìm nhầm quan hệ, một mực không có được tình báo về Ninh Nghị quá mức. Lúc này râu mép đều đã mọc ra, không có chút biên giới nào. Nhưng huynh trưởng hắn đi lên là, hắn dựng thẳng hai ngón tay lung lay, cực kỳ hưng phấn.
"Ngươi biết ta tìm được ai? Đại ca, ngươi biết ta tìm được ai không?"
"Ai?"
"Nhất định ngươi không thể đoán được... Hắc hắc, chắc chắn ngươi không đoán được..."
"......."
Lâu thư nghi hoặc nhìn cảnh tượng dưới lầu, không rõ ràng cho lắm. Lâu thư Hằng cười thật lâu, đứng dậy đi tới đi lui, hai tay chắp trước ngực hưng phấn chà xát, thần kinh hạ thấp thanh âm: "Là Tô Đàn Nhi... Là Tô Đàn Nhi... Hôm trước ta tìm tới Ninh Nghị, sau đó... Sau đó ta nhờ người nghĩ biện pháp theo dõi hắn, hôm qua phát hiện hắn rõ ràng đang đi về phía này., Ngươi có biết ta nhìn thấy gì không... Ha ha, là Tô Đàn Nhi, nàng thật lợi hại, Ninh Nghị bị nhốt ở đây, nàng lại mang theo một đống vải lặng lẽ lặn về Hàng Châu. Phải không? Thật lợi hại, ha ha... Nàng trở về rồi, không ngờ vì tên Ninh Nghị kia mà chạy về, quá lợi hại... Cô gái này..."
Lâu thư Hằng cười đến chảy cả nước mắt. Lâu thư cau mày nhìn đệ đệ có chút hưng phấn quá mức này. Chốc lát sau, trong ánh mắt huynh trưởng, Lâu Thư Hằng đình chỉ khoa chân múa tay, hít một hơi, biểu lộ giống như được lão sư nhìn chằm chằm thu liễm lại.
"Ta muốn giữ cô ấy lại." Hắn giơ ngón trỏ tay phải lên, nhấn mạnh một chút, một lát sau, ngón tay lại lắc lắc mấy cái, lộ ra nụ cười: "Đêm nay cô ấy muốn đi, nhưng ta muốn giữ cô ấy lại... Ha ha..."
Lúc đi tới Bá Đao doanh khoảng hai khắc, tiết trời đã chuyển sang chạng vạng tối. Tinh anh trong Phách Đao doanh đã tới gần chạng vạng tối, từ các phương hướng khác nhau lặng lẽ đi tới một cứ điểm, là một trong những người chủ đạo., Đám người Ninh Nghị, Lưu Tây qua, Lưu Thiên Nam cũng vừa mới rời khỏi Tế Liễu Nhai. Người nhận được là Tiểu Huyên vừa mới biết mình sắp bị đưa đi không lâu, hốc mắt nàng vẫn đỏ bừng, đang trốn trong phòng bếp khóc, biết được tin tức vội vàng kéo xinh đẹp đuổi theo...