Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Địch giật dây Bá Đao doanh động thủ với bao Đạo Ất, nhưng vẫn phải thủ một thủ, huống chi, mục đích chủ yếu nhất, cũng không phải ở trên người Bao Đạo Ất..."
Sau khi gặp lại phụ thân của một gã học sinh ở Tứ mùa trai, Ninh Nghị cùng Văn nhân bất nhị gặp gỡ trong phòng. Với tư cách là một trong những đầu lĩnh đặc vụ của thành bây giờ, biết được Bá Đao doanh sẽ động thủ với bao đạo Ất, nghe nói người cũng cảm thấy hưng phấn, nhưng nghe được Ninh Nghị nói tới mục đích chủ yếu không đặt trên người Bao Đạo Ất, trong khoảng thời gian ngắn hắn còn có chút phản ứng không kịp.
"Vì sao? Đại quân lít nha lít nhít đã đến Hàng Châu, với tư thế hiện giờ của Hàng Châu, e là sẽ kéo dài thời gian. Lúc này nếu có thể dùng chuyện này làm cơ hội, mở rộng ảnh hưởng, dẫn tới cuộc nội chiến ở Hàng Châu, chẳng phải là cơ hội tốt nhất sao?"
"Lưu Đại Bưu không phải kẻ ngốc, kết quả duy nhất của cơ hội này chính là ta chết. Mà Bá Đao doanh và bao đạo Ất Hòa giải, mọi người chẳng có chỗ tốt gì cả." Mở cửa sổ ra nhìn ra phía ngoài. Ninh Nghị tự rót cho mình một chén trà., "Quân đội của triều đình hạ xuống còn có một khoảng thời gian, lúc này muốn kiếm chuyện, nhất định Phương Tịch sẽ tự mình ra tay ngăn chặn cục diện, Lưu Đại Bưu cũng sẽ không thực sự đem chuyện này làm đến trình độ nội chiến. Trong áp lực của triều đình lúc này mà muốn đè chết đám quan to như Hàng Châu giết bao Đạo Ất, chỉ cần là người hơi có lý trí, đều sẽ không đi làm."
Hắn nhấp một ngụm trà, miệng ngập ngừng: "Cho nên ta phải tận lực làm tốt hậu quả, chính là muốn cho Lưu Đại Bưu hạ quyết tâm. Sau này phải cho những người khác xem mới được, nói cho bọn họ biết dù Bao Đạo Ất có chết thì ảnh hưởng cũng sẽ không quá lớn...Chỉ cần không làm rung chuyển đại cục..., Suy nghĩ nhiều thì chỉ là ác với người này, ta cảm thấy trong Hàng Châu thành, người có thiện cảm với Bao Đạo Ất, chung quy là không nhiều lắm. Phương Tịch trước kia có thể chịu đựng được đủ loại chuyện của hắn, nhưng bây giờ đã thành quốc., Muốn làm hoàng đế, hắn không muốn làm kỹ nữ nữa, dĩ nhiên là phải lập thờ Trinh tiết phường, tránh không được liền nghĩ. Cái tên Bao Đạo Ất này cả ngày cướp nữ nhân, làm hỏng thanh danh vĩnh viễn vui vẻ, nếu như không có đầu đuôi, chết cũng chết..."
Nghe nói không khỏi nhíu mày: "Thế thì có lợi gì cho chúng ta?"
"Chẳngy người đâu." Ninh Nghị nhìn hắn một cái: "Bao Đạo Ất chết rồi, loạn lên một hồi thì có ích lợi gì? Nhiều lắm là trước khi đại quân triều đình đến Hàng Châu, những người khác đã ổn định lại cục diện. Quyết định thắng bại cuối cùng cũng không phải chuyện này, giết bao Đạo Ất lại giết hắn, khiến Hàng Châu loạn thêm một trận, xem bọn họ nội chiến ra sao., Lại nói tiếp việc kích động lòng người, trên thực tế là vô dụng, nhưng... Phong Vật thích hợp phóng tầm mắt, Bao Đạo Ất chết đi, Tiểu Loạn cũng là loạn, quan trọng nhất là câu chuyện khác biệt., Người có thể thượng vị cũng không giống nhau, nắm chắc cơ hội này, ngươi có thể đặt tài nguyên trên đầu của mình lên vị trí mấu chốt. Đợi đến lúc đại quân vây thành, có thể giúp đỡ đưa tin tình báo để thuận lợi truyền tin tức, có thể giúp đỡ mở cửa thành, nhân cơ hội để cho hắn đến thủ thành... Ta đến tìm ngươi, chính là muốn danh sách trên đầu ngươi, đừng nói với ta là kinh doanh lâu như vậy, các ngươi không cắm đinh trong quân đội Phương Tịch."
Nghe nói con mắt người sáng lên: "Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng người có thể dùng vẫn có..."
"Không nhiều đâu." Ninh Nghị trầm mặc một lát, nhưng vẫn gật đầu một cái: "Cũng được." Vốn tưởng rằng sẽ rất nhiều, Phương Tịch khởi nghĩa dù sao cũng là người đến không từ chối, nếu có lòng sắp xếp nội ứng, vốn là chuyện rất dễ dàng, chẳng qua trước khi đánh hạ Hàng Châu, triều đình cũng không coi trọng việc này quá, có thể sử dụng cũng được.
"Vậy bây giờ phải xem đánh chết Bao Đạo Ất như thế, chỉ tính sau có tốt hay không được, còn phải đặt cược thêm nữa. Bên này ngươi phải hỗ trợ tung ra chút lời đồn, ta mặc kệ ngươi làm thế nào, nhưng... Bao đạo Ất thủ hạ Long Xà hỗn tạp, nhất định sẽ có chiêu mộ an phái, trong mấy ngày này, ngươi phải an bài một người như vậy., Hắn bái phỏng Bao Đạo Ất, sau đó bị Lệ Thiên Cương bắt được, sau đó trong miệng hắn để lộ ra tâm tư chiêu an Bao Đạo Ất... Vì lý do gì tùy tiện bịa ra, nói triều đình cảm thấy hắn là một người có thể hiểu được lợi ích, cho phép chức quan gì đó, hoặc là xung đột với Bá Đao doanh, lại bị đệ tử của Phật Soái làm nhục, bởi vậy nghi ngờ Phật Soái, sau đó hắn có ý nghĩ đầu hàng."
Văn nhân bất nhị cười rộ lên: "Dù sao mặc kệ đám người Phương Tịch tin hay không, tóm lại có thể nghe được cũng thành. Điều này không thành vấn đề."
"Ừm, tóm lại để cho bọn hắn cảm thấy Bao Đạo Ất chết đi cũng tốt, ít đi rất nhiều phiền phức... Ngoài ra, bên phía nương tử nhà ta, vẫn xin chăm sóc một chút."
Nói đến đây, nghe người ta không khỏi nghiêm mặt, chắp tay nói: "Đây là chúng ta sơ sẩy, nhưng thủ đoạn của đệ muội cũng thật là lợi hại, có thể tiến đến Hàng Châu vào lúc này... À, vị nữ hiệp bên cạnh nàng, hình như cũng không đơn giản."
Ninh Nghị hạ thấp giọng: "Có chút quan hệ cá nhân, nhưng...Thân phận của nàng có chút không thể lộ ra ngoài, tốt nhất là không nên đi thăm dò, nếu biết cái gì đó, hy vọng cũng như không nhìn thấy."
"Hiểu rồi, chúng ta không phải người của căn phòng, những chuyện này vẫn có thể làm chủ."
Sau khi dặn dò mọi người xong xuôi những điều này, Ninh Nghị ra khỏi phòng, ngồi trong tửu lâu một lát. Hắn chờ Tiểu Bồng ở một nơi phụ cận mua đồ vật. Lúc này không khí ở Hàng Châu thành rất quỷ dị, Tiểu Hống bình thường không ra khỏi cửa, nhưng hôm nay ra phố không chỉ có nàng, mấy chủ nhân của Bá Đao doanh đều tới đây, lấy "Báu uyên ương đao" cầm đầu là Kỷ Thiến Nhi đi ra cùng mua đồ vật, cũng có mấy nam nhân đi theo, Tiểu Kiệt đi dạo cùng với hắn.
Ninh Nghị đánh cờ chủ yếu là nói chuyện chính với người khác nên cũng phải khiêm tốn một chút. Mọi người cùng mang theo Tiểu Hống đi dạo, lúc này đưa người về, ăn chút điểm tâm, lại hô hô quát đi ra, lưu lại Ninh Nghị và Tiểu Kiệt ở lại đây hai thế giới. Lúc này Bá Đao doanh và Bao Đạo Ất mặc dù không hòa thuận, nhưng còn chưa tới mức giết người trên đường.
Lui một bước nói, với tác phong từng chút một của Bá Đao doanh, bao đạo Ất Sát cũng là muốn giết Lưu Tây qua đám người Lưu Thiên Nam, sẽ không đối đầu với loại tiểu nhân vật như Ninh Nghị. Huống chi Ninh Nghị tự xưng Huyết Thủ Nhân Đồ, nội bộ Bá Đao doanh hơn phân nửa biết thủ đoạn của hắn lợi hại thế nào., Ngày đó hắn chém giết giặc canh như thế nào, đến nay không ai biết được. Trong bảy thanh đao bên cạnh Lưu Tây dưa, lưỡi đao uyên ương của Kỷ Thiến Nhi là sắc bén tàn nhẫn nhất, nhưng nếu không phải tất yếu, bản thân Kỷ Thiến Nhi chỉ sợ cũng không muốn đối đầu với gia hỏa giả heo ăn thịt hổ thâm sâu khó dò này, chung quy hắn vẫn có năng lực tự bảo vệ mình.
Một chuyến đi Hàng Châu, vốn là muốn xử lý chuyện của Tiểu Kiệt, đáng tiếc chưa từng có nghi thức qua cửa, liền gặp phải thiên tai. Tuy bây giờ đi cùng nhau, nhưng trong tình huống quẫn bách này, khắp nơi trong tình huống nguy cấp. Bản thân Ninh Nghị có lẽ không thèm để ý bên cạnh có mấy cô gái., Nhưng phương thức đối đãi, hắn vẫn thuộc về tư tưởng người thời hiện đại, đã hứa hẹn, cuối cùng vẫn phải hết sức giúp nàng tốt hơn một chút. Hai người ở trong hoàn cảnh như vậy sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm cũng sâu hơn, nhưng lúc này hết lần này tới lần khác lại muốn tiễn nàng rời đi, đối với Tiểu Kiệt, Ninh Nghị có áy náy.
Tìm một chỗ tốt dựa trên cửa sổ lầu hai, hai người nhìn phong cảnh, ăn chút điểm tâm nói chuyện trời, xem như là hẹn hò cá nhân. Tiểu Kiệt đương nhiên không biết tâm sự của Ninh Nghị, cười cùng Ninh Nghị trên đường nhìn thấy thú vị đồ vật vừa rồi., Cả ngày không ra khỏi cửa, nàng cũng buồn bực đến phát hoảng, lập tức cảm thấy mình có chút không để ý hình tượng, cố gắng đoan trang một chút tâm tình, chỉ chốc lát sau lại bị Ninh Nghị trêu chọc đến hưng phấn khoa tay múa chân.
Năm nay Tiểu Kiệt mười bảy tuổi đã gần mười tám tuổi, nếu là người bình thường thì e rằng hài tử đã đẻ hai lần. Mấy ngày nay nó cũng đã búi tóc, nhưng trong mắt Ninh Nghị thì nó vẫn chỉ là một thiếu nữ ngây ngô mà thôi., Đặt ở ngàn năm sau, e rằng vẫn còn đang cõng thư bao trên bầu trời, Tiểu Bồng có lẽ không thể làm cái loại nữ trường cường thế kia, nhưng hơn phân nửa có thể làm lao động trợ giúp, bởi vì tướng mạo có thể khiến mọi người rất ưa thích... Ninh Nghị ảo tưởng mấy chuyện này, nhìn thiếu nữ ngây ngô đã mang theo chút ít khí tức gia đình vui vẻ, trong lòng cũng thoáng an bình trở lại.
Dù thế nào đi nữa, cho nàng rời khỏi nơi này cũng là tất yếu, tương lai còn dài... nghĩ như thế, đã đến giữa trưa rồi, Ninh Nghị mới gọi vài phần thức ăn. Lúc này cũng đã là thời điểm đỉnh núi làm ăn của bốn mùa trai, ngược lại là lúc nàng nghe thấy tiếng người đi qua bên cạnh, lặng lẽ nói: "Khách khứa Bao Đạo Ất cũng ở đây." Sau đó chỉ vào một cửa sổ gian phòng bên kia lầu ba.
Bên trong Tứ Quý trai là hình khuyên, lầu hai cũng có thể nghiêng nhìn thấy lầu ba, ngồi ở vị trí bên trong cửa sổ kia, mơ hồ chính là Bao Đạo Ất. Bất quá Ninh Nghị cũng không định đi, hắn biết Bao Đạo Ất, Bao Đạo Ất, vấn đề không lớn. Quay đầu chuyên tâm ăn cơm cùng Tiểu Kiệt, đợi đến khi ăn xong, đám người Bao Đạo Ất từ trên lầu xuống, Ninh Nghị lại phát hiện ở trong đó một người quen biết.
lăn lộn trong đám người là lâu thư vọng, Ninh Nghị đã sớm biết lâu gia tìm bao đạo Ất làm ô che chở. Nhưng nhà lầu coi như là người làm ăn tương đối thuần túy, lúc trước Phương Thất Phật để nhà lầu đầu nhập, cũng không tính là coi nó là một thế lực chính trị lớn, lúc này coi như hai bên đi qua gần nhau, nhưng chỉ là một chút tiền quyền giao dịch, không sai biệt lắm với việc giao bảo hộ tính chất phí., Có Bao Đạo Ất ở đây, bọn họ giao tiền bảo kê cho bên này, Bao Đạo Ất ngã xuống, bọn họ tự nhiên tìm những người khác, ngược lại không cần để ý. Lâu thư nhìn qua bên này một cái, Ninh Nghị tùy ý gật đầu, đối phương cũng tùy tiện gật đầu một cái, trầm mặc rời đi.
Lúc xuống lầu, Bao Đạo Ất cũng quay đầu nhìn thoáng qua bên này, đại khái là chú ý thấy các lâu vừa rồi mới gật đầu. Ninh Nghị đang đưa tay lau nước tương dính trên khóe miệng Tiểu Kiệt, cảm nhận được ánh mắt nhìn qua, Bao Đạo Ất đã quay đầu xuống lầu.
Đây chỉ là một khúc nhạc nho nhỏ đang thao thao đại thế, Ninh Nghị cũng không để ý. Trở lại Bá Đao doanh, liền bị Lưu Tây dưa kéo đi thảo luận ý tưởng, hắn biết trong hai ngày này Lưu Tây dưa đã liên tục tham gia hai hội thi. Mấy từ của Lý Thanh Chiếu đã được nàng dùng hết, giống như cái gì "Thường Ký Đình Mộ!" gì đó, say mê không biết đường về., Hưng hết về muộn thuyền, đi nhầm vào sâu trong ngó sen "Vân Vân", lấy tác phong thường ngày của nàng vậy mà biểu hiện ra loại nữ nhân nhỏ lẻ loi này, thật khiến cho người ta kinh ngạc, người khác sợ rằng nàng ở sâu trong ngó sen sẽ gặp phải kẻ thù mai phục, bởi vậy viết câu đầu tiên... Ngoại trừ Lý Thanh Chiếu, còn chép lại Kim Lăng Phượng Hoàng Thai:
Phượng Hoàng Du trên Phượng Hoàng đài, Phượng Khứ Đài Không Giang tự lưu.
Ngô cung hoa cỏ chôn sâu u đạo, Tấn đời y y quan thành cổ Khâu.
Tam sơn bán lạc thanh thiên ngoại, hai trong nước phân bạch lộ châu.
Mây trôi có thể tế nhật, Trường An không thấy khiến người sầu.
Kim Lăng chính là Giang Trữ, cả đời nàng chưa từng đi qua, cũng thuận tay cướp lấy, nghe nói là đang than thở những người như Đạo Ất che mắt Phương Tịch, nàng vì thế đau đớn vô cùng... Trên thực tế những câu thơ loạn này ném ra ngoài..., Đoàn người cũng đã hiểu được sau lưng nàng có thương thủ, nhưng những tên cầm thương có thể tiện tay viết loại thi từ này cũng khiến cho rất nhiều người kinh ngạc. Đương nhiên, thái độ thi từ có tốt hay không đối với loại trò chơi như Lưu Tây Qua cũng không có ảnh hưởng gì, cho dù đánh bài cũng không ai dám nói gì, nhưng tốt đến mức này, có chút dọa người mà thôi.
Lúc này không biết chiến sự phía bắc đã thành như thế nào, triều đình nghiêm túc hẳn lên, Ninh Nghị biết rõ chiến tuyến của Phương Tịch đã co rút toàn diện, thương binh một mực được vận chuyển về, Lệ Thiên Cương thì bắt được một nhóm người, tổng số tuy không nhiều, nhưng khiến bầu không khí càng thêm ngưng kết nghiêm túc.
Ninh Nghị điều khiển toàn bộ quan hệ của Bá Đao doanh, bố trí trong Hàng Châu thành thành một tấm lưới khổng lồ sát bao đạo Ất, trông có vẻ là muốn khiến ảnh hưởng của Sát Đạo Ất đối với Hàng Châu giảm xuống mức thấp nhất. Nhưng trên thực tế không có bao nhiêu người biết được., Mục đích cuối cùng của hắn, vẫn là muốn ở trong Phương Tịch quân đội làm cho gián điệp lực lượng của triều đình được sắp xếp hợp lý, đây đã không phải là trên phương diện đối phó Bao Đạo Ất đơn giản nữa rồi., Mà là đang ở độ cao thẳng tắp của chiến lược và Vĩnh Nhạc, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, mười lăm vạn quân đội Đồng Quán ở bảy Phật phía bắc đối phương, mà ở chỗ này hắn đối phương nghe người không chịu thua kém, phải nhanh chóng kết thúc trận chiến tranh này, để đẩy cao độ ảnh hưởng lịch sử.
Nhưng trong lịch sử ghi chép về sau, chuyện này không phải do con người viết dày đặc màu sắc rực rỡ nhất, mà là ba ngày sau khi phát sinh xung đột với Bao Đạo Ất, Bá Đao doanh tiến hành tuyển chọn một lần, lần này cử hành một chuyến tương đối đùa giỡn, đây là một trong những kịch nói náo loạn phát sinh tùy ý giữa Ninh Nghị và Lưu Tây dưa -- lúc đó đúng là cử động rất tùy ý. Cuộc tỷ thí này để cho tất cả mọi người trong Bá Đao doanh bỏ phiếu tuyển chọn mấy quan viên vốn có., Mọi người không hiểu ra sao, sau khi tuyển chọn, quá trình thống kê thống kê cũng không được công khai, vé thu được của mỗi người cũng không được công khai, kết quả biểu thị tất cả tiểu đầu mục sau khi tuyển chọn đều duy trì nguyên trạng.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Trước đó, Lưu Tây trái đang suy nghĩ nên bắt đầu suy nghĩ gì về Ninh Nghị, bắt đầu từ phương hướng nào, ngày thứ hai Ninh Nghị thuận miệng ném ra một thuyết pháp: "Để cho bọn họ chọn một lần. Loại an bài này không công bằng, không công bằng, không công chính., Không công khai, nhưng chính là làm cho người ta có khái niệm như vậy "Có chuyện như vậy", về sau cũng sẽ tiến hành mấy lần, miệng nói với bọn họ "cái này để cho chính các ngươi làm chủ", trên thực tế không để ý tới ý nghĩ của bọn họ., Mấy lần sau, bọn họ có lẽ sẽ có người vì lợi ích của chuyện này mà cân nhắc, chỉ cần có người đầu tiên đi kháng nghị, phía trên sẽ nhượng bộ." Ngươi cảm thấy có vấn đề gì sao? Lần này chúng ta công khai một chút." "Ngươi cảm thấy còn có vấn đề gì sao? Lần này chúng ta công bằng một chút nữa: "Còn có vấn đề gì không? Ngươi nói xem làm sao bây giờ? " Dần dà, tranh thủ và khái niệm nói chuyện này bọn họ quả thật có thể nói chuyện được.
Trong lịch sử lúc trước, có một chuyện mọi người không cách nào quyết định, tỉ lệ tuyển chọn như vậy vẫn luôn tồn tại. Nhưng chỉ có lần tuyển chọn đơn giản như trò chơi này, kể cả đám người Bá Đao doanh, Lưu Tây Qua trong mấy năm tiếp theo tiến hành một loạt sự việc, xác thực là lần đầu tiên thế gian được cho là tín đồ dân chủ có ý thức nảy mầm.
Cho dù lúc đầu khi nảy mầm đã sinh ra hỗn loạn và hỗn độn mà không ai có thể thấy rõ. Trong mấy năm đầu, điểm sáng nho nhỏ đã chịu đủ các loại gió táp mưa sa, đã trải qua các loại đường cong lưu chuyển, binh hung chiến tàn phá bừa bãi, thậm chí có một lần bị người sáng tạo ra nó vứt ở nơi hoang dã không ai để ý tới., Lúc sáng lúc tối, nó không thấy rõ tương lai, nhưng sau mấy năm, hạt giống này vẫn khỏe mạnh phát ra chồi, đẩy tảng đá lớn trên đầu ra. Ở hậu thế xem ra, nó cuối cùng có thể sống sót, không thể nghi ngờ là bao hàm vô số kỳ tích may mắn.
Đương nhiên, đây là chuyện sau đó.
Lúc này, thật ra Ninh Nghị cũng đã có cảm giác tự xoay chuyển đại cục lần này. Đã ra tay, hạ quyết tâm, cũng không cần quay đầu lại nữa. Đúng là trên tay của y có khả năng này, ở một mức độ nào đó có thể quyết định chiến cuộc ở Hàng Châu sau này., Đem mức độ tàn sát bừa bãi này, thời gian duy trì tận lực giảm bớt rút ngắn. Theo một ý nghĩa nào đó, hắn đã tham dự đến một số vị trí quyết định lịch sử. Đương nhiên, đây là lịch sử thuộc về thế giới này, đã khác với thế giới trước kia.
So với sự trịnh trọng của phương diện này, hắn tạm thời không ôm lòng chờ mong đối với Lưu Tây qua phương diện kia. Nếu như có thể tiếp tục, hắn cũng muốn nhìn xem ngày sau thứ này sẽ biến thành dạng gì., Nhưng ở trước mắt, không cần quá mức để ý. Đã có cơ hội, lập tức nắm chặt, trên hệ thống đề phòng của Phương Tịch, chui xuống mấy cái động mấu chốt nhất mới là thực tế nhất. Cùng lúc đó, hắn cũng đang quan tâm chuyện của thê tử bên kia, hi vọng có thể làm cho thê tử cùng Tiểu Kiệt cuối cùng thuận lợi rời đi.
Thời gian trôi qua một ngày, hai ngày, bốn ngày, bốn ngày... mâu thuẫn sắc bén, lần đầu tiên ra tay với phương diện Bao Đạo Ất đã phát sinh, Ninh Nghị khẩn trương mà khống chế cục diện nghiêm mật, ý đồ làm cho những nhân thủ được nghe người khác an bài có thể hợp lý tham dự vào trận đại sự này., Đồng thời, Tô Đàn Nhi muốn hội hợp với Tiểu Bồng, thời gian rời Hàng Châu cũng sắp đến rồi. Dưới bầu không khí như vậy, có một việc không hề có dấu hiệu tiến vào trong toàn bộ cục diện, có lẽ cũng chứng minh mọi chuyện đều có một chút khó khăn và bất ngờ, không thể như ý người, thuận buồm xuôi gió.
Ở hậu thế, đây cũng chỉ là một chuyện nhỏ. Chẳng qua lúc đó, khi hắn đột nhiên cắm đầu vào trước mặt Ninh Nghị, với tư cách là hắn mà nói, đúng là có một loại cảm giác kinh ngạc, cùng với cảm giác dở khóc dở cười.
Mà nhà bên kia của sự kiện này, thật ra lúc ấy cũng chỉ là đem chuyện này làm một việc nhỏ như gà, vỏ tỏi mà ứng phó... Mẹ kiếp, nói là hôm nay rời giường, không thoải mái, đi ngang qua bệnh viện người mù xoa bóp, nghĩ thầm có lẽ có chỗ hữu dụng, tiến vào., Là một nam kỹ sư, tuy không phải người mù nhưng lại là người mát xa chuyên nghiệp, kỹ thuật còn tạm, hai người nói chuyện phiếm về nghề nghiệp, ta viết trên mạng, cho nên rất ít vận động., Sau đó y hỏi có phải đang bắt đầu đọc sách hay không, nói cũng đang đọc sách, hỏi y cái gì, nói "Vũ Thụy Võ Động Càn Khôn", nói ta biết tác giả này." Sau đó Vô Tận Kiếm Trang bễ nghễ, ta nói: "Cái này cũng biết." Tiếp đó lại ngạo thế cửu trọng thiên kiêu ngạo, ta nói: "Vẫn quen biết..."
Sau đó nói con rể, ta: "..."
"Chỉ là cập nhật chậm hơn một chút..."
"Ta viết..."
Sau đó chúng ta còn sống trở về... Chẳng qua ấn xong buổi chiều vẫn rất đau đớn, không biết là vì lần đầu tiên gây ra loại đau nhức xoa bóp bình thường này, hay là xương cốt xương cốt của ta có vấn đề hay là bị ám toán...