Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Khối tro nổ tung.
Lần liều mạng chém giết trên con đường dài này phát triển tới thời khắc này, thật sự khiến tất cả mọi người kinh ngạc. Ngay cả Ninh Nghị bên kia cũng bị biểu hiện của Trần Phàm dọa cho kinh hãi, không nhịn được phải reo hò khen hay.
Ở con phố dài này chờ hồi lâu, thật lòng nói ra, đối với chuyện lần này Ninh Nghị cũng không phải hoàn toàn không chuẩn bị hậu chiêu. Nhưng sự tình đúng là náo động quá lớn, có một số thứ, có thể có hiệu quả hay không., Có thể bỏ lại một đường sinh cơ hay không, bản thân hắn cũng không có lòng tin. Một phen chiến đấu của Trần Phàm, quá dũng mãnh, đã mất hết mặt mũi bao đạo Ất, sự tình rất khó cứu vãn. Nhưng ngay cả hắn cũng không ngờ đây còn chưa phải cực hạn.
Dùng sức một người quang minh chính đại hành thích bao bọc Đạo Ất trong trường hợp này, vốn chính là chuyện gần như chịu chết. Võ nghệ của Trần Phàm cao cường, ngay từ đầu có thể nói là đánh oanh oanh liệt liệt liệt, sau đó cũng là bi thảm rực rỡ, phong thái của tất cả mọi người đều bị một mình hắn đè ép xuống. Nhưng bất luận là oanh liệt hay bi tráng, kết quả đều là một chuyện., Không ai nghĩ rằng, hành thích lần này của Trần Phàm thật sự có khả năng thành công, đặc biệt là khai chiến chính diện, đối phương lại không hề cố kỵ bắt đầu quần ẩu, vấn đề tiếp theo, bất quá là Trần Phàm sẽ bị giết như thế nào mà thôi.
Còn có khả năng thành công sao? Hầu như ngay cả ý nghĩ như vậy cũng không ai nghĩ tới. Không ai nghĩ tới, ngay từ đầu đã ra tay chính diện, cái khả năng này của Trần Phàm vốn thông minh không rõ ràng lại đang suy nghĩ khả năng thành công, vậy mà dưới tình huống này, hắn lại lo lắng đến một phần nghìn khả năng thành công., Ngay từ lúc bắt đầu ra tay cho đến khi bị vây công, khắp người đầy thương tích, lại vẫn còn chuẩn bị cho chiêu sau. Đến lúc này tất cả mọi người cho rằng chuyện đã chấm dứt, hắn mới chính thức... băt đầu rút đao.
Trong nháy mắt, bụi phấn bao phủ toàn bộ bột phấn, tất cả mọi người có chút bối rối, nhưng trong những cao thủ trong rừng xanh, phản ứng hoặc chậm, cũng sẽ không hoàn toàn thất thố. Thời khắc hỗn loạn tiếp theo, phát sinh cực nhanh. Trần Phàm rút đao lao vào trong bụi phấn, người chung quanh hét lớn, bao đạo tiếng gào thét của Ấtt., Binh khí giao cắt, máu tươi dâng trào, bụi phấn màu trắng bao phủ trên không trung điên cuồng lay động, giống như trong chốc lát bị người cắt vô số lần, giống như đao ngân lại giống như loạn roi, thậm chí trong không khí chung quanh đều chém ra từng vòng tròn màu trắng, có chút bụi phấn màu trắng nhiễm đỏ.
Trong khoảnh khắc đó, Trần Phàm sử dụng sát thủ cuối cùng, không biết chém bao nhiêu đao điên cuồng ở bên kia, sau đó bóng người đỏ như máu bị đánh bay ra ngoài, trên đường đi có hai nhân sĩ Lục Lâm đang chạy tới, trong đó xoạt một cái, đầu mang theo máu tươi bay lên trời. Người toàn thân đỏ tươi va vào một cửa hàng vốn đóng chặt cửa gỗ ven đường.
"A a a a a a a ——"
Bụi phấn ầm ầm tán đi, trong tiếng kêu thảm thiết của Bao Đạo Ất xen lẫn kinh ngạc, tim đập nhanh, đau đớn, đường nét dần hiện rõ trong tầm mắt. Lão đang lảo đảo lui về phía sau, nửa người đã bị nhuộm trắng, một tay phải che trước mặt, tay kia đã bị chém ra mấy cái miệng máu, trên vai, trên vai., Trên ngực hầu như đã trúng đao, nhưng lúc này nhìn không ra có nghiêm trọng hay không, nhưng kinh người nhất là mái tóc rối tung. Vốn hắn mặc đạo bào màu vàng hơi đỏ, đội mũ bồng bềnh như thần tiên, nhưng vừa rồi, một đao của Trần Phàm gần như là sượt qua da đầu hắn, chưa chém tới đầu, đầu tóc lại bị chém hơn phân nửa, lúc này xem ra mất hết hình tượng, giống như một tên điên.
"Giết hắn, giết hắn, giết hắn!"
Tiếng hô điên cuồng đã từ trong miệng phát ra, cánh tay Bao Đạo Ất điên cuồng vung vẩy, toàn thân đều đang run rẩy kịch liệt, vẻ mặt dữ tợn. Không có ai chần chờ, ngay tại thời khắc hắn hô lên, nhân sĩ Lục Lâm bên kia đã quay người bổ nhào vào cửa hàng vỡ tan.
Đao binh giao nhau, thanh âm thanh thúy mà điên loạn, đầu tiên xông vào chính là hai người, nhưng sau một khắc, một người trong đó đầu người cũng đã bay ra, một người khác thì hóa thành hai đoạn, ngay ngắn ngủi giao thủ, người này lại bị chém ngang hông, nhưng bởi vì chém vị trí hơi trên, rơi trên mặt đất lăn vài vòng, hắn liền chết hẳn.
"Giết hắn! Giết hắn đi!"
Đã không có nhiều lời có thể nói, Bao Đạo Ất giờ phút này chỉ đơn giản biểu hiện ý đồ kịch liệt, lại là hai người lao vào. Tiếng giao thủ, một người trong đó bị giết trong cửa hàng, tên còn lại ôm ngực lảo đảo lui ra sau, sau đó ngã trên mặt đất.
Người muốn xông vào đột nhiên dừng lại. Bọn họ đột nhiên ý thức được đây không phải là Trần Phàm. Lúc trước hai người bọn họ có thể nói là Trần Phàm Hồi Quang phản chiếu, phấn khởi thần dũng chém giết bọn họ, nhưng ngay sau đó vẫn là như vậy, sự tình có chút quỷ dị. Người xông lên trước sau dừng lại., Nhìn cửa tiệm yên tĩnh. Ánh sáng cuối thu không mạnh, bên trong đen nhánh, nhìn không rõ quá nhiều thứ. Bao Đạo Ất gào thét vài tiếng, nhìn cửa gỗ kia, cũng đột nhiên dừng lại. Bên này Ninh Nghị giơ tay ngăn một đám thiếu niên đã chuẩn bị chạy trốn, đứng yên một lát.
"Trở về."
"... Cái gì?"
"Trở về."
Một mũi Yên Hỏa lệnh tiễn bay lên bầu trời, nổ tung.
Đánh nhau, tiếng gào thét đều ngừng lại, đám người Hắc Linh Vệ cũng kinh nghi bất định ngừng tay, tất cả mọi người bắt đầu nhìn về phía cửa ra vào của cửa hàng kia. Vừa rồi vẫn là một mảnh hỗn loạn, cảnh tượng mọi người chạy trốn lúc này tuy vẫn còn có người động, nhưng cho người ta cảm giác nghiễm nhiên đã khiến người ta hít thở không thông. Bao đạo Ất đang nhìn lỗ thủng cửa gỗ kia, nháy nháy mắt, bụi phấn từ trong mắt hắn rơi xuống.
Không ai biết người vừa đến là ai, nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, có thể là lúc Bao Đạo Ất tiếp cận tử vong nhất cả đời, hắn sẽ không bỏ qua cho Trần Phàm.
Phá vỡ cửa, làm vỡ bàn ghế, trong bóng tối, trở về ý thức, toàn thân đau đớn. Thành công ám sát, chỉ cần một đao có hiệu quả là đủ, nhưng tới lúc này, hắn cũng chân chính nỏ mạnh hết đà, chiêu vừa rồi trên người trúng không biết bao nhiêu quyền cước đao thương, bụng bị xuyên thủng, cơ hồ là vết thương trí mạng.
Trận ám sát vừa rồi, thật đáng tiếc, cũng không có hiệu quả như mong muốn. Bao Đạo Ất không hổ là cao thủ nổi bật nhất trong thiên đạo năm đó, Thạch Hôi Phấn dùng vào lúc này, có lẽ xác thực khiến hắn choáng váng trong nháy mắt., Nhưng cũng không đủ để hạ xuống sinh tử trước mắt để tự bảo vệ mình. Vô luận như thế nào, cho dù trong rừng xanh có thể diện, thủ hạ tam lưu bao nhiêu, cuối cùng vẫn là nhiều nhất, bao gồm cả Bao Đạo Ất chính mình, cũng không phải chưa từng làm chuyện tương tự.
Hắn không chết, chính mình sẽ chết, đây là chuyện rất hợp lý, không cần oán trách. Thu Quang từ chỗ lỗ thủng của phòng phóng vào, trên không trung nhộn nhạo bụi phấn, lá cây rơi xuống. Trong chốc lát, hết thảy đều có vẻ rất tĩnh, nhưng sau một khắc suy nghĩ này, hắn mới hơi sửng sốt.
Nếu như không phải vừa rồi thất thần, hắn có lẽ cảm nhận được khí tức sau lưng. Nếu như đối phương là địch nhân, thì sự chần chờ này có nghĩa là hắn đã chết. Đối phương không phải địch nhân, ngược lại thậm chí là người quen, nhưng đối phương xuất hiện ở đây, như cũ làm cho hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Người nọ ngồi trên ghế, hơi nghiêng người về phía trước, ngữ khí rất lạnh nhạt.
"Ta mua mạng của ngươi, được chưa?"
Trần Phàm hít một hơi, sau đó gọi nó ra.
"... Ừm."
Bầu không khí trên đường chỉ là hít thở không thông.
"Người nào..."
"Bắt được hắn rồi..."
Không ai cho rằng Bao Đạo Ất sẽ từ bỏ ý đồ, cũng không có bao nhiêu người cho rằng trong Hàng Châu thành thật sự có bao nhiêu người dám vuốt chòm râu của Trần Phàm như vậy. Yên Hỏa Lệnh tiễn nổ tung trên bầu trời, hai người vây quanh Bao Đạo Ất đột nhiên lao tới cửa gỗ kia. Cửa gỗ trên cửa phòng ầm ầm biến lớn, hai người lao vào, theo đó là tiếng đánh nhau kịch liệt, bóng người lay động.
Hai người này một người tên là Hùng Cao Húc, ngoại hiệu phách sơn thủ, một người tên Vạn gia tuấn, ngoại hiệu Sinh Phật Kiếm, đều là cao thủ nhất lưu tương đối trọng yếu bên cạnh bao đạo Ất, mặc dù so ra kém Lục Đà, cũng không thể khinh thường. Nhưng chỉ chốc lát ngắn ngủi., Hùng Cao Húc quát to một tiếng phi thân rút lui, nửa người đã đầy máu tươi. Sau một khắc, cả người tuấn tú của Vạn gia bị đánh bay ra ngoài như đạn pháo, thân thể lăn mấy vòng trên mặt đất, miễn cưỡng đứng dậy, phun ra một ngụm máu tươi.
Bên kia Ninh Nghị gọi một đám thiếu niên về, nhưng mọi người vẫn chỉ đứng đó, Ninh Nghị cũng đang nhìn sự tình phát triển. Mãi đến khi một màn này xuất hiện, y mới bất động thanh sắc phun ra một hơi, xoay người nói: "Về quán trà xem, đừng đi tiếp."
Người bị thương là Hùng Phách Sơn Thủ, Cao Húc, hơi nhẹ, hẳn là trúng phải vai phải, máu chảy dọc theo cánh tay, nửa người đều run rẩy. Mọi người nhìn hai người bọn họ, Hùng Cao Húc ổn định tâm thần, giọng nói khàn khàn: "... Tụ lý càn khôn." Lát sau, bồi thêm một câu: "Thiên Nam Phách Đao."
Bá Đao doanh ở trong quân đội Tịch Tịch là tương đối khiêm tốn, nhưng trước khi tạo phản, Bá Đao trang của võ lâm Thiên Nam, ít nhất trong lục lâm có uy danh hiển hách. Sau khi tạo phản, vô số người gia nhập nghĩa quân, bùn cát câu hạ., Dưới tình huống Bá Đao doanh khiêm tốn, không có quá nhiều người quan tâm đến chuyện của bọn họ, nhưng ít nhất đối với những võ giả đã rèn luyện tên tuổi như Hùng Cao Húc mà nói thì có một số việc vẫn rất rõ ràng. Thiên Nam Bá Đao, lại thêm Tụ Lý Càn Khôn, chỉ có một người phù hợp với cái tên này.
Bao đạo Ất mãnh liệt vung phất trần, rào một tiếng, bột phấn trên người như nổ tung tản ra chung quanh: "Phá hủy cửa phòng kia!" Nhưng người bên ngoài còn chưa động thủ, chỗ cửa bên kia, bóng người đã bắt đầu xuất hiện.
Xuất hiện ở đó là một người trung niên mặc trường bào, khoác áo bào, buộc cao đội mũ. Phía sau y là vài bóng người cầm đao xuất hiện, còn có hai bóng người khác xuất hiện trên nóc nhà.
Những võ giả quen biết những người này không nhiều lắm, nhưng chỉ cần biết là đều đã hít một hơi. Bá Đao trang chủ ngồi dưới là Tham Thiên đao "Đỗ Sát", "Tẫn Ác đao" La Sát nhân, "Uyên Minh đao" Phương Thư Thường, "Cửu Tử đao" Trịnh Thất mạng., "Bái ương đao" Kỷ Thiến Nhi, "Kim Bối đao" Trịnh Hồi, "Vũ đao" Lạc Ninh. Đây vốn là trận hình "Giết người đền nợ nợ mạng trả tiền", năm đó đao pháp của Lưu Đại Bưu đã đạt tới cảnh giới hóa, dưới yêu cầu của nữ nhi nhận lấy tám người thân truyền, bốn người đứng đầu dạy chính tông phách đao tuyệt nghệ chính tông., Bốn người phía sau tuổi tác tương đối trẻ, đao pháp của Lưu Đại Bưu trong thiên hạ không ai không tinh, còn lại là vì tài năng mà thi giáo bọn họ, tạo phản rồi sau đó trải qua đại chiến, lão lục lại đến trên chiến trường qua đời, tám người thì thiếu mất một người, nhưng hôm nay bảy người này không ai không phải là cao thủ một mình đảm đương một phương.
Còn người cầm đầu chính là tổng quản của Bá Đao doanh Lưu Thiên Nam. Mặc dù những năm gần đây hắn vẫn luôn là tổng quản của Bá Đao trang, cũng không trải qua nhiều chuyện trên giang hồ, nhưng lại là huynh đệ lớn tuổi từng cộng chiến với Lưu Đại Bưu, cái tên "Tụ Lý Càn Khôn" này nếu thật sự lấy ra, người hiểu chuyện thật đúng là không có mấy ai dám không nể mặt. Cái tên vàng bạc trắng, giao tiếp với "Huyết Thủ Nhân Đồ" cả ngày gần đây của hắn là hoàn toàn không giống nhau.
Mà lúc này ở tận cùng bên trong gian phòng, loáng thoáng có một bóng người đang ngồi đó, phía trước dựng thẳng một hộp đao thật dài Bá Đao, Lưu Đại Bưu!
Trước mặt mọi người, Lưu Thiên Nam chắp tay về phía Bao Đạo Ất: "Bái kiến Bao thiên sư, mạo phạm."
"Bá Đao..." Trước mắt nhiều người ra mặt như vậy, tính chất ám sát đã không giống với một người, Bao Đạo Ất thoáng kiềm chế tâm tình cuồng loạn lại: "Các ngươi muốn ra mặt thay Trần Phàm?"
"Thiên sư nói quá lời." Lưu Thiên Nam chắp tay gật đầu: "Không thể nói là xuất đầu, trang chủ nhà ta nói, chuyện hôm nay là do thiên sư không đúng trước, Trần Phàm từ sau xâm phạm. Trang chủ nhà ta muốn mua lại mạng của Trần Phàm, song phương đã có sai, chuyện hôm nay cứ bỏ qua như vậy được không?"
Lưu Thiên Nam bên này mở miệng chính là do Thiên sư không đúng trước, khuôn mặt Bao Đạo Ất bên kia như muốn run rẩy: "Ta không đúng trước!"
"Chuyện bên trong, thời gian này thiên hóa nhật, sẽ không tiện nói nhiều, dù sao ta và ngươi hai bên chiếu cố thuận lợi. Hôm nay Bá Đao ta nghĩ cách cứu viện nhóm nữ tử tiếp theo, còn có rất nhiều chuyện phải xử lý..."
"Bá Đao doanh ngươi tìm chết rồi!" Một tiếng va chạm, Bao Đạo Ất xuất chưởng đánh vào cỗ xe bên cạnh. Chuyện xảy ra trước mắt kỳ thật là có chút ngoài dự liệu của mọi người, Lưu Thiên Nam có vài phần không nói lý, vừa ra đã nói trắng ra là bao Đạo Ất không đúng., Còn bày ra một bộ thái độ công bằng. Nếu để Ninh Nghị làm ra cái thủ đoạn đầu tiên dùng con nai làm ngựa có vài phần phong cách của mình, nhưng mà, nói đến cứu nhóm nữ tử tiếp theo, Bao Đạo Ất cũng kịp phản ứng., Nhưng hôm nay hắn đã cực kỳ tức giận, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, một chưởng vỗ xuống cắt ngang lời nói của đối phương: "Không có gì để nói nữa, hôm nay Trần Phàm nhất định phải chết, các ngươi phải bảo vệ hắn, đừng trách ta không nể tình cảm với Lưu Đại Bưu. Bá Đao doanh các ngươi ở Hàng Châu có bao nhiêu người!"
Tình cảnh yên tĩnh trở lại, Lưu Thiên Nam nhìn về phía đó. Thật lâu sau mới gằn từng chữ một: "Bát! Bách!"
"Ngươi có biết ta ở Hàng Châu có bao nhiêu người không?" Trong tiếng nói của Bao Đạo Ất từ xa tới gần, vô số tiếng bước chân đang vang lên, đây là hưởng ứng lệnh tiễn Yên Hỏa lệnh tiễn vừa rồi bao vây thuộc hạ của bao đạo Ất. Bọn họ tới gần, bao đạo Ất cũng đè giọng xuống: "Ta nói lại lần nữa, chuyện hôm nay không có gì để nói, ta nhất định phải lấy mạng Trần Phàm. Không để hắn lại, các ngươi không ai đi được. Chẳng lẽ các ngươi thật sự muốn đối địch với ta?"
Lưu Thiên Nam không nói gì, nhưng bọn người Đỗ Sát ở bên cạnh cũng chỉ cười lạnh, sát khí, khí hung lệ mơ hồ hiện ra, đúng là đã chuẩn bị tác chiến. Chốc lát, trong phòng phát ra âm thanh khàn khàn, ngữ điệu không cao nhưng lại vang vọng toàn trường: "Bao thế thúc, hôm nay ta nhất định phải còn sống, thúc... chẳng lẽ thật sự muốn đối địch với ta sao?"
Thanh âm kia người nghe không quen thuộc, chỉ như thanh âm một công tử khoảng hai mươi tuổi. Vốn nghe nói Lưu Đại Bưu thành danh đã lâu, là một hán tử hào sảng, lông ngực lẫm liệt, thực sự không hiểu vì sao người nói chuyện lại là một người trẻ tuổi, chẳng lẽ là con trai của Bá Đao Lưu Đại Bưu? Chỉ có người quen thuộc âm thanh này, mới có thể nghe ra lời nói này là của nữ tử.
Bao Đạo Ất không nói gì, hắn ta cũng không muốn nói chuyện nữa.
Bên trong một gian phòng cách đó không xa, người nghe thấy cảnh tượng khẩn trương khắc nghiệt này, vừa đụng đã phát sinh, trong lòng không tự chủ được bốc lên. Hắn không biết vì sao Bá Đao doanh lại dùng thái độ kiên quyết như vậy tiếp nhận Trần Phàm, nhưng bao Đạo Ất hiển nhiên đã không thể tránh né được nữa., Trần Phàm bất tử, hắn khó có thể duy trì địa vị giang hồ của mình, nhưng Bá Đao doanh đã ra tay, chỉ e giơ tay cũng không trở lại. Nghe nói Nhân Bất Nhị đưa mắt nhìn về phía bóng người ở đầu đường xa xa, từ đầu đến cuối., Dường như hắn không tham dự vào chuyện này, phát sáng lên chính là Trần Phàm, người tiếp nhận cục diện chính là Bá Đao, hắn chỉ dẫn theo lũ trẻ vội vàng tới đây, lại vô cùng mất mặt kéo người trở về.
Nhưng mười bước thì...Gặp phải loại cục diện này, hắn sao có thể không khuấy động mưa gió trong đó... Sự tình cùng cảm giác có chút hoang đường, hắn cũng không hiểu rõ lắm về Ninh Nghị. Bây giờ thời thế, võ triều đang chuẩn bị bắc phạt, nhưng không thể không thu ánh mắt về lại Giang Nam., Đồng Quán mười lăm vạn đại quân xuôi nam muốn thu nạp Hàng Châu, Phương Thất Phật suất lĩnh tinh nhuệ dưới trướng kiềm chế bốn phía, vách đá rắn chắc Thanh Dã. Phương Tịch tuyên bố sắp có tên tuổi Đế, rèn ra thành tích., Lệ Thiên Cương trở về thành trang nghiêm nội bộ quân đội, hắn cùng vô số triều đình mật thám hành động tứ phía muốn hướng về phía Vĩnh Nhạc chui ra từng cái lỗ nhỏ có thể dùng được, trong lúc này, nhận được lệnh của Tần Tương muốn nghĩ biện pháp cứu Ninh Nghị ra khỏi thành, bất quá chỉ có thể xem như một người trong đó có chút nhỏ bé mà thôi.
Nhưng vào lúc này, không có bao nhiêu người ý thức được, thư sinh này còn đang khổ sở làm sao rời khỏi thành, làm thoáng một chút việc nhỏ trên bố cục, trong mắt người nghe, chuyện này phảng phất đã hóa thành một vô hình giơ tay nhấc chân., khuấy động phong vân, vạch ra một lỗ hổng tất cả mọi người không thể xé mở, ở thế cục này hung hăng đem một quân, quân này không phải ở trước mặt bao đạo Ất, mà là Tướng Tịch, tuyên bố toàn bộ triều đình Vĩnh Nhạc.
Hắc, mười bước lại tính... Hắn nghĩ như vậy, xa xa nhìn lại, Ninh Nghị đứng ở trong đám người, nhàn rỗi như tất cả mọi người đứng xem nhìn một màn này, thân ảnh kia còn mơ hồ ngậm miệng ngáp một cái.
Bầu không khí ngưng kết hồi lâu, nhóm người đầu tiên bao đạo Ất đã đến gần trên đường phố gần đó, trong phòng, Lưu Đại Bưu mở miệng: "Nếu đã như vậy, Bao Thế thúc, để ta tặng ngươi một bài thơ."
Đoàn người đầu tiên xuất hiện ở đầu đường bên kia, bao đạo khí tươi cười: "Ha ha, hiền chất, ngươi còn biết làm thơ... Nữ Hồng Hội không?!"
Đối với đám người phe Phương Tịch, Lưu Tây dưa làm việc, từ trước đến nay luôn đặt tên cho phụ thân. Mọi người đã quen nên cũng ngầm hiểu, đều lấy Lưu Đại Bưu xưng hô, nhưng lúc này Bao Đạo Ất cực kỳ giận dữ, hiển nhiên là muốn đem chuyện này ra châm chọc. Bất quá hắn cũng không nói quá mức được., Bên kia trầm mặc một lát, tựa hồ có người bày ra giấy bút, Lưu Tây dưa lại mở miệng, trong giọng nói đã có mấy phần tức giận, ván thơ thứ nhất, từng chữ một, nội lực bức phát, vang vọng cả con đường.
"Triệu khách... "
Cùng trải qua hơn mười chiến trường như Trần Phàm, lúc này nàng mới nén giận mở miệng, giọng nói binh đao như sấm sét, lập tức cả con đường đều tràn ngập khí tức sát phạt túc, người của Bá Đao doanh bắt đầu xuất hiện ở mọi ngõ hẻm xung quanh, trên nóc nhà xuất hiện khói lửa, thiết mã băng hà, thiết mã băng hà rơi vào mộng! Trong lòng mọi người lập tức căng thẳng, thơ từ ngược lại trở thành làm nền.
"Kết trận." Bàn tay Bao Đạo Ất vung xuống.
Chỉ có Ninh Nghị đang lười biếng lau trán, thở hắt ra một hơi.
"Con mẹ ngươi... Đây cũng quá trang bức rồi, không có xấu hổ a, nữ nhân này..."