Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cương phong gào thét, ở giữa cách nhau một chiếc xe ngựa chừng tám chín trượng, dưới chân Bao Đạo Ất như kinh lôi chớp giật, trong nháy mắt rút ngắn lại, Trần Phàm cũng không chút do dự nghênh đón.
Người chung quanh hung mãnh lao đến, trong lúc nhất thời cũng không có ra tay, chẳng qua là tạo thành một cái vòng tròn thật lớn. Đối với những người đi theo này mà nói, sự hung hãn của Hộc Đạo Ất ra tay cũng vượt quá dự liệu của mọi người. Bất quá, triều đình này hoàn toàn dựa vào một quyền một cước này mà leo đến vị trí cao như thế., Công phu Bao Đạo Ất vốn không yếu, khi còn trẻ là dựa vào võ nghệ của bản thân xông ra đại danh, những năm này tuy nói tính háo sắc, nhưng trong Đạo môn vốn cũng có rất nhiều thuật bồi dưỡng sinh mệnh, bởi vậy mặc dù hưởng thụ quyền lực., Võ nghệ cũng chưa chắc đã hạ xuống, chỉ vài bước ngắn ngủi mà thân pháp Súc địa thành thốn đã đủ để chứng minh hắn lợi hại, phất trần vung lên, thiết chưởng bay nhào tới, cương mãnh không rèn.
Trong nháy mắt hai người đụng vào nhau, đám người vây quanh, hai người đã giao thủ quyết liệt, tốc độ cực nhanh, uy thế cũng kinh người. Xe ngựa thứ tư ở bên cạnh giao thủ với hai người bị oanh một cái, sau đó bánh gỗ trực tiếp bị đá gãy, thân xe nghiêng xuống, hai con ngựa kéo xe về phía trước mấy thước mới ngã xuống.
Dưới lòng bàn tay bao đạo Ất, công phu phất trần đều đi theo con đường cương mãnh, thân hình cũng nhanh như thiểm điện, chỉ là tốc độ này không phải vì tránh né, mà là để gia tăng lực phá hoại lên cao, phất trần đá thêm chân, khuỷu tay nện vào đầu gối đụng vào nhau., Bàn tay vung chém, chưởng duyên sắc bén như đao, lúc này hắn tức giận xuất thủ, cả người giống như phân ra ba đầu sáu tay, mỗi một đòn công kích đều là cương mãnh kinh người. Mà Trần Phàm phía trước cũng trong nháy mắt "A" một tiếng, toàn bộ xuất ra như gió, cuồng đả đập mạnh, cuốn nửa thân trên bao đạo Ất vào trong thế công như sóng dữ.
Hắn vừa mới tấn công giết người từ trong đòn tấn công của mấy người, mỗi lần giả bộ đều là thủ hạ, nhưng lúc này hắn bước chân trầm ổn, trên tay thẳng quyền như điện, công phu bắn pháo cực kỳ thông thường trên giang hồ. Trong công phu hậu thế có Thái Cực Quyền, cũng từng dựng dục ra loại quyền pháp Tam Hoàng pháo chùy, nhưng vào lúc này, chỉ là quyền của ngoại gia đơn giản, quyền phong hung hãn, như đạn pháo.
Loại võ giả như bọn họ ngày thường chú ý tu khí, lúc đánh nhau là có thể mở miệng nói chuyện, thay khí cũng là rất có chương pháp, nhưng đột nhiên Trần Phàm mở miệng nói không phải là đổi khí, trong tiếng hét lớn kia, hô hấp trong miệng như ống bễ cổ động., Lực lượng đã đẩy tới đỉnh cao bộc phát. Trong tay chùy bắn ra liên tục, đều là bao đạo Ất trên thân chỗ yếu hại, huyệt thái dương, mi tâm, cổ, yết hầu, eo sườn., Cách màng ngực bụng, người bình thường đánh người lấy chỗ yếu hại nhiều lắm chỉ có thể lấy một chỗ, nhưng trong chốc lát ngắn ngủi này, công kích của Trần Phàm dường như đồng thời bao phủ toàn bộ nửa người trên của đối phương, vô số đường nhỏ ngắn nhất ầm ầm thu hồi thu hồi oanh ra oanh ra oanh ra ầm ầm, trong không khí đều nổi lên tiếng ầm ầm.
Mọi người đứng ngoài xem cơ hồ đều mở to hai mắt, vô số quyền trực tiếp này kỳ thật chỉ là một thức đơn giản chỉ trùng thiên chùy diễn sinh, nhưng có thể đánh một thức quyền pháp tới trình độ này trong chốc lát, không có mấy người làm được, đánh ra cũng không có mấy người chịu được, khí thế kia xem ra giống như có cây cột đá đặt trước mắt đều bị hắn cắt ngang.
Nhưng võ nghệ bao đạo Ất cũng xác thực cao minh, toàn bộ nửa người trên đột nhiên bị cuốn vào, trên tay chân không chút nào nhượng bộ công số mãnh liệt, nửa người trên của gã không ngừng vọt tới phía trước tránh lui, thân thể Trần Phàm lúc đối phương thi triển thủ đoạn độc ác cũng sẽ ngửa về phía sau một cái., Nhưng thế công trên tay lại không ngừng chút nào. Cục diện điên cuồng như vậy chỉ duy trì mấy hơi thở, Bao Đạo Ất đột nhiên quát một tiếng: "Đi chết —— "Một chưởng ấn ở ngực Trần Phàm, Trần Phàm không chút lưu tình vung quyền tấn công thẳng huyệt Thái Dương của hắn, sau đó phất trần bổ vào ngực hắn, vai trái của Bao Đạo Ất bị Trần Phàm liên tục đánh trúng, một cước của hắn đá vào người Trần Phàm.
Phất trần mang theo quần áo mảnh vụn cùng máu tươi vẩy trên không trung, bao đạo Ất Tích tịch một cước lui ra hơn trượng, Trần Phàm cũng liên tục lui về phía sau vài bước, hai người lại muốn vọt tới trước, một bóng người ầm ầm bay tới: "Tên này, cho ta! Ta muốn đánh chết hắn!" Đánh cứng với Trần Phàm hai quyền.
Bao Đạo Ất vỗ vỗ bả vai đã bị Trần Phàm đánh trúng, ở đó nghiến răng nghiến lợi dừng lại. Một khắc vừa rồi, hắn đánh trúng Trần Phàm tổng cộng ba lần, nhìn như không chút nào chịu thiệt, chiếm thượng phong, thậm chí ngực Trần Phàm cũng bị phất trần của hắn xé rách chảy máu, nhưng trong lòng Bao Đạo Ất lại chỉ có kinh hãi. Hắn thầm hiểu ra., Chính mình đánh trúng Trần Phàm ba lần cũng không tính là nặng, thậm chí một cước cuối cùng, chủ yếu là để đá Trần Phàm ra, kéo dài khoảng cách mà thôi, Trần Phàm đánh trúng một quyền này của mình, trước mắt cơ hồ làm cánh tay trái của hắn không nhấc lên nổi, đau đến tận xương tủy.
Đối với thân thủ của Trần Phàm, trước đó hắn cũng không tính là hiểu rõ lắm, hắn biết Trần Phàm là quan môn đệ tử của Phương Thất Phật, cũng biết Trần Phàm là người rất dũng mãnh, trên chiến trường chém tướng đoạt cờ bất lạc hậu nhân., Hơn nữa có thể đánh nhau với Lưu Tây qua, tự nhiên cũng coi như cao thủ nhất lưu. Bất quá Phương Thất Phật đối với đệ tử này mặc dù có dạy bảo, cho tới nay cũng không bắt đầu trọng dụng, đây là ý tứ bảo vệ và tôi luyện hắn, Bao Đạo Ất ngược lại hiểu rõ.
Có thể đánh nhau với Lưu Tây qua lại, có Phương Thất Phật giáo dục, tự nhiên cũng coi như là cao thủ nhất lưu. Nhưng Lưu Tây qua cũng tốt, Trần Phàm cũng tốt, đều là hậu bối, theo hắn thấy, nếu mình thật sự muốn chém giết đối phương, đương nhiên cũng đơn giản đơn giản thôi., Sẽ không có vấn đề. Thời gian trước Trần Phàm ở trong thành duy trì trị an, đánh hắn không ít thủ hạ, hắn chỉ coi là tiểu bối nháo sự, cho Phật Soái mặt mũi không nguyện ý kiến thức bình thường. Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, người trẻ tuổi bị Phật soái dạy dỗ, một mực tàng phong đến nay, thân thủ vậy mà đã đến cảnh giới như vậy, nếu tỷ thí công bằng, chỉ sợ đã vượt qua mình một đoạn.
Lần này hắn tới, cao thủ nhất lưu chân chính vẫn phải đi theo, nhưng thân thủ lại xấp xỉ hắn, năm sáu người có thể tranh đấu cùng Trần Phàm cùng hắn ở mấy chiếc xe ở phía sau. Vừa rồi hắn giận dữ xuất thủ., Những người này đều không tiện nhúng tay vào, tránh cho việc ăn nói ít nói. Nhưng trước mắt lại đột nhiên ra tay, chính là người có vóc dáng khôi ngô cao lớn, toàn thân đầy vết sẹo là Diêm La Đà - Lục La Đà. Nếu như con thứ dòng dõi của Tần Thiệu Khiêm ở đây, tất nhiên có thể nhận ra thân phận của hắn.
Lúc trước mấy tên thích khách Liêu quốc ám sát dòng dõi Tần Minh, sau đó quý công tử cầm đầu đã được cứu đi, trên đường hộ tống võ nghệ cao nhất một người chính là tên này. Lúc đó nếu không phải Tần Thiệu Khiêm, kế hoạch ép hắn đi, chỉ sợ hai người Tần Thiệu Khiêm và tiểu tướng Tư Tiểu Hổ bên cạnh đều phải đối mặt khổ chiến. Lúc đó việc truy nã của hắn đã lan truyền khắp cả nước rồi., Sau khi Tần Tương Khởi khởi, phía dưới càng tăng thêm lực truy bắt. Hắn đầu nhập bất luận là đi theo nghĩa quân, thời cơ hắn đầu nhập hơi chậm, nhưng bản thân võ nghệ kinh người., Rất được bao đạo Ất coi trọng, bất quá tính tình của hắn cũng cực kỳ kiệt ngạo, lúc trước hắn trấn giữ Cổ Đồng quan, bị Trần Phàm chặn lại, bị hắn coi là vô cùng nhục nhã, lúc này chỉ sợ cũng chỉ có hắn dám bày ra tư thế đoạt thức ăn trước miệng Bao Đạo Ất.
Lục Đà vóc người khôi ngô, so với Trần Phàm cao hơn một cái đầu, lực đạo cực lớn, nhưng xưa nay Trần Phàm đã có lực đạo sở trường. Mắt thấy người này nhúng tay, chỉ hừ lạnh một tiếng, hung hãn nghênh tiếp, trong chốc lát ngắn ngủi đã dùng cứng đối cứng trao đổi mấy quyền.
"Làm thịt hắn!"
"Đánh chết tiểu tử này, đã phá được tay chân của hắn!"
Lục Đà không thể bao bọc Đạo Ất, lúc này xung quanh đã hình thành, trong đám người, có người liền hô to. Lục Đà và Trần Phàm tuy cứng đối cứng, nhưng trong lúc nhất thời giao thủ chuyển dời cũng cực nhanh., Người chung quanh liền động tay động chân ở bên cạnh, làm bộ muốn hỗ trợ. Trên thực tế, lúc này thế cục, trên cơ bản đã được định đoạt, mấy chục người đối đầu với một người., Võ nghệ Trần Phàm có cao hơn nữa thì thế nào. Lúc này hắn bị mọi người vây quanh, hoàn toàn không rơi vào hạ phong với Lục Đà, xem ra thân thủ vẫn còn trên đỉnh phong, nhưng ngay cả như vậy mọi người cũng đều biết, vừa rồi trong giây lát ngắn ngủi cơ hồ áp đảo chính diện mọi người, không thể nào có được, chỉ lo lắng người trẻ tuổi này sẽ ngã xuống vào thời khắc như vậy mà thôi.
Mọi người biết rõ lực lượng cùng hung tàn của Lục Đà, trên người hắn tràn đầy vết sẹo, cũng là trải qua vô số chiến trận, Trần Phàm cùng hắn nhiều nhất cũng chỉ là thế lực ngang nhau, nhưng dưới loại tình huống này, Trần Phàm chỉ có thể chết trên tay hắn. Mọi người chung quanh cơ hồ đều có cảm giác quan sát như thế., Mà trong mắt đám người quan sát ở phía xa, chỉ sợ cũng đồng dạng cảm thụ, ít nhất hai người so sánh với tỉ lệ, lực lượng so sánh chính là một mắt. Một đám trẻ con của "Chính khí hội" sẽ xông ra, Ninh Nghị đã chạy tới ngăn chặn tất cả mọi người lại.
"Nếu không muốn Trần Phàm chết, bây giờ không cho đi nữa! Đây không còn là chiến đấu của các ngươi nữa..."
"Vì sao không được đi, chúng ta liều mạng với bọn chúng! Đại ca Trần Phàm chết chắc rồi mà? Chúng ta không đi thì sao..."
"Nếu các ngươi đi, nhất định phải chết, không đi... Có lẽ còn có cơ hội..."
Ninh Nghị nhíu nhíu mày, nhìn xung quanh. "Chính khí hội" dù sao cũng không phải là khuynh hướng về hắn. Một thiếu niên trong đó vẫn muốn lao ra, bị hắn bóp cổ ấn trở lại ghế dựa.
Đám trẻ con "Đội thanh niên" trên một tòa lầu khác cũng đang vùng vẫy có nên đi hay không. Bọn chúng đã chuẩn bị đầy đủ bột phấn, xách thùng nước nhỏ lên, nhưng lúc này vẫn bị Ninh Nghị quát bảo ngưng lại.
Ninh Nghị cau mày nhìn cuộc chiến bên kia.
Tình huống hỗn loạn, biến hóa cực nhanh. Tình huống tương tự như hiện tại, Ninh Nghị chỉ nhìn thấy một lần. Lúc Lục Hồng đề sát Tống Hiến, bị Tống Hiến lấy hơn hai mươi tên tinh nhuệ Vũ Liệt quân mai phục, tương đối mà nói., Thân thủ tinh nhuệ của Vũ Liệt Quân đương nhiên không thể đến được vị hắc cao trước mắt này lợi hại như vậy, nhưng sự phối hợp của những nhân sĩ võ lâm này xem như là từng mâm cát tan, tinh nhuệ trong quân đội tiến công phối hợp với nhau lại có thể phát huy được lực lượng cực kỳ khủng bố, khi đó Tống Hiến cho rằng mai phục Lục Hồng Đề, lại bị Lục Hồng Quân đẩy ngược lại nghênh đón lực cản như vậy giết chết, có thể nói là lấy thực lực chứng đạo chân chính.
Nhưng trước mắt, Ninh Nghị quả thật cũng không có bao nhiêu hy vọng, trong lúc nhất thời hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Ở một góc phố nào đó, nghe thấy người cũng có đôi mắt, cũng đang nhìn trận đánh trên đường dài này. Ninh Nghị đi tìm gã giữa trưa hôm nay, bảo gã tới xem một chút chuyện đã xảy ra, có chỗ nào đáng giá để lợi dụng hoặc là làm văn chương hay không. Gã tới đây nhìn sự việc phát sinh, cũng có chút ngoài ý muốn, bất quá hiển nhiên, lúc này cũng không có bao nhiêu khả năng nhúng tay vào.
Trần Phàm đột nhiên ra tay, võ nghệ cao cường. Lần đánh nhau vừa rồi vô cùng dũng mãnh, hắn đang nghĩ nếu Ninh Lập Hằng gọi mình tới, có lẽ hắn có thể có ý tưởng thao tác chuyển cơ, nhưng nhìn Ninh Nghị bên kia, hiển nhiên cũng không có biện pháp.
Bên này chiến đấu đánh tới tầm năm sáu chục chiêu, Trần Phàm đột nhiên chùn xuống, thay đổi phong cách đánh nhau, bước chân của gã linh hoạt nhanh chóng, trong nháy mắt vòng qua nửa vòng, thân hình bay nhào tới, hai tay cách xa một quyền Lục Đà vung tới, ôm lấy phần eo đối phương rồi đột nhiên đẩy hắn ra ngoài, Lục Đà ổn định thân hình., Một quyền nện xuống, Trần Phàm ôm lấy chân hắn, hai người đồng loạt ngã sấp xuống đất, đứng dậy, Lục Đà vung quyền, cũng đã mất đi mục tiêu, lúc quay đầu, một quyền cương mãnh đến cực điểm đã hung hăng khắc lên trên đầu của hắn. Đánh hắn bay ra, lăn lộn trên mặt đất.
Hai người liều mạng nắm đấm một hồi lâu, Trần Phàm và hắn đều là máu tươi đầy người, không ngờ tới lúc này Trần Phàm còn có thể nương tay lấy ra. Lục Đà Hổ hống một tiếng bò lên, Trần Phàm đã vọt tới, hai người giao thủ vài cái, Trần Phàm lại một chưởng chém lên cổ hắn, ngay sau đó quyền rơi xuống như mưa.
Dưới tình huống này, Lục Đà lại không phải địch thủ của Trần Phàm, trong lòng mọi người đều có chút không thể tin được, vào lúc này, một cây trường thương đâm ra đám người, cắt một vết máu trên đùi Trần Phàm.
Chiến đấu giữa Lục Đà và Trần Phàm, chỉ có thể nói là hơi xuống hạ phong, thật sự muốn đánh còn phải đánh thời gian lâu, lần này võ giả vây xem ra tay, hiển nhiên khiến cho Lục Đà bị thương rất nặng, hắn hét lớn một tiếng: "Không được phép nhúng tay!" Trần Phàm suýt chút nữa bị thương da thịt kia cũng không tính, hắn chỉ cười lạnh một tiếng, buông ra Lục Đà, đột nhiên lao qua bên cạnh.
Nhất thời một đoàn hỗn loạn, đao thương kiếm kích nhao nhao đâm ra, một hồi binh binh bốp bốp bốp, Trần Phàm dính ba lần máu tươi chảy ra, hắn bắt lấy trường thương kia, rút lui khỏi vòng vây, ấn trên mặt đất đánh nát yết hầu, miệng cười dài: "Ha ha, Bao Đạo Ất."
Bên kia bao đạo Ất Nộ vung tay: "Giết hắn!"
Tình huống trở nên hỗn loạn, Trần Phàm nắm lấy hai thanh vũ khí, cố gắng chạy loạn trong đám người, kinh nghiệm bảo vệ tính mạng trên chiến trường của hắn cực kỳ phong phú, nhưng dưới tình huống như vậy, hiển nhiên cũng không còn bao nhiêu tác dụng, máu tươi bắt đầu không ngừng chảy ra trên người hắn, hắn tránh né Lục Đà truy kích, mấy người bị hắn thừa cơ đánh gãy chân hoặc là mổ bụng.
Nhưng dẫu sao cũng là anh hùng mạt lộ...
Những người tận mắt thấy cảnh tượng này đều sinh ra cảm nghĩ như vậy, đám trẻ bên kia bắt đầu xôn xao, chuẩn bị xông ra ngoài. Đúng vào lúc này, có người từ một bên phố lớn chạy tới.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Hơn hai mươi người, áo đen, đao kiếm, cầm đầu là An Tích Phúc.
"Dừng tay!"
"An Tích Phúc ngươi không quản được việc này!"
Gần như ngay khi An tiếc phúc nói chuyện, Bao Đạo Ất ở bên kia đã âm trầm chỉ tới. Bên này An tiếc phúc cũng rút kiếm ra, cất bước tiến lên: "Trưởng công chúa làm cho thự ta trị an trong thành, các ngươi ẩu đả trị an, còn không ngừng tay!"
"Trần Phàm muốn ám sát bổn quốc sư, cho dù náo loạn đến trước mặt Phật Soái ngươi cũng không bảo vệ được hắn! An tiếc phúc, ngươi lui ra cho ta!"
"Đó cũng là chuyện sau khi náo loạn đến trước mặt Phật soái, Bao Thiên Sư, hôm nay Hắc Linh Vệ ta ở đây, liền thuộc về Hắc Linh Vệ ta bắt người, xin ngươi phân phó thủ hạ lui ra!"
"Không! Không! Có! Có thể! Có thể!"
An tiếc phúc đứng ở đằng kia, cắn chặt hàm răng, chiến cuộc bên kia vẫn còn tiến hành, sau một khắc, chỉ nghe hắn nói: "Động thủ."
"Các ngươi dám!"
Bao Đạo Ất quát một câu, đám Hắc Linh Vệ kia cũng có chút chần chờ, lạnh lẽo quay đầu lại nhìn thoáng qua: "Động thủ!" Nói xong, xông thẳng về phía trước, hơn hai mươi Hắc Linh Vệ cũng xông lên theo.
"Ngăn bọn chúng lại! Giết Trần Phàm!"
Một mảnh chém giết hỗn loạn, Trần Phàm vẫn bị vây khốn trong đám người, chém giết trong đó cơ hồ biến thành một người máu, mà ở bên này, Hắc Linh Vệ căn bản không thể phá tan hơn mười nhân sĩ võ lâm tạo thành phòng tuyến. Bao Đạo Ất dù sao cũng là thiên sư hộ quốc, lúc này thuộc hạ cũng không có chiến ý., Võ công của An tiếc phúc lại có hạn, chỉ giết vào vòng ngoài, trên người trúng liền hai đao. Ninh Nghị đã phất tay, gọi một đám thiếu niên cầm tro đá chạy tới, cũng vào lúc này, khiến mọi người đều không ngờ tới cảnh tượng này lại xảy ra trước mắt mọi người.
Tình hình chiến đấu bên kia kịch liệt nhất, cuối cùng vẫn vây khốn được một đoàn của Trần Phàm. Nhân sĩ giang hồ phối hợp không phải tốt, Trần Phàm tả xung hữu đột, làm cho toàn bộ thế cục đã bị quấy đến cực loạn, nhưng hắn muốn lao ra ngoài., Cuối cùng vẫn là không có khả năng, trên người tràn đầy máu tươi, quần áo rách tả tơi, cho dù mỗi lần đều có thể tránh thoát chỗ hiểm trên tay, bước chân của hắn cũng đã chầm chậm lảo đảo, nhưng cũng ngay lúc này hỗn loạn nhất, mỗi người đều muốn tiện tay cắt một đao của hắn, lúc này có hai người đều bay lên phía trước hắn, máu tươi kinh người phun lên không trung.
Quyền cương Phá Phong như hổ gầm!
"Bao —— "
Thân thể Trần Phàm nhào ra ngoài mấy mét, lăn lộn đứng dậy, đao kiếm đánh tới, thân hình hắn lao vụt tới, đánh văng một người phía trước chưa kịp phản ứng, tránh né công kích của Lâm Như.
"Đạo —— "
Không ai ngờ tới bây giờ hắn còn có lực lượng bực này, thân hình lẫn lộn trong đám người kia giống như một chiêu né tránh từ trên trời rơi xuống, chiến cuộc hỗn loạn bị kéo dài, bóng người bị đánh văng, ngay lúc này hắn lao thẳng tới chỗ sâu nhất trong chiến trường. Bên cạnh Bao Đạo Ất, ba bốn người đồng loạt xuất thủ, một kiếm đâm tới bả vai Trần Phàm., Cũng có một bàn tay nắm lấy vạt áo của hắn, phía sau còn có mấy người vây chặt đuổi theo. Lúc này Trần Phàm cơ hồ bị một đám người kéo theo, vây quanh, nhưng vào lúc này, gã đã giết ra được vòng vây, thẳng đến mục tiêu!
"Ất!"
Một quyền vô cùng đơn giản, trong tình hình điên cuồng như vậy, đánh về phía Bao Đạo Ất, hung mang trong mắt bao đạo Ất bùng lên dữ dội, huy chưởng nghênh đón.
Cho dù dũng mãnh tới mức nào đi nữa, cuối cùng hắn vẫn là nỏ mạnh hết đà, một quyền này, cuối cùng cũng là một quyền tượng trưng, Bao Đạo Ất có thể hiểu rõ những thứ này, rốt cuộc, quyền chưởng giao nhau, một quyền kia dừng lại giữa không trung...
....
....
Phanh ――
Nham phấn đầy trời...
....
....
"Leng keng leng keng..."
Trong tầm mắt cách trở, như là kéo dài vô số lần, đao phong trải qua vỏ đao, giờ phút này, vô số người ở bên người hắn, sau lưng đâm ra đao thương, Trần Phàm toàn thân đầy máu, thân thể hắn vẫn duy trì tư thế tiến tới, mở đôi mắt bị máu tươi nhuộm đỏ. Cho tới lúc này, hắn mới từ hai bên thân thể rút ra song đao vốn luôn ẩn nhẫn từ lúc khai chiến đến nay, lộ ra...
Răng nanh chân chính!