Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Xuyên qua phố chợ hơi có vẻ tiêu điều, mua bữa sáng một đường về nhà, trong thư viện Văn Liệt, vừa mới đi học.
Trác Tiểu Phong đã tách khỏi hắn nửa đường. Lúc này, chắc hẳn đã tập hợp được vài tên đồng bạn tin tưởng trong thư viện để thương lượng chuyện có liên quan tới Trần Đằng. Lại nói tiếp, Ninh Nghị cũng không có nhiều công phu để thương lượng với đám hài tử trong thư viện này., Cùng lắm chỉ có thể coi như là tiêu khiển lúc nhàn hạ. Chẳng qua, chỉ cần có chuyện gì có thể, từng nhóm nhỏ sẽ xuất hiện, hôm nay nguyên bản nghiêng về phía đám trẻ ở bên Ninh Nghị đặt cho mình một cái tên là "Vĩnh Nhạc thanh niên đoàn", tên gọi hiện đại như thế tự nhiên là do Ninh Nghị dẫn dắt, thuộc về đám nhóc Trác Tiểu Phong kia tổ chức "Chính khí hội" chống lại đối phương.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Hai đoàn thể nhỏ được hình thành, ở một mức độ nào đó cũng giống như hình thức kết giao giữa Hắc bang, "Chính khí hội" bên kia " chánh khí trảm gà đốt vàng giấy vàng cung làm Minh hình thức một không thiếu, "Thanh niên đoàn" dưới sự thuận miệng đề nghị của Ninh Nghị không có những hình thức này, nhưng bên trong trái lại so với đối phương càng thêm thân thiết dung hợp, đối đãi với nhau bằng "sư huynh đệ" "Đồng môn".
Hai bên tuy rằng đối chọi gay gắt, nhưng va chạm cũng không quá lớn, trong nhà những học sinh này đều là nhân viên trung tầng hệ thống Phương Tịch, đối với hài tử trong nhà có thể tiến hành kết giao như vậy, bọn họ cũng rất thích. Hành hiệp trượng nghĩa trừ bạo an lương, mặc dù hiện tại., Trong Phương Tịch quân vẫn hô khẩu hiệu như vậy, hiện giờ hai bên cũng chỉ là xử lý vài việc hiệp nghĩa, tiến hành điều tra, hiểu rõ màn đen cùng với làm mấy khổ chủ giải oan trả thù, những gia trưởng này kỳ thật cũng đều thuận tay hỗ trợ, nếu không như thế, một đám hài tử kỳ thật cũng không làm ra được chuyện gì quá lớn.
Chuyện hôm nay xuất hiện, nói lý đương nhiên là đương nhiên, nói ngoài ý muốn cũng là ngoài ý muốn. Ninh Nghị trong lúc nhất thời cũng không biết là tốt hay xấu, chỉ là buổi sáng, lại có hai đứa bé tới tìm hắn. Lần này là hai học sinh xuất sắc nhất trong lớp bí mật mà hắn dạy cho., Một người tên Dương Chí Vũ, đã mười lăm tuổi, xem như là thủ lĩnh đám trẻ, một người khác gọi là Trần Tế Quả mới mười một tuổi, còn chưa có lấy đại danh, nhưng người lại có chút thông minh. Hai người tới báo cáo với hắn "Chính khí hội" chỉ sợ gặp phải phiền toái lớn rồi.
Thư viện không phải hoàn cảnh nghiêm túc gì, "Chính khí hội" thanh niên "Chính khí" lẫn nhau sợ rằng đều sắp xếp gián điệp, sự tình điều tra bên kia, bên này tự nhiên cũng phát giác. Chuyện lần này quá lớn, bọn họ liền tới hỏi ý kiến Ninh Nghị. Ninh Nghị dặn dò bọn họ đưa tiễn một phen, đại khái là sắp đến buổi trưa, có người ở bên ngoài gõ cửa, mở cửa ra, tiến vào chính là Trần Phàm.
Trời quang minh quái dị yên tĩnh, bên thư viện mơ hồ có tiếng đọc sách truyền đến, lúc này Tiểu Kiệt đã từ y quán phía trước trở về chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm, chạy tới chạy lui bận rộn. Trần Phàm tự mình dùng gáo gỗ lấy chén nước uống, sau đó qua bên kia mái hiên Ninh Nghị ngồi đối diện. Ninh Nghị đang đổ đống đá nhỏ vào trong một cái bát gỗ có chứa bột phấn cổ quái: "Thế nào rồi?"
"Còn sống, mạng có thể giữ được, sau này khó mà nói... làm sao ngươi tới được đây?" Trần Phàm mỉm cười, coi như cũng khá cởi mở.
"Trác Tiểu Phong tới tìm ta, biết chuyện này không chịu nổi, nhưng vẫn đi muộn."
"Sớm biết ta nên ngăn lại."
Hắn nói như vậy, Ninh Nghị liền biết rõ từ đầu đến cuối hắn luôn đi theo. Đối với Ninh Nghị, Trần Phàm có lẽ mới là người coi trọng nhất đối với đám nhóc thư viện này nhất. Tuy Ninh Nghị coi như là tiêu khiển, nhưng hình thái ý thức của ý thức cũng khác nhau, suy nghĩ hắn truyền thụ cho đám nhóc này cũng không giống nhau, nếu chỉ là quán thâu tư tưởng cổ hủ nho gia hoặc là hành hiệp trượng nghĩa đơn giản, Trần Phàm chỉ sợ sẽ không nhìn đám hài tử này mấy lần. Lập ý bất đồng, địa phương người dừng lại, sẽ đạt tới độ cao cũng khác nhau, vì nước làm dân, hoặc vì người bên cạnh, có lúc nói rất đơn giản, nhưng nếu người thật lòng tin, kết quả cuối cùng chỉ sợ rất đơn giản.
Hiện giờ việc Ninh Nghị làm với đám nhóc này đơn giản cũng là như vậy. Chỉ đơn giản là tri hành hợp nhất, chuyện thế nào là đúng, làm như vậy sẽ rất tốt đối với xã hội, nói một chút cho người ta làm một chút, nói cho bọn họ đây chính là chuyện rất vĩ đại., Lại lấy con cái viết thơ các loại lý luận để không ngừng luận chứng tính chính xác, dùng sự tích của Tiền Hi Văn để quăng lửa. Mỗi một điểm kỳ thật đều không kỳ quái, cũng tương đối tuần tự, nhưng khi tất cả nhân tố đều đến đúng lúc, hiệu quả tẩy não tạo thành đối nhân sinh quan, chung quy là rất kinh khủng.
Đương nhiên, nếu không phải lúc này thế đạo đối với văn nhân tôn trọng, nếu không phải cái này vốn là một đám hài tử nông thôn thuần phác, trong lòng có "Tiên sinh trong thành phi thường lợi hại, nói tự nhiên là đúng theo ý nghĩ này. Sự tình cũng sẽ không xuất hiện hiệu quả nhanh như vậy.
Ở hậu thế, kỳ thật cái này cũng không thể coi là nghiêm khắc hành vi dạy học, mấu chốt của nó hẳn là "hấp chính" cùng với " xúi giục". Mục đích giảng bài cũng không phải vì biết chữ, không phải để khoa học, thứ nó nhắm vào duy nhất chính là tư tưởng, hết thảy hoặc cao thâm hoặc giản dị tư tưởng., Cuối cùng tất cả đều tạo thành tín ngưỡng khiến người ta thành kính. Nó không cần cánh cửa, chỉ cần người hơi có năng lực lý giải, đều có thể nghe, đều có thể học, cho nên mục đích cuối cùng của nó không phải tạo cái gì cũng được thiên nhân đại nho đương đại, mà là tạo thành một nhóm binh sĩ chân chính dám hy sinh.
Muốn khiến người ta có can đảm hy sinh, cần phải có, nói cho cùng đơn giản cũng chỉ là một phần cảm giác giá trị và vinh dự mà đối phương thật tâm tán đồng mà thôi. Nhưng muốn người ta thật lòng tán đồng, lại khó khăn cỡ nào, đám hài tử này chẳng qua chỉ vừa mới cất bước, dưới tư tưởng hiệp nghĩa hiệp nghĩa giang hồ của nho gia và giang hồ đã có hình thức ban đầu, sau này sẽ là một kết quả như thế nào, cuối cùng khó mà nói.
Lúc ở Giang Ninh, đa số là học sinh kỹ thuật thuộc tính thực phái, lúc này lại là tẩy não đơn thuần, xem như lúc trước nhàm chán nghĩ "làm phản" một phần kéo dài như thế nào. Trần Phàm đương nhiên không nghĩ ra nhiều như vậy, nhưng hắn lại phát hiện bộ phận có thể dùng được trong đó, bởi vậy vẫn luôn chú ý bên cạnh. Ninh Nghị suy nghĩ một chút, đổ một chén nước vào trong tro bụi, nhìn bên trong sôi trào cuồn cuộn lên: "Cổ Đồng quan kia, rốt cuộc là..."
Trần Phàm nhìn phản ứng trong chén há to miệng, sau đó cười rộ lên: "Đừng nói với ta là không đoán được? Đương nhiên là chuyện xấu."
"Ta có thể nghĩ ra, chỉ là thấy không nhiều. Huống hồ nghe nói Bao Thiên Sư không ác không làm, ta làm sao biết Cổ Đồng quan rốt cuộc là làm gì."
"Đám nhóc này tìm đúng chỗ rồi." Trần Phàm hạ thấp giọng xuống, thần sắc hơi nghiêm túc hẳn lên: "Bọn chúng điều tra chính là chuyện một ít phụ nhân mất tích trong thành... Tên Bao Đạo Ất này thật sự nổi tiếng, đúng là đạo sĩ, trên thực tế lại tham hoa háo sắc, trên thực tế lại tham lam háo sắc., Bình thường không muốn tới, chỉ thích ức hiếp nữ tử nhà lành. Nghe nói khi còn trẻ hắn từng đính hôn với một nhà giàu ngàn vàng, sau đó trong nhà xảy ra chuyện, đối phương cũng đổi ý, gả cho người khác., Sau khi hắn thành tài thì trở về giết cả nhà người ta, đem cô gái kia... Ừm, dù sao hắn thích nhất là vũ nhục nữ tử lương gia, càng là trinh tiết tự kiềm chế lại càng thích, khóc càng hưng phấn... Hai năm nay đã đến trên đường nhìn thấy một người thích nhất, buổi tối gọi người bắt đi rồi. Hắn là thiên sư hộ quốc, ai có thể bắt hắn chứ?"
"A... ngược lại là một chút hứng thú cấp thấp không thương tổn gì..." Ninh Nghị đoán được đại khái. Lúc này mặt không biểu cảm gật gật đầu, một lát sau mới lên tiếng: "Cứ mỗi khi trời tối hắn cho dù hai, chuyện này còn có thể có bao nhiêu chứ, mọi người liều sống liều chết đánh giang sơn. Hôm nay hưởng thụ một chút, nói vậy cũng không phải đại sự gì. Mỗi lần người phá thành chết, số lẻ cũng không chỉ có vậy, người trên có lẽ cũng nghĩ vậy, cái này không sai chứ."
Trần Phàm cười cười, ánh mắt có chút lạnh lùng: "Còn có thể thế nào, hắn chỉ có vài điểm ham mê, nói không được, chẳng lẽ trở mặt sao. Bất quá hắn có loại hứng thú này, người phía dưới đương nhiên cũng phải đi theo thơm lây, hắn coi trọng vợ nhà ai, người thủ hạ nhìn trúng cũng sẽ có ba, bốn cái, đương nhiên là tiện đường bắt đi..."
Trần Phàm nói tới đây, dừng một chút, định nói tiếp nhưng lại há to miệng, tựa hồ nói không nên lời. Hắn vốn là người nhìn như rất nóng ruột, nhưng lại siết chặt nắm tay, muốn chuyển hướng cảm xúc, chỉ vào tro bụi trong bát nói: "Dùng cái này quá hèn hạ, không thể thành cao thủ... Không phải ngươi gặp người nào cũng nói là tặng người trộm cướp, Huyết Thủ Nhân Đồ sao?"
"Lập đền thờ đương nhiên phải làm kỹ nữ rồi, nào có người lập miếu thờ mà không làm kỹ nữ, thật là..." Ninh Nghị phất tay cười cười, "Huống chi Lương Tử của ta và Lệ Thiên Hữu còn chưa xong, hiện tại Lệ Thiên Cương đã trở về, ta phải cẩn thận một chút, mang theo hai cục đá bên người... Đúng rồi, ngươi là cao thủ, nếu ta đánh thắng ngươi, làm sao đánh được tốt nhất?"
"Ách... A... Ha ha ha ha ha..." Trần Phàm ở đằng kia ngẩn người, sau đó nhịn không được cười ha hả, lắc đầu một lát. "Ném mặt xuống chỉ sợ không được, ta có thể né tránh, sáng nay chiêu kia không tệ. Trời tối, người ta không nhận ra ngươi, ngươi hô xem đao, nói., Chỉ sợ người bình thường đều bị trúng chiêu, Thạch Hôi nếu như lọt vào tròng mắt thì ngươi cũng chết chắc rồi. Tuy nhiên nếu là tình huống bình thường, phát ám khí có mấy cái yếu quyết, mặc dù ta chưa từng luyện, nhưng đã nghe sư phụ nói qua, đầu tiên là... buổi chiều ngươi không có việc gì, ta cùng ngươi luyện..."
Bản thân Trần Phàm cũng là người không câu nệ tiểu tiết, hai người quay chung quanh làm sao ném đá xám một trận, sau đó trong đình viện an tĩnh lại, Trần Phàm ngồi ở đó, nhìn lá cây khô héo rơi xuống. Trên thực tế, sự tình Cổ Đồng quan, cuối cùng cũng làm cho lòng người có chút lạnh, nhưng sự tình liên lụy tới cả Đạo Ất, cho dù là Trần Phàm, cũng không có cách nào nói chính mình có thể được như thế nào.
Ninh Nghị cũng không phải là người ngây thơ gì đó. Chuyện xảy ra trong Cổ Đồng Quan không phải là chuyện xấu nhất trong mấy tháng nay ở Hàng Châu, còn tồi tệ hơn rất nhiều. Chỉ là gã không tận mắt nhìn, sẽ không cho là không có. Trong khoảng thời gian thành bị phá này, chết đói cũng không phải là điều xấu nhất., Tiêu chết, chịu đựng sự ngược đãi khuất nhục của vô số người, một khi không còn sự ràng buộc của trật tự, người tàn bạo có thể truy cứu đến cùng. Mà cho dù là thành chưa bị phá, những chuyện này kỳ thật cũng xảy ra ở rất nhiều góc tối tăm. Lúc này hắn cũng chỉ có thể tận lực yên tĩnh mà sửa sang lại đống đá vụn mà thôi.
"Gần đây mọi người đều đoán, trên Tứ Quý trai, là ai giúp ngươi giết chết giặc canh." Trần Phàm nghĩ tới một đề tài, quay đầu cười nói: "Hai ngày trước ta nói, tại sao không phải ngươi tự mình ra tay, ra hiệu địch yếu, trốn trong bóng tối bạo khởi một đao chém chết người ta. Lúc đó chỉ là đùa giỡn, nhưng sáng nay ta đột nhiên nghĩ đến... Có phải là thật hay không?"
Ninh Nghị hơi ngẩn người, sau đó gật đầu cười, vỗ vai đối phương: "Ha ha, quá cảm động rồi. Mỗi lần ta nói vậy đều không ai tin..."
"... nghĩ tới sau này ta vẫn cảm thấy không có khả năng."
"Cút."
Trần Phàm cười ha hả, một lát sau mới nói: "Bây giờ xảy ra chuyện này, đám hài tử kia phải làm sao bây giờ?"
"Có thể thế nào? Nhân lực đôi khi sẽ nghèo, hoặc là một khi không gượng dậy nổi, hoặc là nên học được, làm việc phải có chừng mực."
Trần Phàm nhìn hắn một hồi lâu: "Bọn họ nói ngươi mười bước tính toán, Vương Dần và sư phụ ta đều thiếu chút nữa chịu thiệt trong tay ngươi, ngươi một chút suy nghĩ cũng không có?"
"Có một ngày Lưu Tây dưa nói với ngươi... Cô ấy nói Trần Phàm không ngốc, chỉ là thông minh không rõ ràng mà thôi." Ninh Nghị cất những thứ trên bàn đi: "Thông minh không rõ ràng lắm cũng là người thông minh, ta có thể làm gì được nào? Có cách nào nói cho ngươi biết, một người cũng không có."
"Nữ nhân khắc nghiệt cả đời không gả ra được..."
Trần Phàm nhỏ giọng lầm bầm một câu, trên thực tế, hắn là người cực có chủ kiến, có người phân biệt, vừa rồi hỏi như vậy, cũng chỉ là hỏi mà thôi. Buổi chiều hôm đó Trần Phàm bồi tiếp Ninh Nghị luyện phương pháp sinh đá xám âm nhân, chuyện Cổ Đồng quan,, Tạm thời không thể làm gì khác hơn là vứt ra sau đầu. Trần Phàm phỏng chừng đang dùng chữ khổng lồ ẩn nhẫn khắc chế chính mình. Bây giờ Ninh Nghị đang chuẩn bị chiến đấu với Lệ Thiên Hữu, hắn cần áp lực bên ngoài, nhưng cho dù là vậy cũng không thể tạo thành chút khói lửa. Quan niệm dẫn dắt đám trẻ kia mới vừa thành hình, duy nhất có thể lo lắng, chỉ sợ sẽ bị trở ngại hơi chút, nên dẫn dắt như thế nào.
Bất luận là Trần Phàm hay là hắn đều nghĩ như vậy, nhưng thế sự luôn khó như dự liệu.
Chỉ ngay ngày thứ hai, đã tới báo thù.