Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Xe ngựa chạy, đèn đuốc lay động trong xe, trên con đường bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, chợt có ánh lửa thành đội lay động, có người hô quát, khiến cho xe ngựa giảm bớt tốc độ.
Lúc tỉnh lại, Lâu Thư Uyển còn đang ngồi trên xe, ngồi ở một bên, là thư vọng của huynh trưởng. Nhìn thấy nàng tỉnh lại, thư phòng muốn nắm tay nàng, nhưng dường như là bị nàng vô thức trốn một cái, nắm tay biến thành đập: "Không sao chứ?"
Chợt tỉnh lại, ký ức kỳ thật vẫn còn ở lại hôn mê một khắc trước, nàng ngồi dậy, sau đó cũng kịp phản ứng, xốc lên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, một đội binh đinh nâng bó đuốc chạy tới, nơi này cách Tứ Quý trai đã rất xa, cũng không biết bây giờ bên kia rốt cuộc đã thành hình dạng gì.
"Ca, sao ca có thể như vậy..."
"Ta biết ngươi nghĩ cái gì, nhưng Ninh Lập tới nay đã kết thù với nhà chúng ta, cừu này không hóa, thứ hai là hắn đã chọc phải đại họa... quên hắn đi, ngươi không nên kết bạn với hắn nữa."
"Hắn..." Lâu Thư Uyển buông rèm xe xuống suy nghĩ một chút, sau đó nhíu mày, cao giọng: "Hắn... chỉ là một chuyện nhỏ, nhị ca hiểu lầm một chút với hắn! Có gì mà không tan được!"
Lâu thư trông mong muội tử bên cạnh ổn định, sau đó mặc dù vẫn là giọng nói lạnh nhạt, nhưng vẫn nâng lên một chút thanh âm: "Nhị ca ngươi muốn giết hắn."
"Cái gì, cái gì..."
Lâu thư nhìn qua quay đầu lại: "Ngươi cho rằng người trong nhà không biết Ninh Lập hằng châu còn ở Hàng Châu? Nhị ca của ngươi thấy hắn một lần, gần đây hắn đột nhiên hăng hái, kết giao khắp nơi, chính là muốn thông qua quan hệ tìm ra Ninh Lập, sau đó giết chết hắn. Hôm nay Lâu tịch chi cũng là một trong những người hắn kết giao, là ta giới thiệu bọn họ biết... Nhưng có chuyện đêm nay, nhị ca ngươi không thể tự mình động thủ."
"Nhị ca sao có thể như vậy, hắn và Lập Hằng bất quá là một chút hiềm khích, đến cùng... Cùng lắm là hắn thấy đàn nhi muội xinh đẹp, có chút hảo cảm mà thôi, có hảo cảm liền muốn giết phu quân sao! Đại ca... Ngươi, ngươi cũng ủng hộ hắn..."
Lâu Thư Uyển nói, có chút không thể tin, nhưng lâu thư ngữ ngữ điệu thản nhiên: "Nhị ca ngươi muốn giết ai, ta không nhúng tay vào, nhưng hắn là nam nhi lâu nhà, phải phấn chấn, ta rất vui. Ta sớm biết Ninh Nghị kia, nhưng nhị ca ngươi muốn tìm hắn, ta mặc kệ, ta ngược lại tình nguyện giấu Ninh Nghị kia lâu một chút, thủ đoạn lợi hại một chút, nhị ca ngươi gặp phải khó khăn càng lớn, cũng có thể trưởng thành hơn một chút. Ta cũng sớm biết ngươi cùng hắn chuyện..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Ánh mắt hắn nhìn về phía Lâu Thư Uyển, lần này nhìn hồi lâu: "Ninh Lập Hằng... Khác với những nam nhân trước kia của ngươi, ngươi chơi không nổi, không khống chế được, có chuyện hôm nay... quên hắn đi."
"Ngươi...Đại ca... Ngươi nói ta thủy tính Dương Hoa..." Thật ra phương diện này Lâu Thư Uyển mẫn cảm, nói xong câu này, lại cắn răng giơ tay lên. "Đám nam nhân các ngươi, nhị ca, nhị ca.", Nói cái gì mà nam tử hán đại trượng phu, nói cái gì mà trong bụng Tể tướng có thể chống thuyền, nào có chuyện như vậy mà muốn giết người! Giết người a! Giết người đoạt vợ, đây là trong vở kịch có người xấu mới làm! Chỉ là một chuyện nhỏ, quốc gia đã mất rồi, nhị ca sao có thể nhớ lâu như vậy chứ... Đại trượng phu... "
Nàng còn chưa dứt lời, lâu thư nhìn xuống ghế bên cạnh vỗ mạnh một cái: "Ngươi chính là Thủy Tính Dương Hoa!" Mấy ngày nay hắn cũng đã mệt mỏi, đại khái bị muội muội nói chuyện chọc giận một chút, bất quá phẫn nộ này cũng dừng ở đây thôi, ánh mắt vị đại công tử lầu các này lập tức bình phục, thở dài một hơi:
"Nhưng ngươi là muội muội của ta, ta cũng biết tâm tính của ngươi, khác với những nữ tử thủy tính dương hoa kia. Lúc trước để ngươi gả cho Tống tri tri Khiêm, trong nhà có bức bách ngươi, ta biết trong lòng ngươi không muốn. Tống tri Khiêm không quản được ngươi, đó là chuyện của hắn, ta chỉ mong ngươi sống tốt. Nhưng mà, sau này ngươi như vậy, có sống tốt không? Những thư sinh lui tới với ngươi, lúc ấy ngươi thật lòng đối đãi với hắn, nhưng cái nào không phải sau đó liền chán..."
"Người phải biết đủ, ngươi muốn phối hợp với một nam nhân thế nào, trong lòng ta hiểu rõ, nhưng lúc ấy toàn bộ Tô Hàng, nếu có nam tử như vậy, chẳng lẽ ta không giúp ngươi được sao? Không tìm được, loại nam nhân mà ngươi nghĩ tới kia, những danh môn quý nhân trong dòng dõi, có lẽ có, tài hoa phong lưu, phong nhã hơn người lại phải cùng ngươi tương hợp, tính khí hiền lành... Thư Uyển, nhưng ngươi không phải tài nữ gì, lúc đó nhà chúng ta có thể xứng với người như vậy sao?"
Là huynh trưởng trong nhà, Lâu Thư Uyển đối với thư vọng tuy rằng luôn luôn nho nhã, nhưng bình thường giữa hai người cũng không có quá mức tình cảm thân mật, nhưng lúc này nghe huynh trưởng nói như vậy, vành mắt nàng cơ hồ cũng muốn đỏ lên: "Vậy ta... Ta lúc ấy cũng đã nói, ta không muốn lập gia đình, ta không thích ai mà ta không cần gả!"
"Nữ tử lớn rồi, sao có thể không lập gia đình!" Lâu thư vọng nói, "Huống chi... ngươi mới vừa cùng Tống Tri Khiêm thành thân, tình cảm không phải cũng rất tốt sao. Hắn xuất thân không tính là tốt, nhưng văn tài có, không thể gọi là không kiêu ngạo không kiêu ngạo không tự ti., Nhưng lúc đó cũng không quá khúm núm. Lúc ấy hắn đã là lựa chọn tốt nhất, ngươi lại không cần gả cho cao môn đại hộ gì đó, lâu gia có thể cung cấp cho ngươi cả đời cơm áo không lo. Gia đình hơi nhỏ, bất quá chỉ khúm núm là được. Ngươi muốn loại hoàn toàn không kiêu ngạo không tự ti này, cái gì cũng không quan tâm nam tử đối đãi với ngươi lại có thể bình đẳng, đến đâu có thể tìm được!"
Lâu Thư Uyển cắn răng: "Ninh Hằng... Chính là..." Nàng nói xong câu này, sau đó lại bổ sung: "Như vậy đối với đàn nhi muội tử..."
"Hắn?" Lâu thư nhìn nàng một chút: "Chuyện giữa phu thê người ta, ngươi làm sao biết được. Hắn xem ra không kiêu ngạo không siểm nịnh, kì thực ngạo cốt bễ nghễ, ngươi... không khống chế nổi hắn."
Lâu Thư Uyển trầm mặc nửa ngày, âm u nói.
"Đại ca ngươi cũng nói hắn là tốt rồi."
"Ta nói là hắn có khỏe không? Ý ta là ngươi không thể khống chế hắn được, hiện tại ngươi có lẽ cảm thấy hắn trong thanh lịch tao nhã không thiếu cường thế, chỉ cảm thấy ngươi là nữ tử, không ngại chim nhỏ nép người. Nhưng từ nhỏ ngươi đã sống trong những ngày tháng không thể nào thay đổi được, không bao lâu sau, ngươi sẽ thấy phiền như vậy., Cái này cũng không sao cả, chẳng qua ví dụ những nam tử trước kia, ngươi đuổi bọn họ là được, nhưng cái này... Tài học của hắn ngươi sẽ bội phục, ngươi sẽ thích, đến lúc đó chỉ là do hắn chán ghét ngươi, ngươi liền ngay cả khóc cũng không có chỗ khóc, ngươi là muội muội của ta... "
Lâu thư suy nghĩ một chút: "Thôi bỏ đi, ta không nên nói cho ngươi những chuyện này. Sống thật tốt với Tri Khiêm, không có ngày tháng là không thể sống nổi. Thư Uyển, thật ra ngươi cũng chỉ là yêu kiều ngoan lệ, lòng người không đủ như rắn nuốt voi, núi này nhìn lên núi cao mà thôi."
Kỳ thật những chuyện này, bản thân Lâu Thư Uyển chưa chắc đã nghĩ đến, chỉ là mặc dù nghĩ đến, lại có biện pháp nào, nàng đã bị kiều diễm quen thuộc nhiều năm như vậy, há lại đơn thuần nghĩ đến đã có thể biến thành bộ dạng.
Trong xe nhất thời trầm mặc xuống, qua một hồi, Lâu Thư Uyển nhẹ giọng nói: "Vậy... Lập Hằng rốt cuộc đã chọc phải chuyện gì a, làm sao Lệ tướng quân kia, lại không chịu buông tha giết hắn như vậy a..."
"Hắn từng chính diện giao thủ với đám người Thạch Bảo, hắn giết cẩu thả, vỏ xanh, Diêu Nghĩa, Tiết Đấu Nam, giống như lời Lệ Thiên Hữu nói, trên tay hắn có máu của mấy ngàn tướng sĩ nghĩa quân, Thư Uyển, những thứ này, ngươi không nghe rõ sao?"
"Chuyện gì xảy ra a, hắn bất quá chỉ là một thư sinh, bây giờ quản làm sổ sách mà thôi..."
"A, một tên thư sinh..." Lâu thư đã nở nụ cười, sau đó mới nghiêm mặt nói ra những chuyện liên quan tới Ninh Nghị mà hắn nghe được, một đường chạy trốn từ vụ nổ ở hẻm Thái Bình đến Hồ Châu, cuối cùng cũng chỉ vì vận khí không tốt nên bị bắt trở về...
"Hắn là người, là ngươi khống chế được sao?"
Lâu Thư Uyển nghe hết thảy, đầu tiên là có vài phần kinh ngạc, sau đó là mở to mắt, thân thể có chút run rẩy. Lúc này nàng mới biết được, Ninh Nghị ngày thường hời hợt nói những thứ ẩn giấu sau lưng. chống lại thạch bảo, có lẽ còn có phật soái lợi hại nhất của Phương Tịch., Một đường chạy trốn về sau đem mấy ngàn người mở màn sinh tử trong lòng bàn tay, lật tay thành mưa. Trước kia nàng chỉ nghe nói qua những chuyện này trong sách vở, lại không thể tưởng được, gần đây lại đi với mình, lại là nhân vật như vậy.
"Vậy..." Nàng nhớ tới tình huống Tứ Quý trai, "Cho dù hắn đối đầu với Lệ Thiên Hữu, có lẽ cũng sẽ không...Sẽ không..." Lời này nói ra một nửa, nhưng thực sự cảm thấy không biết nên nói thế nào, rốt cuộc nói: "Vậy đại ca, sao ngươi còn để nhị ca đi tìm hắn gây phiền toái a, lập Hằng hắn lợi hại như vậy, sao ngươi còn có thể để nhị ca..."
Vừa rồi trong lúc nói chuyện, lâu thư vẫn chưa hề ngụy trang, đối với việc Ninh Nghị làm, khẳng định, bất quá lúc này lại nhìn muội muội cười lắc đầu, bộ dạng chắc là sẽ không để ý.
"Thưuyển, trên đời này, có người vì người thành sự, có người vì sự tình mà người thành nhân, nhưng cuối cùng, đều là kết quả cả hai đồng loạt tác dụng. Không có đại thế, bản lĩnh có mạnh cũng không làm ra chuyện gì xảy ra., Dù là tư chất bình thường, nếu như gặp đại thế, có đôi khi cũng sẽ làm một phen công tích... Trên đời này nào có người chân chính có thể trở tay thành mây lật tay làm mưa! Ngươi chẳng qua chỉ là nghe kể chuyện xưa mà thôi, Ninh Lập lúc ấy có quen biết với Tiền Hi Văn, được quan phủ ủng hộ, chính bản thân hắn cũng có chút bản lĩnh, mà trên đường chạy trốn, đám người Thang Tu Huyền đều đi theo con đường này, ngươi tin rằng mọi chuyện đều là một mình Ninh Lập làm sao?"
Hắn hít một hơi: "Cho dù hắn có năng lực quỷ thần thì lúc này tới Hàng Châu, hắn có thể làm gì? Hôm nay Lệ Thiên Hữu đã hạ quyết tâm muốn giết hắn, đắc tội Bá Đao doanh cũng không tiếc, huynh trưởng hắn là Lệ Thiên Cương., Ngay lập tức sẽ trở về, cho dù Bá Đao doanh kia có thực lực thì có thể tranh thủ được chỗ nào cho hắn đây! Người ta nếu không hạ quyết tâm thì có thể đi qua Tứ Quý trai sao? Mặc dù là Phật soái, đến tình huống như vậy, có thể đánh lầu một làm binh lính được sao?"
"Về nhà rồi." Lâu thư nói, vỗ vai muội muội: "Đừng nghĩ nhiều, dù sao cũng sẽ như vậy, hắn không có đường sống."
"Nhưng... hắn có thể làm được điều đó... có lẽ có chuyển cơ đây..."
"Cho dù có, cũng không sao cả." Lâu thư nhìn trả lời: "Nhị ca của ngươi vẫn muốn giết hắn, ngươi ngăn không được, hay là nói ngươi thật sự muốn vì Ninh Lập này thật sự trở mặt thành thù với người trong nhà?"
Lâu Thư Uyển có chút trầm mặc, nàng không thể làm chuyện như vậy, chỉ là đang vén rèm xe lên, nhìn bốn mùa trai phương hướng, tự nhiên là không nhìn thấy. Nàng cũng biết không có khả năng có cơ hội xoay chuyển tình thế., Nhưng nếu vẫn không xác thực tin tức, nàng còn có thể ảo tưởng một chút xem có cơ hội hay không. Có lẽ còn sống, có lẽ còn sống... Nhưng trong càng nhiều suy nghĩ, nàng tựa hồ nhìn thấy lập Hằng bây giờ đã chết, Tuyên Uy doanh nghênh ngang rời đi., Tuy cố gắng không để mình nghĩ đến những điều này, nhưng chỉ cần chúng nó trôi qua suy nghĩ, nàng vẫn ôm lấy thân thể, bóng đêm lạnh lẽo như nước, thời gian không kịp quay về hoàng hôn còn sống của Ninh Nghị, nàng cũng cảm thấy rét lạnh, suy nghĩ xa xăm cùng với tưởng tượng không thể nào thay đổi dần dần trở nên tê dại...
Trước đây nàng chưa từng nghĩ tới, lúc đó nàng lại quen một nhân vật khó lường như vậy, nhưng có thể nàng còn chưa tới một nén nhang trước kia, nơi nàng không nhìn thấy, hắn đã chết...
Thân thể trần trụi...
Một bên khác, Tứ Quý Trai.
Người đi đầu kia cầm lấy đầu người, không khí đã lạnh buốt cứng đờ tại đó, sau đó điểm một cái, Lưu Tiến nhìn thấy hết thảy, cũng đã định trụ, muốn đi về phía trước, nhìn càng rõ ràng hơn một chút.
Sau đó, truyền đến âm thanh hít sâu một hơi.
"Sao lại như vậy..."
" bầy thang..."
"Nói cái gì..."
Chỉ là vài tiếng động nhỏ, sau đó mọi người nhìn về phía cửa phòng tối om, bởi vì trên tay người này cầm sẵn đầu của đại hán canh giặc. Không ai biết tất cả chuyện này là thế nào, những người phía sau thậm chí còn không nhìn thấy bóng dáng người nọ. Sau đó, lại là Lệ Thiên Hữu phản ứng đầu tiên.
"Hắn có mai phục!" Hắn nắm lấy đao trong tay, dùng sống đao đánh bay một cái đèn lồng trên đỉnh đầu, một ít quang mang bay vào trong bóng tối, có người trong tiếng ầm ầm đá tan vỡ cửa phòng.
Đám người phía sau còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, nhưng phản ứng của mọi người đã nói rõ tất cả, người của Lệ Thiên Hữu điên cuồng lao vào phòng: "Bắt người!" Hắn có trợ thủ mai phục!"
" Hán tử kia chết rồi..."
"Ninh công tử giết người?"
Bên này trước tiên xì xào bàn tán, cũng là một mảnh kinh ngạc, Lưu Tiến nhìn phía sau một chút, lại nhìn xem đầu người bên kia, vào lúc này, trong phòng "Oanh" một tiếng vang thật lớn, quang mang sáng lên trong chớp mắt, cơ hồ hù doạ tất cả mọi người. Sau khi hào quang hồi phục, ở nơi đó, có người chậm rãi lung lay quang điểm hoả chiết trong tay, thắp sáng ngọn đèn, ngữ khí của hắn lúc này, cũng không còn lạnh lùng cứng rắn như vừa rồi, trở nên có chút nhẹ nhõm.
"Ta thắng rồi chứ?"
Mọi người chỉ sửng sốt, lúc này không để ý đến hắn, có người lại đánh xuyên qua vách tường bên kia, xông vào một gian phòng nhỏ khác. Ninh Nghị một tay cầm đao, một tay cầm than, đi từ trong phòng ra, thuận tiện lau vết máu trên mặt. Hai tay Lệ Thiên Hữu nắm chặt, hắn nhìn thi thể không đầu của tên giặc canh kia ngã xuống, không nói gì, sau đó chỉ hung hăng nói một câu: "Lục soát! Tìm lấy đồng bọn của hắn!"
Ninh Nghị không tranh luận hay phản bác vì chuyện này. Hôm nay tuy hắn bị thương không nặng nhưng bây giờ cũng đã khá chật vật, chỉ là phong độ kia vẫn còn bảo trì trên người, nhìn Lưu Tiến một chút rồi đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống. Trên lầu hai nhất thời một mảnh hỗn loạn., Mọi người cho rằng hắn không thể giết được tên giặc canh kia, vừa rồi cũng không có giết người, lúc trước hắn đã khiến xung quanh tối tăm, khẳng định là có trợ thủ ẩn núp trong đó. Lúc này hắn cũng không cãi lại, chính là muốn Lệ Thiên Hữu ăn phải thiệt thòi lớn.
Đến lúc này mới có vài phần phong cách văn nhân biểu hiện trên người hắn, chỉ cần không có chứng cứ, người bên ngoài về mặt lý lẽ chung quy là tranh không lại hắn, mọi người trong lúc nhất thời nghị luận, cũng đều nói hắn có một trợ thủ khác, nhưng đối với Lệ Thiên Hữu mang theo cả đội binh khí hùng hùng hổ đến, Ninh Nghị chẳng qua chỉ là ba người, lại không để cho người ta tìm ra sơ hở, chiêu này rơi vào trong mắt mọi người, thật sự rất xinh đẹp.
Cũng ở trong hỗn loạn nho nhỏ này, một tiểu nhạc đệm mà người khác không chú ý giờ đang diễn ra ở lầu dưới. Chu Viêm Lâm vừa rồi liền xuống xử lý, mọi người thấy tình hình chiến đấu kịch liệt cũng không để ý, ngay lúc mọi người còn đang lục soát, Lệ Thiên Hữu quay đầu lại, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Ninh Nghị, hắn còn chưa nói gì, một thanh âm từ dưới lầu vang lên.
"Thiên hạ phong vân... xuất chúng ta, vừa vào giang hồ năm tháng thôi..." Thanh âm kia là của Chu Viêm Lâm, hắn đại khái đang đọc một bài thơ, âm thanh truyền đến, cũng không lớn, nhưng bởi vì lúc này đã là ban đêm, bốn mùa trai cũng trống trải, mọi người trên lầu vẫn nghe thấy.
Lệ Thiên Hữu sửng sốt.
Sau đó, mọi người nhìn thấy một gã phụ tá dưới lầu vội vàng từ dưới lầu đi lên, ghé vào bên tai hắn nói gì đó.
Nếu như vừa rồi dưới lầu, có lẽ sẽ chú ý tới, vừa rồi ở cửa ra vào, có một cô gái xinh đẹp đã ôm một cái rương dài, xem ra cô gái cùng binh sĩ canh gác ở chỗ này xảy ra xung đột, Chu Viêm Lâm đi xuống theo, mọi người nói đến nói lui, cô gái kia nói: "Không phải là khai văn hội sao? Tại sao không thể tiến vào, bắt nạt thì ta không biết thi từ sao? Ta cũng biết mà, cho các ngươi xem nhé..."
Sau đó nữ tử kia viết một bài thơ xiêu xiêu vẹo vẹo trên đài gỗ, Chu Viêm Lâm đọc rồi. Lúc này đọc thi từ uyển chuyển vất vả, bài thơ kia có lẽ không được coi là thượng giai, nhưng cũng rất có khí thế, Chu Viêm Lâm cũng bị khí thế này lây nhiễm, người trên lầu liền nghe được thanh âm có chút chần chờ trôi chảy.
"Hồng Đồ bá nghiệp đàm tiếu trong đó, không hơn một trận say giữa cuộc đời. Nâng kiếm vung vẩy quỷ vũ, bạch cốt như chim núi sợ bay!"
Bài thơ này đã viết ra, có thể nói bầu không khí lành lạnh trong giang hồ đã được miêu tả xong. Vừa rồi mọi người mới trải qua trận đánh nhau kia, hôm nay đám người Lệ Thiên Hữu đang đứng ở đây, toàn thân Ninh Nghị nhuốm đầy máu ngồi đó., Ánh đèn lờ mờ, một mảnh hỗn độn... càng tôn lên vài phần khí tượng của bài thơ kia. Có người từ dưới lầu đi lên, bước chân uyển chuyển, ánh mắt nghi hoặc, thứ mọi người nhìn thấy đầu tiên, kỳ thật là cái hộp gỗ mà nàng ôm trước ngực thật dài.
Chu Viêm Lâm ở bên dưới than thở "Trần thế như nước, người như nước, than thở giang hồ mấy người về". Mọi người cũng nhìn thấy gương mặt thiếu nữ kia, dáng dấp nàng rất xinh đẹp, ngũ quan cực đẹp, nhưng không ai nhận ra nàng. Nàng ngắm nhìn bốn phía, tựa hồ có chút tò mò, nhưng trong ánh mắt cũng không có nhiều tin tức lộ ra.
Thoạt nhìn, giống như một nha hoàn của Bá Đao doanh...
Lệ Thiên Hữu đứng nhìn nàng một hồi lâu.
Sau đó hắn mặt không chút thay đổi nói: "Đi thôi."