Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nói một cách bình thản, quyết định của Lệ Thiên Hữu làm đến cực kỳ gian nan, ngay từ đầu hắn căn bản là không nghĩ tới bản thân sẽ nói ra những lời tương tự như vậy.
Từ trước đến nay, hắn kiêng kị chính là Lưu Đại Bưu, cùng với Trần Phàm nhìn như đang chơi bời lêu lổng, thỉnh thoảng sẽ giúp Phách Đao doanh một tay, nhưng dù thế nào cũng phải giết chết Ninh Lập, đó là quyết định kiên quyết nhất mà hắn đưa ra dưới tiền đề như vậy.
Quyết định như vậy cần phải cân nhắc rất nhiều, nhưng nếu hôm nay đã lên Tứ Quý trai, tức là hắn đã chuẩn bị tâm lý, cân nhắc việc liều lĩnh giết chết kẻ này sau đó sẽ nghênh đón sự phản công của Bá Đao doanh, chuẩn bị kỹ càng. Quyết định như vậy từ khi hắn lên lầu cũng đã biểu lộ ra., Chính vì vậy ngay từ đầu hắn đã không muốn để ý tới thái độ của đám người Chu Viêm Lâm. Dưới tình huống Bá Đao doanh căn bản không phản ứng kịp, hắn phải lấy tính mạng thư sinh này, sau đó mặc kệ Bá Đao doanh bá đạo bao nhiêu, thiệt thòi này cũng phải ăn vào.
Bất quá, tâm tình quá mức lý tưởng, đến cuối cùng mới phát hiện quả thật có rất nhiều đồ vật thoát ra tính toán bên ngoài, hoặc có thể nói vốn trong quá trình tính toán, hắn chỉ là suy nghĩ trình độ quá mức nhẹ nhàng mà thôi.
Ninh Lập Hằng cùng với những người bên cạnh hắn sẽ phản kháng, nghĩ tới sẽ có người đứng ngoài quan sát, hắn cũng đã nghĩ tới. Thế nhưng cuối cùng khiến hắn không thể không để ý, cũng là do hai người này trong tình huống vô cùng cực đoan mà sinh ra phản ứng.
Ninh Lập cùng tiểu tử trẻ tuổi này không có cơ hội, cho đến cuối cùng chỉ sợ cũng sẽ không có cơ hội, đám người Chu Viêm Lâm, vô luận như thế nào, cũng không dám nhúng tay vào việc này, Lâu Tĩnh chi có thể nói chuyện, nhưng xem ra cũng sẽ không nói. Nếu như lúc này hắn vẫn như cũ vô cùng kiên quyết, giữ cho người bên cạnh cùng nhau xông lên., Kết quả kế tiếp sẽ không có bất kỳ biến hóa nào. Nhưng người trẻ tuổi kia liều mạng thật sự là quá mức rồi, lúc này người đứng xem có bốn năm mươi, văn sĩ thư sinh, danh kỹ thanh lâu, bọn họ hiện tại không dám nói lời nào, nhưng dư luận sau đó, tất nhiên sẽ đem tình huống ngày hôm nay truyền ra ngoài.
Bị nói thành Trương Hoành ương ương, hắn chưa bao giờ sợ, làm huynh đệ Lệ Thiên Cương, cho dù hắn thật sự khiêm cung cẩn thận, người khác cũng sẽ ở bên cạnh nói hắn dựa vào váy quan hệ tới vị trí hôm nay. Thế nhưng đến lúc này, nhìn vẻ mặt mọi người., Lệ Thiên Hữu giật mình phát hiện, trong miệng người khác, người trẻ tuổi này sẽ được một người mặc giáp người đi đường nhuộm thành một tên nghĩa sĩ trung tiết, người bên ngoài thấy thế nào, hắn cũng không thèm để ý, nhưng Bá Đao doanh sẽ nhìn thế nào, hắn chung quy vẫn không thể khinh suất.
Bất chấp tất cả giết chết Ninh Lập sẽ như thế nào. Bá Đao doanh không buông tha, Lưu Đại Bưu tìm hắn gây phiền phức, nhưng cuối cùng tất cả đều không thể quay về được nữa, hai bên phải chú ý đến đại cục, cho nên việc giải khai tên Lương Tử này. Nhưng cuối cùng nếu mình giết chết một người trẻ tuổi trung liệt như Bá Đao doanh, một khi bị phủ nhiễm thì tính chất lại hoàn toàn khác nhau.
Hành vi trước đó nói là vả mặt, cuối cùng có thể hóa giải, nếu đến trình độ của Lệ Thiên Cương, thì thật sự là một cái bạt tai rắn chắc. Rơi vào mắt người khác, toàn bộ Bá Đao doanh đều sẽ không giữ được thể diện, đến lúc đó sẽ khiến cho Bá Đao doanh và Tuyên Uy doanh toàn diện khai chiến. Dù sao hắn cũng là đệ đệ của Lệ Thiên Cương, chuyện phiền toái này sẽ khiến huynh trưởng phải bận tâm.
Nếu như Lưu Tiến liều mạng chỉ hơi có chừng mực, hoặc là người của mình ngay từ đầu đã chế trụ gã, hoặc là gã thật sự nghe theo lời Ninh Nghị rời đi, không đến mức thảm liệt như vậy, vấn đề kế tiếp cũng không phát sinh...
Lúc hắn nghĩ tới đây, nghe người không khác gì vừa ý thức được điều này, nhưng nghĩ tới sắp tới có thể sẽ có một đường sinh cơ, Lệ Thiên Hữu cũng đã đứng lên nói chuyện rồi. Đối với Lệ Thiên Hữu ngay từ đầu đã chắc chắn đưa Ninh Nghị vào chỗ chết như vậy, hắn vẫn luôn suy nghĩ đến cùng phải làm thế nào mới có thể có cơ hội xoay chuyển tình thế., Lệ Thiên Hữu đã kiên quyết thành như vậy, cho dù đem mình đặt tại chỗ, chỉ sợ cũng là tử lộ, cũng chính vì ý nghĩ như vậy, trong đầu của hắn bỗng nhiên nghĩ đến một ý niệm kỳ dị.
Mười bước thì Ninh Lập... Đây là đánh giá của hắn đối với Ninh Nghị. Ngay từ đầu hắn đã ôm một tia hy vọng, có lẽ bản thân không còn cách nào khác, nhưng người đọc sách ở hẻm Thái Bình này trước sau ở hai bên hẻm Hồ có thể có trí nhớ kỳ tích, Trần Nói lợi hại, dùng cái lưỡi mềm mại gạt bỏ ý niệm giết người của Lệ Thiên Hữu. Đáng tiếc, ngay từ đầu hắn đã bảo trì thái độ của mình, gần như là một loại côn ánh sáng đã tuyệt vọng.
Thư sinh nâng đao liều mạng với người khác, đặc biệt là khi nghe Lưu Tiến mắng chửi kịch liệt như vậy, khiến Lệ Thiên Hữu đột nhiên ra tay, nghe người cũng không có ý nghĩ này., Quả nhiên chỉ là thư sinh liều mạng mà thôi. Quá lỗ mãng, không có khả năng làm cho Lệ Thiên Hữu tỉnh táo trở lại, trong lòng hắn thậm chí có chút oán thầm Lưu Tiến là một chuyện xấu. Nhưng đến lúc này, nhìn thấy Lưu Tiến dùng hình tượng thảm thiết như vậy đổi lại hậu quả, hắn mới đột nhiên sửng sốt.
Lúc trước đối mặt với hơn mười người đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, thật ra là không cần phải giết tên hán tử dùng thương kia. Giết một người kiếm một cái? Thật ra căn bản không có khả năng giết chết đối phương. Ninh Nghị lúc đó ra tay, đúng là không giữ lại chút nào, liều mạng lỗ mãng. Nhưng nếu nói là... hắn cố ý thì sao?
Mười bước tính toán... Văn người bất nhị sau khi phát sinh kết quả chỉ có thể thôi toán nguyên do, nhưng nếu trên đời này có người như vậy, ngay từ đầu đã thấy đại khái. Cơ hồ là dùng thủ đoạn kích thích đem tất cả phương hướng bi tráng, lấy hình thức liều mạng mà cứng rắn ngồi vững tuyên bố Uy doanh lấy nhiều đánh ít thực hư., Bởi vì từ phương diện chiến lược mà nói, e rằng chỉ có Bá Đao doanh mới là con bài tẩy để cho Lệ Thiên Hữu chân chính kiêng kị, cho dù là Lệ Thiên Hữu cũng không thèm đếm xỉa đến., Hắn dùng thủ đoạn cơ hồ ngang ngược đem sự kiêng kị của Lệ Thiên Hữu đẩy cao lên một tia, chỉ là nhìn thấy một phương hướng, liền liều mạng, ngạnh sinh xé ra một đường sinh cơ.
Đây là một ý niệm đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn, vô luận là thật hay giả, có lẽ đều không thể nghiệm chứng. Nhưng nhìn thư sinh cầm đao đứng đó, đối mặt với thần tử tình gần như lạnh lùng, hắn vẫn mơ hồ cảm thấy có vài phần run rẩy. Cho dù là trong tình huống thân hãm hiểm địa, lúc trước hắn muốn an bài một nha hoàn bên cạnh hắn, người như vậy, không thể là người thực sự khinh đạm sinh tử.
Tuy nhiên mặc dù đã có một đường sinh cơ, lại nghĩ lại, sinh cơ vẫn quá mức xa vời. Lúc này thật muốn đánh giá, Ninh Nghị có thể khiến cho đao binh, có dũng mãnh thất phu, nhưng vừa rồi có thể nhìn ra, hắn có lẽ có vài phần thủ đoạn, nhưng không có quy luật, xuất lực tuy lớn, bất quá là liều mạng với người khác một hơi mà thôi. Người bình thường đều sợ hắn, nhưng chung quy vẫn kém hơn những người trước mắt rất nhiều.
Từ xưa đến nay, Ninh Nghị đã mang hình tượng thư sinh cho người ta rất sâu, đối với một kẻ như Lệ Thiên Hữu mà nói, gần đây nhất cử nhất động của y trong thư viện đã dễ như trở bàn tay. Y giỏi về mưu đồ, dám liều mạng, vào thời khắc mấu chốt lại có thể bình tĩnh, khác với văn nhân thư sinh bình thường, nhưng cho dù như vậy, tối nay y sao có thể thoát khỏi tử cục này?
"Lệ Thiên Hữu ta... đấu tay đôi với ngươi. Hôm nay ngươi có thể giết ta, bên kia có thể sống sót đi ra ngoài!"
Uống xong đám người động thủ, Lệ Thiên Hữu nói ra những lời này, nghe người khác giật nảy mình, nếu có thể giết chết Lệ Thiên Hữu ở đây, thì hậu quả sau này của Bá Đao doanh và Tuyên Uy doanh càng thêm lý tưởng. Trong loạn cục này, chính mình cũng có khả năng chuyển Ninh Lập Hằng Hằng và nha hoàn nhỏ bé ra khỏi thành. Hắn nghĩ tới đây, đã thấy ánh mắt Ninh Nghị lặng lẽ lướt qua bên này.
"Thật chứ?"
Bất quá tiếp theo, ngược lại không có tình huống lý tưởng như vậy phát sinh, hán tử đứng ở một bên bị Tần Cổ lúc trước gọi là Lạc đại hiệp mở miệng nói: "Lệ tướng quân, chúng ta đều ở đây, nào có đạo lý để chủ soái và người khác đối đầu. Lấy tính mạng gian nhân bậc này, để tại hạ ra tay là được."
Người bên cạnh đã sớm cảm thấy mất mặt, nhao nhao nói:
"Để ta."
"Lệ Tướng quân nếu ra tay, truyền đi chúng ta còn mặt mũi sống sót sao!"
"Tên này cũng có huyết cừu với ta, vừa rồi mới nhận ra hắn... Nếu muốn đơn đấu, khẩn cầu tướng quân để ta ra tay! Lấy mạng chó của hắn."
Đám người Trần nói, trong đó một gã cao to như cột điện đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, đi ra xin tha mạng. Mọi người cũng có vài phần nghi hoặc, nhưng theo lời nói của hắn, mới biết được lúc trước quân đội Phương Tịch tấn công Hàng Châu., Hán tử này cũng là người tiên phong tiến vào thành, lúc phá hoại trong thành, từng có một thư sinh cách sông ném một viên đá về phía hắn, viên đá kia không thể đập trúng hắn, lại trực tiếp đập vỡ đầu huynh đệ bên cạnh hắn, lúc này hắn mới nhận ra Ninh Nghị.
"Đã như vậy, để ngươi đến báo thù cho huynh đệ của ngươi!" Lệ Thiên Hữu chỉ thoáng cân nhắc rồi quyết định: "Họ Ninh kia, hôm nay có oán báo oán báo thù, có thù báo thù, hai người các ngươi một đấu một lẻ., Đừng nói Tuyên Uy doanh khi dễ ngươi! Nếu ngươi còn có thể nhặt lại một cái mạng, hôm nay ta thả ngươi thì đã sao?" Hắn biết hán tử bên cạnh tên là giặc canh, tuy võ nghệ không được coi là cao cấp nhất bên cạnh, nhưng làm người tàn nhẫn hiếu sát, không sợ liều mạng, đối mặt với thư sinh tuy dám liều mạng này, đúng là vô cùng lý tưởng.
"Báo thù cho huynh đệ ngươi? Vậy ai giết phụ nhân và hài tử báo thù cho ngươi?" Trong khi Lệ Thiên Hữu nói chuyện, giặc canh đã rút cương đao ra, đi về phía Ninh Nghị. Ninh Nghị nheo mắt lại, sau đó quay sang nói với Lệ Thiên Hữu: "Nói chuyện thật chứ? Các ngươi không nhúng tay vào?"
"Đương, thực." Lệ Thiên Hữu nhấn mạnh từng chữ một, lời còn chưa dứt, vốn Ninh Nghị một mực giằng co bên này đột nhiên làm ra phản ứng khiến người ta bất ngờ, hắn quay đầu, co giò bỏ chạy! Trong lúc chạy, một cái ghế bị hắn ném mạnh ra, đốt cháy ngọn đèn trên trần nhà cách đó không xa.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lệ Thiên Hữu cơ hồ cười ra, đột nhiên quát lớn một tiếng: "Những tướng sĩ phía dưới nghe kỹ cho ta, một con muỗi cũng không được thả ra ngoài! Có người muốn xông ra, giết chết không cần luận tội!"
Thanh âm này vang vọng cả lầu. Hắn nói để Ninh Nghị đơn đả độc đấu, chẳng qua là toàn bộ một cái danh tiếng không lấy nhiều đánh ít, cũng không phải là chân chính sẽ mặc thủ thành quy, nếu tên Ninh Nghị này cho rằng hắn là kẻ cổ hủ, muốn dùng tất cả mọi người không xuất thủ để chạy trốn, người bên ngoài liền cùng nhau giết hắn, hắn mới không để ý điều này.
Gã hét to một tiếng, tên Thang Mã kia cũng cười lớn một tiếng xông ra, đừng nhìn gã thân hình khôi ngô, lúc này đuổi theo đuổi ra ngoài, giống như đạn pháo bắn ra, mọi người lúc này mới chỉ kịp phản ứng, một cái bàn bị ném bay ra ngoài., Tiếng bước chân vang lên như sấm, chỉ trong giây lát đã đuổi tới sau lưng Ninh Nghị. Ninh Nghị đột nhiên nhảy lên, lao thẳng về phía đáy bàn phía trước. Tên giặc canh kia chém ra một đao, làm cho vụn gỗ trên bàn bắn tung tóe, cả người cũng đột nhiên ném mạnh cái bàn về phía trước, tấm bàn vuông này đụng lên bàn vuông phía trước., Ninh Nghị lăn qua lăn lại dưới bàn vài vòng rồi đứng dậy, dùng sức đẩy hai cái bàn về phía đối phương. Cái bàn thứ hai bay đập xuống nửa thân trên của đối phương. Thân hình của tên cướp canh khựng lại, nhưng ngay sau đó lại bị đánh bay theo hướng xông thẳng tới hai cái bàn!
Ánh đao lay động, trên không trung tuôn ra tia lửa. Chỉ riêng hai đao, lực cánh tay Ninh Nghị không kịp, đã bị bổ liên tục lui về phía sau. Bên này y chọn lựa chướng ngại vật khá nhiều, dùng bàn ghế chạy khắp chung quanh, vung ghế dài đập lên đầu đối phương, lại bị đối phương một tay vung ra, ghế dài trên không trung liền gãy thành hai nửa.
Vừa rồi Ninh Nghị và Lưu Tiến ra tay với hán tử cầm thương kia là trong chốc lát đã tới đỉnh phong, nhìn vào trong mắt mọi người, đơn giản chỉ là nói chuyện, đánh, quá trình nói chuyện, song phương vạch trần, sau đó mới giao thủ, nhưng đến lúc này, lại đột nhiên triển khai., Ý đồ chạy trốn và ý đồ của Ninh Nghị khiến mọi người khó hiểu, nhưng tiếp đó thực lực đã đối đầu cứng rắn, đao quang bay lượn. Cự hán như thiết tháp điên cuồng lao tới, cuối cùng thư sinh chỉ dựa vào dũng mãnh mà thôi. Trong nháy mắt, trên người gã như bị một đao chém đứt, trường bào bị chém gãy một đoạn, không ngừng bay ngược lại trốn tránh chật vật.
Nghe nói không ngờ lại chú ý tới, phương hướng mà Ninh Nghị đi lúc này trên lầu hai đã khá là tối tăm, gã cố ý tiêu diệt ngọn đèn bên kia, cũng không biết có phải là muốn đem xung quanh hóa thành bóng tối, thi triển kỳ mưu gì hay không. Xét thấy Ninh Nghị nhìn lại, gã đã đi theo, mà ở bên này, Lệ Thiên Hữu cũng hừ lạnh, phất tay đi về phía trước.
"Vây tới, chớ để hắn chạy thoát!"
Hơn mười người đồng loạt xông tới, bọn họ ngược lại không ra tay mà chỉ thu nhỏ phạm vi lại. Bởi vì Ninh Nghị lúc này đã đến gần cửa sổ Tứ mùa trai, đề phòng gã bất chấp tất cả đào tẩu. Trong vòng chiến đó, hai người lại liều một đòn, Ninh Nghị lảo đảo lui về phía sau. Tên giặc canh kia xuất cước đá ra, hai tay của Ninh Nghị vội vàng, bay về phía sau ầm ầm, phá vỡ một cánh cửa bên kia, rơi vào phòng Tứ Quý trai.
Lúc này đèn đuốc bên ngoài không tính sáng ngời, phòng nhỏ dựa vào tầng lầu một bên không có thắp đèn, bên trong càng là một mảnh hắc ám, nghe người đột nhiên nhìn thấy cơ hội, bước nhanh sang một bên., "Điền Ngạn" một tiếng hét lớn liền vọt vào, tiếng kim loại va chạm vang lên một lần, đám người Lệ Thiên Hữu cũng bước nhanh tới gần cánh cửa bị phá vỡ kia. Vốn hắn định hô to một tiếng đề phòng người chung quanh, lại nghe thấy tiếng "Ha ha" từ bên trong truyền tới.
"Ha ha..."
Sau một khắc tiếng cười dừng lại, một vật hình tròn từ trong bóng tối trong gian phòng bay ra, mọi người đều là người từng trải, vừa nhìn liền biết đó là một cái đầu người. Tất cả đều thuận lý thành chương, Thang Mã xông vào, chém giết Ninh Lập Hằng kia, tên quân sĩ gần đó nhanh chóng vung tay ra, vững vàng nắm lấy đầu người, bước chân dừng lại, cằm ngạo nghễ giương lên...