Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Sau khi Lệ Thiên Cương Lệ Nguyên Soái trở về, bên phía Hàng Châu, e là sẽ có một đợt náo động nhỏ."
nếm một ngụm nhỏ trà xanh trong chén, Lâu Thư Uyển ưu nhã cười cười, lúc buông chén trà xuống, vòng tay màu bạc và chén sứ trên cổ tay nhẹ nhàng đụng vào nhau, phát ra "Đinh" một tiếng vang thanh thúy.
"Lập Hằng ở giáo thư viện, có thể nhạt nhẽo một chút, nhưng ta cũng nghe nói, Văn Liệt thư viện này sở dĩ có thể duy trì, phía trên có người chống lưng. Bất quá lần này khả năng lan tràn rộng, nghe nói... Lúc trước ở bên trong thư viện Lập Hằng từng nói qua một ít chuyện liên quan đến Tiền lão, bây giờ thời cuộc mẫn cảm., Có thể sẽ được người khác nhắc lại chuyện cũ, lập tức phải cẩn thận một chút...Nhưng cũng không sao. Bây giờ nhà lầu ở Hàng Châu cũng có thể nói vài lời, tuy rằng... đủ loại tình cảm có thể lập tức xem thường, nhưng nếu là có chuyện, lập hằng hoặc có thể thông báo vài câu, tiểu muội bên này có thể sẽ giúp được, hi vọng lập hằng không cần khúc mắc..."
Từ lần Bách Quan yến gặp nhau, đây là lần thứ năm Lâu Thư Uyển tới thăm hỏi. Tuy rằng bình luận bên ngoài trước đó cũng không tốt, nhưng nếu thật tâm muốn tạo hảo cảm cho người khác, đám nữ tử như Lâu Thư Uyển cũng không phải loại người trực tiếp làm cho người ta chán ghét, cử chỉ hào phóng đắc thể, lui tới cũng rất có chừng mực, lần đầu tiên tới cửa bái kiến., Chỉ là chưa tới một chung trà đã chủ động rời đi, lần thứ hai tới đây, cũng là có vẻ vội vàng. Theo lời nàng, nhà lầu ở bên này cũng có chút sản nghiệp, trước kia tới chăm sóc một phen. Sau trận chiến ở Hàng Châu, thật ra nàng cũng đã mất đi rất nhiều người quen, bây giờ nặng lại gặp phải, sau này tự mình phải đi lại nhiều hơn.
Kể từ đó, đến lần thứ ba đến nhà, đã có vẻ rất nhiều. Lâu Thư Uyển cũng không làm bộ làm tịch, trực tiếp tặng cho những vật dụng sinh hoạt gia đình đại hộ, một ít sách cổ thư hương hoa cổ hoặc họa trục, những vật phẩm cất giữ ở Hàng Châu trước kia đều là đồ quý giá.
"Bây giờ ngược lại là không đáng giá nữa rồi, đánh trận một hai tháng, đốt đến vỡ, biết hàng bị người ta giết. Những thứ này dù đắt, cũng không chống nổi một chén tiền cơm. Lâu gia thừa cơ vơ vét không ít như vậy, thành thật mà nói, vốn cũng là muốn đem ra tặng người..." Lâu Thư Uyển lúc ấy nói xong câu này cười rộ lên., Ngược lại cũng có vài phần cô đơn: "Nhưng, trong nghĩa quân cho dù có mấy người đọc sách, cũng sẽ không thích cái này. Ngươi đưa hắn mười rương này, không bằng đưa một rương vàng bạc tới trả giá thật, bọn họ cũng biết rất đáng tiền, có điều... trong lòng không nghĩ ra được."
Nói tới đây, nàng lại cười rộ lên: "Một tháng trước, Phan Văn bên Tây doanh đoạt lấy một tòa nhà lớn, cũng tu sửa lại một lần, nói trong nhà không có thứ gì a., Để cho bọn họ đưa thư họa cổ ngoạn gì đó bày ra bài. Chúng ta bên này tranh thủ thời gian tìm một hòm tiền đáng giá nhất đưa đi, Phan tướng quân sau này rất không vui, nói nhà lầu làm sao mới tặng một ít đồ như vậy, vách tường một gian phòng đều bất mãn, đều là cũ. Chúng ta lại vội vàng đưa hai hòm vàng bạc qua nhà người ta mới nguôi giận., Lại qua vài ngày, cũng có một tướng quân muốn thư họa cổ chơi, chúng ta trực tiếp gom mười rương lại. Tướng quân kia nói, Họa Long Phi Phượng Vũ này còn đẹp mắt hơn Phan tướng quân bên kia... Kỳ thật mười rương bạc cũng không đáng giá mấy lượng..."
"Về sau suy nghĩ một chút, dù sao người ta không nhìn trúng, thì cũng không cần dùng cái mặt nóng dán vào mông lạnh của người ta, sau này không đưa cái này nữa. Nhưng mấy thứ này nhà chúng ta thu hoạch cũng là Minh Châu đầu tối rồi. Lập Hằng là người biết hàng, liền cầm đi chơi một chút, hiện giờ thời thế bực này, đều là việc nhỏ, lập hằng không nên cùng tiểu muội từ chối mới đúng..."
Rất khó để suy đoán Lâu Thư Uyển cùng những thư sinh kia lui tới như thế nào tình cảnh, nhưng người như vậy sau khi chiến đấu trong tình thế nguy cấp, lầu các phơi nắng trên mặt đất, một bước lên trời, một bước lên trời., Vị lâu tiểu thư này so với những vị tiểu thư có địa vị còn lớn hơn lúc trước lại bày ra thái độ quân tử chi giao đạm như nước. Nếu Ninh Nghị thật sự là một tài tử nghèo túng không đường đi, có lẽ cũng đã thua dưới phong thái cùng lòng dạ của đối phương, mà cho dù trong lòng có thanh tỉnh, dưới tình huống có thêm một phần trợ giúp như thế này, Ninh Nghị tự nhiên cũng sẽ không hoàn toàn cự tuyệt hảo ý của người khác.
Sau đó hai lần thì hết thảy càng thêm tự nhiên, không biết từ đâu mà biết được sau khi Ninh Nghị giảng giải về Tiền Hi Văn trong thư viện, Lâu Thư Uyển cũng tự giễu quyền thế của mình mấy lần cũng không tính là gì. Trên thực tế, điểm này không coi là giả mạo., Mặc dù bản thân không phải tài tử nữ gì, nhưng Lâu Thư Uyển lại có chút mong đợi với văn nhân, khí tiết các loại, nếu không phải như thế..., Nàng trước kia cũng không luôn qua lại trong giới văn nhân. Mà lần này, lại mang tin tức Lệ Thiên Cương muốn trở về. Nàng vì Ninh Nghị mà khuất phục, điều tra cũng không tính là thâm sâu, nếu nàng có thể biết được nguyên nhân thực sự là do Ninh Nghị bị bắt tới hoặc là do quan hệ giữa Lệ Thiên Hữu và Ninh Nghị, lúc này nói như vậy, đại khái cũng không phải là những lời này.
"A, làm sao ngươi biết?"Nàng nói ra những lời kia, Ninh Nghị đang ở trong phòng hợp tay quy về một gã thân vệ của Bá Đao doanh đưa tới hai tin tức, đối với tin tức Lệ Thiên Cương muốn trở về thì y cũng biết rõ, chuyện xảy ra sau đó cũng phỏng đoán được, chỉ có điều những phỏng đoán này được phát ra từ miệng Lâu Thư Uyển, khiến y cảm thấy có chút ngạc nhiên.
"Nghe nói ngày xưa trong Lý Nghĩa Quân có chiêu mộ phái..." Lâu Thư Uyển hạ giọng: "Chỉ là Phương Tịch... thanh thế nghĩa quân càng lúc càng lớn, đặc biệt sau khi đánh hạ Hàng Châu xưng đế, chiêu an tất nhiên là không thể. Trong những người này, có người thay đổi suy nghĩ., cam tâm tình nguyện đi xuống, một số người khác cũng sẽ không đem ý nghĩ lộ ra. Nhưng cho tới nay, đối mặt với những người này đều rất đề phòng. Chỉ là quốc gia mới lập, căn cơ bất ổn, không có khả năng từ giờ trở đi đều đã thanh lý một lần từ trên xuống dưới., Nhưng trong hơn một tháng, kỳ thật những lời gió thổi này vẫn luôn rất gấp gáp, sự kiện lớn nhỏ, bởi vì loại chuyện này có rất nhiều người bị giết. Gia huynh nói, lần này Lệ Thiên Cức Nguyên Soái trở về, khả năng là muốn làm lớn một lần, cho nên ta có chút lo lắng lập Hằng ngươi bị liên lụy..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Gia huynh... Nhị ca của ngươi?"
"Là đại ca, hắn tên là thư vọng... À, lập Hằng ngươi đã gặp một lần rồi."
"...Á."
Hoàng hôn dần buông xuống, Lâu Thư Uyển từ trong tiểu viện nơi Ninh Nghị ở của Tế Liễu Nhai đi ra, lên xe ngựa, trên đường người đến người đi, xe ngựa trong chiều tà đi về phía đường phố, sau đó biến mất trong tầm mắt. Trong sân, Tiểu Kiệt thu dọn đồ uống trà., Tại hành lang tiểu viện nói chuyện với Ninh Nghị vài câu, Ninh Nghị cũng cười trả lời vài câu, thỉnh thoảng phất tay vẽ vài vòng trên không trung, Tiểu Kiệt liền bị chọc cười. Qua một hồi như thế, Ninh Nghị cầm lên vài phần văn thư, từ sân nhỏ nghiêng cửa y quán, một đường đi về phía chủ viện của Bá Đao doanh.
chương trình học của Văn Liệt thư viện ở giữa trưa cũng đã tán đi, hài tử không còn líu ríu, hoàng hôn mỹ lệ trong thiên quang, hết thảy đều có vẻ yên tĩnh mà rảnh rỗi. Từ bên này con đường chủ viện là đi qua từng cái sân nhỏ, sớm đã ở đầy người, bất quá thời gian này ở đây đại khái là phụ nữ và trẻ em., Cũng có vài thành viên của Bá Đao doanh đã phóng công trở về, có người quen biết với Ninh Nghị nên vẫy vẫy tay chào hỏi hắn, cũng có đứa nhóc nhìn thấy hắn tới hành lễ, líu ríu nói chuyện.
Bọn nhỏ biết hắn là tiên sinh, nhưng hơn phân nửa vẫn thích hắn, chủ yếu là vì sau khi Ninh Nghị tới đây, bọn chúng cũng có rất nhiều chuyện xưa có thể nghe. Có người chính miệng Ninh Nghị giảng, có người giảng trên lớp, miệng lưỡi cũng truyền lại. Tóm lại mọi người đều biết trong bụng hắn là một người có một đống chuyện thú vị.
Ngày xưa kinh doanh rất nhiều sự vật, hắn cũng không phải là một kẻ ngả ngớn, muốn hài hước đương nhiên là có, nhưng phương hướng hài hước lại hơn phân nửa có chút thâm trầm. Thật không nghĩ tới hôm nay..., Sẽ trở thành một nhân vật được rất nhiều đứa nhỏ yêu thích. Hắn tự nhận cũng không phải là người giỏi, nhưng đối với người bên ngoài sau khi bị mình ảnh hưởng phát sinh các loại biến hóa cổ quái kỳ lạ lại có chút hứng thú. Dựa theo một số tiểu thuyết hắn đã xem qua, rất nhiều người là tồn tại Đại Ma Vương, mới có thể ác ý như vậy.
Có đôi khi nghĩ lại, tình cảnh của mình bây giờ đã có chút không ổn, không nên có loại ảo giác thân phận không phù hợp này mới đúng... Mỗi ngày đi tới nhà của Bá Đao doanh, xe nhẹ đường quen. Sau khi xử lý xong mọi chuyện trở về trời đã tối đen., Trong sân đèn đuốc sáng lên, nhà nhà nhà truyền ra hương thơm xào rau, nổi bật lên quần áo treo trên mỗi sân nhỏ, trẻ con chạy băng băng, rất có bầu không khí của nông gia cổ đại. Rất nhiều nhà liền bày ra bàn trong sân., Nói chuyện phiếm với hai người bạn tốt, nói chuyện phiếm ăn uống. Ninh Nghị thường xuyên được mời, đa số là đám người Lưu Thiên Nam chào hỏi, dù sao y cũng là đại quản gia của Bá Đao doanh, coi như là giao lưu mật thiết với Ninh Nghị, mà những người đi theo bên cạnh Lưu Đại Bưu nếu quen biết với Ninh Nghị thì cũng biết khá dễ ở với y.
"Lệ soái sắp trở về rồi, gần đây Hàng Châu thành sẽ không yên ổn. Lập Hằng ngươi cũng biết, cố gắng ít ra ngoài. Nếu có chuyện, không ngại thông báo một tiếng Tiểu Sát hoặc là A Thường, an bài nhiều nhân thủ đi theo. An toàn là số một."
Để nữ nhi đi thông báo Tiểu Chử Ninh Nghị không về nhà ăn cơm. Lúc Lưu Thiên Nam chào hỏi Ninh Nghị, trong sân đã có năm người còn lại, Đỗ Sát bên cạnh Lưu Đại Bưu "Giết người đền mạng", A Thường, có Trần Phàm, có tận mắt chứng kiến một hai lần an phận, người còn lại là một phó thủ dưới tay Lưu Thiên Nam, tên là Lưu Song Mộc, Ninh Nghị cũng không quen biết hắn.
Sau khi gật đầu chào hỏi với mấy người, Ninh Nghị mỉm cười ngồi xuống, nhận lấy chén rượu mà Lưu Thiên Nam đưa tới: "Nghe nói Lệ Soái lão luyện Trần Trọng, không thể vì một nhân vật nhỏ nhoi như ta mà làm ra chuyện gì khác người."
Lưu Thiên Nam lắc đầu nói: "Cái này cũng khó nói, chỉ sợ là hắn mang đại thế đến."
"Mang theo đại thế mà đến, sẽ không âm thầm động thủ, mọi người sẽ sớm biết được."
Hai người nói mấy câu này, Lưu Song Mộc ở bên cạnh nhíu mày: "Đại thế gì?"
"Gần đây sẽ phát sinh đại thanh tẩy."
"Ninh tiên sinh... không phải vẫn luôn không xử lý chuyện bên ngoài ư..." Lưu Song Mộc nghi ngờ nói: "Làm sao mà biết được?"
Có liên quan tới việc Lệ Thiên Cương trở về thành có thể dẫn tới một loạt sự tình, hiển nhiên Lưu Song Mộc kia cũng minh bạch, hắn nghi hoặc không phải cụ thể phát sinh chuyện gì, mà là vì sao Ninh Nghị biết được, Lưu Thiên Nam vỗ vỗ bờ vai của hắn, Ninh Nghị cũng liếc nhìn hắn: "Thời gian gần đây...", Việc làm ăn của vài Hạng trang, quan hệ qua lại đều thay đổi. Tiếu Kim kiện, Quách Viêm ngày thường đều là tuyển người làm ăn, tin tức Lệ suất trở về cũng không phải rất nghiêm khắc, phối hợp với chiến cuộc ở phía bắc, sự tình không khó nghĩ... Dù sao con số cũng sẽ không làm giả."
Trần Phàm uống một chén rượu, nhún vai: "Đừng suy nghĩ nhiều, gia hỏa này nếu dính dáng tới trong đó, chuyện không qua mặt được hắn. Hoặc là đã chuẩn bị tâm lý, bằng không Song Mộc giết hắn đi?"
Ninh Nghị cười rộ lên: "Vì sao trên đó còn chưa ban bố pháp lệnh treo cổ tất cả dân chúng vô nghiệp du mục?" Từ sau khi gỡ bỏ thân phận lão đại quản thành, Trần Phàm cơ bản cũng không khác gì người vô nghiệp du dân.
An Tích Phúc ở bên kia nghe một lát, hỏi: "Ninh tiên sinh cảm thấy chiến sự phương bắc thế nào?"
Hai người kết giao không nhiều, nhưng trên cơ bản đã từng giao thủ ở Hồ Châu một lần. Ninh Nghị nhìn hắn một cái: "Ta đoán được cũng không nhiều. Nói lại thì Gia Hưng khẳng định đánh không lại, đúng không."
Lời này nói rất hời hợt, nhưng Lưu Thiên Nam lại không hề có khúc mắc, chỉ gật nhẹ đầu: "Ừm, Đồng Quán dẫn binh, vây thành đã được giải."
"Phương Thất Phật sợ rằng không muốn trở về, trong vòng bảy tháng lương thực phong phú, từ Hàng Châu đến Gia Hưng từ trước đến nay là quê của cá. Ba quân không động đến lương thảo, mọi người có thể thu được, không thể nhận được tự nhiên là bị đốt, quân đội Đồng Quán nhiều nhu cầu hậu cần của quân đội, dây binh tuyến cũng mạnh. Bên này... Đại khái là định cứ thành mà chiến, đúng là chuyện này chứ?"
Lần này không ai tiếp lời nữa, Ninh Nghị mỉm cười: "Vừa nhận được lương thực, Hàng Châu thành không bị phá thì có thể chống đỡ được rất lâu. Nghĩa là xưng đế, có tên là Đại Đế, luôn có hi vọng gia nhập, mặc dù không giải được hàng châu nhưng cũng không giải được hàng rào., Chỉ cần bên này chống đỡ, bên ngoài sẽ gây áp lực cho triều đình càng lúc càng lớn, mặt khác hai nước Kim Sa ở phương bắc đã khai chiến, võ triều cũng muốn xuất binh phạt Bắc, kéo mười lăm vạn đại quân ở vùng Giang Nam này, tiêu hậu bên này, liền có thể... Làm triều đình suy sụp. Ta có thể đoán được, cũng chính là những chuyện này."
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Lúc trước Vĩnh Nhạc lập nên, không thể lập tức giết một nhóm người, khiến cho lòng người bàng hoàng. Nhưng nếu đã muốn xây dựng tường thành chuẩn bị thủ thành, trong thành có phải có thể vặn thành một sợi dây thừng hay không đã là chuyện quan trọng nhất. Nghe nói Lệ Soái thận trọng, hắn dẫn binh trở về, dọn dẹp một đống, cũng có thể ổn định thế cục Hàng Châu hơn. Tranh đấu chính trị thì có lẽ là thế này rồi."
Hiện tại, Ninh Nghị đang tiến hành xử lý những thứ liên quan tới bên trong Bá Đao doanh, tất cả đều có liên quan tới những thứ này, hoặc là những thứ có liên quan tới những cơ mật, hoặc là chiến sự ở Bắc Địa., Cơ bản đều bị lọc ra ngoài. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lưu Song Mộc lại tỏ vẻ ngạc nhiên với hắn. Đợi hắn nói xong những điều này, mọi người liền có chút trầm mặc. Có lẽ Trần Phàm là người rõ ràng nhất với suy nghĩ của Phương Thất Phật, nhíu nhíu mày, hỏi: "Có khả năng không?" Ngón tay tự nhiên là mục đích của triều đình.
Ninh Nghị nở nụ cười: "Mọi người đàm phán trên giấy, chỉ nói phỏng đoán, ta rất am hiểu, nếu ngươi muốn đem chuyện này coi như thật... Ta cũng không rõ ràng. Chuyện trên đời chưa từng thành, có câu gọi là Cao Trúc tường, tích lũy lương thực, chậm rãi xưng Vương, nhưng để ở chỗ này, các ngươi vội vã xưng Đế, đương nhiên cũng có suy nghĩ của mình, có thể thành hay không, luôn là thao tác cụ thể mới có thể thành công..."
Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không lâu sau Lưu Thiên Nam nói: "Tường cao Trúc, lương thực rộng rãi, xưng Vương, câu nói này rất có đạo lý, không biết là ai nói..."
Ninh Nghị nói: "Hàn Tín đã nói với Lưu Bang mà."
Lúc này hắn đang cùng Trần Phàm đi tham gia một hội thi. Trên thực tế, Ninh Nghị cùng với Tần lão phái tới tên đầu lĩnh mật thám là Văn Nhân Bất Nhị, mấy ngày trước đã gặp mặt lần thứ hai, đây là địa điểm hẹn lần thứ ba chạm mặt, vì vậy trước tiên ở trước mặt những người Lưu Thiên Nam này đánh dấu rõ ràng., Mới nói là Lâu Thư Uyển hẹn nàng đến đây —— trên thực tế lại là ngày hôm nay Ninh Nghị nhắc tới hội thi thi. Lúc này, Lâu Thư Uyển vừa vặn nói mình cũng có thiệp mời —— trong lúc nhất thời cũng không để ý tới đề lịch sử đơn giản kia, cho đến khi một đám người nghị luận lại "Hàn Tín đã nói những lời này...", hắn mới nghiêm túc suy nghĩ một chút.
"Ách... hình như... có lẽ... đúng vậy..."
Hồi lâu sau, "Cao Trúc tường, quảng tích lương thực, chậm xưng vương" Câu danh ngôn này được truyền bá qua rất nhiều phương thức kỳ lạ. Đa số người cho là bản thân Ninh Nghị hoặc là ngữ điệu phụ tá bên cạnh gã., Về phần hắn luôn miệng nói cho Hàn Tín sự việc, nhiều năm về sau vẫn không thể nào thi... Lúc này Ninh Nghị tự nhiên sẽ không biết những chuyện này, trong lòng gã chỉ nghĩ tới sự tình của Thi hội ngày mai mà thôi. Trong lúc vui đùa, buổi đêm cũng dần sâu hơn.